Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu lão sư hỏi Vương thiếu gia

Vương thiếu gia có chút ủy khuất

Tiêu lão sư đóng sập cửa xe xuống

Tiêu lão sư đeo khẩu trang

Vương thiếu gia nhìn Tiêu lão sư
trong đám đông

"Có mang theo khẩu trang không?" Lúc xuống xe, Tiêu Chiến đột nhiên hỏi.

"Yo, Tiêu lão sư thế này là thế nào vậy?" Vương Nhất Bác nhíu nhíu mày.

Tiêu Chiến nhìn hắn một cái, "Rốt cuộc là em không mang theo à, anh sợ em ăn dấm. Thật ra... anh còn rất hot, đi vào trung tâm thương mại anh sợ bị nhận ra."

"Hừ, anh hot sao? Em đều chưa từng nghe nói về anh." Vương Nhất Bác cười xấu xa nhìn anh, Tiêu Chiến trừng mắt liếc hắn một cái.

Nhưng nghe thấy Tiêu Chiến nói vậy, Vương Nhất Bác vẫn vội vàng móc khẩu trang ra đưa cho anh đeo lên, thuận tiện dùng sức vuốt vuốt tóc của anh, kết quả bởi vì khuôn mặt quá đẹp, tóc rối loạn, chỉ lộ mỗi mắt, cảm giác có chút lười biếng. Hắn làm cho tóc Tiêu Chiến gọn gàng lại, giống như là không có chuyện gì xảy ra.

Nhìn thần sắc của hắn khẩn trương loay hoay với mình, Tiêu Chiến có chút vui vẻ.

"Sao thế? Sao mặt nghiêm túc vậy?"

"Tiêu lão sư, anh nói anh đẹp mắt như vậy để làm gì?"

"Oa a, Vương Nhất Bác, bộ lọc kính của em có phải là quá dày không?" Tiêu Chiến mặt mày cong cong nhìn Vương Nhất Bác.

"Không thì anh ở trong xe đợi đi, em đi mua về cho anh."

"Sao em không nói trực tiếp là về nhà mua hàng online đi, ngay cả cửa anh cũng không cần ra." Tiêu Chiến trong mắt ý cười đã không còn.

"Em cảm thấy thế cũng được." Vương Nhất Bác thật chững chạc đàng hoàng lo lắng kiểm tra, "Đừng xuống xe, về nhà đi."

Tiêu Chiến tháo dây an toàn liền xuống xe, đóng cửa lại nặng nề. Bỏ lại Vương Nhất Bác ở đằng sau.

Vương Nhất Bác khóa kỹ xe, cũng tiến lên, giữ chặt tay Tiêu Chiến, "Không phải mua hàng online sao?"

"Anh muốn cùng em dạo phố hẹn hò, muốn làm tất cả mọi chuyện với em mà các cặp vợ chồng bình thường hay làm, có cặp vợ chồng nào mỗi ngày đều ở nhà đều đặt chuyển phát nhanh không hả?" Tiêu Chiến đưa tay bóp mặt Vương Nhất Bác, "Vương Nhất Bác, em đến cùng có biết hay không hả! Em sẽ không bảo vệ anh sao?"

Vương Nhất Bác đem anh kéo vào trong ngực, "Em biết rồi lão bà."

Tiêu Chiến kéo tay của hắn, mười đầu ngón tay siết chặt.

"Lão bà, anh nhìn cái này đi, em cảm thấy anh mặc cái này khẳng định là rất đẹp." Vương Nhất Bác cầm một áo khoác đen giống như cái áo choàng bổ nhào ra khua trước mặt Tiêu Chiến.

"Đây là cái gì? Anh không phải là Harry Potter."

"Sẽ rất soái mà." Vương Nhất Bác không dám nhìn Tiêu Chiến, tự tẩy não bản thân.

"Vậy em mặc đi, được không? Anh mua cho em." Tiêu Chiến tự mình chọn quần áo, một bên quay đầu nhìn hắn.

Vương Nhất Bác bĩu môi lắc đầu, "Em không thể. Em không có vẻ đẹp và dáng người giống như Tiêu lão sư, nào có giống Tiêu lão sư, tướng mạo này, chân dài này, ôi trời ơi!"

Nhân viên cửa hàng nhìn hai người bọn họ che miệng cười trộm, Tiêu Chiến có chút ngượng ngùng, đưa tay che miệng Vương Nhất Bác, "Ngậm miệng đi Vương Nhất Bác, em lương thiện chút đi có được không?"

Tiêu Chiến chọn hai bộ quần áo, theo yêu cầu mãnh liệt của Vương Nhất Bác vẫn là bất đắc dĩ mua cái áo khoác xấu hoắc kia.

Vương Nhất Bác cầm túi, cùng Tiêu Chiến một trước một sau đi tới, Tiêu Chiến theo ở phía sau chỉnh lại khẩu trang.

"Xin hỏi, anh có phải là Tiêu Chiến không?"

Mấy cô gái vây quanh, cầm điện thoại di động giơ trước mặt anh. Tiêu Chiến bất đắc dĩ cười cười, mặt mày cong cong, xuyên qua đám đông nhìn về phía Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác nhìn thấy ánh mắt khó xử của anh, đưa tay kéo lấy, đẩy đám người ra, thấp giọng nói câu: "Không phải, nhận lầm người rồi." Sau đó nắm lấy tay bỏ chạy.

Đám người đằng sau kia càng thêm vững tin đó chính là Tiêu Chiến, hô to "Tiêu Chiến, là Tiêu Chiến, a!! Thật đẹp trai!" Kết quả hấp dẫn càng nhiều ánh mắt của mọi người ở phía sau chạy theo bọn họ.

Cho dù hai người bọn họ chân dài, chạy nhanh, nhưng đánh không lại bốn phương tám hướng, fan hâm mộ trào lên vây quanh hai người bọn họ, nghiêm mặt chụp ảnh một trận, chụp được một lúc, nhìn Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến nắm tay nhau rất chặt, mới hai mặt nhìn nhau: Đây là ai vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro