[Bách hợp] Kéo mô lạp dạng (Chương 53 - 54)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đệ 53 chương 

Đã chí đông, thời tiết càng ngày càng lạnh.

Trong nháy mắt, Lộ Lộ cùng Lăng Gia đã chính thức kết giao một tháng, trong một tháng này, trên mặt Lộ Lộ vui vẻ cùng ưu sầu thay nhau hiển lộ.

Khi cùng Lăng Gia một chỗ, hai người tựa như đứa nhỏ ngoạn nháo, Lộ Lộ luôn vui vẻ , thế nhưng mỗi khi ở văn phòng đối mặt Tang Du, Lộ Lộ lại buồn rầu, nàng không biết nên như thế nào nói với Tang Du về quan hệ của nàng và Lăng Gia.

Vô hình trung, Lộ Lộ có áp lực, khi đối mặt Lăng Gia, nàng cảm thấy thực xin lỗi Tang Du, mà khi đối mặt Tang Du, nàng lại cảm thấy thực xin lỗi Lăng Gia, vô luận đối mặt với ai trong các nàng, Lộ Lộ đều là cố gắng che dấu cảm xúc, cố gắng cười, cố gắng muốn bù lại cái gì đó mà nàng căn bản cũng không rõ ràng.

Tang Du cùng Lăng Gia, đối với Lộ Lộ mà nói, đều là người rất quan trọng, nàng sợ Lăng Gia khó chịu, cũng sợ Tang Du rơi lệ, Lộ Lộ biết tiếp tục như vậy không phải biện pháp, nàng mỗi ngày đều giãy dụa, mỗi ngày đều suy nghĩ hẳn là phải nói như thế nào với Tang Du về quan hệ của nàng và Lăng Gia, thế nhưng mỗi lần nói đến bên miệng, nhìn ánh mắt yêu luyến của Tang Du, nàng lại chỉ có thể cứng rắn đem lời nói nuốt vào trong bụng, nàng một lần lại một lần hạ quyết tâm, một lần lại một lần làm cho quyết tâm biến thành nước chảy, từ trước tới nay nàng chưa từng mệt như vậy.

Cảm xúc giày xéo đối với cơ thể mà nói, là thực bất lợi .

Lộ Lộ sống trong mâu thuẫn một ngày lại một ngày, cấp tốc gầy yếu, Lăng Gia nhìn đến trong mắt, đau trong lòng, lại cũng không tỏ vẻ gì, chỉ càng chú ý chăm sóc Lộ Lộ. Nàng biết giai đoạn này Lộ Lộ tối gian nan, một bên là tân hoan, một bên là cựu yêu, vô luận là ai, một khi gặp được loại tình huống này, đều tránh không được giãy dụa một phen đi.

Cho nên, Lăng Gia cho Lộ Lộ không gian cùng thời gian, làm cho Lộ Lộ có thể giải quyết vấn đề của mình và Tang Du, dù sao là nhiều năm cảm tình như vậy a, trong thế giới tình cảm, đều không phân rõ phải- trái đúng-sai , cùng là nữ nhân, đồng dạng biết đối phương khổ sở, ai lại nhẫn tâm làm quyết tuyệt như vậy?

Lăng Gia không bắt Lộ Lộ cùng Tang Du đoạn tuyệt liên hệ, chuyện này thật không phải bởi vì Lăng Gia có bao nhiêu vĩ đại, mà là bởi vì Lăng Gia biết, nếu bắt buộc Lộ Lộ cùng Tang Du giống như người xa lạ, căn bản là không có khả năng. Ngày đó, dù cho hai người đã chia tay, Lộ Lộ đều có thể vì Tang Du tức giận với nàng, vì Tang Du ăn cà rốt cơm thừa? Sau đó Lộ Lộ có cảm giác với nàng, thế nhưng vào đêm sấm sét kia, trong hang động Lộ Lộ cũng là một đêm nói tốt cho Tang Du, cho tới bây giờ Lộ Lộ chưa từng oán trách Tang Du lấy một câu, như thế làm sao có thể dễ dàng đi quên? Cứ việc hiện tại người Lộ Lộ yêu là nàng, nhưng địa vị của Tang Du trong lòng Lộ Lộ, cũng vĩnh viễn là đặc biệt , ngày sau Lộ Lộ có lẽ sẽ nhạt dần, nhưng địa vị đặc biệt này, là thủy chung sẽ không hủy diệt , dù sao là Tang Du là người làm cho Lộ Lộ hiểu được cái gì là yêu a, Lăng Gia đã trải qua sơ luyến, bởi vậy trong lòng rất hiểu.

Chính là Lăng Gia thực xác định, cảm tình của Lộ Lộ dành cho Tang Du, đã không hề là tình yêu, mà là biến thành thân tình không thể dứt bỏ, nếu không bằng tính cách Lộ Lộ, ngày đó ở trong toilet, căn bản không có khả năng để cho nàng đắc thủ.

Cảm tình tựa như cát, chỉ nhìn xem ngươi có thể bắt lấy hay không.

Lăng Gia là người thông minh, nàng biết bắt lấy cát, càng biết nắm giữ cát, nàng hiểu được ngươi nắm tay càng chặt, cát sẽ chảy ra càng nhanh, ngược lại ngươi mở tay ra, cát sẽ vững vàng nằm im trong đó.

Lộ Lộ mâu thuẫn, khó nén tả đến trên mặt, Tần Hạo cùng Mai Hinh nghĩ rằng Lộ Lộ mâu thuẫn, là bởi vì nàng một bên suy xét cùng Tang Du quay lại, bên kia lại canh cánh chuyện Tang Du đã cùng Tần Di qua lại.

Hai người tự đặt mình trong hoàn cảnh đó, suy nghĩ, nếu là Tần Hạo bên ngoài..., nhất định sẽ cắt hắn, còn người kia ngẫm lại nếu là Mai Hinh bên ngoài..., nhất định chính mình sẽ buồn bực chết mất, nghĩ nghĩ, cũng liền thông cảm Lộ Lộ, chỉ hy vọng theo ngày một ngày trôi qua, nàng có thể buông thành kiến, một lần nữa nhận Tang Du.

Tần Hạo Mai Hinh hoàn toàn nghĩ lầm, Lộ Lộ xác thực là mỗi lần bắt đầu tưởng tượng tới đoạn kết giao của Tang Du cùng Tần Di đã buốn đá tường, thế nhưng hiện tại điều nàng mâu thuẫn hoàn toàn không phải chuyện đó.

Chỉ có Tang Du trong lòng rõ ràng, Lộ Lộ mâu thuẫn, Lộ Lộ giãy dụa, không chỉ là vì nàng.

Mấy ngày nay, Tang Du phát hiện Lộ Lộ cùng Lăng Gia tiếp xúc rõ ràng nhiều hơn dĩ vãng, trực giác của nữ nhân nói cho nàng, Lộ Lộ cùng Lăng Gia , nhất định có cái gì đó.

Trong một tháng này, Lữ Nam cùng Tang Du càng ngày càng thục, Lữ Nam nói với Tang Du hoành tâm tráng chí phải cải tà quy chính của nàng, Tang Du nghe xong không giống đám hồ bằng cẩu hữu của Lữ Nam chọc ghẹo nghi vấn, ngược lại chân thành thản nhiên mỉm cười, điều này làm cho Lữ Nam thực cảm động, tất cả mọi người, chỉ có Tang Du đối xử chân thành với nàng, điều này làm cho Lữ Nam thật cảm thấy ấm áp.

Lữ Nam phát hiện Tang Du tựa hồ càng ngày càng ưu thương, người cũng càng ngày càng gầy yếu, ôm lấy thái độ của một hảo bằng hữu, Lữ Nam hỏi Tang Du làm sao vậy, thế nhưng miệng Tang Du thật sự rất nghiêm, trừ bỏ nói cái gì" Công tác áp lực lớn" Linh tinh ứng phó, còn lại một chút cũng không đề cập, Lữ Nam dùng hết tâm lực cũng không có thể từ miệng Tang Du được đến đáp án, điều này làm cho Lữ Nam biết, Tang Du người này thực chậm nhiệt, nàng còn không có chân chính coi mình là bằng hữu.

Lữ Nam có chút không cam tâm, từ nhỏ đến lớn, đối với thái độ chân thành hữu hảo của nàng lại hoàn toàn vô thị chỉ có hai người, một là Lộ Lộ, một là Tang Du, nàng đột nhiên cảm thấy được Lộ Lộ cùng Tang Du rất giống, tựa như một đôi song bào thai, đều làm cho người ta hận cắn răng.

Cá tính thích khiêu chiến trong Lữ Nam hoàn toàn bị Tang Du kích thích, nàng nhận định Tang Du là người đáng giá đi kết giao, thế nhưng Tang Du còn không có hoàn toàn đem nàng là bằng hữu, khi nói chuyện luôn cùng nàng bảo trì khoảng cách nhất định, Lữ Nam đối với loại tình huống này thực không hài lòng, nàng thấy quen người khác a dua nịnh hót, Tang Du tâm cao khí ngạo lại thực hợp khẩu vị của nàng, nàng quyết định nhất định phải đem Tang Du gia nhập vào hàng ngũ tri kỷ của mình, tựa như Lăng Gia cùng Hoàng Úy Nhiên, có thể chuyện gì cũng không cần che giấu.

Tám giờ tối, trong văn phòng, Tang Du trầm úc ngồi ở nơi đó, ngọn đèn đem thân ảnh của nàng kéo ra rất dài, bóng dáng thon dài tinh tế dán tại trên vách tường tuyết trắng, Tang Du tịch mịch cười, nguyên lai chân chính có thể bồi bên cạnh mình tới tận cùng cũng chỉ có thể là chiếc bóng của chính mình.

Lộ Lộ làm xong sau trở lại văn phòng, rơi vào đáy mắt , là bóng lưng cô độc yên lặng của Tang Du, Lộ Lộ ngưng thần nhìn Tang Du sườn ảnh, mỏi mệt như vậy, tiều tụy như vậy, Lộ Lộ đau lòng , không thể lại như vậy đi xuống, thật sự không thể làm cho Tang Du lại như vậy đi xuống, có chút nói là cần phải nói, mà có chút nhân cũng là cần phải phóng đi.

Lộ Lộ đi đến bên cạnh Tang Du, im lặng ngồi xuống, Tang Du ngửi được hơi thở quen thuộc, cũng không quay đầu lại, nàng biết là Lộ Lộ đã trở lại.

Lộ Lộ cầm tay Tang Du, nghĩ đến những lời chuẩn bị nói ra, không biết sao , đột nhiên rơi lệ, Tang Du đờ đẫn nhìn nàng, thanh âm không mang theo một tia nhiệt độ hỏi:" Ngươi khóc cái gì?"

" Ta...... Ta có việc cần nói với ngươi......"

" Ta không muốn nghe!"

" Ta thật sự có chuyện nói với ngươi......"

" Ta nói ta không muốn nghe!" Trực giác của Tang Du nói cho nàng, nàng không lên nghe điều này, những lời Lộ Lộ chuẩn bị nói ra, nhất định sẽ khiến cho nàng cảm thấy tuyệt vọng , nàng đứng lên che lổ tai, lớn tiếng hô:" Ngươi đừng nói! Ta không muốn nghe!"

" Tang Du, ngươi đừng như vậy", Lộ Lộ đau lòng cơ hồ run rẩy, nàng đứng dậy ôm lấy Tang Du, gắt gao ôm, chờ Tang Du hơi chút bình tĩnh, mới nói:" Ngươi có biết ta muốn nói gì , đúng không? Ngươi luôn hiểu biết ta như vậy, thế nhưng nếu hiểu biết, lại vì cái gì còn tra tấn mình như vậy? Ngươi xem ngươi hiện tại, gầy yếu không giống người, một Tang Du từng ý khí phong phát đi đâu rồi?"

" Một Tang Du từng ý chí phong phát, đó là bởi vì có tình yêu của ngươi, cho dù chia tay, cũng biết ngươi một mực ở phía sau yêu, cho tới bây giờ đều biết ", Tang Du nhỏ giọng nức nở , nghẹn ngào, ai thương nói:" Ngươi trước giờ đều là gọi ta: Du, tiểu Du, nhưng từ khi quay về tìm ngươi tới nay, ngươi lại vẫn gọi ta: Tang Du, mặc kệ ngươi như thế nào gọi tên ta, lộ, ta yêu ngươi a."

" Ta biết, ta biết, ngươi như thế nào có thể không biết, mặc kệ ta cùng ai một chỗ, mặc kệ ta như thế nào gọi ngươi, ngươi đều là của ta Du, duy nhất Du a", Lộ Lộ trong ánh mắt tràn đầy là lệ, nàng cắn cắn răng, nhẫn tâm nói:" Ta hiện tại cùng Lăng Gia một chỗ, ta vẫn không dám nói với ngươi, sợ ngươi thương tâm, sợ ngươi rơi lệ, nhưng lúc này mới phát hiện, ta hảo tâm giấu diếm ngươi, càng khiến ngươi thương tâm, càng khiến ngươi rơi lệ, Du, ta từng ưng thuận lời thề với ngươi, lộc phải vĩnh viễn đi theo ngư nhi bôn chạy, ta không làm được, thế nhưng thật sự không làm được, ta không cầu ngươi tha thứ, chỉ cầu ngươi hảo hảo chiếu cố chính mình, không cần lại tiều tụy như vậy."

" Ngươi như thế nào có thể nhẫn tâm như vậy, đem chuyện này nói cho ta", Tang Du gắt gao cầm lấy góc áo của Lộ Lộ, thương tâm khóc, nước mắt lướt qua cổ Lộ Lộ, rơi xuống làn da của nàng nóng bỏng, rốt cuộc nhịn không được , Lộ Lộ ôm Tang Du, cũng ô ô khóc lên.

Chuyện cũ hiển rõ ở mắt, cảm tình y nhiên khắc sâu, thế nhưng đã bỏ qua rồi a, lại như thế nào một lần nữa tới được?

Tang Du khóc, Lộ Lộ cũng khóc, các nàng đồng thời khóc vì cái gì tuổi trẻ chúng ta đều cảm tính như vậy, đều kiêu ngạo như vậy? Vì cái gì không thể bao dung nhiều một chút, chỉ trích ít một chút? Vì cái gì không thể từ đầu tới cuối chỉ thích một người, chỉ yêu một người? Mà trong tử điển nhân sinh, lại vì cái gì không có chữ giá như?

Tang Du cùng Lộ Lộ khóc bao lâu, Tần Hạo cùng Mai Hinh ngay tại cửa đứng bấy lâu, Tang Du cùng Lộ Lộ nói chuyện, bọn hắn đều nghe được, bọn hắn không thể không đi khiếp sợ, Lộ Lộ hiện tại thế nhưng cùng Lăng Gia một chỗ, khó trách mấy ngày nay, Tang Du cười rộ lên luôn u buồn như vậy, khi ăn cơm cũng không yên lòng, khó trách Lộ Lộ luôn mâu thuẫn như vậy, càng ngày càng gầy yếu, nguyên lai Tang Du cùng Lộ Lộ, đúng là lần nữa gợn sóng.

Chờ Tang Du cùng Lộ Lộ khóc thanh hơi chút bình ổn, Mai Hinh đi tới, vỗ vỗ lưng Lộ Lộ, hỏi:" Ngươi thật sự cùng Lăng Gia một chỗ?"

" Ân", Lộ Lộ buông ra Tang Du, đứng thẳng dậy, nhẹ nhàng gật đầu.

Mai Hinh nắm chặt nắm tay, dùng hết khí lực, một quyền chủy đến trên vai Lộ Lộ, Lộ Lộ đứng thẳng không được, ngã ngồi xuống dưới đất, ghế bị nàng đụng phải, cũng liền đổ ra.

Mai Hinh sắc mặt cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, nàng đứng ở bên cạnh Lộ Lộ, từ trên nhìn xuống, gằn từng tiếng hỏi Lộ Lộ:" Ngươi hiểu biết Lăng Gia sao? Nàng có thể cùng ngươi đi bao xa? Ngươi cũng biết Lăng Gia so sánh với chúng ta, quả thực là một bầu trời, một mặt đất, căn bản là hai người của hai thế giới? Trường hợp nàng thường đi ngươi thích sao? Bằng hữu của nàng ngươi có thể nhận sao? Lăng Gia vẫn tới nay đều thích nam nhân, ngươi dám cam đoan nàng về sau sẽ không lại thích nam nhân sao? Tang Du có thể vì ngươi ra quỹ, có thể vì ngươi buông tha cho hết thảy, Lăng Gia có thể sao? Ngươi cũng biết tình yêu qua thời kì nồng nhiệt ban đầu, chỉ còn là vĩnh viễn bình thản? Ngươi xác định ngươi không phải chỉ là nhất thời mới mẻ sao? Ngươi thật sự có thể buông Tang Du sao? Trong lòng ngươi có bao nhiêu để ý Tang Du, ngươi chính mình không rõ sao? Tang Du cảm tính quá một lần, cho nên ngươi cũng có thể đi theo cảm tính một lần sao? Ngươi chịu quá tra tấn, ngươi lưu quá lệ, ngươi cũng bắt Tang Du lại một lần hưởng tới sao? Ngươi vẫn đối với đoạn kết giao của Tang Du cùng Tần Di ôm trong lòng, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao? Chờ ngươi từ chỗ Lăng Gia bị thương trở về, Tang Du lại giống như ngươi có đối tượng kết giao mới, các ngươi lại muốn trải qua một phen ôm nhau khóc như đêm nay sao? Đều là người trưởng thành, ngươi nghĩ đến tuổi trẻ của ngươi còn có thể cùng ngươi mãi mãi sao? Ngươi cảm thấy được ngươi cùng Lăng Gia, cùng Tang Du và Tần Di lúc ấy có cái gì bất đồng sao? Ta có thể xem trọng ngươi cùng Tang Du, ngươi nghĩ rằng ta cũng có thể xem trọng ngươi cùng Lăng Gia sao? Ngươi cùng Tang Du đại học bốn năm khắc cốt minh tâm, chia lìa ba năm tương tư chi khổ, gặp nhau nửa năm ngọt ngào ưu thương, chia tay một năm bồi hồi giãy dụa, chuyện này đó ngươi có thể quên rồi sao? Ta rất hiểu biết ngươi, ngươi đời này cũng căn bản không có khả năng quên đi Tang Du, chuyện này đối với Lăng Gia mà nói công bình sao? Ngươi cùng Tang Du rốt cuộc phải tra tấn đối phương bao lâu mới có thể từ bỏ ý đồ? Rốt cuộc phải bỏ qua bao nhiêu lần mới có thể chân chính hiểu được, xứng kiện vĩnh viễn không có nguyên kiện hảo? Tìm người qua ngày, quan trọng nhất không phải là yêu nhất , mà là tối thích hợp , ngươi không rõ sao? Người trong cuộc u mê người ngoài cuộc rõ ràng, ta cùng ngươi nhiều năm tri kỷ bạn tốt như vậy, ta hiểu biết ngươi càng hiểu biết Tang Du, xem được các ngươi vừa là yêu nhất, lại tối thích hợp, ngươi nhẫn tâm lần nữa gây sức ép sao? Ngươi dám vuốt trái tim của ngươi nói ngươi hiện tại một chút đều không thương Tang Du sao? Ngươi hỏi qua chính mình, ngươi hiện tại lựa chọn thật sự đúng sao?"

Mai Hinh chất vấn, một câu một câu tạp đến Lộ Lộ đỉnh đầu, tựa như thái sơn đặt ở nơi đó, nặng nề tới nỗi khiến Lộ Lộ không chống đỡ nổi.

Lộ Lộ chỉ cảm thấy hết thảy trước mắt, càng ngày càng mông lung, càng ngày càng mơ hồ, nàng giống như thấy được Tang Du đang ôm nàng khóc, nàng giống như đang nói với Tang Du ngươi khóc lòng ta đau, nàng giống như nghe được Tần Hạo đang hỏi ngươi làm sao vậy? Nàng giống như cảm thấy Mai Hinh đang kết nhân trung của nàng, nàng giống như cảm thấy được di động đang chấn động......

Từng ngọn đèn trở lên mê mang, từng con tiểu lộc đang bôn chạy, từng con tiểu ngư đang tung tăng bơi lội, từng ngôi nhà ấm áp, vì cái gì cho tới tận bây giờ, đều mệt như vậy đâu? Thật muốn tránh ở trong ngực mẹ, hảo hảo ngủ một giấc a, Lộ Lộ nghĩ, khép lại mắt, hôn mê bất tỉnh.

đệ 54 chương 

Gió thét gào, cây cối lay động, giống như thế giới này, đột nhiên trong lúc đó biến loạn, giống như đây vốn là một thế giới thật hỗn loạn.

Tang Du mắt thấy Lộ Lộ dưới sự chất vấn của Mai Hinh, sắc mặt càng ngày càng trở lên tái nhợt, nàng vội vàng quỳ xuống trên mặt đất, lắc vai Lộ Lộ, nàng như thế nào có thể quên, trong khoảng thời gian này, nàng không dễ chịu, Lộ Lộ đồng dạng cũng không dễ chịu a, nước mắt của Tang Du một chuỗi một chuỗi rơi trên mặt Lộ Lộ, trên trán, Lộ Lộ cho dù đang hôn mê, cũng không quên nói với nàng:" Đừng khóc, ngươi khóc lòng ta đau", Tang Du gắt gao ôm Lộ Lộ, tiếng khóc rốt cuộc không thể át chế, khuynh tả mà ra.

Tần Hạo cùng Mai Hinh cũng dọa phá hư, Mai Hinh vội vàng để cho Tang Du mau buông ra Lộ Lộ, để cho nàng hô hấp thông thuận, sau đó kết nhân trung của nàng, hy vọng có thể có chút hiệu quả.

Chỉ có Tần Hạo, qua lúc bối rối ban đầu, lập tức bình tĩnh xuống, hắn nói Tang Du mau nín khóc, vội vàng gọi xe đi bệnh viện, lại cúi xuống, ôm lấy Lộ Lộ, đi nhanh xuống dưới lầu.

Có chút thời điểm, không thể không cảm thán, nam nhân so với nữ nhân nhiều hơn một phần bình tĩnh cùng lí trí.

Lữ Nam tâm tình không tốt, Lăng Gia đang bồi Lữ Nam ở trong quán bar phát tiết, Lăng Gia hỏi Lữ Nam:" Ngươi lại làm sao vậy? Có phải hay không lại cùng anh chàng đẹp trai nào đó chia tay?"

" Nào có? Ta không phải đã nói với ngươi, ta cải tà quy chính rồi, tâm tình của ta không tốt, là bởi vì ta tìm đến tìm đi, lại không tìm được ai thực sự khiến cho ta thích, thật sự là làm cho người ta chán nản ủ rũ."

" Ngươi thật đúng là cải tà quy chính? Ta không có nghe nhầm đi?" Lăng Gia trêu chọc nói:" Xem ra thái dương thực sự mọc đằng tây, ngươi là không phải chịu đả kích gì đi? Như thế nào đột nhiên kiên định như vậy phải cải tà quy chính?"

Lữ Nam ghé người vào trên quầy bar, đầu ngón tay vòng vòng vẽ trên mặt bàn, nói:" Không chịu đả kích gì, chính là đột nhiên cảm thấy được tuổi lớn, nên định xuống dưới, đúng rồi, ngươi hẳn là nhận thức Tang Du đi? Nghe nói hai công ti các ngươi vẫn hợp tác."

" Nhận thức a, làm sao vậy?"

" Không có gì, liền cảm thấy được nữ hài tử này thực tốt."

Lăng Gia trong lòng vui vẻ, nhìn như trêu chọc hỏi:" Ngươi không phải chuyển tính đi? Lại thích nữ nhân?"

" Đi của ngươi đi, ta còn chưa từng cùng nữ nhân ngoạn quá."

" Kia ngươi cảm thấy được, hai nữ nhân cùng một chỗ qua ngày, thế nào?" Lăng Gia không thèm để ý xoay xoay chén rượu, dư quang lại gắt gao nhìn chằm chằm Lữ Nam.

Lữ Nam không sao cả nhún nhún vai," Thực tốt a, chính là không dễ dàng có tiểu hài tử."

" có tiểu hài tử làm gì chứ?"

" Gia đình bình thường không phải đều có cái tiểu hài tử sao? Úy Nhiên nếu không li hôn, phỏng chừng hiện tại đứa nhỏ đều sẽ gọi chúng ta a di."

" Ta như thế nào không nhìn ra, ngươi còn thích đứa nhỏ?"

" Ta nếu thích đứa nhỏ, đã sớm kết hôn."

" Ngươi ngoạn lâu như vậy, nếu tìm không thấy cảm giác với nam nhân, ta khuyên ngươi tìm với nữ nhân xem", bộ dạng Lăng Gia giống như đang nói giỡn," Ngươi vừa rồi nhắc tới Tang Du, hay là đã động tâm với nàng?"

Lăng Gia đây muốn làm bà mai? Tỷ tỷ ta thế nhưng không uống nhiều! Lữ Nam quỷ cười nhìn về phía Lăng Gia, nói:" Lăng Gia, hai chúng ta nhận thức nhiều năm như vậy, bộ dáng kia của ngươi ta là nhìn ra được, xuân quang đầy mặt thế kia muốn giấu đều giấu không được, nói đi, ngươi đang cùng ai hẹn hò?”

Ai, như thế nào có thể quên Lữ Nam độ tinh quái cũng không ít hơn mình a? Hẳn là chờ nàng sau khi uống nhiều mới nói, thật sự là thất sách, Lăng Gia ai thán một tiếng, bất đắc dĩ thẳng thắn:" Ngươi nhận thức , Lộ Lộ."

" A?" Lữ Nam nghe câu trả lời như thế, dùng từ chấn động để hình dung cũng không có gì là quá, chấn động qua đi, nàng lập tức nổi lên hưng trí bà tám," Ta biết ngay là ngươi gần đây nhất định có vấn đề, không nghĩ tới ngươi thật đúng là cùng nữ nhân kết gia, ngươi như thế nào có thể so sánh ta còn khủng bố? Thành tâm đả kích ta đi? Các ngươi như thế nào lại đến cùng nhau ? Còn có ở trên giường, như thế nào vận động ?"

" Ngươi rất muốn biết?"

" Đương nhiên!"

" Chính ngươi đi tìm nữ nhân thử xem chẳng phải sẽ biết! Thế nhưng ta nhắc nhở ngươi, Tang Du là cô nương tốt, ngươi nếu thực muốn ngoạn, đừng tìm nàng", ánh mắt Lăng Gia giống như phóng điện hướng Lữ Nam trát qua trát lại, trát Lữ Nam một trận vựng hồ đồ.

Lữ Nam không rõ, mình chỉ khen Tang Du một câu, như thế nào Lăng Gia liền đem người ta hướng trên người mình xả, nói vòng vèo đều lộ ra ý đồ muốn khiên tuyến, nàng cùng Tang Du chính là bằng hữu bình thường được không? Chẳng lẽ chính Lăng Gia rơi xuống nước, cũng muốn lôi nàng xuống bơi lội cùng nhau cho có người làm cái bạn? Này cũng rất hắc đi! Giao bằng hữu có thể giao thành như vậy, Lữ Nam quả muốn đấm ngực dậm chân.

Giống như trả thù, Lữ Nam có chút vui sướng khi người gặp họa nói:" Chúng ta bình thường không nói tới kết hôn, đã muốn đủ làm cho lão gia tử lão thái thái phát hỏa, ngươi thật tốt, lại tìm một nữ nhân, hai vị môn thần trong nhà ngươi vạn nhất biết, ngọn lửa lớn kia còn không đem họ cháy thành tro a?"

Lăng Gia tươi cười, vô vị nói:" Hai vị chủ nhân trong nhà ta, ăn uống tốt, thân thể tốt a, cho dù tam muội chân hỏa đốt bọn hắn cũng không nề hà."

" Ngươi ý tứ này......" Lữ Nam suy tư một lúc, lại kinh ngạc hỏi:" Ngươi thật đúng là tính toán đem việc ngươi cùng Lộ Lộ nói cho bọn hắn a?"

Lăng Gia đột nhiên thu liễm tươi cười, nói:" Giấy không gói được lửa, dù sao cũng nên tính toán cho trường hợp xấu nhất." 

" Được!" Lữ Nam hào phóng vỗ vỗ vai Lăng Gia," Đến lúc đó lão gia tử muốn đánh ngươi, ta lại đó giúp ngươi chắn, dù sao ta thiếu chút nữa bị đánh quá hảo vài lần, có kinh nghiệm, đến lúc đó ta dạy cho ngươi."

" Ta nếu ba ngươi, ta cũng đánh ngươi, nhìn ngươi cả ngày hồ nháo, ba ngươi bây giờ còn muốn đánh ngươi sao?"

" Hắn hiện tại thấy ta liền phiền, đều chán không thèm quản ta, nếu không phải việc trong công ti đều là ta gánh vác, hắn tám phần phải cùng ta cắt đứt quan hệ phụ tử, hơn nữa hắn muốn đánh ta, mẹ ta cũng không cho nha, khuê nữ xinh đẹp như vậy, ai nỡ đánh a?"

" Ngươi thật đúng là tự luyến."

" Lẫn nhau lẫn nhau", Lữ Nam một hơi đem rượu uống xong, từ trong túi xách của Lăng Gia lấy ra di động của nàng.

Lăng Gia hỏi:" Ngươi lấy di động của ta làm cái gì?"

" Gọi điện thoại cho tiểu đối tượng của ngươi a, để nàng lại đây cùng nhau ngoạn."

Lăng Gia cười, không có cự tuyệt, để cho Lộ Lộ lại đây cũng tốt, nàng cùng Lộ Lộ , bằng hữu của nhau luôn khó tránh phải tiếp xúc một phần , hơn nữa về con người Lữ Nam Lăng Gia cũng thật yên tâm, trừ bỏ yêu ngoạn, tính cách vẫn là tốt lắm , chính là Úy Nhiên...... Lăng Gia nghĩ đến Hoàng Úy Nhiên, lại nghĩ đến Lộ Lộ, một trận đau đầu, hai người như vậy nếu đặt đến cùng nhau, muốn cho các nàng nhìn nhau thuận mắt, nhất định phải so với để ông trời hạ hoàng kim còn khó đi?

Lữ Nam gọi điện thoại cho Lộ Lộ, không ai bắt máy, nàng đem di động của Lăng Gia đặt đến quầy bar, nói:" Không ai nghe, ta chờ lúc nữa lại đánh một lần thử xem."

Lăng Gia cười gật đầu.

Mười lăm phút sau, Lữ Nam lại lấy di động, tiếng chuông vang một hồi lâu, đối phương rốt cục mới bắt máy, Lữ Nam không đợi đối phương nói chuyện, lên tiếng cướp lời:" Lộ Lộ đi? Ta là Lữ Nam, ngươi còn không có quên ta đi? Đang ở đâu? Vừa rồi sao không nhận điện thoại?"

Điện thoại bên kia mang theo chút âm thanh nức nở truyền đến:" Ta là Tang Du."

" A? Tang Du? Ta gọi sai điện thoại? Không thể nào?"

Lăng Gia vừa nghe là Tang Du tiếp điện thoại của Lộ Lộ, trái tim một chút co lại, cẩn thận nghe, sợ nghe sai một chữ.

" A, không có", Tang Du nói:" Ngươi không gọi sai, chính là nàng hiện tại không tiện nghe điện thoại."

" Ngươi cùng Lộ Lộ một chỗ a? Lại đây cùng nhau ngoạn đi."

" Chúng ta không thể qua đó, hiện tại ở bệnh viện."

" Bệnh viện? Ngươi làm sao vậy?"

" Ta không có việc gì, là Lộ Lộ ngất."

" Bệnh viện nào?"

Tang Du nói cho Lữ Nam bệnh viện các nàng đang ở, chờ sau khi ngắt điện thoại, Lữ Nam đứng dậy, nói với Lăng Gia:" Đi thôi, Lộ Lộ ngất, Tang Du cùng đồng học của nàng đều ở bệnh viện, ta với ngươi cùng nhau lại đó nhìn xem đi."

Lăng Gia nghe được Lộ Lộ ngất, bối rối không thôi, không biết Lộ Lộ xảy ra chuyện gì, nàng vội vàng đi ra ngoài, lại quên hỏi Lữ Nam là bệnh viện nào.

Luôn luôn trầm ổn như Lăng Gia, hiện tại lại bối rối không thôi, Lữ Nam nhìn thấy Lăng Gia lo lắng, biết nàng là thật hãm đi vào.

Lữ Nam từ trên quầy bar nắm lên túi xách của Lăng Gia, đi nhanh hai bước đuổi theo Lăng Gia, giữ chặt tay của nàng, nói:" Ngươi đừng vội, ngồi xe của ta lại đó đi, bộ dáng này của ngươi, vẫn là đừng lái xe."

Đi vào bệnh viện, tìm được phòng bệnh, Lăng Gia đánh khởi tinh thần, trước chào hỏi đám người Tần Hạo, sau đó đi đến bên cạnh giường bệnh, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Lộ Lộ, hốc mắt chỉ cảm thấy càng ngày càng nhiệt, nếu không có Lữ Nam bên cạnh nhéo cánh tay của nàng có lẽ nàng đã rơi lệ.

Cô gái từng hoạt bát yêu cười như vậy, sao có thể chỉ trong nháy mắt liền thay đổi giống như chiếc bình sứ mỏng manh, khẽ động liền vỡ nát? Lăng Gia thực hối hận chính mình xem nhẹ cảm thụ của Lộ Lộ, nàng đã muốn không cha mẹ quan ái, nàng đem tình cảm của mình cơ hồ toàn bộ khuynh chú tại mấy vị bằng hữu cùng nàng đồng cam cộng khổ, nàng đã làm cho cha mẹ thất vọng thấu triệt, nàng không muốn lại làm cho bằng hữu thất vọng, ai cũng không đành lòng đi thương tổn, biết rõ nàng trong khoảng thời gian này gian nan, áp lực lớn, lại chỉ để cho một mình nàng đi đối mặt tất cả, cảm tình là việc của hai người, cũng nên để cả hai người cùng nhau gánh vác mới đúng a.

Lăng Gia ổn định tâm thần, ngẩng đầu hỏi Tần Hạo đang đứng cách đó không xa:" Lộ Lộ làm sao vậy?"

" Thầy thuốc nói nàng lao mệt quá độ, thiếu dinh dưỡng, thiếu máu nhẹ, hơn nữa chịu đả kích, cảm xúc dao động quá lớn, chờ truyền xong hai bình nước, nghỉ ngơi hai ngày liền tốt lắm."

Chịu đả kích? Lăng Gia quay đầu nhìn về ánh mắt sưng đỏ của Tang Du, trong lòng hiểu được, xem ra, đêm nay Lộ Lộ là đem quan hệ của các nàng nói cho Tang Du.

Tang Du nhìn đến Lăng Gia, một tầng lại một tầng sầu tư nghẹn nơi cuống họng, đặt ở nơi đó, phun không được,nuốt không xong, cực kỳ khó chịu. Nàng cứ việc đoán trước được Lộ Lộ cùng Lăng Gia nhất định có cái gì đó, nhưng khi nàng thật sự nghe được đáp án khẳng định từ miệng Lộ Lộ, vẫn là rất khó đi nhận, thế nhưng nhìn đến bệnh Lộ Lộ trên giường, trong mắt Tang Du lại lần nữa nổi lên lệ, chỉ có thể thở dài một hơi, cúi đầu trầm mặc.

Lăng Gia vừa tiến đến, Mai Hinh liền chỉ cúi đầu chưa từng xem nàng, lòng người đều là thiên vị, Mai Hinh cũng không chán ghét Lăng Gia, ngược lại là hân thưởng sự thành thục của nàng, nhưng đem Lăng Gia so với bằng hữu từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Mai Hinh tự nhiên sẽ thiên hướng Tang Du, nàng vẫn nghĩ Lộ Lộ cùng Tang Du có thể phá kính trọng viên, lòng nàng tràn đầy vui mừng chờ đợi, nàng vì Tang Du đau lòng, cũng vì Lộ Lộ đau lòng, nàng không rõ vì cái gì hai người từng yêu sâu như vậy lại đi đến bước này.

Lữ Nam là ngoại nhân, rất có hưng trí xem xét biểu tình của mấy người bọn họ nàng nhìn Tang Du, nhìn Lăng Gia, lại nhìn Lộ Lộ đang hai mắt nhắm chặt, tinh minh như nàng, trong lòng đoán liền được bảy tám phần.

Lữ Nam rất bội phục Lộ Lộ, xem ra Lộ Lộ không chỉ được đến chính mình xem trọng, còn đem Lăng Gia cùng Tang Du đồng thời bắt làm tù binh, ba chúng ta lấy ra một người đi đâu chẳng mê được một đống người a? Ngài thật đúng là cái đại nhân vật a! Lại nhìn Tang Du, trước kia luôn phát giác Tang Du ưu thương, còn nói không ra ưu thương ở nơi nào, xem ra nhất định là vì Lộ Lộ ưu thương! Về phần bằng hữu thân yêu của ta, ngươi quả nhiên là so với ta khủng bố a, cùng nữ nhân làm đối tượng không nói, còn làm một bộ tam giác tình yêu, khó trách ngươi cực lực đẩy Tang Du về phía ta, chuyện này một hòn đá trúng hai con chim, lòng của ngươi quả thật là so với than còn hắc a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro