Chap 3 ~ Kỉ niệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aigo, Tina buồn lắm đấy. Mọi người bơ hay đọc chùa hoài. Giận nha !

——————————————————

Lộc Hàm cũng vậy, anh cũng giống như một cái TV với một kho tàng kiến thức đồ sộ. Từ kênh " MTV " đến " Thế giới động vật ", thậm chí cả " Bản tin thời tiết " và " Bạn của nhà nông " anh cũng nhập hết. Đôi khi tôi cảm tưởng không thể tìm ra một khiếm khuyết từ Lộc Hàm, hoàn hảo và viên mãn tựa mặt trăng ngày rằm. Đâm ra tôi tủi thân. Chính tôi, khi hai đứa đã là 1 đôi, vẫn là đứa thường xuyên đòi chia tay vì cái lí do vớ vẫn nhất trái đất : " Em cảm thấy không xứng với anh ". Những lúc ấy, Lộc Hàm thường gắt um lên :

- Em vừa nói cái gì đấy? Em đang sống ở thời kì đồ đá à mà còn có những suy nghĩ tiêu cực thiếu tiến bộ như thế ? Em có bao giờ tự hỏi tại sao anh lại yêu em mà không phải người khác không ?

- Em có. ~ Tôi yếu ớt gật đầu.

- Vì sao nào ?

- Em mà biết thì em đã chẳng nói là em không xứng. ~ Tôi gần như bật khóc trả lời.

Anh im lặng thôi không cáu nhặng lên nữa, rồi kéo tôi vào lòng, thủ thỉ :

- Anh phải nhắc lại bao nhiêu lần nữa hả? Vì em hiểu anh, thế thôi. Em có cái nhìn xuyên thấu tâm can người khác ấy. Em giống như bông hoa nhỏ, cần anh che chở lắm, biết không? Anh chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình lớn lao như bây giờ cho đến khi gặp được em. Đừng quan trọng chuyện anh là ai, anh có những gì, bởi một người phi thường thì chỉ cần yêu một người bình thường mà thôi, anh muốn em hãy là em khi ở bên anh. Ngày mới quen, em đâu có bi quan như thế này?

Tôi ngước lên nhìn anh, như con mèo run rẩy trong lòng bàn tay anh. Lộc Hàm dịu dàng lau nước mắt cho tôi, hạ giọng:

- Từ nay anh cấm em đề cập lại vấn đề này một lần nào nữa. Anh không thích đâu.

Tôi gật đầu như cái máy, hạnh phúc tràn trề.

- Vậy anh sẽ yêu em bao lâu ?

Lộc Hàm cười hiền hậu, xoa đầu tôi nhè nhẹ:

- Rất lâu, người yêu ạ.

Lộc Hàm là thế, luôn luôn bí hiểm. Có điều, tôi hiểu anh rất rõ. Tôi biết câu trả lời đó không hề mang tính chất khẳng định.

Mùa thu là khoảng thời gian chúng tôi yêu nhau sâu đậm nhất. Chính xác là cuối thu.

Tôi thích ngồi sau xe anh, áp mặt vào bờ vai rộng, nồng nàn mùi nước hoa quý phái, át cả hương thơm hoa sữa trên những con đường về đêm lung linh ánh đèn. Để nghe anh hát véo von :

" ... Tng ánh mt

N cười ca em

Cho anh quên đi nhc nhn

Nim vui mi khi thy em

Và anh s hát, t sâu tn nơi trái tim này

Là người con gái đanh đá, đã in vào trong lòng anh

Tng phút giây anh luôn mong có em

Và tng phút giây anh ch mun được gn em

Đ mình cùng trao n hôn em nhé

Hãy nói ra nếu em thy nh anh

Hãy cho anh biết nếu em rung đng

Mi khi gn bên nhau, đ anh được cm tay em

Hnh phúc nếu anh có em..."

Anh chắc không biết, mặt tôi cũng đang đỏ bừng vì vui. Dứt hơi, anh quay lại tôi, hỏi hồn nhiên:

- Anh hát hay, em nhỉ ?

- Vâng, hay lắm anh ạ.

Tôi cố nín cười. Người con trai Lộc Hàm này thích được nghe những lời tán dương từ người mình yêu, nhưng không được sáo rỗng, mà phải thật lòng. Tôi vòng tay ôm anh chặt hơn, để rồi cảm nhận được nhịp đập cả hai trái tim đang hòa vào nhau, ấm áp lắm.

Bên cạnh Lộc Hàm, không cần phải cao siêu, không cần phải thể hiện gì hết, chỉ cần ngon ngoãn đóng vai một cô bé ham học hỏi. Anh có thể ngồi hàng giờ để giảng cho tôi thế nào là nhận thức cảm tính, thế nào là nhận thức lí tính, hay nói vanh vách về sự biến đổi khí hậu toàn cầu cũng như chủ nghĩa khủng bố quốc tế. Quan trọng là tôi biết tiếp thu, hoặc cố gắng tiếp thu và tỏ ra hứng thú với những gì anh đang thể hiện. Ít ai chịu đựng nổi tính tình kì cục của anh, họ khó mà hiểu được những kẻ chỉ sống bằng tương lai, thi thoảng mới quay về ghé thăm thực tại. Tôi thì chấp nhận hết. Bởi " Những gì anh nghĩ, nửa thế kỉ sau người khác mới hiểu được ", tốt nhất hãy cứ để anh hành xử theo cách mình muốn, chỉ cần khi đã mệt nhoài, anh vẫn còn nhớ còn có tôi, thế là đủ.

...............................

Còn tiếp ...

————————————————

Notes : Chap 3 hơi ngắn, thông cảm nhé! Mong các bạn tiếp tục ủng hộ bộ truyện này của mình nhé! Cám ơn các bạn nhiều lắm.


If you can, comment and vote, please ! Thank you so much


Tina Jung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro