2 bách thế trùng tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộ Dung Hạ Thu từ tư mở mắt, hình ảnh đầu tiên nhìn thấy chính là bộ dạng sắc lang của Âu Dương Gia Vũ, không khỏi xâu hổ liếc mắt, không ngờ điều này lại làm dục vọng Âu Dương Gia Vũ bùng lên, hai tay bóp chặt gò bồng đảo của Mộ Dung Hạ Thu cử động lên xuống.

" A ~~~," Mộ Dung Hạ Thu cũng phối hợp nhẹ nhàng chuyển động lên xuống, hai tay không ngừng cử động ôm cổ Gia Vũ, Lên xuống lên xuống, hai mắt đã bị che mờ bởi những giọt mồ hôi, từ nàng tản mát ra một mùi hương khác thường mị hoặc, nàng rên rỉ trứ ôm chặt Âu Dương Gia Vũ, thở gấp gáp:" Phôi... Lão công, ngươi... Ngươi nhanh nữa lên."

Âu Dương Gia Vũ được thể đắc ý địa cười cười, tiếp tục kéo đẩy di chuyển lên xuống......

linh dục giao thế, nước lửa giao dung......

hai người tâm hồn lâng lâng như bay trên chín tầng mây, mê say......

Âu Dương Gia Vũ ôm lão bà trên mặt vẫn tràn ngập xuân ý, thản nhiên nói:" Lần này song tu không ngờ có không ít điểm tốt a, một đêm không chỉ tu thành kim đan, ngay cả tâm thần cũng đột phá được Nguyên Anh kỳ, thật sự là không sai"

bởi vì tu vi Mộ Dung Hạ Thu chênh lệch rất xa so với Âu Dương Gia Vũ, hơn nữa lần này cả hai đều là đồng nam đồng nữ thân song tu, cho nên Mộ Dung Hạ Thu thu hoạch cực lớn, không chỉ trong một đêm kết thành kim đan, ngay cả tâm thần tu vi cũng đạt tới kim đan hậu kỳ đỉnh phong, mà Âu Dương Gia Vũ mặc dù cũng có thu hoạch, nhưng so sánh với vu Mộ Dung Hạ Thu, thì cũng giống đom đóm so với mặt trăng mà thôi.

dù sao dưới tình huống song tu tu vi hai bên chênh lệch quá lớn, lợi ích của người có tu vi kém hơn bao giờ cũng lớn nhất , nếu vẫn tiếp tục tiến hành song tu thì chênh lệch giữa hai bên ngày càng nhỏ, song phương chênh lệch hội càng ngày càng nhỏ, cuối cùng tu vi hai bên sẽ đạt tới trạng thái ngang hàng.

Mộ Dung Hạ Thu nghe vậy hưng phấn nói:" Phôi lão công, ta đây bây giờ có thể bay được chưa??"

Âu Dương Gia Vũ không khỏi ngạc nhiên, không nghĩ tới việc đầu tiên mà lão bà bảo bối quan tâm lại là việc có thể tự mình bay được hay khong.

" Ách..., cái này nếu muốn tự thân phi hành phải đạt Nguyên Anh kỳ mới được." sắc mặt lão bà xìu xuống, Âu Dương Gia Vũ ngồi xuống an ủi nói:" Bất quá, Kim Đan kỳ cũng có biện pháp có thể phi hành ."

Mộ Dung Hạ Thu hai mắt sáng ngời, nhảy dựng lên ôm cánh tay Âu Dương Gia Vũ lay lay, làm nũng nói:" Phôi lão công, ngươi có biện pháp làm cho ta phi hành phải không? Phôi lão công ngươi nói mau a, rốt cuộc có hay không thôi."

Âu Dương Gia Vũ dở khóc dở cười nhìn cực phẩm lão bà, cánh tay gian truyền đến cảm giác mềm mại làm cho Âu Dương Gia Vũ một trận tâm ý viên mãn, bất đắc dĩ nói:" Hảo lão bà, ngươi đừng nóng vội , ta cũng nên nói cho ngươi, biện pháp là có, đó chính là giúp ngươi luyện một phi kiếm, đáng tiếc ta bây giờ không có tài liệu luyện chế phi kiếm, nếu không bây giờ có thể giúp ngươi luyện chế ."

Mộ Dung Hạ Thu ngạc nhiên nói:" Phi kiếm? Phi kiếm là vật gì vậy a? Trong nhà ta có khối bảo kiếm, không biết có dùng được không a?"

Âu Dương Gia Vũ không khỏi nhức đầu, đã biết bảo bối lão bà căn bản là không có một chút tri thức bình thường về tu chân, xem ra mấy ngày nay nên nói nhiều hơn cho nàng về tri thức tu chân a, miễn cho lão bà khỏi phải sốt ruột a.

" bảo kiếm trong nhà Ngươi cùng với ta phi kiếm mà ta nói đương nhiên không giống nhau, bảo kiếm trong nhà ngươi cũng chỉ do một số người xuất sắc rèn đúc mà ra thôi, phi kiếm mà ta nói là do người tu chân luyện chế, người tu chân gọi là pháp bảo." Âu Dương Gia Vũ giải thích.

" Nga, nguyên lai phi kiếm chính là pháp bảo do người tu chân luyện chế a." Mộ Dung Hạ Thu chợt hiểu ra, lập tức cảm thấy hứng thú hỏi nói:" Vậy muốn tài liệu gì mới có thể luyện chế thành pháp bảo đây?"

Âu Dương Gia Vũ gật đầu nói:" Pháp bảo cũng là phân cấp bậc, Pháp bảo do tài liệu bình thường luyện chế thì cấp bậc cũng sẽ không cao, tương đối mà nói tài liệu càng tốt pháp bảo luyện chế ra càng tốt, đương nhiên, này cũng là phải có do phương pháp luyện khí ."

Mộ Dung Hạ Thu dò hỏi:" Pháp bảo cũng chia cấp bậc? cấp bậc như thế nào?"

" Người tu chân chia pháp bảo làm pháp khí, bảo khí, linh khí ba cấp bậc, trong đó pháp khí, bảo khí lại chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm ba phẩm giai, mà linh khí được chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm bốn cái phẩm giai, mà cực phẩm linh khí trở lên là pháp bảo đẳng cấp không phải của người tu chân có thể có, mà là pháp bảo tiên khí của tiên gia tiên nhân." Âu Dương Gia Vũ khản khản mà đàm.

" Oa ---, tiên khí a." Mộ Dung Hạ Thu đôi mắt phóng bắn ra quang mang khác thường.

Âu Dương Gia Vũ nhìn thần sắc lão bà như vậy, không khỏi cười méo nói:" Hảo lão bà, nước miếng của ngươi chảy ròng ròng kìa."

" A ---" Mộ Dung Hạ Thu vội vàng lấy tay lau miệng, không phát hiện gì mới tỉnh ngộ là bị bại hoại lão công lừa, đấm thùm thụp vào ngực Âu Dương Gia Vũ hai quyền, sau đó đôi mắt sáng ngời, chớp chớp nói:" Phôi lão công, ta muốn tiên khí, ta biết ngươi có biện pháp ."

Âu Dương Gia Vũ hít một hơi lạnh, bảo bối lão bà này đúng là cường hãn, mở miệng chính là tiên khí, phải biết rằng chính là tiên nhân cũng không nhất định có được tiên khí a.

" Ách..., mấy ngày nay trước tiên tìm tài liệu giúp ngươi luyện chế phi kiếm đi, về phần tiên khí, ách..., chờ chúng ta tới Tu Chân Giới ta cho ngươi nghen." Âu Dương Gia Vũ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng nói.

Trong lòng thầm nghĩ, cũng may mình không phải người bình thường, tiên khí mặc dù khó có nhưng mình tu luyện trăm kiếp cũng có không ít, tích lũy trăm kiếp cũng có được chục kiện tiên khí, phong ấn tại động phủ mà mình tu luyện tại tu chân giới đợi về tới Tu Chân Giới là có thể lấy ra sử dụng.

" Phôi lão công, ngươi thật tốt." Mộ Dung Hạ Thu vừa mừng vừa sợ nói.

Âu Dương Gia Vũ nhếc miệng, trong mắt hiện lên một tia tiếu ý, mập mờ nói:" Vậy ngươi cảm tạ ta như thế nào đây?"

Mộ Dung Hạ Thu nghe câu hỏi mập mờ của Âu Dương Gia Vũ, hai tai đỏ bừng, nhớ tới hành động vừa rồi của hai người, trong lòng tự dưng cảm thấy gấp gáp, ba phần ngượng ngùng bẩy phần chờ mong hai mắt nhắm lại chờ đợi, tư thế mời gọi, ôn nhuận nhu thuần, lông mi thon dài không ngừng run rẩy, một bộ dáng động lòng người, đến thái giám gặp phải cũng chịu không nổi a. (Thực ra dịch giả cũng chịu hem nổi a)

Âu Dương Gia Vũ trước tình hình này làm sao chịu được, hô hấp dồn dập đè ngửa nàng ra, một tay giữ lấy gương mặt nàng, một tay di chuyển khắp người, nhất là bộ ngực sữa có thể nói cực phẩm, cùng với phần dưới.... đầy đặn co dãn, vĩnh viễn là chỗ hắn chiếu cố nhiều nhất......,

Một hoa hậu xuất sắc sinh đẹp của Hoa Giang Đại Học, nữ thần trong mắt nam sinh, cứ như vậy bị Âu Dương Gia Vũ dày xéo...

ít phút sau, xuân quang tràn ngập phòng, tiếng rên rỉ, thanh âm thở dốc ngắt quãng vang lên, ....(tiếp theo thế nào các vị tưởng tượng sẽ biết a, theo ta là không nên tưởng tượng vì sẽ mệt a)

............................................................................................................

h thị trong phòng một câu lạc bộ tư nhân.

Đông Phương Tuyết Phong, Tây Môn Chính Minh, Vương Nhất Minh, Lý Hạ Trung, Phong Thái Hạo, Tống Bình Dương sáu người đang tụ tập ở chỗ này. (Bị chén mịa nó rồi, còn tụ tập làm đíu gì hem bít nữa a, ha ha ha)

Tống Bình Dương nhẫn nại không được nói:" Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Bốn ngày , Mộ Dung Hạ Thu đột nhiên bốn ngày liên tục không có đi học, này quả không phải là chuyện bình thường."

Lý Hạ Trung gật đầu tiếp lời nói:" Đúng vậy, Mộ Dung Hạ Thu chính là cho tới bây giờ không có học một tiết nào a, liên tục bốn ngày không thấy người khẳng định đã xảy ra chuyện."

Phong Thái Hạo chuyển hướng Đông Phương Tuyết Phong cùng Tây Môn Chính Minh, nhíu nhíu mày đầu nói:" Đông Phương huynh, Tây Môn huynh, các ngươi cùng Mộ Dung Hạ Thu đều là tứ đại thế gia, tin tức qua lại tương đối linh thông, các ngươi có biết xảy ra chuyện gì không?"

Tây Môn Chính Minh lắc đầu nói:" Không có nghe được tin tức đặc biệt gì a, ta đã phát động lực lượng gia tộc đi thăm dò, đến nay còn không thấy được tin tức dị thường, Đông Phương, ngươi đã ở đâu chứ?"

Đông Phương Tuyết Phong cũng lắc đầu, im lặng nói:" Ta cũng không nhận được tin tức dị thường gì, chỉ là ta nghĩ việc này với Âu Dương Gia Vũ khẳng định có quan hệ."

Vương Nhất Minh đồng ý nói:" Không sai, sau ngày đó Âu Dương Gia Vũ cũng không có xuất hiện, sẽ không trùng hợp như vậy chứ."

Tống Bình Dương âm nghiêm mặt nói:" ngay ca ta cũng chưa từng nhìn thấy, vậy kế hoạch lần trước như thì hành kiểu gì? Chẳng lẻ vẫn chờ đợi như vậy?"

Đông Phương Tuyết Phong, Tây Môn Chính Minh, Vương Nhất Minh, Phong Thái Hạo, Lý Hạ Trung cùng nhìn nhau không có biện pháp, người còn không thấy thì ngươi còn có thể có biện pháp?

Tây Môn Chính Minh thở dài nói:" Đợi lát nữa đi, nếu ngày mai còn không xuất hiện sẽ bàn tiếp."

mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cũng bất đắc dĩ gật đầu, chỉ có thể như thế .

.........................................................

lúc Âu Dương Gia Vũ và Mộ Dung Hạ Thu đi vào phòng học, tất cả nam sinh đều mang bộ dáng của Trư Bát Giới, đẹp, thật sự là quá đẹp .

vốn tại hoa giang đại học Mộ Dung Hạ Thu từ trước tới nay là một vị giáo khoa xuất sắc, bây giờ tu vi đạt Kim Đan kỳ, trải qua rèn luyện tạp chất trong cơ thể, da thịt càng trở nên tuyết trắng nhu nộn, hoàn bởi vì được Âu Dương Gia Vũ "đục" xong, thân thể tự nhiên phất ra vẻ quyến rũ phong tình, làm cho nam sinh nhìn thấy nước miếng chảy ròng.

mà nữ sinh thì ánh mắt tắc tập trung tại trên người Âu Dương Gia Vũ, trải qua sự kiện đặc thù ngày đó, Âu Dương Gia Vũ trở thành nhân vật phong vân trong trường học, dù sao ngày học đầu tiên đã vì nữ thần Mộ Dung Hạ Thu cùng mấy trăm người phát sinh xung đột, đem mấy trăm người đánh cho không dám tiến lên, hơn nữa khuôn mặt Âu Dương Gia Vũ anh tuấn, thần thái phiêu dật, tự nhiên trong mắt nữ sanh cũng là vương tử cưỡi ngựa trắng trở thành trung tâm của sự kiện.

Âu Dương Gia Vũ nhìn vẻ mặt chúng nam sinh kia, rõ ràng là đang có ý đồ dâm tà với bảo bối lão bà của mình, không khỏi tức giận địa" Hừ" một tiếng, mang theo chút chân nguyên thanh âm vang lên trong đầu chúng nam sinh, làm chúng nam sinh chấn kinh sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt kinh hãi không thôi.

Âu Dương Gia Vũ nghi hoặc không giải thích được Mộ Dung Hạ Thu lại đi tới phía sau một người khác ngồi xuống.

Mộ Dung Hạ Thu thấy bộ dạng Trư Bát Giới của chúng nam sinh nước miếng chảy ròng, trong lòng tức giận, lập tức lại thấy sắc mặt bọn họ trong nháy mắt tái nhợt, mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng khẳng định là kiệt tác của phôi lão công, nguyên lai hắn quan tâm mình như vậy, không khỏi tràn đầy tình ý nhìn Âu Dương Gia Vũ.

bởi vì Âu Dương Gia Vũ mới " Hừ" một tiếng, mặc dù Mộ Dung Hạ Thu tu vi đạt Kim Đan kỳ, nhưng đối với vận dụng chân nguyên còn ở vào Tiểu Bạch giai đoạn, tự nhiên sẽ không rõ ràng xảy ra chuyện gì .

Đông Phương Tuyết Phong sắc mặt tái nhợt nhìn mắt Âu Dương Gia Vũ, tâm thần kinh hãi không thôi, không nghĩ tới Âu Dương Gia Vũ lợi hại như thế, chỉ cần " Hừ" lạnh Một tiếng là có thể chấn áp được dục hỏa của mình đang bôc lên, ngay cả gia gia mình cũng không có thể làm được a, chẳng lẻ hắn còn lợi hại hơn cả gia gia mình?? Đông Phương Tuyết Phong lắc đầu, có khả năng sao? Hắn mới bao tuổi rồi a.

Đông Phương Tuyết Phong trầm tư nghĩ tới kế hoạch mà mình sử dụng với hai người, trong mắt không khỏi hiện lên một tia âm lãnh ác độc, cầm lấy điện thoại di động lặng lẽ gửi tin.

từ khi biết nữ thần Mộ Dung Hạ Thu sở tuyển vào ban cấp hậu chuyên nghiệp, hắn Đông Phương Tuyết Phong tựu vận dụng đặc quyền bản thân tu sửa lại chuyên nghiệp điều Mộ Dung Hạ Thu chỗ tới chỗ hắn ngồi, mặc dù nữ thần Mộ Dung Hạ Thu cho tới bây giờ không có đối đãi đặc thù với hắn, nhưng hắn không xấu hổ, tiếp tục si mê nàng.

Đông Phương Tuyết Phong hắn không dám dùng sức mạnh đối với Mộ Dung Hạ Thu, cũng không đại biểu là hắn có thể chịu được có nam nhân xuất hiện bên người nàng, Âu Dương Gia Vũ cố nhiên có ý đồ không tốt, đây là một tên biến thái, ngươi không có chạm đến hắn( nàng) nhẫn nại để im, hắn( nàng) cũng sẽ để ngươi yên, một khi chạm đến đáo hắn( nàng) , hắn( nàng) cũng sẽ liều mạng với ngươi.

Đông Phương Tuyết Phong chính là loại này tình huống, hắn có thể nhẫn nại Mộ Dung Hạ Thu không thích hắn, nhưng Mộ Dung Hạ Thu chính là thần tượng trong lòng hắn, ngươi có thể không thích ta, nhưng ngươi cũng không có thể thích người khác, Đông Phương Tuyết Phong tiềm ý thức đã đem Mộ Dung Hạ Thu là người yêu cả đời của hắn, tự nhiên không thể chịu được khi Mộ Dung Hạ Thu thích người khác.

nhưng hắn sẽ không hận thượng Mộ Dung Hạ Thu , Âu Dương Gia Vũ tự nhiên thành đối tượng hắn oán hận, lúc này Đông Phương Tuyết Phong đã bị bệnh thái đố kỵ tâm lý sở mông tế , làm sao còn có thể nghĩ đến Âu Dương Gia Vũ là người mà hắn hắn khôngthể được tội đắc, lại càng không nghĩ đến đắc tội Âu Dương Gia Vũ sẽ phát sinh hậu quả gì

Âu Dương Gia Vũ sờ soạng hạ thể đầy đặn co dãn của lão bà, thầm nghĩ trong thời gian đi học có nhiều người tán tỉnh lão bà của dai gia a, ngày hôm đó thật hay a.

Mộ Dung Hạ Thu mặt cắt không còn giọt máu liếc Âu Dương Gia Vũ, phôi lão công này từ ngày đi học tới nay chuyên mang rắc rối đến cho mình, bàn tay xấu xa không biết xấu hổ của lão đang sờ soạng trên người mình, làm mình cũng chả còn tâm tư nghe giảng a.

ánh mắt hung hăng liếc bàn tay xâu xa kia, cả tiết học hai người làm đủ các trò gợi tình, Âu Dương Gia Vũ vân vê tay sờ lung tung. Mộ Dung Hạ Thu ngạc nhiên phát hiện mình căn bản không nghe thấy giáo sư đang giảng cái gì. Đây thật sự là một chuyện không thể chấp nhận được với một học sinh ưu tú như nàng.

Âu Dương Gia Vũ quan sát thần sắc lão bà, không khỏi cảm thán đã biết lão bà bảo bối là một môn sinh chăm chỉ a. ghé miệng vào tai Mộ Dung Hạ Thu thở dài:" Hảo Lão Bà của ta , ngươi muốn học cái gì lão công đềucó thể dạy ngươi. Hiểu biết của lão công cũng không tệ a, Ngươi có học mười đời cũng không xong a."

Mộ Dung Hạ Thu càng nghĩ càng thấy lão công quá thần bí, mặc dù có những chuyện hắn không nói với mình, mình cũng không hỏi hắn. Đương nhiên nếu hỏi hắn khẳng định hắn cũng sẽ nói cho mình, nhưng dù sao mỗi người đều có một góc riêng, nàng cũng thông minh cho nên tới bây giờ không có hỏi qua. Bây giờ nghe hắn nói mình muốn học cái gì cũng có thể dạy mình, cũng không cảm thấy ngạc nhiên.

Âu Dương Gia Vũ trầm ngâm nói:" lát nữa về nhà ta nói cho ngươi một số việc nghen."

Mộ Dung Hạ Thu thần sắc vừa động, điểm nhẹ gật đầu.

trong lúc ở đây đương nhiên không ai đến quấy rầy bọn họ, bất quá ngẫm lại cũng không kỳ quái, nam sinh mới vừa có ý đồ thì Âu Dương Gia Vũ đã " Hừ" một tiếng làm bọn chúng co dúm lại. Cho dù có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám đến quấy rầy Âu Dương Gia Vũ.

mà nữ sinh mặc dù ái mộ Âu Dương Gia Vũ, nhưng bạn gái của người ta ở ngay nơi này, hơn nữa nữ bằng hữu này là bang chủ một trong tứ đại bang phái trường học, Mộ Dung bang. Nhân vật cường hãn như thế trước mặt cùng với bạn trai thì làm sao mà dám thổ lộ cho được đây, nếu dám thì có phải ngươi đang đau đầu vì đã sống lâu quá rồi không?

cho nên Âu Dương Gia Vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu cứ việc nghịch nhau khoảng mười phút, sau đó lại tiếp tục tán tỉnh hết cả tiết thứ 2. Hết giờ học hai người sóng vai đi ra ngoài.

Đông Phương Tuyết Phong nhìn bóng lưng hai người lạnh lùng cười. Rút điện thoại di động gằn giọng nói:" Triển khai kế hoạch thứ nhất."

Âu Dương Gia Vũ cân Mộ Dung Hạ Thu sóng vai đi tới nhà để xe, trên đường chỉ nhìn thấy những người khác nhìn chằm chằm hai người thì thầm bàn tán. Ai bảo danh khí của mình bây giờ? Chỉ cần bọn họ không động chạm tới mình thì mặc kệ họ đi.

" Gia Vũ, tại sao? Tại sao?" Ngay khi Âu Dương Gia Vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu đi tới nhà để xe, đột nhiên một giọng nói con gái xuất hiện.

Âu Dương Gia Vũ kinh ngạc nhìn đột nhiên xuất hiện cô gái, nàng đi một đôi dép trắng, quần Jean màu đen ống dài, áo trắng cao cổ, hắc bạch phối hợp thật hoàn hảo khiến người nhìn cảm thấy rất bắt mắt, Gương mặt không có trang điểm bất cứ thứ gì, hết thảy đều là tự nhiên, một vẻ đẹp thuần khiết như thiên sứ. Mặc dù so sánh với Mộ Dung Hạ Thu quyến rũ, thanh tuệ tuyệt luân còn kém một bậc. Nhưng cũng có thể nói là một viên ngọc quý.

" Vị tiểu thư này, ngươi có chuyện gì sao?" Âu Dương Gia Vũ nghi hoặc nhìn đột cô gái.

cô gái kia đột nhiên xuất hiện, hai tròng mắt nhìn Âu Dương Gia Vũ, đột nhiên hai hàng nước mắt chảy ra , ánh mắt thê lương, dáng vẻ tội nghiệp, không có vẻ gì là giả dối.

" Gia Vũ... Ngươi... Ngươi..." Giờ phút này cô gái đi tới trước mặt Âu Dương Gia Vũ , hai tay ôm ngực, bộ dáng nhìn qua thập phần thống khổ nói:" Ngươi không nhận ra ta sao? Gia Vũ, chẳng lẻ cảđời này ngươi thật sự muốn đối xử với ta như người xa lạ, từ nay về sau không để ý tới sao?"

Mộ Dung Hạ Thu tự dưng nghe những lời này, đầu tiên là sửng sốt, sau đó sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm mại run rẩy không ngừng nhẹ nhàng chuyển hướng nhìn Âu Dương Gia Vũ. Bại hoại lão công chẳng lẻ còn bắt cá hai tay sao?

Âu Dương Gia Vũ thấy thần sắc lão bà, biết suy nghĩ của nàng, bất ngờ ôm thân thể mềm mại Mộ Dung Hạ Thu, cúi người thì thầm bên tai Mộ Dung Hạ Thu nói:" Hảo lão bà ngươi phải tin tưởng ta a, không thể tùy tiện nhảy ra một người đàn bà giả mạo có quan hệ với ta, ngươi hãy tin tưởng ta. Ngươi yên tâm, ta và người này một chút quan hệ cũng không có."

Mộ Dung Hạ Thu nghĩ lại cũng đúng, nhưng cũng không tin tưởng hoàn toàn lời Âu Dương Gia Vũ, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Âu Dương Gia Vũ, ánh mắt như nói ngươi giải thích cho ta.

Âu Dương Gia Vũ gật đầu chuyển hướng nhìn cô gái, không tức giận nói:" Ngươi rốt cuộc là ai? Ta cho tới bây giờ không gặp qua ngươi, nếu ngươi muốn phá hoại tình cảm của chúng ta đừng trách ta không khách khí."

Lý Yên Tuyết nhìn sắc mặt tái nhợt Mộ Dung Hạ Thu, tâm lý không khỏi âm thầm đắc ý, vài ngày trước có người đi tới học viện tìm mình, đề nghị diễn một vở kịch, nếu thành công sẽ thưởng cho mười vạn. Đặt trước cho Lý Yên Tuyết Ba vạn, khi nào thành công sẽ thanh toán nốt, điều này làm cho Lý Yên Tuyết mừng rỡ vì từ nhỏ đã thích làm diễn viên.

Người kia cũng giao cho nội dung diễn xuất, đó chính là phá hư quan hệ của một đôi tình lữ, chỉ cần có thể làm cho đôi tình lữ kia sinh ra hiểu lầm là thành công.

Lý Yên Tuyết nghe được nội dung diễn xuất, vẫn chưa cảm giác được phá hoại cảm tình người khác có cái gì không đúng, nàng nghĩ, chỉ cần hai người tin tưởng nhau thì có thể tuyệt đối tín nhiệm đối phương, vậy màn diễn kịch của nàng khẳng định không có tác dụng. Nhưng nếu song phương không đủ tín nhiệm, thì sẽ bị nàng thao túng a.

Để ý thấy Mộ Dung Hạ Thu sắc mặt tái nhợt, Lý Yên Tuyết biết rằng mình thành công lmột nửa, chỉ cần diễn kịch hoàn mỹ một chút nữa thôi là ngon lành.

" Gia Vũ, ngươi không nên như vậy có được hay không? Ngươi nếu không muốn có con sớm như vậy ta nghe ngươi là được, khả ngươi không thể không để ý tới ta a." Lý Yên Tuyết đem đáng thương nói. Nước mắt chảy ròng ròng, hành động có thể nói xuất thần nhập hóa .

Nghe thấy thế Âu Dương Gia Vũ cười, quay đầu lại nhìn về Mộ Dung Hạ Thu, Mộ Dung Hạ Thu gương mặt đang tái nhợt chợt chuyển qua đỏ bừng. hướng Âu Dương Gia Vũ cười cười, Âu Dương Gia Vũ lắc đầu tỏ vẻ không có gì, một cảm giác thản nhiên, coi thường mọi việc từ hai người trong lúc đó dâng lên. tình cảm Hai người tiến triển sang giai đoạn mới.

Lý Yên Tuyết vẫn như cũ duy trì bộ dáng đáng thương, nhưng trong lòng lại nghi hoặc không thôi, vừa rồi nói đến quan hệ cùngÂu Dương Gia Vũ thì Mộ Dung Hạ Thu rõ ràng sắc mặt thay đổi, tại sao nói đến đứa nhỏ bọn họ hai người ngược lại không phản ứng gì?? Rốt cuộc là sai ở chỗ nào?

Lý Yên Tuyết đương nhiên không biết Âu Dương Gia Vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu trước đây không lâu mới song tu phá vỡ đồng tử thân. Ngươi còn nói ngươi với hắn là ngươi mang bầu không phải là múa rìu qua mắt thợ, đánh rắm qua cửa nhà sấm sao?

Mộ Dung Hạ Thu biết được đối phương muốn lai phá hoại tình cảm hai người mình, giận bản thân không có hoàn toàn tin tưởng vào bại hoại lão công, cũng may nếu đối phương biết được việc của hai người thì không biết hậu quả sẽ đến mức nào cơ chứ. Nghĩ vậy không khỏi tức giận, nhìn bộ dáng giả bộ đáng thương của Lý Yên Tuyết lạnh lùng nói:" Vị tiểu thư này, ngươi không cần phí tâm sức nữa, ta sẽ không tin tưởng ngươi , mời ngươi tránh ra, ta muốn theo ta lão công về nhà ."

Lý Yên Tuyết sắc mặt lúc trắng lúc đỏ, không hiểu được là mình đã sai ở điểm nào, nhưng không hề nghi ngờ màn diễn kịch lần này thất bại, thất bại một cách kỳ diệu. Lý Yên Tuyết yên lặng lui qua một bên nhìn Âu Dương Gia Vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu đi qua.

"Có thể nói cho ta biết rốt cuộc là đã sai ở chỗ nào không?" Lý Yên Tuyết không cam lòng nhìn bóng lưng hai người lẩm bẩm. Diễn kịch thất bại thì cũng chả có gì, nhiều lắm là đem ba van kia trả lại, mặc dù đáng tiếc, nhưng đối với sự nghiệp diễn viên của Lý Yên Tuyết mà nói, nguyên nhân thất bại mới là quan trọng nhất.

Âu Dương Gia Vũ quay đầu lại thản nhiên nói:" Tiểu thư, hành động của ngươi đã xuất thần nhập hóa, về phần lão bà ta tại sao đột nhiên phát hiện ngươi nói láo nàng sẽ không nói cho ngươi đâu, đây là việc không có quan hệ với ngươi."

Âu Dương Gia Vũ cũng không hỏi nàng tại sao muốn tới phá hoại tình cảm của mình và lão bà, nhìn bộ dáng của nàng rõ ràng là bị người sai khiến, cao ngạo như Âu Dương Gia Vũ tự nhiên sẽ không bức hỏi nàng rốt cuộc là do người phương nào sai khiến. Hơn nữa hắn cũng không quan tâm, nhớ kỹ từng lời nói của Thần: Trước thực lực tuyệt đối thì mưu quỷ kế đều là vô dụng .

Lý Yên Tuyết lẳng lặng nhìn Âu Dương Gia Vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu lái xe đi, lắc đầu, đây thật là một đôi tình nhân kỳ quái a. Rút điện thoại:" Diễn kịch thất bại, ngươi tìm người khác cao minh hon đi. Cho ta thời gian và địa điểm ta trả lại ngươi tiền."

điện thoại di động Đông Phương Tuyết Phong chợt kêu, rút điện thoại ra nghe.

" Thiếu gia, Kế hoạch thứ nhất thất bại." Điện thoại truyền đến thanh âm của tên tâm phúc A Toàn.

Đông Phương Tuyết Phong nhíu nhíu mày đầu, lạnh như băng nói:" Biết làm như thế nào chưa? Làm cho sạch sẽ một chút."

" Thiếu gia yên tâm, ta biết làm như thế nào ." thanh âm A toàn lại truyền đến.

Cụp điện thoại, Đông Phương Tuyết Phong con mắt khép hờ, Tiếp tục gọi điện:" Tây môn, kế hoạch thất bại, thông tri bọn họ buổi tối gặp nhau ở chỗ cũ." Âu Dương Gia Vũ, đây chính là ngươi bức ta .

thiên phủ biệt thự khu bát hào biệt thự.

Trong phòng ngủ, Mộ Dung Hạ Thu sắc mặt xấu hổ nói:" Phôi lão công, hôm nay thật sự xin lỗi ngươi a. Nhân gia lại không tin ngươi."

Âu Dương Gia Vũ ha ha cười nói:" hảo lão bà của ta, ngươi sẽ không nên nhắc lại việc này, ngươi không tin ta là bởi vì ngươi quá quan tâm ta, cho nên mới bị người lợi dụng, sau này chỉ cần ngươi tin tưởng ta sẽ không sẽ phát sinh loại việc này."

" Ân. Phôi lão công, sau này ta sẽ tuyệt đối tin tưởng ngươi." Mộ Dung Hạ Thu cam đoan.

" Ách.... Lão bà, có một số việc ta cũng phải nói với ngươi một chút ." Âu Dương Gia Vũ trầm ngâm.

" Phôi lão công, ngươi nói, ta nghe." Mộ Dung Hạ Thu ôn nhu nói.

Âu Dương Gia Vũ thoáng không có ý tứ nói:" Hạ Thu, bây giờ ngươi và ta đều là người tu chân, ách... Sớm muộn gì cũng rời khỏi đây đến Tu Chân Giới , đến lúc đó ngươi có bỏ được không?"

Mộ Dung Hạ Thu nghe vậy ánh mắt thoáng ảm đạm, trầm tư một lúc lâu mới u oán nhẹ nhàng nói:" Phôi lão công, nhân gia sau này cũng chỉ có ngươi là thân nhân , ngươi cũng không phải xin lỗi ta a."

Âu Dương Gia Vũ đáy lòng cảm động, như vậy theo lời nàng nói giữa thân nhân và hắn sẽ lựa chọn hắn. hắn trang trọng thề:" Sau này chỉ cần Âu Dương Gia Vũ ta còn có một hơi thở, bất cứ ai cũng đừng mơ tưởng thương tổn lão bà bảo bối của ta."

Mộ Dung Hạ Thu thản nhiên cười, gối đầu lên vai Âu Dương Gia Vũ nói:" Phôi lão công, ta bây giờ cảm thấy rất hạnh phúc. Chúng ta lúc nào đến Tu Chân Giới?"

Âu Dương Gia Vũ nhẹ nhàng ôm lấy Mộ Dung Hạ Thu, từ từ nói:" Chờ ta đột phá đến hợp thể kỳ, ngươi cũng đột phá đến Nguyên Anh kỳ, chính là lúc chúng ta rời đi, trước khi đi, thời gian này cùng người nhà hảo hảo tụ tập đi nghen."

" Ân. Ta đây sau này sẽ không đi học, quá vài ngày ta trở về đoàn tụ với gia đình, ngươi cũng phải theo ta trở về a. Ba mụ ta còn chưa gặp qua ngươi a." Mộ Dung Hạ Thu thẹn thùng.

" Tốt lắm , vài ngày nữa ta theo hảo lão bà trở về diện kiến nhạc phụ nhạc mẫu ." Âu Dương Gia Vũ ha ha cười to.

Tại chủ phòng của một câu lạc bộ tư nhân tại H thị.

Đông Phương Tuyết Phong nhìn mọi người, lãnh đạm nói:" Kế hoạch thứ nhất đã thất bại."

Tống Bình Dương hừ lạnh nói:" Ta biết phương pháp này của ngươi không được mà."

Tây Môn Chính Minh, Vương Nhất Minh, Lý Hạ Trung, Phong Thái Hạo bốn người không khỏi lắc đầu, Tống Bình Dương này cùng Đông Phương Tuyết Phong chính là một cặp đối đầu trời sanh, mở miệng ra không phải khiêu khích thì cũng là châm chọc.

Tây Môn Chính Minh thấy Đông Phương Tuyết Phong sắc mặt trầm xuống, mắt thấy hắn muốn bộc phát, cướp lời nói:" bi giờ có nói cũng vô dụng, lần trước Đông Phương ngươi không phải nói còn có kế hoạch thứ hai sao? Bây giờ cũng nên nói cho chúng ta biết đi ?"

Trong lòng thì thầm nghĩ nếu bây giờ đại gia không phải đứng cùng chiến tuyến, có quỷ mới nguyện ý cùng các ngươi bàn việc, để các ngươi đấu với nhau một mất một còn mới hợp ý ta chứ.

" Đúng vậy, Đông Phương huynh, nói kế hoạch thứ hai của ngươi nhanh lên đi." Vương Nhất Minh, Lý Hạ Trung, Phong Thái Hạo ba người tự nhiên cũng biết tình huống bây giờ, phụ họa nói sang chuyện khác.

Đông Phương Tuyết Phong sắc mặt bạo nộ hơi chút dãn ra, hừ một tiếng nói:" Kế hoạch thứ hai của ta......" Dừng lại một chút, ánh mắt âm lãnh đảo qua mọi người, miệng rít lên, gằn giọng nói" Ám sát"

" Hô......." Mọi người hít một ngụm ãnh khí, Tống Bình Dương bỗng dưng đứng lên, run giọng nói:" Ám sát? Ám sát người thừa kế duy nhất Âu Dương thế gia?? Đông Phương Tuyết Phong, ngươi điên rồi."

Vương Nhất Minh, Phong Thái Hạo, Lý Hạ Trung, Tây Môn Chính Minh cũng ngồi không yên, đều đứng lên.

Vương Nhất Minh lắc đầu nói:" Ám sát Âu Dương gia vũ việc này ta không đồng ý, bất luận thành công hay thất bại, bị Âu Dương thế gia gia chủ Âu Dương thiên đức biết chúng ta cũng chết chắc."

" Ta cũng không tán thành."

" Ta đồng dạng không tán thành ám sát."

Phong Thái Hạo, Lý Hạ Trung cũng phụ họa trứ đạo.

Tây Môn Chính Minh cau mày nói:" Đông Phương, ngươi và ta đều là người của tứ đại thế gia, ngươi hẳn là biết hậu quả ám sát tứ đại thế gia đệ tử, nếu có người ám sát ngươi và thì cũng đã là đại sự rồi, huống chi bảo bối hoàng đế của Âu Dương gia. Đạo lý này không phải ngươi không biết đấy chứ?"

Đông Phương Tuyết Phong bình tĩnh địa nhìn phản ứng mọi người, phản ứng này hắn đã dự liệu được từ trước, đợi mọi người phát biểu ý kiến xong, Đông Phương Tuyết Phong ánh mắt bỗng nhiên sắc bén âm lãnh, thản nhiên nói:" Hậu quả ta tự nhiên biết, nhưng, ám sát cũng chia rất nhiều loại , Theo ta, sáu người phát ra Huyền Thưởng Lệnh ra nước ngoài, để người ngoại quốc vì huyền thưởng lệnh ám sát Âu Dương gia vũ, đến lúc đó tự nhiên sẽ có vô số người đến bán mạng cho chúng ta, chỉ cần chúng ta làm việc bí mật, trừ bỏ chúng ta tự mình, chắc chắn không ai biết là do chúng ta làm?"

mọi người nghe vậy tâm ý trấn động, đúng vậy, nếu phát động Huyền thưởng lệnh ra nước ngoài, chỉ cần làm bí mật, thì cho dù Âu Dương thế lợi hại đến đâu cũng không tra được là ai phát ra huyền thưởng lệnh a. Chủ ý này tuyệt diệu a. Nghĩ vậy tất cả mọi người kích động địa nhìn về phía Đông Phương Tuyết Phong, vừa rồi bọn họ sở dĩ phản đối ám sát, cũng không phải bọn họ không đành lòng ám sát Âu Dương gia vũ, quan trọng nhất chính là sợ ám sát lộ, lúc ý thì tánh mạng liệu có giữ được không? Một khi điều lo lắng này được giải quyết, cũng chỉ còn lại một vấn đề, chỉ việc đợi kết quả sao? Với thân phận bọn họ mà nói, nhiều thì không dám nói, nhưng hai ba trăm ức nhân dân tệ thì cũng có thể xuất ra được. (1 ức = 100 vạn = 1 triệu)

Đông Phương Tuyết Phong thấy mọi người đang lưỡng lự, tiếp tục an ủi nói:" Vạn nhất thật sự bị Âu Dương thế gia biết, đương nhiên điều này chỉ có xác xuất một phần vạn, cho dù thật sự bị Âu Dương thế gia biết là chúng ta làm, thực lực của lục gia chúng ta thì Âu Dương Thế Gia cũng không dám đắc tội."

mọi người nghe vậy càng phóng tâm, kế tiếp chính là thảo luận phát bố huyền thưởng lệnh như thế nào, làm như thế nào để không có ai hoài bọn họ, bàn tán hết ngày bọn họ mới giải tán rời đi.

Ba ngày sau, Một huyền thưởng công cáo do một trong tam đại sát thủ tổ chức tại âu châu là Thiên Lang võng phát bố, chỉ trong một ngày truyền khắp cả thế giới ngầm. Huyền thưởng nội dung vi:" Chung cực huyền thưởng lệnh, sát Âu Dương gia vũ, Tiền thưởng 1 triệu mỹ kim."

huyền thưởng phụ lục tư liệu," Âu Dương gia vũ, người thừa kế duy nhất của Âu Dương gia tộc một trong tứ đại thế gia Trung Quốc, hiện đang học tại hoa giang đại học của Trung Quốc lớp 501 khoa Tin học, có võ công cổ của Trung Quốc, không có bảo vệ, Đẳng cấp nhiệm vụ, cấp S."

chung cực huyền thưởng lệnh vừa do Thiên Lang Quan Võng phát ra, cả thế giới ngầm cao thủ đều điên cuồng , một triệu mỹ kim, vô luận dụng phương pháp gì, chỉ cần giết Âu Dương gia vũ có thể nhận được 1 triệu mỹ kim, làm một sát thủ cũng có thời, không biết sống chết lúc nào, bi giờ chỉ cần thành công nhiệm vụ này có thể sống không lo cả đời. Mặc dù nhiệm vụ lần này phong hiểm không biết thế nào, nhưng đã bán mạng làm sát thủ môn vốn chính là lấy mạng ra đánh cuộc, huống chi bọn họ trông tối, mục tiêu ngoài sáng, cũng không phải không có cơ hội thành công.

Pakistan.

" Nga ---? Chung cực huyền thưởng? Một triệu mỹ kim? Ta đã biết." Một hắc nhân lãnh khốc dập điện thoại, lập tức phất tay hơn mười khẩu súng mỗi khẩu đều được cất dấu trong người.

hắc nhân trên mặt có một tia lãnh khốc cười:" Người có võ công thần bí của Trung Quốc? Không biết võ công này có thể tránh được ' Một súng đoạt mệnh ' tuyệt chiêu của ta không?"

cho tới bây giờ không ai biết, tại Âu Châu danh khí lớn nhất sát thủ ' một súng đoạt mệnh ' cũng không phải người Âu Châu, mà là người Phi Châu. Hắn tối am hiểu vũ khí không phải hắn thường xuyên sử dụng AK47, mà là sa mạc chi ưng do hắn tự mình cải tạo lại chưa bao giờ rời khỏi người, trải qua cải tạo, uy lực to lớn, xa xa vượt qua loại sa mạc chi ưng mới bi giờ, lực công kích thậm chí đạt lớn nhất.

mỗ quốc giao khu, trong một căn phòng bình thường.

một trung niên nam tử có gương mặt kiên nghị, mặc một bộ đồ ngủ đang ngồi trước bàn máy vi tính ở thư phòng, trên máy tính đang hiện ra bài viết về huyền thưởng công cáo.

" Chung cực huyền thưởng lệnh, sát Âu Dương gia vũ, một triệu mỹ kim."

vị trung niên nhân này là sát thủ bài danh thứ ba trên thế giới là Tô Cách Liệt Đoàn năm năm trước đã rút lui khỏi giang hồ, Tô Cách Liệt Đoàn năm năm trước từng tiếp nhận nhiệm vụ ám sát ứng cử viên tổng thống mỹ quốc, cũng thành công, đến tận đây ẩn cư, cũng nữa không có tiếp nhận nhiệm vụ ám sát nào nữa.

" Đã nhiều năm không xuất hiện nhiệm vụ đáng cho ta ra tay, Một triệu mỹ kim? Làm xong vụ này chính thức có thể thoái ẩn." Tô Cách Liệt Đoàn thản nhiên tự đắc nói. (mịa, hem biết nói thế nào, cái thằng này đúng là số phải chết không nghi ngờ gì nữa, ặc ặc)

Á Châu Nhật Bản.

" Một triệu Mỹ kim để giết một người?" Sơn Bổn Nhất thứ lang mở to hai mắt.

kẻ tâm phúc dưới tay vội vàng khom người nói:" Đúng vậy, sơn bổn quân, nghe nói người kia biết công phu."

sơn Bổn Nhất thứ lang trong lòng gấp gáp la lên:" Biết công phu? Hừ.... Lần này do ngươi chỉ huy, ta phái một gã thần nhẫn, năm tên thượng nhẫn, mười tên trung nhẫn cho ngươi, ngươi cần phải hoàn thành nhiệm vụ trước mọi người."

" Rõ" kẻ Tâm phúc dưới tay khom người đáp.

trong lúc nhất thời, toàn thế giới vô số sát thủ cao cấp cũng bắt đầu xuất động , chỉ sợ chậm bị người khác hoàn thành nhiệm vụ trước.

Mộ Dung Sơn Trang.

Mộ Dung Thức càng nhìn cháu rể càng hài lòng, mới bao lâu a, Mình cùng lão già Âu Dương thiên đức an bài mọi việc sự còn chưa đến mười năm, bây giờ cháu rể đem cháu gái về ra mắt a , thật sự là đứa nhỏ tốt a.

" Tiểu Vũ a, từ nay về sau thu nhi của chúng ta giao cho ngươi chiếu cố, ngươi cần phải hảo hảo đối xử với nàng a." Mộ Dung Thức nhìn cháu rể ý vị thâm trường nói.

Âu Dương gia vũ ánh mắt thâm tình nhìn vào mắt Mộ Dung Hạ Thu, gật đầu nói:" Mộ dung gia gia ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ làm cho Hạ Thu trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới."

Mộ Dung Hạ Thu đỏ mặt ôn nhu liếc nhìn Âu Dương gia vũ, lay lay cánh tay Mộ Dung Thức nói:" Gia gia, ngươi yên tâm đi, hắn đối ta tốt lắm ."

" Ha ha... Vậy là tốt, vậy là tốt, như vậy ta an tâm." Mộ Dung Thức đem thần sắc hai người thu vào trong mắt, vui vẻ cười nói.

" Ba, chuyện gì vui vẻ như vậy a?" Một giọng nữ nhu mỹ dễ nghe truyền tới, Âu Dương gia vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu quay đầu hướng cửa nhìn lại, thì thấy nhạc mẫu nương nương của Âu Dương gia vũ từ nước ngoài trở về.

nếu nói Âu Dương gia vũ không biết vẻ đẹp hoàn mỹ khuôn mặt vóc người khí chất của Mộ Dung Hạ Thu từ đâu mà đến, nhưng vừa thấy mẫu thân Lan Mi của Mộ Dung Hạ Thu, hoàn toàn có thể giải thích vì sao Mộ Dung Hạ Thu khi lớn lên lại đẹp xuất chúng như thế.

Lan Mi năm nay ba mươi bảy tuổi, lông mi cong, dài, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận, da tay mềm mại bóng loáng, chăm sóc thật tốt, nhìn qua chưa đến ba mươi tuổi. Vóc người y hệt như Mộ Dung Hạ Thu, cổ cao thành thục.

" Mẹ, là ta đã trở lại." Mộ Dung Hạ Thu nhào vào trong lòng Lan Mi làm nũng nói.

" Ta đang đoán gia gia ngươi sao lại cao hứng như vậy chứ, nguyên lai là nha đầu này về nhà." Lan Mi từ ái vỗ vỗ nữ nhi trong lòng, mừng rỡ nói.

Âu Dương gia vũ đi ra phía trước, ra vẻ nghi hoặc nói:" Hạ Thu, ngươi xác định đây là mẹ ngươi sao? Ta như thế nào thấy giống như tỷ tỷ ngươi a?" Nếu đã cưới con gái người ta, cần phải vỗ mông ngựa nhạc mẫu một chút, huống chi nhìn không ra Lan Mi quả thật đã có nữ nhi Mộ Dung Hạ Thu lớn như vậy.

lúc này Lan Mi mới phát hiện trong phòng còn có một người tuổi còn trẻ, nghe hắn giọng hắn tám phần là con rể mà mình chưa thấy qua mặt .

Nhạc mẫu nương nhìn con rể càng nhìn càng hài lòng, Lan Mi nhìn Âu Dương gia vũ lớn lên anh toấn, sau khi nghe Âu Dương gia vũ nói, rõ ràng là giọng điệu vỗ mông ngựa, không khỏi thản nhiên cười nói:" Đây là Tiểu Vũ sao, ngươi nói dáng vẻ ta đáng làm tỷ tỷ của Hạ Thu a, Hạ Thu cũng kết hôn , kiếp này ta làm mẹ cũng đã lâu rồi a." miệng thì nói như vậy, nhưng khóe mắt rất hài lòng lời nói của Âu Dương gia vũ.

Mộ Dung Hạ Thu thấy phôi lão công cùng thân nhân mình hòa hợp nhanh đến như vậy, ngạc nhiên nhìn tròng trọc Âu Dương gia vũ, đang định khích lệ hắn hai câu, thì bị chặn họng không nói ra được .

" Lão gia, vực thiếu gia điện thoại." Mộ Dung Chiến Thiên cầm điện thoại đi vào.

" Nga... Tiểu Vực điện thoại? Có chuyện gì vậy chứ?" Mộ Dung Thức nghi hoặc đạo.

tiếp nhận điện thoại Mộ Dung Thức còn đang suy nghĩ có phải Tiểu Vực biết Tiểu Vũ và Hạ Thu về nhà mà gọi điện thoại? Sau khi nghe nội dung điện thoại sắc mặt Mộ Dung Thức không khỏi biến đổi, trầm giọng hỏi:" Một triệu mỹ kim, chung cực huyền thưởng lệnh? Tiểu Vực ngươi mau vận dụng lực lượng gia tộc từ khắp nơi điều tra là ai phát bố huyền thưởng lệnh."

Mộ Dung Hạ Thu nhìn gia gia sắc mặt khó quát trong điện thoại, không khỏi lo lắng hỏi:" Gia gia, xảy ra chuyện gì ? Ba hắn nói cái gì một triệu mỹ kim, chung cực huyền lệnh a?"

Lan Mi cũng khẩn trương nhìn Mộ Dung Thức, từ phản ứng sau khi Mộ Dung Thức nhận được điện thoại là biết việc này không đơn giản. Chỉ có Âu Dương gia vũ lão thần ung dung đứng ở nơi đó, trên thế giới này làm gì có chuyện có thể làm hắn lo lắng chứ .

Mộ Dung Thức nhíu nhíu mày đầu nói:" Tiểu Vũ, không phải ngươi từng đắc tội với ai a? Cư nhiên có người một trong tam đại sát thủ tổ chức tại Âu Châu Thiên Lang Quan Võng phát ra một triệu mỹ kim, chung cực huyền thưởng lệnh, huyền thưởng lệnh đưa ra thế giới ngầm không kể tổ chức hay cá nhân, vô luận dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể giết ngươi là được."

" A......"

" Cái gì???"

Mộ Dung Hạ Thu và Lan Mi không khỏi kinh hô.

Âu Dương gia vũ cũng thoáng ngoài ý muốn sợ run một chút, không nghĩ tới cư nhiên có người xuất Một triệu mỹ kim tiền thưởng để giết mình , không khỏi nhớ tới mấy ngày hôm trước mới có người sai sử người đến phá hư cảm tình của mình và lão bà Mộ Dung Hạ Thu, bây giờ lại có người xuất tiền thưởng ám sát mình, trong đó có phải hay không có cái gì quan hệ gì đây ? không đợi hắn tiếp tục suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại di động lại vang lên.

Âu Dương Gia Vũ lấy điện thoại di động ra tự nhiên nhìn Mộ Dung Thức cười cười, lắc đầu như muốn nói Mộ Dung Thức đừng lo rồi nhấc điện thoại lên nghe, giọng nói của Âu Dương Thiên Đức gia gia vang lên:" Vũ nhi, cư nhiên có người dám bỏ ra 1 triệu mỹ kim phát ra chung cực huyền thưởng lệnh để đối phó với ngươi, giờ ngươi đang ở đâu để ta phái người đón ngươi quay lại, sau đó sẽ điều tra bọn hỗn đản này là ai mà dám đối với Âu Dương gia ta phát ra huyền thưởng lệnh."

Âu Dương Gia Vũ thần sắc bình thường an ủi gia gia:" Gia gia người không nên lo lắng, ta bây giờ cùng Mộ Dung gia gia ở Mộ Dung sơn trang, năng lực của ta người còn không biết sao? Nói cho ba mụ bọn họ không cần phải lo lắng, không chọc đến ta thì ko sao nếu đến gây chuyện với ta thì ta làm cho những kẻ đó chỉ có đi mà không có về." Nói xong thì Gia Vũ đã thoáng hiện lên sát ý. Tiếp tục an ủi gia gia mấy câu nữa rồi mới cúp điện thoại.

Mộ Dung Thức, Liễu Lan Mi, Mộ Dung Hạ Thu ba người đều lo lắng cùng nhìn Âu Dương Gia Vũ, Mộ Dung Thức mở miệng nói:" Tiểu Vũ, này chung cực huyền thưởng lệnh này cũng không thể coi thường được a, ngươi trước hết cứ ở mộ dung sơn trang đã, để chuyện này giải quyết xong thì đi học sau."

Nhạc mẫu Liễu Lan Mi cũng đồng ý nói:" Đúng vậy, tiểu Vũ, ngươi cùng Hạ Thu trước hết không nên đi học, đợi chuyện này giải quyết xong đi, để cho chúng ta không phải lo lắng." Mộ Dung Thức, Liễu Lan Mi tự nhiên sẽ không nghĩ đến Âu Dương Gia Vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu đều đã không định đi học từ trước.

Âu Dương Gia Vũ nhìn gia gia Mộ Dung Thức, nhạc mẫu Liễu Lan Mi, lão bà Mộ Dung Hạ Thu ai cũng lo lắng, nhất thời dở khóc dở cười nghĩ:" gia gia Mộ Dung Thức và nhạc mẫu Liễu Lan Mi không biết thực lực của mình, bọn họ lo lắng cũng là bình thường, còn lão bà rõ ràng biết thực lực của mình còn như 2 người họ lo lắng gì ko biết?.

" Ta và Hạ Thu vốn đã không định đi học, về phần ta mọi người không cần lo lắng, ta tự có phương pháp đối phó." Âu Dương Gia Vũ tự tin nói. Rồi sau đó truyền âm cho gia lão bà Mộ Dung Hạ Thu:

" Hảo lão bà, ngươi cũng không phải không biết ngươi bản lĩnh của lão công đích, ngươi lo lắng cái gì a? Quan tâm quá sẽ bị loạn a?"

Mộ Dung Hạ Thu trong đầu truyền đến tiếng nói của phôi lão công không khỏi ngẩn ra. Lão công mình chính là tu chân giả phân thần hậu kỳ , tự mình như thế nào lại quên đây? Chẳng lẻ thật sự là bởi vì quá quan tâm sẽ bị loạn? Nghĩ vậy không khỏi đỏ mặt hung hăng lườm hắn 1 cái ra bộ dạng ta đây đã biết rồi.

Mộ Dung Thức trầm ngâm nghĩ:" Đứa cháu gái bảo bối của mình đã không còn nhỏ nữa", rồi không khỏi âm thầm cảm thán: tuổi trẻ thât là tốt a. Chỉ là không biết nếu cho hắn biết Âu Dương Gia Vũ trăm lần đầu thai gần như là 1 lão quái vật 10 vạn năm thì sẽ có cảm giác gì.

" Tiểu Vũ, ngươi cũng không thể sơ suất được, đối với sát thủ không nên mệnh liều mạng, hay là ngươi cứ ở nơi này để mọi chuyện điều tra rõ ràng rồi hãy đi." Mộ Dung Thức lo lắng nói.

"Như vậy đi, tiểu Vũ, ngươi hãy ở đây, để điều tra rõ rồi mới quyết định." Liễu Lan Mi đồng ý nói. Vừa rồi thấy ánh mắt của nữ nhi bảo bối của mình chỉ biết là vô cùng hài lòng với Gia Vũ nhưng nàng cũng không biết là hài lòng chuyện gì.

Âu Dương Gia Vũ không khỏi có chỗ nhức đầu, mình lại không thể nói cho bọn họ biết mình là người tu chân có tu vi phân thần hậu kỳ, có một số việc bọn họ không biết thì tốt hơn, nhiều lắm cũng, nhưng mình không nói thì bọn họ như thế nào mà biết được mình căn bản không để đám sát thủ này vào mắt đây? Như thế nào biết mình chỉ cần động 1 đầu ngón tay là có thể tiêu diệt bọn chúng ngay?

Trầm ngâm một hồi, Âu Dương Gia Vũ trong mắt sáng ngời: không phải lúc mình sinh ra đã làm ra 1 sự tình sao? Nghĩ như vậy không khỏi hé ra 1 nụ cười, thích ý nói:" Mộ Dung gia gia các người hẳn là nghe nói qua ta sinh ra thì có một việc sao?"

Mộ dung thức như là nhớ tới cái gì ánh mắt trở nên có chút thâm thúy đứng lên gật đầu:" uhm."

" Mộ Dung gia gia người hẳn là cũng nghe gia gia ta đã có nói hắn cùng ta luận bàn cũng thua ta ra sao?" Âu Dương Gia Vũ tiếp tục hỏi. Dĩ nhiên với tính cách của gia gia, dù so với cháu mình thì không mạnh bằng nhưng trước mặt bằng hữu cũng không có dấu diếm chút nào.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, Mộ Dung Thức sắc mặt cổ quái nhẹ nhàng gật đầu nói:" Nghe gia gia ngươi nói so với lão ngươi còn lợi hại hơn ta còn tưởng rằng lão cố ý khoa trương, bây giờ nghe ngươi có ý tứ này hay đó là sự thật? Nếu đó là thật sự ta đây cũng không có gì phải lo lắng nữa."

Mộ Dung Thức ngẫm lại lần đầu tiên chứng kiến Âu Dương Gia Vũ, lúc đó hắn bất quá chỉ là tiểu hài tử ba tuổi, mình thấy hắn lớn lên không phải là 1 người đơn giản. Cho nên mình mới không chút do dự theo sát Âu Dương Thiên Đức thương lượng để hứa gả cháu gái sáu tuổi cho hắn lúc đó mới có ba tuổi.

Giờ võ công không thua mười đại võ học tông sư trong thiên hạ, hơn nữa lúc sinh ra thì còn xuất hiện thần bí tiên trưởng, mộ dung thức thầm nghĩ mình cũng không nhìn thấu đứa cháu rể này.

Âu Dương Gia Vũ mỉm cười nói:" Tự nhiên là thật sự, cho nên các ngươi thật sự không cần lo lắng, cho ta ba ngày thời gian, ta nhất định đem chuyện này giải quyết tốt đẹp."

" Tiểu Vũ chẳng lẻ ngươi còn muốn tự mình đi thăm dò sao? Việc này giao cho hạ nhân đi làm là được a?" Liễu Lan Mi ngạc nhiên hỏi.

Âu Dương Gia Vũ khẽ cười, thần bí nói:" Nhạc mẫu các người cứ chờ xem đi, thiên lang võng dám phát huyền thưởng lệnh đối với ta? Ta sẽ để cho bọn họ cả đời nhớ kỹ tên của ta, dù có sống thì sau này không dám ra huyền thưởng lệnh với ta nữa."

.........................................................

Trong phòng trọ ở đường W.

Lý yên tuyết bây giờ vô cùng hối hận, hối hận không nên nhận vai diễn kia, vốn lúc đó muốn thể hiện những điều đã được học trong thực tế mà thôi, nghĩ bất qua chỉ là 1 chút tranh giành đàn bà của đám công tử nhà giàu nhàm chán mà thôi. Mà người ta xuất tiền cho mình diễn kịch, đồng thời mình còn có thể thực tập những gì đã học như vậy thì sao mà không làm đây?

Chỉ là không nghĩ tới, thật sự không có nghĩ đến mình diễn kịch không có thành công, đến lúc trả lại tiền lại bị người truy sát nhằm giết người diệt khẩu. Lúc đầu tưởng chuyện này thật đơn giản, chỉ là bỏ chút công sức mà thôi.Cũng may là lúc đó ca ca ở trong quân đội vừa vặn quay về chứng kiến mới cứu được mình, bằng không mình bây giờ đã bị giết chết. Vì vậy làm hại ca ca phải giết người rồi cùng mình chạy trốn khắp nơi.

Lý Điền bây giờ hết sức tức giận, thiếu chút nữa, còn kém một chút thì mình vĩnh viễn cũng không thấy được muội muội duy nhất nữa. Phỏng chừng muốn điều tra tại sao muội muội bị đuổi giết thì chỉ có hỏi muội muội mới biết được nguyên nhân mà thôi. Lý Điền tất nhiên không nghĩ muội muội lại đơn giản như vậy, nghe xong chuyện Lý Điền biết, bất kể thành công hay không thành công thì muội muội cũng sẽ bị người ta diệt khẩu.

Biết đối phương là sinh viên của hoa giang đại học đích, Lý Điền quyết đoán cùng muội muội ngay trong đêm rời đi H thị, dù sao có thể vào Hoa Giang Đại Học đều là nhận vật không đơn giản. Bất quá, Lý Điền trong lòng cười lạnh, bất kể là ai nếu hướng vào muội muội ta hạ độc thủ, ta cũng sẽ làm cho kẻ đó hối hận.

" Phanh, phanh, phanh"

Một trận tiếng đập cửa đánh vỡ sự trầm tư của hai huynh muội. Lý Điền, Lý Yên Tuyết huynh muội đưa mắt nhìn nhau, đều thấy được sự nghi hoặc trong mắt của người kia, dù sao giờ là ban đêm, quản lý phòng trọ không có việc gì bình thường cũng không đến quấy rầy khách trọ. Mà bọn họ huynh muội vừa mới đến hôm nay, mà ở chỗ này không có ai quen biết vậy mà ai lại tới tận cửa tìm bọn họ đây? Chẳng lẻ là những người đó đã đuổi theo tới nơi?

Lý Điền ra dấu bảo muội muội trốn vào nhà vệ sinh phía sau, không sợ một vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu thật sự là những người đó đuổi theo, muội muội không ở phòng ít nhất mình có thể xuống tay thoải mái. Đợi muội muội trốn xong, Lý Điền mới đến cửa hỏi:" Ai đó?"

" Lý Điền cái tên tiểu tử này, còn không mau mở cửa." Âu Dương Gia Vũ ở ngoài cửa cười mắng.

Từ trong Mộ Dung sơn trang đi ra, Âu Dương Gia Vũ liền vận dụng thần thức trong nháy mắt bao trùm cả địa cầu, tiên đế hậu kỳ thần thức quả nhiên không giống bình thường, cả địa cầu những chuyện đang xảy ra cũng đều xuất hiện rõ ràng trong đầu Âu Dương Gia Vũ.

Vốn tưởng chậm rãi thu thập tin tức xem là ai phát ra một triệu mỹ kim cho huyền thưởng lệnh đối với mình, không ngờ lại phát hiện người con gái có ý đồ phá hư chuyện tình cảm giữa mình với lão bà Mộ Dung Hạ Thu, mà nàng lại ở cùng một chỗ với Lý Điền người mà mình đã từng dạy tại quân khu, cho nên mới thay đổi chủ ý, thuấn di đi tới trước cửa chỗ Lý Điền huynh muội đang ở.

( ở chỗ này bổ sung một chút, người tu chân có hai tình huống có thể thuấn di, thứ nhất là có tâm thần tu vi và pháp lực tu vi đều đạt tới hợp thể kỳ, thứ hai là dù pháp lực tu vi không đủ, nhưng tâm thần tu vi đột phá đến tiên nhân cảnh giới cũng có thể thuấn di.)

Lý Điền nghe ngoài cửa là thanh âm quen thuộc, không khỏi vui mừng lẫn sợ hãi liền mở cửa phòng, kích động nói:" Âu Dương giáo quan."

Âu Dương Gia Vũ mỉm cười nói:" Ngươi không định mời ta đi vào chơi sao?"

" Nga, Âu Dương giáo quan mời vào." Lý Điền đưa tay mời rồi hô to giọng gọi:" Muội muội mau ra đây ra mắt Âu Dương giáo quan."

Lý Yên Tuyết đi vào vệ sinh ở phía sau trốn để khi địch nhân tới để không làm ảnh hưởng tới ca ca, không nghĩ tới vừa vào đó không bao lâu chợt nghe thấy một âm thanh quen thuộc, vừa nghĩ đã nhớ ra:" đây không phải là nam nhân ngày đó mình định phá hư tình cảm sao? Như thế nào ca ca gọi hắn Âu Dương giáo quan đây? Hắn không phải là đệ tử của Hoa Giang đại học sao?

Đang miên man suy nghĩ thì Lý Yên Tuyết nghe ca ca gọi tiếp nhất thời tâm lý hơi loạn không biết làm như thế nào cho tốt đành cúi đầu đi ra ngoài.

Lý Điền cao hứng kéo Lý Yên Tuyết đang cúi đầu giới thiệu nói:" Muội muội, đây là người mà ca ca ta bội phục nhất Âu Dương giáo quan." Lập tức chỉ vào muội muội Lý Yên Tuyết rồi hướng về phía Âu Dương Gia Vũ nói:" Âu Dương giáo quan, đây là xá muội Lý Yên Tuyết."

Lý Điền giới thiệu xong nhưng không có nghe được hai người nói chuyện, không khỏi cảm thấy kỳ quái nhìn hai người, chỉ thấy muội muội đỏ mặt cúi đầu, mà Âu Dương giáo quan thì cũng có vẻ như cười như không.

Chẳng lẻ bọn họ hai người vừa nhìn đã "kết" nhau? Bằng không muội muội gan lớn từ nhỏ như thế nào mà đỏ mặt không dám nhìn? Mà Âu Dương giáo quan cũng có vẻ mập mờ đích, Lý Điền càng nghĩ càng cảm giác được chính là như vậy.

Dù thế nào thì Lý Điền cũng không đoán được muội muội mình đỏ mặt không dám nhìn là Gia Vũ bởi vì đã từng giả mạo là tình nhân của Gia Vũ, mà Âu Dương Gia Vũ rất thú vị khi nhìn cô gái ngày đó gan lớn dị thường, bây giờ lại thẹn thùng không dám nhìn hắn. Vì vậy đương nhiên Lý Điền cho rằng Gia Vũ có ý với muội muội hắn.

Nếu giáo quan cưới muội tử vậy phải gọi mình một tiếng đại ca a, đến lúc đó mấy tên hỗn đản tiểu tử thấy ta gọi Âu Dương giáo quan là muội phu còn không hâm mộ lão tử a.

Lý Yên Tuyết thật sự là chịu không được cái không khí trầm mặc này ngẩng đầu liếc nhìn Âu Dương Gia Vũ , cố lấy dũng khí đứt quãng nói:" vậy ... ngày đó thật sự là có người trong trường học đưa tiền cho ta mời ta diễn kịch, ta ... ta chỉ là ... tưởng thực hành một chút ta học ... học trong trường mà thôi." nói đến phía sau thanh âm càng ngày càng nhỏ , gần như không thể nghe thể nghe.

Lời nói của Lý Yên Tuyết đã cắt đứt những suy nghĩ viển vông của Lý Điền, Lý Điền giờ mới biết nguyên lai là mình suy nghĩ lung tung, hai người căn bản không phải nghĩ như vậy mà theo như lời của muội muội thì chính em gái mình diễn kịch để phá hư chuyện tình của Âu Dương giáo quan Trách không được muội muội đỏ mặt không dám nhìn Gia Vũ, trách không được Âu Dương dạy quan lại có ánh mắt cổ quái như vậy. Lý Điền phải đến giờ phút này mới chợt hiểu ra.

Nhìn ánh mắt áy náy của Lý Điền, Âu Dương Gia Vũ phất tay nói cắt ngang trước khi hắn kịp nói:" Tốt lắm, ngươi không cần phải nói gì hết, ta hôm nay không phải tới để hỏi tội, các ngươi làm sao mà thành bộ dạng như bây giờ? Hình như là do người nào làm thì phải??"

Lý Điền tức giận nói:" Cũng do đám người hỗn đản, muội tử ngươi nói cho Âu Dương giáo quan những chuyện đã trải qua đi."

Lý Yên Tuyết hai tròng mắt buồn bả, yên lặng nói:" Ngày đó ta ' diễn kịch' không có thành công, sau trả lại tiền cho bọn họ đúng lúc đó, bọn họ muốn giết ta để diệt khẩu, thì ca ca vừa vặn quay lại mới được cứu ta."

Trải qua chuyện này, Lý Yên Tuyết cũng trưởng thành hơn rất nhiều, đã ý thức được ngày đó diễn kịch phá hư tình cảm của người khác là không đúng, không hề như suy nghĩ lúc đầu cho rằng tình cảm không đủ sâu không đủ tín nhiệm mới bị người xấu phá mà thôi.

Âu Dương Gia Vũ trầm tư một lúc rồi nói với Lý Điền huynh muội:" Thu thập một chút vật theo ta đi thôi, địa phương sao có thể ở được a?"

Hắn cũng không hỏi Lý Yên Tuyết đối phương là ai, bởi vì không có cần phải hỏi, dĩ nhiên đối phương đã lên kế hoạch ngay cả Lý Yên Tuyết cũng diệt khẩu, nếu muốn tìm ra ai là người điều khiển đằng sau khẳng định thì không phải trong thời gianngắn mà được, còn không bằng tự mình tìm phương pháp còn nhanh hơn.

Nghe được Âu Dương Gia Vũ nói như vậy, Lý Điền mới nhớ tới, đúng vậy làm sao mà giáo quan lại biết ta ở đây? Nhưng nghĩ đến nếu giáo quan không có là có đạo lý của hắn, cũng không cần hỏi tới vấn đề này, bởi vì khi Âu Dương Gia Vũ huấn luyện bọn họ, bọn họ đã biết giáo quan hắn không phải người bình thường.

" Ân, muội muội ngươi thu thập một chút vật, chúng ta cùng Âu Dương giáo quan đi thôi." Lý Điền từ từ nói.

Chỉ chốc lát công phu, đồ đạc đã được thu thập thỏa đáng, vốn lo lắng đối phương thế lực khổng lồ, cho nên lúcchạy trốn cũng cũng chỉ mang theo những gì cần thiết mà thôi.

Âu Dương Gia Vũ mang theo Lý Điền huynh muội nhanh chóng đến W thị tại một khách sạn năm sao thuê ba phòng vip, rồi nói nhanh với huynh muội bọn họ là ngày mai có việc sau đó đi vào 1 phòng còn bọn họ hai huynh muội thì theo quản lý khách sạn vào hai gian phòng khác.

Sau khi Âu Dương Gia Vũ vào phòng vip liền đi chỗ máy tính rồi mở máy. Ngón tay linh động gõ bàn phím tìm kiếm rồi nhanh chóng xâm nhập vào địa chỉ của Thiên Lang võng quan. (đoạn này khá khó hiểu và lủng củng nên mình lược bớt)

.........................................................

Cáp lợi ba đặc • lang chủ bây giờ phi thường hưng phấn, là người sáng lập ra tổ chức Thiên Lang sát thủ, là một trong ba tổ chức sát thủ lớn nhất ở Âu Châu, , hắn tại Âu Châu có thể nói là muốn gió được gió muốn mưa được mưa. Hôm nay hắn rất hưng phấn vì tổ chức Thiên Lang sát thủ của hắn nhận được một vụ làm ăn lớn.

" Một triệu mỹ kim cho chung cực huyền thưởng lệnh"

Một tổ chức sát thủ tổ chức có thể lớn mạnh cái cần chính là danh khí, danh dự và thực lực, ba cái đó thiếu một thứ cũng không được. Mà bây giờ cư nhiên có người lại đưa cho tổ chức Thiên Lang quan võng phát ra nhiệm vụ chung cực huyền thưởng như vậy, đối với sự phát triển của tổ chức Thiên Lang có tác dụng rất lớn, trở thành Âu Châu đệ nhất tổ chức sát thủ cũng chỉ còn đợi ngày mà thôi.

Cáp lợi ba đặc • lang chủ một bên thầm nghĩ muốn mở rông thiên Lang quan võng, cần hoàn thành yêu cầu chung cực huyền thưởng lệnh này, thì Thiên Lang tổ chức sẽ rất có tiếng đối với thế lưc ngầm trên toàn cầu.

Cáp lợi ba đặc • lang chủ mở Thiên Lang quan võng sát thủ nhiêm vụ rồi vào phần chung cực huyền thưởng giới, một triệu mỹ kim của đích chung cực huyền thưởng lệnh xem rất vừa mắt.

Đột nhiên.

Quan võng tự động chuyển tới tin nhắn, một hàng chữ màu đỏ to với nội dung :" Cảnh cáo người phụ trách Thiên lang quan võng, một khắc sau phải thu hồi chung cực huyền thưởng lệnh, nếu không tự gánh lấy hậu quả, Âu Dương Gia Vũ lưu."

Cáp lợi ba đặc • lang chủ trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, Âu Dương Gia Vũ cư nhiên có thể xâm lấn Thiên Lang quan võng, người khác có lẽ không biết, nhưng là người sáng lập thì hắn hiểu rất rõ, xâm lấn Thiên Lang quan võng khó khăn không thua gì xâm lấn căn cứ quân sự cũa Mỹ.

Từ nghày lập Thiên Lang quan võng đến nay, đây là lần duy nhất xâm nhập thành công, cũng là hoàn mỹ nhất, bởi vì chuyên gia bảo vệ của Thiên Lang quan võng ngay cả báo cáo của kẻ xâm nhập này cũng không có, điều này có ý nghĩa gì? Điều này chính là Thiên Lang thủ quan võng ở trong mắt Âu Dương Gia Vũ muốn đến là đến muốn đi là đi.

Cáp lợi ba đặc • lang chủ cảm giác toát ra mồ hôi lạnh, người như vậy thật là đáng sợ, chính là bây giờ mình còn có thể quay đầu lại sao? Cái chung cực huyền thưởng sáng nay đã truyền khắp cả thế giới ngầm, nếu bây giờ thu hồi huyền thưởng lệnh, tổ chức Thiên Lang sát thủ đến danh dự còn không có, vậy Thiên Lang sát thủ xem như xong rồi, một tổ chức sát thủ không có danh dự còn có tồn tại sao?

Còn nếu không thu hồi huyền thưởng lệnh, theo ý tứ của Âu Dương Gia Vũ, hậu quả phi thường nghiêm trọng, nghĩ lại tài khoản trong ngân hàng Thụy Sĩ của mình không ít tiền, mặc dù có chia cho những người thân cận dưới trướng, nhưng hắn lại là người cao nhất trong Thiên Lang quan võng a.

Cáp lợi ba đặc • lang chủ chỉ cảm thấy toàn thân ẩm ướt, mồ hôi từ trán liên tục chảy xuống, rốt cuộc hẳn phải làm sao bây giờ? Tên đáng chết Âu Dương Gia Vũ chỉ cho hắn một khắc thời gian, một khắc thời gian này như chờ đợi người khác đến giết chết vậy, thật là thảm a.

Sự nghiệp? Hay là tiền? Hắn lựa chọn cái gì đây? Cáp lợi ba đặc • lang chủ ánh mắt không ngừng bất định. Cuối cùng thần sắc dãn ra, đã có lựa chọn. Tiền mất có thể kiếm lại, nhưng mình không có sự nghiệp thì lấy gì dựa vào để hô phong hoán vũ ở Âu Châu?

Quyết định xong cáp lợi ba đặc • lang chủ thở phào nhẹ nhỏm, rất nhanh một khắc vừa rồi dòng chữ màu đỏ lại tiếp tục thay đổi:

" Người phụ trách Thiên Lang sát thủ, ngươi sẽ phải hối hận vì quyết định của, ta sẽ cho ngươi không còn chỗ nào tốt, từ bây giờ bắt đầu mỗi quá mười khắc thời gian ngươi tự mình mang xác những tinh anh sát thủ mà ngươi bồi dưỡng ra chôn đi. Âu Dương Gia Vũ lưu."

Cáp lợi ba đặc • lang chủ sắc mặt biến đổi, chỉ cần có sự nghiệp, tiền mất có thể kiếm, những sát thủ tự mình bồi dưỡng đã qua khảo nghiệm của mình chính là chiêu bài của mình để tung hoành ở Âu Châu. Cứ như kết quả như lời của Gia Vũ theo hắn thật... không ... có... cơ...sở.

Nhanh chóng lấy ra điện thoại di động, trước thử kiểm tra bằng điện thoại liên tục tra xét mấy người quả nhiên đều ko được.

Cáp lợi ba đặc • lang chủ đau lòng buông điện thoại xuống, tưởng tượng như có thứ gì nhau đâm vào trong lòng, trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng cầm lấy điện thoại, truyền lệnh xuống, quay về trợ thủ phân phó:" Từ bây giờ bắt đầu, lập tức liên lạc cho mọi người, liên tục bảo trì liên lạc, có tin tức gì lập tức báo cho ta biết."

Cáp lợi ba đặc • lang chủ thả người xuống chiếc ghế salon ở phía sau, tâm trạng thấp thỏm bất an đợi tin tức của thủ hạ. Trong nháy mắt mười khắc trôi qua, điện thoại di động của cáp lợi ba đặc • lang chủ vang lên, tâm lý của hắn không khỏi trầm xuống, cầm điện thoại lên nghe.

" Lão bản, số mười ba vừa mới mất liên lạc." Âm thanh của trợ thủ đích từ điện thoại truyền tới.

" Bảo trì liên lạc, có tin tức báo lại." Cáp lợi ba đặc • lang chủ toát lên sự kinh hãi, này... chắc đây là trùng hợp thôi. Cáp lợi ba đặc • lang chủ tự an ủi mình.

Mười khắc nữa trôi qua, thủ hạ tiếp tục truyền tin tới:" Lão bản, số hai mươi bảy vừa mới mất đi liên lạc."

Cáp lợi ba đặc • lang chủ trước mắt tối sầm, vừa rồi còn có thể nói là trùng hợp, còn giờ còn có thể là trùng hợp sao? Cáp lợi ba đặc • lang chủ tâm lý có phần hoảng loạn.

" Lão bản, số bốn mươi hai cũng mất đi liên lạc." Mười khắc sau âm thanh lại truyền đến.

" Ba..."

Còn chưa nghe xong thì điện thoại di động đã rớt trên mặt đất, cáp lợi ba đặc • lang chủ ngã xuống ghế salon, hai mắt trắng bệch, rồi hôn mê bất tỉnh.

... Truyện... Thuyết... Trung... Đích... Vạn... Ác... Phân... Cát... Tuyến...

(câu này ta ko biết dich ra sao nên để nguyên văn ai biết thì trợ giúp nha)

Âu Dương gia vũ tâm tình sung sướng nằm trong phòng vip, thủ lĩnh của tổ chức Thiên Lang a, các ngươi phát tổ chức huyền thưởng với ta thật không may, ta đã cảnh cáo ngươi về hậu quả nghiêm trọng của chuyện này mà ngươi không nghe, vậy hậu quả là do ngươi quá tự phụ mà thôi.

Nghĩ lại tự mình lấy được mấy trăm triệu mỹ kim là tốt rồi. Vốn ta còn không có ý xuống tay đâu, chính là không nghe ta khuyên cáo vậy đừng trách ta. Có ai lại tỵ hiềm nhiều tiền đâu? Vốn mình muốn đi kiếm chút tài liệu luyện chế pháp bảo cho lão bà, tiền này tới thật sự là lúc a. Vừa lúc có thể thu về khỏi mât công đi tìm. Mặc dù mình không thiếu tiền, nhưng có thêm tiền càng sảng khoái a

Âu Dương gia vũ trong lòng vừa động, khóe miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt sắc lạnh, mười khắc thời gian đã đến, tâm thần vừa động, tiên thức tràn ngập ra, sau đó tìm được mục tiêu tập trung, trực tiếp dụng tiên thức oanh sát. Dĩ nhiên tiên thức của hắn là tiên đế hậu kỳ đích, dùng để giết một người bình thường thật sự là đại tài tiểu dùng (tài lớn dùng vào việc nhỏ). Chỉ thấy ở ngoài ngàn dậm một nam tử lập tức ngã sấp xuống tại phòng khách, hơi thở không còn, chết chết ngay tại chỗ.

Âu Dương Gia Vũ tiên thức đảo qua, trong đầu rõ ràng hiện ra sát thủ hoặc lính đánh thuê đang tới nơi này, ánh mắt càng thêm sắc lạnh. Trầm ngâm chốc lát, Âu Dương gia vũ hừ lạnh, lẩm bẩm:" Trực tiếp dụng tiên thức oanh giết các ngươi thì quả thực quá tiện nghi các ngươi, xem ta cho các ngươi chết như thế nào." Đang khi tự nói hai tay đánh ra 108 đạo pháp huyền, lấy hắn làm trung tâm trong phương viên mười dặm, bố trí một cái tâm ma ảo trận, do tâm thần trực tiếp khống chế.

Rạng sáng hai giờ bốn mươi ba phút, Âu Dương gia vũ bỗng dưng mở hai mắt, lộ ra nụ cười tà mị, tâm thần khống chế ảo trận vừa động.

An Thứ Tỉnh Xuyên nhận được Sơn Bổn quân lệnh tối hậu, tự mình chỉ huy một gã thần nhẫn, năm tên thượng nhẫn, mười tên trung nhẫn chạy tới Trung Quốc, mắt thấy mục tiêu ở ngay địa phương không xa phía trước, An Thứ Tỉnh Xuyên không khỏi có phần hưng phấn.

Dựa theo nhẫn thuật của Nhật Bổn mà nói thì ám sát thích hợp nhất, lần này vi đề phòng vạn nhất tổ chức đã phái ra một gã thần nhẫn, thần nhẫn a, cả quốc gia tổng cộng cũng bất quá hơn mười thần nhẫn mà thôi. Mà mình cũng chỉ bất quá là thượng nhẫn, bởi vì được Sơn Bổn quân tín nhiệm mới có thể đảm nhiệm lần này nhiệm vụ của đầu lĩnh. Lần này tổ chức phái ra thần nhẫn, lần này ám sát nhiệm vụ tựa hồ không có cái gì lo lắng cả.

Đang trong lúc hắn hưng thì chung quanh hoàn cảnh biến đổi, cư nhiên từ ban đêm biến thành ban ngày, hơn nữa mình cả bóng dáng địch nhân một người cũng không thấy, An Thứ Tỉnh Xuyên không thể tin được xoa xoa con mắt, trước mắt tình huống vẫn như cũ không thay đổi, thật sự rõ ràng liễngay trước mắt. Không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận chuyện gì xảy ra, hoàn cảnh trước mắt lại biến đổi, biến thành mấy trăm người cầm khảm đao hướng hắn vọt tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro