chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người đưa linh mục về quê hương nhưng lại rời xa quê hương của mình,trong lúc cả ngày tung cầu khẩn liệu có thể có được sự yên tĩnh thực sự? Không thể trở về quê hương ,cho dù có trở về cũng không có người thân. Tâm linh trống rỗng liệu có thể cầu xin sự an ủi từ Chúa? Hay là tu sĩ trẻ sẽ bị dụ dỗ,từng bước từng bước đến điều cấm kị của thần?
   Bí mật vùi lấp đã lấn sâu trong nội tâm DaeHwi cũng giống như nước sơn loang lổ từ trên vách tường rơi xuống cuối cùng được phơi bày.
   Cậu rời xa quê hương cũng không phải vì đưa tro cốt linh mục trở về quê nhà. Mà là tội lỗi của cậu, tội lỗi không bao giờ được tha thứ.
   Bị ép xa xứ,bị ép chịu đựng sự sợ hãi,bị ép trở thành tu sĩ câm trong năm mươi năm,đó là sự trừng phạt dành cho cậu.
    DaeHwi một mình ôm bình đựng tro cốt của linh mục bước đi trên đường , phía sau cậu là bầu trời xám xịt, hai bên là những người đi đường với vẻ mặt lạnh lùng,không ai chú ý . 
     Tu sĩ thân là người hầu của thần,tín ngưỡng vào thần,lại phải chịu đựng sự du hoặc đến từ dục vọng nội tâm....

----------                   
End chap 2.     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro