Chap 1-Nhớ lại kí ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là sáng chủ nhật ngày mà DaeHwi và JinYoung đc nghỉ lm để ik chơi với nhau, ở cùng nhau,, chơi đùa cùng nhau( 2 ngừ đám cứ r nha) 2 ngừ đang ik giữa đường thì thấy 2 ngừ con trai đang nắm tay nhau trên đường (giống như 2 ngừ😂😂😂😂). Tì JinYoung nói:
"-Nhìn 2 đứa nó giống chúng ta hồi nhỏ e nhỉ" cười vs DaeHwi nói
"- Uk. Lúc nhỏ chúng ta có 1 kí ức rất đẹp a nhỉ."
"- Uk"
" bh là ko có JinYoung nha đến chap 5 lun ms có chắt z😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂"
Lúc xưa:
DaeHwi là 1 cậu con trai của 1 nhà ko nghèo cũng ko giàu nói chung là bình thường. Hc cũng đc rất hòa đồng vs bb. Cậu ấy đang 12t hc lớp 6 đc hc kì đầu. Cuộc sống đang bình yên thì có 1 gd giàu có nói vs gd cậu rằng cho tôi nhận lại đứa con đã thất lạc bấy lâu nay( lúc đó DaeHwi chuẩn bị ik hc dề). Ba mẹ( hiện đang nuôi) nói:
-"Sao lúc trc 2 ngừ bỏ thằng bé 1 cách vô cớ mà bh lại đến nhận nó là s"
Ba mẹ( thiệt):
"-Ak..umk tại...taij vì lúc đó nhà tôi rất nghèo nên... nên phải đành bỏ nó bây giờ khá giả hơn thì tôi đến nhận lại."( 2 ngừ này cực giàu. Cha là chủ công ty BRANDNEW MUSIC😂😂😂. Mẹ chủ shop bán đồ K-pop lớn).
Đúng lúc nói đag nói chiện thì DaeHwi đúng trc nhà nghe hết m9ij chiện thì DaeHwi sông dô nói:
"-2 ngừ đã bỏ tôi thì 2 ngừ bỏ lun ik đến đây lm gì nx. Cuộc sống của tôi và gd đang rất tốt ko cần máy ngừ quan tâm."( 2 ngừ ba mẹ đang nuôi thì ngồi im để con mk nói)
Ba mẹ( thiệt):
"- Cho ta xl vì đã nhẫn tâm bỏ con như z. Ta hứa sau khi về nhà ta ở con sẽ đc ăn sum mặt sướng. Xin con."
DaeHwi:
"- Chắc tôi cần những thứ đồng tiền dơ bẩn đó chắc."( DaeHwi cừ khinh)
Bà mẹ (thiệt) nói vs bà mẹ( đang nui)
"- Tôi xinn bà hãy khuyên nó giúp tôi bh tôi có việt bận r. Cho tôi xin, con  trai của mẹ mẹ về vài ngày sau mẹ sẽ trở lại đón con, móng con chịu về vs mẹ."
Sau khi nghe bà ta nói DaeHwi cừ khinh và nói:
"- Mẹ. Bà ta lm z vs tôi mà  còn dám nói mẹ trc mặt tôi s."
Bấy giờ ngừ mẹ( đang nui ms nói):
"- Con hãy về vs bà ta ik. Ở đây con ko đc ăn sum mặt sướng. Ko đc học hành đoàn hoàn, ở vs ta con cũng chịu khổ cực."...
Còn tiếp hơi thiếu múi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro