backstage

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Author: Fishie

*Rating: NC-17*:">*

*Pairing: HyukHae

*Disclaimer: chúng nó luôn thuộc về mình*trong mơ=(*

*Category: romance, smut

*Summary: Eunhyuk và Donghae đã làm chuyện gì đó mờ ám*hay là trong sáng;))*trong WC sau buổi biểu diễn và bị mọi người bỏ lại. Cả hai quyết định đi tàu điện ngầm về nhà và có một số chuyện xảy ra...

vì Chúa, đây có phải là lỗi lầm của con k khi đọc quá nhiều ya và quá yêu chúng nó

Hope you enjoy ^^

"Chết tiệt em đi, đồ dâm đãng Donghae!" - Eunhyuk lầm bầm trong khi cố gắng nhích người để có thêm chỗ trống trong khoang tàu điện ngầm đông đúc này. Anh phải cúi đầu và giấu mặt trong chiếc áo khoác to để không có ai trông thấy "cỗ máy nhảy" của Super Junior chen chúc trong tàu điện ngầm. Mà đâu chỉ có mình anh ở đây. Còn có Lee Donghae - con cá nhỏ ngây thơ, đáng yêu của Super Junior nữa. Lúc đầu anh cũng bị vẻ đáng yêu đó thu hút và rồi dấn sâu mình vào hố tình yêu với cậu. Và chỉ khi đến lúc đó anh mới biết được đằng sau vẻ ngoài ngây thơ đó là một con người"dâm đãng"đến nhường nào.

Nhưng anh đâu có nói là anh không thích cậu như thế đâu. Thậm chí còn bị cuốn hút thêm vì vẻ quyến rũ đó của cậu nữa. Nhưng chính vì vẻ quyến rũ đó mà anh và cậu đang phải chen chúc ở đây đây.

- Xì, làm cứ như là anh không có lỗi trong chuyện này vậy. - Donghae bĩu môi.

- Nhưng là do em trước. - Anh nói hơi lớn tiếng rồi vội vàng nhìn xung quanh xem có ai để ý tới hai người không. Thật may, họ còn đang bận rộn với công việc của bản thân, chẳng mảy may để ý tới hai chàng trai nổi tiếng chen chúc trên chuyến tàu điện ngầm này. - Chẳng phải vì em nên chúng ta mới bị mọi người bỏ rơi như thế này hay sao?

- Nhưng anh đâu có ghét điều đó phải không? - Donghae hơi nhếch môi tạo thành một nụ cười đầy ẩn ý. Những ngón tay trêu đùa trên cổ Eunhyuk. - Em lại thấy rằng anh thích điều đó lắm cơ!

Eunhyuk im lặng đồng ý với điều đó. Đó cũng là lỗi của anh khi không thể kiềm chế trước vẻ quyến rũ đó của cậu. Nhưng là cậu quyến rũ anh. Đó vẫn là lỗi của cậu phải không?

Buổi diễn kết thúc thành công. Mọi người cúi chào khán giả và rút về phòng chờ. Trong khi mọi người đang tranh luận với nhau về việc sẽ ăn gì thì Eunhyuk lẳng lặng đi về phía WC. Anh khá mệt vì màn trình diễn vừa rồi nên cũng chẳng buồn tranh luận với họ làm gì cho cam. Dẫu anh có đề xuất ra bao nhiêu ý kiến thì cũng đều bị mọi người phản bác hết thôi. Anh thở hắt ra, người anh bây giờ nhớp nháp mồ hôi và anh cần đi tắm ngay và sau đó thì đi ngủ, anh cũng chẳng thấy đói lắm. Nhưng anh vẫn phải đi cùng mọi người và vì vậy nên anh cần phải vào WC rửa mặt để bản thân tỉnh táo đôi chút. Vì quá mệt nên anh không để ý tới người đang bám theo sau mình với nụ cười kì dị.

Nước lạnh khiến anh tỉnh táo đôi chút. Khi anh nhìn vào gương thì mới nhận ra không chỉ có mình anh ở đây. Chiếc gương còn phản chiếu cả hình ảnh của Donghae đang đứng sau anh nữa.

- Hae, em làm anh giật mình đấy!

Đáp lại anh là một cái ôm ấm áp từ đằng sau của cậu. Donghae im lặng, đầu tựa vào vai anh và vòng tay siết chặt quanh eo. Eunhyuk cũng im lặng, anh vẫn đang băn khoăn không hiểu tại sao Donghae bỗng nhiên lại làm thế. Nhưng sự dễ chịu mà cậu đem lại khiến anh không muốn thốt ra những lời vô nghĩa làm phá vỡ một chút nào, cứ im lặng mà tận hưởng nó thôi.

- Hae, em làm gì vậy? - Eunhyuk hỏi khi Donghae hơi nghiêng đầu và làm động tác hôn trên cổ trong khi những ngón tay mơn trớn bụng anh qua lớp áo biểu diễn.

- Hôn anh. - Donghae nhẹ nhàng đáp như thể chẳng có chuyện gì vậy.

- Đây là nơi công cộng. Mọi người sẽ phát hiện ra chúng ta mất. - Eunhyuk cau mày, tay giữ lấy những ngón tay nghịch ngợm của Donghae.

- Vậy là anh không thích? - Donghae ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Eunhyuk qua hình ảnh phản chiếu của chiếc gương.

- Không phải thế, ý anh không phải là không thích. - Eunhyuk hơi hoảng sợ bởi anh đọc được trong ánh mắt của cậu có chút gì đó như là tổn thương. - Chỉ là đây là nơi công cộng và anh không muốn ai trông thấy chúng ta trong tình trạng không một mảnh vải che thân.

- Vậy chỉ cần vẫn còn nguyên quần áo là được? Vậy thì em sẽ chỉhônanh thôi. - Donghae nói, môi nở nụ cười ngọt ngào trước khi đến trước Eunhyuk, áp môi mình vào môi anh.

Bắt đầu chỉ là một nụ hôn nhẹ lên khoé môi nhưng cả anh lẫn Donghae đều không thể dừng lại. Và nụ hôn khác lại tiếp tục, ngày một sâu hơn nhưng vẫn nhẹ nhàng. Sau vài nụ hôn như thế, Donghae chủ động tách môi mình ra khỏi môi anh rồi nhìn anh với ánh mắt dò hỏi.

- Anh có chắc là chỉ muốn hôn em ở môi thôi không? - lời nói thoát ra đi kèm với hành động của ngón tay tự mơn trớn trên môi của cậu rồi đến môi anh. Ánh mắt cậu cũng thay đổi, chẳng còn chút gì ngây thơ vương vấn trong đó nữa cả.

Eunhyuk nuốt khan trước vẻ quyến rũ đó của Donghae. Người cậu tựa vào thành lavabo, hơi ưỡn ngực ra một chút. Làn da trắng nhợt ẩn hiện dưới lớp áo. Nhưng hơn cả là đôi môi mọng đỏ đang mời gọi anh, muốn anh lao đến mà nghiền nát nó bằng tất cả sức lực. Cả những ngón tay gầy lành lạnh đang chơi đùa với môi dưới của anh nữa. Tất cả khiến anh mất kiểm soát. Nhưng rồi anh lại nhớ rằng mình đang đứng ở đâu, liền gạt tay Donghae ra và lạnh lùng nói:

- Dừng lại đi Hae! Chỗ này chẳng tiện chút nào cho chuyện cả hai chúng ta đều muốn làm đâu. Hãy đợi đến lúc về nhà được không? Anh sẽ nói với mọi người rằng chúng ta sẽ về nhà trước và chúng ta sẽ làm chuyện cần làm ở nhà được chứ?

- Em đâu nói chúng ta sẽ làm chuyện đó ở đây, anh nghĩ bậy bạ quá nha. - Donghae cười, hơi rướn người lên và thì thầm vào tai anh. - Em chỉ nói là hôn. Là HÔN thôi, Hyukkie~ Với cả em cũng muốn đi ăn cùng mọi người mà. Em không hề muốn bị"hành hạ"trên giường cùng với anh đâu.

- Nếu không muốn thì sao còn đến mà mơn trớn anh thế này. Em muốn hành hạ anh sao? - Eunhyuk cười gian, bàn tay nhanh chóng lần mò đến đũng quần cậu, mơn trớn cậu nhóc qua lớp vải quần. Và anh đã đạt được điều anh mong muốn, Donghae giật nảy người lên trước từng đụng chạm của anh và tiếng rên nho nhỏ thoát ra từ đôi môi hồng.

- Không hề, em chỉ muốn HÔN anh thôi. - Donghae nói, môi hơi nhếch lên trong hơi thở dần trở nên khó nhọc.

- Vậy em đã có thứ em muốn rồi đó thôi.

- Em nói là HÔN, không nói rằng chỉ hôn trên môi, cưng ạ. - Nói rồi Donghae áp môi cậu vào cổ anh nhưng không hôn, chỉ là áp môi vào đó. Hơi thở nhè nhẹ phả vào cổ khiến anh thấy nhột.

- Người anh dính đầy mồ hôi, Hae. - Eunhyuk hơi cau mày, nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Anh bỗng nhớ lại tình trạng của bản thân hiện tại. Đầy mồ hôi và mỏi rã rời. - Anh cần phải tắm.

- Haha, anh trở nên sạch sẽ như thế từ bao giờ thế? - Donghae trêu chọc. Những ngón tay trêu đùa trước ngực anh bên ngoài lớp áo. Cậu vẫn giữ đúng lời:"còn nguyên quần áo".- Vả lại trông anh như thế này còn nóng bỏng hơn nhiều.

Eunhyuk chỉ còn biết cách im lặng. Chàng trai nhỏ hơn tinh ranh hơn vẻ ngoài của cậu nhiều. Nhiều người nghĩ cậu đáng yêu, ngây thơ hay đại loại vậy nhưng với anh ngoài những từ đó còn từ thích hợp với cậu hơn nhiều, đặc biệt là trong những lúc như thế này. Là"dâm đãng."

Bỗng Eunhyuk giật nảy người khi cảm thấy có gì đó chạm vào phần bên dưới mình. Là Donghae. Cậu ấy đã trượt xuống bên dưới anh từ bao giờ và cậu đang mơn trớn cậu nhóc của anh qua lớp vải quần. Cậu nhóc của anh nhanh chóng cương lên trước từng động chạm của cậu.

- D-dừng lại đi Donghae! Đừng mơn trớn nó nữa. - Anh thở gấp gáp, tay chống vào thành lavabo để có điểm tựa.

- Em đâu có mơn trớn nó đâu. Em chỉ đang HÔN nó thôi. - Donghae cười ranh mãnh, môi tiếp tục di chuyển lên và xuống.

- Chết tiệt đồ dâm đãng em đi, Lee Donghae! Lại đây! - Eunhyuk đến giới hạn chịu đựng. Anh xốc cậu lên rồi kéo cậu vào buồng vệ sinh chật hẹp, cẩn thận cài chốt lại.

Donghae mỉm cười vui vẻ, bởi cậu đã đạt được điều mà cậu mong muốn rồi. Đó chính là Eunhyuk của cậu.

- Suy cho cùng đó vẫn là lỗi của em cưng à. Em đã cố tình quyến rũ anh. - Eunhyuk thì thầm vào tai Donghae và khẽ hôn lên đó. Điều đó khiến cậu bị kích thích nhưng cố gắng kiềm chế tiếng rên lại. Dẫu sao đây cũng đông người. Cậu không thể có hành động gì khiến mọi người chú ý được.

- Ở đây rất đông người đó, Hyukkie~ - cậu khẽ đánh vào bàn tay nghịch ngợm đang trêu đùa bên dưới cậu nhắc nhở.

- Bây giờ lại tỏ ra ngây thơ đó hả Donghae? Em nên nhớ về hành động của mình cách đây 15 phút. Cóai đólà bám theo anh vào WC và ... - Eunhyuk cười khúc khích khiến Donghae đỏ bừng mặt.

- Nhưng ở đây khác và ở đó khác. Lúc đó chỉ có anh và em. Còn bây giờ rất đông người. Chẳng riêng tư chút nào cả. - Cậu nhăn mặt, cố gắng kìm những tiếng rên rỉ gợi tình chực chờ thoát ra khỏi đôi môi hồng khi bàn tay hư hỏng đó cứ trêu đùa trên làn da trắng nhợt sau lưng cậu.

- Lúc đó em không sợ ai sẽ vào đi vệ sinh và nhìn thấy em rên rỉ một cách khêu gợi bên dưới anh vậy mà giờ em lại sợ người khác sẽ nhìn thấy chúng ta vẫnđang-mặc-đầy-đủ-quần-áohay sao? - Eunhyuk cố tình nhấn mạnh những chữ cuối để trêu ngươi cậu. Anh lợi dụng dòng người chen nhau đông đúc để ép cậu vào một góc mà anh chắc chắn sẽ chẳng ai để ý bởi đã có rất nhiều người che cho anh và cậu. Với cả mọi người còn mải với những việc của họ, đâu có rỗi hơi mà nhìn chằm chằm những gì anh đang làm gì với cậu đâu chứ?

Donghae đỏ mặt trước những lời nói của anh. Giọng nói trầm khàn thì thầm những lời tục tĩu khiến cậu bị kích thích và mất kiểm soát. Cả những ngón tay gầy vuốt ve trên bụng cậu nữa. Cậu không thể ngăn bản thân để vuột một tiếng rên lớn nhưng anh đã kịp thời chặn nó bằng môi của mình.

- Shh...chẳng phải em nói rằngở-đây-rất-đông-người-đósao? Em muốn mọi người chú ý?

Donghae tức giận, đánh vào vai anh. Đồ đáng ghét Eunhyuk, chẳng phải là do anh nên cậu mới thế sao? Lại còn tỏ ra vô tội như thế nữa.

- Sao lại đánh anh cơ chứ? Anh đâu có làm gì em. - Eunhyuk nói với giọng ngây thơ.

- Còn nói nữa sao? Chính anh với giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ và những ngón tay chết tiệt vuốt ve em thì em đâu có như thế. - Cậu tức giận.

- Anh chỉ bắt chướcai đóđã làm thế với anh cách đây 15 phút thôi. Đừng trách anh! Em phải trách người đã làm như thế với anh cách đây 15 phút đó mới đúng. - Donghae phải công nhận rằng Eunhyuk là kẻ giả vờ ngây thơ giỏi nhất quả đất. Chỉ là giả vờ thôi đấy!

- Chết tiệt! Urrg... - Donghae rên nhỏ trong cổ họng khi anh tìm đến đầu nhũ trái của cậu và trêu chọc nó. Tay cậu bám chắc lấy vai anh làm điểm tựa vì lúc này đầu gối cậu đã run lắm, muốn khuỵu xuống đến nơi rồi.

- Đây cũng là cách để anh trừng phạt em vì tội đã quyến rũ anh, khiến chúng ta bị bỏ lại để rồi phải đi tàu điện ngầm về nhà như thế này, đồ cá dâm đãng ạ. - Eunhyuk tiếp tục thì thầm bên tai cậu. Cậu còn có thể cảm nhận được cái nhếch mép của anh khi cố tình nhấn mạnh vào chữ "dâm đãng" đó nữa. Tay anh vẫn tiếp tục vuốt ve bên dưới cậu không ngừng và cậu có thể sẽ ra ở ngay đây mất.

- E-em sẽ r-ra mất...L-làm ơn dừng lại đi, Hyukkie! - Donghae thì thầm với giọng run rẩy. Gò má ửng đỏ và đôi mắt lúc này đã đong đầy nước.

- Chúng ta đến nơi rồi. - Anh đột nhiên nói và nhanh chóng kéo cậu ra khỏi cái nơi đông đúc đó. Điều anh muốn ngay bây giờ là được vào sâu bên trong cậu. Sâu, thật sâu và cảm nhận hơi nóng bao quanh lấy cậu nhỏ của mình. Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh cậu run rẩy và rên rỉ những từ không rõ nghĩa bên dưới mình đã khiến anh muốn ra ngay rồi. Nhưng anh cần phải đợi một chút. Cũng sắp tới nơi rồi.

Giống như một cơn gió, anh và cậu nhanh chóng về tới nhà. Anh thầm mong chưa có ai về. Nếu không thì sẽ thật mất hứng. Thật may, các thành viên khác vẫn chưa về. Anh vội vàng mở cửa căn hộ và cửa phòng giống như lúc điên cuồng ấn nút lên tầng 11, trong miệng lầm bầm nguyền rủa chiếc thang máy hôm nay sao mà chậm rề rề đến vậy. Trong lúc ở trong thang máy, cả hai đều gặp khó khăn trong việc điều hoà hơi thở nên không nói gì nhiều ngoài mỉm cười và trao nhau những nụ hôn ngắn, vội vã. Những nụ hôn chỉ thực sự trở nên cuồng nhiệt hơn cho đến khi Eunhyuk mở cửa phòng và cẩn thận cài lại để chắc chắn không có ai quấy phá những giây phút riêng tư ít ỏi của họ. Không cần bất kì một lời nói nào, Donghae bò tới chiếc giường, gạt đám gấu bông để đầy giường Eunhyuk và uốn cong người một cách khêu gợi trước mặt anh. Giờ thì chẳng còn điều gì ngăn cản anh được nữa, trước mắt anh chỉ biết đến con người quyến rũ mà anh yêu thương nhất trên đời thôi. Anh nhanh chóng tháo bỏ quần áo của cả hai - giờ chỉ là những thứ vướng víu, ngăn cản sự tiếp xúc giữa họ. Anh rải những nụ hôn trên cổ và dọc tấm lưng trần nõn nà của cậu, để lại khá nhiều những dấu hôn sở hữu. Trong khi đó bàn tay anh vuốt ve nhẹ nhàng eo và mông cậu. Donghae chẳng còn chút nhận thức nào, chỉ biết rên rỉ và run rẩy trước từng động chạm dù là nhỏ nhất của anh. Những nụ hôn nhanh chóng rải tới trước lối vào của cậu khiến hông cậu giật nảy lên.

- Đừng nóng vội thế chứ cưng! - Anh thì thầm vào tai cậu, liếm và cắn nhẹ lấy nó. Anh không hề muốn làm cậu đau.

- L-làm ơn Hyuk... - Donghae nói một cách khó khăn bởi vì hơi thở gấp gáp, hổn hển.

- Làm ơn? Làm ơn gì cơ hả người.tình.bé.nhỏ.của.anh? - Eunhyuk trêu chọc, ngón tay lành lạnh nãy giờ vuốt ve bên ngoài lối vào của cậu nhanh chóng trượt vào bên trong khi Donghae giật nảy lần nữa, theo thói quen thít lấy ngón tay đó của anh.

- N-nữa...arggg...urgg... - Donghae rên rỉ không ngừng và điều đó khiến Eunhyuk mỉm cười hài lòng.

- Anh luôn chiều theo ý em Hae àh! - Anh nói, cho em một ngón tay vào và xoay vòng, nới rộng cửa hang luôn chật chội của cậu.

- E-em muốn...a-arrhh...

- Anh xin lỗi nhưng Donghae àh, em không biết em muốn gì. Nói lại xem, em muốn gì nào? - Eunhyuk đẩy ngón tay thêm sâu hơn nữa khiến Donghae rên lớn.

- A-arrrggggg....

- Anh muốn câu trả lời từ em. Đừng rên lên với anh mặc dù anh thích nghe tiếng em rên lắm! - Eunhyuk cười, những ngón tay vẫn khuấy đảo bên trong cậu khiến hông cậu giật lên không ngừng. Tay kia vuốt ve lấy cậu nhóc của cậu.

- E-em muốn ANH! - Donghae hét lên rành mạch.

- Được thôi, anh sẽ chiều theo ý em! - Eunhyuk rút tay ra khỏi lối vào của Donghae. Những ngón tay biến mất khiến cậu cảm thấy trống vắng nhưng ngay sau đó đã được lấp đầy trở lại bởi "anh" to lớn và ấm áp. Cảm giác đau đớn quen thuộc kéo đến và nhanh chóng được thay thế bởi khoái cảm tột cùng từ anh mang đến cho cậu.

- Chết tiệt, sao lần nào cũng chật chội quá vậy Donghae! - Eunhyuk rít lên khi cậu cứ thít chặt quanh anh khiến anh không thể tiến sâu vào tận trong cậu được.

- Urrgg... Hyukkie~...

- Chẳng phải em cũng muốn chuyện này hay sao? Muốn anh vào sâu, thật sâu vào bên trong em, đâm vào điểm ngọt ngào đó thật nhiều và nhiều lần? - Eunhyuk khàn khàn nói. Những lời lẽ tục tĩu và giọng nói quyến rũ đó của anh khiến cậu bị kích thích tột độ.

- Xem này, đừng lo lắng quá. Cứ bình tĩnh cưng àh, em sẽ giúp em có được điều em mong muốn. Chỉ cần thả lỏng người... - Eunhyuk vừa nói vừa vuốt ve lấy cậu nhóc của cậu khiến nó cương cứng có thể ra bất cứ lúc nào.

Cuối cùng Eunhyuk cũng đâm được vào đến điểm ngọt ngào của Donghae khiến cậu rên lên một tiếng dài và ra trên tay anh. Eunhyuk thở ra một tiếng hài lòng vì lỗ của Donghae đang bao bọc toàn bộ chiều dài và thít chặt lấy cái của anh. Thêm một cú đẩy, Eunhyuk hoàn toàn nằm bên trong Donghae và ra bên trong cậu, lấp đầy cái lỗ nhỏ bé, chật chội đó.

Cả hai lúc này đều thấm mệt, ôm lấy nhau và nằm thở một cách khó khăn. Eunhyuk vẫn chưa rút nó ra khỏi Donghae nhưng cậu mặc kệ, cậu thích cái cảm giác được anh lấp đầy như thế. Donghae tựa lưng vào người Eunhyuk, cảm nhận từng nhịp đập trái tim anh. Những ngón tay đan vào nhau vừa khít. Bỗng Donghae nhớ tới câu mà cậu đã được đọc ở đâu đó và bất giác mỉm cười hạnh phúc. Cậu quay đầu lại để ngắm Eunhyuk và hơi bất ngờ khi thấy anh cũng đang nhìn mình đầy yêu thương. Họ nhìn nhau âu yếm và cùng mỉm cười hạnh phúc. Cả hai cứ ở yên như thế một lúc, tận hưởng niềm hạnh phúc ngọt ngào.

- Đừng có mà tỏ ra quyến rũ như thế với ai khác nhé! Anh sẽ bực lắm đấy!! - Eunhyuk cảnh báo trong khi siết chặt thêm vòng tay quanh eo cậu, kéo cậu lại gần hơn với mình.

- Ưh...biết rồi. - Donghae cười. - Anh biết là em chỉ muốn ANH thôi mà, Hyukkie!

- Anh yêu em. - Eunhyuk thì thầm, khẽ hôn lên gò má ửng hồng của Donghae.

- Em cũng yêu anh. - Donghae kéo bàn tay anh đang đan trong tay mình lên hôn vào mu. - Đừng bao giờ rời xa em!

- Anh hứa. Giờ thì đi tắm đi! Chúng ta nhớp nháp quá!

- Ok. - Donghae cười hạnh phúc trong vòng tay ấm áp của Eunhyuk.

Cứ mãi thế này nhé, tình yêu~!

Extra:

- Sao Eunhyuk đi lâu thế nhỉ? - Leetuek ngó quanh mà không thấy anh đâu cả. Mọi người đã quyết định được địa điểm đi ăn nhưng rồi lại chẳng thấy Eunhyuk đâu cả.

- Cả Donghae nữa, thằng bé cũng biến mất rồi. - Heechul nói.

- Cả Eunhyuk và Donghae àh? Hai đứa vậy chắc chúng đi cùng nhau nhỉ? Chắc không bị lạc đâu nhỉ? Thôi chúng ta đi ăn thôi! - Leetuek nói một tràng rồi ra hiệu cho mọi người ra xe và đi ăn.

- Leetuek hyung, em biết 2 đứa ấy ở đâu. - Siwon lên tiếng nhưng Leetuek lại ra dấu im lặng.

- Anh cũng biết hai đứa nó ở đâu lúc này nhưng chúng ta không nên phá chúng. - Leetuek vỗ vai đứa em trai rồi đẩy nó lên xe. Trước khi đóng cửa còn mỉm cười đầy ẩn ý.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro