Phiên ngoại 1: Thăm ban

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

💎🦁🐰💎

1.

Gần đây Tiêu Chiến không mấy vui vẻ.

Theo lý thuyết anh vốn đã có tiếng và thế lực, chưa từng đắc tội ai, nhiếp ảnh gia đều thích chụp anh, còn có đùi to như Vương Nhất Bác để ôm, hẳn là coi trời bằng vung trong giới.

Thế nhưng đã có chuyện không hay xảy ra ngay dưới mí mắt của anh. Vương Nhất Bác vốn không có thư ký riêng khi cậu là sếp trên danh nghĩa của công ty Tiêu Chiến.

Nhưng mà rất đáng tiếc, Vương thiếu gia phú nhị đại gánh vác trách nhiệm nặng nề ngây người được một đoạn thời gian ở công ty người mẫu nhỏ của ông cậu của cậu, vẫn khó có thể thoát khỏi số phận bị chị cậu bắt về.

Vương tổng vẫn là Vương tổng, nhưng Vương tổng tiếp nhận việc làm ăn trong nhà sẽ luôn rất bận, nên dĩ nhiên thư ký riêng từ xưa đến nay đều thường bị khắc hoạ là đối tượng nhân vật ngoại tình của sếp cũng sẽ xuất hiện.

"Em đừng náo loạn nữa tổ tông à, Vương Nhất Bác có thư ký không phải quá bình thường sao. Em xem mấy ông chủ trong phim truyền hình đi, có ai không có thư ký đâu? Hơn nữa người ta còn là nữ đó, em đừng buồn bực nữa..."

Siêu mẫu ở phim trường đang phàn nàn với chị Lý hiếm khi đến thăm, sau khi nghe xong lập tức xốc mặt nạ dưỡng da trên mặt lên, cãi lại nói: "Nữ thì sao chứ? Cũng không phải lesbian, nữ mới phải đề phòng nhất!"

Chị Lý trợn trắng mắt nhìn anh, đạo lý đúng đắn hỏi ngược lại: "Vậy nếu là nam thì sao, ai biết có phải là 0 hay không? Chị nói cho em biết nhé, 0 giả thẳng nam là nguy hiểm nhất, còn không bằng tìm nữ đâu."

Tiêu Chiến còn muốn phản bác, kết quả chị Lý bận chân không chạm đất, chỉ chớp mắt liền lại đi nghe điện thoại. Anh bĩu môi, nghĩ thầm nói nam nữ đều xấu như nhau.

Hơn nữa ngày đầu tiên thư ký kia đến, anh đã gặp qua, không ngừng nhìn chằm chằm mình, chắc chắn bất thường, anh lại chẳng ngốc.

Còn có lần trước anh gọi điện với Vương Nhất Bác, thư ký kia liền càng muốn vào văn phòng cho Vương Nhất Bác ký văn kiện. Anh ở trong điện thoại nói muốn đi tìm Vương Nhất Bác, đối phương liền lập tức hỏi Vương tổng, vậy hội nghị lát nữa phải hủy sao?

Lần nào Tiêu Chiến ở điện thoại bên kia cũng cười cười, dịu dàng nói ai da vậy chồng đi làm việc đi, buổi tối nhớ đến đón em nha, tạm biệt chồng yêu~

Nhưng thực tế anh rất không vui.

Không vui là phải trả giá bằng hành động.

Đại mỹ nhân lắc chân dài suy tư nửa ngày, quyết định sau này đến công ty thăm ban Vương Nhất Bác nhiều hơn, thuận tiện quan sát quan sát nữ thư ký mới đến này.

Vì vậy kế tiếp từng bước từng bước đến cuối tuần, Tiêu Chiến bắt đầu dùng tần suất xưa nay chưa từng có xuất hiện ở công ty của Vương Nhất Bác.

Sugar baby khác thăm ban kim chủ đều trang điểm xinh xinh đẹp đẹp, trong túi xách luôn mang theo cơm trưa tình yêu mà mình làm, lời nói nhỏ nhẹ đút cho kim chủ ăn.

Tiêu Chiến lại không giống vậy, mỗi lần anh đến đều chẳng mấy vui vẻ, thích mang những chiếc túi không chứa nổi gì, hai tay ôm mèo, đeo cặp kính mát, hấp tấp đến thẳng văn phòng của Vương Nhất Bác.

Trước khi đi cũng không chào hỏi, ngẫu nhiên gặp phải lễ tân mới không quen biết anh, anh liền tháo kính râm xuống, chớp chớp mắt nói cô không biết tôi sao? Tôi và Vương tổng của các cô luôn là bạn tốt đó~

Hầu hết các lễ tân đơn thuần là những cô gái vừa tốt nghiệp đại học, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp trên biển quảng cáo ở trung tâm mua sắm hiện ra trước mắt, ai ai cũng ngẩn ngơ. Đứng dậy hơi há miệng nhìn Tiêu Chiến, lại nhìn mèo trong lòng Tiêu Chiến, hai mắt trợn tròn xoe, lời nói đều không lanh lẹ.

"A, Vương tổng... Vương tổng ở trên lầu, ngài đi đi... Mèo này của ngài, này mèo này có thể mang lên không?"

Lễ tân chưa từng gặp phải loại tình huống này, do dự thấp giọng hỏi đồng nghiệp bên cạnh. Tiêu Chiến cân nhắc Kiên Quả trong lòng, dán dán mặt mèo kéo dài âm cuối nói với cô gái nhỏ:

"Để chúng tôi đi lên đi, đây là con gái bảo bối của Vương tổng các cô đó~"

Lễ tân nghe vậy liền thật sự mơ mơ màng màng để người lên lầu.

Chờ hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của siêu mẫu nữa, cô gái nhỏ ngay lập tức lôi kéo người bạn kích động thở mạnh, nói Vương tổng quen Tiêu Chiến sao? Không phải Tiêu Chiến là người mẫu sao, sao lại luôn là bạn với Vương tổng được? Còn mang theo mèo giúp Vương tổng nữa?

Sau đó, rất nhanh thì lễ tân đơn thuần liền bị đồng nghiệp đi WC về trách cứ.

Giữa siêu mẫu xinh đẹp và soái ca tuổi trẻ đầy hứa hẹn nào phải "bạn tốt" gì chứ, người ta là bà chủ ván đã đóng thuyền đó.

2.

"Cốc cốc ——"

Cửa văn phòng bị gõ vang, Vương Nhất Bác không ngẩng đầu, tưởng tìm cậu có việc, trực tiếp cho người tiến vào.

Kết quả giây tiếp theo, dư quang của cậu liền ngó thấy trên thảm có thêm một cục lông xù xù màu xám trắng. Mèo chân ngắn quen thuộc đang chạy tung tăng trong văn phòng của cậu với những bước nhỏ mới lạ.

"Daddy đang bận sao?"

Tiêu Chiến bỏ mèo vào, mình lại đứng ở cửa không nhúc nhích. Nửa người lọt qua khe cửa, chợt nhìn thấy còn rất ngoan: "Kiên Quả nói nhớ Daddy rồi~"

"Không phải em chụp quảng cáo sao?" Vương Nhất Bác đứng dậy đi qua ôm Tiêu Chiến, đại mỹ nhân liền vô cùng vui vẻ ném túi lên sô pha bên cạnh, dán lên người bạn trai.

"Đúng là chụp quảng cáo a, nhưng mà Kiên Quả nhớ anh kêu meo meo."

Vương Nhất Bác nhìn thoáng qua Kiên Quả không tim không phổi, trong lòng thổi qua bốn chữ, trợn mắt nói dối.

"Daddy không nhớ con gái của mình sao?"

"Đừng gọi bậy. Buổi sáng mới thấy qua, nhớ gì mà nhớ. Ở phim trường ăn cơm chưa? Muốn dẫn em đi ăn không?"

"Ăn rồi. Chúng em đều nhớ Daddy, khi nào Daddy tan làm a."

Tiêu Chiến đã đi theo Vương Nhất Bác trở lại trước bàn rồi ngồi vào trên đùi cậu, ôm cổ cậu không buông. Bạn trai ôm eo nhỏ bóp một cái, lại nói lần nữa: "Đừng gọi bậy."

"Anh không thích sao? Lúc làm tình không phải anh thích lắm sao, sao anh hay thay đổi vậy a Vương Nhất Bác..."

Vương Nhất Bác nhìn anh một cái, trầm mặc không nói lời nào, đại mỹ nhân liền rầm rầm rì rì cười: "Được rồi, vậy khi nào sếp tan làm a?"

Đồng hồ trên bàn chỉ hướng chỉnh điểm, ôm người Vương Nhất Bác vừa định nói chuyện, cửa lại vang lên. Một giọng nữ cách cửa truyền vào: "Vương tổng, có thể vào không?"

(Chỉnh điểm 整点: thời gian là số nguyên/số chẵn nào đó vào thời gian đó.)

Lần này không phải là siêu mẫu nào mang mèo đến thị sát nữa, mà lần này đến chính là sinh vật mà Tiêu Chiến ghét nhất hiện nay, thường được gọi là "Nữ thư ký của bạn trai".

Bạn trai vỗ vỗ mông cong mẩy của siêu mẫu: "Có người muốn vào, đi xuống."

Tiêu Chiến vùi trên người cậu làm như không nghe thấy. Vương thiếu gia nghi hoặc, cũng không biết hôm nay anh làm sao nữa, lại nhéo nhéo cánh tay anh, thấp giọng nói: "Người khác nhìn thấy không hay."

Vì vậy, dù thế nào thì đại mỹ nhân vẫn bĩu môi ngoan ngoãn đi xuống. Y như dự đoán của mình, anh xem như chính thức gặp được vị nữ thư ký này của Vương Nhất Bác. Tóc uốn lọn lớn, váy chữ A, sơ mi trắng. Khá lắm, phim truyền hình thật đúng là không gạt người.

Đối phương vừa vào cửa nhìn thấy anh ở trong phòng thì biểu hiện vô cùng kinh ngạc, cầm văn kiện đứng tại chỗ, miệng giật giật, dáng vẻ không biết làm sao, gương mặt ửng hồng chào hỏi với bọn họ: "Vương tổng, Tiêu... tiên sinh."

Tiêu Chiến ở trong lòng hận đến ngứa răng. Anh đến công ty, toàn bộ người ở tầng cao nhất của công ty đều thấy được, tiểu trà xanh này lúc này còn giả vờ cái gì mà giả vờ.

Nhưng siêu mẫu còn diễn xuất gấp đôi, nụ cười cũng thuần lương vô hại giống vậy, ngồi xổm xuống ôm mèo, lúc đứng dậy vén lại tóc, ngoan ngoãn nói: "Chào cô nha~ Hai người làm việc đi, tôi rất yên lặng, hẳn là sẽ không quấy rầy hai người bàn công việc đâu, được chứ?"

Vương Nhất Bác không nói gì, đương nhiên thư ký cũng không thể nào có ý kiến.

Vì thế cuối cùng tình cảnh trong phòng liền phát triển thành một người báo cáo công tác, một người nghe người kia báo cáo công tác, còn có một Tiêu Chiến ngồi trên sô pha, ôm mèo phát dâm quấy nhiễu WeChat của bạn trai.

Sean: "Hình như lúc nãy anh chưa hôn em đâu"

Sean: "Không hôn có phải là không yêu nữa không."

Sean: "Kiên Quả đang cắn ngực em, đau quá à!!! Nó còn đạp lên vú em nữa."

Sean: "Anh xoa xoa giúp em đi."

Di động của Vương Nhất Bác rung lên không ngừng, tin nhắn càng lúc càng khó coi, cậu không nhịn được bao lâu, rất nhanh liền úp điện thoại trên bàn, trầm giọng nói: "Vicky, cô ra ngoài trước đi."

Nữ thư ký mờ mịt hả một tiếng, nhưng Vương Nhất Bác đã đứng dậy, đi theo cô đến cạnh cửa, liền mạch lưu loát đưa cô ra ngoài.

Sau đó đóng cửa lại, kéo rèm xuống, đầu gối của một chân đè xuống sofa để bắt Tiêu Chiến: "Đau chỗ nào? Xoa chỗ nào?"

Đại mỹ nhân cười đùa cợt nhả, như nguyện bám lấy hông cậu, khuếch đại nói: "Vú đau. Có khi bị rách rồi. Lần trước anh cắn em, hình như vẫn chưa lành, nó mới nhảy lên em đã đau muốn chết rồi..."

Vương Nhất Bác nắm lấy mắt cá chân cọ xát lung tung của anh, ngực không đau, nhưng dương vật đau, đau dữ dội.

"Văn phòng không có bao."

Tiêu Chiến cười khanh khách, cố ý nói: "Không phải bây giờ anh có thư ký rồi sao? Bảo chị thư ký mua giúp chúng ta một chút...... Ha a!! Anh đừng mút... Đừng mút... Ngày mai em phải chụp hình, đừng lưu dấu vết..."

Tiếng thở hổn hển ồn ào ầm ĩ liền thay đổi âm điệu. Vương Nhất Bác cắn xương quai xanh của anh, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp lõm nhỏ kia, thấp giọng nói: "Em xoa xoa giúp anh đi, cứng rồi."

Cậu bắt lấy tay Tiêu Chiến đưa xuống dưới thân mình, quả nhiên chỗ đó gồ lên một bao căng phồng, không thể nào che đậy trong chiếc quần bút chì bó sát.

Nắm trong tay cũng cảm thấy lớn, hậu huyệt của Tiêu Chiến hầu như đều không ăn nổi nguyên cây.

Mỗi lần làm xong đều đâm anh mềm từ trong ra ngoài, nước dâm trộn với dịch tuyến tiền liệt phun đầy giường. Quy đầu có thể dễ dàng đục đến tâm huyệt, đâm mỹ nhân khóc lớn kêu to, chân dài đạp lung tung phun nước.

Vương Nhất Bác cọ vài cái trong lòng bàn tay của anh, đẩy người ngã lên sô pha, giọng khàn khàn nói: "Cởi ra, xoa vú cho em."

Tiêu Chiến đôi mắt ướt dầm dề, nghe vậy loạn xạ kéo áo của mình ra, tay không trượt đến trước ngực mình đùa bỡn hai núm vú đỏ tươi nổi lên, bị Vương Nhất Bác nắm lấy, đổi thành chính mình.

Niên hạ xoa rất dùng sức, bàn tay to cố ý đuổi theo khe vú nhào nặn, chọc kéo hai cái lại buông ra. Gần như là gợi tình như thế nào thì chơi như thế ấy, bao bộ ngực lắc loạn trái phải, làm đến mức y như bên trong có thể bị cậu lắc ra sữa vậy.

"Ư ha ——!! Đau... Anh đừng xoa mạnh vậy a, xoa nhẹ a......"

Vương Nhất Bác nói anh một câu kiều khí, đại mỹ nhân không vui, vừa định phản bác, Vương Nhất Bác đã cúi người bắt đầu ngậm chơi núm vú đứng thẳng trước ngực anh rồi. Mũi cọ bầu vú, đầu vú bị mút có tiếng chụt chụt, sau khi liếm xong để lại trước ngực mỹ nhân một mảnh vệt nước sáng lấp lánh.

(Kiều khí 娇气: khá yếu đuối mỏng manh, không thể chịu khổ, quen hưởng thụ.)

"Ha ư... A ưm~ Đừng cắn... Đau a..."

Vương Nhất Bác ăn trong chốc lát cuối cùng cũng chịu buông tha hai núm vú sưng to kia, dùng dương vật vỗ vào bộ ngực của mỹ nhân, thẳng đến cằm anh, thấp giọng thở hổn hển, dụ anh nói: "Liếm một chút."

Tiêu Chiến nhìn cây dương vật rất lớn kia hơi mềm chân, ngoan ngoãn vươn một đoạn lưỡi mềm, dùng đầu lưỡi liếm một vòng quy đầu. Vương Nhất Bác bị kích thích không chớp mắt, anh liền nhấc mí mắt lên chớp chớp mắt, mở cánh môi ra mút mã mắt một chút, sau đó nuốt hết phía trước vào.

Hô hấp của chàng trai chợt nặng nề. Tuy chỉ có quy đầu được khoang miệng ấm áp bao vây, nhưng vẫn sướng khiến cậu phát ra tiếng thở gấp thô to. Cậu sờ sờ gò má phồng lên của Tiêu Chiến, nói: "Nuốt vào đi, liếm ướt để chồng dễ chịch."

Tiêu Chiến póc một tiếng nhổ dương vật trong miệng ra, nhíu mày nói: "Quá dài a, ăn không vô..."

Không liếm thì không liếm vậy, trực tiếp làm đi.

Miệng của Tiêu Chiến bị chính mình che lại, chu mông, mỗi lần bị dương vật phía sau đỉnh lộng đều rõ ràng bị ủi về trước một chút.

Anh bị Vương Nhất Bác đè lên cửa văn phòng tiến vào từ phía sau, sướng một tay dùng sức nắm cánh tay của chàng trai, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch. Đầu vang lên ầm ầm, tiếng rên rỉ trong cổ họng gần như muốn tràn ra, cách một cánh cửa không dám để lộ nửa phần.

Vương Nhất Bác ấn tay xuống eo Tiêu Chiến, mỗi lần đâm vào đều kéo anh vào dưới thân mình, thấp thấp hỏi: "Thích bị chơi ở văn phòng à?"

Đại mỹ nhân đỏ cả mắt, hức hức nói không nên lời, vừa sợ vừa sướng, giây tiếp theo gần như có thể bị cắm bắn ngay, phun lên cánh cửa sạch sẽ này.

Huyệt non cắn chặt hơn vì khẩn trương, từng luồng nước dâm lớn đều bị dương vật chặn bên trong chưa từng chảy ra.

"Thích, thích bị anh chơi... Hức a~ Anh chậm một chút... Daddy... Daddy đâm chậm một chút... Bên ngoài sẽ nghe thấy... Ha a!! Ư ——!!"

Tiêu Chiến vừa hé miệng liền không ngăn được tiếng kêu, kẹp Vương Nhất Bác nhịn không được tát một cái vào mông tròn xoe của siêu mẫu, vỗ ra sóng thịt mãnh liệt.

Vương Nhất Bác lặp lại lời này lần thứ ba hơi có chút ý vị nghiến răng nghiến lợi.

"... Đừng kêu bậy."

Tiêu Chiến ư ư a a hô hai tiếng, cũng không biết có nghe vào không, bị đánh vừa đau vừa sướng, nước mắt đều chảy xuống, ngước cổ lên nhịn không được nhỏ giọng khóc hức hức, thật giống như không chịu nổi sự đâm chịch như vậy.

"Muốn tới... Tới rồi... Ha a ——!!!!"

Không bao lâu Tiêu Chiến liền lắc đầu không đứng được, chân mềm không thể tưởng, dán lên ván cửa, cả người đều đang run, tinh dịch bắn hết lên lòng bàn tay của bạn trai.

Huyệt trào ra một luồng nước lớn, bị dương vật cắm xuống liền phụt phụt chảy đầy chân, theo mông chảy xuống.

"Không được hu hu hu... Ha a a! A ư đừng... Quá sâu... Nhất Bác... Daddy... Daddy sắp chơi hỏng rồi... A nhẹ chút... Ách a!!"

Mỹ nhân kêu càng lúc càng lớn tiếng, lại vì cao trào tới tấp quá mức mà thân mình còn lo chưa xong, bị chịch nước miếng nhỏ xuống cằm.

Phía trước bị chịch nhỏ nước, vệt nước dính khắp mông, không biết lát nữa thu dọn kiểu gì.

Cơ thể anh mềm nhũn, véo véo liền đỏ lên, mông to bị đánh mấy lần cũng đã để lại vài vết. Không đau, nhưng nhìn thế nào cũng thấy dâm đãng, gợi tình.

"Kẹp chặt mông, lát nữa bắn cho em mà để chảy xuống phải thay thảm, biết chưa?"

"Biết, biết ha a... Ưm ——!!!"

Siêu mẫu đã sớm bị chịch đầu óc ngất đi, nghe nói gì đều đáp ứng vô thức, gần như dựa vào bản năng dán lên ván cửa bị chịch.

Tinh dịch rót thẳng vào đường đi, mỹ nhân run run chân, run run rẩy rẩy bắt lấy cánh tay của Vương Nhất Bác nhỏ giọng thét chói tai, cũng không nhớ để ý người bên ngoài có nghe thấy hay không nữa.

Chờ thu dọn xong, lúc Tiêu Chiến nằm trên sô pha thì Kiên Quả liền chạy ra. Con gái nhảy vào trong lòng siêu mẫu, lập tức bị Vương Nhất Bác xách lên bỏ qua một bên, nói sưng lên rồi, không thể dẫm, sẽ đau.

Mãi đến trước giờ tan làm thì thư ký biến mất một lúc lâu kia của Vương Nhất Bác mới lại tiến vào, pha hai ly cà phê cho hai người.

Tiêu Chiến nhỏ nhen uống ly mà Vương Nhất Bác đã uống qua kia, rồi đẩy ly kia của mình cho Vương Nhất Bác, sau đó còn muốn nhíu mày, nói cà phê của công ty bọn họ đều rất đắng.

"Đắng sao, ly này còn thêm sữa."

Đại mỹ nhân thò lại gần vươn một đoạn lưỡi mềm hôn môi với cậu, nói vậy còn không đắng sao? Vẫn đắng.

Sau đó thuận thế đặt mông ngồi xuống trên người Vương Nhất Bác, ra vẻ buồn rầu nói:

"Anh ơi, anh nói xem nếu chị thư ký biết em và anh uống cùng một ly cà phê, thì chị có giận không a?"

Vương Nhất Bác đang trả lời email cuối cùng của hôm nay, nhìn anh một cái, tiếp tục gõ chữ.

Tiêu Chiến không thuận theo quấn lấy, ở trong lòng cậu vặn tới vặn lui, lại làm ra vẻ lớn tiếng nói: "Ai da anh ơi, nếu chị ấy biết anh ở trong văn phòng vừa mới... vừa mới cùng em như vậy như vậy, thì chị có đánh em không a... Ưm ưm ——!!"

Vương Nhất Bác bịt kín miệng anh, không cho anh nói nữa.

Cuối cùng sau khi tan làm, Vương Nhất Bác liền một đường dắt siêu mẫu đi ra ngoài.

Tiêu Chiến ôm mèo nói chuyện với con gái, mềm mại nói hôm nay Kiên Quả đến thăm ba ba có vui không a? Sau này chúng ta vẫn đến thăm babi được không?

Vương Nhất Bác liền thuận miệng nói chắc chắn nó không vui, lúc chúng ta làm lại không để ý đến nó, nó đến đây cũng chỉ ngủ.

Vương Nhất Bác vừa mở cửa xe chuẩn bị sẵn đệm mông cho người ta, vừa hỏi Tiêu Chiến: "Có phải em không thích thư ký mới đến nên mới chạy tới không?"

Đại mỹ nhân chỉnh lại tóc, rầm rì không trả lời. Vương Nhất Bác ngồi vào trong xe, sau khi lái ra gara liền thuận miệng nói:

"Em đoán xem màn hình khóa di động của cô ấy là ai?"

Tiêu Chiến liếc xéo: "Vương Nhất Bác, nếu anh dám nói là anh thì em sẽ lập tức ôm Kiên Quả đi xa tha hương, để anh và nó thoát khỏi quan hệ cha con, từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt."

"Là một bộ hình mà em đã chụp năm 19."

Tiêu Chiến cứng đờ: "......"

Vương Nhất Bác mím mím khóe miệng, hơi muốn cười: "Cô ấy là fan của em a."

💎🦁🐰💎

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro