Chương 7 : Vào học viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quay lại với Tiểu Vũ của chúng ta nào

-aaa sắp gặp lại Thiên Diệp rồi a, tiểu thống tử, ngươi kiểm tra xem hiện tại thì Thiên Diệp đã đến Bồ Thành chưa : cô nói

-cô thừa biết còn hỏi ta : hệ thống ai oái nói, cái gì không biết thì hỏi không sao, đằng này cái gì biết rồi cũng hỏi là sao, nó thực sự bị cô làm phiền

-ta thích đấy, ngươi làm gì được : cô ngang ngược nói

      Cô hiện tại cũng đã ở học viện rồi, còn lí do cô không khảo hạch là vì cô dư điều kiện để vào, còn là vì cô lười

-"kệ cô " : hệ thống

-à, các bé của ta tu luyện thế nào rồi : cô hỏi, bé là chỉ các thần thú của cô

-chúng đang thăng cấp rất nhanh, không lâu nữa sẽ đến Siêu Thần Thú : hệ thống tuy đang tức nhưng vẫn trả lời

-đúng là bé cưng của ta có khác, mà này ngươi có huyễn thú khế ước tạm thời không, ta không thể mang mấy huyễn thú bé nhỏ,  dễ thương của ta ra đấu sớm vậy được : cô nói , chỉ có cô nghĩ nó bé nhỏ

-ta chính là tiểu vụ trụ , cái gì không có, để ta tìm cho cô : hệ thống trả lời

-nhớ tìm loại nào có thể khắc chế cái con gì ở cái gì thần điện á : cô nói, cô thật không biết con đó là con gì nữa

-theo ta nhớ con đó thuộc ám hệ, vậy ta chọn cho cô 1 Quang Minh hệ, tìm thấy rồi, là con này, Huyền Minh Lang thần thú thượng cổ, có thể sử dụng chiêu thứ hệ nước và băng : hệ thống giải thích

-được ngươi giúp ta kí, ta đi ngủ, còn việc ngươi muốn trừ tích điểm thì cứ trừ đi, ta không đôi co với ngươi , ta đi ngủ đây tạm biệt : cô nói qua hơi rồi đi ngủ

     Chỉ tội thân hệ thống, nó đã bị cô xem thành tay sai vật, nó cũng chỉ có thể mắng chửi trong lòng thôi chứ cũng phải làm theo cô

Tại tửu lâu xa hoa nhất Bồ thành, trong một nhã gian dựa vào cửa sổ. Trang hoàng xa xỉ hoa lệ hình như không thể lấp đầy được cõi lòng tịch mịch của người nào đó, thế nên tiếng thở dài không ngừng truyền ra ngoài.

"Ai!" Đan Kinh Thiên một thân đỏ thẫm tựa vào trên thành cửa sổ, hung hăng thở dài.

"Ta nói, hôm nay ngươi thở dài không dưới 10 cái. Ngươi kêu chúng ta đến đây là để nghe ngươi thở dài hả ?" Long Tường đi đến cạnh cửa sổ, vỗ vào lưng của Đan Kinh Thiên.

Đan Kinh Thiên xoay người, ai oán nhìn bóng dáng màu lam ở đối diện, nói: "Tử Khanh, huynh đệ của ta không phải là người nhà của ngươi sao? Tại sao Mạc Phong và thúc thúc của ngươi đều đến đây rồi, chỉ có huynh đệ của ta là chưa đến vậy ? Ngày mai là ngày 1 rồi , có phải 'hắn' đến trễ chiêu sinh năm nay hay không ?"

Mạc Tử Khanh uống một ngụm trà, nói: "Ta lần thứ mười hai nói cho ngươi biết, ngũ thúc của ta trở về nói là Thiên Diệp xuất phát sớm bọn họ một tháng. Có khả năng là nàng ở trên đường có việc nên tới chậm . Sao ngươi không đi Công hội Lính Đánh Thuê mà hỏi ?"

"Ta đi rồi , không có tin tức gì cả. Chẳng lẽ 'hắn' không muốn tìm chúng ta , ta còn chờ 'hắn' mời chúng ta ăn thịt nướng đó ! Nếu 'hắn' dám thất hứa, ta sẽ bắt 'hắn' mời ta ăn thịt nướng mười lần." Đan Kinh Thiên nói, căm giận ngồi vào vị trí ban đầu.

Hai người khác trong phòng nhất thời không nói gì, vẻ mặt hắc tuyến. Thì ra ngươi không phải nhớ 'hắn' , mà là nhớ thịt nướng do 'hắn' làm ••••••

Mạc phủ.

Đại sảnh

Năm nam tử trung niên ngồi đối diện nhau. Ngồi ở chủ vị là gia chủ đương nhiệm của Mạc gia Mạc Trì, ngồi dưới là bốn đệ đệ của hắn lần lượt là Mạc Vân, Mạc Viêm, Mạc Dận, Mạc Kiếm.

"Ngũ đệ, ngày mai là đến chiêu sinh của Học viện rồi, sao Thiên Diệp còn chưa tới ? Có phải đã xảy ra chuyện gì với con bé hay không ?" Mạc Trì hỏi Mạc Kiếm đang thản nhiên uống trà bên dưới.

"Đúng vậy, sao đệ lại để cho con bé ra ngoài một mình? !" Lão tam tính tình nôn nóng thầm oán Mạc Kiếm.

"Thiên Diệp thật sự có thể tu luyện hả ? Không nhìn thấy, trong lòng chúng ta không thể tin được." Lão tứ khôn khéo nhất cũng mất bình tĩnh .

"Lúc trước là con bé thắng được tỷ thí trong tứ đại gia tộc, chúng ta mới bảo trụ được vị trí tại Kỳ Phong thành, giúp đế đô giảm bớt nguy cơ. Con bé có thánh thú cao cấp, chắc là không có chuyện gì đâu. Con bé nói sẽ đến Bồ thành nhất định sẽ đến, chẳng qua khi nào thì trở lại Mạc phủ, cái này không biết được." Mạc Kiếm bất đắc dĩ trả lời. Hắn nhớ rõ hình như hắn đã lặp lại câu trả lời này bốn năm lần rồi ? !

"Cái gì là không biết khi nào thì trở lại Mạc phủ? Mạc phủ chúng ta không phải đầm rồng hang hổ gì, sao lại không dám trở về ? !" Lão tam hét lên.

"Nếu con bé đã nhìn nhận lão ngũ, còn theo bọn đệ trở về, cuối cùng con bé cũng sẽ trở về nhà thôi ." Mạc Trì nói, "Đúng rồi, Mạc Phong là do con bé bồi dưỡng sao ? 14 tuổi đã là luyện đan sư cấp 3, thiên phú như vậy, chúng ta phải toàn lực bồi dưỡng. Hắn sẽ ghi danh hệ đan dược đúng không ?"

"Đúng vậy. Lúc Thiên Diệp đi cũng bảo hắn nên học tập. Bằng vào thiên phú của hắn, vào Học viện là chuyện dễ dàng." Mạc Kiếm nói.

" Chúng ta có luyện đan sư của mình, tranh đấu với Phong gia cũng dễ dàng hơn . Từ lúc bọn họ mời một vị luyện đan sư cấp 5 đến, lập tức chèn ép ngành đan dược của chúng ta, hiện tại con đường đan dược của chúng ta đã tiến một bước dài!" Lão tứ quản lý việc buôn bán của gia tộc nói.

"Chúng ta thì luôn bên cạnh nhau, nhưng ko biết giờ này tiểu muội ra sao rồi".

Nhất thời trong đại sảnh lâm vào trầm mặc.

Sáng sớm hôm sau, Long Lôi đi đón Độc Cô Thiên Diệp . Xe ngựa của Long gia thoạt nhìn có vẻ giản dị, bố trí bên trong rất thoải mái. Vào trong xe ngựa, Độc Cô Thiên Diệp đánh ngáp hỏi: "Không phải hẹn 7 giờ sao, hiện tại vừa mới qua 6 giờ."

"Nghe nói năm nay người báo danh rất nhiều, chúng ta đi sớm một chút, xếp hàng trước, nếu không phải đợi thật lâu ." Long Lôi giải thích .

Xe ngựa chạy hơn hai giờ, lúc đến cách Học viện Đế Quốc một con phố đã bị chặn lại. Độc Cô Thiên Diệp mở cửa xe, bị tình huống trước mắt làm kinh hãi. Bây giờ mới qua 8 giờ một chút, con phố phía trước đã xếp đầy người.

"Thấy chưa, ta đã nói rất nhiều người mà." Long Lôi vươn đầu nhìn, sau đó nhảy xuống xe ngựa rồi nói với Độc Cô Thiên Diệp "không thể ngồi xe ngựa đi tiếp, chúng ta phải đi bộ qua."

Độc Cô Thiên Diệp đi về phía trước cùng với Long Lôi, Long Lôi nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Trước khi vào Học viện Đế Quốc phải đi thí nghiệm huyễn lực. Những người này đều là xếp hàng chờ thí nghiệm . Nhưng chúng ta không cần xếp hàng, học viện sắp xếp riêng cho gia tộc và quý tộc hoàng thất một điểm thí nghiệm khác. Tường ca ca và Khi ca ca sẽ đón chúng ta ở nơi đó."

Độc Cô Thiên Diệp sửng sốt một chút, sau đó khôi phục bình thường.

Phải gặp bọn họ sao?

Đi tới phía trước, quả nhiên nhìn thấy hai nơi để thí nghiệm. Một nơi thì đội người sắp xếp đến góc đường rồi quẹo vào trong, một nơi có rất ít người. Độc Cô Thiên Diệp từ xa đã nhìn thấy Long Tường và Long Khi ở chỗ thí nghiệm chờ bọn họ.

"Tường ca ca, Khi ca ca." Long Lôi vẫy tay với hai người, bước nhanh qua. Độc Cô Thiên Diệp cũng đi theo.

"Tường ca ca, đây là Bách Lý ca ca mà ta nói với ngươi. Xích Diễm Hồ của ta là hắn chọn giúp ta !" Long Lôi chạy tới, kéo tay của Long Tường, thanh thúy nói.

Long Tường nhìn Độc Cô Thiên Diệp, sửng sốt một chút, sau đó cười nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Bách Lý Tà ? Ngươi tới Bồ thành cũng không tới tìm chúng ta, có phải đã quên chúng ta hay không ? !"

"Hả ? Các ngươi quen biết sao ?" Long Lôi hỏi.

"Một năm trước gặp qua một lần." Độc Cô Thiên Diệp cười cười.

"Ngươi đến rồi cũng không nói với Đan Kinh Thiên một tiếng, hại chúng ta mỗi ngày nghe hắn lầm bầm nhắc ngươi." Long Tường nói.

"Ta vốn tính vào học viện rồi mới tìm các ngươi . Không nghĩ tới lại gặp ngươi vào lúc này." Độc Cô Thiên Diệp nói. Thừa lúc Long Lôi nói chuyện với Long Khi, nàng kéo Long Tường sang một bên: " Hiện tại tên của ta là Bách Lý Tà, các ngươi không được để lộ ra!"

Long Tường nhìn nhìn chung quanh, nói: "Hai cân thịt nướng!"

"Thành giao." Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng đáp ứng, sảng khoái khiến Long Tường hối hận mình đề xuất điều kiện quá ít.

Phụ trách báo danh là một lão nhân, ánh mắt híp, bộ dáng chưa tỉnh ngủ.

Đợi khoảng 20 phút, mọi người đằng trước đều làm thí nghiệm xong, lúc Độc Cô Thiên Diệp đang định tiến lên, lại bị một đám gia đinh đẩy ra, cũng may được Long Tường đứng bên cạnh đỡ, mới không ngã sấp xuống.

"Tránh ra tránh ra!" Một vị quản gia đi từ phía sau tới, đuổi người đứng hai bên ra, sau đó xoay người nói với nữ tử phía sau: "Tiểu thư, đã xử lý toàn bộ người cản đường , người có thể tới báo danh rồi."

Một nữ tử mười lăm sáu tuổi đi đến, mặc một trang phục cưỡi ngựa màu đỏ, cao ngạo đi tới. Đi tới trước bàn báo danh , cầm lấy bảng biểu* nhìn, ném cho quản gia, nói: "Điền ."

*bảng biểu: ở đây chắc là lý lịch.

Người bị đẩy ra nghĩ đi lên lý luận, sau khi thấy rõ là ai đều lui trở về. Thế lực lớn như Phong gia, bọn hắn chọc không nổi.

Vì Long Lôi muốn ghi danh vào hệ đan dược, thí nghiệm khác với Độc Cô Thiên Diệp. Lúc quay lại vừa vặn nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp bị đẩy ra. Nàng tức giận chạy tới, nhìn thấy Phong Sương, châm chọc nói: " Con khổng tước nhỏ kia, sao ngươi lại chen ngang vậy! Thứ tự trước sau ngươi không hiểu hả !"

" Phong Sương ta báo danh chẳng lẽ cần xếp hàng ? Mọi người phía sau không nói chuyện, ngươi ồn ào cái gì." Phong Sương ngẩng đầu, vẻ mặt cao ngạo. Nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: " Người này đến từ cái vùng nông thôn nào vậy? Sao lại báo danh ở chỗ này?"

"Người do Long gia ta mang đến , chẳng lẽ cần ngươi phê chuẩn sao ?"

"Ầm ỹ cái gì, còn ầm ỹ đều lăn đi cho ta!" Cơn tức của lão nhân phụ trách báo danh rất lớn, trừng mắt nhìn mấy người Độc Cô Thiên Diệp.

Hình như lão nhân rất có uy tín trong học viện, hắn vừa la lên, không ai dám nói tiếp nữa.

"Tiểu thư, điền xong rồi." quản gia tiến lên phía trước, giao giấy báo danh cho Phong Sương.

"Lão nhân, cho ngươi." Phong Sương đặt giấy lên bàn. Lão nhân liếc mắt một cái, thản nhiên nói: "14 tuổi, huyễn sư cấp 2. Xuất tinh nguyệt của ngươi ra."

Phong Sương khinh miệt liếc mắt về phía mọi người một cái, khởi động huyễn lực, dưới chân sáng lên một cái, 2 ngôi sao.

"Quả nhiên là thiên tài nhị tiểu thư của Phong gia, mới 15 tuổi đã là huyễn sư cấp 2!" người đứng bên cạnh kinh hô.

"Đúng vậy đó, hai vị tiểu thư của Phong gia có thiên phú rất cao, Phong đại tiểu thư năm nay 17 tuổi, đã là huyễn sư cấp 8."

-vẫn là thua xa Vũ nữ thần, nữ thần đã nỗi danh thiên tài từ 10 năm trước : câu này của Long Lôi nhất thời làm mọi người cứng người không thể lên tiếng

"Lại là Vũ nữ thần, không lẽ là người đó" Độc Cô Thiên Diệp nghĩ

Lão nhân thản nhiên liếc mắt một cái, nói: "Được rồi, ngươi vào đi." Nói xong, dựa vào lưng ghế nheo mắt lại.

Phong Sương cầm giấy báo danh, đắc ý liếc mắt một cái nhìn Long Lôi , thấy Long Lôi tức giận giơ chân lên, cười lớn xoay người đi vào cổng lớn của học viện

"Đắc ý gì chứ!" Long Lôi tức giận nói, xoay người nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp giống như không có việc gì cầm giấy báo danh bắt đầu điền, chà chà chân, nói, "Bách Lý ca ca, sao bộ dáng của ngươi giống như một chút việc cũng không có vậy ?"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn giấy báo danh, cân nhắc nên điền như thế nào, nghe thấy lời nói của Long Lôi, đầu cũng không thèm ngẩng lên, nói: "Chó cắn ngươi một cái, ngươi cũng muốn cắn lại nó sao?"

Lão nhân nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, ánh mắt lóe sáng. Ha ha, một đứa nhỏ thú vị.

Độc Cô Thiên Diệp cắn đầu bút nghĩ ngợi, ở chỗ tên viết lên là Bách Lý Tà, tuổi là 16 tuổi, ở cấp bậc huyễn lực viết là huyễn sư cấp 9. Sau đó đưa giấy báo danh cho lão nhân.

Lão nhân tiếp nhận Độc Cô Thiên Diệp giấy báo danh, chậm rãi đọc: "Bách Lý Tà, 16 tuổi, Kỳ Phong thành, huyễn sư cấp 9, cái gì? huyễn sư cấp 9 ?"

Lão nhân giống như bị điện giất tinh thần lập tức trở nên phấn chấn. Hắn đứng lên, đánh giá Độc Cô Thiên Diệp từ cao xuống thấp, rất giống sói nhìn thấy đồ ăn, hưng phấn nói: "Ngươi xuất tinh nguyệt của ngươi ra cho ta xem?"

Độc Cô Thiên Diệp bị lão nhân nhìn sợ đến nổi da gà , có điều vẫn thuận theo xuất tinh nguyệt ra. Tinh nguyệt vừa ra, nhất thời khiến mọi người kinh ngạc.

"Oa, thật là huyễn sư cấp 9!"

"Trời ạ, hắn thật 16 tuổi sao?"

"Vậy không phải hắn vượt qua đệ nhị thiên tài của đại lục rồi sao?"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn hiện trường báo danh sôi trào lên, có cảm giác không nói được gì. Nàng nghĩ tới mình đặt huyễn lực ở cấp bậc huyễn sư đã đủ điệu thấp , không nghĩ tới vẫn tạo ra một mảnh xôn xao.

"Ha ha, tốt, tốt!" Lão nhân cười to, "Lão nhân năm nay lại gặp được một hạt giống tốt rồi!"

"Này, xin hỏi, ta đạt chưa?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Ha ha, đạt! Đạt! Ngươi không cần tham gia khảo hạch phía dưới. Ừ, ngươi vào học lớp thứ nhất hạng ưu đi." Lão nhân hưng phấn nói, "Đây là chìa khóa ký túc xá của ngươi, ngươi cứ trực tiếp đi. Ngày mai tới tham gia lễ khai giảng là được."

Lão nhân giao hai cái chìa khóa vào tay Độc Cô Thiên Diệp, nhìn chằm chằm Độc Cô Thiên Diệp không chớp mắt. Ánh mắt hưng phấn đến hồng lên kia làm cho Độc Cô Thiên Diệp nghĩ mình gặp phải sắc lang có sở thích đặc biệt (biến thái) nào đó.

Long Lôi và Độc Cô Thiên Diệp cùng báo danh , mọi người vào học viện cùng nhau. Dọc theo đường đi, Độc Cô Thiên Diệp nhìn chìa khóa, còn có cảm giác mê man như lọt vào sương mù. Không phải nói thi vào Học viện Đế Quốc rất khó sao? Sao nàng có cảm giác đơn giản giống như uống nước vậy?

"Ta như vậy là tính đạt? Sao không tham gia khảo hạch đã phân lớp rồi ?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc hỏi Long Tường.

Long Tường cũng bị hành vi hung hăng của lão nhân làm kinh ngạc một chút. Hắn nói: " Lão nhân phụ trách báo danh là phó viện trưởng của học viện chúng ta, hắn có quyền cho ngươi không tham gia khảo hạch đã phân lớp. Chỉ là tình huống này rất ít."

Vì Long Lôi tham gia khảo hạch của Luyện Đan Sư, nên mọi người quyết định để Long Khi đưa Long Lôi đi khảo hạch, Long Tường đưa Độc Cô Thiên Diệp đi ký túc xá.

" Khu 10 viện số 1 phòng số 1, " Long Tường cầm lấy chìa khóa, nhớ kỹ số phòng ghi trên đó, nói, "Cách ký túc xá của chúng ta không xa. Đi, ta đưa ngươi đi."

Toàn bộ học viện gần như nằm ở phía tây đế đô, hướng đông là khu dạy học, hướng bắc là khu ký túc xá, hướng nam là khu trao đổi (trao đổi ở đây đại loại là đấu võ hữu nghị), trong đó, dấu hiệu nổi bật nhất chính là đài giao đấu. Ở đế đô không cho phép giao đấu riêng nhưng trên đài giao đấu thì có thể. Hướng tây ít được khai phá, bên ngoài là sơn mạch Yến Sơn.

Đi hơn nửa giờ, Độc Cô Thiên Diệp rốt cục đi tới ký túc xá. Trước khu 10 của ký túc xá đều là kết cấu tiểu viện, mỗi cái viện có 5 phòng, chủ yếu cho người có tiền có quyền và những người có thiên phú cao ở . Sau khu 10 đều là kết cấu nhà lầu, mỗi lầu có hơn mười người ở.

"Ông trời của ta, học viện thật sự quá lớn, đi lâu như vậy! Ta nghĩ sau này thời gian của ta đều dùng trong việc đi đường ." Độc Cô Thiên Diệp cảm thán.

"Ha ha, chúng ta vừa mới đi từ phía nam đến phía bắc học viện, gần như đi qua toàn bộ trường học, cho nên khá xa. Về sau đi học không xa như vậy ." Long Tường cười nói, "Ta và bọn Tử Khanh ở khu 8, cách ngươi có vẻ gần ."

Tìm được khu 10 viện số 1, Độc Cô Thiên Diệp đẩy cửa vào. Đây là viện chung, năm căn nhà 2 tầng, ở giữa có một khoảng sân lớn, bên cạnh có một ngọn núi, một vài ngọn thủy trúc, còn có một mái đình.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào phòng số 1, là căn phòng thứ hai bên trái. Phòng đầu tiên là phòng bếp. Nàng dùng chìa khóa mở cửa đi vào, lầu một là đại sảnh, lầu hai là phòng ngủ, bên cạnh có cầu thang đi lên. Độc Cô Thiên Diệp dạo một vòng, vật dụng mới hoàn toàn , cũng rất đầy đủ .

"Tất cả các phòng đều bố trí giống nhau sao?" Nàng hỏi Long Tường.

"Ừ. Có điều Nếu mình không thích cũng có thể tự bố trí lại." Long Tường nói.

"Không hổ là Học viện Đế Quốc, cấp bậc này bằng với khách sạn năm sao rồi." Độc Cô Thiên Diệp nói thầm. Nàng và Long Tường vệ sinh phòng ở xong, hai người đều mệt ngã lên trên bàn.

Nghỉ ngơi chốc lát, Long Tường đứng dậy nói: "Ta về trước nói với bọn Tử Khanh và Kinh Thiên tin tức của ngươi, lát nữa lại đến. Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi."

"Được."

Độc Cô Thiên Diệp đưa Long Tường đi, trở về đang định đóng cửa, đột nhiên cửa bị một cánh tay mập mạp chặn lại. Độc Cô Thiên Diệp mở cửa ra, nhìn thấy một cái đầu mập mạp đầy mồ hôi.

Mập mạp dùng ống tay áo lau mồ hôi trên đầu, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, kinh ngạc nói: "Hả? Ta không phải người đầu tiên đến sao ? ! Ngươi chính là người không có khảo hạch, trực tiếp phân lớp Bách Lý Tà. Ta là Tôn Khuê ở phòng số 2."

Độc Cô Thiên Diệp để cho hắn đi vào, hắn vừa đi vừa dùng dùng tay áo làm quạt, nói: "Ta còn tưởng rằng mình là người tới sớm nhất, kết quả khảo hạch ra mới nghe được bên ngoài đồn đại có một người không khảo hạch trực tiếp phân lớp . Nghe nói kia lão nhân phụ trách báo danh tính tình rất quái lạ, người được hắn tán thành có thể đếm trên đầu ngón tay. Sao ngươi được hắn tán thành vậy ?"

"Đây là phòng số 2, ngươi dọn dẹp đồ của ngươi đi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, trở về phòng của mình. Mập mạp lại yêu nói chuyện, thật là một tổ hợp tốt!

"Ôi chao, lát ta qua tìm ngươi tán gẫu !" Tôn Khuê hô về phía bóng dáng của Độc Cô Thiên Diệp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro