Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


             Hôm sau, Daehwi đi học với tâm trạng vô cùng vui vẻ, cậu đi vào lớp với tâm trạng rất yêu đời, đang dung dăng dung dẻ cậu đâm sầm ngay một cô giáo: 

          - Ối ! Cô kêu lên. 

         Cả hai người đều ngã xõng xoài trên sân trường. Daehwi vội vàng bò dậy lượm những tập sách vương vãi và cả cái mắt kiếng của cô nữa. Tự nhiên Daehwi thấy mắt kiếng gọng đen to này hơi quen quen, cậu liếc nhìn qua bên cạnh hết hồn : " Duma bà  An, đụng bả ở đây, thế nào cũng nhớ mấy bài chép phạt cho mà xem. Chuồn nhanh không ăn lol giờ ( tui nói bậy có sao không ? ) " vừa lượm lên hết đồ đạc cậu đưa vội cho cô cả chồng vở và cả cái mắt kiếng lên tiếng xin lỗi cô rồi quay lưng chạy như bay vào căn tin, len vào chỗ ngồi ngay sau chậu kiểng to đùng trong quán, Daehwi thậm thụt ngó ra thì thấy cô An vừa một tay ôm chồng sách vở một tay đeo mắt kiếng vào làu bàu: 

          - Học sinh bây giờ hư quá, mắt mũi để đâu đó.

( Tui quên nói cô An là giáo viên người Việt )

             Cô An bỏ đi, Daehwi ngồi thụt vào thành ghế ôm ngực thở phào thì có tiếng nói làm cậu giật bắn mình:

             - Chơi trốn tìm hả em?

            Daehwi ngó sang thì ra là mấy chị học cùng lớp, cứ kiểu này chắc có ngày  chết vì bệnh tim mất thôi. Daehwi thở gấp, đập đập tay nhè nhẹ lên ngực: 

        - Đậu, mấy chị đừng làm vậy nữa nha. Em hết hồn.

         Mấy chị nhoẻn cười vỗ vai Daehwi: 

         - Xin lỗi, làm cưng giật mình. Cưng nè, nãy bà An phải không, lớp mình chưa chép phạt nộp cho bả đó.

         Daehwi gật gù: 

        - Thì vậy em mới trốn vô đây nè. Giờ bà đi rồi, em ra đây.

         Nói xong chào mấy chị và len ra chỗ quầy ngồi và kêu một ly sinh tố, đang ngồi thưởng thức thì Daehwi thấy một bóng người đến từ sau lưng , cậu quay lại, trợn mắt miệng còn không kịp nhả chiếc ống hút ra, đó là cô An.

           Cô đứng đó chống nạnh, cau mày nhìn Daehwi nói: 

          - Hay quá ha, tưởng tôi không biết hả. Lại còn trốn vào đây uống sinh tố nữa. Bài phạt đâu?

          Vừa nói cô xòe tay ra , Daehwi hết nhìn tay cô lại nhìn cô trong khi miệng vẫn còn ngậm cái ống hút: 

        - Em... chưa... chép ạ?

          Cô An giật luôn cái ống hút trên miệng Daehwi cắm vào ly rồi lôi cậu ra khỏi quầy nói: 

         - Lại còn vậy nữa, chưa chép mà dám ngồi đây chơi, sướng nhề

         Cô lại lôi cậu đi trong khi cậu còn chưa kịp trả tiền ly sinh tố, cô lôi cậu đi ngang qua chỗ mấy chị lớn ngồi, ai nấy đều lắc đầu le lưỡi.

          Vừa lúc đó Jinyoung vừa bước vào căng tin, đụng ngay Daehwi bị cô An kéo đi, cô liền bỏ Daehwi ra nói ngay với Jinyoung: 

        - Học sinh lớp anh chưa chép phạt, tôi mắng vốn đây, đọc sai lên sai xuống... tôi kêu chép phạt không chép...

        Với thái độ rất bình tĩnh Jinyoung kéo tay cô An lại quầy ngồi, anh bảo: 

         - Có gì từ từ nói, nào mình vào căn tin ngồi rồi nói chuyện.

         Cô An cũng miễn cưỡng đi theo Jinyoung, vừa đặt mình ngồi xuống cô đã lên tiếng: 

         - Hôm bữa tôi dạy thay anh....

         Jinyoung để cặp qua một bên và với tay lấy hai ly nước để xuống một ly cho mình và một ly cho cô An, anh gật gật: 

          - Ừm ừm... An uống nước đi cái đã... rồi nói tiếp

         Còn Daehwi cũng kiếm một chỗ lặng lẽ quan sát cuộc nói chuyện. Daehwi thấy cô An đã từ từ bớt giận, khi Jinyoung vừa đặt ly nước trên môi thì cô An lại tiếp: 

         - Rất nhiều học sinh trong lớp anh đọc sai mà không ai chịu chép phạt cả

         Jinyoung lại dịu dàng nhìn cô: 

       - Chuyện đó tôi biết An à, nhưng An này, tiếng Anh đâu phải là tiếng của chúng ta, đâu thể bắt họ rành rọt hết được đâu. Với lại những người không có khả năng về ngôn ngữ thì bắt họ chép phạt cũng không phải là biện pháp hay...

      - Nhưng...- Cô An định phản bác nhưng Jinyoung cũng đã lên tiếng chặn trước: 

      - Tuy nhiên... tôi cũng sẽ nói lại chuyện này với học sinh lớp tôi, và có thể đề nghị họ chép phạt, nếu họ không chép tôi sẽ phạt vì làm như thế là không tôn trọng An, vậy đi An nhé ... Rồi anh mỉm cười tươi tắn...

           Daehwi thấy cô An im lặng nhìn Jinyoung rồi lẳng lặng uống cốc nước của mình, cô An đứng dậy cám ơn anh vì cốc nước rồi bỏ đi, trước khi đi cô quay lại bảo: 

        - Được nếu Jinyoung nói thế thì tôi giảm hình phạt xuống một nửa, nhưng phải tự động nộp bài phạt cho tôi.

         Jinyoung kéo tay cô An lại đưa cho cô cuốn sách cười mỉm: 

         - An để quên đồ, mà An nè mốt An thử đeo kính sát tròng đi, mắt An đẹp thế sao lại giấu đi.

         Daehwi cậu thấy cô đỏ ửng hai má lấy đồ từ tay anh rồi đi ra vội vã, đi ngang cậu cô ghé tai nói nhỏ: 

        - Nhớ chép phạt cho tôi đó nghe chưa, không thì chết với tôi.  

        Daehwi tức thì dạ dạ lia lịa


              Sau khi cô An đã đi rồi Daehwi ngó nhìn Jinyoung như thể anh từ trên trời rơi xuống, kinh ngạc vô cùng. Daehwi cứ nghĩ là cậu đang thấy một người nào khác không phải anh. Jinyoung trả tiền cả ba ly nước rồi đi lên lớp không quên kéo luôn Daehwi đi theo, trên đường đi cậu nhìn anh soi mói kì lạ như vừa khám phá ra vật thể bay UFO, anh cau mày: 

           - Làm gì nhìn tôi như thể tôi ở trên trời rơi xuống thế ? Vô duyên

            Như bị thôi miên Daehwi mở miệng trả lời Jinyoung mà không suy nghĩ: 

         -  Thầy đúng là quỷ đội lốt thiên thần...

            ...vừa nghe câu đó anh quay lại trợn mắt nhìn cậu...






 - Tặng mấy cô vì tôi ra chap muộn nhé. Vote nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro