Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay run rẩy cầm điện thoại di động lên, bấm một chuỗi con số, điện thoại thông rồi, Taeyeon lại không thốt nên lời.". . . . . ."

Bên đầu kia điện thoại, Baekhyun cũng trầm mặc. Không khí ngột ngạt khiến người ta không thở nổi. Một hồi lâu, Taeyeon đang muốn cúp điện thoại, lại nghe thấy bên cạnh điện thoại có một giọng nữ nũng nịu: "Baekhyun mau tới nhanh! Người ta không kịp đợi!"

"Bụp!" Điện thoại bị Baekhyun cúp.

Taeyeon cắn chặt đôi môi, một chỗ nào đó trong ngực, có chút đau nhói.

"Thật là buồn cười, mi cho rằng mi là cái gì của người ta? Có chuyện người đầu tiên muốn tìm là Baekhyun! Taeyeon, sao mi còn ngây thơ như vậy?" Cô tự giễu lắc đầu một cái.

Gió đêm thật lạnh, Taeyeon không biết nên đi về đâu, ở đâu cũng không phải là nhà của cô. . . . . .

Ôm hai vai, dựa vào góc tường chầm chậm ngồi xuống, mái tóc dài che kín gương mặt mệt mỏi tái nhợt của cô. Mệt quá. . . . . . Thật muốn cứ ngủ như vậy mãi mãi không tỉnh . . . . . .

"Cô Kim, tôi tìm cô khắp nơi! Cô có thể xuất viện." Giọng nói của cô điều dưỡng đã đánh thức Taeyeon đang co rúc ngủ ở góc tường.

"Dạ?" Taeyeon nghi ngờ mình nghe lầm.

"Cô Kim, tổng giám đốc phái tôi đón cô về nhà." Người đàn ông phía sau cô điều dưỡng nói.

Là Kyungsoo

Taeyeon yên lặng đứng lên. Cô không thể cự tuyệt, đúng không? Cô không thể trốn thoát khỏi Baekhyun, trừ phi, hắn chơi đùa cô tới chán rồi chủ động vứt bỏ cô.

Chiếc xe Benz bóng lưỡng mở ra. "Tích tích. . . . . ." Điện thoại Taeyeon chợt vang lên. Trong lòng khẽ động, chẳng lẽ là tin nhắn của Baekhyun? Mở màn ảnh ra nhìn, là tin tức khí tượng.Taeyeon không biết tại sao, chợt có hơi thất vọng.

Xe chạy băng băng trên lối đi bộ yên tĩnh, Taeyeon nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, có chút nghi ngờ nhíu mi: "Anh Kyungsoo, anh có đi nhầm hay không?" Kyungsoo quay đầu nói chắc chắn: "Không sai, Tổng giám đốc nói tôi đưa cô tới ngôi nhà trên núi của ngài ấy."

Thấy Taeyeon bộ dạng vẫn chưa hiểu, Kyungsoo không thể làm gì khác hơn là giải thích: "Cô Kim, lần này cô khiến cho Tổng giám đốc rất tức giận, sợ rằng ngài ấy sẽ không bao giờ để cô bước vào nhà họ Byun nửa bước nữa rồi !"

"Không để cho tôi bước vào nhà họ Byun nửa bước?" Tae cúi đầu tự giễu cười cười. Đúng vậy a, đây là sự trừng phạt của Baekhyun đối với người giúp việc như cô a!

Nội thất phòng khách bày trí khiêm tốn nhưng vẫn sang trọng, đôi chân thon dài của Baekhyun gác lên chiếc bàn thủy tinh thấp, tròng mắt u ám khẽ híp lại, lóe ra ánh sáng nguy hiểm. Anna dính vào trên người hắn, đem bộ ngực đầy đặn cọ tới cọ lui trên người hắn, cố tình muốn khơi lên dục vọng của hắn.

Nghe được tiếng bước chân nhè nhẹ của Taeyeon, cơ thể Baekhyun đột nhiên căng thẳng.

Anna quay đầu lại, nhìn quét qua Taeyeon một cái, mất hứng nhìn Baekhyun nói: "Baekhyun, cô ta là ai? Không phải nói tối nay chỉ có hai người chúng ta sao?"

Baekhyun cũng không thèm nhìn tới Taeyeon một cái, giọng nói lạnh lùng: "Cô ta? Cũng chỉ là nữ giúp việc mà thôi! Tới đây phục vụ chúng ta. Em đừng suy nghĩ nhiều."

Taeyeon cắn chặt đôi môi, mắt rũ xuống, hàng lông mi nồng đậm che kín tất cả cảm xúc trong mắt.

"A, thì ra là nữ giúp việc nha! Em biết ngay mà, ánh mắt của anh sẽ không kém như vậy đấy!" Anna nhất thời yên lòng.

Baekhyun cợt nhả giữ mặt của Anna, in nụ hôn thật sâu lên làn môi xinh đẹp đỏ mọng của cô. Anna hơi giãy giụa: "Baekhyun đừng á! Bên cạnh có người!"

Nghe lời nói của Anna, động tác của Baekhyun chẳng những không có ngừng lại, ngược lại càng thêm phóng đãng .

Bàn tay cứng như sắt không có chút nhiệt độ, hung hăng nhào nặn trước ngực Anna. Anna đau đớn rên nhỏ một tiếng.

Không thể chịu được nữa, Taeyeon chỉ cảm thấy trái tim đau nhức từng cơn, "Tổng giám đốc, nếu ngài không có dặn dò gì khác, tôi đi xuống trước." Lạnh lùng mở miệng, mang theo chút quật cường cùng khinh bỉ.

Baekhyun từ trong cổ Anna ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén quét qua gương mặt của Taeyeon, giọng nói còn lạnh lùng vô tình hơn cô: "Quét dọn phòng khách một chút."

"Biến thái! Đại Biến Thái!" Taeyeon âm thầm nguyền rủa trong lòng. Cô không biết Baekhyun rốt cuộc phát điên gì, hắn không nên ép cô quan sát trực tiếp cảnh xuân cung đồ trước mặt chứ.

Phòng khách ngôi nhà vô cùng sạch sẽ, Taeyeon căn bản không phải quét dọn cái gì. Baekhyun sai cô quét dọn phòng khách, đơn giản chỉ là viện cớ, muốn hành hạ cô thôi.

Cầm khăn lau cũng được mà không lau cũng được đồ vật trong nhà căn bản không có chút bụi bặm, mỗi một động tác, cũng khiến bụng đau đớn.

Đứa bé, đứa bé của cô, đang trong bụng của cô từ từ lớn lên. Taeyeon một tay chậm rãi xoa bụng, tâm trạng phức tạp khó tả.

Vốn không thấy rõ người đàn ông xa lạ, trong đêm khuya tối tăm, gieo một mầm mống nho nhỏ trong bụng cô. Cô có nên hận đứa bé này không? Dù sao nó cũng là kết quả của cường bạo.

Nhưng, không biết vì sao, Taeyeon lại không có một chút căm hận với bào thai đang nằm trong bụng này. Đây là con của cô. Một trong những đứa con của cô. Cô là mẹ, cô sẽ bảo vệ con mình, để con cô thuận lợi đi tới thế giới này.

Taeyeon tin chắc đây là một bé gái, một bé gái mềm mại trắng nõn, đáng yêu giống như một thiên sứ bé nhỏ. Trên gương mặt của Taeyeon ánh lên nét cười. Cô đắm chìm trong ảo tưởng về tương lai con gái, căn bản không rảnh đi quan tâm đôi nam nữ đang quấn lấy nhau như rắn ở trong phòng khách.

Baekhyun đang đè Anna ở phía dưới, nhưng ánh mắt lại không tự chủ được liếc về hướng Taeyeon.

Đáng chết! Vốn tưởng rằng có thể thấy vẻ mặt ganh ghét, căm hận trên mặt Taeyeon, nhưng kết quả, Baekhyun  lại chứng kiến một cảnh tượng là bàn tay Taeyeon dịu dàng vuốt ve bụng mình, trên mặt mỉm cười mơ màng, có thể thấy được, cô đang ước mơ cái gì, hơn nữa, ước mơ này, khiến cô cảm thấy hài lòng và hạnh phúc.

Trong lòng Baekhyun như bị dao găm tàn nhẫn đâm vào, đứa bé trong bụng cô, có phải là của người học trưởng đó? Có thể thấy được, Taeyeon rất mong chờ đứa bé này ra đời.

Cô, rất thích người đàn ông kia sao?

Một hồi chua xót tràn ngập trong cổ họng Baekhyun, đôi mắt sâu thẳm trong một thoáng trở nên khát máu. Hắn như nổi điên xé toang bộ váy thật mỏng manh của Anna, bàn tay lưu lại những dấu ấn bầm tím trên người cô không một chút thương tiếc.

Sự điên cuồng của Baekhyun lại khiến cho Anna càng thêm hưng phấn. Cô rên lên rất to, hai chân vội vàng kẹp chặt vào hông của Baekhyun, không còn cảm thấy xấu hổ nữa, thét lên: "Baekhyun, cho em! Mau cho em!"

Tiếng thét chói tai của Anna khiến Taeyeon đang chìm đắm trong ảo tưởng giật mình tỉnh lại. Cô có chút chán ghét quay đầu sang chỗ khác, nhưng ánh mắt bất thình lình lại đối diện với ánh mắt khát máu của Baekhyun!

Ánh mắt của Baekhyun khiến lưng Taeyeon lập tức rịn ra mồ hôi lạnh!

Baekhyun, hắn biết mình đã mang thai sao? Hắn sẽ làm như thế nào? Nếu như hắn bỏ dở hợp đồng, chi phí phẫu thuật của ba sẽ làm thế nào?

Trong lòng Taeyeon phút chốc tràn đầy sự lo lắng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro