Chap 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taeyeon cố gắng khép hai chân lại, chiếc xích trên cổ chân đụng vào nhau, phát ra tiếng leng keng giòn giã.

Hết sức giãy giụa, khiến toàn thân Taeyeon đã rịn ra mồ hôi hột. Mùi mồ hôi nhàn nhạt xen lẫn mùi thơm đặc biệt của cơ thể Taeyeon, giống như một liều thuốc kích thích dục vọng mãnh liệt nhất, khiến Baekhyun càng thêm hưng phấn.

Bàn tay mang theo nhiệt độ mê người đốt lửa khắp nơi, Baekhyun không hổ là cao thủ trên giường, mặc dù Taeyeon giãy giụa mãnh liệt, nhưng không thể che giấu được một sự thật rằng từ trong cơ thể cô, có một cảm giác hưng phấn đang dâng cao, hơn nữa, loại cảm giác này dường như hội tụ lại và đang ngày càng trở nên mãnh liệt!

Nhớ lại câu nói vừa rồi Baekhyun, Taeyeon tủi nhục trợn to hai mắt nhìn chằm chằm vào mặt Baekhyun.

Hai mắt Baekhyun híp hết mí mắt, trên mặt lúc này chỉ còn vẻ si mê rất động lòng người. Taeyeon thừa nhận, đây là một người đàn ông vô cùng đẹp trai, nếu như tính tình Baekhyun không ngang ngược khiến mình ghét như thế, có lẽ, mình thật sự sẽ yêu hắn.

Những ngón tay Baekhyun mang theo kỹ xảo vuốt ve, phát hiện Taeyeon có phản ứng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà khí, ngón giữa thon dài, chậm rãi trượt miệng u cốc đã trở nên ướt át. . . . . .

“A!” Taeyeon hoàn toàn ngây người!

Người đàn ông này rốt cuộc không biết xấu hổ sao! Hắn, hắn sao lại dùng tay!

Taeyeon xấu hổ đỏ mặt lên, trợn to hai mắt kêu lên một tiếng: “Byun Baekhyun!”

Baekhyun mở mắt, nhìn vào mặt Taeyeon nhỏ giọng nói: “Như thế nào? Thoải mái chứ?”. Những động tác của ngón tay vẫn không ngừng, vẫn duy trì nhịp điệu ra vào như cũ. Thậm chí còn nhanh hơn một chút.

Taeyeon hoàn toàn không còn lời nào để nói. Lưu manh đến như vậy, cô thật không còn gì có thể nói. Hắn không biết xấu hổ, đối với người không biết xấu hổ, thì có nói gì đi nữa cũng đều dư thừa. Phản ứng tốt nhất chính là không có bất kỳ phản ứng nào cả.

Nghĩ như thế nên Taeyeon không giãy giụa nữa mà cứ nằm yên lặng ở trên giường, mặc kệ Baekhyun tác oai tác quái.

“Taeyeon, cô là xác chết sao!” Phát hiện Taeyeon không có bất kỳ phản ứng nào,  Baekhyun không vui nhíu mày, nhỏ giọng trách cứ.

“Đúng. Tôi chính là xác chết. Bởi vì tôi không có chút cảm giác nào!” Taeyeon lạnh lùng nói.

Baekhyun có cảm giác vô cùng nhục nhã! Hắn được mệnh danh là người có công phu hạng nhất ở trên giường, không có người phụ nữ nào chống lại được sự trêu đùa của hắn, thường thường chỉ không đầy mười phút, cũng sẽ ở dưới thân thể hắn mà vặn vẹo rên la.

Taeyeon nói như vậy, chẳng khác gì là đang cười nhạo hắn không có năng lực! Đối với đàn ông mà nói, đây quả thực là điều vô cùng nhục nhã!

Trái tim Baekhyun hoàn toàn lạnh lẽo. Cơ thể hắn đè xuống, đầu lưỡi theo cánh môi Taeyeon một đường liếm hôn xuống phía dưới, lướt qua đỉnh nhọn trắng như tuyết, qua vùng bụng trắng mượt khẽ đội lên, cuối cùng dừng lại ở phiến cỏ âm u xanh mượt đó. . . . . .

Sử dụng toàn bộ kỹ xảo, kích thích từng giác quan nhạy cảm nhất, hai tay  Baekhyun nhẹ nhàng mở đầu gối Taeyeon, vùi đầu vào vùng đất quyến rũ đó nỗ lực cày cấy. Liếm, hút, cắn, tất cả những phương pháp dùng miệng đều được hắn áp dụng!

Taeyeon không thể kiềm chế được nữa, dù là người phụ nữ như thế nào cũng không chịu được những chọc ghẹo như vậy, một tiếng rên thật thấp từ trong cổ bật ra.

Baekhyun cười thắng lợi, hắn cảm thấy rằng trêu chọc Taeyeon phát ra một tiếng rên này thật sự không dễ dàng gì khiến hắn có cảm giác rất thành công!

Bộ vị nào đó của hắn đã sớm không kềm chế được nữa, đột nhiên ép xuống thật sâu, cảm giác tuyệt vời như lên thiên đàng khiến hắn và Taeyeon đồng thời phát ra một tiếng rên dài thỏa mãn!

. . . . . .

“Cậu chủ, Cô Kum, ăn cơm á!” Vú Trương nhẹ nhàng gõ cửa.

Taeyeon vốn sắp ngủ thiếp đi, cơ thể quá mệt mỏi, Baekhyun giống như uống phải thuốc kích thích, muốn cô không biết bao nhiêu lần, đủ các loại tư thế, khiến cả người cô đau nhức. Hắn mới từ trên người cô leo xuống, cô liền mệt mỏi nhắm hai mắt lại.

Nhưng Baekhyun lại có vẻ rất tốt, trong chiến dịch này, hắn có cảm giác quá thoải mái, quá đầy đủ! Mặc dù cùng Taeyeon làm rất nhiều lần rồi, nhưng lần đầu tiên lúc mới bắt đầu, Taeyeon quá nhỏ, hắn không dám dùng quá sức, sợ cô bị thương, sau đó cô lại có thai, hắn lại càng không dám dùng sức, chỉ có lần này, hắn đạt được thỏa mãn hoàn toàn!

Cơ thể Taeyeon dường như có một loại ma lực không thể tưởng tượng nổi, nơi tư ẩn của cô và hắn, dán sát tự nhiên như vậy, Taeyeon giống như là người phụ nữ trời cao cố tình chế tạo riêng cho hắn, sự phối hợp của cô và hắn ăn ý đến độ dù bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thay thế được!

Giằng co lâu như vậy, thật là có cảm giác đói bụng. hắn vỗ vỗ vào mặt Taeyeon: “Đi, đi ăn!”

Taeyeon nhắm mắt lại, trong miệng thốt nhỏ: “Không đi, tôi muốn đi ngủ!”

Nhìn máu ứ đọng trên mặt Taeyeon, thoáng qua trong mắt Baekhyun một chút lo lắng. Người phụ nữ này, thật sự không nghe lời! Chỉ cần cô ngoan một chút, hắn sẽ không đối xử với cô như vậy!

“Đi, đi ăn cơm! Cô không muốn ăn, nhưng đứa bé trong bụng cô lại muốn ăn!” Vốn trong lòng quan tâm, nhưng giọng nói của Baekhyun lại rất nặng nề.

Taeyeon miễn cưỡng bị Baekhyun kéo lên.

Đột nhiên, một luồng dịch nóng chảy ra từ giữa hai chân.

Taeyeon còn tưởng rằng đó là dịch của Taeyeon bắn vào cơ thể của mình, cô dùng chăn che kín cơ thể của mình, cầm khăn giấy lau lau. Đến lúc ném khăn giấy đi, cô hoảng sợ phát hiện, giữa những đốm dịch màu trắng đục còn kèm theo những tia máu đỏ tươi!

“A!” Thét lên một tiếng , Taeyeon hoảng sợ nhìn Baekhyun: “Máu! Có máu!”

Đôi mày rậm của Baekhyun cũng nhíu lại, nhanh chóng gọi một cú điện thoại: “Gọi bác sĩ Vương tới đây.”

Bác sĩ Vương vội vã chạy đến khám bệnh tại nhà. Người giúp việc và quản gia nhà họ Byun đứng im trong đại sảnh tối om. Có chút kẹt xe, bác sĩ Vương chỉ tới chậm một chút mà Baekhyun đã đập bể mấy cái bình hoa cổ đắt giá rồi !

“Cái này. . . . . .” Bác sĩ Vương vuốt vuốt sống mũi, ánh mắt có chút khó xử nhìn sắc mặt âm trầm Baekhyun đang đứng bên cửa sổ.

“Sao! Cứ nói thẳng ra!” Baekhyun cũng không thèm quan tâm bác sĩ Vương là một bác sĩ nữ, không chút khách khí mở miệng.

“Tổng giám đốc Byun, vợ của ngài mang thai, vì vậy quan hệ tình dục nên tiết chế một chút thì tốt hơn.” Bác sĩ Vương hâm mộ liếc mắt nhìn Taeyeon. Có thể thấy được quan hệ tình dục của bọn họ rất hòa hợp, cũng rất thường xuyên. Lại liên tưởng tới chồng mình, haizz, bác sĩ Vương thở dài trong lòng một cái.

Nghe bác sĩ Vương nói, gương mặt Taeyeon nhất thời đỏ như trái cà chua. Hai mắt khép hờ, cô và bác sĩ Vương ngượng ngùng nhìn nhau.

Baekhyun chau chau mày, có chút không kiên nhẫn nói: “Cô ấy ra máu như thế rốt cuộc có nghiêm trọng không?”

Bác sĩ Vương bị hắn ánh mắt của hắn nhìn sợ tới mức run lên, giọng nói cũng có chút run rẩy: “Không đáng ngại lắm, tôi kê thêm một toa thuốc dưỡng thai là được. Đây là thuốc đông y pha chế sẵn, không có ảnh hưởng đến thai nhi.”

Không có việc gì là tốt. Taeyeon cùng Baekhyun đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

“Em nên nằm nghỉ là tốt nhất. Tôi kêu Vú Trương làm chút gì cho cho em ăn.” Baekhyun cùng bác sĩ Vương xuống lầu.

Taeyeon nằm ở trên giường, nhưng không có chút buồn ngủ. Không phải giữa thời kỳ mang thai thì quan hệ rất an toàn sao? Cô thật không nghĩ tới, lại có thể ra máu! Động tác của Baekhyun quá hung mãnh, cũng quá thường xuyên!

Baekhyun là loại người có dục vọng rất mãnh liệt, muốn hắn tiết chế, rất khó! Không được, mình không thể ở bên cạnh hắn được nữa rồi, nếu như tiếp tục ở chung, bé con trong bụng sẽ không giữ được!

Chạy trốn, phải chạy trốn! trong lòng Taeyeon quyết định. Nhưng, ba sẽ làm thế nào đây?

Taeyeon cầm điện thoại di động lên, bấm một dãy số quen thuộc, cô thật sự là đứa con gái bất hiếu, ba nằm viện lâu như vậy, cô mới chỉ đi thăm ông ấy hai lần. Mỗi ngày đều bị Baekhyun cuốn thật chặt, hoàn toàn không còn thời gian riêng tư gì cả.

Không biết ba hiện tại có khỏe không.

Điện thoại thông. Bên đầu kia điện thoại truyền đến một giọng nói hiền từ: “Alo? Taeyeon sao?”

“Dạ, ba!” Giọng nói Taeyeon có chút nghẹn ngào, “Ba, bây giờ ba có khỏe không? Cơ thể như thế nào?”

“Cũng không tệ lắm, đã khỏe hơn rồi, ngày mai là phẫu thuật rồi. Bệnh viện đã sắp xếp cho ba một bác sĩ tốt nhất, Taeyeon, con cứ yên tâm đi!” trong lòng Kim Heechul cũng có mấy phần chua xót, lần trước nghe Taeyeon nói chi phí phẫu thuật là do cô hỏi mượn một người bạn. Có phải bây giờ con bé đang làm việc cật lực để kiếm tiền trả nợ không?

“Ba, ba không có việc gì là tốt rồi. Chờ khi ba phẫu thuật xong, con sẽ vào thăm ba!” Taeyeon vội vã nói, bởi vì cô đã nghe được tiếng bước chân lên lầu.

Baekhyun không cho phép cô liên lạc với những người bên ngoài, muốn đoạt lấy toàn bộ thế giới của cô. Hầu như Taeyeon không còn liên lạc với những bạn bè trước kia.

“Ba, ba cố gắng giữ gìn sức khỏe, con cúp máy trước đây.” Taeyeon vừa cúp điện thoại. Baekhyun cùng Vú Trương và má Vương bước vào.

Vú Trương bưng một cái bàn ăn lớn để trên giường. Còn trong tay má Vương là một cái khay bằng bạc, trong khay sắp đầy các loại thức ăn.

Nhanh nhẹn đem bàn để trên giường, để cái khay ngay ngắn, sau đó hai người giúp việc nhanh chóng lui khỏi phòng.

“Ăn.” Baekhyun nhìn Taeyeon hạ lệnh, bản thân mình cũng cầm một đôi đũa lên ăn.

Taeyeon cũng đã đói bụng, nhưng nhìn chiếc còng trên cổ tay mình rồi lại trợn mắt nhìn Baekhyunmột cái. Đôi tay bị còng, cô ăn như thế nào!

Baekhyun ăn vài miếng, phát hiện Taeyeon không hề động đũa, chân mày cau lại: “Sao không ăn? !” Người phụ nữ này, lại tiếp tục bướng bỉnh sao?

“Tôi muốn ăn, nhưng không cầm đũa được nha!” Taeyeon tức giận nói.

“A!” Lúc này Baekhyun mới nhớ tới chiếc còng trên cổ tay cô. Đưa tay lục lọi trong túi quần một hồi, không tìm được chìa khóa, có thể mới vừa rồi rơi ở dưới lầu.

Để cái bàn gần Taeyeon thêm một chút,  Baekhyun đưa tay múc một muỗng canh, đút vào miệng Taeyeon

Taeyeon kinh ngạc trừng lớn mắt: Baekhyun muốn đút cơm cho cô ăn? Cơ thể theo bản năng thụt lùi về phía sau một cái.

“Uống….uố…ng!” Giọng nói Baekhyun mang theo sự uy nghiêm không cho kháng cự. Lần lần đầu tiên hắn đút canh cho phụ nữ, cô lại có bộ dạng không muốn uống!

Taeyeon âm thầm liếc mắt, lại bị thần kinh gì đây? Vừa rồi mới bạt tai, rồi lại còng tay, bây giờ lại đút canh cho cô? Chơi trò tình cảm hả?

Muỗng canh từ từ trở nên lạnh. Taeyeon vẫn không há miệng.

Baekhyunthu tay lại, sắc mặt trở nên lạnh lùng như băng: “Được, cô không uống đúng không? Vậy thì cô đói chết thôi! Dù sao trong bụng cô cũng có đứa con hoang! Hai người cùng chết, cũng không thấy cô đơn!”

Một câu nhắc nhở Taeyeon, trong bụng của cô còn có bé con, cô không thể nhà lao hứng như vậy được!

“Ai, tôi Uống….uố…ng!” Taeyeon gọi Baekhyun đang đứng dậy chuẩn bị đi. Ngoan ngoãn há miệng. Không để ý thấy ánh sáng trong mắt Baekhyun chợt lóe rồi nhanh chóng biến mất.

Bữa cơm này, Taeyeon bị Baekhyun từng muỗng từng muỗng cho ăn no. Baekhyun là một người chăn nuôi rất nghiêm nghị, mỗi khi Taeyeon tỏ vẻ ra không muốn ăn, thì ánh mắt lạnh lùng của Baekhyun sẽ khiến cô ngoan ngoãn há miệng.

Taeyeon cảm giác mình chưa bao giờ ăn no như vậy. Thức ăn trên bàn, hơn một nửa đã vào dạ dày cô. Món điểm tâm sau bữa ăn là hột đào chưng đường phèn. Taeyeon từ nhỏ không thích ăn hột đào, cô ghét mùi vị của hột đào, nhưng lần này cũng bị Baekhyun ép ăn được hơn một nửa.

Khó chịu nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, muốn bày tỏ đã ăn rất no rất no, một muỗng cũng không ăn thêm được nữa, Baekhyun mới bỏ qua cho Taeyeon

Ăn uống thỏa thuê , lại ngủ một giấc rất sâu, Taeyeon cảm thấy cơ thể thoải mái hơn.

Baekhyun không có bên cạnh, cô một mình độc chiếm chiếc giường rất lơn, nếu như không bị còng tay xiềng chân, thì đây thật là khoảng thời gian tốt đẹp.

“Cô Kim, ăn cơm tối. . . . . .” Vú Trương ở ngoài cửa nhẹ nhàng gọi.

Taeyeon nhìn đồng hồ treo tường, đã sáu giờ rồi. Ai, lại ăn cơm, buổi trưa ăn nhiều như vậy, cho đến bây giờ còn chưa tiêu hóa kịp!

Khó khăn rời giường, đi theo Vú Trương xuống lầu. Vú Trương cười híp mắt nói: “Baekhee hôm nay cũng về nhà dùng cơm.”

Byun Baekhee? Taeyeon nhất thời thấy người lạnh lẽo. Cô đối với người em gái của Baekhyun không có ấn tượng gì tốt đẹp. Một thiên kim đại tiểu thư ngạo mạn vô lễ, chỉ cần suy nghĩ về cô ta một chút cũng khiến đầu cô bị tổn thương.

Đi xuống lầu. Baekhyun đang đọc báo, Baekhee ngồi bên cạnh hắn, đang chơi điện thoại di động.

Thấy Taeyeon, Baekhee tò mò nghiêng đầu hỏi: “Anh trai, người phụ nữ này sao còn chưa đi?”

Baekhee học đại học, ở thành phố bên cạnh, bình thường rất ít trở về nhà họ Sở.

Ánh mắt Baekhyun vẫn chăm chú nhìn tờ báo, không lên tiếng. Không biết là không nghe thấy hay là cố ý không trả lời.

Baekheecảm thấy có chút mất mặt, nhìn Taeyeon, giọng nói cũng không chút khách khí: “Người phụ nữ này, cô tốt nhất nên tự biết mình, đừng có ở trong nhà người khác không chịu đi.”

Taeyeon giơ tay lên, hướng Baekhee quơ quơ: “Không phải là tôi không muốn đi, là anh cô không cho tôi đi!

Ánh mắt Baekhyun cuối cùng cũng rời khỏi tờ báo. Vừa đọc thấy tin trên báo, Byun thị tham gia đấu thầu một mảnh đất, lại bị tập đoàn Oh thị mua mất! Mảnh đất này nằm ở trung tâm buôn bán, Byun thị tốn rất nhiều tiền để sở hữu nó, không ngờ cuối cùng lại thất bại!

Hơn nữa! Tin tức này, hắn lại đọc được trên báo! Thủ hạ của hắn rốt cuộc có muốn sống hay không? Sao không báo cho hắn biết!

Hai người phụ nữ bên cạnh cãi vã khiến hắn phiền lòng. Đứng lên, mặt lạnh rống lên một tiếng: “Không muốn ăn cơm thì cút hết cho tôi!”

Lấy chiếc áo khoác đang vắt trên sofa đi ra ngoài cửa. “Cậu chủ, cậu đi đâu vậy? Không ăn cơm sao?” Vú Trương nhanh chóng đuổi theo.

“Tôi đến công ty. Vú chăm sóc Taeyeon cho tốt.” Câu nói lạnh lùng của Baekhyun vừa dứt liền rời đi, trên bàn ăn chỉ còn lại Taeyeoncùng Baekhee.

Thấy bộ dạng ngạo mạn của Baekhee, Taeyeon cảm thấy chẳng còn một chút khẩu vị nào. Đứng lên nhàn nhạt nhìn Baekhee chào: “Cô Byun! Cô từ từ ăn, tôi lên phòng trước đây.” Xoay người chuẩn bị rời đi.

“Đứng lại.” baekhee lên tiếng: “Nhìn tôi cô thấy chán ghét như vậy sao? Khiến cô cơm cũng ăn không vô?”

Taeyeon rất muốn nói: “Đúng vậy.” Nhưng là vẫn nhịn được giọng điệu này. Dù sao cũng đang ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu a.

“Không phải, vì tôi cảm thấy không đói.”

Vú Trương chạy tới hoà giải: “Cô Kim, cô nên ăn một chút đi, cô không muốn ăn nhưng bé con trong bụng lại muốn ăn nha! Phụ nữ có thai không thể đói bụng .”

Nghe Vú Trương nói như thế , Baekhee nhíu nhíu mày, anh trai cũng thật là, phụ nữ nha, vui đùa một chút thì cũng thôi đi, sao còn để cho cô ta mang bầu đứa con nhà họ Byun?

Khó chịu mở miệng: “Cô Kim, thật không nghĩ tới, anh tôi lại để cho cô mang thai! Sao, cô cho rằng có đứa bé, là có thể bước vào cửa nhà Họ Byun chúng ta?”

Taeyeon nhàn nhạt nói: “Xin lỗi, tôi không có suy nghĩ này. Là cô suy nghĩ quá nhiều.”

Thái độ thờ ơ của Taeyeon kích thích Baekhee, giọng nói càng thêm chua ngoa: “Không có suy nghĩ này? Anh trai tôi nhiều phụ nữ như vậy, cô xem có ai mang thai không? Cô thật là có tâm cơ! Vạy mà có thể lừa gạt anh tôi!”

. . . . . . Taeyeon im lặng.

“Tôi cho cô biết! Đừng tưởng rằng dựa vào đứa bé trong bụng này thì cô có thể bước vào cửa chính nhà họ Byun! Mơ cũng đừng mơ tới! Nhà họ Byun chúng tôi sẽ không nhận đứa bé này đâu!”

Taeyeon cười khổ lắc đầu một cái, bước vào cửa chính nhà họ Byun? Cô đúng là không lạ gì. Nhà họ Byun không nhận đứa bé này? Rất bình thường! Đứa nhỏ này căn bản không phải của nhà họ Byun được không!

Thấy nói thế mà trên mặt Taeyeon lại hiện lên nụ cười, Baekhee tức giận hơn: “Cô cười cái gì? Cô cho rằng chỉ bằng anh tôi đối với cô có ba phút nhiệt tình, thì cô có thể chuyển thành tình nhân chính thức, lên làm thiếu phu nhân của nhà họ Byun?”

Taeyeonnhún nhún vai, lành lạnh mở miệng: “Xin lỗi, tôi đối với vị trí thiếu phu nhân nhà họ Byun không có hứng thú! Mặt khác, đứa bé này cũng không phải của nhà họ Byun các người, cô đừng suy nghĩ nhiều!”

Cái gì! Taeyeon vừa thốt lên xong, Baekhee và vú Trương kinh ngạc trợn to hai mắt!

Baekhee chỉ vào Taeyeon, run rẩy nói: “Cô. . . . . . Cô điên rồi! Cô lại dám cho anh trai tôi cắm sừng! Cô. . . . . . Tôi thấy cô có vẻ chán sống rồi! Tôi muốn gọi điện thoại nói với anh trai tôi, bào thai trong bụng vốn không phải con của anh ấy, nó là một đứa con hoang!”

Vú Trương cũng đi tới: “Cô Kum, những lời như thế không nên nói lung tung!” Cậu chủ ít khi để ý đến người phụ nữ nào như vậy, cái này cũng bởi vì cô mang thai đứa con nhà họ Byun. Nếu như cậu chủ biết đứa bé này không phải của nhà họ Byun . . . . . . Trời ạ! Bà quả thật không dám nghĩ tới!

“Không cần cô phải phí công, anh trai cô biết rồi!” Taeyeon lạnh lùng nói rồi xoay người chuẩn bị rời đi.

“Người phụ nữ phách lối! Vú Trương, bà đánh cho tôi! Dù sao cũng là đứa con hoang, tại sao lại ăn ở trong nhà họ Byun chúng ta? Vú Trương, đuổi cô ta ra ngoài!” Baekhee bị thái độ của Taeyeon chọc cho tức giận đến toàn thân phát run.

Vú Trương nào dám đánh Taeyeon, đừng thấy Baekhyun thường xuyên ầm ĩ với Cô Kim mà hiểu lầm, trong lòng bà rất rõ ràng, cậu chủ thật sự thích cô. Nếu không thì sẽ không lý do nào mà cho phép trong bụng của cô mang thai đứa con hoang mà vẫn ở nhà họ Byun .

“Vú Trương, sao bà còn chưa đánh?” Baekhee bực tức dậm chân! Cô luôn luôn là cô công chúa nhỏ được cưng chiều nhất trong nhà này, ngay cả Baekhyun lạnh lùng bá đạo nhất, cũng cưng chiều cô có thừa, hôm nay chỉ vì một tình nhân nhỏ bé kia, mà tất cả mọi người bắt đầu không coi trọng lời nói của cô rồi!

“Cô chủ, nên chờ cậu chủ trở lại hẵng tính. Trước hết xin cô bớt giận.” Vú Trương chỉ có thể dàn xếp ổn thỏa như thế. Chuyện của nhà chủ, một người giúp việc như bà sao dám mở miệng.

Nghe thấy lời nói của vú Trương, Baekhee càng giận đến nổi điên, ngay cả vú Trương cũng không nghe lời cô, đều muốn bảo vệ người phụ nữ này! Đáng chết! Cô không tin đường đường là một đại tiểu thư nhà họ Byun như cô mà cũng không dạy bảo nổi cô ta!

Baekhee lao tới cạnh đẩy Taeyeon bật ra sau, Taeyeon giật mình nhanh chóng tránh sang bên cạnh. Vừa rồi để tiện ăn cơm, còng tay của cô đã được mở ra, nhưng xiềng chân vẫn còn khóa, làm trở ngại cô né tránh.

Nhìn bộ dạng Baekhee, hôm nay không dạy dỗ cô một phen chắc là sẽ không bỏ qua. Taeyeon thuận tay cầm con dao gọt trái cây từ từ trên bàn ăn lên, để ngang trước mặt mình: “Cô Byun, cô đừng có đẩy tôi, tôi không khách khí đâu đấy!”

Baekhee cười lạnh một tiếng: “Tôi cho cô mượn một trăm cái lá gan cô cũng không dám!” Đây là nhà họ Byun, nếu ở tại nhà mình bị một tình nhân không rõ rang làm cho bị thương, thì chẳng phải là chuyện cười sao!

Nói xong, từng bước một hướng Taeyeon ép tới. Đôi mắt nhuốm lửa giận nhìn chằm chằm Taeyeon

Bàn tay cầm dao gọt trái cây của Taeyeon càng ngày càng chặt. Giống như con nhím nhỏ, gai toàn thân dựng đứng lên cảnh giới.

Mắt thấy Baekheeđã đánh tới, trong lòng Taeyeon hoảng hốt, nhanh rút tay co về phía sau, muốn thu con dao lại, nhưng đã không kịp rồi !”Xoẹt!” Lưỡi dao sáng như tuyết lập tức quẹt rách cánh tay Baekhee, máu tươi nhất thời theo làn da trắng như tuyết chảy xuống!

“A!” Baekhee phát ra một tiếng thét kinh Thiên động địa! Vú Trương đứng bên cạnh cũng sợ tới mức ngây dại!

“Nha đầu họ Kim này! Tôi liều mạng với cô!” Baekhee cũng không phải là người dễ chọc, cô ta cầm chén canh trên bàn đập vào đầu Taeyeon!

Taeyeon cố gắng kéo xiềng chân né sang bên cạnh, đáng tiếc là không kịp, chiếc chén kiểu hung hăng nện trên đầu cô! Trước mắt như có ngàn sao bay lóa mắt!

Baekhyun đang ở công ty triệu tập quản lý cao cấp vào họp, đột nhiên nhận được điện thoại của vú Trương: “Cậu chủ, cậu chủ, cậu mau trở lại đi! Cô Kim cùng cô chủ đánh nhau!”

Baekhyun không nhịn được nhíu nhíu mày: “Bà không can họ lại sao?” Công ty đang hoạt động lại xuất hiện phiền toái lớn như vậy, phía sau còn có hai phụ nữ huyên náo không thể bình yên được.

“Cậu chủ, cậu chủ, tôi can không ngừng a! Cánh tay cô chủ bị Cô Kim đâm bị thương rồi ! Chảy rất nhiều máu!” Vú Trương hốt hoảng nói. Cậu chủ luôn luôn thương yêu em gái mình. Nếu Baekhee thật sự xảy ra chuyện gì, bà không thể chịu nổi trách nhiệm.

“Tôi lập tức trở về.” Baekhyun cúp điện thoại, vội vã nói vài câu với mấy vị quản lý cao cấp, sau đó chạy nhanh về nhà.

Vừa vào cửa, Baekhee đã khóc ầm ĩ nhào tới: “Anh trai, anh phải làm chủ cho em! Người phụ nữ họ Kim này, dùng dao gọt trái cây đâm vào cánh tay em!” Baekheegiơ cánh tay đã được băng bó, uất ức hướng Baekhyun tố cáo.

Baekhyun nhìn cánh tay băng bó thật dày của Baekhee, đôi mày rậm nhíu lại thật chặt. Người phụ nữ Taeyeon, lá gan thật đúng là càng lúc càng to! Lại dám động tay động chân với em gái hắn!

Con ngươi âm lãnh nguy hiểm nheo lại, hung hăng nhìn chằm chằm mạc Taeyeon đường đường chính chính ngồi trên ghế sofa.

“Cánh tay em gái tôi là do cô dùng dao gọt trái cây đâm vào sao?” Giọng nói tàn độc mang theo một chút nghi ngờ, hy vọng đây chỉ là một sự hiểu lầm. Taeyeon hẳn không phải là người tàn nhẫn như vậy.

“Đúng. Là tôi.” Taeyeon nhàn nhạt nói. Trên mặt không có một chút đau lòng cùng lo lắng.

Nói vừa dứt lời, Baekhee cũng không buông tha khóc lớn lên:” Anh trai, anh xem, cô ta đả thương em, vậy mà một chút áy náy cũng không có! Em đâu có chọc ghẹo cô ta, tại sao cô ta lại có thể như vậy chứ!”

Baekhyun trong lòng cũng cảm thấy có chút kỳ quái, bình thường Taeyeon không phải là người hung hãn như thế này. Chẳng lẽ còn có ẩn tình gì?

Xoay người hỏi vú Trương: “Chuyện gì đã xảy ra kể tường tận cho tôi nghe.”

Baekhee hướng vú Trương nháy mắt. Vú Trương hội ý, không thể làm gì khác hơn là nói dối: “Sauk hi cậu đi rồi, Cô Kim nói không có đói không muốn ăn cơm, cô chủ liền khuyên cô ấy mấy câu, kết quả Cô Kim không biết chuyện gì xảy ra liền tức giận, cô chủ muốn đi qua khuyên cô ấy, nhưng cô Kim lại dùng dao gọt trái cây đâm cô chủ!”

Taeyeon thật là hết ý kiến, vú Trương ơi vú Trương, bình thường thấy bà là người cũng đàng hoàng phúc hậu, sao bây giờ lại nói dối tới mặt không đổi sắc? 

Vú Trương là bảo mẫu của Baekhyun, nên Baekhyun rất tin tưởng bà. Nghe bà cũng nói như vậy, càng tin là Taeyeon vô cớ lên cơn điên, đâm Baekhee bị thương, nhất thời giận dữ, đột ngột nắm tóc Taeyeon kéo lên: “Taeyeon, lá gan cô càng lúc càng to! Ngay cả em gái tôi mà cô cũng dám khi dễ!”

Taeyeon ngước ánh mắt trong trẻo nhìn chằm chằm Baekhyun: “Anh cứ như vậy mà khẳng định chuyện này là lỗi của tôi?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro