Chương 9 : gặp rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tôn Khuê, ngươi thật lợi hại, mới một ngày đã nghe được nhiều tin tức như vậy. Về sau việc tìm tòi tin tức trong viện chúng ta phải dựa vào ngươi rồi !" Tang Vũ vỗ vỗ bả vai Tôn Khuê.

"Được!" Được mỹ nữ khích lệ làm cho Tôn Khuê mừng rỡ không biết phương hướng, trong lúc hồ đồ tiếp nhận trọng trách làm trạm tin tức.

"Được rồi, sáng mai còn phải dự lễ khai giảng, mọi người về nghỉ ngơi đi." Độc Cô Thiên Diệp đứng dậy nói. Nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, mọi người mới phát hiện đã trễ, đều đứng dậy rời khỏi.

Sáng sớm hôm sau, Độc Cô Thiên Diệp rời giường, làm điểm tâm. Tối hôm qua Tiểu Hỏa mãnh liệt yêu cầu Độc Cô Thiên Diệp làm cho nàng ăn , nàng bị cuốn lấy không có cách nào, nghĩ lại mình đã lâu không có làm này nọ cho Tiểu Hỏa ăn, nên đáp ứng. Vốn chỉ là tính làm cho Tiểu Hỏa ăn, nghĩ nghĩ, mọi người về sau sống cùng trong một viện, vì thế cũng làm cho những người khác.

"Sao lại thơm như vậy chứ !" Độc Cô Thiên Diệp vừa dọn cơm xong, Tang Vũ lập tức xuất hiện ở cửa phòng bếp. Nàng đi tới, cầm thìa uống một ngụm cháo, vốn định ăn thử một chút , ai ngờ vừa ăn đã không dừng được.

"Bách Lý Tà, ngươi làm điểm tâm ăn quá ngon !"

" Tùy tiện làm thôi. Ngươi đi gọi ba người bọn hắn đến ăn điểm tâm đi." Độc Cô Thiên Diệp nói, xoay người nhìn bánh bao trong lồng hấp.

Tang Vũ còn muốn ăn nhiều một chút, phải ngoan ngoãn đi ra ngoài kêu người. Bốn người nhanh chóng đến đông đủ , nhìn thấy một bàn thức ăn, đều thực hưng phấn, tự giác ngồi xuống bắt đầu ăn.

"Ta đang lo nên giải quyết điểm tâm như thế nào đây! Bách Lý Tà, ngươi đúng là mưa rơi đúng lúc* !" Tôn Khuê khoa trương nói

" Đây là cái gì vậy ? Sao ta chưa từng thấy qua ? Có điều ăn ngon thật." Lôi Tiểu Hổ cắn một ngụm bánh bao, uống một ngụm cháo.

“Là cháo trứng thịt nạc, bánh bao bí đỏ, cải muối mà thôi." Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống, kêu tiểu hỏa ra, xé bánh bao đút nó.

"Hả ? Chim nhỏ màu sắc rực rỡ? Đây là huyễn thú của ngươi sao?" Tang Vũ hỏi. Đối với huyễn thú đáng yêu, cô gái bình thường không có lực miễn dịch, Tiểu Hỏa vừa xuất hiện, lập tức chiếm được yêu thích của Tang Vũ.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, không nói gì thêm, sau đó một bên tự ăn, một bên đút tiểu hỏa.

"Nó ăn giống chúng ta sao ? huyễn thú Của ngươi rất cao cấp ." Cao Lương nói.

Các ngươi là dính hào quang của nó đó! Độc Cô Thiên Diệp mỉm cười, cũng không nói ra lời trong lòng.

Ăn bữa sáng xong, mọi người cùng nhau cầm chén dọn dẹp rồi đi tham gia lễ khai giảng của trường học. Độc Cô Thiên Diệp đặt Tiểu Hỏa trong tay áo, như vậy nó có thể nhìn ra bên ngoài, cũng không khiến người khác chú ý.

Lúc mấy người tới quảng trường trường học, trên quảng trường đã đứng đầy học sinh. 5 người Độc Cô Thiên Diệp đứng ở tùy tiện khu tân sinh, còn cô á hả,cô đang ở tại chỗ ở của mình và nhìn ra buổi lễ , lát sau, lễ khai giảng bắt đầu .

Chủ trì lễ là một nữ giáo sư thoạt nhìn khoảng hơn 30 tuổi, không có dụng cụ khuếch đại âm thanh linh tinh phụ trợ , thanh âm của nàng vẫn truyền ra toàn bộ quảng trường.

"Chào các học sinh, học kỳ mới đã tới! Ta rất vui khi có thể gặp mọi người ở nơi này. Hôm nay cử hành lễ khai giảng này, thứ nhất là hoan nghênh học sinh cũ trở lại, thứ hai là hoan nghênh tân sinh mới tới. Chúng ta •••••• "

Lão sư ở trên đài nói thao thao bất tuyệt, còn học sinh ở dưới thì nhỏ giọng nghị luận.

" Lão sư này tuổi thực trẻ nha!" Lôi Tiểu Hổ cảm thán.

"Ngài là lão sư chủ nhiệm ở học viện chúng ta Tạ Phàm!" Tôn Khuê chắc lưỡi nói, "Đối với học sinh vô cùng nghiêm khắc , ngoại hiệu của ngài là ' Diêm Vương mặt lạnh' . Không nên nhìn bề ngoài của ngài trẻ tuổi, nghe nói ngài đã trên trăm tuổi . Ngài không thích nhất là người khác nói về tuổi của nàng."

Huyễn sư vốn già chậm hơn người bình thường, đến cấp bậc huyễn hoàng bề ngoài cơ hồ không già đi. Đến huyễn tôn, thậm chí có thể cải lão hoàn đồng.

"Ngươi thật đúng là 'Mật thám' nha, đến cái này cũng biết." Cao lương nói.

"Hắc hắc, tất nhiên!" Tôn Khuê đắc ý ngẩng đầu, phát hiện chủ nhiệm đứng trên đài đang nhìn bọn họ, lập tức đứng nghiêm lại. Nhìn thấy mấy người Độc Cô Thiên Diệp cười trộm không thôi.

"•••••• tốt lắm, ta đã nói xong những lời muốn nói, bây giờ chia thẻ học điểm cho tân sinh." Chủ nhiệm nói xong, vung tay lên, mấy ngàn cái thẻ học điểm đã bị huyễn lực kéo đi, phát tới tay từng tân sinh. Tân sinh lấy được thẻ học điểm, ngó tới ngó lui..

" Hiện tại các ngươi có thể chuyển tin tức nhóm của ngươi. Về sau muốn sử dụng học điểm đều phải kiểm thẻ mới được. Buổi chiều bắt đầu đi học chính thức, về đi." Chủ nhiệm nói xong lập tức ly khai.

Nhìn thấy chủ nhiệm đi khỏi, học sinh cũng đều tự về.

" Chủ nhiệm thật lợi hại."

"Đúng vậy."

"Nghe nói huyễn lực của chủ nhiệm đã đạt tới cấp bậc huyễn tôn, chậc chậc!"

"Ôi chao, các ngươi biết không, chủ nhiệm đã hơn một trăm tuổi . Thực nhìn không ra đó !"

" Chủ nhiệm đã lợi hại như vậy, không biết viện trưởng lợi hại thế nào nữa ."

"Nghe nói huyễn lực của viện trưởng đã sớm là huyễn tôn, có thể nói là cao thủ thứ nhất của đế quốc Mạc Đồng Tư chúng ta. Có điều hắn là thần long kiến thủ bất kiến vĩ, có rất ít người biết hắn ở nơi nào. Mọi chuyện trong Học viện đều do phó viện trưởng và chủ nhiệm quản."

Nếu cấp bật huyễn tôn đã làm mọi người kinh ngạc như vậy nếu biết cô chỉ mới 14 tuổi đã là thần thì không biết như thế nào nữa

Năm người Độc Cô Thiên Diệp theo dòng người về ký túc xá, nghe thấy các đồng học khác đàm luận, nàng không khỏi tò mò hỏi Tôn Khuê: "Viện trưởng không có ở trường học thật sao ?"

"Đúng vậy, nghe nói viện trưởng đã lâu không xuất hiện trong học viện, học sinh trong học viện cũng không biết viện trưởng trông thế nào." Tôn Khuê nói.

" Viện trưởng thật là thần bí nha!" Tang Vũ nói.

Trong văn phòng viện trưởng, một lão nhân nằm trên ghế dựa, híp mắt nghỉ ngơi . Đột nhiên cửa xôn xao một tiếng rồi bị đẩy ra, chủ nhiệm hừng hực đi vào.

"Lão nhân chết tiệt, ngươi lại ở trong này híp mắt nghỉ ngơi, để cho ta đi chủ trì lễ khai giảng." Tạ Phàm đạp lão nhân nằm trên ghế dựa một cước.

Lão nhân mở mắt ra, nói: "Không phải hình tượng của ngươi ở trong lòng học sinh cho tới nay đều là trang trọng nghiêm túc, ta mới để ngươi đi chứ. Cái dạng như ta, đi lên sẽ làm méo hình tượng của học viện."

"Hừ, hôm nay ta trên bục giảng, bên dưới cư nhiên có người nói ta là ' Diêm Vương mặt lạnh', tức chết ta . Nếu không phải viện trưởng trường kỳ không có trong học viện, ngươi lại lười như heo, sao ta lại biến hình tượng của mình thành như vậy ?" Tạ Phàm rót chén nước cho mình, nói tiếp: "Hắn vẫn không truyền tin tức về hả ? ”

Lão nhân trợn mắt, tràn đầy lo lắng, lắc đầu, nói: "Đã hai năm không có tin tức truyền về. Tuy rằng trước kia cũng có lúc tin tức bị gián đoạn, nhưng chưa từng lâu như vậy. Đợi thêm nửa năm nữa, nếu không có tin tức truyền về, ta phải đi tìm hắn. Tới lúc đó học viện đành phải dựa vào ngươi . Cho nên bây giờ ngươi bồi dưỡng trước vài trợ thủ đi."

"Cũng chỉ có thể như vậy ." Tạ Phàm nói.

Độc Cô Thiên Diệp trở về ký túc xá, đang nghiên cứu chương trình học của nàng, không lâu sau chợt nghe Cao Lương bên ngoài kêu: "Bách Lý Tà, có người tìm." Nàng đi ra ngoài, thấy Mạc Phong và Mạc Tử Khanh có cả Mạc Vũ nhà ta, nên gọi bọn họ vào trong phòng.

"Tỷ, tỷ đến rồi cũng không tới tìm đệ. Đệ rất nhớ tỷ." Mạc Phong vào phòng rồi bĩu môi nói.

"Ai cho phép ngươi nhớ hả " Cô tiến lên nói

"Ta chỉ nói sự thật " Mạc Phong nói

"Vẫn không được, ta không cho phép " Cô ngang ngược nói

"Thôi, Mạc Phong ngươi đừng cải nhau với tiểu Vũ nữa " Mạc Tử Khanh chen vào giải hòa

"Là nàng ta gây chuyện " Mạc Phong

" Thôi được rồi,Không phải bây giờ đệ gặp tỷ rồi sao." Độc Cô Thiên Diệp vỗ vỗ đầu Mạc Phong, Mạc Phong nở nụ cười giống như đứa nhỏ được ăn đường.

Còn cô thấy hành động đó thì trầm mặc nói

"Tử Khanh ca ca, muội có việc , muội về trước, với cả từ ngày mai muội sẽ tiếp tục tu luyện tạm thời đừng để ai làm phiền muội, nếu có chuyện gì thì đợi muội trở lại hãy nói " Cô nói rồi bước ra về

"Muội muốn làm gì, ca ca nghĩ muội không đơn giản là tu luyện " Mạc Tử Khanh thấy không ổn liền lên tiếng

"Muội chỉ là nhàm chán, không muốn bị làm phiền, muội về đây " Cô nói rồi như cơn gió bay đi mất

"Tiểu Vũ bị sao à " Độc Cô Thiên Diệp hỏi

"Ta cũng không biết, lúc nảy khi nghe ta nói sẽ đến đây, tâm trạng muội ấy rất vui vẻ không biết sao lại thành ra vậy " Mạc Tử Khanh nói

Nghe câu đó của Mạc Tử Khanh, Độc Cô Thiên Diệp trầm mặc suy nghĩ gì đó, rồi lại nghe Mạc Tử Khanh nói tiếp nên tạm gác lại suy nghĩ

"Ta vừa mới về ký túc xá, hắn lập tức tới tìm ta , muốn ta dẫn hắn tới tìm ngươi." Mạc Tử Khanh tự mình tìm ghế ngồi xuống, tiếp tục nói

Độc Cô Thiên Diệp cười cười với Mạc Tử Khanh, sau đó xoay người nói với Mạc Phong: " Hai tháng này đệ có tu luyện hay không?"

"Có. Đệ đã củng cố huyễn lực tăng vọt lần trước, đệ có thể luyện chế tam phẩm đan dược không tệ lắm." Mạc Phong trả lời.

"Ừ, về sau ở trong học viện không được gọi tỷ là tỷ, bây giờ tỷ tên Bách Lý Tà, biết không ? "

Mạc Phong gật gật đầu, nói: "Tỷ, đệ nhớ cơm do tỷ làm ."

Tuy rằng bây giờ hắn làm cơm ăn cũng ngon lắm, có điều hắn vẫn nhớ tới cơm do Độc Cô Thiên Diệp làm .

" Vậy giữa trưa hôm nay ăn cơm ở đây đi. Dù sao cũng sắp đến giờ cơm trưa rồi." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó nhìn Mạc Tử Khanh nói: "Ngươi cũng cùng ăn ở đây đi."

"Ha ha, được. Từng ăn thịt nướng do ngươi làm, còn chưa ăn qua cơm ngươi làm đâu. Ta luôn nghe Mạc Phong khoe ngươi làm ăn ngon hơn hắn làm, ta rất tò mò đó." Mạc Tử Khanh nói.

Độc Cô Thiên Diệp đi làm cơm, có Mạc Phong làm trợ thủ, rất nhanh làm xong một bàn đầy đồ ăn. Độc Cô Thiên Diệp ra ngoài kêu mấy người Tôn Khuê Tang Vũ, quay lại nói với Mạc Phong: " Lát nữa đừng nói lộ hết đó."

"Oa, Bách Lý Tà, ta phát hiện ở cùng một viện với ngươi thực hạnh phúc!" Tang Vũ nói, "Chưa vào đã nghe thấy mùi !"

Đám người Tôn Khuê tùy tiện ngồi xuống. Tuy rằng hôm qua bọn Mạc Tử Khanh đã tới, nhưng Tôn Khuê ở trong phòng nên không biết. Hắn nhìn Mạc Tử Khanh và Mạc Phong, nói: "Ngươi là Mạc Tử Khanh - một trong thập đại thiên tài? Ngươi chính là Luyện Đan Sư cấp ba 14 tuổi Mạc Phong? Oa ha ha, ta ăn cơm chung với hai đại thiên tài, thần nha, nếu là mộng thì đừng để ta tỉnh !"

Mọi người đều bị bộ dáng buồn cười của hắn chọc nở nụ cười, Độc Cô Thiên Diệp đập hắn một phen, nói: " Ăn nhanh lên, buổi chiều còn phải đi học đó."

"Hắc hắc, Bách Lý Tà, ngươi thực trâu ! Không chỉ có làm đồ ăn ngon, còn biết người trâu như vậy !" Lôi tiểu hổ nói.

Cao Lương một bên bỏ đồ ăn vào miệng, một bên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Còn cô thì bỏ về viện của mình rồi vào không gian tìm các bé yêu của mình để quên đi chuyện lúc nảy, cô bực vì Độc Cô Thiên Diệp không để ý đến mình mà lại quan tâm Mạc Phong, đột nhiên cô nói với hệ thống

"Này chúng ta về Sát Thiên Các đi, ta muốn xem 1 chút " Cô nói

"Cũng được thôi, ta cũng không muốn suốt ngày cô ở trong đây, riết rồi cô thành ma tu luyện rồi" Hệ thống nói

Thế là 1 người 1 hệ thống cùng nhau đến Sát Thiên Các

Bữa cơm ăn trong bầu không khí hoà thuận vui vẻ này cuối cùng cũng xong, có lẽ chỉ có Độc Cô Thiên Diệp không được vui lắm, Mạc Tử Khanh và Mạc Phong cơm nước xong vội trở về chuẩn bị chương trình học buổi chiều, đám người Độc Cô Thiên Diệp nghỉ ngơi một lát cũng đi học. Bởi vì không cùng hệ, Độc Cô Thiên Diệp và Tôn Khuê còn có Cao Lương đi học ở hệ huyễn sư, Lôi Tiểu Hổ và Tang Vũ đi học ở hệ kiếm sư.

Hai người Độc Cô Thiên Diệp đều là học sinh lớp thứ nhất hạng ưu. Lúc bọn họ tới phòng học người trong phòng không nhiều, bọn họ chọn một vị trì rồi ngồi xuống.

Độc Cô Thiên Diệp nhớ ra gì đó rồi hỏi

"Tôn Khuê, ngươi có biết Mạc Vũ học lớp nào không " Độc Cô Thiên Diệp nhìn Tôn Khuê nói

"Nghe đâu nữ thần cũng học lớp này nhưng đặt biệt là nữ thần không đi học, cũng không ai trách cả " Tôn Khuê vuốt càm nói

"Tại sao lại thế " Cao Lương thắc mắc  đó cũng là ý nghĩ của nàng

"Theo ta biết nữ thần khi chưa đến 10 tuổi đã huyễn vương, nên cho dù có đi học hay không cũng không sao, đến hiện tại đã 14 tuổi không rõ cấp bật " Tôn Khuê cảm tháng nói

"Thật lợi hại, người Mạc gia toàn thiên tài " Cao Lương nói

Độc Cô Thiên Diệp cũng không nói gì nữa, im lặng suy nghĩ gì đó

Sau đó lại có vài người lục tục tiến vào, lúc 2 giờ rưỡi, một lão sư cao cao gầy gầy đi đến. Sau một phen lời dạo đầu, hắn nói "Ngày mai lớp chúng ta thực tiễn ở phòng huấn luyện. Bây giờ chúng ta bắt đầu giảng luận về tri thức huyễn lực, các ngươi có thể vào lớp này, chứng minh huyễn lực của các ngươi đều đã đến cấp bậc huyễn sư. Vậy các ngươi hẳn là đều có một ít hiểu biết về huyễn lực. Đan điền của các ngươi có một cái gì đó màu trắng ngà, đó là nguồn huyễn lực. Nó sẽ hấp thụ huyễn lực của các ngươi bắt đầu nén lại. Chỉ có người có nguồn huyễn lực mới có thể tu luyện thành huyễn sư. Có điều nguồn huyễn lực của mỗi người khác nhau, có cái lớn như ngón cái, có cái lại nhỏ như hạt đậu. Nguồn huyễn lực càng lớn, tốc độ tu luyện của ngươi càng nhanh •••••• "

Hơn hai giờ sau khóa đã xong, lão sư nói sau khi tan học có thể đi. Bọn Độc Cô Thiên Diệp cũng chuẩn bị đi. Nàng còn đang ngẫm nghĩ về chuyện gì đó,thì đường phía trước bị chặn lại.

"Ngươi là Bách Lý Tà?" Người chặn đường hỏi.

"Có việc gì ?" Độc Cô Thiên Diệp ngẩng đầu nhìn người đó.

"Không có gì, chỉ là ngươi không tham gia khảo hạch đã được vào lớp của chúng ta, mọi người muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc lợi hại bao nhiêu, muốn luận bàn với ngươi một chút." Kẻ đứng đầu nói.

____________

Ta nói hai tiểu quỷ của chúng ta sắp về 1 nhà rồi, hehe

Xin lỗi, hôm qua mình có việc không đăng kịp  mọi người thông cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro