BBTL 801

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái gì?"

Lâm Hiên vốn đã giơ lên tay phải, toàn thân tỏa ra vô số ma khí. Hắn không những có thể sử dụng được Ngũ Hành nguyên khí mà nếu lấy đệ nhị nguyên anh làm chủ thì ngay cả ma khí hắn cùng dùng được.

"Nàng kia... biết ta?"

Tuy Lâm Hiên nghĩ rằng thân phận tu tiên giả của mình đã bị đối phương khám phá ra nhưng thật không ngờ ngay cả tên của bản thân đối phương cũng biết.

Có lầm hay không, đây là lần đầu tiên mình tới ma giới, sao lại có người nhận ra được, chẳng lẽ…

Băng Phách Thánh Tổ!

Nghĩ đên đây Lâm Hiên bỗng thấy sống lưng lạnh toát, chẳng lẽ nàng này biết được mình từ chỗ Băng Băng Phách thánh tổ. Bất quá hắn suy nghĩ kỹ một chút thì thấy khả năng này không lớn, hơn nữa Băng Phách cũng chỉ biết hắn họ Lâm mà thôi. Lâm Hiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng đảo qua trên người đối phương: "Ngươi biết ta sao ?"

Ban đầu Lâm Hiên còn dùng đệ nhị nguyên anh tu luyện ma công làm chủ, giờ phút này cũng chẳng cần che dấu gì nữa, pháp lực toàn thân cuồn cuộn dâng lên.

Hừ, chỉ là động huyền trung kỳ mà thôi, thật không hiểu sao tiểu kiếm ca ca lại coi trọng ngươi như vậy. Nàng này lạnh lùng nói, trên mặt không che dấu nổi vẻ kinh ngạc.

"Tiểu kiếm ca ca." Lâm Hiên vừa nghe thấy mấy chữ này liền giật mình "Người ngươi nói là Điền Tiểu Kiếm sao?"

Quả nhiên ngươi biết tiểu kiếm ca ca, thật đúng là Lâm Hiên không sai rồi. Ha ha, Vận khí của bổn cung thật sự là không tệ, chỉ cần đem ngươi diệt sát rồi rút hồn giao cho tiểu Kiếm ca. Hắn nhất định sẽ phi thường cao hứng. Nang kia nghe Lâm Hiên nói vậy thì gương mặt thoáng chốc trở nên mừng như điên, cười không thể khép miệng lại được.

Nàng này tôn hiệu là Ma Xà tiên tử, là trực hệ hậu duệ của Bảo Xà thánh tổ, rất được sủng ái nên vô cùng kiêu ngạo ương nghạnh, không coi ai ra gì. Bất quá cơ duyên xảo hợp lại gặp được Điền Tiểu Kiếm. Hai người lúc đó vì tranh đoạt bảo vật nên tất nhiên là đấu pháp kịch liệt. Lần đó nàng này ăn phải đau khổ không nhỏ, nếu không phải tại thời khắc mấu chốt có người tương trợ thì đã ngã xuống trong tay Điền Tiểu Kiếm rồi. Kể từ đó, nàng không những không oán hận mà còn cực kỳ tôn sùng Điền Tiểu Kiếm, bất kể tâm cơ hay dung mạo lẫn thực lực siêu quần cùng tư chất tu luyện đều làm nàng ngây ngất. Đáng tiếc nàng chỉ là yêu đơn phương mà thôi. Nhưng Điền Tiểu Kiếm cũng không kiên quyết từ chối mà đùa giỡn nàng trong tay hòng kiếm chỗ tốt từ Bảo Xà. Điền Tiểu Kiếm mặt ngoài đối xử với nàng như hồng nhan tri kỷ nên nàng thường lẽo đẽo theo hắn suốt ngày, từ đó cũng biết được một vài chuyện của hắn.

Trong động phủ của Điền tiểu kiếm nàng từng nhìn thấy bức họa của Lâm Hiên liền tò mò hỏi, lúc ấy mới biết đây là nhân vật mà Điền tiểu kiếm bội phục nhất cũng kiêng kỵ nhất. Ma Xà tiên tử nghe xong thì vô cùng kinh ngạc, liền đem dung mạo Lâm Hiên nhớ rõ.

Thật không ngờ nàng lại gặp "người đó" ở nơi này. Điều đó tất nhiên khiến nàng vô cùng hưng phấn, gương mặt thoáng cái liền trở nên dữ tợn, dường như muốn động thủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Lâm Hiên đối với mọi chuyện đều không quá rõ, bất quá thấy gương mặt bất thiện của đối phương thì không hề khách khí lạnh giọng giáo huấn: " Ngươi muốn gì đấy, dù Điền Tiểu Kiếm đích thân đến đây cũng phải gọi ta một tiếng ca ca, tiện tỳ vô tri như ngươi có phải ngày thường cuồng vọng quen thói rồi hay không?"

"Muốn chết!" Trong mắt Ma Xà Tiên tử lóe lên một tia tàn khốc, bàn tay trắng như ngọc phất một cái, thủ trạc màu xanh biếc rời cổ tay bay vút tới phía Lâm Hiên.

Thủ trạc chợt lóe liền đón gió biến lớn cả ngàn lần, ma phong gào thét thằng hướng Lâm Hiên kích bắn tới. Đây đúng là bảo vật mới vừa khiến lão giả đuôi bọ cạp cứ hồ đồ mà vẫn lạc. Đối với bảo vậy này Ma Xà tiên tử vô cùng tin tưởng, chuẩn bị dùng nó đem Lâm Hiên diệt sát

Thần thông của bảo vậy này Lâm Hiên đã thấy qua nên không dám khinh thị, bất quá cũng không mấy sợ hãi.

"Xú nha đầu thật sự là ngại mạng mình quá dài mà, đã như vậy thì ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút thực lực của Lâm mỗ."

Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên cũng động thủ. Tay áo bào hắn khẽ phất lên, một pháp bảo hình mũi dùi liền bay ra. Bảo vật này có màu hỏa hồng sắc, xung quanh được từng vòng hồ quang điện cùng phù văn bao bọc.

Đúng là Lôi Hỏa Trùy Lâm Hiên đoạt được từ tay thái thượng trưởng lão của Thiên Thi Môn, sau đó lại được hắn dùng vô số tài liệu trân quý luyện chế lại. Bởi thực lực đối phương không yếu nên Lâm Hiên vừa ra tay liền đặc biệt dùng bảo vật song thuộc tính này để chiêu đãi một phen, cũng là để thử nghiệm một chút uy lực của nó.

"Bảo vật Lôi Hỏa song thuộc tính!" Ma xà tiên tử khẽ nheo mắt lại, bất quá hiện tại muốn biến chiêu đã không kịp.

Thủ trạc xanh biếc và Lôi Hỏa Trùy màu hỏa hồng hung hăng đụng vào nhau, bất quá ngay khi va chạm liền phân rõ cao thấp, linh quang từ thủ trạc nhanh chóng ảm đạm đi. Kết quả này khiến Ma Xà càng thêm giận dữ, từ trong miệng nàng bắn ra một pháp bảo hình dáng vô cùng kỳ lạ.

Bảo vật này lớn chừng mấy tấc, có vài phần giống nghiên mực, linh quang vô cùng rực rỡ đồng thời từ nó liên tục phát ra mùi mực thoang thoảng rất dễ chịu.

"Có độc!" Lâm Hiên nhíu mày, bất quá không hề sợ hãi. Trong người hắn có Huyễn Linh Thiên Hỏa, tự bản thân nó đã ẩn chứa kịch độc, dù không dám nói bách độc bất xâm nhưng có thể uy hiếp đến hắn thì quả thật không nhiều.

Nhìn thấy độc công vô dụng, Ma Xà ẩn ẩn cảm thấy đối phương có chút khó chơi, bất quá nàng cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, hai tay như hồ điệp xuyên hoa liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết lên nghiên mực. Lập tức liền xuất hiện một lượng lớn sương mù từ trong nghiên mực phun ra, sau đó ở giữa không trung tụ lại hình thành một loạt quái vật có hình dáng như rắn cạp nong, trong miệng phát ra tiếng ngựa hí, sau đó quẫy mình lao tới người Lâm Hiên.

Về phần Lôi Hỏa Trùy đang đánh tới thì nàng chỉ gỡ một bông tai như làm bằng ngọc trai ném ra, ma quang chợt lóe liền bay lên, sau đó từ nó tỏa ra một tầng sương mù nhàn nhạt đem toàn thân nàng bao phủ lại. Nàng rất tự tin vào lực phòng ngự của bảo vật này.

Thấy hành động của đối phương, trong lòng Lâm Hiên cười lạnh, tay phải giơ lên điểm về phía trước, sau đó quát một tiếng " đi !"

Lời còn chưa dứt, hỏa hồng sắc cùng hồ quang tại mặt ngoài Lôi Hỏa Trùy trong nháy mắt liền tăng vọt, thanh âm đì đùng liên miên không dứt, hơn nữa tốc độ của nó cũng nhanh hơn vài phần. Sau một khắc, chỉ nghe thấy âm thanh vù vù chấn động, Lôi Hỏa Trùy đã bay đến bên người ma nữ, nhất thời hỏa diễm bùng cháy đem nàng bao bọc lại, ma khí ở phụ cận phảng phất như gặp phải khắc tinh nhanh chóng thối lui không dám lại gần.

Bất quá cơ hồ cùng lúc đó, những quái xà nọ cũng đã bay đến trước người Lâm Hiên, khoảng cách bất quá chỉ cách mấy trượng mà thôi. Ánh mắt Lâm Hiên vẫn như thường, nhàn nhạt phất tay, mười đạo hồng quang từ trong tay áo như cá bơi ra, lập tức va chạm với đám quái xà.

Đám quái xà tuy hung hãn dị thường nhưng lại dễ dàng bị chém tan thành mấy mảnh, chỉ nháy mắt mà toàn quân đã bị diệt. Mấy đạo hồng quang cũng không hề dừng lại mà lập tức tụ lại tạo thành một cự kiếm dài bảy tám trượng. Cự kiếm tỏa hồng quang chói mắt, hướng nghiêm mực ào ào chém tới.

Ma Xà tiên tử chứng kiến một màn này, trong tâm liền trùng xuống nhưng lại thúc thủ vô sách vì chính bản thân nàng cũng đang bị Lôi Hỏa Trùy bao vây luyện hóa, căn bản không thể thoát ra ngoài. Ma Xà tiên tử cắn răng đánh ra một đạo pháp quyết, khiến tầng bảo hộ quanh người ảm đạm đi một chút, nhưng đổi lại nàng có thể miễng cưỡng thao túng được nghiên mực. Nghiên mực cấp tốc xoay chuyển, hắc vụ tỏa ra từ nó bắt đầu huyễn hóa ra một mặt quỷ dữ tợn. Mặt quỷ ấy nhai loạn một hồi rồi phun ra ma diễm xanh biếc muốn ngăng cản cự kiếm. Đáng tiếc thế hạ xuống của cự kiếm cũng không bởi vậy mà chậm lại.

Oanh!

Lệ khí bắn ra bốn phía, mặt quỷ lập tức trở nên mơ hồ rồi biến mất. Không gian bỗng chốc trở nên yên tĩnh dị thường, nhưng một khắc sau đó lại có tiếng răng rắc từ trong ma vụ truyền ra, bên ngoài nghiên mực xuất hiện vết rách, ban đầu chỉ một chút, sau đó nhanh chóng lan ra như mạng nhện, thoáng cái bảo vật liền biến thành bụi phấn tiêu tán đi.

"Không... Không thể nào!"

Nét mặt Ma Xà đại biến, cực kỳ hoảng sợ. Nghiên mực nọ uy lực cực lớn chưa lúc nào khiến nàng thất vọng, đó là một kiện cổ bảo mà nàng phải hao hết thiên tân vạn khổ mới đoạt được, không ngờ cứ như vậy mà bị hủy đi. Một kích vừa rồi là do bảo vật dạng gì gây ra mà có thể tạo thành điều ấy chứ?

Lâm Hiên cũng không muốn cùng đối phương dây dưa, quát khẽ một tiếng, cự kiếm ở không trung rung lên, sau đó phân giải thành mười tám đạo hồng mang, bên trong mỗi đạo hồng mang chính là một tiên kiếm mỏng như cánh ve

"Đi!" Lâm Hiên ngón tay điểm ra, lập tức hàng loạt tiếng thanh minh cao vút chợt truyền ra, mười tám chuôi cửu cung tu du kiếm liền hướng phía đối phương tư ong vỡ tổ tràn tới. Nguồn: http://truyenyy.com

Khoảng cách gần như vậy cơ hồ chỉ chớp mắt là đến, Ma Xà tiên tử muốn tránh cũng không kịp nữa, thoáng chốc nàng đã bị cửu cung tu du kiếm vây lại.

Tiên kiếm nhoáng lên một cái, lập tức hóa thành bảy mươi hai đạo lưu quang cực kỳ chói mắt, phô thiên cái địa hướng Ma Xà tiên tử dũng mãnh tràn tới.

"Ah!" Ma Xà tiên tử rúng động kinh hô, sợ tới mức hoa dung thất sắc. Chiêu này của Lâm Hiên thanh thế quả thực quá mức kinh người.

Chỉ nghe "phốc phốc phốc" mấy tiếng truyền ra, dù kiếm quang tạm thời bị ngăn trở nhưng sắc mặt Ma Xà tiên tử cũng trở nên tái nhợt như người chết. Pháp lực của nàng tiêu hao quá nhiều, hơn nữa bên ngoài bảo vật hoa tai cũng trải rộng đầy vết rách, hiển nhiên là sắp không chống đỡ được bao lâu nữa.

Đáng giận!

Ma xà tiên tử nghiến chặt răng, trên mặt ẩn hiện vẻ hối hận, họ Lâm này đến cả Điền Tiểu Kiếm cũng vô cùng kiêng kỵ, vậy mà nàng còn chủ quan như vậy. Đáng tiếc hiện tại hối hận đã chậm, lúc này Lâm Hiên đã động sát tâm, không chết không thôi.

Phảng phất như tấm vải gấm bị xé rách, tầng bảo hộ màu trắng ngà chớp động liên hồi, rốt cuộc chống đỡ không nổi liền như bọt khí biến thành hư vô. Sau đó lôi hỏa giống như tìm được cửa thoát, ào ào đem đối phương bao khỏa, từ bên trong không ngừng vang lên tiếng ầm ầm sưu sưu liên miên không dứt, ánh sáng màu đỏ cùng lam mang ngày càng chói mắt khiến bên ngoài hoàn toàn không còn nhìn thấy bóng dáng Ma Xà tiên tử đâu nữa. Nguồn: http://truyenyy.com

Ma Xà tiên tử nếu không thể tránh né thì theo lý thuyết sẽ lập tức mất mạng, nhưng mà mọi chuyện luôn có ngoại lệ, mặc dù âm thanh bao liệt vẫn còn nhưng không hề có tiếng kêu thảm thiết truyền ra như tưởng tượng, nét mặt Lâm Hiên dần trở nên ngưng trọng. Đột nhiên thần sắc hắn khẽ động, phảng phất như phát hiện ra điều gì đó, thân hình chợt lóe đã chuyển qua một bên. Cơ hồ cùng lúc đó, một cột sáng màu trắng ngà bắn tới xuyên qua chỗ hắn vừa mới đứng.

" Hừ !" Sắc mặt Lâm Hiên phát lạnh, không nói hai lời tay phải đã nâng lên, một đạo hắc sắc lệ mang theo đầu ngón tay kích bắn ra. Lệ mang chỉ nhỏ bằng ngón cái, nhưng bất luận tốc độ hay lực đạo đều làm người ta trố mắt ngạc nhiên, những pháp thuật ngũ hành bình thường không thể so sánh cùng nó được.

Một tiếng rên rỉ truyền đến, không gian cách đấy chừng trặm trượng chợt ba động, Ma Xà tiên tử lảo đảo bước ra, trên mặt đầy vẻ kinh sợ còn tay phải thì ôm lấy vai, nơi đó đã bị máu tươi nhiễm đỏ. Nếu nàng ta chậm một chút thì chỗ bị Mặc Linh Toản xuyên thủng không phải vai mà chính là đầu rồi. Nàng này muốn đánh lén Lâm Hiên nhưng không ngờ thiếu chút nữa lại vẫn lạc.

Ma Xà tiên tử vừa sợ vừa giận, tuyệt đối không nghĩ ra Lâm Hiên có thể nhìn ra chiêu số của nàng. Tuyệt không thể do dự nữa, nếu không đừng nói đến bắt đối phương về nịnh nọt Tiểu Kiếm, mà sợ rằng ngay cả mạng của nàng cũng phải lưu lại chỗ này.

"Tiểu tử, đây là ngươi bức ta, đừng trách bổn cung độc ác" Ma Xà nghiến răng nghiến lợi gầm lên, ngũ quan dữ tợn vỗ túi trữ vật, lòng bàn tay vừa lật lại có thêm một trương phù lục lóng lánh. Sau đó vẻ mặt phẫn nộ biến mất mà thay vào đó là sắc mặt nghiêm túc, tay nâng lá phù lên quá đỉnh đầu, đồng thời một cỗ uy áp theo phù lục nọ tỏa ra khắp nơi.

"Gia hỏa họ Lâm kia, trách không được Tiểu Kiếm ca ca lại kiêng kỵ ngươi như vậy, bất quá ngươi cho dù cường đại cũng không thể ngăn cản được phù bảo truyền thừa của lão tổ tông ta ?"

"Phù bảo truyền thừa ?" Sắc mặt Lâm Hiên lập tức trở nên khó coi "Chẳng lẽ là phù bảo do Bảo Xà Thánh Tổ chế tạo?"

"Đúng vậy" Ma Xà tiên tử ngẩng cao đầu, vẻ mặt kiêu ngạo nói "Tiểu tử thức thời thì hãy ngoan bó tay chịu trói, nếu không ngươi sẽ chết vô cùng thảm."

Sắc mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ lo lắng, nhưng muốn hắn ngoan ngoãn chịu thua đương nhiên không có khả năng, dù đối mặt với hóa thân của Băng Phách hắn cũng dám đánh một trận nữa là. Bảo Xà và Băng Phách tuy đều là cấp bậc thánh tổ, nhưng Bảo Xà rõ ràng không thể so với Băng Phách.

Liều mạng !

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, nét mặt Lâm Hiên lập tức trở nên kiên định. Mà bên kia Ma Xà tiên tử nhìn thấy Lâm Hiên biểu hiện như vậy liền hơi lo lắng. Thật ra trong tay nàng chỉ là một trương tàn phù mà thôi. Bất quá nó đúng là do Bảo Xà tự tay chế tác, muốn diệt sát một động huyền kỳ hẳn không có vấn đề gì.

"Tiểu tử không biết sống chết " Ma Xà cười lạnh nói, sau đó chuẩn bị phát động phù lục nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, toàn bộ không gian trong phương viên vài dặm đều kịch liệt chấn động, nơi phát ra âm thanh đúng là từ trên bầu trời sơn cốc. Lâm Hiên cùng Ma Xà tiên tử không nhịn được quay đầu nhìn lại, tuy bên đó chỉ có một đạo thiên lôi đen như mực đang giáng xuống, nhưng rõ ràng uy lực của nó còn khủng bố hơn trước nhiều.

Chẳng lẽ Địa Tê Long sắp độ kiếp thành công? Trong lòng hai người đều xuất hiện phán đoán này, liền lập tức ngừng tay.

"Ma thú nếu thật sự may mắn tiến giai thành công thì vô cùng phiền toái " Trong tâm Ma Xà tiên tử không khỏi bồn chồn bất an, mà bên Lâm hiên có tiểu mao cầu tương trợ nên cũng không quá mức úy kỵ, bất quá hắn lại tính toán khác, ánh mắt không ngừng lấp lóe kỳ quang.

Ầm ầm!

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một mảnh kiếp vân rộng lớn, cuồn cuộn tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, biến ảo ra hình đầu lâu ác quỷ lớn vài chục mẫu. Ác quỷ mở ra cái miệng to đùng dính đầy máu, sau đó phun ra một đạo tia chớp đen như mực dài chừng một trượng, bên cạnh còn có vài chục khỏa lôi hỏa cầu.

Toàn bộ sơn cốc thoáng chút đều bị bao bọc vào trong.

Địa Tê Long ngẩng cao đầu, trên mặt tràn đầy mệt mỏi. Pháp lực trong người nó đã tiêu hao bảy tám phần, bất quá nó không có nửa điểm khuất phục. Nó cũng biết rằng lượt thiên kiếp này đã là lượt cuối cùng, chỉ cần vượt qua liền trở thành ma thú phân thần kỳ, thất bại sẽ thành chiến lợi phẩm cho hai kẻ rình mò bên cạnh.

Một loạt tiếng nổ kịch liệt vang lên trong sơn cốc, dư âm cùng lãng khí hướng bốn phương tám hướng không ngừng tàn phá. Những nơi nó đi qua, nham thạch cũng không khác gì bột mỳ, núi đá như làm từ đậu hũ, đều bị san thành bình địa.

Còn ở bên này, hai người vừa ngưng thần quan sát vừa đề phòng lẫn nhau, không khí ngưng trọng đến cực điểm.

Đã qua thời gian chừng nửa tuần trà, bụi mù mới dần dần lắng xuống. Sau khi sương mù tiêu tán, toàn bộ sơn cốc trước mắt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một bình địa với đầy đá vụn ngổn ngang, còn thân hình Địa Tê Long đang chìm trong nham thạch nóng chảy. Nhiệt độ tại phụ cận lên cao cực kỳ khó chịu. Địa Tê Long da dày thịt béo, thân thể của nó lại có khả năng thể tự lành nên cũng không biết đã vượt qua đợt thiên kiếp đáng sợ vừa rồi như thế nào, nhưng mọi việc vẫn chưa chấm dứt.

Ô Ô ô ô !

Tiếng cuồng phong vang vọng khắp không gian, ma khí bốn phía lại lần nữa bị hấp dẫn tới đây. Kiếp vân trên bầu trời bắt đầu cuồn cuộn tụ lại, mặt đại quỷ đang dần tiêu tán lại hóa thành hàng trăm mặt tiểu quỷ, tuy rằng không lớn lắm nhưng ngũ quan vô cùng giống nhau, dữ tợn đến cực điểm, cả đám đều trợn trừng hai mắt nhìn chằm chằm xuống Địa Tê Ngưu.

Trong kiếp vân vần vũ, từng đạo hồ quang điện đều bị mặt quỷ hấp thu, sau đó từ mồm và hai mắt chúng phun ra càng nhiều hồ quang điện hơn. Những đạo quang điện đó dài hơn một trượng mà đường kính lại nhỏ chỉ cỡ cánh tay.

Thanh âm xoẹt xoẹt chợt vang lên, từng vòng hồ quang điện xen kẽ lẫn nhau, thoáng cái liền tạo thành một tấm lưới cực lớn, sau đó hướng Địa Tê Long hung hăng giáng xuống.

Cảm thụ được năng lượng khổng lồ từ lôi kiếp, Lâm Hiên đột nhiên biến sắc, hắn tự nhận trừ khi có ngũ long tỷ trợ giúp chứ nếu không thì hắn không thể tiếp nhận được. Xem ra Địa Tê Long phải đối đầu với nguy cơ lớn nhất từ trước đến giờ rồi.

Hai mắt ma thú trợn lên, nó ngẩng cao đầu tựa hồ cũng biết thành bại chính là lúc này.

Rống!

Địa Tê Long rống lên một tiếng đinh tai nhức óc, so với tiếng rồng ngâm cũng không kém hơn chút nào, sau đó " ba" một tiếng, Địa Tê Long hung hăng hất đuôi lên, nham thạch nóng chảy văng tung tóe khắp nơi. Nó chà chà chân trước tạo ra từng đạo ma phong giúp nó bay lên. Nhưng như thế vẫn chưa kết thúc, trong mắt nó lóe lên một tia kiên quyết rồi há chiếc miệng đỏ lòm màu máu phun ra một khỏa tinh thể màu đen hơi mờ.

Ma Tinh !

Đây chính là thứ vô cùng trọng yếu đối với ma thú. Tinh thể này nhìn như hình tròn nhưng mặt ngoài lại là tinh thể được sắp xếp một cách bất quy tắc, thoạt nhìn có chút kỳ lạ. Địa Tê Long phun mạ tinh ra không cần nói cũng biết chính là muốn liều mạng.

"Ngao !" Một tiếng gầm kỳ quái vang lên, âm thanh trầm bổng mà du dương làm người ta có cảm giác như đang niệm chú ngữ gì đó. Đồng thời Địa Tê Long nâng chân phải lên, ở giữa không trung vẫy một vòng, theo động tác của nó lại có phù văn cổ quái hiện ra, sau đó lập lòe một chút bắn vào bên trong ma tinh, ma khí bốn phía như bị xoáy nước hấp thu, cuồn cuộn tuôn tới.

Một tầng sáng đen kịt theo mặt ngoài ma tinh đột nhiên tràn ra, thoáng chút liền đem Địa Tê Long bao khỏa. Màn sáng đó trầm trọng mà kiên cố, phù văn ở mặt ngoài như ẩn như hiện, vừa nhìn liền biết lực phòng ngự không phải bình thường.

Mà ngay sau đó lưới điện do kiếp lôi kiếp hình thành cũng đã hạ xuống bao phủ lấy Địa Tê Long, phảng phất như ngư dân buông lưới đánh cá. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com

Địa Tê Long không thể tránh được từng đạo điện hồ chạy qua trên thân nó, mà nguyên một đám mặt quỷ trên bầu trời cũng tỏ ra hưng phấn dị thường, bất quá lúc này hắc khí cũng hư nhược đi nhiều, sau đó cả đám đều mở miệng phun ra băng tiễn, lôi hỏa, phong nhận, phô thiên cái địa hướng Địa Tê Long oanh tạc.

Rống!

Những tiếng rống rung trơi chuyển đất không ngừng vang lên, màn sáng bảo hộ bên ngoài Địa Tê Long cũng lung lay như sắp sụp đổ. Thấy sự tình đến bước này, Ma Xà tiên tử nhìn không hiểu, nhưng ánh mắt Lâm Hiên vô cùng tinh tế, hắn đoán ma thú này có ít nhất năm thành độ kiếp thành công. Nếu nó thật sự vượt qua...

Trong mắt Lâm Hiên hiện ra một tia đăm chiêu rồi đột nhiên hành động. Vốn Lâm Hiên đứng bên trái sơn cốc, lúc này thân hình vừa động lại chuyển tới khoảng giữa Ma Xà tiên tử và Ma Thú, bất quá hắn cách ma thú vài chục dặm nên không sợ bị thiên kiếp cuốn lấy.

Ma Xà tiên tử vẫn luôn lưu tâm đến Lâm Hiên, thấy hắn vừa động lập tức giật mình, bất quá ý niệm tiên hạ thủ vi cường cũng xuất hiện trong đầu nàng, lúc này không nói hai lời, tay áo phất một cái thì hai ngọn phi đao liền từ trong tay áo kích bắn ra. Nàng muốn dùng hai thứ này cuốn lấy Lâm Hiên để tranh thủ thời gian kích phát phù bảo.

Hai thanh phi đao uy lực xem như không tệ nhưng vẫn không phải là đối thủ của Lâm Hiên, bất quá lúc này khi vừa giao phong lại có thể bức hắn thối lui không ngừng. Điều này khiến Ma Xà thoáng ngẩn ngơ. Nhưng vì thời gian cấp bách, nàng cũng không thể quan tâm nhiều. Ma Xà đánh ra hai đạo pháp quyết, hai ngọn phi đao lập tức vang lên tiếng thanh minh, hóa thành hai đạo ô quang đuổi sát Lâm Hiên. Nàng suy nghĩ rất đơn giản, phía sau đã là Địa Tê Long, chỉ cần bức đối phương bước vào phạm vi thiên kiếp thì dù thần thông có lớn bằng trời cũng không tránh khỏi kết cục hồn phi phách tán.

"Hừ, cái này gọi là trời tạo nghiệp chướng có thể vượt qua, tự gậy nghiệp tất không thể sống, đừng trách bổn cung." Trên mặt Ma Xà tiên tử hiện lên một tia vui mừng, có thể không dùng đến phù bảo mà vẫn diệt được đối phương thì nàng tất nhiên vô cùng cao hứng rồi. Đương nhiên muốn chắc chắn thì hai thanh phi đao vẫn còn chưa đủ, nàng liền nâng tay lên, lập tức một đạo cột sáng màu trắng ngà theo đó bắn ra, tốc độ nhanh tới cực điểm, lại có chỗ tương tự giống với mặc linh toản của Lâm Hiên. Đó cũng không phải ngũ hành pháp thuật bình thường, bất quá uy lực vẫn kém hơn mặc linh toản.

Mà hiện tại, Lâm Hiên đang bị hai ngọn phi đao làm cho luống cuống tay chân, mắt thấy cột sáng phóng tới giờ muốn tránh đã không kịp, khóe miệng Ma Xà tiên tử lộ ra nụ cười đắc ý.

"Thật sự là con nhóc, thật quá ngây thơ " Khóe miệng Lâm Hiên khẽ nhếch thành một nụ cười mỉa mai, nét bối rối trên mặt lập tức biến mất, đầu vai hắn run lên rồi bước sang trái một bước, nhìn như đơn giản nhưng ngay lập tức không gian liền chấn động. Lâm Hiên biến mất một cách khó hiểu.

Bành, phốc phốc...

Hai âm thanh bất đồng vang lên. Lâm Hiên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ tránh né trong đường tơ kẽ tóc khiến cả phi đao lẫn cột sáng đều mất đi mục tiêu mà bắn thẳng tới Địa Tê Long đang trong độ kiếp.

Oanh!

Tiếng bạo liệt truyền ra, Địa Tê Long đang trong lúc độ kiếp mấu chốt, lập tức bị uy năng hai loại công kích cuốn vào, vốn đã như đèn cạn dầu, lập tức phòng ngự bị xuyên thủng. Đây chính là đạo lý lạc đà kiệt sức bị cọng rơm đè gục. Phòng ngự xuất hiện lỗ thủng, lôi hỏa đầy trời như tìm được chỗ phát tiết chen chúc mà vào, đem quang tráo hoàn toàn xé rách, một tiếng thú rống kinh thiên động địa truyền ra, bên trong tràn đầy tuyệt vọng cùng phẫn nộ

"Không tốt!" Ma Xà nhìn thấy màn này, mặt cắt không còn giọt máu, rốt cuộc đã nhìn ra mưu kế của Lâm Hiên

Mọi người đều biết thiên kiếp phải tự mình độ qua, bởi vì nếu có người hỗ trợ thì sẽ có hiệu quả ngược lại. Lúc đó thiên kiếp sẽ cường đại gấp mấy lần, đem cả người độ kiếp và kẻ giúp đỡ bao phủ

Ma Xà hoa dung thất sắc, nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm đã nghe âm thanh vù vù cuồng vũ, thiên kiếp đã hình thành trên đỉnh đầu

Đáng giận!

Ma Xà chỉ hận không thể lập tức đem Lâm Hiên ăn tươi nuốt sống, tên gia hỏa này quá mức xảo trá, nhưng mà lúc này đã bị thiên kiếp phủ tới, đâu còn tâm trí mà quan tâm tới Lâm Hiên

Cái kia kiếp vân một hồi cuồn cuộn, cũng biến hóa thành một khỏa ác quỷ đầu lâu.

Sau đó trợn lên hai mắt miệng cũng trương được sâu sắc , chỉ một thoáng Lưỡi Dao Gió, Lôi Hỏa, mưa đá tia chớp như cuồng phong như mưa rào trút xuống ra rồi.

Cái kia thanh thế, Ma Xà Tiên Tử hoa dung thất sắc, khuôn mặt thoáng cái trở nên trắng bệch trắng bệch đấy.

Phương viên vài dặm, toàn bộ bị bao phủ ở, nói một cách khác, căn bản chính là muốn tránh cũng không được.

Nàng này chỉ có thể một tiếng gầm lên, dương tay đem một mâm tròn hình dạng bảo vật tế ra tại nàng đỉnh đầu quay tròn xoay quanh bay múa, chỉ một thoáng đón gió tăng vọt đi lên, đem nàng đỉnh đầu cái kia phiến màn sáng, hoàn toàn vật che chắn ở.

Ma Xà Tiên Tử không hổ là Bảo Xà Thánh Tổ hậu duệ, có thể nói nhiều bảo nữ, nếu là đổi một gã cùng giai Tu tiên giả, nói như vậy, cũng sẽ không chuẩn bị như thế số lượng phòng ngự bảo vật.

Nhưng mà tiến giai phân thần thiên kiếp là đáng sợ đến bực nào chi vật tự nhiên không có dễ dàng như vậy là có thể ngăn cản , cho dù cái kia mâm tròn cũng là một không tệ bảo vật, nhưng mà gần kề chống mấy hơi công phu tựu rõ ràng ngăn cản không nổi, tiếng ai minh truyền vào lỗ tai, cái kia mâm tròn toàn bộ sụp đổ mất.

Cũng may đối với loại kết quả này, nàng này tựa hồ sớm đã hiểu được, trên mặt cũng không có gì vẻ kinh hoảng, bàn tay như ngọc trắng phất một cái nhất trương phù lục lập tức bay vút mà ra.

Đó cũng không phải là bình thường phù lục, thượng diện hoa văn không chỉ có kỳ lạ, nhưng lại liên tiếp vẽ nước cờ kiện bảo vật, tấm chắn, cục gạch, còn có một trương băng gạc.

"Đây là... Lâm Hiên đồng tử hơi co lại, trên mặt lộ ra vài phần vẻ giật mình: "Chẳng lẽ là trong truyền thuyết Liên Hoàn Phù Bảo?"

Cái gọi là Liên Hoàn Phù Bảo, lại được xưng là song Phù Bảo, ba Phù Bảo, hoặc là nhiều bảo Phù Bảo căn cứ bên trong phong ấn bất đồng số lượng bảo vật, cho nên không có cùng xưng hô.

Mọi người đều biết, cái gọi là Phù Bảo, là chỉ đem pháp bảo một bộ phận uy lực phong ấn đến đặc chế lá bùa ở bên trong, lại để cho mặt khác Tu tiên giả cũng có thể tạm thời sử xuất nên pháp bảo uy năng một loại đặc chế phù lục.

Muốn Ly Hợp kỳ đã ngoài Tu tiên giả, mới có thể chế tác, bởi vì uy lực không phải chuyện đùa, hơn nữa cấp thấp Tu tiên giả cũng có thể sử dụng, cho nên rất được các tu sĩ truy bổng, được xưng là chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu bảo vật.

Phù Bảo Lâm hiên là cũng không xa lạ gì đấy.

Hắn có lẽ là trước kia tựu đã từng tiếp xúc qua hơn nữa dùng hắn thực lực bây giờ cũng không khó chế tạo ra.

Nhưng mà Liên Hoàn Phù Bảo rồi lại bất đồng, danh như ý nghĩa, bên trong phong ấn có bảo vật có thể cũng không chỉ một cái.

Nói một cách khác cái gọi là Liên Hoàn Phù Bảo tựu là tại nhất trương phù trong giấy đồng thời cạo ấn nhiều loại pháp bảo uy năng.

Nguyên lý nghe đi lên dễ dàng, nhưng mà thực tế thao tác lại làm người đau đầu vô cùng, muốn hiểu được, mỗi một chủng pháp bảo, đều có chính mình bất đồng thuộc tính, cái này muốn đồng thời phong ấn tại nhất trương phù trong giấy, hơi không cẩn thận, sẽ giúp nhau xung đột, Phù Bảo chế tác thất bại còn là chuyện nhỏ, đã từng xuất hiện qua, mỗ tên đại năng Tu tiên giả, chế tác Liên Hoàn Phù Bảo, kết quả thất bại bạo tạc nổ tung, đem chính mình nổ cái bị giày vò Ô Long sự tình.

Cho nên nếu không có tuyệt đối nắm chắc, mặc cho ai cũng sẽ không biết đi chế tác Liên Hoàn Phù Bảo, loại này bảo vật số lượng rất ít, cơ hồ cùng Tiên Thiên Linh Bảo có liều mạng, đương nhiên, loại này thuyết pháp, hơi chút khoa trương như vậy một ít, nhưng cũng đó có thể thấy được, Liên Hoàn Phù Bảo, là cỡ nào quý hiếm.

Lâm Hiên diệt sát Tu tiên giả vô số, thân gia phong phú vô cùng, nhưng Liên Hoàn Phù Bảo cũng vẻn vẹn là chỉ nghe kỳ danh mà thôi, không nghĩ tới sẽ ở Ma giới kiến thức.

Chỉ thấy Ma Xà Tiên Tử bàn tay như ngọc trắng nâng lên, liên tiếp vài đạo bạch quang theo đầu ngón tay kích mão bắn đi ra.

Sau đó Phù Bảo lập tức không gió tự cháy, ma khí quanh quẩn gian : ở giữa, tấm chắn, cục gạch, còn có cái kia khăn tay bộ dáng băng gạc ở giữa không trung hiện ra.

Liên tiếp tầng ba phòng ngự cứ như vậy bố trí xuống.

"Quả nhiên danh bất hư truyền!"

Lâm Hiên trên mặt toát ra tán thưởng, phải biết rằng, Phù Bảo là đồng thời có phù lục cùng pháp bảo song trọng đặc tính, khởi động thời điểm, có thể cũng không bằng phù lục dễ dàng như vậy, cho nên, giả thiết trong tay ngươi có ba cái Phù Bảo, mà trong tay địch nhân thì là một trương phong ấn có đồng dạng ba kiện bảo vật Liên Hoàn Phù Bảo, song phương đối oanh, cái kia Liên Hoàn Phù Bảo khởi động, khẳng định phải so ba cái Phù Bảo nhanh lên mấy lần có thừa.

Mà cao thủ so chiêu, sai một ly, đã có thể đi một ngàn dặm.

Cái này chút thời gian tốc độ, cũng đủ để luận mạnh yếu, phân sinh tử.

Cho nên Liên Hoàn Phù Bảo mới có thể có tiền mà không mua được.

Cái này không chỉ có là bởi vì nó quý hiếm, còn có một nguyên nhân, là có thực dụng giá trị.

Nếu không lại quý hiếm bảo vật, nếu như không chỗ hữu dụng, cũng căn bản không có tu sĩ cần đấy.

Liên tiếp ba đạo phòng ngự tế ra về sau, nàng này còn chưa đủ, sau đó nàng sâu hít sâu một hơi, tối om ma khí theo trên người bỗng nhiên bốc lên, rất nhanh tựu bao trùm thân thể mềm mại, cờ rốp cờ rốp thanh âm truyền vào trong lỗ tai, bên ngoài hạ khí, càng là cuồn cuộn không thôi.

"Đối phương cái này là vì sao?"

Lâm Hiên kinh ngạc, hắn cũng không có tâm tình đi chậm rãi suy đoán, ào ào ngẩng đầu, trong mắt tia sáng gai bạc trắng ào ào đại thịnh đi lên.

Thiên Phượng Thần Mục, theo Lâm Hiên thực lực tăng cường, cái này thần thông cũng càng ngày càng thần diệu, xuyên thấu một chút ma vụ, tự nhiên là mảy may vấn đề cũng không có đấy.

Rất nhanh, Lâm Hiên tựu lấy tay phủ, trên mặt cũng lộ ra vẻ hiểu rõ, tựa hồ đã tính trước.

Lâm Hiên khoanh tay trước ngực nhìn đối phương đang bị thiên kiếp bao phủ, cũng không thừa dịp đi chơi trò bỏ đá xuống giếng. Không phải hắn giả vờ quân tử gì, mà thực sự sợ bị thiên kiếp cuốn vào, dẫn lửa thiêu thân. Tình cảnh đã đến một bước này, hắn ở một bên xem là được rồi, cho dù nàng này vận khí không tệ sống sót qua thiên kiếp thì lúc đó pháp lực cũng đã hao hết, hắn muốn giết đối phương cũng dễ như trở bàn tay.

Tu sĩ đấu pháp kết quả ra sao cũng không nhất định chỉ dựa vào thực lực, cái đầu cũng rất trọng yếu .Lâm Hiên cũng không phải sợ hãi Ma Xà, nhưng có thể bớt việc, hắn sẽ không ngu gì phí sức

Mà vào thời khắc này, những thanh âm vỡ vụn liên tiếp truyền ra, ba tầng phòng ngự đã có một tầng bị công phá, hai tầng còn lại cũng lung lay sắp đổ. Bất quá ma vụ quanh thân Ma Xà một trận xoáy vòng, mãnh liệt dâng lên như một đạo long quyển phong, rất nhanh xung quanh đã bị càn quét không còn, cảnh vật một lần nữa rơi vào tầm mắt

"Này. . ." Lâm Hiên dùng thiên phượng thần thông nhìn qua, vẻ mặt thoáng hơi đổi. Ma Xà lúc này toàn thân có thêm một tầng chiến giáp do rất nhiều độc xà quấn quanh mà thành. Những độc xà này không ngừng di động, không chỉ có như thế, tóc trên đầu nàng cũng đã hóa thành độc xà, lưỡi trong miệng cũng biến mất mà thay vào đó lại là một quái xà nữa. Tình cảnh này nếu phàm nhân nhìn thấy chắc chắn sẽ bị hù dọa hồn vía lên mây, quả thực làm người ta ghé mắt

Quả không hổ danh là Ma Xà !

Ma Xà sau khi thi triển thân thể ma hóa, hơi thở lập tức tăng vọt, so với vừa rồi cao hơn một nửa. Bất quá Lâm Hiên vẫn cực kỳ không sai, nàng này dù mạnh cũng không có khả năng yên ổn dưới phân thần kỳ độ kiếp thiên kiếp

Ma Xà dù oán hận Lâm Hiên đến mức nào thì lúc này cũng chỉ có thể toàn lực ứng phó mới may mắn sống qua cửa ải khó khăn này

Chỉ thấy hai tay nàng dơ lên, như hồ điệp xuyên hoa lọa vũ, từng đạo từng đạo pháp quyết bay ra, cùng với động tác, ma khí xung quanh ũng bị hấp dẫn đến, cùng ma khí bên trong thể nội nàng hỗn hợp, tựa hồ muốn thi triển bí thuật lợi hại nào đó

Nhưng đúng vào lúc này lại có một loạt âm thanh vỡ vụn truyền ra, hai tầng phòng ngự còn lại rốt cuộc đã sụp đổ tan nát. Liên Hoàn phù bảo cũng chỉ có thể chống đỡ chốc lát công phu, nhưng ít nhất cũng tranh thủ cho Ma Xà được một chút thời gian

Động tác Ma Xà càng nhanh, ma khí cuồn cuộn, theo sau hàng loạt độc xà hình thành giữa không trung. Những độc xà này dài ngắn không đồng nhất, tướng mạo cũng bất đồng, bay lượn che kín đỉnh đầu nàng, đan xen vào nhau tạo thành một thuẫn bài khổng lồ, đồng thời miệng của chúng đồng loạt mở ra, hướng lên thiên kiếp cuồng phun độc dịch. Độc dịch hợp lại một chỗ biến thành một thủy tráo, lập tức cùng lôi hỏa hung hăng va chạm

"Không tồi!" Lâm Hiên ở phía xa vỗ tay tán thưởng " Ma Xà tiên tử quả nhiên danh bất hư truyền, vài chiêu số vừa rồi cũng đủ nhìn ra chân công phu, chứng thật vượt xa cùng giai tu tiên giả, Lâm mỗ bội phục"

Lâm Hiên thanh âm ngữ khí thành tâm, nhưng lọt vào tai Ma Xà không khác gì chanh chua châm chọc

Đúng là tiểu tử ghê tởm. Ma Xà nhịn không được hét lên " Họ Lâm kia, đừng sớm đắc ký, bổn tiên tử chỉ cần hôm nay không ngã xuống, dù phải liều mạng hao tổn tu vi cũng không để ngươi sống tốt"

"Tu vi hao tổn nhiều ? hắc hắc, như vậy tiên tử chẳng phải sẽ càng mất giá sao, ngươi lớn lên có vài phần quái dị, nhưng tu vi cao Điền Tiểu Kiếm còn có chút để ý, bất quá đã xấu mà tu vi hao tổn, hắc hắc, Tiểu Kiếm huynh đệ ta bậc nào hào hoa phong nhã, đến lúc đó đến nhìn cũng chẳng có hứng thú, Ma Giới mỹ nữ vô số, ta nói tiên tử a, ưa thích Tiểu Kiếm lão đệ, căn bản là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga"

Lâm Hiên liền không khách khí châm chọc, dù hắn không biết tình huống cụ thể giữa hai người, nhưng ánh mắt vô cùng tinh tế cũng đã đoán được vài phần, lập tức cấp cho đối phương càng nổi giận càng tốt, đối phương phân tâm thì chẳng thể sống nổi qua thiên kiếp, nếu không vạn nhất đối phương vượt qua được thiên kiếp, thánh tổ phù bảo cũng không phải chuyện đùa

Lâm Hiên nói móc xảo quyệt độc ác, đối với địch nhân chưa bao giờ lưu tình, dù đối phương biết được mục đích của mình, nhưng nhịn được hay không lại là chuyện khác

Những lời nói của Lâm Hiên lại vô tình đánh trúng nỗi sợ hãi trong lòng Ma Xà. Tiểu Kiếm đối với nàng tuy một mực ôn hòa, nhưng lại như gần như xa, chẳng lẽ thực sự chán ghét dung mạo nàng ? nàng tuy có vài phần tư sắc, nhưng so với hai chữ tuyệt sắc thì lại không đáng nhắc tới, mà Điền Tiểu Kiếm thực lực, tâm tính, dung mạo đều là nhất đẳng, căn bản không cùng cấp độ với nàng, phải chăng Điền Tiểu Kiếm chỉ là nhìn trúng thân phận hậu duệ thánh tổ của nàng ?

Đây chính là nỗi khổ tâm nàng dấu trong lòng, một mực không giám nhìn tới, hôm nay lại bị Lâm Hiên chọc vào, khác nào xát muối lên vết thương. Dù biết đối phương tính kế nhưng nàng không sao nhịn được. Lúc này trong lòng của nàng liền có một thanh âm vọng ra: "Nha đầu ngốc, Tiểu Kiếm ca ca căn bản là ghét bỏ mi lớn lên sửu lậu, hắn sở dĩ đối với ngươi như gần như xa, cũng chỉ là lợi dụng thân phận hậu duệ Bảo Xà Thánh Tổ của ngươi , có thể mang cho hắn rất nhiều chỗ tốt."

"Không, không, Tiểu Kiếm ca ca không phải là người như thế." Ma Xà bưng tai liều mạng phủ nhận, mà vừa chút phân tâm, oành đùng đùng âm thanh truyền đến, độc xà ma thuẫn đã bị hôi phi yên diệt

"PHỐC..." Ma Xà phun ra một ngụm máu tươi, nhưng chưa kịp làm gì lôi hỏa đầy trời đã lập tức đem nàng bao khỏa. Lôi hỏa, hồ quang điện bắn ra bốn phía, sóng nhiệt từng đợt nối tiếp nhau khuếch tán ra ngoài, ma khí bốn phương điên cuồng tụ tập. Một vầng sáng màu đỏ thẫm lăng không hiện ra. Bên ngoài vầng sáng có những phù văn quỷ dị thoáng hiện, xoay tròn phun ra nuốt vào, trong đó phát ra những tiếng sấm rền ầm ầm không ngớt

Ma Xà không rõ sống chết, nhưng lần này dù không vẫn lạc cũng bị lột da không thể nghi ngờ. Lâm Hiên thoáng lộ vẻ hài lòng, đến nước này đại cuộc đã định, vì vậy Lâm Hiên nhàn nhã nhìn qua hướng khác

Địa Tê Long bị Ma Xà chọc phá, tám chín phần là không thể vượt qua thiên kiếp. Ma thú sống hay chết đối với Lâm Hiên không quan tâm, nhưng lỡ nó tan thành mây khói thì chuyến này công toi rồi. Tài liệu trên người yêu thú này đều là đỉnh bậc trân quý a!

Trong đầu ý niệm chuyển qua, Lâm Hiên con mắt có chút híp lại, tia sáng gai bạc nổi lên

"NGAO!"

Cơ hồ cùng lúc đó, một tiếng rống rung trời chuyển đất vang lên. Khóe mắt Lâm Hiên hung hăng nhảy lên vài cái, trên mặt biểu lộ phi thường nghiêm túc

"Cái này..."

Chỉ thấy sơn cốc hoàn toàn bị nham thạch nóng chảy bao trùm, nham thạch sâu chừng hơn trượng, cho người ta cảm giác như là một hồ dung nham

Địa Tê Long ngâm mình bên trong, nham thạch ngập tới đầu gói. Đột nhiên nham thạch bắt đầu cuồn cuồn, từng cái bọt khí bay lên, sau đó chung quanh thân thể ma thú nổi lên một đạo cương phong, toàn bộ nham thạch nóng chảy đều bị cuốn vào, phảng phất như một đạo vòi rồng, bao khỏa toàn thân ma thu

Tất cả lôi hỏa đều bị hung hăng ném qua một bên, đồng thời thể tích địa tê long đang nhanh chóng thu nhỏ

"Chẳng lẽ là..." Lâm Hiên kinh ngạc, tại đây chỉ một lát ngắn ngủi, hết nhìn thấy liên hoàn phù bảo rồi lại thấy thiên kiếp dị biến hay sao ?

Thiên kiếp dị biến, tên như ý nghĩa, có những ma thú đối mặt với thiên kiếp cường đại khó lòng vượt qua, liền kích phát chân huyết trong thể nội, do đó phát sinh dị biến, trở nên cường đại hơn trước rất nhiều

"Thật sự đầu ma thú này có Nghiệt Long chân huyết, lúc này đã kích phát rồi " Lâm Hiên nâng cằm, nội tâm liền có lý giải tương đối hợp lý

"NGAO!"

Tiếng gầm rú hung mãnh một lần nữa truyền ra, đinh tai nhức óc, Địa Tê Long vốn bị lưới điện trói buộ, lúc này theo thân hình thu nhỏ, ma lực bành trướng, lưới điện không sao cầm cố được, bị xé nát thành từng mảnh nhỏ. Xem ra Địa Tê Long nhân họa đắc phúc, tại ranh giới sinh tử ngược lại đemm tiềm lực kích phát thành công, thật có thể đem thiên kiếp vượt qua

Địa Tê Lông ngẩng đầu gầm lên giận dữ, mở miệng lớn dính đầy máu phun ra một cột sáng chói mắt, ầm vang bắn thẳng lên không trung

Kiếp vân đầy trời ngăn cản không nổi, bị quét ngang không còn, bầu trời u ám một lần nữa trở nên thanh minh

Cho dù đã đoán được vài phần, nhưng Địa Tê Long tư thái quét ngang thiên kiếp cũng khiến Lâm Hiên trố mắt. Lúc này khí tức ma thú bắt đầu tăng vọt, uy áp kinh khủng phủ xuống, dĩ nhiên đã tiến giai phân thần kỳ rồi. Hơn nữa vì có chân huyết chân linh, ma thú này so với phân thần sơ kỳ tồn tại còn cường đại hơn nhiều, không hề thua kém cổ lão ma thiên thi môn lúc trước

Bụi mù chậm rãi tản ra, chân thân Địa Tê Long hiện ra, so với lúc đầu thì nhỏ hơn nhiều, chỉ dài không quá ba trượng, toàn thân lân giáp trải rộng, dung nhan ngược lại không có cải biến gì. Bất quá khí tức phân thần tồn tại là không thể nghi ngờ

Mà bên kia.

Một tiếng thở dài truyền ra, Ma Xà trên mặt còn vương đầy sợ hãi, mới vừa rồi thiếu chút nữa vẫn lạc, nếu không phải tại thời khắc mấu chốt Địa Tê Long đánh tan thiên kiếp, nàng cũng không giám tưởng tượng tiếp . Nhưng mặc dù may mắn sống sót, cái giá nàng bỏ ra cũng thảm trọng đến cực điểm, không chỉ toàn thân pháp lực gần như không còn, mà còn thương tích đầy mình

Ma Xà càng nghĩ càng hận Lâm Hiên, quyết tâm không buông tha cho hắn, trong tay nàng còn có phù bảo của Thánh Tổ, khởi động không tốn bao nhiêu pháp lực, vô luận thế nào cũng muốn cắn cho hắn một cái thật đau

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro