Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cuộc nói chuyện không ngờ đến, quan hệ giữa Vân La và Hải Đường không được tự nhiên như trước, đáng lẽ điều là phận nữ nhi với nhau thì càng thấu hiểu càng thân hơn trước nhưng không ngờ giữa họ giờ có khoảng cách vô hình khó đến gần.

Thấy Vân La cứ trầm tư Hải Đường chịu không được liền đề xuất ý định đi tìm tuyết liên giải độc cho Thành Thị Phi, với bản thân Vân La nàng không muốn đối diện với Hải Đường nên liền đồng ý, nàng muốn có thời gian suy nghĩ, còn suy nghĩ về vấn đề gì ngay cả nàng cũng không biết, hình ảnh Hải Đường đêm hôm qua không lúc nào rời khỏi tâm trí, vì thế nàng đâu còn thời gian quan tâm đến Thành Thị Phi.

Lẻn vào cung vào buổi tối Hải Đường nhanh nhẹn đến nơi cất giữ tuyết liên, với nội công hiện tại Hải Đường không khó để lấy đi thứ mình cần, nhưng nàng quên rằng Tào Chính Thuần không đơn giản khi bố trí cạm bẫy chờ sẵn bắt người

"Ta chờ người cũng khá lâu rồi đấy, người đâu bắt thích khách"

"Có bản lĩnh thì đừng tìm người chết thay"

"Để ta tiễn ngươi lần cuối"

Hải Đường biết Tào Chính Thuận là một tên thích ra mặt nên nàng nói khích ý đồ muốn đánh tay đôi, nếu vừa đánh với bọn đông xưởng vừa đấu với Tào Chính Thuần chỉ sợ khó thoát được

Tào Chính Thuần không ngờ nội công của Hải Đường thâm sâu khó đoán, với giọng nói và tính cách hắn thừa biết đây là một thiếu niên nhưng nội công đó ít nhất cũng phải luyện trên năm mươi năm, trên giang hồ người có võ công như Hải Đường tại sao hắn lại không biết

"Tiểu tử ngươi là người phương nào"

"Ngươi chưa đủ tuổi để biết lão tử là ai"

"Ngươi...xong hết lên cho ta"

Hải Đường chọc tức thành công Tào Chính Thuần nhưng lại gây hại cho bản thân, trong lúc nàng dốc sức đánh trả bọn binh lính thì Tào Chính Thuần giở trò đánh lén, tuy trúng một chưởng của Tào Chính Thuần nhưng may trước đó nàng kịp sử dụng kim cang bất hoại thần công bảo vệ bản thân, hứng trọn một chưởng của Tào Chính Thuần Hải Đường cũng nhờ đó mà trốn thoát. Nàng mượn gió đẩy thuyền nhảy lên mái nhà trốn thoát. Còn Tào Chính Thuần nhìn thứ võ công lợi hại thất truyền từ lâu mà ngơ ngác đứng bất động, hắn nghiến răng tay nắm chặt thề với trời sẽ tìm ra bằng được Hải Đường.

Không chỉ Tào Chính Thuần bất ngờ mà xa xa có người ánh mắt như té lửa muốn lục tung mọi thứ để tìm được kẻ sử dụng kim cang bất hoại thần công kia là ai. Qua lần đột nhập hoàng cung này Hải Đường không biết bản thân đã gây nên sự rúng động trong thiên hạ và hơn hết bản thân nàng từ giờ lúc nào cũng dễ gặp nguy hiểm.

Nhanh chóng chạy về miếu hoang với trong tay tuyết liên Hải Đường muốn nhanh chóng giải độc cho Thành Thị Phi rồi đưa Vân La và hắn trở về hoàng cung, để từ đây về sau không cần phải dính dáng việc gì về chuyện của hai người họ. Nhưng càng nghĩ nàng lại càng không cam tâm, trong tâm trí Hải Đường nữa muốn mọi việc kết thúc nữa lại không nỡ, nàng thở dài nhìn thẳng về miếu hoang và bắt gặp một người làm nàng nảy lên ý định táo bạo

"Vân La"

"Hải Đường ngươi về rồi, ta lo cho ngươi lắm"

"Quận chúa"

"Hải Đường...sao lại có hai Hải Đường...hai ngươi ai là thật, ai là giả"

"Ta là thật/ta là thật"

Vân La như rơi vào tình cảnh bất động, nàng vừa rồi khi thấy Hải Đường trở về liền vui vẻ muốn chạy đến ôm người kia nhưng chưa kịp thành động thì có thêm một Hải Đường nữa xuất hiện làm nàng lú lẫn, Vân La không khỏi hoang mang khi nàng chẳng tìm được điểm khác biệt trên gương mặt hai người đối diện, nhưng Vân La cũng không khó xử mãi nàng quyết tâm tìm bằng được con người đã chiếm trọn tâm trí nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro