Chương 29 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Người khác đã cưỡi lên đầu các ngươi mà còn có thể đứng đó sao, ta dạy các ngươi như vậy sao "

"Lão đại!"

"Lão đại!"

"Tiểu Vũ, Thiên Diệp "

Tất cả mọi người kích động hô tên cô cùng nàng , vây quanh đến bên người hai người

Tiểu Cửu và Tiểu Ngân vừa thấy Độc Cô Thiên Diệp đến, nhảy từ trên bàn xuống chạy vào lòng nàng, mắt thấy Tiểu Ngân sắp cướp được, Tiểu Cửu dùng một cước đạp Tiểu Ngân sang một bên, nhảy tới trong lòng Độc Cô Thiên Diệp, chiếm lấy ôm ấp của lòng Độc Cô Thiên Diệp. Mà Tiểu Ngân ở bên này bị Tiểu Hỏa bắt vào tay, dùng sức ôm chặt.

Tiểu Cữu thì bị cô quăng ra khỏi lòng nàng rồi,  nàng chỉ để cho cô ôm thôi

"Tiểu Ngân, ngươi có nhớ ta hay không?" Tiểu Hỏa ôm Tiểu Ngân ghé vào tai hỏi.

"Ngươi là ai, cư nhiên dám tập kích tiểu hầu gia của Thương Khung đế quốc ta." Lục hoàng tử thấy mọi người không để ý tới hắn, lại lên tiếng chất vấn.

"Ngu ngốc." Tiểu Hỏa khinh bỉ nhìn hắn một cái, quay lại chơi đùa cùng Tiểu Ngân. Hắn lại dám chọc đến Vũ tỷ xem như xong

Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn lục hoàng tử một cái, đồng ý nói: "Quả nhiên đầu óc có vấn đề."

"Tiểu Diệp nói gì cũng đúng a " Cô xoa đầu nàng nói

"Ngươi lớn mật ! Cư nhiên dám nói biểu ca ta là ngu ngốc." Thương Phi hét lớn một tiếng.

"Vũ, bọn chúng bắt nạt đệ tử chúng ta " Nàng trở thành mèo con bị bắt nạt nói chuyện với cô

Mấy người kia thì há hốc mồm nhìn họ, chỉ có mấy người Mạc Tử Khanh là đã quá hiểu nên cũng không phản ứng gì

"Được rồi, ta sẽ xử bọn chúng cho nàng ha " Cô cười nói

Độc Cô Thiên Diệp cười gật đầu với cô rồi quay qua lạnh giọng nói với bọn người kia

"Vốn chính là vậy nha ! Bọn họ đều gọi chúng ta lão đại rồi, chúng ta đương nhiên là tuyển thủ của đế quốc Mạc Nhĩ Tư. Sao nào, ngươi muốn đánh nhau với chúng ta ?" Độc Cô Thiên Diệp ném cho Thương Phi một câu định xoay người rời đi.

"Hừ, người ngươi đánh đường đường là tiểu hầu gia, ngươi muốn đi là đi được sao ?”

Thương Phi oán hận nói: "Đường ca, ngươi cần phải làm chủ cho ta !"

"Ha ha, ngươi cảm thấy đường ca của ngươi có thể ngăn được chúng ta sao ?" Cô nhìn hắn nói

Độc Cô Thiên Diệp trừng mắt liếc nhìn Thương Phi một cái nói: "Ngươi không phải nói muốn Tang Vũ làm tiểu thiếp cho ngươi sao ?"

"Này tiện nhân, ta cho nàng làm tiểu thiếp của ta là đã tiện nghi cho nàng rồi. Đến lúc đó chờ huynh đệ của ta đều hưởng qua, ta sẽ thưởng nàng cho mấy tên khất cái, ha ha.

"Tang Vũ, thù của mình thì tự mình báo. Đừng quên, những người khác là tuyển thủ tỉ thí, còn hắn không phải." Cô nói nhắc để Tang Vũ biết tên kia không phải tuyển thủ có thể đánh

Đúng rồi ! Thương Phi không phải tuyển thủ, cho dù đánh hắn cũng sẽ không bị hủy bỏ tư cách. Còn những tuyển thủ của hai đế quốc kia lại không dám động thủ với mình, nếu vậy thì bọn họ liền bị phạm quy.

"Muốn ta làm tiểu thiếp của ngươi, trước hết ngươi nên về chui vào trong bụng mẹ đẻ lại 10 lần rồi hẵn nói sau.” Tang Vũ nói xong, chạy đến bên người Thương Phi, hung hăng đánh hắn. Hắn không học vấn không nghề nghiệp như thế nào địch được Tang Vũ cuồng đánh, chỉ lát sau đã hôn mê bất tỉnh.

Trong lúc đó Thương Khung đế quốc có người muốn tiến lên, đều bị lục hoàng tử ngăn lại. Hắn không thể làm cho những người này mất đi tư cách thi đấu, người nhà và quốc gia trong tức khắc phải chọn một, hắn quyết đoán chọn cái thứ hai.

"Hy vọng các ngươi sẽ không vì chuyện ngày hôm nay mà hối hận." Lục hoàng tử lạnh lùng nói.

"Ta cũng cho rằng như vậy." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó quay sang Tang Vũ gọi: "Tốt lắm, Tang Vũ, chúng ta cần phải trở về. Lão nhân muốn gặp chúng ta ."

"Vũ bọn họ đe dọa ta a " Thiên Diệp lúc này mới quay qua cô nói

"Um có ta ở đây bọn họ 1 ngón tay cũng không chạm được đến nàng " Cô cười nói, cô thích bảo bối cô như vậy a

Bên này thì mấy người Mạc Tử Khanh đang giả mù không thấy, chứ không ăn đường đến chết

"Hừ, tiện nghi ngươi ." Tang Vũ lại đạp Thương Phi mấy đá, mới trở lại đội ngũ.

"Chúng ta về đi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong xoay người nắm tay cô rời đi

"Ta gọi là Lâm Phong. Không biết ta có thể biết tên của ngươi?" Đội trưởng của đế quốc Cách Thụy vào lúc cô đi ngang qua hắn mở miệng hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn hắn một cái, tiếp tục đi ra ngoài, nói: "  Mạc Vũ ."

" Mạc Vũ ?" Lâm Phong nhìn bóng dáng Tiêu Nguyệt Vũ , lẩm bẩm nói: "Người này nhìn như vậy nhưng là một kình địch nha !"

"Các ngươi đưa tiểu hầu gia trở về." Lục hoàng tử quay lại nói với hai người, sau đó đi tới bên người Lâm Phong, nói: "Tứ hoàng tử, chúng ta đi thôi."

"Lục hoàng tử, ngươi có từng nghe qua cái tên Mạc Vũ?" Lâm Phong hỏi.

"Hai năm nay ta luôn tập trung chuẩn bị cho trận đấu, nhưng dường như ta có nghe qua 1 lần . Không biết đế quốc Mạc Nhĩ Tư từ khi nào lại xuất hiện một người như vậy, ngay cả mấy người Mạc Tử Khanh đều ẩn ẩn coi hắn làm chủ, sai đâu đánh đó." Lục hoàng tử nói.

"Nhưng ta lại thấy hắn xem cô nương bên cạnh làm chủ ,Xem ra chúng ta đã xem nhẹ kình địch này nha. Khả năng hắn tham gia tỉ thí lần này sẽ là chuyện xấu đối với chúng ta." Lâm Phong nói

"Hắn lợi hại như thế nào thì cũng chỉ là một người mà thôi. Tỷ thí cũng không phải dựa vào một người là có thể thắng." Lục hoàng tử không cho là đúng nói, "Nhưng là, chuyện hôm nay •••••• "

Ở bên này, đám người Độc Cô Thiên Diệp đi về khu nghỉ ngơi.

"Lão đại, cuối cùng ngươi cũng đến đây. Làm ta lo lắng muốn chết ." Tang Vũ ôm Độc Cô Thiên Diệp, kích động nói. Chưa kịp ôm thì

"Ngươi muốn giống hắn " Cô bên cạnh nhẹ nhàng nói, Tang Vũ hiểu chuyện nhanh rút lại tay

"Được rồi, tại gặp một chút chuyện. Không phải ta đã trở lại đấy thôi. Chúng ta nhanh chút trở về đi." Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu nói

"Tốt tốt, các ngươi trở về, mọi người khẳng định kích động buổi tối ngủ không yên!" Tần Hạo nói.

Trở lại khu nghỉ ngơi, Độc Cô Thiên Diệp thấy được điều kiện của khu dừng chân, cái gì cũng không nói, trực tiếp đi tìm Tạ Bình.

"Tạ gia gia, ta đã trở về." Độc Cô Thiên Diệp nói

"Ngươi cái tên vô lại, còn biết trở về nữa à." Tạ Bình nhìn Độc Cô Thiên Diệp đến, nhảy dựng lên từ ghế dựa, đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, vỗ hai cái trên đầu nàng. Chưa vỗ được thì bị cô chặn lại

Nhìn bộ dáng cô hiện tại rồi nhìn lại nàng thì có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không nói gì, bọn trẻ bây giờ muốn làm gì thì cũng kệ đi, tương lai là của chúng mà , hơn nữa chúng là cường giả ai có thể chóng lại

"Ha ha, ta không phải là vẫn bình an đến hay sao, người không cần lo lắng nữa !” Độc Cô Thiên Diệp cười hì hì nói.

"Ai nói ta lo lắng cho ngươi,tiểu quỷ nhìn chắc vẫn khỏe " Tạ Bình bĩu môi liếc mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái rồi nói với cô , xong mới trở về ghế dựa của hắn.

"Lúc ta trở về đúng lúc gặp tuyển thủ của đế quốc Thương Khung và đế quốc Cách Thụy. Bọn họ có vẻ rất mạnh.” Độc Cô Thiên Diệp chính mình tìm cái ghế ngồi xuống. Cũng không quên kéo cô ngồi xuống bên cạnh

"Ngươi đã gặp qua ?"

"Là như thế này….." Độc Cô Thiên Diệp nói một lượt sự tình nảy sinh lúc nãy cho Tạ Bình nghe.

Tạ Bình nghe xong, lại liếc mắt nhìn hai người một cái, nói: "các ngươi cũng thật đủ cuồng , vừa đến đã đánh Tiểu hầu gia của người ta."

"Khi dễ người của ta, ta quản hắn là ai chứ !" Độc Cô Thiên Diệp tùy ý nói.

"Người của ai " Cô nhẹ giọng hỏi

"À hả, người của học viện " Nàng cười trả lời, nghe được câu trả lời rồi cô mới yên lại

"Ha ha ha, tốt! Tốt!" Tạ Bình cười to ba tiếng, "Ngày mai là ngày diễn ra vòng đấu loại của trận đấu, bây giờ ta sẽ giảng một chút về thực lực của Tam quốc cho ngươi. Đế quốc Thương Khung •••••• "

"Ngươi chính là khế ước thú mới của tỷ tỷ phải không ? Cửu vĩ hồ, không nghĩ tới tỷ tỷ cư nhiên ngay cả cửu vĩ hồ cũng thu. Sau này ngươi đi theo chúng ta quậy phá đi." Tiểu Hỏa ôm Tiểu Cửu đến trước mặt nói.

"A, chắc ngươi là khế ước bản mạng của chủ nhân! Ta gọi là Tiểu Cửu, sau này thỉnh chiếu cố nhiều hơn a!" Tiểu Cửu nịnh nọt nói với Tiểu Hỏa.

"Ừ, yên tâm đi, sau này có cái chuyện tốt gì nhất định không thể thiếu các ngươi . Ai dám khi dễ tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau đánh chết hắn nha !" Tiểu Hỏa làm bộ dáng của một đại tỷ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đáng yêu nói không nên lời.

"Xuy ~ ngươi quên vẫn còn Vũ tỷ sao, ngươi qua mặt được tỷ ấy chắc !" Tiểu Ngân ở trên vai Tiểu Hỏa, cho hai người bọn họ một tia xem thường.

Tiểu Hỏa hất Tiểu Ngân xuống dưới, nói: "Sao ngươi lại thăng cấp chậm như vậy , ta đã cấp 8 , mà ngươi vẫn còn ở cấp 4 ?"

"A a a a! Thương thiên a đại địa a, ngươi cư nhiên cao hơn ta 4 cấp, ô ô, ta không muốn sống nữa !" Tiểu Ngân bắt đầu gào khan.

"Dọa người !" Tiểu Cửu khinh bỉ xem thường nhìn Tiểu Ngân.

"Mạc Phong ca ca !" Tiểu Hỏa nhìn thấy xa xa có người đang đi đến, vẫy tay gọi.

Mạc Phong đang thảo luận về tri thức luyện đan với Hạ Liên, bỗng nhiên nghe được có người kêu mình, nhìn qua thì thấy một tiểu hài tử tầm mười tuổi đang chạy về phía mình.

"Ngươi là ?" Mạc Phong không xác định hỏi.

"Mạc Phong ca ca xấu, vậy mà không biết ta ." Tiểu Hỏa bĩu môi nói.

"Ngươi là Tiểu Hỏa ?" Mạc Phong kinh ngạc hỏi. Không nghĩ tới mấy tháng không thấy, Tiểu Hỏa đã trưởng thành nhiều như vậy !

"Đúng rồi đúng rồi !" Tiểu hỏa gật gật đầu nói.

Mạc Phong kích động một phen ôm lấy Tiểu Hỏa, nói: "Tiểu Hỏa, ngươi tỉnh ? Tiểu Hỏa, ngươi rốt cục cũng tỉnh!"

"Nha! Mạc Phong ca ca, ngươi choáng váng sao ?" Tiểu hỏa cười hớ hớ nói.

"Tiểu hỏa, sự tình lần trước ta vẫn chưa nói cám ơn với ngươi. Cảm ơn đã cứu ta !" Mạc Phong nói.

"Ngươi là Mạc Phong ca ca nha, ta đương nhiên phải cứu ngươi rồi. Nhưng mà lần đó người có công lớn vẫn là Vũ tỷ, ta chỉ giúp được 1 chút " Tiểu Hỏa nhảy từ trong lòng Mạc Phong ra, hì hì nói.

"Ngươi trưởng thành không ít nga !"

"Hừ hừ, đó là đương nhiên !"

"Mạc Phong, vị này là ?" Nãy giờ bị xem nhẹ một bên Hạ Liên hỏi.

"Đây là Tiểu Hỏa, là muội muội của ta." Mạc Phong nói, cũng không nói gì về chuyện Tiểu Hỏa là huyễn thú. "Đây là Hạ Liên, là bằng hữu của ca ca."

"Hạ Liên ca ca hảo." Tiểu hỏa ngoan ngoãn hô.

"Tiểu Hỏa hảo."

"Tiểu Hỏa, tỷ tỷ đâu ?"

"Nàng đang cùng Vũ tỷ ở trong phòng của Tạ lão đầu."

Tiểu Hỏa vừa mới nói xong, thì hai người Độc Cô Thiên Diệp đi ra

"Mạc Phong, Hạ Liên." Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy bọn họ thì gọi.

"Tỷ, Vũ tỷ "

"Lão sư."

"Những người khác đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Bọn họ đều ở trong phòng." Mạc Phong nói.

"Đi, chúng ta đi xem bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp nói

"Ngày mai là ngày bắt đầu trận đấu , chúng ta đi xem bọn hắn hiện tại thế nào." Cô nắm tay nàng cùng đi

______

Ngày 7 bầu trời xanh thẳm như vừa được tẩy rửa qua.

Đế đô Philadelphia của đế quốc Thương Khung hôm nay phá lệ náo nhiệt, nhất là thành tây tứ đại đế quốc tỷ thí phá lệ hấp dẫn sự chú ý mọi người.

Sân tỉ thí ngoài trời nằm ở phía tây vùng ngoại thành của đế đô philadelphia, chia thành khu chiến đấu, khu luyện dược, khu luyện khí, khu thuần thú, trong đó khu chiến đấu và khu thuần thú chiếm diện tích khá lớn. Bên trong khu chiến đấu dựng 10 lôi đài, từng cái lôi đài dài trăm mét, hai hai gian lại cách xa nhau 100 thước. Từng cái lôi đài đều là dùng hoa đồi lôi nham xây dựng mà thành, cứng rắn mà hoa lệ.

Bên cạnh khu chiến đấu là khu dược sư tỷ thí và khu luyện khí sư tỷ thí. Hai khu tỷ thí này so với khu chiến đâu mà nói, ít người tham gia lại nhỏ, một khu tỷ thí này so với một cái lôi đài của khu chiến đấu còn nhỏ hơn.

Xa thêm một chút là khu thuần thú. Khu thuần thú đại khái lớn bằng nửa khu chiến đấu, phía trong sân dung mấy chục cái lồng sắt siêu lớn, bên trong lồng sắt là những huyễn thú chưa thuần hóa. Có điều từng cái lồng sắt đều dùng miếng vải đen che lại, làm cho người ta không nhìn thấy huyễn thú bên trong.

Bốn nơi tỷ thí tương ứng bên cạnh đều có khu nghỉ ngơi, để các tuyển thủ cùng lão sư nghĩ ngơi . Bởi vì thời gian còn chưa tới, tại khu nghỉ ngơi không có một bóng người.

Bốn phía ở sân tỷ thí những khán đài có thể chứa được trên vạn người. Tuy rằng sân tỷ thí cách nội thành khá xa nhưng trên khán đài đã có không ít người chờ đợi xem.

Đương nhiên, những loại tỷ thí này, không phải người bình thường có thể đi đến xem. Có thể tới nơi này xem tỷ thí , không chỗ nào không phải là các đại biểu của các thế lực của đế quốc Thương Khung, hoặc là các thành chủ của các thành lớn hoặc là người đại diện của các gia tộc. Người lớn tuổi là vội tới đế quốc Thương Khung chống đỡ, người nhỏ tuổi đến mở mang kiến thức đại khai nhãn giới.

Mặt khác còn có một khán đài đặc biệt, khu vực này nhìn cũng giống những khu vực khác không sai biệt lắm, nhưng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện nơi này ghế dựa đều là làm từ gỗ đàn hương, hơn nữa còn là loại đàn hương hơn ngàn năm. Trên ghế còn thả nhuyễn điếm*, ngồi xuống mềm mại phi thường.

*Nhuyễn điếm: đệm mềm

Khu vực này chủ yếu chuẩn bị dành cho đại biểu hoàng thất của Tứ quốc. Từng đế quốc trừ bỏ đệ tử cùng lão sư, những người khác đều là người của hoàng thất làm đại biểu, đến xem tỷ thí đồng thời cũng là làm chứng cho kết quả của cuộc tỷ thí..

Đúng 8 giờ, tuyển thủ tứ quốc từ bốn cửa vào tiến vào sân tỷ thí, nhân viên công tác dẫn dắt xuống dưới đến khu chiến đấu vào khu nghỉ ngơi ngồi xuống. Các quốc gia tuyển thủ xa xa tướng vọng, nhất thời lau ra xuy xuy hỏa hoa.

Đến đây thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro