bách thế trùng tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Phía sau nhanh lên, đội nào chạy cuối sẽ không được ăn trưa." Gia Vũ dễ dàng vượt lên trước, cảm giác thật sự là sảng khoái.

Các đội viên chạy phía sau không khỏi hoảng sợ, trời ạ, phụ trọng so với bọn hắn hơn nhiều gấp đôi, có thể chạy vượt qua bọn họ hoàn dễ dàng, không hổ là giáo quan a, ngay lập tức tăng tốc đuổi theo.

Tứ vòng, năm vòng thì tốc độ của đội ngũ còn duy trì được, sau vòng thứ 7, thứ 8, cả đội ngũ đều chậm lại, toàn bộ binh trủng tinh anh này mỗi người đều ướt đẫm mồ hôi, hô hấp cũng dồn dập, nhưng ba đầu lĩnh Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ vẫn chưa biểu hiện gì, Gia Vũ chứng kiến loại tình huống này khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười quỷ dị, giương giọng quát:" Chạy chậm quá? Đi bộ đấy hả, còn không nhanh lên cho ta."

Mọi người không khỏi cười khổ, ngày hôm qua còn khinh bỉ Tiểu Hài Tử giáo quan này không hiểu cái gì chứ, không nghĩ tới thiếu niên giáo quan này cường hãn như vậy, nhìn bộ dáng dễ dàng của hắn như thế kia hình như không phải người mang bốn mươi cân phụ trọng chạy bộ mà giống như đang đùa bỡn, trong đầu không khỏi hiện ra hai chữ, biến thái.

Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ cả ba nhìn Gia Vũ với ánh mắt bội phục, tự mình nếu phụ trọng bốn mươi cân chạy đến bây giờ khẳng định không có dễ dàng được như giáo quan, trong bụng lại không phục, chẳng lẻ chúng ta phụ trọng hai mươi cân lại không đuổi kịp giáo quan mang phụ trọng bốn mươi cân?

Ba người không hẹn mà cùng liếc mắt tốc độ lập tức tăng lên, các đội viên mặc dù không muốn nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có thể chạy với tốc độ nhanh hơn.

Một vòng nữa lại qua, mọi người cảm thấy thiết giáp trên người càng ngày càng nặng, hai chân cũng bắt đầu không nhấc lên nổi, mười một vòng, mười hai vòng, mười ba......Sau mười lăm vòng, tốc độ của cả đội ngũ lại giảm dần, mọi người chỉ cảm thấy hai đầu gối càng ngày càng mỏi, thiết giáp trên người hình như nặng mấy trăm cân đè xuống, toàn thân quần áo ướt đẫm mồ hôi.

Phía trước dẫn đầu Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ ba người cũng có chút mệt mỏi, ba người đưa mắt nhìn qua, phát hiện giáo quan vẫn dễ dàng lướt đi, không khỏi hoảng sợ, bản thân chỉ mang phụ trọng hai mươi cân lại không cảm thấy dễ dàng như giáo quan mang phụ trọng bốn mươi cân.

Vương Thần cùng Chu Thiểu Ngộ hai người càng kinh hoàng không thôi, bản thân có nội công trợ giúp mà vẫn còn kém giáo quan nhiều như vậy, hắn rốt cuộc là ai a? Bản thân nhìn không ra hắn là người học nội công, cho dù công lực so với mình cao hơn cũng phải cảm giác được a, chẳng lẽ nội công hắn đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết tiên thiên chi cảnh? Khả năng này trăm năm qua cũng chưa từng nghe nói có ai nội công tu vi đạt tới tiên thiên chi cảnh a, nếu không phải nội công thì làm thế nào mà lợi hại như vậy chứ???

Gia Vũ nhìn những phần tử tinh anh trước mắt này tốc độ đang chậm dần, hắn tự nhiên nhìn ra trong đó có mấy người đã đạt tới cực hạn, ngay cả Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ ba người cũng không phải dễ dàng, nếu không phải ngày đầu tiên chấn nhiếp bọn họ, bản thân chỉ mới hạ cấm chế trọng lực trên người thành năm ngàn cân, cũng bởi vì cấm chế trên người chỉ có năm ngàn cân, nếu không bản thân bi giờ cũng đã cực hạn, không cảm thấy dễ dàng như bi giờ, nhìn ánh mắt của mấy tên đang hướng về mình là biết ngay bọn họ giờ đang chấn động không ngờ, bi giờ mới nghĩ tới mà lác mắt a?

Gia Vũ trong mắt hiện lên một tia quỷ dị, ranh mãnh nói:" Như thế nào lại chậm rồi? không Kiên trì được sao?" giọng điệu khinh thường nói:

" Đây là tinh anh quân đội, tinh anh trong tinh anh sao? Các ngươi bây giờ muốn bỏ cuộc sao?"

Nghe được" Như thế nào lại chậm rồi? không Kiên trì được sao?" Mọi người không khỏi xấu hổ cúi đầu, lại nghe thấy"Đây là tinh anh quân đội, tinh anh trong tinh anh sao? Các ngươi bây giờ muốn bỏ cuộc sao?" Trong lòng mọi người ngẩn ra, đúng vậy, bản thân vô luận là trong quân đội mà nóihoặc hay là tinh anh mà nói đều là ngàn người tuyển một , bây giờ chỉ bất quá mặc phụ trọng cũng kiên trì không nổi như thế nào có thể trở về nhìn mặt huynh đệ chiến hữu? Nghĩ vậy mỗi người đều là khí thế bạo tăng, cước bộ cố gắng nhanh hơn.

mấy người đã đạt tới cực hạn cũng cố gắng tăng tốc đuổi theo, chạy nhanh hơn hai chân mỏi đến bủn rủn, bất quá chạy được một lúc đầu gối đang mềm nhũn hình như sinh ra một cổ lực lượng, cảm giác bủn rủn đã bớt đi rất nhiều, không khỏi hưng phấn đắc nhảy dựng lên.

Gia Vũ chứng kiến những người này bị nói khích khí thế tăng lên, trong đó cũng có người đạt tới cực hạn và đột phá sinh lý cực hạn bản thân, không khỏi vui mừng cười, ngay lập tức sử dụng khắc dụng tiên thức ghi chép trạng thái của từng người, đến lúc đó tùy tình huống tìm ra phương án thích hợp để huấn luyện.

Cứ như vậy một vòng rồi lại một vòng, người nào không chạy nổi Gia Vũ lại dùng các loại phương pháp" Trợ giúp" về phần Hắn trợ giúp thế nào ngoại nhân cũng không thể biết được.

trong nháy mắt hai mươi vòng đã hoàn thành, mọi người cũng trở lại điểm xuất phát nhanh chóng xếp thành hàng, không có một người bàn tán, bàn tán? Đùa àh, vừa rồi khi mang y phục phụ trọng trên người chạy bộ đại bộ phận đều được giáo quan đặc biệt" Chiếu cố", nhớ tới giáo quan tiện tay vỗ vào người một cái liền cảm thấy toàn thân như bị ngàn vạn con kiến cắn xé trong cơ thể, nhớ tới cảm giác đó vẫn cảm thấy kinh khủng.

Gia Vũ nhìn mấy "Tên" này tự giác như vậy, không khỏi cười đắc ý, bình tĩnh nói: "Lần này các vị có thể làm được, phụ trọng thiết giáp không được cởi ra, nghỉ ngơi tại chỗ mười phút."

Mọi người lập tức ngồi bệt xuống nắn bóp hai đầu gối, khôi phục bao nhiêu tốt bấy nhiêu, ai biết sau mười phút biến thái giáo quan này lại an bài nhiệm vụ gì a.

" Hết giờ, tập hợp." Gia Vũ lão thần hô.

chứng kiến mọi người nhanh chóng sắp xếp đội hình, Gia Vũ hài lòng gật đầu, mấy tên này cuối cùng cũng hoàn toàn khuất phục, xem ra thủ đoạn ta cũng hiệu quả a, thản nhiên nói:" Tản ra một khoảng nhất định cách sau đó nhảy cóc 100 bước theo tốc độ của ta." Nói xong dẫn đầu thực hiện.

mọi người cũng nhận lệnh theo sát tiến lên......

bắt kịp tốc độ của ta, phía trước 100 bước tiến lên......,

tăng tốc nhảy cóc 100 bước......,

tốc độ theo ta......

Binh chủng đặc biệt cứ như vậy theo giáo quan một lần nữa lại khiêu chiến sinh lý cực hạn bản thân, mà Gia Vũ vẫn dùng tiên thức ghi chép tình huống mỗi người .

Ngày thứ hai, vẫn huấn luyện như cũ, có một điểm bất đồng chính là Gia Vũ tăng thêm trọng lực cấm chế trên bản thân.

Ngày thứ ba, phụ trọng y phục sau hai mươi vòng, Gia Vũ rõ ràng cảm giác được bản thân cũng đạt tới cực hạn liễu, bỏ lại một câu "tự do huấn luyện" tăng tốc vọt đi, mọi người nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.

Đầu gối bủn rủn cảm giác lần lượt đánh sâu vào Gia Vũ, toàn thân cơ thể cũng càng ngày càng gấp, Gia Vũ đối với tình huống này kinh nghiệm phong phú lại một lần nữa đề thăng tốc độ, gia tốc, gia tốc, tái gia tốc.

Tràng thượng đang tự do hoạt động, Binh chủng tinh anh đều nhìn Gia Vũ với ánh mắt kinh hãi, lúc này tốc độ Gia Vũ cũng đạt cực hạn, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên giáo quan đã vọt ra ngoài hơn mười thước, không khỏi vừa kinh hãi vừa hưng phấn toát lên vẻ sùng bái, cao thủ a, tuyệt đối cao thủ, nghĩ đến có cao thủ như vậy làm giáo quan của mình liền kích động mặt đỏ tới mang tai.

Lý Điền càng thấy vậy hai mắt tỏa ánh sáng, Vương Thần cùng Chu Thiểu Ngộ cũng là thầm khen không thôi, bọn họ tự nhiên nhìn ra giáo quan chỉ là bằng lực lượng bản thân tốc độ chạy đến, cho dù mình có dùng khinh công thân pháp cũng không đạt được tốc độ như thế a.

Gia Vũ cũng không lý tới, hắn bây giờ chỉ biết gia tốc tái gia tốc, đột nhiên, chân nhẹ bẫng, thân thể lâng lâng trống rỗng sinh ra một cổ lực lượng, toàn thân thư thái không thôi.

Đột phá!!!

Gia Vũ cười sung sướng, giở tay nhấc chân toàn thân tràn ngập lực lượng, ngoại công tiên thiên cảnh giới, cuối cùng cũng đạt tới, có thể đáp ứng yêu cầu tu luyện cửu chuyển bất diệt kim thân.

Đi tới huấn luyện giữa sân chứng kiến ánh mắt mọi người kinh hãi, hưng phấn, sùng bái hay phức tạp, không khỏi bất đắc dĩ cười khổ, nhưng lập tức ngẫm lại cũng không có gì phải giữ bí mật, đã biết cũng không có gì cùng lắm thì....

Lạnh nhạt cười quay về mấy tên trong binh chủng tinh anh (Từ giờ ta gọi là đặc công cho gọn) nói:" Muốn đạt tới cảnh giới như ta thì cố gắng lên, từ ngày mai ta sẽ bắt đầu nhằm vào các ngươi tiến hành chính thức huấn luyện, cũng nên dạy các ngươi kỷ xảo chiến đấu, cũng từ ngày mai bắt đầu đi, hôm nay trước hết nói với các ngươi một chút tri thức."

Mọi người tỉnh táo lại không khỏi hưng phấn đắc hô to:" Giáo quan vạn tuế."

" Thiên hạ võ công, vô kiên bất tồi, duy khoái không phá, võ công chiêu thức mà nói thì phi thường có đạo lý , nhưng có mấy ai có thể làm được mấy chữ đó chứ? Cũng nên yếu kết hợp lực lượng tự thân vận dụng, cho nên ngày mai ta sẽ căn cứ tình huống các ngươi bắt đầu tự thân tiến hành chính thức huấn luyện, chủ yếu mục là huấn luyện thân thể mềm dẻo, độ linh mẫn, bộc phát lực, có thể linh hoạt vận dụng hết thảy lực lượng tự thân mà đạt tới một người theo như mấy chữ vừa nói." Gia Vũ khàn khàn nói.

Ban đêm, Gia Vũ từ tu luyện tỉnh lại, trong mắt Gia Vũ một tia mừng rỡ, phân thần hậu kỳ, theo tốc độ tu luyện này, không bao lâu mình có thể quay về Tu Chân Giới.

Trong đầu hiện lên phương pháp tu luyện cửu chuyển bất diệt kim thân, Gia Vũ vừa luyện thể công pháp vừa tu luyện đi......

GJ quân khu huấn luyện tràng nhất hào, Gia Vũ chắp tay đứng ở giữa sân nhìn một trăm tên đội viên hoặc mặc phụ trọng, phụ trọng tăng lên, , phụ trọng khớp gối, hai tay, ..... Các loại huấn luyện không đồng nhất, hiệu quả bản thân xem ra tuy còn kém người mạnh, nhưng so với một tháng trước đã thay đổi một trời một vực.

Đặc biệt Lý Điền vốn là người có độc môn ngoại công, chỉ là tới nay đều tự mình luyện tập, không có người chỉ điểm, hiện được bản thân giáo quan chỉ điểm huấn luyện tiến bộ có thể nói một ngày ngàn dậm.

Mà Vương Thần và|cùng Chu Thiểu Ngộ hai người bây giờ càng nội ngoại kiêm tu hỗ trợ lẫn nhau, ngoài ba đội trưởng này còn có mấy người đội viên cũng tương đương không sai, Trương Hổ Đội viên của Lý Điền ngoại hiệu" Con cọp" cùng Lưu Thân bên đội của Vương Thần đều có kết quả khả quan, đội Chu Thiểu Ngộ có kim Đông hải và Trương Quế Sơn, năm đội viên này đều có biểu hiện tiến bộ.

"Giáo quan." Lý Điền kính nể nhìn giáo quan trẻ tuổi trước mắt, một tháng, ngắn ngủn một tháng, tự mình hao tổn tâm tư đều không thể đột phá ngoại công bây giờ lại liên tục đột phá, vừa mới cảm thấy lại có dấu hiệu đột phá, hết thảy đều do giáo quan trẻ tuổi này ban tặng a.

" Lý Điền a, không sai, lại sắp đột phá, hôm nay ngươi ở lại huấn luyện một chút, ngày mai ta giúp ngươi đặc huấn tất có khả năng nhất cử đột phá." Gia Vũ mỉm cười nói.

Lý Điền trong lòng vui vẻ, hoan khoái địa đáp:" Cám ơn giáo quan, ta đi huấn luyện đây."

" Ân, đi thôi." Gia Vũ phất phất tay bình thản nói, đợi Lý Điền đi rồi đột nhiên nhớ tới hẳn là trở về căn cứ đặc tính của mỗi người thiết lập từng phương án huấn luyện riêng, như vậy có thể không cần mỗi ngày trừng mắt nhìn bọn họ, để cho bọn họ chiếu phương án huấn luyện ta chỉ đến thời hạn thì kiểm tra điều chỉnh không được sao? Cứ như vậy, nghĩ vậy nhấc chân lững thững đi về ký túc xá.

trong nháy mắt Gia Vũ ở tại quân khu GJ cũng được ba tháng, từ ngày trở về đều tính toán, thiết lập phương án huấn luyện cho từng người.

trong khoảng thời gian này Gia Vũ chỉ cần định kỳ kiểm tra một chút, tại phương án huấn luyện chi tiết điều chỉnh một chút là được.

Chúng đội viên đều tích cực tự giác huấn luyện, chủ yếu là phương án huấn luyện của Gia Vũ quá hữu hiệu, đội viên môn mỗi người đều có cảm giác được thực lực bản thân tăng lên rất nhanh, mỗi người đối Gia Vũ giáo quan trẻ tuổi này bội phục sát đất, sùng bái đạt tới cực điểm , bây giờ cho dù Gia Vũ nói luyện tập gấp ba lần là lực lượng bản thân có thể tăng lên phỏng chừng bọn họ cũng hội tin tưởng.

" Lưu thân ngươi chạy nhanh lên cho ta, trương hổ tiếp tục làm thêm một trăm lần nữa, trương quế sơn hít đất tiếp 100 cái, tốc độ nhanh lên một chút." Gia Vũ đứng ở giữa sân chỉ điểm, đột nhiên tiên thức phát hiện phó Tư Lệnh quân khu Trương Chí Xuân đang đi tới, không khỏi cảm thấy kỳ quái, chẳng lẻ có chuyện gì? Đợi Trương Chí Xuân đi tới trăm thước liền ra đón hỏi:" Trương thủ trưởng như thế nào lại tới đây? Có chuyện gì mà khiến trương thủ trường tự thân đến vậy?"

" Cũng do bản sự của Âu Dương giáo quan ngươi a." Trương Chí Xuân mỉm cười nói.

Gia Vũ ngẩn ra, nghi hoặc nói:" Chuyện của ta? Ta có chuyện gì khiến trương thủ trưởng tự thân xuất mã vậy?"

Trương Chí Xuân ha ha cười nói:" Tại gia gia ngươi gọi điện thoại kêu ngươi đi trở về, cho nên thủ trưởng bảo ta qua nói với ngươi một tiếng."

Gia Vũ chợt hiểu ra nói:" Nguyên lai như thế, vậy để ta nói vài câu từ biệt mọi người đã."

Trương Chí Xuân gật đầu nói:" Âu Dương giáo quan mời."

Gia Vũ quay về chỗ huấn luyện hướng đội viên quát to:" Lập tức tập hợp."

Ba phút sau, ba đội hàng ngũ chỉnh tề sắp xếp ngay ngắn trước mặt Gia Vũ, Trương Chí Xuân thấy vậy cảm thán không thôi, không hổ là thủ trưởng Âu Dương vô địch tự thẹn thu kém a, phải biết rằng vừa rồi có một số người đang mang phụ trọng bào bộ ở phía rất xa mà ba phút liền có thể chỉnh tề sắp xếp ngay ngắn cho thấy so với ba tháng trước tiến bộ không phải bình thường a, đáng tiếc Âu Dương lão gia tử lại yêu cầu gọi về.

Gia Vũ nhìn những tinh anh đặc biệt được mình huấn luyện suốt ba tháng qua, bi giờ phải chia tay có một chút cảm giác không muốn, hít một hơi bình tĩnh nói:" Các vị đội viên, hôm nay giáo quan ta có việc phải rời khỏi các ngươi, sau này các ngươi phải tự giác tu luyện."

Vừa nói ra mọi người kinh hãi nhảy dựng lên.

" Giáo quan......" Lý Điền xúc động kêu to, tiếng hô này bao hàm rất nhiều ý nghĩa, cảm kích, biết ơn, không nỡ chia tay...

" Giáo quan......" Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ lập tức đứng lên, thiếu niên giáo quan đã trợ giúp bọn hắn không biết bao nhiêu.

" Giáo quan......" Tất cả mọi người đều đứng lên, cũng không trách được, giáo quan trẻ tuổi này vừa làm cho người ta kính nể không thôi đã sớm rời đi.

Gia Vũ nhìn ánh mắt không muốn của mọi người, không khỏi bồi hồi, chứng kiến Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ ba còn muốn mở miệng nói cái gì đó, vội vàng khoát tay, thở dài nói:" Các ngươi không cần nhiều lời, không có buổi tiệc nào mà không tàn, chỉ cần sau này các ngươi dựa theo phương án ta lập tự mình huấn luyện, ở lại hay không cũng không ảnh hưởng nhiều lắm."

" Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ ba đội trưởng các ngươi phải dẫn đầu làm gương a, nếu huấn luyện không tốt ta sẽ không nhìn mặt các ngươi nữa a."

một trăm người hai mắt đỏ bừng, đồng thanh đáp:" Giáo quan, chúng ta nhất định dựa theo yêu cầu của ngươi tiến hành huấn luyện , tuyệt đối không để người thất vọng."

Gia Vũ không muốn ở này loại hào khí hạ cửu đợi, gật đầu đối Trương Chí Xuân nói:" Trương thủ trường, đi thôi."

này hậu kinh Gia Vũ huấn luyện quá nhất trăm người của quân khu GJ đoạt được vô số vinh dự, vì tổ quốc lập không biết bao nhiêu công lao, hai mươi năm sau trong một trăm người có mười người vì không ngừng tích luy quân công được thăng quân hàm tướng, trong đó Lý Điền, Vương Thần, Chu Thiểu Ngộ trở thành giáo quan, quân hàm đạt tới mức cao nhất là cấp bậc thượng tướng.

Trương Hổ, Trương Quế Sơn, Triệu Khả Cán, Kim Đông Hải, Lưu Thân năm người lúc đầu thực lực cũng gần bằng ba vị đội trưởng, Trương Hổ cùng Lưu Thân quân hàm đạt trung tướng cấp bậc,

ba người còn lại đạt cấp bậc thiếu tướng, có thể nói cả đời vinh quang vô cùng, nhưng vô luận bọn họ đạt tới địa vị gì, thì cả đời bọn họ đều nhớ kỹ giáo quan trẻ tuổi ban đầu......

..................................................................

G tỉnh N thị trên đường cao tốc, một chiếc xe đua siêu cấp đang di chuyển, trong xe một người trẻ tuổi tóc đen, anh tuấn hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc hoàn mỹ khuôn mặt thành thục mà kiên nghị, nhưng bộ dáng chỉ mười lăm sáu tuổi, ánh mắt thâm thúy làm cho người ta quên tuổi hắn, một thân mặc trang phục tùy ý bản thân vô thức tản mát khí thế siêu phàm thoát tục.

rốt cục có thể quang minh chánh đại " Đi học" , người trẻ tuổi Trong xe khóe miệng tươi cười, tự mình ba tuổi đã đem tri thức của thế giới này học hết rồi, bây giờ " Đi học" xem ra có điều không được tự nhiên a?? cuối cùng cũng có trường học báo đỗ đầu tiên, nghĩ vậy chân đạp mạnh, siêu xe vọt đi.

..................................................................

Hoa Giang Đại Học được đặt tại tỉnh G thị N Trung Quốc, là trường đại học thuộc sở hữu tư nhân, giáo sư giảng dạy và thiết bị giảng dạy đều được trang bị hiện đại nhất, được xưng là" Phương đông quý tộc đại học", đương nhiên có thể tới nơi này học cũng không phải là người bình thường, bởi vì không phải ai cũng trả được hơn mười vạn tiền học phí hàng năm, hơn nữa kể cả có tiền ngươi cũng không thể học ở đây, bởi vì Hoa Giang Đại Học được ủng từ ngàn năm trước bởi tứ đại thế gia, do tứ đại thế gia thành lập, đại học này bất quá là vì đệ tử của tứ đại thế gia gia tộc mà thôi, cũng không phải vì kiếm tiền, cho nên ngươi có tiền cũng vị tất có thể vào học.

Hoa Giang Đại Học thiết lập trung bộ, cao trung bộ, đại học bộ, tổng cộng cũng có vạn người, hiệu trưởng phó hiệu trưởng đều là khoa viện viện sĩ, rất nhiều giảng viên là giáo viên danh dự và học giả, đều do tứ đại thế gia vận dụng lực lượng gia tộc mời tới, bởi vì trường học vốn mang tính chất tư nhân, cho nên nếu không phải gia tộc trực hệ đệ tử của tứ đại thế gia thì giáo sư cũng không để vào mắt.

" Chi......" thanh âm ma sát bánh xe tiếp xúc với mặt đất, Tại của chính Hoa Giang Đại Học mọi người nhìn thấy một lượng lớn siêu cấp xe đua "Posche" phi thẳng đến trước cổng, sau đó quay một góc chín mươi hoàn mỹ tốc độ không thay lướt thẳng vào bên trong.

những người chứng kiến loại tình cảnh này đều than thở không thôi, siêu xe tại Hoa Giang Đại Học có không dưới trăm chiếc, nên cũng không có gì ngạc nhiên, bọn họ than thở chính là kỹ thuật lái xe vừa rồi, cho dù một cao thủ đệ nhất trong nghề lái xe cũng không thể thực hiện một cú quay góc hoàn mỹ tới vậy, rốt cuộc là ai? Như thế nào từ trước kia cho tới bây giờ không nghe thấy ai nói trong trường học lại có người kỹ thuật lái xe tốt như vậy? Nhịn không được tò mò mọi người trong trường đều bu lại xem, để nhìn tận mắt nhân vật thể hiện vừa rồi.

Hoa Giang Đại Học đại học tổng cộng có mười sáu phân viện năm mươi hai hệ đào tạo, Gia Vũ một bên điều khiển một bên xuất ra tiên thức tìm tòi học viện tin học, tìm được, Gia Vũ thản nhiên cười, điều khiển linh hồn hướng học viện tin học tìm kiếm.

Học viện tin học Hoa Giang Đại Học trình độ cực cao cường tuyệt đối không có người nghi ngờ, nguyên nhân chủ yếu là tin học học viện vinh dự có viện trưởng là Hoàng Thiên Hoa là một trong tam đại võng lạc an toàn chuyên gia của Trung Quốc.

Gia Vũ để xe đỗ ở cửa học viện tin học, vừa định xuống xe một cái, đột nhiên nhớ tới một điều gì đó, không khỏi thầm mắng, thật sự là bổn đản, vật gì gia gia cũng làm xong rồi ta còn vào báo cái gì đây a, vốn chính là thử nghiệm một chút cuộc sống đệ tử mà thôi, chút nữa là không xong rồi?? Chẳng lẽ còn phân biệt đệ tử lão thành, các khóa cao cấp khác nhau? Như vậy việc vừa rồi như thế nào không nghĩ tới chứ?

Nhìn chìa khóa trên xe, nếu không, trước hết đi xem phòng học đi, nhớ tới cái chìa khóa gia gia giao cho mình lại tươi cười, phải đi xem gia gia rốt cuộc cho ta vui mừng lẫn sợ hãi gì đây, thuần thục điều khiển xe quay lại.

cửa học viện tin học đệ tử lui tới làm thủ tục nhập học đều không hiểu tò mò nhìn chiếc xe đua siêu hạng, vừa phóng đến đây rồi dừng lại sau đó lại phóng đi? Nghĩ mãi không biết nguyên nhân là gì.

.............................................................

N thị thiên phủ biệt thự bên trong khu biệt thự Bát phòng, Mộ dung Hạ Thu thủ cầm một quyển màu đỏ đưa ánh mắt phức tạp địa nhìn bức họa thật lớn chủ phòng ngủ trước mặt, vẻ mặt Mộ dung Hạ Thu ngọt ngào nhìn chăm chú nam tử anh tuấn trước ngực, mà tên nam tử kia cũng thần sắc ái mộ ôm eo Mộ dung Hạ Thu, Mộ Dung Hạ Thu không khỏi đỏ mặt lên, lẩm bẩm nói:" Nhất định là gia gia giở trò quỷ."

nhìn tờ giấy trên tay viết" Kết hôn chứng" Ba chữ to tướng, vừa thẹn vừa giận còn có một tia âm ỉ sung sướng.

"Gia gia ghê tởm, cư nhiên ngay bản thân mình cũng không biết chứng thư kết hôn cấp bao giờ, cứ như vậy ta chẳng phải là tiểu oan gia ......" Mộ Dung Hạ Thu mím môi, không dám đi xuống.

ngẩng đầu nhìn bức họa kia thoáng có tướng mạo anh tuấn ngây thơ, Mộ Dung Hạ Thu tư duy không khỏi hồi tưởng sinh nhật mười hai năm trước, một tiểu hài tử ba tuổi sắc mặt thong dong đi tới cổ cầm trước mặt ngồi xuống, nhắm mắt chỉ chốc lát, một đôi tay linh xảo đàn một bản say lòng người, đến khi bản thân tỉnh lại rốt cuộc nhìn không thấy hắn, mà cũng bì yến hội gia gia vì mình đính hôn.

" Thiếu phu nhân." Một giọng nư cất lên Mộ Dung Hạ Thu bừng tỉnh.

" Chuyện gì?" Mộ Dung Hạ Thu hai má đỏ ửng nói, nữ nhân vừa mới vào nhìn Thiếu phu nhân đang phân vân không hiểu, nhìn thấy được bức họa và chứng thư mới hiểu ra, phỏng chừng các nàng cũng đã thấy được chứng thư kết hôn, còn có bức họa thân mật kia, bây giờ cho dù bảo các nàng nói không cũng vô dụng .

Nữ nhân kỳ quái nhìn nữ chủ nhân mặt đỏ bừng, bất quá nàng cũng không dám hỏi gì, cung kính nói:" Cơm tối đã chuẩn bị xong, Thiếu phu nhân lúc nào cần thì gọi nhé."

Mộ Dung Hạ Thu suy nghĩ một chút hỏi: "Thiếu gia các ngươi lúc nào quay lại?"

nữ dong kinh ngạc nói: "Thiếu phu nhân, thiếu gia chúng ta còn không có nói, không biết lúc nào sẽ về."

Mộ Dung Hạ Thu nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi nhìn bên trong tủ tất cả đều là quần áo nam nhân còn tưởng rằng hắn ở tại nơi này chứ, may mắn là tiểu oan gia này không có mặt ở đây, bằng không mình sẽ không biết nên nói cái gì bây giờ , nghĩ tới từ lúc đính hôn vài chục năm đến giờ một lần cũng chưa thấy qua hắn, trong lòng có cảm giác mất mác một thứ gì đó, thản nhiên nói với nữ giúp việc:" Vậy đi ăn cơm, ta cũng nên đi xuống."

Gia Vũ giá điều khiển chiếc xe đua chậm rãi đi vào gara ngầm của biệt thự bát hào, chỉ thấy trong gara có một lượng lớn xe hơi hạng siêu sang đủ các màu, không khỏi ngẩn ra, gia gia thật sự là chu đáo, sợ mình có một chiếc xe không đủ sử dụng liền chuẩn bị một lượng lớn, Gia Vũ mỉm cười đi ra khỏi gara, trên đường vào vừa rồi, hắn có gặp một chiếc xe so với hắn còn cao cấp hơn gấp trăm lần, đi lên nhà, xuất ra chìa khóa để mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Gia Vũ nhất thời trợn mắt há hốc mồm, trên bàn ăn đang có 6 người đang ăn sáng, một nữ hài tử vóc dáng yểu điệu đang dùng cơm, khuôn mặt hé ra đủ để làm cho nam nhân điên cuồng ngây ngất, hai lọn tóc đen huyền mềm mại, làn da trắng như tuyết dưới ngọn đèn huyền ão làm động lòng người, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẻ nhếch, một đôi mắt long lanh đang nhìn mình, ánh mắt không ngừng chuyển đổi, biến hóa cực nhanh cũng là sau khi nhìn thấy mình, hảo một người xinh đẹp mê người, động lòng người nhi.

Gia Vũ không khỏi nuốt nước miếng , xác định đây không phải là người giúp việc, không khỏi nghi vấn nói:" ách ..., ngươi ... là ai a ? như thế nào lại ở nơi này?"

Mộ Dung Hạ Thu vừa thẹn vừa giận nhìn tiểu oan gia trước mắt này, nàng tự nhiên nhận ra Âu Dương gia vũ, hôm nay bức họa kia nàng đã nhìn nửa ngày, chỉ là không nghĩ là gặp mặt dưới tình huống loại này, nhìn hắn đang ngất ngây bản thân tâm lý mơ hồ có chút đắc ý, nàng đối với nhan sắc của mình vốn rất tự tin , không nghĩ tới hắn cuối cùng lại nói" Ngươi là ai"? Mộ Dung Hạ Thu có cảm giác dở khóc dở cười, bây giờ hai người đã có chứng thư kết hôn, theo khía cạnh pháp luật mà nói mình chính là " Lão bà" của hắn.

nghĩ tới đây sắc mặt đỏ ửng, làm sao bây giờ? Chẳng lẻ nói ta là lão bà của ngươi? Vậy không mắc cở chết người a, đang xấu hổ không biết nói như thế nào thì nữ giúp việc đi ra tiếp lời nói:" Thiếu gia, ngươi đã trở lại, Thiếu phu nhân cũng vừa bắt đầu ăn cơm mà, ta mang thêm bát đũa cho thiếu gia."

" Thiếu phu nhân?" Nếu vừa rồi Âu Dương gia vũ chỉ là khiếp sợ vì Mộ Dung Hạ Thu xinh đẹp, lần này chính là bị câu " Thiếu phu nhân" làm cho Hoàn toàn ngây dại, bản thân là thiếu gia lại bảo nàng Thiếu phu nhân, dùng cái mông để nghĩ cũng biết Đây là cái gì ý tứ, trời ạ, này... Đây là lão bà của mình a?? Mình lúc nào cưới được một lão bà xinh đẹp như vậy a?

Nhìn người giúp việc mang chén bát tới, Âu Dương gia vũ đi tới bên cạnh Mộ Dung Hạ Thu ngồi xuống, cẩn thận ấp úng hỏi:" Ách..., vị tiểu thư này, chúng ta có phải hay không có cái gì... Cái gì hiểu lầm a?" lắc lắc đầu nói tiếp:" Ta không biết ta cưới được lão bà xinh đẹp như vậy lúc nào a?"

Mộ Dung Hạ Thu nhịn không được "khúc khích" Cười, Âu Dương gia vũ mặt tái nhợt liếc mắt, ngày đó kể từ khi sinh ra đối với phong tình Âu Dương gia vũ mặc dù sống gần mười ngàn năm vẫn là lão xử nam, chưa từng nếm qua cảm giác này a, Mộ Dung Hạ Thu nhìn bộ dáng Âu Dương gia vũ thiếu chút nữa cười to, cố nén cười nghiêm mặt đến mức đỏ lên thấp giọng nói:" Ta là Mộ Dung thế gia, Mộ Dung Hạ Thu."

Mộ Dung Hạ Thu? Âu Dương gia vũ nghi hoặc lắc đầu, chợt ánh mắt sáng ngời, trong mắt hiện lên sanh nhật mười hai năm trước của mình trong bữa tiệc có một tiêu cô nươngt duy nhất, thầm nghĩ cũng may trí nhớ của mình vẫn còn tốt, không nghĩ tới năm đó tiểu cô nương kia bây giờ lớn lên lại đẹp như vậy, thế mà lại là lão bà của mình, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng tám chín phần mười chắc chắn là do gia gia giở trò quỷ, trách không được gia gia lại điện thoại bảo mình từ GJ quân khu về gấp, lại còn nói khi trở về sẽ cấp cho ta vui mừng lẫn sợ hãi chứ, nguyên lai chính là điều này a.

Âu Dương gia vũ mỉm cười nói:" Nguyên lai ngươi là tiểu cô nương năm đó trong bữa tiệc sinh nhật a."

lúc này nữ dong cũng cầm chén khoái đem ra, Âu Dương gia vũ sớm đã đạt tới Kim Đan kỳ, ăn cũng được mà không ăn cũng được, bất quá có một mỹ nữ như vậy cùng ăn cơm thì dù chết cũng phải ăn a, chỉ bất quá bằng tu vi của hắn phân thần kỳ chính là từ chối cũng không có thể a.

vội vã ăn xong cơm tối, chủ yếu là Mộ Dung Hạ Thu vẫn bị Âu Dương gia vũ nhìn chằm chằm nhìn, nhìn như vậy thì làm sao ăn cơm a, cho nên ăn tiểu cô nương sẽ không ăn, Mộ Dung Hạ Thu không ăn vậy Âu Dương gia vũ tự nhiên cũng sẽ không ăn, bởi vì hắn tâm tư căn bản không ở trong bữa cơm.

Âu Dương gia vũ nhìn lão bà Mộ Dung Hạ Thu trước mắt xinh đẹp động lòng người, lần đầu tiên có ý nghĩ về một người đàn bà, nhưng lại không biết hỏi từ đâu, suy nghĩ nửa ngày nói ra được độc một câu:" Hạ Thu, ngươi như thế nào lại ở nơi này ?" Lời vừa ra khỏi miệng không khỏi thầm mắng "Tổ cha, sao ngu quá vậy ta, ác ác".

Mộ Dung Hạ Thu trải qua ít phút ngắn ngủi ở chung đã chậm rãi thích ứng, lúc đầu gặp mặt thì khẩn trương, nhưng thấy Âu Dương gia vũ gọi như vậy người có cảm giác nóng lên, đầu óc u u mê mê, mang theo tình ý nồng nàn nói:" do gia gia an bài ta ở nơi này , ai... Ai biết ngươi cũng ở chỗ này."

Âu Dương gia vũ nhíu mày, quả nhiên không ngoài sở liệu, chính là gia gia bọn họ có phải quá vội vàng không? Nhưng nhìn Mộ Dung Hạ Thu thiên kiều bá mị, Âu Dương gia vũ khóe miệng cười đắc ý a.

Âu Dương gia vũ ngửa mặt lên trời cười ha ha, hỏi đểu :" Hạ Thu, đêm nay ta ngủ ở đâu a?"

Mộ Dung Hạ Thu nghe câu hỏi loại này xấu hổ mặt đỏ bừng, như hoa mai có pha thêm chút phấn hồng, trong lòng càng rối bời không biết nên làm cái gì, môi mím chặt, bên trong biệt thự này bởi vì gia gia "tính kế", trừ bỏ ba phòng của ba nữ giúp việc còn lại chỉ còn một phòng ngủ, chính là bây giờ bản thân còn chưa biết ở đâu thì làm sao biết được hắn ở đâu, không cho hắn ở chẳng lẻ để hắn qua đêm tại thư phòng sao? Nếu làm cho hắn ở như vậy thì mình lại không phải cùng hắn đồng ... sàng? Nghĩ vậy Mộ Dung Hạ Thu sắc mặt lúc đỏ lúc trắng không ngừng biến hóa, nhất thời lí nhí không biết trả lời như thế nào.

Âu Dương gia vũ nhìn sắc mặt nàng không ngừng biến hóa, không khỏi âm thầm kêu khổ, tự mình lúc nào trở nên khinh bạc như vậy, sợ câu hỏi vừa rồi lại khiến nàng tức giận, sử dụng tiên thức sử bao trùm cả biệt thự, toàn cảnh hết thảy hiện lên rõ ràng tại trong lòng, Âu Dương gia vũ đột nhiên ngây người.

hắn nhìn thấy gì? Chỉ thấy phòng ngủ có một bức họa thật lớn, vẽ cảnh mình ôm cái eo nhỏ nhắn của Mộ Dung Hạ Thu, tối chủ yếu chính là trác nét mặt trở nên thất thần khi nhìn thấy bên trên có Ba chữ tại chứng thu kết hôn của mình và Hạ Thu, Âu Dương gia vũ bất chấp Mộ Dung Hạ Thu có tức giận hay không, bước nhanh lên phòng ngủ chính.

Mộ Dung Hạ Thu đang bị Âu Dương gia vũ hỏi câu kia khiến cho không biết như thế nào trả lời, chứng kiến Âu Dương gia vũ sợ run một chút không đợi mình trả lời liền đi lên lầu, tưởng rằng bất quá hắn chỉ đùa một chút mà thôi, không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, nhưng mà vừa nghĩ trên lầu trừ chủ ngọa phòng và thư phòng ngoại đều là những " Tạp phòng", căn bổn không có biệt phòng có thể ở lại, vừa nghĩ ra không khỏi vội vã theo sau Gia Vũ.

Mộ Dung Hạ Thu lên trên lầu nhìn Âu Dương gia vũ cầm chứng thư kết hôn lắc hốt hoảng vẻ mặt bất đắc dĩ, không khỏi tức giận, Đây là cái vẻ mặt gì? Hiềm khí tự mình? Chẳng lẻ kết hôn với mình hắn không muốn sao? Nghĩ tới nước mắt đã bắt đầu tuôn ra, vừa định xoay người rời đi sau này cũng không thèm để ý tới tên " Bại hoại" này, chỉ nghe Âu Dương gia vũ thở dài nói:" Ta có nhỏ như vậy sao? Những người này như thế nào một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có? Tự tiện chứng thật ta kết hôn từ hai năm trước, nếu cần thiết chỉ cần nói với ta một tiếng thôi, hình như vầy thoạt nhìn không được tự nhiên lắm."

Nghe thấy như vậy, vẻ mặt Mộ Dung Hạ Thu biến đổi 180o, Âu Dương gia vũ trong mắt hiện lên nhất mạt âm mưu, bất quá Mộ Dung Hạ Thu không nhìn thấy, mặc dù Âu Dương gia vũ không có kinh nghiệm đối với nữ hài tử, nhưng nhìn thần sắc vừa rồi mà Hạ Thu biểu hiện, đã đua ra quyết định tốt hậu, dựa vào mấy vạn năm kinh nghiệm kết hợp bản lãnh quan nhan, bắt đầu tiến hành chinh phục nữ hài.

Âu Dương gia vũ giơ giơ chứng thư kết hôn trong tay cười ẩn ý nói:" Hạ Thu lão bà?"

Mộ Dung Hạ Thu trong lòng loạn lên, đỏ mặt gắt giọng:" Ngươi... Cái tên tiểu bại hoại này, ai... Ai là lão bà của ngươi a."

Âu Dương gia vũ thần cười cười nhìn Mộ Dung Hạ Thu, làm Mộ Dung Hạ Thu sắp thẹn quá thành giận, lúc đó mới điềm đạm nói:" Ách... Ta đi tham quan qua thư phòng."

đợi Âu Dương gia vũ đi vào thư phòng, Mộ Dung Hạ Thu mới chu cái miệng nhỏ nhắn hừ nói:"Cái tên tiểu bại hoại này thật là xấu chết, chiếm tiện nghi ta, thật đáng ghét." Mặt đỏ ửng thẹn thùng, không có đến nửa điểm ý tứ chán ghét a.

Tại Thư phòng, Âu Dương gia vũ hai tay linh hoạt di chuyển trên bàn phím, tốc độ cực nhanh nếu có các chuyên gia vi tính nhìn thấy khẳng định hội kinh hô không thôi, sau Âu Dương gia vũ ròi tay khỏi bàn phím cười cười, bây giờ phỏng chừng cho hacker đầu toàn cầu cũng phá không được hệ thống an toàn này, nếu để cho đệ nhất hacker toàn cầu biết bọn họ hao tổn tâm cơ cũng phá không được an toàn hệ thống mà Âu Dương gia vũ vừa rồi tiện tay viết ra mà thôi, phỏng chừng toàn bộ hacker đều xấu hổ mà chết.

Âu Dương gia vũ nhìn trên máy vi tính một chút, phát hiện hơn mười một điểm, khóe miệng không khỏi lặng lẽ lộ ra một ý nghĩ thâm trường mỉm cười, tiện tay tắt máy đi đến phòng tắm.

Một phút sau, Âu Dương gia vũ mặc áo ngủ cười cười nhằm hướng phòng ngủ đi tới, nhẹ nhàng đẩy cửa, cửa đương nhiên không khóa, Âu Dương gia vũ càng cười ý tứ, nhẹ nhàng đóng cửa, chậm rãi đi về phía chiếc giường, đi tới trước giường nhìn thấy Mộ Dung Hạ Thu đắp trăn, mắt nhắm chặt đang ngủ, Âu Dương gia vũ không phát hiện rằng khi mình càng đến gần thì Mộ Dung Hạ Thu càng đập nhanh lên mấy lần, thân thể mềm mại run nhè nhẹ, giả bộ ngủ sao? Âu Dương gia vũ trong mắt hiện lên một tia tà mị , tâm thần vừa động, gạt gạt tóc của Hạ Thu gọn lại, sau đó chậm rãi kéo mền dựa vào Mộ Dung Hạ Thu nằm xuống, mà Mộ Dung Hạ Thu tắc tiếp tục đóng chặt hai mắt giả bộ ngủ, nhưng càng run rẩy hơn làm bại lộ tâm tình nàng lúc này đang rất khẩn trương.

một lúc sau Mộ Dung Hạ Thu phát hiện mãi mà Âu Dương gia vũ không có cử động gì, tâm tình khẩn trương mới từ từ buông lỏng, kỳ thật nàng làm sao mà ngủ được trứ, ngủ trước sao, mỗi một việc khóa cửa hay không khóa cửa thôi mà đấu tranh tâm lý mất nửa ngày, nếu khóa cửa thì Âu Dương gia vũ cũng chỉ ở thư phòng mà thôi, nhưng mà mình đã là lão bà của hắn rồi, đối xử như vậy liệu có thích hợp không? Nếu không khóa cửa, chẳng phải là cùng hắn ngủ sao? Nếu hắn muốn làm gì thì mình phải làm sao bây giờ?

Sau khi suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng không đành lòng để cho qua đêm hắn tại thư phòng, dù sao mình đã là lão bà của hắn, để cho hắn ngủ ngon, nếu hắn muốn làm" Chuyện xấu" Bằng võ công mình hẳn là có thể chế trụ hắn, vừa nghĩ đến mình đã luyện lục dương thần công của gia tộc đến tầng thứ sáu, tâm lý thoáng thở phào nhẹ nhỏm, bây giờ phát hiện tiểu oan gia này quả nhiên không có cử động gì tâm tình khẩn trương mới buông lỏng xuống tới.

May cho hắn thức thời, biết bổn tiểu thư lợi hại... không để nàng nghĩ hết một tay hắn vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn, Mộ Dung Hạ Thu thân hình cứng ngắc dựng đứng, không đợi nàng kịp phản ứng thì hắn đã nắm thật chặt lấy tay kia, Mộ Dung Hạ Thu thân thể khẩn tiếp xúc với Âu Dương gia vũ, sau khi tắm rửa mùi thơm, hơi thở nam nhân phảng phất bay quanh tâm hồn Mộ Dung Hạ Thu, bên hông bị một bàn tay mạnh mẽ nắm chặt, một cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, toàn thân vô lực thả lỏng.

Mộ Dung Hạ Thu kinh hãi không để ý đang giả bộ ngủ, bất chợt giãy dụa đứng lên, nàng hoàn toàn đã tu luyện thành tầng thứ sáu lục dương thần công a, Âu Dương gia vũ không khỏi âm thầm kêu khổ, mình chỉ là nhìn nàng giả bộ ngủ cảm giác được ý tứ, định trêu nàng một chút mà thôi, không nghĩ tới Mộ Dung Hạ Thu vóc người như vậy, thân thể dán chặt vào mình, mùi thơm xử nữ đặc hữu của cơ thể đi sâu vào khứu giác thần kinh, Âu Dương gia vũ không khỏi trong lòng rung động, cố nén dục vọng thì bị Mộ Dung Hạ Thu giãy dụa ma sát làm cho....cứng ngắc....

Mộ Dung Hạ Thu giãy dụa một trận cảm giác được đằng sau bị một cái gì đó cứng rắn vô cùng đụng phải cảm giác thật khó chịu, người run lên, sắc mặt trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, run rẩy nói:" Tiểu bại hoại, ngươi... Ngươi khi dễ ta." Nói xong cảm thấy ủy khuất cái miệng nhỏ nhắn khóc òa lên.

Âu Dương gia vũ trong mắt hiện lên một tia xấu hổ thần sắc , ôn nhu nói :" Hạ Thu , không nên tức giận ?ách ... cái này ... ta không phải cố ý, ngươi không nên giãy dụa là không có việc gì a , ta cứ như vậy ôm ngươi ngủ, có được hay không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro