Xem Trộm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link: https://archiveofourown.org/works/22212052

Thể loại: tuyển thủ đua mô tô Bác x nhà thiết kế Chiến, cảnh báo OOC, thủ dâm, song tính, sữa chua play, xem trộm

----------------------------------------------

Tòa nhà đối diện vừa có một hộ mới chuyển đến, cùng một tầng với Vương Nhất Bác. Vừa khéo có thể từ ban công nhìn được phòng khách và phòng làm việc của đối phương. Gần như mỗi lần Vương Nhất Bác về nhà đều sẽ thấy người đó ở trong phòng làm việc bận rộn. Có lúc ngồi đập đập gõ gõ với máy tính. Có lúc ôm lấy mèo con cùng nhau lười biếng, đọc sách phơi nắng dưới ánh dương ấm áp. Vương Nhất Bác là một tay đua mô tô chuyên nghiệp. Trừ lúc trong kỳ thi đấu hoặc huấn luyện, thời gian còn lại đều rất quy củ. Lúc đi siêu thị trước cửa tiểu khu thường ngẫu nhiên gặp được anh. Người nọ không thể nói là ăn mặc rất chau chuốt. Nhưng ngoài ý muốn lại làm hắn cảm thấy rất vừa mắt. Vương Nhất Bác cũng đã từng yêu đương vài lần, nam nữ đều có. Nhưng không có ai khiến hắn thoải mái như khi nhìn thấy Tiêu Chiến. Vì thế Vương Nhất Bác dốc hết sức lực muốn tạo ra một cuộc gặp gỡ đầy lãng mạn.

Tiêu Chiến hôm nay ăn mặc rất hưu nhàn. Áo sơ mi sọc dọc mở rộng hai cúc áo làm tôn lên cái cổ thon dài trắng nõn của anh. Quần dài ôm trọn lấy đôi chân cân xứng. Bàn chân tùy ý mang một đôi giày vải bố, lộ ra gót chân sau trắng noãn cùng mắt cá chân mảnh khảnh. Nhìn vào làm cho người ta muốn cắn một ngụm nếm thử, để xem có phải là vị sữa ngọt hay không. Vương Nhất Bác vừa từ đoàn xe trở về. Áo cộc tay ướt đẫm dính sát vào cơ thể khiến người ta thấy phiền chán. Hắn nghĩ muốn mua một chai nước giải khát ướp lạnh nào đó chứ không trực tiếp về nhà. Đột nhiên hai cái tay cứ như thế mà va vào nhau. Một bàn tay so với Vương Nhất Bác nhỏ hơn rất nhiều phủ lên bàn tay nóng ấm của hắn. Sau đó bàn tay ấy lại giống như bị điện giật mà lập tức tránh đi. Vương Nhất Bác quay đầu nhìn qua. Tiêu Chiến ngượng ngùng mà cười với hắn.

"Thật có lỗi a."

Vương Nhất Bác cầm lấy chai Coca đó đưa cho anh. Sau đó tự lấy một chai khác.

"Không có gì. Tôi tên Vương Nhất Bác. Ở lầu đối diện."

"A! Trùng hợp như vậy a. Tôi tên Tiêu Chiến, mấy ngày trước vừa mới chuyển đến."

Người nọ cười lên đôi mắt đều híp lại. Nốt ruồi nhỏ dưới môi đều nói ra tâm tình vui vẻ của anh. Người trước mặt thật không có ý thức phòng vệ. Vương Nhất Bác nhìn vào anh, trong lòng dần dần nảy ra một kế hoạch.

"Anh làm nghề gì vậy? Tôi thấy dường như thời gian anh ra ngoài cũng thật cố định."

Đột nhiên hắn cũng không khát nước nữa. Vương Nhất Bác mang theo nước có ga giúp bản thân hạ nhiệt cùng với Tiêu Chiến ở khu hoa quả đi một chút lại dừng. Hắn thậm chí có thể ngửi thấy hương nước hoa dễ ngửi ở sau gáy của anh.

"Tôi á? Tôi là nhà thiết kế. Ở nhà làm việc. Cho nên mỗi ngày đều có khoảng thời gian rảnh ra ngoài mua thức ăn."

Tiêu Chiến cầm hai bình sữa chua so sánh xem bên nào ít calo hơn. Vương Nhất Bác ở bên cạnh phụ giúp đẩy xe liếc mắt qua nhìn anh. Người nọ dường như có hội chứng sợ lựa chọn liên tục do dự không quyết định được.

"Mua cái đó đi. Lúc tôi giảm cân đều ăn cái này. Chua chua không đường."

Vươn tay chỉ bình bên trái thay anh quyết định. Tiêu Chiến cười tủm tỉm đem bình sữa chua bên trái bỏ vào giỏ xe chuẩn bị đi tính tiền.

Vương Nhất Bác vốn nghĩ Tiêu Chiến sẽ mời mình vào nhà anh ngồi một chút. Không ngờ rằng Tiêu Chiến đi đến dưới lầu liền dừng lại vẫy tay với hắn.

"Tôi phải về nhà nấu cơm. Tạm biệt."

"........"

Vương Nhất Bác cố gắng lộ ra "dấu ngoặc nhỏ" tạm biệt anh. Coca trong tay thoáng chốc không còn ngọt nữa. Rũ xuống đôi mắt cún từng bước từng bước đi về nhà. Cho đến khi tắm rửa, ăn xong một gói mỳ. Hắn vẫn chưa hồi phục lại tâm tình của mình. Liền chơi game đến rớt một hạng mới đem điện thoại vứt lên sofa. Tư thế vô lực nằm dài trên sofa, trong đầu tràn ngập hình dáng Tiêu Chiến khẽ nâng mắt phượng nói chuyện với hắn. Mùi hương nước hoa kia tựa như đang quanh quẩn bên chóp mũi Vương Nhất Bác. Tính khí dưới thân hắn cũng dần dần có xu hướng ngẩng đầu. Có lẽ đã cấm dục quá lâu, dục vọng muốn nhìn thấy được Tiêu Chiến càng mãnh liệt. Vương Nhất Bác đột nhiên nhớ ra trong nhà hắn có cái kính viễn vọng đã được mua rất lâu về trước. Sau khi lục tung khắp nhà rốt cuộc cũng tìm thấy. Hắn cố ý tắt đèn trong phòng khách che dấu hành tung của mình. Sau khi cẩn thận điều chỉnh kính viễn vọng một chút liền nhìn thấy mỹ nhân mà hắn đang thương nhớ.

Có một mỹ nhân đang nằm trên sofa trong phòng khách. Thân trên thiếu vải, hai chân trắng nõn tách ra. Một tay xoa bộ ngực hơi nhô ra giống nữ sinh lúc dậy thì. Quầng vú vừa thâm vừa lớn, tôn lên bộ ngực trắng mềm. Màu da của anh cũng trắng. Ngay cả chỗ đó cũng trắng trắng hồng hồng, không có một sợi lông nào. Bàn tay còn lại thì xoa nắn dương vật nhạt màu. Dưới gốc dương vật là hai quả cầu nhỏ tinh tế. Dưới đáy chậu cất giấu một khe thịt đỏ sẫm.

Tiêu Chiến say mê nhắm chặt hai mắt. Miệng nhỏ lúc mở lúc đóng. Vương Nhất Bác đoán được đó nhất định là một tiếng rên rỉ ngọt ngào. Hắn sớm đã cởi khóa quần đưa tay vào trong quần lót vuốt ve dương vật đã thức tỉnh của mình. Adrenalin bắt đầu phân bố nhanh chóng. Người nọ đã xoa nắn một hồi dương vật cũng chưa bắn ra. Liền không kiên nhẫn khẽ mở đôi mắt phương hẹp dài, buông lỏng dương vật. Chuyển qua tấn công hoa huyệt sâu thẳm.

Trên bàn trà còn có sữa chua không đường vừa mua buổi tối. Tiêu Chiến dường như không còn khí lực, xé vài lần cũng không mở được bao bì. Dứt khoát dùng miệng trực tiếp cắn. Hai cái răng thỏ hơi hơi dùng sức liền cắn mở ra. Nhưng mà dường như không khống chế được lực đạo, liền văng hết một nửa lên thân trên. Sữa chua màu trắng theo bộ ngực rơi xuống. Vương Nhất Bác trong nháy mắt thậm chí ghen tị với bình sữa chua kia. Người nọ tò mò đưa tay quết lên một chút sữa chua đưa vào miệng. Trong nháy mắt bị chua đến mặt nhỏ nhăn lại. Anh lúc này mới nhớ ra là bình sữa chua là tinh khiết không đường. Phải trộn mật ong ăn mới được.

Những ngón tay với các khớp xương tinh xảo theo sữa chua từ trên ngực sờ xuống dưới âm đế ẩn giấu dưới dương vật. Đi vào hoa hạch phía trên huyệt khẩu, cuối cùng đứng trước miệng huyệt. Nơi đó đã sớm mở miệng, phun ra chất lỏng đặc dính. Ngón tay thuận theo huyệt bích cắm vào, cảm nhận được thịt mềm nhô lên một chút trong nhục bích. Sữa chua còn thừa lại một nửa được anh tưới hết toàn bộ vào trong hoa huyệt. Lạnh đến mức người nọ trực tiếp giật nảy. Ngón tay dùng sức từng chút từng chút nghiền qua, tìm kiếm điểm mẫn cảm của chính mình. Một ngón tay không đủ lại thêm một ngón. Hai ngón tay ở trong hoa huyệt mang theo sữa chua càn rỡ khuấy lộng. Cảm giác sung sướng dần dần dâng lên. Chỉ là đã tìm nửa ngày vẫn chưa sờ được điểm ấy. Tiêu Chiến dường như có chút gấp gáp. Ngón tay xoa ngực càng thêm dùng sức. Hai cái núm vú không nhỏ bị anh bóp ra từng đường dấu đỏ.

Tóc mái rũ xuống cũng bị mồ hôi thấm ướt, ngoan ngoãn dán vào trên trán. Người nọ bĩu môi rút ngón tay ra. Tùy ý đem chất lỏng cọ ở trên đệm sofa. Cũng không quản phía trên dính bạch trọc, thuận theo tơ trắng bị nhiễm bẩn ở trên khe huyệt lên lên xuống xuống ma sát. Hoa hạch căng cứng rất nhanh chỉ gian chính mình. Khoái cảm ở âm hộ quá mức rõ ràng, hoa hạch càng ngày càng mẫn cảm. Tốc độ ma sát của ngón tay càng ngày càng nhanh. Cường độ càng ngày càng lớn. Ngón tay càng ngày càng gấp gáp kéo căng ra. Vòng eo mảnh khảnh rốt cuộc nhịn không được cong lên, dường như đang chào đón một điều gì đó. Hai bắp đùi cân xứng không nhịn được run rẩy. Cao trào tới vô cùng mãnh liệt. Hoa huyệt phun ra một cỗ chất lỏng trong suốt. Ngón tay của người nọ bị ngâm đến nhăn lại. Phối hợp với dư vị cao trào, anh tiếp tục vuốt ve âm đế vắng vẻ. Khoái cảm liên tục kéo dài thêm hai phút. Thắt lưng bủn rủn vô lực. Dâm thủy phun ra khi cao triều sợ là có thể đủ cho mèo nhà anh uống trong một tuần a.

Vương Nhất Bác hưng phấn đến nỗi gân xanh trên cổ đều lộ ra. Dương vật cương cứng ngẩng cao phun ra tinh dịch. Huyệt thái dương thình thình đập nảy. Hắn hận không thể lập tức chạy đến tòa nhà đối diện đem anh đặt trên cửa sổ thao. Đang lúc hắn xem đến hăng say thì người nằm trên sofa tựa hồ là đã trì hoãn quá mức. Thân trên dính đầy sữa chua đi ra ngoài ban công. Vương Nhất Bác sợ tới mức lập tức trốn ở phía sau sofa. Hoàn toàn quên mất phòng của hắn đã tối đen một mảnh cái gì cũng không nhìn thấy.

Hóa ra Tiêu Chiến đi kéo rèm cửa, cánh tay trắng thuần túm lấy rèm cửa dùng lực kéo một phát là xong rồi. Vương Nhất Bác xin thề lúc anh kéo rèm cửa đã nhìn hắn một cái. Vương Nhất Bác tựa như một hồ nước ngầm đang dao động bị một quả đạn pháo bắn vào. Đôi mắt anh ngập nước khiến hắn khí huyết sôi trào. Anh phát hiện rồi sao? Mình nên làm thế nào bây giờ? Phải xin lỗi ra sao? Vương Nhất Bác dương vật cứng ngắc ngồi ở trên sofa tự hỏi nửa giờ. Cuối cùng quyết định vẫn phải qua đối diện xem thử. Vạn nhất mỹ nhân nổi giận với mình thì bây giờ đi xin lỗi cũng tương đối chân thành. Nếu mà bị phát hiện thật thì nói muốn làm quen với người ta, ngày thứ hai mời anh đi ăn cơm. Người đã nghĩ xong đối sách cả người hỗn loạn mặc mỗi áo thun quần đùi, chân đi dép lê. Nhanh chóng chạy qua tòa nhà đối diện.

502, Vương Nhất Bác so sánh với số nhà của mình tìm ra nhà anh. Hắn ấn chuông cửa, người mở cửa tới rất nhanh. Rất hiển nhiên Vương Nhất Bác lại đang suy tư: Trong nửa giờ Tiêu Chiến đã đem chính mình tẩy rửa sạch sẽ chưa? Áo chòang tắm của anh lệch lạc buông lỏng, tuyệt không có tác dụng che giấu nào. Nhịp tim thật không dễ dàng mới bình ổn được bị cỗ nhiệt khí trước mặt hun đến trực tiếp lên 200.

"Có việc gì không?"

Tình dục qua đi khiến thanh âm của anh khàn khàn biếng nhác. Giống như đang khiêu khích thần kinh đang rối loạn của hắn. Vương Nhất Bác đột nhiên cũng không muốn tìm một cái cớ rách nát nào nữa. Hắn chính là muốn thao Tiêu Chiến.

"Có việc. Muốn thượng anh."

Bàn tay lớn đẩy cánh cửa mở ra phân nửa, lách người đi vào. Thuận tiện dùng chân đá cửa đóng lại. Tiêu Chiến bị hắn đặt ở trên tường dùng đôi mắt ngập nước nhìn chằm chằm hắn.

"Cậu đem cửa nhà tôi phá hư."

"Dùng thân bồi thường có được không?"

Vương Nhất Bác đưa tay nâng lên chiếc cằm gầy nhọn của người kia. Cúi đầu hôn lên đôi môi mà hắn mong nhớ đã lâu. Hương vị ngọt ngào giống như trong tưởng tượng của hắn vậy. Lại còn mang theo mùi hương bạc hà tinh khiết. Hai chiếc lưỡi nhiệt tình mong muốn được dây dưa thân mật. Vòm miệng mẫn cảm bị người dùng đầu lưỡi lướt qua một lần lại một lần. Mỗi một chiếc răng đều bị chiếc lưỡi mềm tinh tế liếm qua. Tiêu Chiến bị hôn đến thở không nổi. Từ chối vài lần cũng không thể trốn thoát. Áo choàng tắm trên người cũng bị cọ đến mở rộng cổ cáo. Hai bầu ngực tựa như một quả núi nhỏ bị người nắm trong tay xoa nắn. Đầu gối của anh nhẹ nhàng nâng lên đầy tính ám chỉ cọ vào một khối nóng bỏng dưới háng của người nọ. Cho đến khi không khí trong phổi bị cướp lấy hầu như không còn mới được thả ra.

"Đừng gấp. Sữa chua trong hoa huyệt đã rửa chưa?"

Thanh âm của Vương Nhất Bác cũng mang theo tình dục. Thuận theo đôi môi hôn xuống, ở hầu kết vừa liếm vừa cắn. Tiêu Chiến sướng đến mức cẳng chân đều run lên. Dâm thủy trong hoa huyệt chảy dọc theo đùi rơi xuống đất. Trên mặt đất đọng lại một bãi nhỏ.

"Ân. . . Sớm. . . Sớm đã rửa rồi. Không tin anh sờ xem."

Tiêu Chiến cố ý nâng một chân, vòng lên thắt lưng của người nọ. Lôi kéo bàn tay của Vương Nhất Bác hướng âm hộ sờ soạng. Âm hộ ướt át lập tức hôn lên lòng bàn tay nhẵn nhụi, lưu lại một chuỗi hôn ngân ướt sũng.

"Chúng ta vào phòng ngủ được không?"

Tiêu Chiến vòng tay lên cổ của nam nhân để hắn mang theo mình đi vào phòng ngủ. Chân của hai người dán lấy nhau, loạng choạng lảo đảo đi vào phòng. Vừa mới đụng đến bên giường đã bị người đè lên ngã vào giường nệm mềm mại. Mắt cá chân mảnh khảnh bên trái bị người nắm trong lòng bàn tay cẩn thận thưởng thức. Mắt cá chân của Tiêu Chiến mẫn cảm, bị hắn nắm ở trong tay vuốt ve cảm thấy như là cả trái tim đều bị đem ra ngoài mặc hắn xoa nắn.

"Đừng, ân a. . . . Ngứa, buông, buông ra."

Tiêu Chiến nghĩ muốn nhấc chân đá văng hắn. Lại bị người nọ nắm lấy cổ chân hôn hai cái. Anh lập tức kinh ngạc cả người nổi lên một tầng da gà.

"Nhất Bác, hảo đệ đệ. Yêu thương ca ca được không?"

Thanh âm kiều mỵ cũng không biết người nọ phát ra như thế nào. Vương Nhất Bác như là bị câu hồn. Đồng ý buông tay ra sau đó lại cởi luôn quần đùi cùng quần lót của chính mình, lộ ra một cây dương vật hung ác thô to. Tiêu Chiến không nghĩ tới dương vật của người này lại lớn như vậy. Trong lòng có chút hoảng nhưng lại không biểu lộ trên mặt.

"Áo mưa ở tủ đầu giường."

Vương Nhất Bác lấy ra xem xét một chút lại ném trở về. Tiêu Chiến lập tức nóng nảy:

"Em làm cái gì đó?"

"Size quá nhỏ, đeo đau."

Vương Nhất Bác dường như làm nũng dụi đầu vào cổ của người nọ. Hai tay vuốt ve ở vòng eo cân xứng của người nọ.

"Em bảo đảm. Em không có bệnh."

Tiêu Chiến nâng gương mặt của hắn, cắn lên mũi của hắn một cái.

"Để em mang bao là muốn để em bắn vào bên trong. Nếu đã không vừa thì chỉ có thể ủy khuất em bắn ra ngoài vậy."

Hai chân anh chủ động vòng quanh eo của người nọ. Đỡ dương vật lên để hoa huyệt nuốt vào quy đầu cực đại.

"Ngô a. . . ."

Hoa huyệt đã lâu không làm có chút không thích ứng được. Cũng may vừa rồi chính mình đã làm khuếch trương. Có chút đau nhưng không đến nỗi đổ máu. Hoa huyệt chậm rãi thu hẹp khoảng cách với dương vật, đến khi hoàn toàn nuốt vào. Anh liền vuốt ve chỗ giao hợp của hai người, tựa như đang đánh giá rồi hài lòng nở nụ cười.

"Nhất Bác, ca ca đều ăn hết rồi. Anh lợi hại không?"

Nếu không phải đang ở trong trường hợp này không đúng lắm, hắn muốn cho Tiêu Chiến một tràng pháo tay. Người này làm thế nào có thể phối hợp ngây ngô cùng dâm đãng lại với nhau một cách hoàn mỹ như vậy? Âm hộ phía dưới thì cắn nhanh như vậy mà cái miệng nhỏ trên mặt lại nói những lời thật thanh thuần.

"Lợi hại. Vậy ca ca, hiện tại em có thể động không?"

Vương Nhất Bác lo lắng bản thân quá lớn làm cho Tiêu Chiến không thích ứng được. Hắn phải sử dụng khí lực thật nhẹ nhàng, nhịn xuống không để chính mình đâm loạn.

"Có thể. Động nhanh một chút."

Lúc này anh lại giống một nữ vương đang ra lệnh cho hắn. Vương Nhất Bác giữ chặt lấy hông của anh bắt đầu chín cạn một sâu đỉnh lộng. Tiếng rên rỉ nhỏ vụn của Tiêu Chiến không ngừng từ trong môi răng tuôn ra. Vương Nhất Bác cúi đầu toàn tâm toàn ý ngậm lấy bánh bao nho nhỏ. Hắn thậm chí còn có thể ngửi được mùi sữa chua. Núm vú bị hắn dùng lực hút lấy, sau đó lại bị răng nanh cắn nhẹ ngậm ở trong miệng nghiền nát.

"Ha a. . . Ngô ân. . . Nhất Bác thật là lợi hại, thao ca ca, ân. . . Thật thích a. . ."

Tiêu Chiến phối hợp lắc lắc mông ý đồ làm cho dương vật tiến vào càng sâu. Niêm mạc sưng tấy bị dương vật cứng rắn nghiền nát mở ra lại khép vào. Dũng đạo nhiệt tình cắn chặt không chịu buông ra.

Dương vật đổi góc độ thao lộng điểm mẫn cảm. Tiêu Chiến đã bắn mấy lần, ngọc hành đáng thương ở phía trước chỉ có thể mềm nhũn khoác trên bụng. Chỗ giao hợp lầy lội không chịu nỗi. Mỗi lần trừu sáp còn có thể nghe được tiếng nước òm ọp. Cao triều phun từng đợt lại từng đợt dâm thủy. Vương Nhất Bác vẫn như cũ, một lần cũng chưa bắn. Tiêu Chiến khóc lớn đến cổ họng đều khàn. Chỉ có thể nhỏ giọng khóc thút thít.

"Nhất, Nhất Bác, a. . . Hảo. . . Hảo ca ca, bắn cho anh đi."

Dương vật phía trước được Tiêu Chiến tiếp tục an ủi, đã sắp bắn đến mất nước rồi. Trong thân thể mỗi một tế bào đều đang kêu gào. Khoái cảm ở trong não xoay tròn bay lên. Cuối cùng Vương Nhất Bác cắn răng bắn tới bắp đùi của người nọ. Tinh dịch trắng đục dính ở phía ngoài âm hộ chảy xuống. Đúng lúc Tiêu Chiến cũng đạt tới cao trào đến cạn khô. Âm hộ chặt chẽ co rút cũng không thể tiết ra được cái gì nữa.

"Tôi khát quá. Trong tủ lạnh có đồ uống."

Tiêu Chiến nằm thành hình chữ đại ở trên giường. Một bên làm dịu đi thân thể vừa vận động kịch liệt. Một bên chỉ huy người mới vận động xong. Vương Nhất Bác không nói gì nhìn anh, sau đó chống hông đi lấy đồ uống trong tủ lạnh.

"Cho nên hiện tại chúng ta đã ở bên nhau rồi sao?"

Vương Nhất Bác uống xong đồ uống còn ở lỳ trong nhà Tiêu Chiến không chịu đi. Hắn cảm thấy nhà của Tiêu Chiến so với nhà của hắn càng thuận mắt hơn.

"Anh nghĩ rằng hai chúng ta là củi khô lửa bốc lưỡng tình tương duyệt."

Người nằm trên giường vẻ mặt vô tội giống như mèo vừa ăn vụng được cá.

"Đúng! Hai chúng ta chính là lưỡng tình tương duyệt! Vậy sau này hy vọng được chỉ giáo nhiều hơn, bạn trai."

Người có tâm tình tốt chân chó xoa thắt lưng mệt nhọc của Tiêu Chiến. Dỗ người nọ đứng dậy đi phòng tắm, tắm một cái. Sau đó thừa dịp người nọ đang tắm, vô cùng bản lĩnh bay nhanh về nhà đóng gói một cái vali nhỏ chuyển về đây.

"???? Vương Nhất Bác! Anh đồng ý để em chuyển qua rồi sao?"

"Chiến ca tốt! Người ta muốn cùng anh thời thời khắc khắc ở cùng một chỗ mà."

Được thôi. Người đẹp trai thì có quyền làm nũng. Tiêu Chiến chớp chớp mắt xoay người về phòng đi ngủ. Mới vừa nằm trên giường liền cảm giác được có một nguồn nhiệt dán lên.

"Hì hì... Chiến ca anh ngủ ngoan. Ngày mai em thức dậy sẽ làm bữa sáng cho anh."

Thật ngoan. Không uổng công anh ở ngoài ban công tự chơi chính mình cả nửa ngày. Người đã mệt nhọc quá độ mang theo ý cười nặng nề ngủ.

----------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro