Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<< Chuyện cũ ở phố Đông Lĩnh >>  chính thức bắt đầu , phòng trang điểm sắp xếp đâu vào đấy , diễn viên cùng người lái xe van * đứng ngay ngắn trước khách sạn .

[ * Xe van là xe chuyên chở nghệ sĩ . ]

Vương Nhất Bác lặng lẽ nhìn chiếc Mercedes - Benz so với mấy xe khác phòng nghỉ đều lớn hơn , phỏng đoán đây chính là " nhiều hơn " trong miệng Tiêu Chiến , đối với mấy lời nói bóng gió người khác mặt không đổi sắc mà bước lên xe .

Lão Lưu đã an bài trợ lý ở bên trong thu thập , giường nằm đổi thành màu xanh lá cây , bên cạnh ghế dài còn có một lọ thủy tinh cắm hoa hồng đỏ .

Vương Nhất Bác dạo một vòng trong xe , phát hiện TV LCD trên đỉnh đầu còn đang phát trực tiếp trận đua motor , lại mở tủ lạnh ra , bên trong đều là đồ ăn vặt hắn thích . Hắn nhướng mày lấy ra một lọ nước , đi ra đùa giỡn cùng lão Lưu , " Anh nói xem , Tiêu Chiến cẩn thận như vậy , sao lại mua cho em mấy đồ chơi này a , còn chơi được trên TV nữa .

" Lão Lưu liếc hắn một cái : " A vẫn còn trong tổ phim , người ta vừa mới bị Tiêu tống đá , em gần hắn như vậy hắn có thể giết em luôn đó . "

Trong đầu Vương Nhất Bác lập tức hiện lên hình ảnh Anhư cái xác không hồn bước ra khỏi văn phòng Tiêu Chiến , không khỏi nghi ngờ , Tiêu Chiến tốt đến vậy sao . Lại nghĩ đến video người nọ hốc mắt sưng đỏ , cắn môi dưới cùng hậu huyệt khép mở , nhịn không được ho khan một tiếng , có thể , đối với một số người , có sở thích đặc biệt . . . . là nói đến người kia . . . . đi , ừm .

A tính cách an tĩnh , Vương Nhất Bác cũng thành thật , cùng nhau diễn cũng ít , vài ngày qua hai người trong đoàn phim cũng bình an vô sự . Chỉ là lúc gặp thoáng qua ở bàn trang điểm , Vương Nhất Bác có thể cảm nhận được tầm mắt đối phương phóng tới có chút sức nặng .

Lão Lưu thật sự có chút ngạc nhiên , nói A bị đá không ngờ còn có chút ngoan ngoãn , lập tức trêu ghẹo , " Mắt sáng , mũi cao , khuôn mặt không dao kéo . Chợt thấy hai người có một đống điểm giống nhau , Tiêu tổng thích kiểu này a . "

" Tha em đi . " Vương Nhất Bác không mặn không nhạt đáp một câu , bĩu môi .

Sau khi quay xong cảnh buổi sáng , Vương Nhất Bác lại tìm đạo diễn nói chuyện , đạo diễn nói xong vỗ vỗ vai hắn , cười tươi rói , " Hôm nay Tiếu Tiếu đến đây , chiều nay cậu có thể làm việc chậm một chút , cho các cậu hai tiếng có đủ không ? "

Tiêu Chiến đến tham ban ? Vương Nhất Bác lấy ra điện thoại đang để chế độ im lặng , quả nhiên có hai cuộc gọi nhỡ , một cuộc là lão Lưu , một cuộc là dãy số lạ đến từ Trùng Khánh .

Vương Nhất Bác lúc này mới nha mình còn chưa số điện thoại của Tiêu Chiến , bình thường đều liên lạc với tài khoản Wechat có hình đường phố đen trắng , Vòng bạn bè của Tiêu Chiến cho thấy đang ở Hàng Châu tham gia hội nghị , nhưng kỳ diệu là anh luôn có thể trả lời tin nhắn của hắn trong một phút .

Vương Nhất Bác trong lòng căng thẳng , đi tìm lão Lưu , không đợi đối phương nói chuyện Vương Nhất Bác liền mở miệng hỏi , ngữ khí có chút hung dữ , " Tiêu Chiến đâu ? "

Lão Lưu bị hắn làm cuống lên , đầu ngón tay chỉ ra phía ngoài : " Tiêu tổng ở trong xe đợi em đó . "

Vương Nhất Bác gật đầu , không đợi lão Lưu phản ứng liền bước ra ngoài lán .

" Gấp cái gì a , quần áo còn chưa thay . " Lão Lưu nhìn thấy Vương Nhất Bác vẫn còn mặc cảnh phục mà bước đi , trong lòng buồn bực .

-----

Hôm nay hơi đau lòng một chút, dặn lòng thoát fan một..à không hai ngày để bình tâm quay lại làm một fan lý trí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro