Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng mưa rơi lách tách ngoài hiên càng làm cho bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng hơn. Người con gái ngồi trên hàng ghế sofa, sắc mặt cực kì khó coi đang nhìn chàng trai đứng đối diện đang nắm chặt đôi bàn tay lại, mặt nhăn nhó.
" Anh nói chúng ta bỏ đứa bé đi. "
" Em không thể mà. Anh đừng ép em nữa. Em xin anh. "
" ... "
- Em không thể bỏ đứa bé mà. Cầu xin anh -
" Một là cô bỏ đứa bé. Hai là chúng ta chia tay."
Người con trai nắm lấy tay cô, siết chặt khiến cô hơi nhăn mặt.
" Anh bỏ tay em ra. Đau quá. Anh không muốn nhận nó cũng được nhưng em cần nó. "
" Cô giữ nó để làm gì? Cô không thấy phiền phức à? Cô có biết để nuôi một đứa trẻ tốn bao nhiêu công sức, tiền bạc không hả? Với những đứa sinh viên như chúng ta thì lấy số tiền đó ở đâu ra? Với lại, tôi sắp tốt nghiệp rồi, không thể để đứa bé này cản đường của tôi được. Coi như tôi cầu xin cô đi, bỏ đứa bé rồi chúng ta sẽ bắt đầu lại. "
Phiền phức? Cản đường? Đây là những lời mà người cha nên nói với đứa con còn chưa thành hình của mình hay sao?
" Anh không cần nó cũng không sao. Tôi tự nuôi nó được. Tôi lúc trước cũng đã lường trước được điều này, nhưng bây giờ khi nghe được những lời từ miệng anh nói ra thì quả thật là rất sốc đó. Tôi sẽ rời khỏi đây, đi thật xa, để bảo vệ đứa con của tôi khỏi người cha ác độc của nó, sẽ không để cho những câu nói ngày hôm nay của anh làm tổn thương đến nó. "
Anh nheo mắt lại nhìn cô.
" Nếu cô đã nhất quyết như vậy thì được. Tôi sẽ cho cô một số tiền để ổn định cuộc sống trong vài tháng đầu trước. Nhưng cô phải hứa với tôi là phải đi thật xa nơi này, ra nước ngoài càng tốt, cô hiểu - "
Chưa kịp để anh nói hết lời, cô liền lên tiếng.
" Tôi - Vương Thiên Anh này, sẽ không bao giờ nhận lấy những đồng tiền đáng khinh đấy từ anh đâu anh trai à. Lo mà lấy số tiền đó để mở rộng con đường tương lai tươi sáng của anh đi đồ khốn. "
Nói rồi cô bước đi.
Thật ra, cô cũng chẳng phải dạng gái gia cảnh nghèo khổ gì cho cam. Cô chỉ muốn thử lòng anh ta một chút, ai ngờ sự việc lại diễn ra như thế này, thật ngạc nhiên đi. Hai năm quen biết và hẹn hò với anh, cô rất giản dị, nhìn vô thì ai cũng nghĩ rằng nhà cô nghèo nên không đua đòi theo chúng bạn cùng lứa. Anh cũng không ngoại lệ. Ai mà ngờ rằng cô lại là một thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có chứ. Dù có 10 đứa con như vậy đi chăng nữa cô cũng dư dả lo cho chúng. Cô chỉ sợ ba mẹ không chấp nhận đứa bé này. Đau đầu thật.
Cô cảm thấy hơi mệt nên liền ngồi xuống một băng ghế ở trạm xe buýt. Rút ra chiếc điện thoại từ trong túi, cô cắm tai nghe vào, liền chọn random một bài nào đó để nghe cho đỡ căng thẳng đầu óc. Chợt một bài hát vang lên, khiến cô cũng hơi giật mình. Là bài Rockabye của Clean Bandit.
She works at night, by the water
She gonna stressed, so far away from her father's daughter
She just a life, for her baby
On all her own, no one will come
She gotta save him.
She tells him ooh love
No one ever gonna hurt you love
Im gonna give you all of my love
...
Khá giỏi ở môn tiếng Anh, lần đầu nghe cô đã hiểu ý nghĩa của bài hát. Cô nghĩ rằng, cuộc đời mình chắc cũng sẽ như vậy, một mình làm lụng nuôi con khôn lớn, bù đắp cho nó tình yêu thương của ba bị thiếu sót. Cứ như vậy nhìn nó lớn lên, cô cũng cảm thấy hạnh phúc.
Thoắt cái đã hơn 6h tối rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro