Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân thể trắng như tuyết, nằm loã lồ trước mặt Baekhyun.

Những đường cong nhấp nhô khiến Baekhyun nhớ lại người phụ nữ trên chiếc đàn Piano ngày hôm qua. Bụng dưới bỗng nhiên nóng lên, ánh mắt kiêu căng hiện lên dục vọng mãnh liệt.

Người phụ nữ cười ngọt ngào một tiếng, bày ra tư thế rất khiêu gợi. Cô rất tin tưởng vào dáng người của mình, "Byun thiếu, ngài có hài lòng không?"

Giọng nói u ám của Baekhyun có chút mập mờ: "Còn chờ gì nữa? Còn muốn tôi dạy cho cô sao?"

Người phụ nữ mừng rỡ như điên, đây chính vé thông hành Byun thiếu đã cấp cho cô. Cô vặn vẹo cong cái mông to xinh đẹp lên đi về phía Baekhyun, hai cánh tay quấn lên cơ thể cường tráng không một chút mỡ thừa của người đàn ông đang ngồi trên ghế salon, uốn éo như một con rắn từ từ bò lên. Đôi môi đỏ mọng hôn dọc theo cằm của hắn đi xuống, chạy đến lồng ngực, rốn, xuống chút nữa. . . . . .

Baekhyun cố gắng xua đuổi tạp niệm trong đầu, xua đuổi bóng dáng của người phụ nữ bé nhỏ đó trong đầu. Giờ phút này, hắn chỉ muốn phát tiết, bất kể là ai, bất kể là người phụ nữ như thế nào, chỉ cần có thể dọn dẹp sạch sẽ đầu óc đang hỗn loạn của hắn là được!

Nhàn tản dựa lưng vào thành ghế sa lon, con ngươi tối đen của hắn khẽ nhắm lại, bàn tay cứng như sắt xiết chặt vòng eo của người phụ nữ.

Đôi môi của người phụ nữ dính vào môi hắn, Baekhyun vẫn để đầu lưỡi của cô tự do chui vào. Hắn đang cần một sự kích dục để quên đi hình bóng Taeyeon vẫn quanh quẩn trong đầu hắn.

Song, mới vừa chạm vào khoang miệng trơn trượt của người phụ nữ, thân thể của hắn liền cứng lại.

Đáng chết! Đây là cảm giác gì!

"Cút!" Baekhyun chợt hung hăng đẩy người phụ nữ ra, con ngươi tối đen lãnh khốc nhìn cô chằm chằm!

"Byun thiếu. . . . . . Byun thiếu anh . . . . ." Người phụ nữ vẫn đang nhắm mắt, đắm chìm trong dục vọng điên cuồng. Mùi vị nam tính mãnh liệt trên người Baekhyun khiến cô mê say không dứt. Dán chặt hơn, chủ động hôn cằm hắn: "Người ta thật là muốn. . . . . ."

Sắc mặt của Baekhyun khó coi tới cực điểm! Hắn chưa bao giờ là người thủ thân như ngọc, hắn quả thực điên rồi, một người phụ nữ lõa lồ quyến rũ đang quấn ở trên người hắn, vậy mà một chút cảm giác hắn cũng không có!

Chỉ vì người hiện tại hắn muốn chạm vào, người hắn muốn nhốt vào trong ngực để hung hăng thuần phục chính là cô gái kia, chứ không phải người phụ nữ này!

"Đáng chết! Cút nhanh!" Baekhyun cương quyết quát lớn, chế trụ người phụ nữ đang vẫn giãy dụa thân thể, đẩy cô ta ra khỏi người mình, thân hình cao lớn đứng lên đi về phía cửa sổ, gương mặt ngược sáng tràn đầy tức giận!

Mở điện thoại di động ra, thông qua hệ thống định vị trên cổ tay Taeyeon tìm vị trí của cô.

Baekhyun nhíu chặt đôi chân mày lại.

Đã trễ thế này, hệ thống định vị lại biểu hiện Taeyeon đang ở một tiệm bán hoa trong nội thành. Cô ở tiệm bán hoa làm cái gì? Người đàn ông kia không mua hoa cho cô sao?

Thật dễ dàng cắt bỏ cành lá của mấy trăm bó hoa hồng, sử dụng giấy gói giữ tươi bọc lại, cảm thấy mệt mỏi, vầng trán rịn đầy mồ hôi, Taeyeon vừa mới ngồi xuống nghỉ ngơi, điện thoại di động liền vang lên.

Là số điện thoại xa lạ.

Cô nghi hoặc nhận điện thoại, trễ như thế này, ai lại còn gọi điện thoại cho cô? Ba cũng đã ngủ sớm rồi.

"A lô."

"Đang ở đâu?" Một giọng nói trầm thấp truyền đến, vừa lãnh khốc lại vừa kiêu căng.

"Anh là?" Taeyeon chỉ cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc, nhưng vì quá mệt mỏi, đầu óc cũng đang ở trong trạng thái đình công, nên căn bản chẳng muốn nghĩ đầu dây bên kia là ai.

Bên đầu kia điện thoại Baekhyun bị nghẹn không thốt nên lời. Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng hiện ra vẻ tức giận mà lạnh như băng.

Người phụ nữ này, thậm chí ngay cả giọng nói của hắn cũng nhận không ra!

Vì có người đàn ông đó bên cạnh nên làm như giả bộ không biết?

Trong điện thoại nhất thời yên lặng. Taeyeon cảm thấy kỳ lạ, hạ điện thoại di động nhìn lần nữa, cho là mình nghe lầm.

"Đáng chết! Cô đang ở chung với ai?" Baekhyun tức giận quát lớn.

Taeyeon lúc này mới phản ứng được. Hàng lông mi thanh tú cau lại: "Sao anh lại có số điện thoại của tôi?"

Baekhyun không nhẫn nại được nữa: "Cảnh cáo cô, trả lời vấn đề của tôi!"

Taeyeon bĩu môi: "Thần kinh." Cô tính cúp điện thoại.

"Cô thử cúp điện thoại xem!" Baekhyun đoán được suy nghĩ của Taeyeon nên cảnh cáo cô.

Lông mày Taeyeon dựng đứng hết lên, công việc cực khổ cả đêm khiến cô mệt mỏi muốn chết, thật sự không muốn cùng người đàn ông này tranh cãi nữa, "Tại sao tôi phải nói cho anh biết?"

Tròng mắt đen sắc bén của Baekhyun bắn ra những tia sáng khát máu: "Taeyeon, cô không được quên hợp đồng của chúng ta! Nếu như tôi phát hiện, cô ở cùng một người đàn ông khác, cô nhất định sẽ chết! Biết không?"

"Có bệnh thì đi uống thuốc đi!" Taeyeon nhíu nhíu mi, "bụp" cúp điện thoại.

"Tút tút tút . . . . ." Tiếng điện điện thoại di động bị cắt trong đêm khuya yên tĩnh, có vẻ cao vút và cô đơn!

Baekhyun xiết chặt chiếc điện thoại trong tay, giống như đang xiết chặt Taeyeon vậy.

Người phụ nữ này, thật sự dám chủ động cắt đứt điện thoại của hắn!

Tròng mắt hắn lạnh lẽo như băng, bóng đêm ngày càng đậm, thế nhưng hắn lại không có nửa phần buồn ngủ, tiện tay mặc bộ quần áo để trên thành ghế sa lon, cầm chìa khóa xe và đi ra ngoài cửa.

Trong tiệm hoa, Taeyeon gói kỹ một bó hoa cuối cùng, dọn dẹp gọn gàng mọi thứ còn lại, đang chuẩn bị đóng cửa. Vừa quay người lại thì nhìn thấy dưới ánh đèn đường ngoài cửa có một bóng dáng cao lớn đang đi về hướng này.

"Taeyeon, xong việc chưa?" Đi tới là một bạn học cùng lớp của cô - Sica

"A, Chen, cậu...., sao cậu lại ở đây?" Taeyeon vỗ vỗ trán, thật sự cảm thấy rất nhức đầu. Mới vừa đuổi một Baekhyun, giờ lại tới một Chen.

Chen có tình ý với cô, mặc dù chưa từng nói ra, nhưng Taeyeon cũng không phải kẻ ngốc. Cho nên cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với Chen.

"Taeyeon, bạn nhất định mệt chết đi? Mình nghe Sica nói bạn đi làm ở đây, hôm nay vừa đúng lúc tiện đường, nên tới đây gặp bạn." Chen mỉm cười.

"A, không sao, cũng quen. Mình phải đóng cửa về nhà rồi. Vậy ngày mai gặp lại nha...!" Taeyeon vội vã đuổi khéo Chen đi. Hiện tại cô rất mệt, chỉ muốn nhanh về nhà ngủ một giấc thật ngon.

"Taeyeon! Để mình đưa bạn về nhà, để mình cầm túi xách giúp bạn." Taeyeon còn chưa kịp từ chối, Chen đã xách túi của cô.

"A, vậy cám ơn nhiều!" Dù sao cũng là bạn học, mỗi ngày đều phải gặp mặt, Taeyeon cũng không muốn làm quan hệ trở nên căng thẳng.

Dưới bóng cây ngoài cửa, một chiếc Lamborghini vừa dừng lại. Bên trong xe, sắc mặt Baekhyun âm u có thể ép ra nước .

Người đàn ông kia kia, chính là người mà Taeyeon kêu là "Học trưởng" sao? Hai tay Baekhyun xiết chặt tay lái, dường như sắp đem tay lái bóp cho nát bét. Cặp mắt tối đen tức giận gắt gao nhìn chằm chằm hai người đang "thân mật" trước cửa tiệm hoa.

Giúp Taeyeon kéo cánh cửa sắt của tiệm bán hoa lại, trong lòng Chen thật vui mừng, dù sao cũng theo đuổi Taeyeon lâu như vậy rồi, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên ở gần cô như vậy. Bình thường tính tình Taeyeon mặc dù rất thoải mái tự nhiên, nhưng bộ dáng luôn rất bận rộn, hắn gần như không có cơ hội ở một mình bên cạnh cô.

Hôm nay, hắn nhất định phải can đảm thổ lộ!

"Taeyeon! Bạn biết không? Mình thích bạn đã lâu rồi!" Chen lấy hết can đảm nhìn mạc đôi mắt trong veo của Taeyeon.

"À? Cái này. . . . . . Mình. . . . . ." Taeyeon nhất thời cứng họng, không biết phải nói như thế nào để từ chối khéo lời tỏ tình của anh ta.

Bộ dáng cúi đầu khó xử của cô rơi vào trong mắt của Baekhyun đang ngồi trong xe là ngượng ngùng lo lắng.

Một cảm giác chua loét quét qua tâm trí của hắn! Baekhyun không thể kiềm chế được nữa, đôi chân dài bước ra ngoài xe, mạnh mẽ đóng sầm cửa xe lại!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro