Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nàng loay hoay mãi cuối cùng cũng lấy được trứng, đập ra để vào chén cho nước mắm, bột ngọt với hành lá rồi đánh lên sau đó lấy chảo để lên bếp củi đợi cho chảo nóng rồi cho dầu ăn vào sau đó là đổ trứng vào chiên, nàng đang cặm cụi chiên trứng thì con Đẹp đi lại sau nàng lên tiếng

"Mợ đói bụng nữa hả".

"Cái này mợ làm cho cô ba đó đa" Nàng nhìn nó đang đứng kế bên mở miệng nói

"Thôi mợ đừng mần nữa, cái này để con làm cho" Nó kéo nàng ra ngoài rồi đứng lại chỗ của nàng đứng khi nãy, chuyện ăn uống của chủ thì do mấy đứa hầu như tụi nó làm ai đời nào lá ngọc cành vàng như nàng mà đi làm chuyện của tôi tớ, cậu tư mà biết chuyện này là tụi nó không xong đâu.

"Vậy em làm đi , mợ đi bới cơm" Nàng lấy tô đi lại nồi cơm nàng vừa nấu bới chừng nữa tô nàng dừng lại nhìn con Đẹp hỏi nó trứng chín chưa thì nó gật đầu, rồi nàng đặt tô lên bàn cho nó để trứng vào rồi cầm thêm chén nước mắm nàng vừa làm khi nãy chuẩn bị đi lên thì bị con đẹp cản lại.

"Mợ ơi để con bưng cho cô ba nghe" Nó dơ tay định lấy lại thì nàng né ra chỗ khác, nàng chỉ nấu cơm cho cô ba thôi mà sao cái nhà này cứ giành giật với nàng hoài vậy đa, nàng bực lắm nhưng chỉ có thể nhíu mày lại nhìn nó rồi đi lên.

"Mợ tư sao vậy trời, chuyện ăn uống của cô ba là do mình lo mà, sao mình thấy mợ tư nay lạ lắm à nha" Nó tự lẩm bẩm trong miệng giống như một đứa tự kỷ vậy đó, nó cứ suy nghĩ hoài mà không biết nàng lạ chỗ nào, mà thôi có người giúp nó nấu ăn cho cô ba cũng được rồi nay nó được ngủ sớm một bữa haha

Cô ba đang ngồi đọc sách trên ghế thì bên ngoài có tiếng gõ cửa:"Ai vậy"

"Cô ba ơi là em nè" Nàng còn tưởng giờ này cô ngủ rồi đa, gõ cửa nãy giờ mà không thấy cô trả lời chi hết nàng định bưng cơm xuống thì cô lại lên tiếng hỏi.

Cô nghĩ nàng gặp cô chắc hỏi chuyện gì đó nên đứng dậy mở cửa cho nàng vào trong, khi mở cửa ra thì cô thấy nàng bưng cơm đi vào không lẽ nàng lại muốn ăn cơm ở phòng cô sao.

"Mợ tư muốn ăn cơm thì bưng ra ngoài mà ăn"

"Khi chiều em thấy cô chưa ăn gì hết, nên em mới xuống bếp nấu cho cô ăn đó, cô ăn nghe cô" Nàng đặt tô cơm xuống bàn rồi quay lại nói với cô ba vẫn còn đứng ở cửa, nàng đi lại nắm tay cô ba kéo lại bàn ngồi rồi nàng đem cất mấy quyển sách trên bàn vào trong hộc tủ nàng nhìn cô ba cười.

"Chuyện này của tụi gia đinh nó mần mợ hà cớ mần chi cho cực thân vậy đa" Trên gương mặt cô vẫn không có gì thay đổi khi đối diện với nàng hết, phải chăng những tổn thương mà nàng gây ra cho cô đã chay sạn theo thời gian.

"Em biết chứ nhưng mà em vẫn muốn nấu cho cô ăn" Nàng không biết từ khi nào nàng lại dễ khóc như vậy nàng đã cố gắng kiềm chế rồi nhưng mà nước mắt vẫn chảy xuống.

"Được rồi tôi ăn mợ đừng khóc nữa" Cô nhìn nàng vẫn ngồi thút thít không nhịn được mà bật cười, cô còn chưa la mắng hay nói gì khó nghe với nàng mà nàng đã khóc rồi người gì đâu mít ướt thấy ớn...

"Cô ba đừng cười em nữa" Cô càng cười thì nàng càng khóc nhiều hơn, khóc trước mặt người khác là đã quê lắm rồi cô ba còn cười nàng nữa nên nàng được nước làm tới luôn.

" Tôi không cười mợ nữa, tôi có cái này tặng cho mợ nè" Cô đi lại mở tủ ra lấy hộp quà được gói ghém cẩn thận đưa cho nàng, quà này là cô mua từ bên Pháp về định tặng nàng khi gặp lại nhau nhưng ai dè gặp lại nhau trong hoàn cảnh chó chết như vậy, nên nay mới có thời gian tặng lại cho nàng.

" 7 năm trước tôi có hứa là khi nào tôi trở về thì tôi sẽ mang quà từ bên đó về cho mợ" Cô ngừng một lát rồi nói tiếp:"Trong đó là chai nước hoa Pháp Chanel No5 là chai nước hoa được nhiều người bên đó sử dụng nhất, mong mợ sẽ thích nó"

Cô vừa nhìn nàng mở hộp quà vừa nói, cô không biết là nàng có thích không nhưng mà thôi đi cô không thất hứa với nàng là được rồi nếu nàng không thích thì cô sẽ tặng nàng cái khác vậy.

Nàng thấy chai nước hoa được đặt cẩn thận trong hộp thì nàng nhẹ nhàng lấy ra đặt trên bàn, rồi nàng lấy tờ giấy đi kèm với chai nước hoa lên đọc :"Huyền thoại nước hoa pháp Chanel No5 khiến các cô gái mê mẩn bởi mùi hương cổ điển, lôi cuốn tựa như hàng triệu cánh hoa hòa quyện trong một chai nước hoa bề ngoài nó được thiết kế sang trọng, tinh tế ,thời gian lưu hương lâu, tỏa hương vừa phải thích hợp để sử dụng ở nhiều thời điểm trong năm .Đây là loại nước hoa bán chạy nhất trong vòng hơn 1 thế kỷ qua của thương hiệu nước hoa Chanel với trung bình 30 giây 1 chai"

Nhưng nàng vẫn không tin cho lắm phải thử xem sao đã có phải chắc lượng như vậy không hay là cô ba mua hàng pha ke cho nàng, cô mở nắp ra xịt vào tay một ít rồi đưa lên mũi ngửi thử, Mùi của hương nước hoa Chanel No5 gồm các thành phần thiên nhiên, hương đầu của Chanel No5 phảng phất hương thơm của cánh hồng dịu mát cùng với đó là sức sống mạnh mẽ của tinh dầu cỏ vetiver, hoa cam mịn màng, mùi hoa ngọc lan tây ngọt nhẹ pha cùng với đó là chút hương hoa nhài vùng Grasse, gỗ và trầm hương,... sự kết hợp đầy sáng tạo này mang đến mùi hương cổ điển, hiện đại nhưng vẫn đầy chất thanh lịch còn lưu hương lâu nữa  chứ giờ thì nàng tin cô ba không mua hàng pha ke cho nàng rồi.

"Mợ nghĩ tôi mua nước hoa dởm cho mợ hả, mà mợ ngửi hoài vậy?" Cô nhìn nàng thì thấy nàng cứ ngửi tới ngửi lui trên tay miết, cô mua hàng chính hãng đoàng hoàng mà nàng nghĩ cô mua hàng pha ke à tức chết cô rồi.

"Cô mua chai này chắc mắc lắm, em không dám nhận đâu" Nàng đẩy chai nước hoa qua chỗ cô, nàng không dám nhận đồ mắc tiền như vậy đâu, tuy nhà nàng cũng khá giả nhưng nàng lại không ham hố gì mấy đồ xa xỉ như thế đâu.

"Mợ không lấy phải không, vậy mai tôi tặng lại cho con Đẹp" Cô lấy chai nước hoa bỏ vào trong hộp lại nàng không lấy thì cô cũng không ép, có gì mai cho con Đẹp cũng được.

"Ơ... cô ba" Nàng chặn tay cô lại, cô đã bảo tặng cho nàng rồi nhưng giờ muốn tặng cho người khác sao, giờ chỉ có cách là dùng nước mắt ngăn cô lại thôi.

"Sao mợ mít ướt thế, mợ chê thì tôi tặng cho người khác có vậy cũng khóc" Cô bắt đầu thấy hoang mang rồi đó nha, lúc mới quen nhau thì nàng không như thế sao cô mới đi có mấy năm mà nàng như con nít vậy nè.

Nàng khóc lớn hơn khi nãy nữa, cô bắt buộc phải ngừng ăn cơm xoay qua dỗ nàng mới được chứ không người ta bảo cô ức hiếp nên nàng mới khóc như thế, nàng thấy cô ba xoay qua thì nàng cũng nhân cơ hội mà ngã vào lòng cô ba, nàng cũng ôm được cô ba sau 7 năm gặp lại rồi nàng càng ôm càng chặt như không muốn cô chạy đi mất vậy.

"Cô ba em xin lỗi vì đã không giữ lời hứa với cô" Nàng thật sự muốn nói ra hết sự thật cho cô ba hiểu, nhưng mà nàng sợ cô ba ghét nàng mất

"Mợ nghe tôi nói nè" Cô nâng cằm nàng lên cho nàng đối mặt với cô rồi cô lau nước mắt cho nàng rồi nhìn nàng tiếp tục nói:"Ở đời đâu phải thương là thành vợ chồng được, chị em cũng được mà đúng không"

"Em không muốn làm chị em với cô ba" Nàng nghe cô ba nói mà lòng nàng đau quá, nàng không muốn làm chị em với cô ba nàng muốn cô thương nàng như lúc trước vậy.

"Nếu mà có kiếp sau tôi mong bản thân là con trai để có thể đường đường chính chính cưới em về chứ
không phải buông tay em làm vợ người khác ..." Cô hận bản thân vì không phải là đờn ông nếu là đờn ông thì mọi chuyện có phải sẽ khác rồi không, cô thấy nàng khóc thì cô đau lòng lung lắm nên cô không dám đối xử với nàng như cái cách nàng làm với cô, cô sợ nàng sẽ không chịu nổi mất..!

To be continued....

31/10/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro