Gia Sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Link: https://archiveofourown.org/works/28503474

Thể loại: Song tính, Nữ trang, sextoys,. . .

Học sinh cấp ba phản nghịch Vương x Sinh viên đại học làm thêm gia sư Tiêu

--------------------------------------

Vương Nhất Bác đã chọc gia sư thứ năm tức đến bỏ đi.

Gia sư thứ sáu vẫn còn là sinh viên đại học, tuổi tác không lớn, vẻ ngoài trông còn nhỏ hơn tuổi thật. Tóc mái ngoan ngoãn che khuất dung mạo ôn nhu. Khi nói cười với Vương Nhất Bác, răng thỏ của Tiêu Tán tựa như hai viên kẹo sữa mơ hồ lộ ra. Nếu anh mặc đồng phục nói mình là học sinh cấp ba chắc chắn sẽ có người tin. Khi ở bên cạnh Tiêu Tán, Vương Nhất Bác sẽ bất giác thu lại sự ngỗ nghịch của mình.

Tiêu Tán không giống các giáo viên khác. Khi lên lớp anh sẽ cầm một cây thước dài, hung dữ dạy cậu ngữ pháp và chỉ cần sai một từ đơn là sẽ đánh một cái lên cánh tay của Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác da dày thịt béo cũng không thấy đau đớn gì. Ngược lại, cái người đã ra tay đánh cậu, nhìn thấy vết hằn đỏ liền vội vàng xoa nắn cho cậu. Vừa xoa vừa nhỏ giọng nói xin lỗi, lần sau sẽ mang bánh quy đến để chuộc lỗi.

Một người con trai mềm mại đáng yêu tựa như bánh kem, làm sao có thể xuất hiện ở quán bar? Lớp trang điểm đậm đến nỗi đến ba má nhận không ra, bộ tóc giả đen dài xoăn sóng nước, chiếc váy ôm hai dây vừa dâm vừa "bén". Vương Nhất Bác trốn trong một góc ngắm nhìn anh, phiền muộn nốc ly rượu lạnh mà bạn học mời. Rõ ràng Tiêu Tán quen thuộc nơi này hơn so với cậu. Tựa như trời sinh phải đứng trên sân khấu ca hát nhảy múa, ưỡn ẹo quyến rũ những người khách say mê anh.

Cậu phải lý giải như thế nào về Tiêu lão sư đây? Rõ ràng, anh có một công việc làm thêm đàng hoàng, bình thường ăn mặc trông ấm áp dịu dàng, khi lạnh mặt phát hỏa có thể khiến Vương Nhất Bác bị doạ cho chủ động phạt đứng. Nhưng người mà cậu trông thấy lại tựa như một kỹ nữ, chỉ cần hai mươi tệ đã có thể đồng ý để bất kỳ người đàn ông nào xoa nắn bóp đánh cặp mông của mình. Tiêu Tán là một người song tính phát dục cực tốt hiếm thấy. Lúc đi đường bộ ngực cứ lắc qua lắc lại, mông cũng rất to. Vạt váy không che nổi cặp mông căng tròn, quần lót ren siết chặt lấy cặp mông. Thậm chí chỉ cần Vương Nhất Bác hạ thấp tầm mắt một chút là có thể nhìn thấy dương vật không được tính là nhỏ và vùng tam giác hơi nhô lên của anh.

Thật dâm đãng! Vương Nhất Bác mắng thầm. Cậu xoa xoa gáy, không miêu tả được cảm giác trong lòng, chính là kiểu vô cùng khó chịu. Bất ngờ ánh mắt cậu và anh giao nhau, nhưng người nọ tựa như không nhìn thấy liếc mắt đi chỗ khác, tiếp tục cùng người khác uống rượu.

Trông Tiêu lão sư có vẻ đã say rồi. Gò má đỏ hây hây, ánh mắt mê ly mơ hồ, bàn tay quơ loạng choạng mới cụng ly được.

Vương Nhất Bác vẫn ngồi trên hàng ghế dài nhìn chằm chằm anh, nghẹn một bụng nước cũng không dám đi xả. Cậu sợ chỉ cần mình vừa vào WC một lát, Tiêu lão sư đã bị thằng khác đưa đi. Lại không hề biết được mục đích Tiêu Tán uống rượu tìm vui ở quán bar là vì tìm bạn tình.

Rốt cuộc Tiêu lão sư cũng rời khỏi ổ, anh chống vào cạnh bàn đứng dậy, mềm nhũn người loạng choạng hai bước. Vương Nhất Bác vừa định tiến tới đỡ lấy anh nhưng người đàn ông đã ngấp nghé từ trước đã bước lên đoạt lấy anh. Tiêu Tán căn bản không hề có ý định phản kháng, thậm chí còn thuận thế nghiêng đầu tựa vào ngực người đàn ông đó, sau đó còn cọ cọ.

Không thể nhìn tiếp nữa, Vương Nhất Bác xông lên đẩy người đàn ông kia ra, ôm lấy Tiêu lão sư, trừng mắt với người đàn ông kia:

"Mày đừng có động vào anh ấy!"

Khi Vương Nhất Bác không cười cũng khá lạnh lùng. Ánh đèn lập lòe từ trên chiếu xuống khiến cậu tựa như một con sư tử đang nằm rạp xuống đất bảo vệ thức ăn, giương nanh múa vuốt biểu thị chủ quyền.

Tiêu Tán vùi vào ngực cậu chẳng động đậy gì. Người đàn ông đó liếc nhìn Vương Nhất Bác từ trên xuống dưới mới khinh thường "hừ" một tiếng. Vứt ly rượu lên quầy bar ảo não lui về.

Nhiệt độ trêu người cách một lớp áo thun thiêu đốt Vương Nhất Bác suýt nhảy dựng lên. Tiêu Tán phản ứng chậm mấy nhịp mới ngẩng đầu lên, mơ mơ màng màng hỏi Vương Nhất Bác muốn làm gì?

Vương Nhất Bác bị chọc tức đến cười ra tiếng, sắc mặt càng khó coi hơn.

"Cmn anh ăn mặc như thế này đến quán bar?"

"Còn dám uống say đến như này? Sợ trên đường về không có người cưỡng hiếp anh sao?"

Cậu nắm cằm của Tiêu lão sư lên chất vấn, lời nói có hơi khó nghe một chút. Tiêu Tán bị mắng đến váng đầu, dù sao anh cũng học đại học rồi, lần đầu tiên bị một tên nhóc nhục mạ như vậy. Nhờ hơi rượu mà gan cũng to ra không ít, thở dốc đẩy cậu ra, mắng cậu bị dở hơi.

"Cậu là gì của tôi? Đủ tuổi chưa mà dám tới quán bar? Cho dù tôi có bị cưỡng hiếp thì cũng không mượn thằng nhóc như cậu quản."

Những lời này đã chọc tức Vương Nhất Bác. Khóe miệng của cậu cong lên lộ ra răng nanh trắng bạch, nửa lôi nửa kéo đưa Tiêu Tán lên lầu.

Tiêu Tán đã đặt phòng từ trước, nhân viên trên lầu hai nhìn thấy tư thế thân mật của hai người, liền tự giác dẫn đường tới một căn phòng ở cuối hành lang.

"Không quản được phải không? Vậy đúng lúc có em đây, anh cũng đừng tìm người khác nữa, tìm em là được."

Vương Nhất Bác đưa người lên giường, kéo cái váy hai dây trễ ngực xuống. Bộ ngực trắng như gạo nếp nhảy ra ngoài, mới phát hiện lão sư dâm đãng còn cẩn thận dán miếng dán nhũ hoa.

Vương Nhất Bác trực tiếp gỡ miếng dán nhũ hoa đi, dán miệng của mình lên cắn núm vú hút một cái. Bầu vú còn lại bị động tác không biết nặng nhẹ của cậu giày vò đến toàn vết hằn. Tiêu Tán ép gò vú để cậu mút, nhưng miệng vẫn giả vờ uy hiếp, nói: Nếu dì biết, chắc sẽ đánh cậu đến gãy chổi.

Vương Nhất Bác nghe xong chỉ cười, khen sữa của Tiêu lão sư vừa thơm vừa ngọt rồi mút vú kêu chậc chậc. Sau đó lại thấp giọng hỏi anh trước khi tới làm gia sư cho cậu, có nói với ba mẹ cậu công việc về đêm của anh không?

Thực ra Tiêu Tán là đứa trẻ trưởng thành trong gia đình rất nghiêm khắc. Người nhà không cho phép cậu lén lút yêu đương, nhưng cơ thể của người song tính lại rất trọng dục (a.k.a rất dâm). Lúc dậy thì, Tiêu Tán lần đầu tiên tự mình dùng ngón tay phá thân, sau đó thì không thể tự kiềm chế được nữa.

Khi Tiêu Tán giảng bài cho Vương Nhất Bác, thỉnh thoảng sẽ nhìn chằm chằm vào môi của cậu mà thẫn thờ. Buổi tối trở về ký túc xá sẽ nghĩ tới Vương Nhất Bác mà kẹp gối đầu cọ vào âm đế. Sau này thì càng ngày càng không kìm chế được nữa. Khi phụ đạo bài tập cho Vương Nhất Bác, anh to gan nhét trứng rung không dây vào bên trong âm đạo, vừa ngửi mùi hương trên người cậu, vừa kẹp chặt đùi.

Những điều này Tiêu Tán chưa bao giờ nói cho cậu biết, ví dụ như khi làm tình anh thích nhất là bị nhục mạ, trò gì trên giường cũng dám chơi. Thích cảm giác đau đớn, thậm chí còn lén đi xỏ khuyên ngực. Làn da trắng nõn đến cả núm vú và quầng vú đều có màu hồng nhạt. Khi xỏ khuyên ngực bị sưng mất mấy hôm, núm vú đỏ hồng phối với khuyên nhũ tinh tế, quả thật là tuyệt sắc nhân gian.

Có lẽ vì yêu ai yêu cả đường đi, mà Tiêu Tán cảm thấy bộ dạng thằng nhóc này phối hợp với chất giọng khàn khàn nói mấy lời hạ tiện rất ngầu. Hoa huyệt phía dưới của anh đã ướt đẫm, trai ngọc ngậm lấy trứng rung có dây dục cầu bất mãn kẹp chặt không ngừng. Anh cắn môi dưới, bắp đùi siết chặt cọ xát vào nhau, bị Vương Nhất Bác phát hiện, thuận theo vạt váy sờ xuống dưới. Bàn tay to lớn của cậu túm lấy mắt cá chân tách ra hai bên rồi ấn lên trước ngực anh. Liếm một đường từ bắp chân đến bên trong đùi. Cách lớp quần lót ẩm ướt kích thích hoa huyệt đỏ thẫm, khe hở giữa hai cánh hoa đầy đặn lầy lội nước.

Tiêu Tán trốn không thoát, nức nở nói "Đừng mà" nhưng chẳng thật lòng chút nào.

"Buông, buông ra. . . . Đừng liếm mà, không cho cậu liếm. . . ."

Thật sướng ahhh!!! Lưỡi của thằng nhóc này vừa dày vừa lớn, liếm đến mức mông của anh cũng phát run. Tiêu Tán chỉ có thể nằm ở trên chăn cắn ngón tay nức nở.

Vương Nhất Bác nhổm người dậy gọi lão sư, Tán Tán, chị gái.

"Chị có để cho người khác liếm l** không?"

Tiêu Tán không trả lời, Vương Nhất Bác liền xé rách quần lót ren của anh, lộ ra âm hộ non nớt. Thô bạo tách hai cánh hoa đang co lại ra, lộ hai cánh hoa còn nhỏ xinh hơn, còn có âm đế nho nhỏ tựa như hạt đậu lộ ra từ hai cánh hoa.

Vương Nhất Bác bóp lấy âm hạch mềm mại đó, nói cho anh biết nếu không khai báo thành thật thì cậu sẽ gảy âm đế đến khi sưng lớn mới thôi. Đến lúc đó mà không khép lại được, thì ngay cả đi bộ cũng không đi nổi. Chỉ có thể bị cậu quấn trên giường "gieo giống" ba lần một ngày. :)))))

Tiêu Tán bị dọa sợ, ủy khuất rơi lệ, không muốn bị Vương Nhất Bác quấn trên giường "gieo giống", chỉ đành run rẩy mở miệng trả lời:

"Có. Có rất nhiều đàn ông từng liếm qua l** của Tiêu Tán."

Câu trả lời này khiến Vương Nhất Bác cực kỳ không hài lòng, lật trở hai cánh hoa trên tay như bay. Lòng bàn tay đè lên âm mu và âm đế xoa nắn. Chị gái mẫn cảm rất nhanh liền cong mông bị xoa đến cao triều. Gò má trắng nõn nổi lên một màu đỏ dâm đãng. Ánh mắt tan rã thở phì phò, hai bé thỏ trước ngực run rẩy theo tiết tấu hô hấp.

Tiêu Tán thích bị thao, nhưng Vương Nhất Bác lại không để anh dễ dàng mãn nguyện.

Vương Nhất Bác dịch thân mình xuống dưới. Âm thần đầy đặn của Tiêu Tán đã mở lớn miệng run rẩy. Âm hộ nóng bỏng xinh đẹp diễm lệ vẫn còn màu hồng đậm, thấm đẫm một tầng nước dính dấp.

Cậu dùng răng nanh tách hai âm thần của chị gái ra, liếm cắn âm hộ dâm đãng tựa như đang hôn môi. Đem toàn bộ nước sốt ngọt ngào cuộn vào đầu lưỡi rồi nuốt xuống, còn dùng răng nanh cắn lên âm đế của anh. Hạt đậu nhỏ bị hút đến sưng đỏ, cứng lên lớn thêm một vòng.

Ngạo khí trước kia của Tiêu Tán đều mất hết, đỏ mặt để thằng nhóc con bóp mông liếm âm hộ. Khoái cảm tuôn ra không ngừng khiến anh toàn thân mềm nhũn không còn một tí sức lực nào, thậm chí còn động tình cong mông hơn để cậu chơi.

Cảm nhận được âm thần bắt đầu siết lại, Vương Nhất Bác biết anh lại sắp cao triều rồi. Cậu thả lỏng răng nang tàn bạo, vòng tay lên phía trước để vuốt dương vật cho anh. Nhưng với chị gái, chỉ vuốt dương vật thôi thì không thể bắn ra nổi. Hai ngón tay của Vương Nhất Bác cắm vào bên trong hoa huyệt của Tiêu Tán đùa bỡn, hung hăng đảo loạn lại mạnh mẽ rút ra. Đầu ngón tay kéo theo từng sợi dâm thủy dính dấp, cố ý khoe khoang ngay trước mặt người nọ. Tiêu Tán mở lớn miệng thở dốc, mềm nhũn người liếc cậu một cái.

"Rốt cuộc cậu có làm hay không?"

Vương Nhất Bác cười nhạo một tiếng, tiến lên dán vào vành tai anh vừa hôn vừa liếm:

"Chị gái đừng có quên. Không phải em đang chơi chị mà em đang Cưỡng - Hiếp - Chị."

Móng tay được cắt tỉa chỉnh tề nhẹ nhàng cọ qua âm đế đã sưng lớn, dùng ngón tay ấm áp phủ lên trên, chầm chậm xoa nắn.

Thủ pháp có hơi trúc trắc, nhưng lực đạo lại rất lớn. Âm đế mẫn cảm bị kích thích mãnh liệt âu yếm. Thuận theo thần kinh nơi tủy sống chạy thẳng tới đại não, khoái cảm liên tiếp không ngừng khiến Tiêu Tán thoải mái đến mức không ngăn được tiếng rên.

Anh quả thật quá mẫn cảm, Vương Nhất Bác chỉ mới chơi chỗ đó tầm năm sáu phút, hô hấp của Tiêu Tán lại bắt đầu dồn dập, hạ thân bắt đầu co rút đỉnh hông không tự giác. Đợt cao trào vừa nãy đã bị trì hoãn, lại có dấu hiệu quay trở về.

"Ưm. . . Oh, sắp, sắp tới rồi. . . . ."

Vương Nhất Bác không để ý đến anh, nhưng động tác ma sát âm đế càng nhanh, cả âm hộ đều dần dần đỏ lên. Một tay khác sờ lên dương vật vẫn chưa tiết của chị gái. Vuốt bao quy đầu xuống, dâm dịch đã dính quanh mã mắt, cậu dùng ngón tay ôn nhu vuốt lên khe quy đầu.

"Ha ah. . . ."

Khoái cảm bị tụ thành một điểm, trong một khắc nào đó Vương Nhất Bác rút tay ra lại cắm vào, điểm đó đã bị quăng tới đỉnh cao sau đó bộc phát, theo sau đó là cao trào mãnh liệt. Dương vật thẳng đứng phun ra từng cỗ tinh dịch ra ngoài. Hậu huyệt tựa như cửa đập chứa nước, mị thịt bên trong không ngừng co rút, khiến âm hộ đang ngậm lấy ngón tay trở nên lầy lội rỉ nước.

Đã cao triều liên tục hai lần, Tiêu Tán hết hơi ngồi bệt tại chỗ, gương mặt đỏ hồng. Vương Nhất Bác quỳ trên giường ngắm nhìn gương mặt của Tiêu Tán khi đang sa vào cao triều không thể tự mình thoát ra. Khóe miệng của Vương Nhất Bác cong lên tạo thành một nụ cười lạnh. Cậu lật tìm trong tủ liền sờ được một hộp áo mưa và một cây gậy AV đã được sạc đầy điện vô cùng tận tâm:))))))

Cầm lấy gậy bật mở công tắc, trực tiếp áp lên khe hở nơi âm đế. Tiêu Tán kêu lớn một tiếng, theo bản năng muốn khép chân lại. Lại bị Vương Nhất Bác sớm đã phòng bị giữ chặt đầu gối mạnh mẽ tách ra.

"Không được trốn."

Âm đế sau khi cao triều vô cùng mẫn cảm, chấn động kịch liệt ở phía trên vừa tê vừa đau. Chị gái khó chịu lắc đầu, nhưng thân thể dâm đãng rất nhanh đã từ trong đau đớn tìm được khoái cảm. Từ tứ chi đến trái tim, đến cả đầu óc đều tê dại, tựa như sắp bị khoái cảm xâm chiếm toàn bộ.

Tiêu Tán sắp bị tra tấn đến phát điên, cổ họng sắp hỏng cầu xin, gọi tên của thằng nhóc thối:

"Oh. . . . . Tiểu Bác, Nhất Bác. . . . Anh sai rồi, cầu xin em tha cho anh đi. Anh không được oh. . . . Ah ah. . . ."

"Chị gái sao lại không được? Không phải nói bị cưỡng hiếp cũng chịu sao?"

Vương Nhất Bác thờ ơ hỏi, âm đế tròn trịa đã bắt đầu co rút không khống chế được. Làn da mỏng manh dường như sắp bị căng vỡ, vô cùng đánh thương chảy nước mắt cầu xin sự khoan dung của cậu.

Cắm ngón tay vào hoa huyệt một lần nữa, quấy đảo âm đạo lầy lội, lại tăng thêm một nấc cho gậy av, đổi góc độ kích thích âm đế và niệu đạo đang chua xót. Kích thích bất ngờ khiến Tiêu Tán mạnh mẽ bật người dậy, ngửa đầu khóc thét.

Anh trợn trắng mắt cao triều, mông to run rẩy kịch liệt, tựa như cá nằm trên thớt. Vương Nhất Bác suýt nữa không khống chế được, nuốt ngụm nước bọt chuyên tâm ngắm nhìn âm hộ dâm đãng đang mất khống chế rỉ nước ra ngoài.

Vương Nhất Bác sáp đến liếm đi nước mắt của Tiêu Tán

"Chị gái chảy thật nhiều nước, chắc không cần dùng gel bôi trơn đâu ha."

Tiêu Tán đến sức lực để mở miệng nói chuyện cũng không còn, ánh mắt yếu ớt không có chút uy nghiêm nào, càng khơi mào tâm tình phản nghịch của nam hài. Thấy Vương Nhất Bác lại muốn lấy gậy av, Tiêu Tán túm lấy cánh tay của cậu, bị dọa đến run rẩy cả giọng nói.

"Đủ rồi, đủ rồi mà. . . . Nhất Bác mau cưỡng hiếp anh đi."

Không dám tiếp tục dây dưa với thằng nhóc thối này nữa. Anh lấy lòng móc dương vật của cậu ra, trong nháy mắt liền ngạc nhiên nhìn thẳng. Dương vật còn to hơn trong tưởng tượng của anh, vừa thô vừa dữ tợn, gân xanh phía trên hoàn toàn lộ ra rõ ràng trông rất đáng sợ. Dương vật nóng bỏng cọ vào niệu đạo của anh, hạt đậu nhỏ bị cọ đến nghiêng ngả trái phải, còn chưa cắm vào đã chảy ào ào ra một bãi nước tiểu.

Tiểu xử nam lần đầu làm tình quá bạo rồi. Cho dù đã đeo bao mà vẫn thao anh như máy đóng cọc. Quả thật là thao như đang cưỡng hiếp âm đạo của anh vậy. Dâm thủy cao triều chảy từ đùi Tiêu Tán xuống. Đáy mắt Vương Nhất Bác đỏ lên, nắm lấy eo của anh đâm loạn trong âm hộ ướt sũng. Âm đạo căng chặt bị dương vật làm căng trướng mở rộng. Vương Nhất Bác tựa như chó đực, thắt lưng bất chấp thao điên cuồng, thao ra tiếng nước lõm bõm. Đầu lưỡi liếm lên yết hầu của chị gái, hàm hồ khen anh l** thật chặt, mút đến mức cậu sắp bắn. Hoa huyệt nghe thấy lời khen càng ra sức nịnh hót, dâm thịt sưng đỏ yêu mị quấn lấy dương vật mút vào. Ti tiện chết đi được!

Móng tay của Tiêu Tán cào lên lưng của nhóc con, anh bị thao đến run rẩy không ngừng, lớp trang điểm cũng trôi kha khá, phấn mắt màu đỏ đọng lại dưới đuôi mắt, son môi cũng bị nước bọt của Vương Nhất Bác cuộn thành một bãi. Đầu lưỡi bị túm lại ra sức hôn môi, tiếng rên rỉ ê ê a a toàn bộ đều bị cuốn vào trong cổ họng.

Gân xanh trên dương vật cọ vào trong từng mị thịt trong âm đạo khiến nó run rẩy không ngừng. Âm thần trắng noãn bị lật ra ngoài không khép lại được. Tinh dịch vừa nhiều vừa đặc phun mạnh mẽ phun vào khoang thịt nóng bỏng, tưới đầy một bao lại một bao.

Trong lúc hòa hoãn, cũng không chịu rút dương vật ra lại mút vú hoặc đỡ đầu anh lên hôn môi. Mấy lần thao như vậy đều khiến anh mệt muốn ngất, cuối cùng còn thức tỉnh lần nữa trong âm đạo co rút.

Mẹ nó, thằng nhóc thối đang dậy thì không phải người.

Tiêu Tán nổi giận bừng bừng, nhưng anh cũng mệt lắm rồi. Cuối cùng đành mơ mơ màng màng ôm Vương Nhất Bác ngủ mất.

Khoảng một tháng sau đó, Tiêu Tán mới tới dạy Vương Nhất Bác. Giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Vương Nhất Bác lại tức đến bốc khói, hỏi anh mấy ngày nay đi đâu, làm gì, sao không tới tìm cậu? Chị gái cắn nhẹ môi dưới, rũ mắt không nhìn cậu:

"Tìm cậu làm gì? Cậu có giúp tôi thoa thuốc hay xoa eo không?"

Giọng điệu nén giận còn kèm theo ba phần phiền muộn bảy phần xấu hổ. Tựa như đã có thứ gì thay đổi, lại như không thay đổi cái gì cả. Vương Nhất Bác buông bút xuống, nắm lấy tay anh. Cậu không biết phải nói cái gì, ấp a ấp úng nửa ngày mới lắp lắp nói xong một câu:

"Tiêu lão sư, em, em . . . Em thích anh. Xin anh hãy làm người yêu của em!"

Tiêu Tán cau mày trừng mắt với cậu:

"Nếu kỳ thi lần này cậu có thể lọt top 50, tôi sẽ cân nhắc."

Hừ! Dám khiến anh nửa tháng không đi nổi, chỉ có thể tự mình bôi thuốc.

Anh tuyệt đối không dễ dàng chấp nhận lời tỏ tình của thằng nhóc thối đó đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro