chương 31 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kết quả chỉ có đến cuối cùng mới biết được." Thấy Thương Mưu vẫn nhìn hắn, A Thụy Tư thản nhiên đáp một câu.

"Tứ hoàng tử nói rất đúng. Chúng ta nên từ từ đợi kết quả." Bệ hạ Thương Khung mở miệng, kết thúc đề tài này.

Thương Mưu thấy bệ hạ mở miệng , chỉ có thể trừng mắt liếc nhìn A Thụy Tư một cái, lại oán hận nhìn các tuyển thủ trên lôi đài. Hôm qua bọn họ cũng tham gia vào cuộc ẩu đả đánh con mình thành như vậy.

Người trên khán đài nhìn  tuyển thủ trên lôi đài, đều nghị luận một hồi.

" Tuyển thủ của đế quốc Cách Thụy cơ hồ đều đến cấp bậc huyễn vương, thực lực này cũng quá mạnh rồi !"

"Đúng vậy ! Bọn họ mạnh như vậy, tuyển thủ đế quốc chúng ta có thể đả bại bọn họ không ?"

"Không thể đề cao người khác mà diệt uy phong của chính mình ! Ngươi không thấy tuyển thủ của đế quốc chúng ta đa số đều là huyễn vương sao ? Nói cho cùng, cho dù không địch lại đế quốc Cách Thụy, nhưng so với đế quốc Nhĩ Bỉ Tư và đế quốc Mạc Nhĩ Tư, thực lực chúng ta vẫn rất mạnh !"

"Năm nay thực lực của đế quốc Mạc Nhĩ Tư so với các nước khác càng kém hơn năm trước!"

"Tuyển thủ của đế quốc Mạc Nhĩ Tư cấp bậc thấp như vậy, chắc chắn mới đi lên sẽ bị đối thủ giải quyết. Không nghĩ đến sơ thí hôm nay sẽ xong nhanh như vậy."

Phần đông mọi người ở đây đều có ý nghĩ như vậy, nhưng suy nghĩ của bọn họ chỉ đoán đúng được phân nửa, kết quả vẫn phải chờ xem. Bởi vì tỷ thí bắt đầu không đến 20 phút, vài lôi đài đã đấu xong. Trên khán đài xôn xao một mảnh.

"Trời, ta không có mắt hoa chứ ? Tổ hợp Đại huyễn sư đánh bại tổ hợp huyễn vương ? Người của đế quốc Mạc Nhĩ Tư nghịch thiên như vậy từ khi nào ? !"

"Cho dù trong bọn họ cũng có huyễn vương, cũng không thể thắng đối thủ nhẹ nhàng như vậy chứ ?"

"Đúng rồi ! Chẳng lẽ có người gian lận ?"

"Hẳn là không phải. Các ngươi có chú ý không, bọn họ phối hợp cực kỳ ăn ý, hơn nữa sức chiến đấu của mỗi người đều rất mạnh, ra tay cũng rất ngoan độc. Loại đối thủ này là đáng sợ nhất ."

"Tuyển thủ của đế quốc Nhĩ Bỉ Tư bị bọn họ đánh xuống lôi đài rất nhanh. Hẳn là năm nay đế quốc Mạc Nhĩ Tư sẽ xếp trước ?"

"Không thể ! Ngươi xem bọn hắn gặp tuyển thủ của đế quốc được Cách Thụy còn không phải bị bại trận sao. Lôi đài tổ 4 thua kìa."

Người trên khán đài nghị luận nhiệt liệt, người người trên khu khán đài đặc biệt cũng bị giật mình, trên mặt đều là biểu cảm không dám tin. A Thụy Tư có cảm xúc mênh mông, trên mặt còn phải biểu hiện ra bộ dáng lạnh nhạt.

"Hoàng tử A Thụy Tư, tuyển thủ của quốc gia các ngươi thật sự là làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa !" Thương Khung bệ hạ mở miệng nói.

"Bệ hạ quá khen !" A thụy tư thản nhiên đáp lại nói.

"Hừ, chỉ là sơ thí mà thôi." Thương Mưu không cho là đúng.

Hơn nửa giờ sau, đã xong vòng sơ thí, đế quốc Mạc Nhĩ Tư có 4 tổ vào thi vòng hai, điều này là một kinh hỉ với mọi người. Đế quốc Thương Khung có 3 tổ vào vòng trong, đế quốc Cách Thụy có 2 tổ, còn đế quốc Nhĩ Bỉ Tư chỉ có 1 tổ.

"Nhất định là vì đế quốc Mạc Nhĩ Tư gặp may mắn thôi. Phải, là do vận khí."

Tiếp theo là các tiểu tổ từ 11 đến 20 lên lôi đài. Sau khi trọng tài nói, mọi người lại tiến hành môt vòng đấu tiếp.

Ở lôi đài của tiểu đội số 17, đối thủ là người của đế quốc Thương Khung.

Trải qua mấy tháng huấn luyện, Cao Lương và Tôn Khuê đều đã thăng đến huyễn vương cấp thấp, Tôn Khuê huyễn vương cấp 3, Cao Lương huyễn vương cấp 2. Tề Vũ Phi đại huyễn sư cấp 9, Tang Vũ đại kiếm sư cấp 9, Lôi Tiểu Hổ đại kiếm sư cấp 7. Tuy rằng thực lực của bọn họ bây giờ cao hơn ngày trước, nhưng đối thủ hầu như đều là cấp huyễn vương, 2 người huyễn vương cấp thấp, 1 người kiếm vương cấp thấp, 1 người là đại kiếm sư cấp 9, xem ra bọn họ không có phần thắng rồi.

Đương nhiên, đó chỉ là thoạt nhìn.

"Tang Vũ và Tiểu Hổ đối phó với tên kiếm vương, Vũ Phi, ngươi đối phó tên đại kiếm sư. Tôn Khuê và ta sẽ giữ chân ba người khác. Đối phó xong hai tên đó, các ngươi đến giúp chúng ta. Thực lực chúng ta bại lộ càng trễ càng tốt, lần này không thể dùng huyễn thú, cho nên động tác chúng ta phải nhanh, tốc chiến tốc thắng. Các ngươi đã hiểu nhiệm vụ của mình chưa ?"

"Hiểu được !"

Trọng tài hô một tiếng bắt đầu, Tang Vũ và Tiểu Hổ lập tức vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, đi đến bên người tên huyễn vương kia rất nhanh. Tuy rằng bây giờ bọn họ chỉ mới học xong một chút da lông, nhưng tốc độ nhanh hơn những người khác không ít. Tên đại kiếm sư kia nhìn thấy hai người vây quanh đồng đội, muốn đi hỗ trợ, bị Tề Vũ Phi dùng huyễn lực công kích ngăn cản lại.

"Đối thủ của ngươi là ta." Tề Vũ Phi cười nói.

Kiếm sư phải công kích gần người (cận chiến), cho nên người nọ nhanh chóng chạy đến gần Tề Vũ Phi. Tề Vũ Phi vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, thông minh né tránh , thỉnh thoảng quăng một quả huyễn lực cầu. Nàng chạy đến bên cạnh lôi đài đứng bất động, khiến người ta nghĩ nàng chạy không nổi nữa, dù sao thể lực của huyễn sư cũng không tốt. Tên kiếm sư kia đuổi tới gần nàng rất nhanh, chuẩn bị đánh nàng rơi xuống lôi đài. Lúc này, Tề Vũ Phi lại động. Tên kiếm sư chỉ thấy nàng sử dụng một loại bộ pháp quỷ dị đi vòng qua sau mình rất nhanh, cảm thấy được trên lưng mình bị người hung hăng đạp một cước, sau đó đã thấy mình ở phía dưới lôi đài rồi.

Tề Vũ Phi đánh đối thủ cùa mình rơi lôi đài xong thì xoay người lại hỗ trợ đồng đội.

Lúc này Tang Vũ và Lôi Tiểu Hổ cũng đã đánh tên kiếm vương rơi xuống lôi đài, bây giờ hai người đang cùng công kích 1 tên huyễn vương. Cao Lương và Tôn Khuê một người đối phó một tên huyễn vương. Tề Vũ Phi nhanh  chóng chạy qua hỗ trợ.

Tuyển thủ của Đế quốc Thương Khung đang rất buồn bực, ban đầu bọn họ thấy thực lực của đội Tôn Khuê không cao, vốn không có chủ ý triệu huyễn thú ra, không nghĩ tới trong giây lát, đội của mình đã bị đánh bay 2 người khỏi lôi đài.

"Hỏa Hổ!"

"Hắc Tử!"

"Lưu Vân!"

Nhìn thấy thực lực bên đối phương cơ hồ chưa có tổn hại, hơn nữa người người đều ra tay ngoan độc, người của đế quốc Thương Khung triệu hồi hết huyễn thú ra. 3 con thánh thú cao cấp xuất hiện trên lôi đài.

Mấy người Tôn Khuê liếc nhau, đều nhanh chóng thống nhất.

"Tiểu Báo Tử, đi ra bồi chúng nó chơi đùa." Tôn Khuê mở miệng, một con báo màu đen xuất hiện trên lôi đài.

"Thần thú ? !"

Tiểu báo tử ra, nhìn Tôn Khuê oán giận một chút về cái tên mới gọi. Mình đường đường là thần thú cấp 1, sao lại gọi thành Tiểu Báo Tử ? Lại thấy mình kháng nghị không có hiệu quả, đành phải trút oán khí lên đầu ba con thánh thú kia.

Thần thú vừa ra, tỷ thí xong rất nhanh. Một trảo chụp ba con thánh thú, sau lại một phát chụp ba tên huyễn vương.

Nhìn thấy đối thủ của mình bị một phát chụp bay như vậy, mấy người Cao Lương bất đắc dĩ cười. Một vòng trước mọi người gặp đối thủ cũng không mạnh, cho nên không có triệu hồi thần thú, nhưng đối thủ lần này lại gọi thánh thú ra. Bây giờ bọn họ xem như nổi danh .

"Cư nhiên có thần thú !"

"Đội ngũ chúng ta mạnh như vậy mà bị đánh bại sao ?"

Người xem trên khán đài hiển nhiên bị thần thú kích thích.

Không chỉ bọn họ bị kích thích, ngay cả Tạ Bình cũng bị kích thích. Sau đó ngẫm lại Mạc gia có cả một đại quân thần thú, lại bình thường trở lại. Hai người các cô có thể cho gia tộc mỗi người một con thần thú, như vậy mỗi người trong đội có một con thần thú cũng là chuyện dễ dàng.

Thấy Tạ Bình nhìn mình vui sướng, Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ mũi, nói: "Những thần thú này là do bọn họ tự bắt , ta chỉ là kêu Vũ giúp bọn hắn thuần hóa một chút."

Thấy hắn vẫn nhìn mình như cũ, Độc Cô Thiên Diệp đứng dậy nói: "Ta đi khu vực tỷ thí khác xem xét." Nàng đứng lên đi cũng không quên kéo theo con người kế bên đang nhìn mình chầm chầm kia đi theo

Lúc khu chiến đấu đang khí thế hừng hực, thì ở ba khu tỷ thí khác cũng đang khẩn trương tiến hành.

Vòng thứ nhất của tỷ thí luyện đan sư sơ thí là phân biệt dược liệu, đây là điều cơ bản nhất để trở thành dược sư. Trước mặt mỗi người có một cái khay, bên trong là 10 loại dược liệu, tuyển thủ phải phân rõ từng loại sau đó viết ra tên và công hiệu của chúng, trả lời đúng trên 8 loại là có thể đi vào vòng tiếp theo của sơ thí. Những loại dược liệu này đều dùng để luyện đan dược sơ cấp, không thường dùng nhưng cũng không phải rất thưa thớt, cho nên 20 người, toàn bộ đều qua.

Vòng tiếp theo của sơ thí là thi luyện chế đan dược cấp 1, tại vòng này, chênh lệch bắt đầu hiện ra. Có người bắt đầu đổ mồ hôi trên trán, có cảm giác lực bất tòng tâm. Có người lại dễ dàng luyện đan, khí lực cũng không giảm. Đương nhiên, đa số tuyển thủ có vẻ thoải mái. Lúc Độc Cô Thiên Diệp đến thì nhìn thấy tình hình như vậy.

Khu luyện dược chỉ có một lôi đài, trên đó sắp xếp 4 đan lô. Nàng xem một chút, đế quốc Cách Thụy ở vị trí thứ nhất, đế quốc Thương Khung xếp thứ thứ hai, Nhĩ Bỉ Tư xếp thứ ba, còn mấy người Mạc Phong xếp ở vị trí cuối cùng. Thực rõ ràng, cách sắp xếp này đều dựa vào thứ tự thực lực

Độc Cô Thiên Diệp đi 1 vòng rồi cũng kéo cô quay lại khu nghỉ ngơi, chào hỏi các lão sư, sau đó ngồi xuống sau hắn rồi vừa nhìn lên lôi đài vừa nói chuyện phiếm với lão sư. Nang cùng lão sư đều biết trình độ của họ tới đâu, cho nên căn bản không lo lắng. Ngây người một lát, Độc Cô Thiên Diệp lại đi tới hai khu khác dạo một vòng.

"Diệp a, em không mệt sao" Cô đi kế bên hỏi

"Không mệt, nếu Vũ mệt có thể quay lại, không cần đi cùng em" Nàng ai oán nói, mới đi có 1 vòng a, mệt cái gì hả

"Không có a, ta chỉ là lo em sẽ mệt thôi, theo em cả đời cũng được ấy chứ, em đi đâu ta đi đến đó, chỉ khi em không cần Tiêu Nguyệt Vũ chứ Tiêu Nguyệt Vũ lúc nào cũng bên em" Cô cười ôn nhu nói

"Vũ trước đây chắc Vũ có nhiều người yêu lắm đúng không , nói chuyện ngọt như thế chắc nhiều cô đổ lắm nhỉ" Nàng nhìn cô nói, con người này luôn biết cách làm nàng vui a

"Không có a, trước đây ta làm gì có thời gian đi cua gái chứ, ở quân đội làm gì có nhiều cô xinh đẹp như em chứ"

"Chỉ được cái dẻo miệng"

"Không có a, ta nói đúng mà, trong lòng ta em là đẹp nhất, cả đời ta ngoài em cũng không yêu ai nữa"

"Vũ thử yêu người khác, em giết hết"

"Thiên Diệp của ta giận lên càng xinh a" Cô sờ mặt nàng nói

"Không được chọc em , đi thôi" Nàng nói rồi đi trước, cô thì thật vui a

Nếu mấy người kia thấy chắc cũng chỉ cảm thán thôi , hai con người lạnh lùng mà sáp lại cái thành người khác luôn a, nữ thần của họ vậy mà trở thành người đeo bám lão bà a , haizzz kiếp thê nô

Tỷ thí luyện khí sư và tỷ thí luyện đan sư không khác nhau lắm, ban đầu là nhận biết khoáng thạch, sau đó từng vòng từng vòng luyện khí, từ cấp thấp đến cao cấp.

Mà khu thuần thú còn lại là từng cái lồng sắt đặt kế tiếp nhau cho một người thuần hóa. Độc Cô Thiên Diệp nhìn một chút, vài tuyển thủ của đế quốc Mạc Nhĩ Tư sắc mặt thoạt nhìn có vẻ thoải mái.

Ước chừng qua một giờ, Độc Cô Thiên Diệp cùng cô quay lại khu luyện dược. Lúc này mọi người trên lôi đài bắt đầu lục tục hoàn thành,một đám đều thu lại huyễn lực từ đan lô, chuẩn bị ngưng đan.

Sau đó, vị trí thứ ba và thứ năm của hàng thứ nhất, vị trí thứ nhất và thứ hai của hàng hai dẫn đầu hoàn thành. Bọn họ mở lô ra, bàn tay vỗ vào thân lô, vài viên đan dược tròn vo lập tức bay ra. Nhìn thấy đan dược ở trên không trung, mấy người cầm bình ngọc bên cạnh nhanh chóng bỏ vào.

Tuyển thủ mấy đội khác cũng lục đục ra đan, ngay cả mấy người ban đầu có vẻ bất lực tòng tâm cũng đã luyện chế hoàn thành. Mấy người Mạc  Phong thì vẫn đang ở giai đoạn giữa, không vượt mức cũng không bị rơi lại phía sau, cũng có vẻ không bắt mắt, nhưng Độc Cô Thiên Diệp nhìn ra, bọn họ đều là cố ý .

Mọi tuyển thủ đều hoàn thành tỷ thí trong thời gian quy định, một đám trọng tài tiến lên kiểm nghiệm. Cuối cùng thành tích là 15 người cao cấp, 3 người trung cấp, 2 người cấp thấp. Có 5 người không đến cao cấp bị đào thải .

Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả nói: " Trận đấu hôm nay chấm dứt tại đây. Mọi người trở về nghỉ ngơi thật tốt, điều dưỡng tinh thần, buổi sáng 8 giờ ngày mai tiếp tục tỷ thí." Dù sao luyện chế hai lô đan dược, tinh thần lực của tuyển thủ cũng không tốt lắm........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro