Chap 74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/s : Từ chap này đi có khá nhiều cảnh hot nhé......

Thấy Taeyeon có vẻ kháng cự, Baekhyun thả chậm tiết tấu.

Tay không cố chấp muốn thăm dò vào nơi sâu kín kia nữa, mà từ từ đi lên vùng eo thon nhỏ của Taeyeon.

Không giống những người phụ nữ khác, eo của Taeyeon là nơi mẫn cảm nhất của cô. Baekhyun đối với cơ thể của Taeyeon quen thuộc vô cùng, biết như thế nào mới có thể khơi lên lửa tình nóng bỏng của cô.

Taeyeon bắt đầu giãy dụa vì khó chịu, cổ họng mơ hồ bật ra "Ưmh. . . . . . Nhột. . . . . ."

Giọng nói êm ái non mềm, giống như một chất xúc tác tốt nhất, khiến Taeyeon cảm thấy nơi nào đó của cơ thể trở nên cứng rắn!

Không thể nhẫn nại nhiều hơn được nữa, đôi môi càng thêm điên cuồng ở trong miệng cô công thành đoạt đất, hút hết hương thơm cùng ngọt ngào của cô, bàn tay nóng bỏng leo lên nơi đỉnh nhọn trắng nõn của cô.

Đến khi chạm vào đỉnh núi, Baekhyun hít vào một hơi, cả người quả thật muốn điên rồi!

Taeyeon hoàn toàn không mặc áo lót!

Sau khi về đến nhà Taeyeon liền cởi quần áo thay áo ngủ, dĩ nhiên là không mặc áo lót. Bị tin nhắn của Baekhyun gọi xuống lầu, vốn chỉ nghĩ đứng ở bên cạnh xe cùng Baekhyun nói vài lời coi như xong. Nhất thời trở nên lười, chỉ khoác thêm một cái áo khoác bên ngoài bộ quần áo ngủ mà thôi.

Không thể nghĩ đến sẽ trở thành một miếng dê béo đưa vào miệng Baekhyun

Baekhyun cảm thấy thân thể như sắp nổ tung, thật sự nếu không tiến vào nơi ngọt ngào mềm mịn kia, hắn nhất định sẽ giống như con dã thú xé nát Taeyeon mà đem cô ăn hết!

Tình trạng của Taeyeon cũng không khá hơn chút nào.

Bị Baekhyun kích thích như vậy, với sự trêu đùa của hắn, nơi sâu kín của cô đã là dòng suối nhỏ chảy nước róc rách.

Bàn tay Baekhyun lại điên cuồng muốn đi vào nơi đó, Taeyeon đỏ bừng cả mặt, liều mạng giãy dụa ngăn cản, sợ bị hắn phát hiện nơi này của mình đã ướt đẫm.

Baekhyun không quản nhiều được như vậy nữa! Nếu không được thỏa mãn, hắn sẽ phát điên!

Đôi tay kềm chặt hai tay đang kháng cự của Taeyeon giơ lên đỉnh đầu, phía dưới đầu gối đẩy hai chân đang ngượng ngùng của cô dang ra, đầu lưỡi nóng bỏng cứ mút vào nơi sâu kín trực tiếp như thế.

"A. . . . . ." Taeyeon rên lên một tiếng như cô mèo con đang nũng nĩu. . . . . . Hoàn toàn bị rơi vào trong ngọn lửa tình của Baekhyun. . . . . .

Chiếc xe hơi màu đen hiệu Bugatti, ở dưới ánh trăng run lên một cái , chứng kiến hai người bên trong xe cuồng dã và nhiệt tình.

Fany nghe điện thoại xong trở lại phòng khách, phát hiện Taeyeon không có ở đây. Đến phòng ngủ xem, cũng không có.

Thật kỳ quái, trễ như thế mà Taeyeon còn đi đâu vậy? Fany kêu hai tiếng, cũng không có ai trả lời. Cầm điện thoại gọi Taeyeon.

Dưới đống quần áo xốc xếch, điện thoại của Taeyeon phát ra tiếng chuông yếu ớt.

Taeyeon bị thiêu đốt cả người trở nên nóng bỏng, nghe tiếng điện thoại di động, ý thức đang mơ hồ mới tỉnh táo lại một chút.

Đưa tay dò xét trong đống quần áo, muốn tìm điện thoại di động. Nhất định là Fany không tìm được cô nên mới sốt ruột, trong lòng Taeyeoncó chút ảo não, mới vừa rồi nên nói một tiếng cho Fany biết.

Baekhyun vẫn chôn thật sâu ở trong cơ thể cô, nơi nóng bỏng cứng rắn vẫn cọ sát thật sâu vào nhụy tâm mềm mại nhất của cô.

Tay đè vào bàn tay nhỏ bé của cô: "Không cho nhận!" Giọng nói ám muội nhưng từ tính, mang theo mùi vị dục vọng đầu độc lòng người.

"Là điện thoại..........Fany. . . . . . . . . Bị Baekhyun luật động rút ra đâm vào như vậy, giọng nói của Taeyeon trở nên run rẩy vỡ vụn.

Lý trí nói cho cô biết, nên đẩy người đàn ông trên người này ra, rồi quay về nhà ngay lập tức.

Nhưng có lẽ sâu trong thân thể truyền tới khoái cảm trí mạng, lại khiến cho cô đắm chìm, khiến cô rất khoan khoái dễ chịu.

Là do hơi sức Baekhyun quá mạnh, nên mình hoàn toàn không giãy thoát được, Taeyeon chỉ có thể âm thầm tự nhủ lừa mình dối người như vậy.

Gò má trắng nõn của Taeyeon vì động tình mà trở nên đỏ ửng, cái mũi nhỏ xinh cũng rịn ra một tầng mồ hôi mịn, Baekhyun nhìn Taeyeon, dục vọng trong lòng càng sâu, càng gia tăng sức mạnh cùng tốc độ.

Fany gọi Taeyeon không được, trong lòng có chút sợ hãi.

Đã trễ thế này, Taeyeon rõ ràng là mang theo điện thoại, tại sao không nhận? Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?

Nhớ lại hôm nay lúc ăn cơm Suho dám đoạt lấy điện thoại di động của cô, lưu số điện thoại của hắn vào, Fany vội vàng bấm điện thoại gọi Suho.

Suho mới vừa tắm xong ra ngoài. Thấy là điện thoại của Fany, trên gương mặt anh tuấn tràn ra một nụ cười.

"Sao, vừa mới chia tay, cô đã bắt đầu nhớ tôi?" Suho bất cần đời nói.

"Ai nhớ anh! Anh thật đúng là tự sướng!" Fany không vui nói, "Suho, anh gọi cho Baekhyun, hỏi hắn xem Taeyeon có phải đang ở cùng hắn không!"

Suho kinh ngạc: "Tối nay không phải chúng tôi đưa cô và Taeyeon về nhà sao?"

"Đúng vậy a, Taeyeon về cùng tôi. Nhưng vừa rồi tôi lên ban công gọi điện thoại trở lại, thì không thấy Taeyeon " Fany lo lắng nói, "Gọi điện thoại cô ấy cũng không nhận. Tôi lo lắng có phải là xảy ra chuyện gì hay không."

Nụ cười ở khóe miệng Suho sâu hơn, khó trách Baekhyun đưa hắn về đến nhà sau đó lại đi đâu mất, lúc ấy hắn còn tưởng rằng Baekhyun có chuyện gì gấp, cũng không hỏi nhiều.

Nhìn dáng vẻ ấy, nhất định là Baekhyun quay trở lại tìm Taeyeon rồi.

Haiz, người đàn ông này, một tuần lễ cũng không nhịn được sao? Taeyeon thật sự có mị lực như vậy sao? Trở thành thuốc phiện của hắn?

Suho cười híp mắt mở miệng: "Đừng lo lắng. Taeyeon sẽ không xảy ra chuyện . Nói không chừng hiện tại còn đang hưởng thụ!" .

Trong lời nói rõ ràng ám chỉ trắng trợn khiến Fany lập tức đỏ mặt.

"Anh nói gì thế! Đưa số điện thoại của Baekhyun cho tôi, tôi muốn gọi điện thoại cho hắn!" Fany thật sự rất sợ Taeyeon xảy ra chuyện gì.

"Được rồi, đừng tức giận. Tôi đưa là được." Suho cúp điện thoại, tự nhủ: "Baekhyun, đừng trách tôi quấy rầy chuyện tốt của anh a, là Fany ép tôi."

Nghĩ đến Fany, ý đùa giỡn trong mắt Suho càng sâu hơn. Ngày mai tiểu nha đầu sẽ đến công ty hắn làm, hắn rất tò mò đợi.

Không khí nóng bỏng bên trong xe đáng sợ, nhiệt độ cơ thể của hai người đều nóng hầm hập, mồ hôi nhỏ xuống ướt cả ghế ngồi.

Dưới đống quần áo, điện thoại của Baekhyun cũng phát ra tiếng chuông trầm muộn.

"Shit!" , Baekhyun đang trong thời khắc tình nồng, giờ phút này điện thoại của ông trời gọi hắn cũng sẽ không nhận!

Đưa tay nhấc điện thoại ấn phím tắt máy. Baekhyun bắt đầu hết sức chuyên chú hưởng thụ bữa tiệc lớn của hắn.

Mùi vị của Taeyeon quá thơm, khiến hắn mê muội thật sâu, muốn ngừng mà không được!

Điện thoại của Taeyeon không ai nhận, điện thoại của Baekhyun cũng không chịu nghe. Fany gấp đến độ rối tung, chỉ sợ Taeyeon đã xảy ra chuyện gì.

Trong xe, Baekhyun đang gắt gao ôm Taeyeon, vùi đầu ở cổ của cô . Hút mùi thơm nhàn nhạt trên người cô.

"Mau thả tôi trở về, Fany nhất định sốt ruột. . . . . ."

Taeyeon đẩy đẩy Baekhyun. Cô thật rất xấu hổ, tại sao mỗi lần đều là như vậy? Từ lúc bắt đầu vội vã đến cuối cùng hưởng thụ, tại sao cô luôn chạy không thoát dục vọng mãnh liệt của Baekhyun?

Mặc dù giữa cô và Baekhyun trong lúc đó quả thật rất hợp, tất cả cảm giác cũng rất thỏa mãn, Baekhyun mang đến cho cô khoái cảm chét người. Nhưng, trong lòng cô rất rõ ràng, Baekhyun không thích hợp với cô, không phải là người đàn ông có thể sống cả đời với cô.

Nếu dã nói buông tay, tại sao lại muốn làm loại chuyện mà những người yêu nhau mới có thể làm?

Đầu ó Taeyeon rối loạn, chỉ muốn trở về nhanh một chút.

"Không buông. . . . . . Taeyeon, em yêu tôi. Đừng lừa gạt mình nữa." Giọng nói của Baekhyun bị chặn ở gáy Taeyeon, có điểm nghèn nghẹn.

". . . . . ."

"Taeyeon, em dám nói vừa rồi em không thoải mái sao?" Baekhyun ngẩng đầu lên, trong mắt là ý cười ranh mãnh.

". . . . . ."

Taeyeon im lặng. Đây chẳng qua chỉ là phản ứng sinh lý đơn thuần có được hay không? Sinh lý phù hợp không chê vào đâu được, không có nghĩa đó chính là tình yêu.

Baekhyun vẫn nằm trên người Taeyeon. Bàn tay với cái hộp nhỏ phía trước.

Một tay ôm Taeyeon ngồi ở trên đầu gối của mình, thân thể dán vào nhau thật chặt. Baekhyun lấy ra một cái hộp rất đẹp.

"Mở ra xem một chút, có thích hay không." Baekhyun nói nhỏ bên tai Taeyeon, đầu lưỡi lại như có như không trêu chọc vành tai nhạy cảm của cô.

"Thật xin lỗi, tôi không thể nhận." Taeyeon mắt khép hờ.

Cô nhìn thấy cơ thể trắng nõn không mảnh vải của mình, đang dính sát vào cơ thể màu lúa mạch của Baekhyun. Bộ dáng kia, giống như là một đôi tình nhân đang yêu nhau thắm thiết.

Đây coi là cái gì? Quan hệ của cô và Baekhyun, đã không còn là quan hệ của tình nhân và kim chủ, nhưng bọn họ cũng không phải là người yêu, cô dựa vào cái gì mà nhận quà tặng của Baekhyun?

"Taeyeon!" Tâm trạng đang rất tốt của Baekhyun bị một câu nói lãnh đạm "Không thể nhận" của Taeyeon đánh bại hoàn toàn!

Người phụ nữ này rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Mới vừa rồi còn như con mèo nhỏ ở rên rỉ trong ngực hắn rên rỉ, bây giờ lại bắt đầu tỏ ra cao ngạo sao?

Baekhyun trừng Taeyeon: "Mở ra! Nếu không hôm nay em đừng mơ tưởng về nhà!"

Taeyeon từ cửa sổ xe nhìn lên trên lầu, đèn nhà Fany vẫn sáng, đã trễ thế này, Fany còn chưa ngủ, nhất định vẫn còn đợi cô chứ. Fany nhất định rất lo lắng.

Dùng dằng mở hộp ra, Taeyeon nhất thời ngây dại!

Trong hộp, là một tượng người bằng kim cương, tay nghề rất tinh tế, khắc kim cương rất đẹp, dưới ánh đèn đường chiếu xuống, phát ra ánh sáng chói mắt .

Tượng người này nhìn có vẻ quen mắt, Taeyeon đưa lại gần nhìn kỹ.

Trời, tượng người này giống cô như đúc! Hai mắt thật to, lỗ mũi vểnh lên ngạo nghễ, ánh mắt linh động kia, còn không phải cô thì là ai?

Tượng người này. . . . . . Là do Baekhyun đặc biệt làm vì cô?

Kim cương nhiều như vậy, hơn nữa lại làm thủ công, nhất định tốn rất nhiều rất nhiều tiền phải không?

Nhiều tiền như vậy, chính là vì làm một tượng người giống như cô? Vì muốn cô thích phải không?

Sự cảm động, đột nhiên dâng lên trong đầu của Taeyeon. . . . . . Lần trước cùng Baekhyun đi dạo các cửa hàng, thấy một tượng người bằng thủy tinh, cảm thấy rất thú vị, liền nhìn chăm chú. Không ngờ Baekhyun vẫn còn nhớ. . . . . .

Taeyeon giương mắt nhìn Baekhyun, trong mắt đã có chút ươn ướt.

Thấy biểu tình của Taeyeon, tâm trạng Baekhyuntốt hơn rất nhiều. Taeyeon rất thích cái tượng người kim cương này, quan sát biểu tình của cô là có thể nhận ra.

"Sao, có phải em rất cảm động hay không?" Đôi môi Baekhyun liếm láp tỉ mỉ vào giữa gáy Mạc Tiểu Hàn, giọng nói mang theo hương vị mị hoặc .

Trong đầu Taeyeon rất loạn, cục diện này, cô thật không biết phải kết thúc như thế nào!

Tiếp nhận Baekhyun? Cá tính bá đạo lãnh khốc kia, cô có thể chịu được bao lâu? Một ngày, hai ngày, hay là cả đời?

Không chấp nhận? Nhìn ánh mắt cưng chiều của Baekhyun, Taeyeon có chút không đành lòng.

Đột nhiên, một ánh đèn pin từ xa chiếu tới.

Giọng nói Fany truyền tới: "Taeyeon, cậu ở đâu? Taeyeon. . . . . ."

Taeyeon nhanh cầm điện thoại di động lên, điện thoại di động vừa rồi bị Baekhyun cưỡng ép tắt máy, Fany không tìm được cô, nhất định rất lo lắng.

Đang muốn gọi điện thoại cho Fany, đột nhiên nhớ ra mình còn chưa có mặc quần áo. Taeyeon nhanh chóng cầm quần áo lên mặc vào người.

"Taeyeon, cùng tôi về nhà có được hay không?" Baekhyun bắt được tay Taeyeon không để cho cô mặc quần áo.

Vừa rồi mặc dù rất thỏa mãn, nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ. Vẫn muốn một lần thêm một lần. Không gian bên trong xe quá nhỏ, làm trở ngại hoạt động của hắn. Nơi dưới bụng lại bắt đầu rục rịch chộn rộn. Từ từ nghếch đầu lên.

"Không. Không phải nói sẽ buông tay sao? Sao anh lại như vậy?" Nghe giọng nói của Fany kêu cô càng ngày càng xa, Taeyeon nôn nóng, đã trễ thế này, một mình Fany tìm cô khắp nơi, ngộ nhỡ gặp chuyện không may thì làm thế nào!

"Tôi không bỏ được, tôi hối hận." Baekhyun do dự một chút, cuối cùng nói ra những lời này.

Lời nói khép nép kiểu này, đặt vào tình huống như trước kia, đánh chết Baekhyun hắn cũng không thể nói ra khỏi miệng. Nhưng hôm nay, hắn cam tình nguyện hạ mình vì Taeyeon.

Baekhyun hắn có khi nào nói qua lời như vậy với phụ nữ, cho tới bây giờ chỉ có phụ nữ cầu xin hắn, làm gì đến phiên hắn năn nỉ phụ nữ?

Từ biểu hiện và phản ứng vừa rồi của Taeyeon, Baekhyun nắm chắc trăm phần trăm, Taeyeon nhất định sẽ đồng ý.

Tính khí của Taeyeon hắn dần dần cũng hiểu rõ, cô chỉ thích mềm không thích cứng, dịu dàng dỗ dỗ dành dành, những cái gai trên người cô cũng không dương lên như vậy.

Taeyeon kéo tay Baekhyun ra, vội vã mặc quần áo.

Hai ngày trước, bên cạnh chung cư mới xảy ra án mạng, nghe nói có tội phạm cưỡng gian phụ nữ khắp nơi, nếu như đối phương phản kháng, trước cưỡng gian sau giết.

Hoàn toàn không để ý tới Baekhyun rốt cuộc đang nói cái gì, Taeyeon vừa mặc quần áo vừa vội vã nói: "Baekhyun, chúng ta không thích hợp. Làm bạn bè bình thường cũng được."

Cầm điện thoại di động lên, đè xuống nút mở máy, vội vã bấm điện thoại của Fany.

"Taeyeon!" Tình cảm vừa thổ lộ của mình hoàn toàn bị Taeyeon coi thường, Baekhyun cảm giác mình uất ức đủ rồi!

Người phụ nữ này, quả thực là không thể nói lý! Không tim không phổi!

Vừa rồi còn ở dưới thân mình rên rỉ, tiếng kêu mê hoặc đến tận xương, bây giờ mặc quần áo vào liền trở mặt!

Baekhyun từ trong tay Taeyeon đoạt lấy điện thoại di động, quay kiếng xe xuống, ném điện thoại di động ra ngoài không thương tiếc!

Fany bên này vừa mới bấm nghe điện thoại." Này, Taeyeon! Cậu đang ở đâu!" Âm thanh vui mừng truyền ra.

Taeyeonchỉ nghe Fany nói một câu"Này", còn chưa kịp mở miệng, điện thoại di động đã bị Baekhyun hung hăng ném ra ngoài!

"Baekhyun! Anh rốt cuộc có biết mình vừa làm cái gì hay không!" Taeyeon tức giận toàn thân phát run, hung hăng trừng hắn: "Cái người điên này! Tôi sẽ không cùng anh trở về! Mãi mãi sẽ không!"

Hung hăng đẩy Baekhyun, muốn xuống xe.

Một câu"Sẽ không cùng anh trở về" hoàn toàn khơi dậy lửa giận đã nhẫn nại thật lâu của Baekhyun!

Bàn tay mạnh mẽ đẩy Taeyeon vào ghế sau, tiếng vải bị xé rách, áo ngủ mỏng manh của Taeyeon trong phút chốc tan tành thành mảnh vụn!

"Rất tốt! Taeyeon, đây là cô tự tìm!" Baekhyun hung dữ gầm nhẹ, bàn tay cứng như sắt mạnh mẽ tách chân Taeyeon ra, vật lửa nóng to dài trong nháy mắt hung hăng đâm thấu mật đạo vẫn còn ẩm ướt.

"Baekhyun! Cái người điên này! Anh bị thần kinh sao! Tôi hận anh!" Taeyeon đưa tay cào vào mặt Baekhyun, vừa rồi mình lại vẫn mềm lòng, thật là có mắt như mù, người đàn ông này, căn bản là ác ma, là một tên điên, là một tên thần kinh!

Taeyeon sao có thể đánh thắng được Baekhyun, đôi tay bị hắn khống chế thật chặt, chỉ có thể để hắn di động thật nhanh.

Hai mắt Taeyeon ngơ ngác nhìn chằm chằm lên mui xe, biến thành búp bê vải không có bất kỳ tình cảm cùng suy nghĩ gì. . . . . .

Suho đang trong côn buồn ngủ lại một lần nữa bị chuông điện thoại đánh thức.

"Chuyện gì?" Không nhịn được hét lớn một tiếng, nhưng sau khi nghe được giọng nói của đối phương, thái độ lập tức trở nên dịu dàng: "A, Fany, thế nào? Đừng khóc a."

Fany lo lắng đến độ phát khóc, giọng nói cũng thút tha thút thít : "Suho, Taeyeon. . . . . . Cô ấy có thể đã xảy ra chuyện. . . . . . Mới vừa rồi cô ấy gọi điện thoại cho tôi, vừa. . . . . . Vừa nhận. . . . . . Điện thoại liền cúp. . . . . . Giống như bị ném vào thứ gì rồi. . . . . . Tôi nghi ngờ, nghi ngờ cô ấy bị bắt cóc rồi. . . . . ."

Chân mày Suho nhíu lại. Nếu Taeyeon thật sự ở cùng Baekhyun, cũng sẽ không như vậy a.

Lúc đầu không nhận điện thoại, có thể là hai người đang "yêu" nhau, nhưng bây giờ đã qua hai giờ rồi, không thể nào vẫn còn làm chuyện đó chứ? Thể lực Baekhyun chẳng lẽ tốt như vậy?

Chẳng lẽ thật sự đã xảy ra chuyện gì?

"Suho anh mau giúp tôi. . . . . . Tìm Taeyeon đi! Anh đi. . . . . . Xem Baekhyun. . . . . . Rốt cuộc có ở nhà không, Taeyeon có phải. . . . . . Bị hắn bắt cóc rồi không?" Fany khóc không ra hơi.

Thật sự rất lo lắng cho Taeyeon.

"Được rồi dược rồi, ngoan, đừng khóc. Em đang ở đâu, tôi lập tức tới ngay." Cho tới bây giờ Suho luôn là người đa tình, vừa nghe tiếng khóc của fany, đã cảm thấy đau lòng. Vội vàng dịu dàng trấn an.

Fany ngơ ngác ngồi ở cạnh vườn hoa, vừa nhìn thấy Suho từ trong xe bước xuống, nước mắt nhịn thật lâu mãnh liệt trào ra, khóc lớn lên.

"Suho tôi lạc mất Taeyeon. . . . . .Rồi . . . . . ."

Thấy Fany khóc đau lòng như vậy, bờ vai thon gầy run rẩy, hai hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt, ánh mắt nhìn Suho giống như đứa bé lạc đường tìm thấy mẹ, tràn đầy sự lệ thuộc.

Lòng Suho đột nhiên mềm nhũn, sải bước đi tới, nhanh chóng ôm cơ thể nhó bé của cô. Fany đã ngồi ở bên ngoài rất lâu, trên người lạnh buốt .

Suho cởi áo khoác của mình khoác lên người Fany, bàn tay dịu dàng lau đi nước mắt của cô, "Ngoan, đừng khóc. Tôi giúp em tìm. Taeyeon sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Yên tâm đi!"

Suho từ trước đến giờ đầu chỉ biết cười híp mắt, trên mặt khó có vẻ trầm ổn như vậy, nhìn thân hình cao lớn của Suho, Taeyeon nhất thời cảm thấy trong lòng yên tâm rất nhiều.

Suho bấm điện thoại của Baekhyun, vẫn tắt máy. Suho lại gọi điện thoại trong nhà của Baekhyun. Quản gia nói cậu chủ vẫn chưa về nhà.

Kỳ quái, Baekhyun đi đâu đây?

Muốn tìm Taeyeon, bây giờ một đầu mối hai người cũng không có, chỉ có thể theo Baekhyun. Nhưng điện thoại của Baekhyun cũng không gọi được!

"Fany, em có tìm ở xung quanh chưa ?" Suho đột nhiên hỏi.

Nếu như Baekhyun thật sự quay lại tìm Taeyeon, vậy bọn họ nhất định là ngồi trong xe của Baekhyun. Nói không chừng lại ở xung quanh chung cư.

"A, tôi chưa tìm xung quanh chung cư. . . . ." Câu hỏi của Suho lập tức nhắc nhở Fany, vừa rồi lúc xuống lầu, hình như là thấy dưới lầu có một chiếc xe, chỉ vì trời quá tối, lại bị bóng cây che, nên cô không nhìn kỹ.

Bây giờ nghĩ lại, chiếc xe này hình như giống xe của Baekhyun .

Kéo Suho chạy ngược trở về.

Trong xe, Taeyeon giống như một búp bê không có sinh khí, vẫn để cho Baekhyun ra ra vào vào.

Baekhyun rốt cuộc cũng không để ý tới cảm nhận của Taeyeon. Mật đạo của Taeyeon, mút hắn thật chặt, khiến hắn thoải mái sắp nổi điên.

Một ánh đèn pin chiếu vào bảng số xe lên, Suho vui mừng liếc nhìn Fany một cái, "Là xe của Baekhyun!" Suho kéo tay Fany tay chạy tới cạnh xe.

Baekhyun đang trong trầm mê thật sâu, hai mắt chợt bị ánh đèn chiếu vào lóe lên một cái.

"Shit!" Baekhyun phát ra tiếng nguyền rủa thật thấp, rốt cuộc là ai, đã trễ thế này còn cầm đèn pin chiếu khắp nơi! Nếu không phải đang sắp tới thời khắc mấu chốt, thật muốn xông ra đem người kia đánh một trận tơi bời!

Fany cầm đèn pin cùng Suho chạy đến trước xe Baekhyun."Baek. . . . . ." Mới vừa kêu lên một tiếng, ánh mắt lại chứng kiến cảnh tượng trong xe, chợt quay mặt đi.

Baekhyun và Taeyeon lại đang trong xe làm loại chuyện đó!

Mặt của Fany nhất thời thẹn thùng đỏ bừng! Hận không thể tát cho mình một cái! Muốn chết cho xong, sao còn dùng đèn pin chiếu vào trong xe!

Suho cũng liếc nhìn tình huống trong xe, lúng túng ra mặt, kéo Fany hướng bên cạnh đi tới.

Trong xe Taeyeon lại sợ tới mức giật mình. Máu cả người trào hết lên mặt!

Nhất định là Fany! Fany thấy cô cùng Baekhyun ở trong xe làm chuyện như vậy! Taeyeon cảm giác mình muốn chết!

Đời này không còn mặt mũi gặp người ta rồi !

Baekhyuncũng cảm thấy như vậy, muốn rút ra, nhưng lại bỏ không được cảm giác sắp lên đỉnh. Chợt rung động mấy cái, đem nhiệt lưu nóng bỏng toàn bộ tưới vào thân thể Taeyeon rồi mới lui ra ngoài.

Fany và Suho lúng túng ngồi ở băng đá phía xa, mặt của Fany đỏ lên giống như tấm vải đỏ, thật may là trời tối đen, nên Suho không thấy rõ nét mặt của cô.

Người đàn ông quả nhiên là động vật, vừa rồi nhìn thấy chuyện kia, khiến cả người Suho muốn bốc cháy!

Cô gái bên cạnh, mùi thơm nhàn nhạt trên người thoảng đưa trong gió, Suho cảm thấy trong lòng ngứa ngáy. Mùi vị Fany, chắc cũng không tệ . . . . . .

"Hai người tới làm gì!" Baekhyun lạnh lùng quát khiến Suho và Fany cùng lúc ngẩng đầu lên.

Toàn thân Baekhyun là sự tức giận, đứng trước mặt hắn, ánh mắt sắc bén cơ hồ muốn đâm thủng mặt bọn họ.

"Baekhyun. . . . . Thật ngại. . . . . . Chúng tôi không nghĩ tới hai người. . . . . . Khụ khụ. . . . . ." Suho có chút xấu hổ giải thích.

Thời điểm ai đang làm chuyện đó mà bị người khác bắt gặp cũng sẽ vô cùng khó chịu! Suho vô cùng hiểu Baekhyun.

Fany lại lúng túng nói không ra lời.

Sắc mặt của Baekhyun âm trầm khó coi. Rất muốn đem Suho đánh cho một trận.

"Taeyeon đâu?" Fany lấy hết dũng khí hỏi, vừa rồi tuy chỉ nhìn thoáng qua, nhưng cô lại thấy rõ trên mặt Taeyeon là vẻ tuyệt vọng và bất lực, cô rất lo lắng cho Taeyeon.

Baekhyun không nói gì. Lạnh lùng xoay người đi về phía chiếc xe.

Vẻ mặt người phụ nữ đó vừa rồi có chút dọa người, trong lòng của hắn không khỏi chợt có chút khẩn trương.

Mở cửa xe, gương mặt tuấn tú của Baekhyun thoáng chốc trở nên trắng bệch: "Taeyeon!" Tiếng gầm khàn khiến cho người ta tim tan mật nát!

"A! A! !" Đi theo phía sau Baekhyun, Fany phát ra tiếng thét thảm thiết.

Trong xe, khắp nơi đều là máu! Taeyeon mặc bộ quần áo rách tơi tả, thở thoi thóp nằm ở chỗ ngồi phía sau xe, trong tay còn cầm một con dao rọc giấy.

Cổ tay trái của cô có một vết cắt thật sâu nhìn rất ghê rợn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro