Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện nay vòng giải trí bán hoa bách hợp đã sớm thấy nhưng không thể trách, vì vậy không có cơn bão lớn nào trong việc Khương Diệc Ngưng like đồng nhân Diệc Tuyên, trái lại còn khiến cho bộ phim lần này nóng hot hơn, chính thức bắt đầu bấm máy. Cảnh đầu tiên là lần đầu gặp nhau của hai nữ chính. Sau khi bị bắt tới phòng thí nghiệm, sau khi Giới Lâm gây đột biến thành công Hạ Ca ở phòng thí nghiệm, cuối cùng là phân cảnh nữ tiến sĩ đưa ra mệnh lệnh cho nhiệm vụ tối cao.

Trang Mạch Tuyên trong vai bác sĩ, việc trang điểm và mặc quần áo tương đối đơn giản, một chiếc áo blouse, một dụng cụ đặt biệt được gắn trên mắt. Mà Khương Diệc Ngưng tương đối phức tạp, trong cảnh đầu cô vừa hoàn thành thí nghiệm. Theo kế hoạch, những mạch máu đang biến thành màu xanh, nên cần phải vẽ nhiều mạch máu màu xanh trên cơ thể cô, trên người cô chỉ được phủ một lớp trắng mỏng. lúc này đang nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đã thay đổi cuộc đời cô.

" Tại sao lại chọn tôi?" Hạ Ca hạ thấp giọng hỏi, trong mắt có sự thù hận, không cam lòng.

" Ngay từ đầu không phải là cô, chỉ là cơ thể của cô, tôi rất hài long." Gioi Lâm nói, cầm trong tay một con dao điện quang màu vàng, trượt dọc theo bụng của ... tấm chăn trắng nhanh chóng bị nhiễm máu, ... bởi vì đau cắn chặc môi dưới nhưng không mất nhiều thời gian vết sẹo kia từng bước hồi phục, tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

" Nhìn xem, quá tuyệt vời phải không?" Nó dường như dễ bị tổn thương, nhưng nó rất thú vị. Này, tôi biết cô hận tôi, tôi hy vọng cô có thể đem sự hận ghét này nhớ kỹ, không trở nên mạnh mẽ, cô mãi mãi không còn cách nào để báo thù."

"Tốt, tôi sẽ trở nên mạnh mẽ, rồi sẽ có một ngày, tôi sẽ giết cô."

Đạo diễn hô Cut, cảnh đầu tiên kết thúc, không ai nghĩ tới cảnh đầu tiên lại thuận lợi đến như vậy,  ngay cả Trang Mạch Tuyên và  Khương Diệc Ngưng đều hết sức nhập vai, và không có cảm giác bị choáng ngợp. Hai người rất ăn ý, sự phù hợp và giá trị ở cùng một mức độ. Đạo diễn hài lòng híp mắt, đột nhiên cảm thấy việc chọn hai người này thực sự là lựa chọn đúng đắn.

Một vài cảnh tiếp theo diễn ra rất suôn sẽ, ngày đầu tiên hơn cả mong đợi. Sau khi kết thúc, Trang Mạch Tuyên còn phải đi đến chỗ khác và Khương Diệc Ngưng gần như cũng bận rộn. Hai người ở trong phòng tẩy lớp trang điểm, Khương Diệc Ngưng cảm thấy có chút uể oải, dù sao trước đây cô hầu như rãnh rỗi muốn chết, bỗng nhiên công việc lại nhiều như vậy, rõ ràng có chút không thích ứng được.

"Làm sao vậy? Mệt à?"

"Ân, có chút buồn ngủ."

"Mấy ngày nay không có thời gian ngủ sao?"
"Ở trên máy bay có ngủ một chút, nhưng ...cũng không nhiều."

"Một tiếng nữa mới đi, cô dựa vào tôi ngủ chút đi."

Trang Mạch Tuyên nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Khương Diệc Ngưng chủ động ngồi vào một bên, làm điểm dựa để cho Khương Diệc Ngưng dựa vào vai mình. Nhìn vẻ mặt ôn nhu của đối phương, Khương Diệc Ngưng chấp nhận, nhanh chóng ngủ thiếp đi, mà Kỳ Niệm Ông và Trương San đi vào và nhìn thấy cảnh này.

"Tiểu Trang..."

"Xuỵt, cô ấy còn đang ngủ, tôi sẽ gọi cô ấy."

Trang San nhìn thấy cảnh này, vô thức cau mày, nhất là Trang Mạch Tuyên nhẹ nhàng sờ lên mặt của Khương Diệc Ngưng, cẩn thận xoa xoa, đối phương mở mắt, nhìn thấy Trang Mạch Tuyên sau đó nở một nụ cười. Một màn này nhìn qua rất đẹp, nhưng Trương San luôn cảm thấy có gì đó không đúng...Hai người gần đây...có phải quá mức thân mật hay không?

"Cô đã tỉnh. Đến giờ rồi."

"Ah, nhanh như vậy? Tuyên Tuyên vai của cô mỏi sao?" Khương Diệc Ngưng chỉ muốn chợp mắt một chút nhưng không ngờ mình thực sự ngủ thiếp đi. Cô vội vàng xoa xoa vai Trang Mạch Tuyên, sợ chính mình khiến cho nàng khó chịu, nhưng Trang Mạch Tuyên chỉ cười, vỗ nhẹ vào mặt cô.

"Được rồi, tôi không sao, cô nhanh lên, đi đi."

"Ah..tôi đi đây?"
"Ân, nhắn tin trên Wechat."

Sau khi nói lời tạm biệt với Trang Mạch Tuyên, Khương Diệc Ngưng vội vàng đi theo Kỳ Niệm Ông, sau đó nhận được ánh mắt chế nhạo của người sau, Khương Diệc Ngưng nhịn không được quay sang nhìn, Kỳ Niệm Ông cũng nhìn qua.

"Này, em tiến triển nhanh đó."

"Em nói, em không nghĩ muốn theo đuổi Tuyên Tuyên, em chỉ muốn tới gần cô ấy."

"Ah, chị hiểu rồi, em chỉ muốn đùa giỡn, đúng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro