Chap 5: Sự trả thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@Sau khi vất vả trèo đèo lội suối, bà cũng đã đến được ngôi nhà nhỏ xinh xắn giữa khu rừng già.Bà rón rén bước đến trước cửa nhà và nghe thấy giọng hát quen thuộc của Bạch Sao.

- Ngày xưa em như chim sáo....sống lâu năm...em thành con đại bàng....

Đúng là giọng hát đó, không nhầm lẫn đi đâu được, chỉ có thể là bạch sao...- hoàng hậu mừng thầm - Ta phải cải trang thật khéo mới được. Từ chim sáo mà chuyển sang đại bàng thì rất khó mà lừa được nó.

Hoàng hậu liền đóng giả làm một bà lão ăn xin đến phân phát rau quả.

- Cháu gái xinh xắn ra đây bà cho cháu mớ rau nấu cơm này.

- Cháu không được lấy đồ của người lạ. Với lại bà là ăn xin thì phải đi xin chứ, sao bà lại cho??- bà lão này quái lạ nha, bộ dạng thì rách rưới, nhưng lại cầm toàn loại rau sạch thế kia..

- À bà xin được nhiều quá, với lại bà rất thích nghe giọng hát của cháu nên muốn tặng một món quà nhỏ thôi. Bà có nhiều lắm, cháu thích gì cứ chọn thoải mái đi. Hoàng hậu chỉ tay vào rổ rau quả đã được tẩm thuốc độc của mình.
Bạch sao Thiên Bình rất phân vân không biết nên chọn thứ gì. Hoàng hậu cảm thấy mất kiên nhẫn, nhưng vẻ mặt vẫn làm như không có gì, mời chào càng nhiệt tình hơn.

- Cháu lấy rau nhé, rau này tươi lắm, nấu canh ăn thì còn gì bằng. Mà rau này không có dùng thuốc sâu đâu, hoàn toàn sạch nha, cháu không lấy thì phí lắm...

- Cháu không thích ăn rau mấy, với lại cháu cũng chưa học nấu canh- lần trước nàng thử nấu xem sao nhưng các chú lùn đều uống nước nhiều quá, đoán rằng không ngon nên không dám làm tiếp.

- Thế thì cháu lấy táo nhé, táo này là táo đầu mùa, ngon nhất luôn đấy.

- Cháu cũng không thích ăn táo lắm, bà còn gì khác nữa không.

Cứ như vậy 2 người ngồi trước cửa nhà, người thì mời chào, người thì từ chối. Không lâu sau đã thành một cuộc buôn bán rau củ quả lâu nhất lịch sử. Ngồi suốt từ sáng đến chiều làm chân hoàng hậu tê hết cả *cái con bé này, ăn gì mà dai thế không biết, công nhận ai mà bán hàng cho nó chắc tức điên lên mất, ở đâu ra mà khó tính thế*. Cộng thêm tính nóng nảy không chịu đựng được nàng công chúa này nữa. Bà liền cầm quả táo ném mạnh vào đầu nàng. Nàng ngã lăn ra đất và bất tỉnh nhân sự. Để chắc chắn là nàng sẽ chết, bà liền nhét một quả nho vào cổ họng nàng. Sau đó bà ta hí hửng quay về cung.

Tối hôm đó, sau khi hoàn thành công việc. 7 chú sao rầu rĩ trở về nhà để thưởng thức những món ăn chết người của Bạch sao, vì nàng đâu biết nấu nướng. Nhưng vừa nhìn thấy nàng nằm bất tỉnh ngoài thềm cửa họ bỗng nhiên hò hét rất vui vẻ. Một lúc lâu sau, khi họ đã kìm chế được bản thân thì liền chạy lại và cố tìm cách cứu nàng. Nhưng tất cả đã quá muộn...Cùng lúc đó có đoàn tìm kiếm của nhà Vua sư tử tới, vua nhìn thấy cô công chúa mình thương yêu nhất bất tỉnh thì liền chạy như bay tới, ôm lấy Bạch sao mà nói:

- Bạch sao, con tỉnh đi, là phụ hoàng đây, con không được phép chết, con mà chết cha sẽ lên tận thiên đàng để lôi con xuống, Bạch sao ơi...cha là quốc vương ở đây, không có sự cho phép của cha con không được chết...

- Ông này có bị sao không mọi người- các chú sao túm lại hỏi- Hay là mắc hội chứng yêu con quá- Có lẽ nhỉ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro