Chap 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên lễ đài trang trí đơn giản nhưng sang trọng, Mục Sư đang đọc lời thề kết hôn:

Bây giờ chúng ta cùng nhau đứng trước mặt thiên chúa tiến hành nghi thức kết hôn. Ta muốn hỏi hai người cùng một vấn đề, đây là một vấn đề rất dài, Xin nghe xong rồi mới trả lời:

"Sehun, con có đồng ý cưới Soojung làm vợ hay không, theo lời dạy dỗ của Thánh kinh, ở trước mặt thiên chúa thề cùng cô ấy kết làm một thể, yêu cô ấy, an ủi cô ấy, tôn trọng cô ấy, bảo vệ cô ấy, giống như con yêu chính bản thân mình. Dù bệnh hoạn hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo khổ, đều chung thủy hết lòng với cô ấy, cho đến lúc rời khỏi thế giới này?"

Toàn hội trường yên lặng như tờ, tân khách tham gia hôn lễ, đều mỉm cười chúc phúc, chờ Sehun trả lời.

Một giây. . . . . . Hai giây. . . . . . Ba giây. . . . . . Sehun lại chậm chạp không trả lời. Không khí có chút lắng đọng. Người tham dự ngồi ở hàng đầu, bắt đầu bàn luận xôn xao.

Trên mặt Soojung vẫn mang theo nụ cười, ra vẻ là một tân nương hạnh phúc, nhưng lòng bàn tay lại ướt đẫm mồ hôi.

Ánh mắt của Sehun dường như đang nhìn cô, nhưng ánh mắt của hắn không hề có tiêu cự. Hắn đứng trước mặt cô, nhưng trong ánh mắt của hắn, hoàn toàn không có cô. Ánh mắt của hắn nhìn về nơi rất xa, nơi đó, là nơi Soojung cả đời đều không thể đạt tới .

Sehun, chưa từng yêu cô. Người hắn yêu, từ đầu đến cuối đều là Taeyeon.

Soojung chưa từng ý thức được điểm này kỹ lưỡng như hôm nay vậy.

Trong lúc không khí nặng nề khiến mọi người hít thở khó khăn, thì Sehun mở miệng nói: "Con đồng ý." Giọng nói nhàn nhạt, mới nghe, cũng không có quá nhiều cảm xúc, nhưng nếu nghe cẩn thận, thì có thể nghe ra trong giọng nói này cất giấu nỗi khổ sở rất sâu.

Soojung âm thầm cắn chặt hàm răng. Đường cong xinh đẹp trên chiếc cằm trở nên cứng rắn khó coi.

Hôn lễ là thời khắc chói lọi, hạnh phúc nhất của mỗi người phụ nữ, nhưng cô, trong hôn lễ bị chính vị hôn phu của mình làm nhục. Hắn chần chờ, chính là nhục nhã lớn nhất. Sâu trong nội tâm của hắn, người hắn muốn kết hôn không phải là cô.

Một người phụ nữ tên Taeyeon, chính là nguyên nhân khiến cô chịu nhục.

Taeyeon. Soojung ở đáy lòng lạnh lùng kêu lên cái tên này, nụ cười trên mặt vẫn duy trì rất tốt nhưng bàn tay đã nắm chặt thành quyền, đầu móng tay găm thật sâu vào trong thịt.

"Soojung, con có đồng ý cưới Sehun làm chồng hay không, theo lời dạy dỗ của Thánh kinh, ở ở trước mặt thiên chúa thề cùng anh ấy kết làm một thể, yêu anh ấy, an ủi anh ấy, tôn trọng anh ấy, bảo vệ anh ấy, giống như con yêu chính bản thân mình. Dù bệnh hoạn hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo khổ, đều chung thủy hết lòng với anh ấy, cho đến lúc rời khỏi thế giới này?"

"Con đồng ý." Soojung trả lời không chậm trễ chút nào. Quan tâm làm gì việc Sehun không thương cô, chỉ cần không có Taeyeon, thì cô có thể khiến hắn yêu mình.

Tân khách trong buổi lễ bắt đầu vỗ tay, chúc phúc hai người rốt cuộc kết tóc se duyên, trăm năm hòa hợp.

Suho và Baekhyun ngồi ở trung tâm khu khách quý. Nơi này cách lễ đài rất gần, là vị trí quan sát buổi lễ tốt nhất. Mỗi ánh mắt của mọi người trên đài nhìn rất rõ ràng.

Sehun không thương Soojung, Baekhyun thấy rất rõ ràng. Trong lòng chợt nổi lên nghi vấn: chẳng lẽ Sehun yêu Taeyeon? Liên tưởng tới việc Sehun trả tiền mua váy cho Taeyeon lần đó, liên tưởng đến việc Taeyeon bị bắt cóc, Sehun lại đúng lúc cứu cô, hai người còn đơn độc ở bên ngoài cả đêm. . . . . .

Trong lòng Baekhyuntức giận cuồn cuộn! Con ngươi u ám trở nên điên cuồng, khát máu! Vậy mà mình lại bị Taeyeon lừa! Cái gì chỉ là đơn thuần là quan hệ hàng xóm, hắn vẫn coi cô như em gái! Hoàn toàn là nói dối! Người phụ nữ này nói dối thành tính, rốt cuộc có mấy câu là thật?

Cô và Sehun, có lẽ cũng không trong sạch như cô nói vậy! Ngày đó cô trở lại không hề tìm thấy trên người cô một dấu vết nào ... Đó là chứng cớ, nhưng cũng không chứng tỏ cô trong sạch được.

Baekhyunđột nhiên cảm thấy, trước đây mình rất tin tưởng Taeyeon!

Nhưng tin tưởng của hắn đổi lại là cái gì? Chỉ đổi được chuyện cô phản bội và chạy trốn!

Tròng mắt đen u ám từ từ trở nên tàn nhẫn, khát máu. Taeyeon, cô tốt nhất đừng để tôi bắt được cô! Nếu không cô sẽ chết rất thảm! Baekhyunthề với trời.

Trên đài, Mục Sư đang nói chuyện.

"Bây giờ sẽ trao nhẫn làm tín vật kết hôn." Mục Sư vui mừng nhìn đôi nam nữ. Nam anh tuấn, nữ xinh đẹp,đúng là trời sinh một cặp.

Sehun lấy ra một cái hộp bằng nhung màu đen, nhẹ nhàng mở ra. Ánh mặt trời chiếu vào viên ngọc, lóe ra ánh sáng rực rỡ, phản chiếu vào mắt Baekhyunkhiến hắn nheo mắt lại.

Soojung giơ bàn tay thon đeo găng ren, Sehun nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô . . . . . .

Baekhyunđang ngồi chỗ khách quý, cặp mắt bỗng nhiên bắn ra những tia sắc bén!

"Khoan!" Giọng nói trầm thấp từ tính phá vỡ không khí yên tĩnh của hôn lễ. Baekhyuntừ trên ghế đứng lên, rẽ đám người bước lên lễ đài!

Tất cả tân khách đang dự buổi lễ bị hành động của hắn làm cho trợn mắt há mồm!

Soojung và Sehun cũng ngẩn người tại chỗ, hoàn toàn không phản ứng kịp.

Đám chó săn bát quái xung quanh lễ đài cầm máy chụp hình rất hưng phấn! Muốn cướp dâu sao? Chẳng lẽ Tổng giám đốc tập đoàn Byun thị lại yêu con gái Thị trưởng Jung?

Chẳng lẽ, Baekhyunvà Soojung yêu nhau?

Còn có người cá với nhau: "Tôi cá 100 đồng, Baekhyunvà Soojung có gian tình!"

Một người khác khẳng định: "Tôi cá 200, Baekhyunvà Sehun mới là một đôi! Hai người bọn họ tương thân tương ái, tình vững hơn vàng, chỉ có điều do áp lực dư luận, không dám công khai ở chung một chỗ. Hiện giờ tiểu công thấy tiểu thụ bị buộc cưới, rốt cuộc không kềm chế được rồi !"

Baekhyunnắm tay Soojung, mạnh mẽ đem chiếc nhẫn từ ngón tay mảnh khảnh của cô tháo ra! Ngón tay Soojung bị đau, sợ tới mức phát ra một tiếng kêu!

Baekhyuncầm chiếc nhẫn đưa ra trước mắt cẩn thận nhìn. Đôi chân mày rậm càng nhíu thật chặt, sắc mặt cũng càng ngày càng âm trầm. Buổi hôn lễ trở nên tĩnh lặng, tĩnh lặng đến độ ngay cả cây kim rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe.

Tất cả mọi người đang chờ xem kế tiếp Baekhyunsẽ làm gì. Máu bát quái đã sôi trào trong huyết quản của bọn họ.

Con ngươi của Baekhyunphát ra ánh sáng khát máu sắc bén, hung hăng nhìn Soojung: "Cô không biết rõ lai lịch chiếc nhẫn này mà dám mua lại? Tôi nên khinh thường cô ngu ngốc, hay là nên ép cô nói lên sự thật?"

Trên mặt Soojung thoáng hiện lên nét dữ tợn: "Sự thật? Vậy tôi sẽ nói cho ngài sự thật, cái loại tiện nhân như Taeyeon, nhìn lâu một chút tôi cũng cảm thấy ghét! Nếu biết chiếc nhẫn này là của cô ta, tôi đã sớm ném vào đống rác rồi!"

Baekhyunbước về phía Soojung một bước, khuôn mặt lạnh lùng dường như muốn dán lên mặt của cô: "Cô Jung, tốt nhất cô nên lập tức nói cho tôi biết, Taeyeon bây giờ đang ở đâu! Nếu không, cô tự gánh lấy hậu quả!"

Thấy Baekhyunnói như thế, Sehun có chút nửa tin nửa ngờ, chẳng lẽ Soojung thật sự biết Taeyeon ở đâu? Soojung luôn luôn có địch ý với Taeyeon, khi người phụ nữ lên cơn ghen, chuyện gì cũng có thể làm được!

Sehun cũng nhìn Soojung với vẻ khẩn cầu: "Soojung, nếu em biết rõ Taeyeon ở đâu, hãy mau nói cho anh biết. . . . . ."

Soojung tức giận khiến toàn thân phát run, dùng ánh mắt khó mà tin được nhìn Sehun, hắn lại vì Taeyeon mà nghi ngờ mình!

Dùng tay chỉ vào mặt Sehun, Soojung tức giận nói không ra lời. Chỉ cảm thấy dưới bụng quặn đau, một luồng nhiệt theo bắp đùi chảy xuống. . . . . .

Soojung kinh hoảng nhìn xuống dưới, dưới làn váy cưới dài trắng đã loang ra một màu đỏ tươi chói mắt!

Mình sảy thai! Đứa con của mình và Sehun không còn nữa! Một tiếng thét chói tai xé rách màng nhĩ của mọi người, gương mặt đau đớn căm hờn, Soojung run rẩy chỉ vào Baekhyun: "Baekhyun, anh sẽ chết không toàn thây! Anh và Taeyeon sẽ gặp báo ứng!"

"Soojung!" Sehun và Thị trưởng Jung đồng thời nâng tấm thân mềm mại của Soojung vừa ngã xuống. Ánh mắt Thị trưởng Jung nhìn Baekhyun, đầy vẻ oán độc.

Baekhyun hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt của Thị trưởng Jung, hắn cầm chiếc nhẫn thật chặt, giống như một người sắp chết đuối nắm được cọng rơm cuối cùng. Đây là chiếc nhẫn của Taeyeon, lần theo chiếc nhẫn này, chắc có thể tìm được nơi ở của Taeyeon . . . . . .

Xe cứu thương đến, hiện trường hôn lễ càng thêm hỗn loạn. Đám chó săn cùng truyền thông các loại tất cả đều bận rộn chụp hình phỏng vấn. Hôn lễ của con gái Thị trưởng cùng những diễn biến xảy ra chưa bao giờ thấy ở những hôn lễ khác, lại kết thúc như vậy, trang đầu của các tờ báo ngày mai thật sự sẽ rất chấn động!

Baekhyun là đầu sỏ gây nên mọi chuyện lại tựa như hoàn toàn không có cảm giác, đôi mày rậm vẫn nhíu thật chặt, giờ phút này trong đầu hắn chỉ chứa đầy kế hoạch xem phải bố trí nhân lực đi tìm kiếm Taeyeon như thế nào, mà hoàn toàn không ý thức được, tất cả ánh đèn flash lớn nhỏ đều chĩa về phía hắn chụp lia lịa!

"Baekhyun, đi mau!" Thấy có ký giả tuôn về phía này, Suho kéo Baekhyun đi ra ngoài.

Rốt cuộc cũng trốn thoát được sự bám đuổi của đám ký giả, ngồi vào trong xe. Nét mặt luôn luôn nhẹ nhàng của Suho, đến bây giờ cũng có một tia trách cứ: "Baekhyun, hôm nay cậu sao thế? Cho dù cậu nghi ngờ chiếc nhẫn này là của Taeyeon, cậu cũng không nên náo loạn như thế. Soojung dù sao cũng là con gái Thị trưởng Jung, sau lưng Sehun cũng có công ty Oh thị làm chỗ dựa. Cậu đã đắc tội với hai thế lực lớn rồi đấy."

Baekhyun nắm chặt chiếc nhẫn, chiếc nhẫn này đã hoàn toàn thu hút toàn bộ sự chú ý của hắn, là do Taeyeon bán chiếc nhẫn sao? Rốt cuộc cuộc sống của cô trải qua như thế nào? Nghèo túng đến độ phải bán nhẫn sao? Hay cô đã xảy ra chuyện gì nên chiếc nhẫn mới rơi vào tay người khác?

Thấy bộ dạng Baekhyun có tai cũng như điếc, Suho ngán ngẩm thở dài.

Bên ngoài phòng bệnh của một bệnh viện cao cấp, Sehun và Thị trưởng Jung đang lo lắng chờ đợi. Khi bác sĩ từ phòng bệnh đi ra, hai người liền vây lại: "Bác sĩ, Soojung như thế nào?"

Bác sĩ lắc đầu một cái: "Thai nhi không giữ được. Hai người an ủi cô ấy nhiều một chút!"

Sehun và Thị trưởng Jung liếc nhìn nhau, tâm trạng nặng nề đi vào phòng bệnh.

Soojung đang nằm trên giường ngẩn người, thấy Sehun và Thị trưởng Jung bước vào, lỗ mũi đau xót, nước mắt liền theo gương mặt tái nhợt chảy xuống.

"Sehun, xin lỗi. . . . . . Là do em không tốt, không thể giữ được con mình. . . . . ." Soojung khóc nức nở. Đứa con này là ràng buộc duy nhất giữa cô và Sehun, Sehun đồng ý kết hôn cũng chỉ vì bào thai trong bụng của cô. Bây giờ đứa con không còn, Sehun có bỏ cô không?

"Soojung, người nên nói lời xin lỗi là anh. . . . . . Là anh không bảo vệ em tốt, không ngăn Baekhyun lại." Trong lòng Sehun cũng đau đớn, đứa con trong bụng Soojung dù sao cũng là máu mủ của mình, mặc dù nói cho cùng nó vẫn đang còn một bào thai nhỏ xíu, nhưng dù sao đó cũng là một sinh mệnh nhỏ nhoi!

Trong lòng vốn đã căm hận Baekhyun, bây giờ lại từ từ lan tràn ra, giống như một gốc cây độc cắm rễ sâu ở trong lòng. . . . . .

"Sehun! Anh, anh có thể đừng rời bỏ em hay không?" Soojung rốt cuộc hỏi một câu mà cô đang rất lo lắng.

"Soojung ngốc, làm sao mà anh lại bỏ em được? Đừng nói lung tung. . . . . ." Sehun nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Soojung, dịu dàng an ủi cô.

"Vậy anh đồng ý với em, vĩnh viễn không bỏ em!" Câu trả lời của Sehun khiến tâm trạng căng thẳng của Soojung được buông lỏng, bèn bắt đầu làm nũng .

Nhìn nét mặt suy yếu tái nhợt của Soojung, bất luận thế nào Sehun cũng không nói ra được lời cự tuyệt. Đều là lỗi của mình, mới khiến Soojung mất đi đứa bé. Chỉ có Sehun biết, Soojung mong ngóng đứa bé ra đời như thế nào.

Quần áo em bé đã sắm sửa xong hết rồi. Còn có nôi, đồ chơi. Mọi thứ, đều là loại tốt nhất. Soojung đối với đứa con của cô ấy và mình, tràn đầy chờ mong. Nhưng bây giờ lại. . . . . .

Anh đồng ý với em." Sehun nhẹ nhàng nói.

Những lo lắng của Soojung trong phút chốc biến mất hoàn toàn! Sehun là một người đàn ông chân chính, chuyện mà hắn đã đáp ứng nhất định sẽ làm được. Hiện tại nếu hắn đã đồng ý vĩnh viễn sẽ không bỏ mình, vậy nhất định hắn sẽ làm được.

Soojung thậm chí bắt đầu cảm thấy may mắn vì mình đã sảy thai, nếu không sảy thai, Sehun cũng sẽ không áy náy như vậy, sẽ không đồng ý mãi mãi không rời bỏ cô. Chỉ có bé con trong bụng cô là đáng thương. . . . . .

Tròng mắt Soojung ửng đỏ! Baekhyun, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!

Nhìn Jung thị trưởng đứng ở bên cạnh, Soojung nhẹ giọng gọi: "Ba. . . . . ."

"Soojung, ba ở đây. Con thấy thế nào rồi hả?" Sắc mặt Thị trưởng Jung cũng rất khó coi. Một mặt do lo lắng cho thân thể con gái, mặt khác là tức giận, Baekhyunthật sự quá không biết điều, hôn lễ của con gái mình, vậy mà hắn cũng dám chạy tới phá đám! Điều này nói rõ hắn hoàn toàn không coi mình ra gì! Mặc dù Byun thị tiền nhiều vô kể, nhưng dầu gì thì hầu hết công ty hắn vẫn hoạt động trong địa phận của thành phố Seoul, hắn đang ở địa bàn của mình lại dám không nể mặt mình, thật là đáng giận!

"Ba, ba nhất định phải ra mặt giúp con!" Sắc mặt Soojung tái nhợt, nhìn qua rất điềm đạm đáng yêu, "Baekhyunđó thật quá ghê tởm! Không nể mặt sư thì cũng phải nể mặt phật chứ! Bây giờ hắn lại làm con sảy thai, ba, ba nhất định phải báo thù cho con!"

"Con gái ngoan, ba biết phải làm sao rồi. Tốt nhất là con nên bồi dưỡng cơ thể." Thị trưởng Jung xiết chặt lông mày mà nói. Trong lòng đã âm thầm có chủ ý.

Cao ốc tập đoàn Byun thị. Trong phòng làm việc của Baekhyun.

"Tổng giám đốc, đây là báo cáo tháng này." Tổng giám sát tài chính lấy bảng báo cáo thành tích tổng kết hàng tháng ra.

Thấy con số trong bảng, lông mày Baekhyunkhẽ nhíu lại: "Tổng giám Vương, số liệu báo cáo tháng này, rất khó coi. . . . . ."

"Tổng giám đốc, chúng tôi đã nỗ lực, nhưng do bên thuế vụ kiểm tra quá chặt. Trước kia hầu như không bao giờ kiểm tra nghiêm ngặt như vậy, tôi nghi ngờ là có người âm thầm giở trò."

Baekhyun giương mắt lên, ánh mắt sắc bén khiến tổng giám Vương sợ tới mức khẽ run rẩy.

"Để đây đi, đi gọi tổng giám Bộ phụ trách kế hoạch vào đây." Thấy bộ dạng tổng giám Vương như chuột thấy mèo, Baekhyun cảm thấy chán ghét, khoát khoát tay ra hiệu cho hắn ra ngoài.

Tổng giám Bộ phụ trách kế hoạch cầm số liệu báo cáo nơm nớp đi vào.

Đưa bảng báo cáo số liệu cho Baekhyun, khóe mắt len lén liếc nhìn sắc mặt của Baekhyun.

Quả nhiên, lông mày Baekhyunnhíu lại càng chặt, sắc mặt cũng càng ngày càng âm trầm!

"Bốp!" Báo cáo bị ném lên trên bàn. "Anh giải thích cho tôi, tại sao thành tích tháng này lại kém như vậy!"Giọng nói Baekhyun tràn đầy uy nghiêm.

"Tổng giám đốc, tôi, tôi. . . . . . Tôi đã cố hết sức rồi! Thế nhưng mấy miếng đất đấu thầu tháng này, cũng không thành công! Tôi nghe những quan chức kia nói, là do Thị trưởng Jung hạ lệnh, muốn tất cả mọi nghiệp đoàn phong tỏa công ty Byun thị!"

"Jung thị trưởng?" Ánh mắt Baekhyun nguy hiểm híp lại.

"Đúng, chính là Jung thị trưởng. Nghe nói, bởi vì ngài quấy rối hôn lễ của con gái Thị trưởng Jung, Thị trưởng Jung căm hận ngài!" Tổng giám Bộ phụ trách kế hoạch quan sát sắc mặt của Baekhyun, thận trọng nói.

"Ha ha. . . . . ." Baekhyun đột nhiên ngẩng đầu lên phát ra một tràng cười vô cùng cuồng ngạo, "Chỉ dựa vào hắn? Chỉ dựa vào chức thị trưởng? Muốn phong tỏa Byun thị?" Đôi mắt chim ưng của Baekhyun lóe lên ánh sáng giễu cợt.

"Tổng giám đốc, ngài có điện thoại nội bộ." Giọng nói dịu dàng của Thư ký truyền đến.

Baekhyun phất tay một cái, ra hiệu cho tổng giám Bộ phụ trách kế hoạch ra ngoài trước rồi nhấn nút trả lời trên bàn.

Trong điện thoại là một giọng nói đàn ông già nua nhưng uy nghiêm: "Baekhyun, cậu rất có bản lãnh a, vì một người phụ nữ, thậm chí ngay cả kinh doanh cũng không muốn làm?"

Hàng chân mày rậm của Baekhyun nhíu lại, trong ánh mắt cương quyết thoáng hiện chút bất đắc dĩ "Ông nội, ông lại nghe thấy lời đồn lung tung gì rồi sao?"

"Lời đồn? Tin tức cũng truyền đến nước Mĩ rồi! Nếu như không phải do bác Trương của cậu nói, ta còn không biết bây giờ cậu lại có tiền đồ như vậy, vì phụ nữ mà dám đắc tội với thị trưởng thành phố Seoul!"

Baekhyun cau mày ra vẻ không sao cả: "Một thị trưởng mà thôi! Muốn phong tỏa Byun thị chẳng phải là chuyện cười sao?"

"Một thị trưởng mà thôi? Cậu có biết sau lưng của hắn là ai không? Là XXX! Ta mà gặp cũng phải kính nể ba phần, cậu lại dám vì một người phụ nữ, đi quấy rối hôn lễ của người khác!" Giọng nói già nua càng nói càng tức, cũng càng ngày càng không khách khí..

Nghe thấy tên tuổi XXX, Baekhyun cũng khẽ kinh hãi. Hắn vạn lần không nghĩ tới, chỉ là một Jung thị trưởng, mà lại có bối cảnh như vậy. Cái vị tên XXX kia, dưới một người, trên vạn người. Byun thị dù quyền thế nghiêng trời lệch đất đi chăng nữa, cũng không cách nào đấu nhau một cách hòa bình được!

"Baekhyun, cậu lập tức về Mĩ ngay. Công ty Chicago đang chờ cậu tới xử lý. Việc kinh doanh buôn bán ở thành phố Seoul cậu không phải nhúng tay vào nữa. Ta sẽ kêu chú của cậu về xử lý." Giọng nói của ông cụ nhà họ Byun vô cùng kiên quyết.

Baekhyun yên lặng. Hiện tại hắn ở lại thành phố Seoul quả thật rất không sáng suốt, nhưng lúc này đến Chicago, thì hy vọng tìm được Taeyeon lại càng mong manh. . . . . ."

"Baekhyun! Ta đã đăng ký vé máy bay cho cậu rồi, sáng mai đi Chicago. Cậu sắp xếp mà làm theo!" ông cụ Byun vừa dứt lời, liền cúp điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro