Con Thỏ Tức Giận Cũng Sẽ Chửa Giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link: https://archiveofourown.org/works/22825189

Thể loại: Đồng nhân, Song Tính

Trác Chí Vị: Tổng tài tập đoàn Trác Thị x Phương Thiên Trạch: Thỏ tinh ngốc nghếch đáng yêu

(Cameo) Quý Hướng Không: Tuyển thủ hạt giống Esport x Cố Ngụy: Mèo yêu cao lãnh câu nhân

Mèo con và thỏ con đều là song tính.

Trác Chí Vị và Quý Hướng Không là anh em bà con.

Đây được tính là lần đầu tiên của bé thỏ???

----------------------------------------------------

"A Cố, cậu nói xem tớ đã chủ động như vậy, vì sao Chí Vị còn không chịu giao phối với tớ a . . ?"

Trong phòng khách có một chú thỏ trắng đang chổng bốn chân lên trời, theo sát đó là một bé mèo Thái cũng trong tình trạng tương tự đang nói thầm với nhau.

"Cái gọi là chủ động của cậu chính là ở cạnh chân hắn vểnh mông đi tiểu?"

Cố Ngụy biểu thị không hiểu nổi cách làm của thỏ. Phương Thiên Trạch lại kích động rung rẩy ba cánh môi phấn hồng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói:

"Loài thỏ chúng tớ đều như vậy hết đó! Nếu như nguyện ý cùng hắn giao phối sẽ đem mùi vị của bản thân tưới lên cơ thể đối phương. Như vậy hắn sẽ không bị những con thỏ khác đoạt đi mất."

Tính toán một lượt, Phương Thiên Trạch đã chửa giả ba tuần rồi. Bụng càng ngày càng to ra, núm vú cũng càng ngày càng lớn, thậm chí còn có khuynh hướng tắc sữa. Nhưng Trác Chí Vị vẫn như cũ không phát giác, còn cho là bản thân nuôi thật giỏi. Con thỏ nhỏ gầy yếu ban đầu được chính mình nuôi phúng phính ra rất nhiều. Cố Ngụy mỗi ngày nhìn Phương Thiên Trạch hoạt bát lanh lợi, mỗi ngày đều quấn quanh người Trác Chí Vị, trong lòng cũng sốt ruột thay cho cậu. Cứ như vậy đến khi nào mới có thể giao phối a meo?

"Tiểu Trạch, tớ có thể chỉ cho cậu một cách. Nhưng có tốt hay không thì tớ không dám chắc chắn."

Chú mèo vốn đang nằm dài, tao nhã trở mình thành tư thế nằm úp sấp, lười biếng duỗi người. Bé thỏ nhỏ ở bên cạnh đang suy sụp tinh thần nghe thấy thế ánh mắt liền sáng trở lại, chân nhỏ đạp một cái liền ngồi nghiêm chỉnh.

"Thật sao? A Cố cậu thật tốt!"

"Ừ. . . Cậu có thể lén biến thành hình người vào buổi tối. Sau đó thừa dịp hắn đi ngủ giao phối với hắn!"

Chú mèo chớp chớp đôi mắt màu lưu ly, bộ dáng vô cùng đáng tin. Phương Thiên Trạch cái hiểu cái không gật gật đầu, âm thầm quyết định chờ lúc Trác Chí Vị đi ngủ sẽ thử một lần.

Hôm nay mèo và thỏ trong nhà đều có điểm kỳ quái. Cố Ngụy mới vừa ăn xong liền kêu meo meo kéo Quý Hướng Không vào trong phòng. Người ban đầu đã đồng ý cùng đồng đội video call xem trận đấu, bây giờ đang quang minh chính đại mà hủy hẹn. Tùy ý để bé mèo cắn lấy ống quần kéo vào trong phòng.

"Chậc chậc, Hướng Không sao lại có thể bị một con mèo ăn sạch như vậy chứ?"

Trác Chí Vị đau lòng nhìn em trai đang chìm trong con đường làm nô lệ của mèo. Hoàn toàn không chú ý bản thân hắn lúc vuốt thỏ nhỏ nhà mình vẻ mặt so với Quý Hướng Không càng sủng nịnh hơn. Thỏ nhỏ tựa vào người Trác Chí Vị giả vờ chợp mắt, muốn dựa vào vẻ đáng thương của mình để cùng hắn đi ngủ sớm một chút. Không ngờ cậu giả vờ thế nào nào mà ngủ thật. Chờ cậu tỉnh lại đã hai giờ sáng, Trác Chí Vị đã sớm tiến vào mộng đẹp.

Phương Thiên Trạch từ trong ổ nhảy ra, vẫy vẫy tai, lắc lắc mông, "Bịch" một tiếng liền biến thành một thiếu niên mập mạp. Có lẽ là pháp lực còn chưa đủ, hai cái lỗ tai thật dài và cái đuôi ngắn ở xương cụt làm thế nào cũng không thu lại được. Phương Thiên Trạch suy nghĩ: Dù sao Trác Chí Vị cũng không bị làm tỉnh, tai và đuôi cứ để như thế đi!

Bé thỏ nhỏ dùng cả tay lẫn chân để trèo lên trên giường, lén lút nhấc chăn lên chui vào. Trác Chí Vị có thói quen ngủ trần, phía dưới chăn bông là làn ra ấm áp rắn chắc. Phương Thiên Trạch nhìn khối cơ bụng hoàn mỹ đẹp mắt, lại nhìn bụng nhỏ mềm mại của chính mình, buồn bực vỗ vỗ lên cơ bụng của Trác Chí Vị. Sau đó lại nhịn không được dán mặt lên làn da bóng loáng cọ cọ. Thật thoải mái aaaa!

"Oh. . . Đừng quấy rầy. . . . ."

Trác Chí Vị nằm mơ thấy một con thỏ trưởng thành ở trên người mình, một con thỏ lông xù cực kỳ lớn cực kỳ lớn. Chú thỏ kia sờ cơ bụng của hắn vô cùng sắc tình. Nam nhân trong mộng nhíu mày kẹp chặt hai chân, giữ chặt thỏ lông xù, khiến cho nó không thể động đậy. Không có người sờ loạn quấy nhiễu, nam nhân lại tiếp tục tiến vào mộng đẹp một lần nữa.

Phương Thiên Trạch bị động tác kẹp chặt hai chân của hắn dọa sợ đến lông trên lỗ tai đều dựng lên. Bắp đùi mềm mại bị người đàn ông kẹp chặt, giờ phút này chỉ có thể nằm sấp. Khuôn mặt nhỏ nhắn đang oán giận vừa vặn nằm trên cự vật còn chưa thức tỉnh của nam nhân. Một cỗ mùi hương nam tính đặc biệt bay tới, bé thỏ con nhất thời mềm nhũn cả người. Nữ huyệt bắt đầu tự động phân bố dâm dịch.

"Mình chỉ liếm một chút, Chí Vị sẽ không trách mình đâu. . ."

Phương Thiên Trạch một bên an ủi bản thân ở trong lòng, một bên cẩn thận liếm quy đầu còn chưa trướng lớn lên. Oh. . . . Hình như cũng không khó ăn lắm. Đã có lần thử đầu tiên, lá gan của Phương Thiên Trạch cũng lớn hơn một chút, bắt đầu giống như ăn kẹo que vươn đầu lưỡi phấn hồng liếm cái cây kia. Cẩn thận tránh đi răng thỏ đem quy đầu ngậm vào trong miệng. Bàn tay mũm mỉm nhỏ bé vuốt lên dương vật đỏ thẫm chậm rãi cảm nhận được đao thịt ở trong tay dần dần cứng cáp. Bé thỏ con ngậm sâu, khoang miệng hơi mỏng bị đỉnh thành hình dáng của dương vật. Lưỡi nhỏ khó khăn liếm từ dưới cùng lên đến chỗ mã mắt. Người đang ngủ ngon không nhịn được bao lâu liền siết chặt bụng dưới, đỉnh sâu vào yết hầu yếu ớt bắn ra ngoài.

Người không có đề phòng lập tức bị sặc, nhịn không được ho ra tiếng. Trác Chí Vị rốt cuộc cũng phát hiện bản thân không phải đang nằm mơ. Quả thật có một con thỏ tham ăn đang thèm muốn dương vật của hắn. Hơn nữa còn lén ăn được một chút rồi.

"Tiểu, tiểu Trạch?"

Trác Chí Vị xốc chăn lên nhìn thiếu niên có đuôi thỏ và tai thỏ. Chẳng qua vị thiếu niên này có bộ ngực đầy đặn, bụng trướng lớn, thậm chí phía dưới còn đang phun nước ra ngoài. Phương Thiên Trạch nhìn thấy bản thân đã bại lộ liền lập tức bụm mặt, liều chết cũng không thừa nhận.

"Ô ô. . . Tôi không phải Phương Thiên Trạch. Anh nhận sai người rồi aaaaa!"

Hóa ra thỏ ngốc như vậy sao? Trác Chí Vị nhịn cười, kéo tay của Phương Thiên Trạch. Hơi dùng sức một chút thỏ nhỏ liền nhào vào trong ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

"Ah ngô. . . Đau. . . . ."

Một đôi mắt ngập nước nhìn chằm chằm vào con người thất thường của hắn. Trác Chí Vị tránh ánh mắt của cậu hỏi cậu đau ở chỗ nào. Bé thỏ con chỉ vào ngực của chính mình, còn thật sự phàn nàn:

"Nơi này thật trướng, thật đau. Đè lên lồng ngực khó chịu."

Trác Chí Vị nhìn nụ hoa nhỏ đang chảy sữa, hầu kết không khống chế được mà trượt lên xuống.

"Anh giúp tiểu Trạch xoa một chút được không? Xoa tan đi thì không đau nữa."

Trác Chí Vị nhịn không được nghiêng đầu hôn hôn bé thỏ nhỏ mũm mỉm. Bàn tay to lớn cẩn thận bao phủ lấy bầu sữa đã sưng to. Lúc tay của hắn bao trọn toàn bộ, Phương Thiên Trạch đau đến run rẩy. Trác Chí Vị dứt khoát nắm lấy cằm của Phương Thiên Trạch cùng cậu hôn môi. Một bên vừa ấn vừa xoa bầu vú căng lớn, một bên hôn sâu. Trác Chí Vị quấn quít lưỡi mềm của bé thỏ, trao đổi nước bọt mang theo mùi vị tanh nồng. Nụ hôn kết thúc nam nhân ngậm lấy núm vú bên phải bắt đầu hút. Bầu vú được hắn chậm rãi đẩy từ dưới gốc lên trên, giúp sữa đang trữ ở trong ngực được chảy ra ngoài. Núm vú bên trái thì bị người nọ vừa niết vừa bóp giống như nhào bánh mì. Bé thỏ nhỏ vừa đau vừa sướng. Ban đầu còn duỗi chân giãy dụa, sau đó chậm rãi rên rỉ, bàn tay bé nhỏ đẩy từ chống cự chuyển thành giữ chặt bả vai hắn, bắp chân căng chặt. Trong một tiếng rên rỉ biến điệu của Phương Thiên Trạch, sữa tươi ngọt ngào phun thẳng vào trong khoang miệng của hắn. Trác Chí Vị theo bản năng hút lấy, bầu vú vốn cũng không lớn mấy sau khi hút được vài cái liền hết sạch. Hắn buông tha cho núm vú, nhấm nháp dư vị trong miệng. Phương Thiên Trạch nắm lấy cổ của hắn, mặt đỏ như muốn chảy máu, thần sắc ngượng ngùng lại mang theo vài phần khát vọng. Bé thỏ nhỏ cắn môi, chớp chớp lông mi cong vút nhỏ giọng cầu xin:

"Bên kia. . . Cũng muốn."

Trác Chí Vị cười khẽ muốn cậu phải hôn mình một cái mới chịu hút bên kia. Phương Thiên Trạch do dự nửa ngày mới chu môi, hôn một cái lên mặt hắn.

"Em. . . Em không biết hôn môi giống như Chí Vị. Nhưng mà em rất thích Chí Vị đó, rất muốn cùng Chí Vị giao phối."

Người đàn ông sau khi đã nghỉ ngơi lại bị lời nói vừa sắc tình vừa phóng đãng của bé thỏ kích thích, khiến dương vật lại đứng lên lần nữa. Trác Chí Vị dứt khoát ôm lấy người nọ tách hai chân của cậu ra khóa ngồi ở trên chân mình. Âm thần mềm mại dính sát trên bắp đùi cường tráng, giống đem một khối cá hồi đặt trên lửa ấm nướng lên. Dâm dịch ngọt ngào từ trong miệng nhỏ nơi nữ huyệt chảy ra, thấm ướt bắp đùi của nam nhân. Trác Chí Vị nâng bầu vú bên trái lên, xách lấy núm vú sưng lớn ngậm vào trong miệng. Người đã có kinh nghiệm kẹp chặt thịt vú giữa những khe ngón tay, chầm chậm thả lỏng lại nhanh chóng siết chặt. Cứ lặp đi lặp lại như thế, trong chốc lát sữa liền phun ra. Nam nhân ngậm một ngụm sữa tươi trong miệng, ngẩng đầu tìm môi của bé thỏ con. Phương Thiên Trạch một bên cùng hắn hôn môi, một bên đưa những ngón tay luồn vào tóc của hắn nhẹ nhàng vuốt ve, giống như ở trước ngực cậu là một con thỏ con vậy.

"Tiểu Trạch nếm thử sữa của mình xem có ngọt không?"

Phương Thiên Trạch mặt mũi ẩn tình trừng hắn, sau đó cúi đầu gặm lên vai của Trác Chí Vị, ở nơi đó lưu lại một dấu răng tròn tròn.

"Chí Vị là đồ bại hoại!"

"Anh là đồ bại hoại. . . Vậy tiểu Trạch còn muốn cùng anh giao phối nữa không?"

Nam nhân ôm lấy thắt lưng nhỏ mềm mại, có xúc cảm đàn hồi của cậu. Ngón tay vuốt ve từ xương cánh bướm không lộ rõ của cậu hướng xuống. Cuối cùng dừng lại tại cái đuôi cầu tròn vừa vò vừa nắm. Bé thỏ nhỏ ách ách ô ô cả nửa ngày, cuối cùng phát ra một âm thanh nhỏ như muỗi kêu:

"Muốn, muốn."

"Anh cũng muốn cùng tiểu Trạch giao phối."

Trác Chí Vị nghiêng đầu hôn lên sườn mặt xinh đẹp của thỏ con, sau đó dùng môi lưỡi bao phủ lấy mang tai đầy lông nhung. Mang tai của con thỏ vừa mềm vừa dày, Trác Chí Vị dùng răng nanh ngậm nhẹ, khẽ gặm cắn. Ngón tay lướt qua khe mông chạm đến âm hộ sạch sẽ mà ướt át, móng tay trơn trượt tách mở âm thần đầy đặn. Khoái cảm từ bộ vị mẫn cảm lan tràn khắp toàn thân, Phương Thiên Trạch run rẩy lỗ tai và đuôi cụt, vểnh mông lên:

"Chí, Chí Vị. Mau vào đi."

Bé thỏ nhỏ quay đầu nhìn cự vật của Trác Chí Vị đang hưng phấn bừng bừng thì mặt lại đỏ thêm một tông. Cánh mông tròn trĩnh mập mạp cũng nhịn không được siết chặt lại. Chỗ đó thật lớn, tiểu huyệt của mình không biết có ăn được hay không?

"Đừng gấp! Trước tiên chúng ta khuếch trương một chút."

Trác Chí Vị cúi đầu hôn lên bắp đùi trắng nõn của cậu, sau đó tách hai chân cậu ra đem ngón tay thăm dò vào âm hộ sưng đỏ. Phương Thiên Trạch phát ra tiếng thở dốc dồn dập, thịt huyệt nhiệt tình cắn lấy ngón tay, không thể đợi được muốn hút càng sâu. Trác Chí Vị một bên dùng tay an ủi âm đế đã ló đầu ra phía trước. Tay còn lại thì dùng ngón tay chậm rãi khuấy trộn hỗ trợ cho nhục bích. Tiếng nước vang vọng khắp phòng. Trác Chí Vị chậm rãi tăng thêm hai ngón tay, cho đến khi sờ đến điểm mẫn cảm của bé thỏ thì bắt đầu đâm lộng. Phương Thiên Trạch bị đâm đến rên rỉ không ngừng, thở dốc dồn dập. Nhục bích bị khuếch trương vừa ướt vừa nóng. Dương vật cương cứng ở phía trước không biết đã bắn một lần từ bao giờ. Tiểu huyệt của người dưới thân đã đủ ẩm ướt. Trác Chí Vị bôi dâm dịch của cậu lên dương vật của mình vuốt hai cái, nhắm ngay âm huyệt của Phương Thiên Trạch, mạnh mẽ xỏ xuyên người dưới thân.

"Ân a. . . . Hô. . . Chí. . . Chí Vị. . ."

Tư thế nằm sấp khiến hắn vừa vào là đã đâm tới chỗ sân nhất. Bé thỏ nhỏ bị người nọ giữ chặt eo bắt đầu mạnh mẽ cắm rút, điểm mẫn cảm khá nông bị quy đầu hung hăng nghiền qua, lại bị thân dương vật đè ấn. Phương Thiên Trạch bị thao gần như quỳ không nổi, bắp đùi bị hai túi nang của nam nhân va đập đỏ hồng một mảng. Cuối cùng người đã nhớ ra trong bụng mình còn có một bé thỏ nho nhỏ khác bắt đầu giãy dụa, bò về phía trước, tránh né khoái cảm mãnh liệt. Nhưng mà chưa bò được hai bước đã bị người còn lại túm chặt mắt cá chân kéo ngược về sau. Dương vật tiến vào càng sâu hơn, gần như muốn đâm tới miệng tử cung.

"Chí, ha . . . . Chí Vị, nhẹ một chút, ân. . . . Đâm tới Bảo Bảo rồi. . . . ."

"Bảo Bảo? Anh với em còn chưa từng giao phối qua làm sao có Bảo Bảo?"

Trác Chí Vị chỉ xem bé thỏ nhỏ này bị thao đến mê sảng. Cho đến khi hắn muốn dùng cánh tay cố định bé thỏ nhỏ này mới nhớ ra bụng của người này có độ cong không bình thường. Nam nhân mới chầm chậm giảm dần tốc độ, nhưng mỗi lần làm đều rút ra hết toàn bộ rồi lại đâm thẳng vào nữ huyệt. Miệng tử cung bị đỉnh vừa đau vừa nóng.

"Ô ô. . . Chí Vị bắn vào trong, liền có a. . . ."

Nam nhân tinh trùng thượng não nhớ lại sự khác thường của thỏ con mấy ngày trước, cộng thêm sự dị thường trên người cậu, cuối cùng đã đoán được là triệu chứng chửa giả của thỏ. Chỉ là chửa giả thôi, bổ sung là thành thật ấy mà! Vì thế Trác Chí Vị cúi sấp người, một bên hôn tai của Phương Thiên Trạch, một bên an ủi nói:

"Không sao cả. Chờ anh tiến vào, tiểu Trạch sinh cho anh một đàn thỏ con có được không?"

"Oh ân. . . . Được, Chí Vị mau bắn vào trong đi a. . . ."

Cả người của Phương Thiên Trạch giống như bị đóng ở trên giường, bàn tay nhỏ bé giống như đang cào móng, thuận theo động tác lắc tới lắc lui. Trác Chí Vị một tay siết chặt eo cậu, một tay vân vê cái đuôi bị dâm thủy làm ướt nhẹp. Lông mềm kết thành từ chóp từng chóp không xõa tung ra được, run rẩy đáng thương đến trêu ngươi.

"Ha a. . . Chí Vị. . . Thật thoải mái. Ô ô. . . . Muốn, muốn chết đi. . . ."

Bị mùi hương mãnh liệt của giống đực kích thích, bé thỏ nhỏ nhịn không được càng bò thấp người hơn. Bộ ngực to lớn dán trên drap giường bằng bông cọ sát lên xuống, những giọt sữa thấm ẩm drap giường. Hai chân bị người chen vào giữa không thể đóng lại, hõm lưng bị người ta nắm chặt. Sự va chạm mãnh liệt mang theo khoái cảm ngập đầu quét qua toàn thân. Nhục bích giống như không khống chế được ra sức hút lấy dương vật. Miệng tử cung từng chút từng chút bị đục mở, quy đầu đỉnh vào trong huyệt thịt càng ẩm ướt hơn. Bé thỏ nhỏ giống như là con mồi bị hùng ưng tha đi, ngẩng cao cái cổ trắng nõn thở dốc kêu lớn.

Người bị kích thích không ngừng khóc lóc dâm đãng làm nũng, mặt của cậu cũng đã đỏ bừng. Quy đầu bị miệng tử cung cắn chặt, thân dương vật bị nhục bích ấm nóng bao vây. Phương Thiên Trạch đã bắn ra mấy lần, do đó huyệt đạo vô cùng mẫn cảm. Cảm giác nhục bích liên tục ma sát giống như đang nhảy bungee. Mà sợi dây duy nhất níu giữ cậu chính là dương vật đang cắm ở trong âm hộ, khiến cậu vừa yêu vừa sợ.

"Không được! Ân a. . . . . Muốn đi tiểu. Chí, Chí Vị ah. . . . ."

"Vậy cứ tiểu đi."

Người đàn ông cúi người kề sát vào cậu, liếm lên phần gáy ướt đẫm mồ hôi. Hơi thở nóng bỏng phun lên da thịt sau gáy mẫn cảm. Thuận theo mệnh lệnh của hắn, bé thỏ nhỏ nức nở tiểu ra ngoài, còn có vài giọt đọng lại trên bụng dưới hơi nhô ra của cậu. Cậu khóc nức nở run rẩy cả người. Trác Chí Vị bị cậu siết chặt nhịn không được, lại hung ác va chạm thêm vài cái mới bắn vào trong hoa viên màu mỡ. Phương Thiên Trạch sau khi được hắn buông tha liền nằm dài trên giường mở lớn miệng thở dốc. Lần đầu tiên làm tình lại kịch liệt như thế. Bé thỏ nhỏ mệt mỏi trừng mắt oán giận hắn quá thô lỗ, nhưng bản thân cậu cũng rất thích. Trác Chí Vị cười nói cậu háo sắc. Đợi hắn nghỉ ngơi một lát lại muốn tiếp tục làm thêm lần nữa thì phát hiện bé thỏ nhỏ mệt đến nỗi không thể duy trì hình người. Một khối nho nhỏ co rút lại nằm ngủ ngon lành trong một đám hỗn loạn ngọt ngào. Trên bộ lông trắng nhung dính đầy dâm dịch và nước tiểu, trông cũng khá đáng thương. Nam nhân một bên vuốt ve dương vật bán cương, một bên nhắm vào con thỏ nhỏ thủ dâm. Cuối cùng đem tinh dịch bắn lên lông mềm trên mông của bé thỏ, mới vừa ý gật gật đầu. Thế này mới dễ nhìn.

Cũng may Trác Chí Vị coi như còn có tâm, nhớ rõ phải tắm rửa sạch sẽ cho bé thỏ. Sau đó định giờ đặt bé vào trong ổ sấy khô. Sau khi vô cùng chăm chỉ thật thà thu dọn sạch sẽ đống hỗn loạn, Trác Chí Vị ôm bé nhỏ mềm mềm thơm thơm tiến vào mộng đẹp.

Lời tác giả: Đây là một câu chuyện cũ của tiểu Trạch tốt số, cuộc sống được nuông chiều như thế. Mà tôi chỉ có thể làm ổ ở trong nhà, sờ cá. Haizzz, khổ quá mà!

----------------------

Dạo này có quá nhiều chuyện xảy ra với fandom của chúng ta. Mình không thể nói gì quá nhiều vì mình không tham gia tranh luận, tranh đấu hay là phản biện gì hết. Mình chỉ comment tích cực, like để dìm comment xấu xuống thôi. Mọi người lo lắng, quan tâm cho các bản dịch của mình, mình vô cùng biết ơn. Cảm ơn các bạn rất nhiều. Hy vọng mọi chuyện sẽ qua, mọi thứ lại bình yên như cũ. Mọi người cố lên!!! BXG 加油!!!

Mình vẫn sẽ update truyện, chỉ là hơi lâu một chút, một chút thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro