Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍓 Khó Làm
◉ Tác giả: Thập Mễ Cửu Vạn Lý
◉ Edit: Bạch Đơn
◉ CP: Thợ xăm Vương Nhất Bác x họa sĩ Tiêu Chiến
◉ Thể loại: niên thượng, võng du, song khiết (?), ngọt sủng, có H, HE
◉ Tiến độ: hoàn 18 chương và 1 phiên ngoại
◉ Truyện edit với sự cho phép của tác giả. Tuyệt đối không reup hay chuyển ver!

✿ Lưu ý: Chủ nhà chỉ ship BJYX, tuyệt đối không nhắc đến bất kỳ thuyền nào khác trong nhà mình.
BJYXSZD!!! 💚❤️

《Thợ xăm đệ nhất all servers tiêu tiền như nước, hiện thực lợi hại x Họa sĩ mỹ nhân thụ trên mạng nam chơi acc nữ, trầm mê trang hoàng gia viên, hiện thực thanh lãnh ngon miệng》

Là loại game mobi online thiết lập riêng, giao tiếp được với nhau

✿ Đại họa sĩ xinh đẹp vẫn luôn rất khó làm.

Sau đó bất ngờ phát hiện, mình thế mà lại làm với đệ nhất all servers rồi.

🍓🦁🐰🍓

Chap 1

1. 

Tiêu Chiến bị đánh rồi.

Không phải bị đánh ở hiện thực, mà là trong game.

Cậu chỉ mới đi rót ly nước, vừa về liền thấy nhân vật game vốn đang ở dã ngoại an an phận phận hái thuốc bị giao diện xám xịt rồi.

Cậu chơi nhân vật nữ Luyện Dược Sư —— Chỉ vì đẹp thôi. Khuôn mặt nặn nghiêm nghiêm túc túc hơn hai tiếng mới nặn ra được liền ngã trên mặt đất như vậy, trong ấn tượng đây là lần đầu tiên thê thảm như vậy.

Bộ dáng thê thảm vẫn là phụ, quan trọng nhất chính là ở dã ngoại bị đánh chết sẽ giảm kinh nghiệm a!!!

Bình thường cậu vốn dựa vào hái thuốc làm thuốc bán kiếm ít tiền, an an phận phận không tranh không đoạt, việc theo đuổi duy nhất chính là trang hoàng gia viên, trêu ai chọc ai đâu chứ?

【Bang hội】Cây Non Lãng Lãng: Sao Tán lại bị Chương Hi Hi đánh chết ở dã ngoại rồi???

【Bang hội】A B thần kỳ: Đậu má [ngơ][ngơ][ngơ]

【Bang hội】Say nằm Nam Sơn: Fuck??? Bây giờ Chương Hi Hi đang ở đâu, tui đánh lại cho

【Bang hội】Hiểu Mộng Mê Điệp: Đừng xúc động a, vẫn chưa biết vì sao mà

【Bang hội】Cây Non Lãng Lãng: Nếu Tiểu Tán bị ức hiếp thì chắc chắn phải đánh lại, nhưng mà chồng cô ta là tên Huyễn Hóa Nhân Gian gì đó?? Luận võ top 10 a...

【Bang hội】Hiểu Mộng Mê Điệp: Đúng đó Nam Sơn ca, hơn nữa bây giờ vẫn chưa biết có phải Tán Tán và bên kia thật sự có thù oán gì không, nếu anh đi sẽ làm lớn chuyện [ngơ][ngơ]

Tiêu Chiến ở trước màn hình trợn trắng mắt, vừa thấy Hiểu Mộng Mê Điệp này liền phiền.

Đầu tiên cậu nói với bang hội một câu là mình đã trở lại, tiếp đó sống lại ở khu chủ thành, thấy mình bị đánh mất kinh nghiệm, tức giận hận không thể đi đầu độc Vương Hi Hi Triệu Hi Hi ngu ngốc gì đó.

Thừa dịp cậu đang treo máy liền lén giết cậu, chuyện này tính sao a?

Lượng tin nhắn của danh sách bạn bè và bang hội bất tận, Tiêu Chiến nhấn mở tin nhắn bạn bè, tin đầu tiên chính là một người lúc trước từng mua dược phẩm ở chỗ cậu.

【Lâm thời】Dữ Trần: Tiểu Tán có đó không?

【Lâm thời】Dữ Trần: Tôi thấy trên kênh thế giới bạn bị Chương Tây Tây giết, thật ngại quá, tôi nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy có lẽ là do tôi làm hại

【Lâm thời】Dữ Trần: Chúng tôi có chút qua lại, tôi dùng Ngũ Độc Hoàn của bạn làm đầu độc cô ta, có lẽ cô ta nghĩ do bạn đầu độc.

【Lâm thời】Dữ Trần: Thật ngại quá, cô ta làm mất bao nhiêu kinh nghiệm của bạn rồi? Tôi đền cho bạn một Chu Tiên Thảo nhé

Tiêu Chiến không nói gì. Luyện dược sư cấp cao có thể tự đặt tên cho các loại thuốc do mình luyện ra, có lẽ Chương Hi Hi kia thăm dò được Ngũ Độc Hoàn là thuốc do cậu làm nên chạy đến báo thù.

【Lâm thời】XZAN: Không sao, không trách bạn

【Lâm thời】XZAN: Là do cô ta quá ngu

Sau khi biết rõ, Tiêu Chiến nói một tiếng với bang hội, tiếp theo đi tra Chương Tây Tây một chút, gửi tin nhắn cho cô ta.

【Lâm thời】XZAN: Tôi không đầu độc cô, tôi bán thuốc cho rất nhiều người

Nói xong thở dài, thao tác cột tóc trên màn hình, nhân vật chân dài xách giỏ tiên thảo trở về dã ngoại, tiếp tục hái thuốc cẩn thận. Cậu ngồi trên ghế, mất hứng vò tóc một chút, thật vất vả mới rảnh uống miếng nước, điện thoại cạnh tay lại vang lên.

Nhìn trước khi bắt, là bạn cùng phòng hồi đại học của cậu.

Tiêu Chiến lười biếng lên tiếng: "Alo?"

"Tiêu Chiến ới ——!!!" Giọng nói hấp hối của Chu Thành từ bên kia điện thoại truyền đến, "Bây giờ cậu có ở nhà không?"

Cậu cắn ống hút uống một hớp nước, khuôn mặt xinh đẹp không có biểu cảm gì: "Có, sao vậy?"

"Cậu mau mặc đồ, đi xóa hình xăm với tớ đi!!!"

Tiêu Chiến a một tiếng không phản ứng kịp, vừa định hỏi cậu ấy sao lại xóa hình xăm? Đối phương liền khóc sướt mướt thúc giục nói nhanh lên, sắp đến cửa nhà cậu rồi.

Tiêu Chiến đành phải vội vàng buông di động đi thay đồ. Mười phút sau ra cửa, một chiếc xe taxi đậu ở cửa, đi vào Chu Thành liền nhào tới ôm cậu nói đàn ông đều không đáng tin!

Cậu kéo người xuống khỏi người mình, liếc cậu ấy một cái, hỏi: "Chia tay rồi à?"

Cậu vừa hỏi như vậy, Chu Thành liền lại nước mắt lưng tròng bắt đầu kể hết, quả thật là tiểu 0 vô tội bi thảm nhất toàn thế giới. Tổng kết một câu chính là lúc yêu thì chết đi sống lại, lúc chia tay còn phải chịu tội, mất nhiều hơn được.

Cuối cùng xe taxi dừng ở cửa một tiệm xăm, Chu Thành kéo cậu xuống xe, nói với sự đầy hiểu biết: "Đến gần đàn ông đều sẽ trở nên bất hạnh."

2.

"Chào bạn, xin hỏi đã hẹn chưa?"

Chu Thành kéo cậu vào cửa, mỉm cười chào cô gái nhỏ đến nghênh đón, vừa đi vào trong vừa hơi khẩn trương mà túm Tiêu Chiến một chút, khẽ nói: "Tớ hơi hối hận, bọn họ nói xóa xăm rất đau..."

"Cậu nghĩ kỹ chưa a?" Vẻ mặt Tiêu Chiến nhàn nhạt, nghiêng đầu nói với cậu ấy, bước lên một bậc thang, sau đó mở tấm rèm ngăn cách hai khu vực trước mặt, "Chưa nghĩ kỹ thì mau đi đi..."

Chu Thành đè thấp giọng nói: "Chưa nghĩ kỹ a... Nhưng mà cũng đã đến rồi..."

Lúc nói chuyện, Tiêu Chiến liếc mắt đánh giá bốn phía, đột nhiên tầm mắt dừng lại ở đâu đó trong vài giây, đẩy Chu Thành về phía trước.

Sau đó nhìn không ra cảm xúc mà nói: "Ngồi xuống đi."

"Ủa! Không phải tớ đã nói..."

"Boss ơi, khách của Tiểu Dương đến, cậu ấy đâu rồi?"

Chu Thành không nói lời nào, cùng Tiêu Chiến nhìn chằm chằm chàng trai ngồi đối diện đang chà lau công cụ kia.

Đã mùa thu rồi mà vẫn mặc áo ngắn tay. Bả vai thật rộng, đội mũ lưỡi trai, trên tay đeo một chiếc vòng tay thắt thủ công, ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái, khuôn mặt và thân hình đều đẹp trai chết người.

Nhìn rất trẻ, rất dã cũng rất dữ —— Là kiểu lên giường sẽ bóp cổ.

Đột nhiên cậu ấy đã biết vì sao Tiêu Chiến đẩy cậu ấy ra rồi.

Vương Nhất Bác thu hồi tầm mắt rất nhanh, thổi bay tro bụi dính trên công cụ, nói: "Làm rớt rank game của anh, vừa mới giúp anh giặt quần áo, chắc rửa tay xong sẽ đến ngay."

Ngón tay cầm dụng cụ sắc bén cũng dài, rất vững rất linh hoạt, Tiêu Chiến đoán lòng bàn tay của anh còn có một lớp chai hơi mỏng. Cậu liền đứng đó nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác bỏ đồ xuống, thấy anh ngẩng đầu, cũng thờ ơ nhìn về phía mình: "Đi xăm chung à?"

Chu Thành nằm trên ghế trả lời: "Không phải, em đến xóa, kéo người đi cùng thôi."

Tiêu Chiến rũ rũ mí mắt, ừm một tiếng.

Lúc này cô gái nhỏ ban nãy đã giúp chuẩn bị xong công cụ rồi, kêu thợ xăm nam Tiểu Dương lúc nãy qua đây, lại nghe thấy khách của mình nằm trên ghế làm việc sáng mắt hỏi: "Boss cũng là thợ xăm sao? Có thể để boss xóa không?"

Cô gái nhỏ và thợ xăm cùng lúc a một tiếng, quay đầu nhìn về phía Vương Nhất Bác.

"Boss..."

Vương Nhất Bác vừa định tiếp tục làm chuyện trên tay thì bị gọi, lại ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái, cũng nhìn Tiêu Chiến thêm một cái.

"Không thể."

Chu Thành mất sức sống mà nằm xuống lại. Rất nhanh Vương Nhất Bác đã lên lầu, bạn của Tiêu Chiến và thợ xăm thuận miệng nói chuyện phiếm, đối phương nói hầu hết thời gian boss đều ở trên lầu, lúc không có khách thì cơ bản là không xuống dưới, hôm nay có thể gặp được cũng rất hiếm.

Kết quả lúc Chu Thành sắp xóa xong, Vương Nhất Bác lại xuống dưới. Đi đến nhìn một vòng, hỏi: "Chưa rót nước cho bọn họ à?"

Tiểu Dương ngượng ngùng nói đã quên, hỏi bọn họ muốn uống nước không? Tiêu Chiến vốn đang chống đầu ngồi trên sô pha nghe bọn họ tán dóc, lúc này có vẻ hơi buồn ngủ, chậm rãi chớp mắt hai cái, nhìn Vương Nhất Bác nói cậu muốn một ly.

Vương Nhất Bác nhìn cậu liếm môi dưới hơi khô một chút, trầm giọng nói câu được.

Cô gái nhỏ tiếp đãi bọn họ lúc mới vào cửa cầm chuyển phát nhanh trở về, nghe nói Vương Nhất Bác phải đi rót nước cho khách, vội vàng nói cô đi rót là được. Kết quả rót nửa ngày vẫn chưa về, thì ra là ly giấy dùng một lần trong tiệm đã hết rồi.

Tiêu Chiến vốn cũng không nhất định phải uống nước, chẳng qua là cậu cho rằng Vương Nhất Bác sẽ đi rót nên ấp ủ chút tâm tư không thể nói rõ mà thôi. Lúc này không có ly nên dĩ nhiên liền nói thôi khỏi, sắp về rồi, không quá khát đâu.

Vương Nhất Bác không trả lời, đi đến khu nước trà nhìn thoáng qua ngăn tủ, thật sự không còn ly giấy. Cánh tay nâng lên cầm một cái ly khác ra, lắc lắc với Tiêu Chiến, nói: "Ly tôi mới mua, đã hấp nóng, tôi vẫn chưa dùng, uống không?"

Tiêu Chiến a một tiếng, lặp lại một lần: "Ly của anh sao?"

"Ừ, tôi chưa từng dùng."

Cậu chống đầu nhìn Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác cũng đứng đó nhìn cậu.

"Được a."

Không bao lâu Chu Thành bên kia liền kết thúc, hẹn thời gian trở lại xóa tiếp rồi hai người liền chuẩn bị tạm biệt. Lúc đi, Vương Nhất Bác mở cửa kính cho bọn họ, trên cánh tay không có hình xăm, bởi vì dùng sức mà gân xanh nổi lên. Cơ bắp không quá khoa trương nhưng mà rất đẹp —— Có lẽ cũng rất cứng.

Tiêu Chiến luôn cảm thấy trong tiệm bọn họ hơi nóng.

"Sao boss không xăm?"

Cậu quay đầu, suýt chút nữa cho rằng lời này là do mình hỏi, nhưng thực tế là Chu Thành hỏi.

Vương Nhất Bác nở nụ cười, giọng nói trầm thấp, lúc nói ra thì Tiêu Chiến liền mềm chân.

"Xăm ở chỗ người bình thường không thấy được."

Ngực cậu như bị con mèo liếm qua, đầu lưỡi mang theo gai ngược, không đau nhưng ngứa, còn hơi nóng ướt át. Cậu không khỏi bắt đầu tưởng tượng rốt cuộc Vương Nhất Bác xăm ở đâu? Hình gì? Lúc xăm là anh tự xăm, hay là người khác xăm cho anh? Người bình thường không thấy được, vậy ai có thể thấy được?

Lúc làm chuyện gì mới có thể thấy được?

Nhưng tất cả những câu này đều bị giấu dưới túi da xinh đẹp kia —— Lúc đại mỹ nhân không thể hiện sẽ khó tiếp cận lại không có hứng thú, rơi vào trong mắt Vương Nhất Bác, cậu nhàn nhạt liếc nhìn mình một cái, dừng lại hai giây rồi đi.

Kiêu ngạo muốn chết.

"Lần sau gặp."

Trước khi đi ra ngoài, cậu nghe thấy Vương Nhất Bác nói như vậy, gần như ghé vào bên tai cậu.

🍓🦁🐰🍓

Nhìn tên tác giả H văn quen thuộc trong nhà bạn Đơn thì cũng biết thịt sẽ ngon rồi đúng hôn? 🤭

Mình không rành game mà cứ bị mê mấy fic võng du thế này, nếu edit có sai sót thì cmt nhắc mình sửa nhé. Chủ yếu vẫn là đớp đường là chính nên du di nho 🥲

Chỗ song khiết mình để '?' là vì cả 2 đều từng có nyc, Chén thì sạch nhưng Bo thì không chắc lắm, tác giả cũng ko đề cập nhiều 🥲 Chữ "làm" trong tên truyện có nhiều nghĩa nhé, tùy các đồng râm muốn hiểu thế nào thôi 🤭

P/s: Đừng hỏi, hỏi chính là đam mê đào hố nhưng lấp tùy hứng 😂 Còn vài hố nữa sẽ đặt gạch lấp dần 😂

Nhưng yên tâm, mình vẫn ưu tiên lấp hố cũ trước như thường lệ nhé <⁠(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)⁠>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro