Lần Này Từ An Toàn Là Rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01

"Tiêu Chiến, cậu ấy đang ở trên xe đợi em." Trợ lý tỷ tỷ ghé qua nói nhỏ. Tiêu Chiến gật gật đầu, gần như thì thầm hỏi lại: "Đợi .   .   .   .  Đợi em?"

Trong phòng bao huyên náo, không gian ăn uống linh đình. Tiêu Chiến bỗng nhiên quên mất bộ dáng của người kia.

Không được! Không được! Bây giờ mà gặp phải hắn. Hắn sẽ như thế nào? Hay là nói, hắn sẽ đối với mình như thế nào?

Tiêu Chiến nghĩ một hồi, đột nhiên đứng lên. Mặc áo khoác vào, không ngoảnh đầu lại mà rời đi. Lưu lại một bàn đầy người đang ngơ ngác nhìn nhau.

Trên xe chỉ có một người ngồi, là một người nam nhân. Tiêu Chiến mở cửa xe, mang theo một thân khí lạnh cùng hơi thở đầy mùi rượu tiến vào ghế sau. Anh nghiêng đầu nhìn người nam nhân đang kéo mũ xuống che đi khuôn mặt kia. Vừa định mở miệng, lời nói lại bị chặn ngang.

"Đi thôi." Vương Nhất Bác khó chịu kéo mũ xuống, lãnh đạm nói.

Xuyên qua dòng xe đông nghẹt. Về nhà.

Tiêu Chiến bị thái độ của Vương Nhất Bác dọa sợ, cơn say cũng tỉnh được một nửa. Anh ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, không nằm không dựa, ngồi ở đó cạy xước mang rô trên tay. Nửa ngày không dám nói một câu nào.

"Nhất Bác . . . . Cái kia. . . Anh, chính là, em đừng. . . ."

"Ừ"

Tiêu Chiến lập tức căng thẳng. Hôm nay làm sao vậy? Tiêu Chiến hôm nay chẳng qua là sau khi kết thúc thu hình thì cùng nhóm khách quý cùng nhau ăn bữa cơm, uống chút rượu. Chỉ một chút, một chút mà thôi. Nhất Bác lại giống như, giống như có chút tức giận rồi.

Tiêu Chiến đi theo sau Vương Nhất Bác cùng tiến vào nhà, đóng cửa lại. Anh vừa xoay người liền thở dài, trong lòng có chút khó chịu lại không biết nên cùng Vương Nhất Bác nói thế nào. Hôm nay đúng là bản thân anh không đúng. Anh không nên cùng bọn họ chơi đến khuya như vậy, không ở nhà đợi bạn nhỏ trở về. Bạn nhỏ đóng phim, quay tiết mục thật vất vả mới rút ra được một chút thời gian bay về thăm mình. Bản thân lại ở bên ngoài cùng người khác uống rượu. Tiêu Chiến lặng lẽ men theo ánh sáng đi vào phòng ngủ thì nhìn thấy Vương Nhất Bác đang thu dọn hành lý. Hắn đem từng bộ từng bộ y phục từ trong vali lấy ra treo lên tủ. Trên vali còn dán một bé bọt biển bảo bảo màu vàng.

"Anh đi ngâm trà giải rượu uống trước đi, sau đó lại tắm rửa rồi trở về nằm yên." Vương Nhất Bác nói.

02

"Chiến ca, em không phải đã nói qua. Không cho phép lúc không có mặt em đi uống rượu. Tiêu Chiến, em tức giận, em giận anh rồi."

"Nhất Bác.   .   .  Em .   .   . Anh sai rồi, Nhất Bác .   .   ."

Tiêu Chiến nhìn thấy người vừa mới lau khô tóc ở trước mặt anh từ trong tủ lấy ra một bộ công cụ SM, cắn cắn môi: "Chiến ca, anh muốn em không tức giận cũng rất đơn giản. Đừng loạn động! Tự mình cởi quần áo ra, nằm ở chính giữa giường."

Tiêu Chiến biết hôm nay là bản thân không đúng, đành ngoan ngoãn nghe theo Vương Nhất Bác đùa nghịch. Tiêu Chiến vừa tắm xong cũng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi. Đôi chân dài che dấu dưới chăn, không mặc quần lót, dương vật mềm mềm thả lỏng giữa hai chân. Tiêu Chiến nằm ở trên giường đưa tay cởi từng cúc áo, lồng ngực phập phồng. Hai khỏa đầu vú gặp không khí lạnh từ từ đứng lên.

"Tách hai chân ra, tự mình đỡ lấy." Vương Nhất Bác nhìn vào Tiêu Chiến, vừa ý gật gật đầu. Tiêu Chiến xốc chăn lên, tách hai chân ra. Hai tay nắm vào mắt cá chân, giữa hai chân là tính khí đang từ từ ngẩng đầu. Vương Nhất Bác bò lên giường, cầm lấy còng tay, mạnh mẽ còng lấy tay chân Tiêu Chiến.

"Chiến ca, từ an toàn?"

"Anh .  .   . Anh không biết."

"Không biết? Anh tối nay vừa uống cái gì?"

"Rượu."

"Đúng, vậy chính là Rượu."

Tiêu Chiến ngắm nhìn Vương Nhất Bác đang đứng dậy lấy đồ chơi từ trong tủ ra. Sống lưng nhô lên ở sau lưng gầy giãn ra. Nhìn lên trên là bờ vai rộng cực kỳ không tương xứng với eo nhỏ. Bắp tay do bí mật tập tạ luyện ra, cùng với các mạch máu gồ lên ở cánh tay.

Vương Nhất Bác đột ngột cúi người lại gần Tiêu Chiến. Tiêu Chiến bị dọa giật mình, định thần lại thì phát hiện người nam nhân đã ở phía trên mình. Tiêu Chiến liếm liếm môi, ưỡn cổ, tính toán chạm vào môi của Vương Nhất Bác. Ý đồ làm một nụ hôn sâu cho màn dạo đầu triền miên. Vương Nhất Bác nhìn người trên thân đang nỗ lực câu dẫn mình. Hắn đưa đầu ra xa, vươn tay qua che phủ đôi môi của Tiêu Chiến: "Ngoan một chút." Vương Nhất Bác đầy tính xâm lược nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác xoa bóp đầu vú đang đứng thẳng của Tiêu Chiến. Giở trò xấu dùng móng tay cạy cạy lỗ nhỏ trên đầu vú. Tiếng rên rỉ của Tiêu Chiến theo khóe miệng tràn ra. Khiến cho người ở trên thân cúi đầu cười nhạo.

"Chủ.   .  .   . Chủ nhân, bên dưới cũng muốn.   .   .  .   ."

Tiêu Chiến có ý đồ khép lại hai chân, muốn dùng chân cọ vào hạ thân của Vương Nhất Bác. "Đừng nhúc nhích!" Vương Nhất Bác một phát túm lấy cái chân không an phận của Tiêu Chiến, tách mở hai chân của anh. Bàn tay to của Vương Nhất Bác lướt một đường từ ngực bụng xuống dưới, trêu chọc tính khí đang khẽ ngẩng đầu của anh. Hắn xoay anh lại ấn vào thí mắt, một bên ấn một bên tiếp tục lấy đồ chơi trong tủ ra.

"Em bóp là đầu vú của anh a, Chiến ca. Sao thí mắt của anh lại chảy nhiều nước như vậy?" Vương Nhất Bác vuốt thí mắt chảy đầy nước hỏi.

Tiêu Chiến ngửa đầu ra sau. Anh còn nghĩ rằng sắp được đại côn thịt của Vương Nhất Bác lập tức hung hăng thao làm. Kết quả tiến vào thân thể anh là một cây gậy mát xa lớn được chế tạo tinh tế. Tuy rằng gậy mát xa không to bằng côn thịt của Vương Nhất Bác, nhưng quả thật là mười phần dài. Vương Nhất Bác thuận lợi đem gậy mát xa đâm chọc vào trong thân thể của Chiến ca. Đột nhiên hắn nảy sinh ác ý nhét mạnh vào phía trong. Cứ như có ý đồ muốn nhét hết vào toàn bộ.

"Đừng a.    .   . Đừng, Nhất Bác, Chủ nhân! ! Không được a a a, Không được . . . Quá. . . Quá sâu rồi không được a Nhất Bác a a a."

Tiêu Chiến trong nháy mắt như nhìn thấy bạch quang, chỉ cảm giác gậy mát xa dài đó giống như đã trực tiếp đâm tới tràng đạo. Bị còng lại khiến cho tay và chân đều không có đủ lực. Toàn bộ thân trên của Tiêu Chiến cong thành một độ cong đẹp mắt. Cảm nhận được dị vật ở trong thân thể mình đấu đá bừa bãi, lại không chạm được vào điểm mẫn cảm của thân mình. Mỗi khi đụng phải điểm thịt mềm đó, Vương Nhất Bác lại đổi hướng của gậy mát xa, cố ý không để Tiêu Chiến thoải mái

"Em.  .   .   . Đừng.   .  . Nơi đó ngứa. ." Tiêu Chiến không thoải mái ở trên giường rầm rì.

Vương Nhất Bác thấy thế rút gậy mát xa ra, đứng dậy, hai tay chống nạnh, hỏi: "Tiêu Chiến, chỗ nào không thoải mái?"

"Dưới.   .  .   . Phía dưới.   .   .   .   .   ."

"Phía dưới là chỗ nào? Đây? Hay đây?" Vương Nhất Bác dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc vào đùi cùng dương vật của Tiêu Chiến.

"Sau.   .   .  .   .  Mặt sau.   .   .    .   .   ."

"Nói rõ ràng a Chiến ca. Nhất Bác nghe không hiểu."

"Thí, thí mắt!" Tiêu Chiến đỏ mặt nghiêng đầu nói lớn.

"Vậy, ca muốn làm sao mới thoải mái?" Vương Nhất Bác biết rõ còn cố hỏi.

"Muốn đại côn thịt của chủ nhân cắm vào, mạnh mẽ thao anh." Tai của Tiêu Chiến đều hồng hết cả, rầu rĩ nói.

Vương Nhất Bác cuối cùng có được đáp án mà hắn muốn, cũng không tiếp tục chơi đùa Tiêu Chiến nữa. Hắn đỡ tính khí của bản thân, đâm thẳng vào huyệt nhỏ của Tiêu Chiến. Tiểu huyệt vừa bị đùa giỡn ở bên trong nóng rực, không ngừng tiết ra dịch ruột non. Sau một lúc chờ đợi lâu cuối cùng cũng bị Vương Nhất Bác cắm đầy, Tiêu Chiến thoải mái đến mức phát một tiếng rên nhỏ. Tiểu đệ đệ ở giữa hai chân cũng theo đỉnh lộng của Vương Nhất Bác mà đứng lên. Vương Nhất Bác một tay đỡ eo Tiêu Chiến, một tay khác hướng tính khí của Tiêu Chiến mà xoa bóp. Không qua bao lâu, Tiêu Chiến liền rên rỉ muốn bắn. Vương Nhất Bác thấy thế liền bật người kéo cà vạt đang đặt ở một bên qua, gắt gao buộc chặt tại dương vật của Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác lại lấy ra một cái mã mắt chấn động khí* đưa lên miệng Tiêu Chiến: "Liếm cho kỹ, Ca Ca."

Hạ thân Tiêu Chiến trướng đến khó chịu, chỉ có thể dùng đầu lưỡi liếm nó, hút nó. Vương Nhất Bác có chút nhịn không được bộ dáng này của người dưới thân. Hai mắt hồng hồng nhìn về phía mình, đầu lưỡi liếm loạn khiến nước bọt chảy ra khóe miệng. Hai khỏa đầu vú trước ngực bị xoa bóp vừa cứng vừa hồng, tính khí giữa hai chân còn thắt một cái cà vạt. Hai tay hai chân bị còng khóa chặt, thí mắt còn lộ ra thủy quang khi dương vật của mình cắm vào. Vương Nhất Bác lấy ra máy rung* từ trong miệng của Tiêu Chiến. Một tay đỡ dương vật của Tiêu Chiến, một tay nhắm ngay mã mắt chậm rãi nhét vào.

"Vương. . . . Chủ nhân. . . a   a   a  a Đau a   ô  ô  ô  ô. . . . ."

Tiêu Chiến bị dục vọng tra tấn đến chết đi sống lại vốn nghĩ sắp được bắn tinh. Hiện tại lại bị đồ chơi cắm vào không cho bắn. Thoáng cái ủy khuất đến khóc ra. Vương Nhất Bác nghiến răng, đâm toàn bộ vào.

"Ô ô ô Chủ nhân . . . . Chiến Chiến biết sai rồi, Chiến chiến muốn bắn ô ô ô ô. . . . . ."

Chân tay Tiêu Chiến động không nổi nữa. Phía trên lẫn dưới bị cắm đến đầy ắp, nước mắt ào ào chảy ra ngoài. Vương Nhất Bác ấn tắt máy rung, bản thân cũng hung mãnh cắm vào.

"Hôn. . . . Hôn hôn, Tiêu Chiến muốn chủ nhân. . . . muốn chủ nhân hôn hôn ô   ô   ô a  a  a   a   Đau ô   ô  ô Chiến Chiến không dám nữa ô   ô  ô Chủ nhân. . . . ."

Tiêu Chiến ưỡn thẳng thân thể, ngửa cổ, nỗ lực muốn được rửa tội bởi môi của Vương Nhất Bác. "Không được.   .   .    .    .   ." Vương Nhất Bác đè xuống dục vọng của bản thân mình, lạnh lùng nói. Vương Nhất Bác nhắm ngay điểm thịt mềm trong thân thể của Tiêu Chiến, mạnh mẽ đâm vào. Nghe thấy người dưới thân kêu loạn, đến cả "Tôi muốn chết rồi" loại lời nói này cũng nói ra. Vương Nhất Bác nén lửa giận, động thân thêm vài cái rồi bắn ra. Tiêu Chiến đã khóc đến không còn sức lực nữa, dương vật giữa hai chân cũng từ trắng noãn biến thành đỏ tím. Vương Nhất Bác vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Tiêu Chiến, kề sát vào nói: "Chiến ca! Chiến ca! Nói từ an toàn, em dừng lại."

"Rượu. . . . ." Tiêu Chiến khàn giọng nói ra một từ.

Vương Nhất Bác biết lần này hắn chơi có mức quá đáng. Hắn cởi bỏ còng tay của anh, rút ra máy rung, cởi bỏ cà vạt. Ôm Tiêu Chiến đem vào phòng tắm.

Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến tiến vào trong nước nóng. Vuốt ve tính khí của Tiêu Chiến, xoa nắn hai túi cầu. Tiêu Chiến nằm ở trên người Vương Nhất Bác, khóc từng đợt từng đợt. Tính khí lắc lư hai cái rốt cuộc cũng bắn ra ngoài, còn mang theo một chút tơ máu. Vương Nhất Bác nhìn thấy càng thêm đau lòng, từng đợt từng đợt vỗ về sau lưng của Tiêu Chiến an ủi. Tiêu Chiến hai mắt hồng hồng, đưa đầu qua dán lên môi của Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác hút lấy miệng nhỏ của Tiêu Chiến, nhẹ nhàng ôn nhu mút lấy. Hồi lâu, mới hoàn thành cái hôn đầu tiên của ngày hôm nay.

Vương Nhất Bác đã tắm rửa xong ôm lấy Tiêu Chiến đang mệt muốn chết lên giường nằm, từng chút từng chút hôn Tiêu Chiến: "Ca, em xin lỗi." Vương Nhất Bác thấp giọng nói. Tiêu Chiến chậm rãi mở mắt, đưa tay ôm lấy Vương Nhất Bác

"Nhất Bác, sau này anh không uống nữa. Đừng tức giận nữa."

"Chiến ca"

"Ân"

"Sau này không như thế nữa."

"Được."

Tiêu Chiến rất mệt nên đã nhanh chóng tiến vào giấc ngủ. Vương Nhất Bác nắm lấy tay của Tiêu Chiến, đưa lên miệng. Hôn hôn vết xước mang rô trên tay anh.

(Ngồi dịch mà chả hiểu mô tê gì về mấy món đồ này, huhuhuhu thật có lỗi cho vài năm làm sắc hủ nữ)

*Mã mắt chấn động khí là cái này nhé, máy rung cũng là nó luôn 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro