Untitled Part 10_END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Chap 10] Bà mẹ mưu mẹo - Happy Ending

   Buổi trưa Taeyeon lại cùng ăn trưa với Baekhyun, khác 1 chỗ là, lúc trước Taeyeon phải làm cơm cho Baekhyun thì giờ ngược lại, cơm trưa của Taeyeon là do anh làm.

   Gần đây Baekhyun đối tốt với cô. Thấy tâm tình Baekhyun đang vui, cô lại có ý định nhờ vả anh, nên hôm nay không cần anh tự ra tay, chịu khó mặt dày, chủ động dâng bửa tráng miệng lên tận họng anh.

   Hôm nay tự dưng cô tốt bụng, chủ động hôn anh, Baekhyun chẳng ngốc mà không hưởng thụ. Nhưng trình độ Taeyeon nhà ta còn hạn hẹp, chưa chi đã đầu hàng, Baekhyun từ thế bị động, chuyển sang chủ động, hôn cô đến không biết trời đất mới buông ra.

   Ôm cô trong lòng, anh từ từ, chậm rãi nhả ra từng chữ.

- "Em chủ động như thế này là muốn xin xỏ anh việc gì?"

   Taeyeon cười lấy lòng anh, nói.

- "Anh này, nếu như… nếu như thôi nha, nếu như em làm mất hợp đồng của công ty, lại còn đắc tội với công ty đối tác thì sẽ bị xử như thế nào?"

- "Tùy mức độ mà xử lý, nếu nhẹ thì trừ lương và cắt thưởng, nếu nặng, có chức vụ thì cắt chức, không chức vụ thì sa thải" Baekhyun ung dung nói.

- "Nhưng nếu lỗi là xuất phát từ phía đối tác thì sao?" Taeyeon mặt xanh như tàu lá hỏi.

- "Cho dù có là vậy thì cũng đáng phạt. Đã là nhân viên của công ty thì ai ai cũng là người chuyên nghiệp, đã là người chuyên nghiệp đương nhiên phải biết cách ứng phó với mọi tình huống cho dù là xấu nhất"

- "Nhưng chẳng lẽ lại cam chịu cho bọn đàn ông biến thái đó động tay, động chân hay sao, bọn họ…" Lời còn chưa nói hết Taeyeon đã bị ánh mắt rà soát của Baekhyun dọa đến run người.

- "Em nói nãy giờ là đang ví dụ hay là đã xãy ra trên bản thân em?" Anh mặt xám xịt nhìn Taeyeon. Anh nhất định không để người phụ nữ của mình phải chịu ủy khuất.

- "Em… là ví dụ, ví dụ, thôi" Taeyeon cười gượng nói.

- "Nói thật, nếu không đừng trách anh ..." Baekhyun hăm dọa.

   Baekhyun nói những lời này thậm chí mặt không đổi sắc, nhưng Taeyeon thì đã sớm thay đổi từ đỏ sang đen. Hăm dọa, đây chính xác là hăm dọa, là lời hăm dọa khủng bố nhất mà Taeyeon nghe được từ trước tới giờ. Cô run sợ khai thật.

- "Em là hỏi cho Jessica Jung, cô ấy bị quấy rối trong lúc đàm phán với đối tác, nhưng là cô ấy không cố ý… bla… bla… bla…" Taeyeon nói 1 lèo, rồi nhìn anh bằng ánh mắt van xin, xin anh đừng sa thải Jessica, cô ấy là người bạn duy nhất của cô trong công ty này.

   Baekhyun thoáng trầm tư 1 lúc, lúc sau anh nói tiếp.

- "Muốn anh giúp cô ấy không khó, chỉ là…" Baekhyun cố ý kéo dài giọng, làm Taeyeon lo sợ, theo dõi phản ứng của anh.

   Nhìn Taeyeon lúc này thật đáng yêu, làm anh thật muốn hôn cô, nói là làm, Baekhyun lại hôn Taeyeon. Dây dưa hồi lâu anh mới buông cô ra.

- "Anh giúp em thì anh được lợi gì, công ty anh mất 1 hợp đồng, em lấy gì bù cho anh đây?" Baekhyun cười tà hỏi Taeyeon. Thực ra cái hợp đồng ấy đối với anh chả là nghĩa lý gì, chỉ là anh đang âm mưu 1 số chuyện và cần bạn Taeyeon tham gia vào.

   Nhìn cái mặt gian gian tà tà kia Taeyeon thấy nghi nghi, ngửi thấy đâu đây có mùi âm mưu nhưng không biết là vấn đề nằm ở đâu. Đã trót phóng lao, giờ cô đành phải theo lao. Taeyeon cười cười lấy lòng, nói:

- "Chỉ cần anh giúp em, không sa thải Jessica, anh muốn gì em cũng đáp ứng"

- "Thật không?" Anh hỏi.

- "Thật" Taeyeon không chút do dự đáp.

- "Được, vậy từ nay về sau dọn sang nhà anh, còn nữa, chuyển công tác, sang đây làm thư ký riêng của anh" Thấy mục đích sắp đạt được, Baekhyun hứng chí nói.

- "Chuyện này…" Taeyeon thấy không ổn tý nào, Vì chuyện này cô phải hi sinh quá nhiều, dường như là cuộc mua bán này cô không có lời. Taeyeon thầm suy tính.

- "Nếu em do dự thì thôi vậy…" Baekhyun không để Taeyeon kịp suy tính, liền cầm lấy điện thoại, định điện cho ai đó.

   Taeyeon nhanh tay ngăn chặn, trừng mắt nhìn anh hỏi:

- "Anh định điện cho ai đó?"

   Baekhyun bày ra bộ dáng vô tội vạ nhìn Taeyeon chậm rải nhả ra từng chữ.

- "Điện cho giám đốc bên phòng của em"

   Taeyeon nhanh tay đoạt lấy điện thoại, trừng mắt nhìn anh.

- "Em có bảo không đồng ý đâu, anh điện cho giám đốc phòng em làm gì."

- "Vậy ý em là đồng ý với điều kiện của anh?"

- "Em đồng ý" Taeyeon giọng ỉu xìu nói.

- "Vậy thì tốt" 

    Thật ra mà nói thì bạn Taeyeon đã bị Baekhyun bẫy, từ sáng tổng giám đốc bên đối tác, công ty mà Jessica đã đắc tội có điện thoại cho Baekhyun, anh ta nói muốn xem lại hợp đồng, có ý muốn hợp tác, và yêu cầu người đại diện đàm phán phải là Jessica, anh ta nói là hôm trước nhân viên đã vô tình mạo phạm, muốn đích thân xin lỗi Jessica. Baekhyun cũng đã đồng ý, công việc cũng đã phân phó cho giám đốc của phòng kinh doanh. Chỉ là nhân viên quèn như Taeyeon và Jessica vẫn chưa biết tin nên mới lo sợ nơm nớp như vậy.

   Như lời đã hứa, Taeyeon dọn đồ sang nhà Baekhyun, Kim Chanyeol đã về nước, Taeyeon còn mong anh trai phản đối để cô có thể ở lại nhà. Không phụ sự kỳ vọng của cô, Kim Chanyeol không những không ngăn cản còn giúp cô thu dọn đồ, anh em tốt đến thế là cùng, anh còn dặn dò Baekhyun vài thứ về sở thích cũng như thói quen của cô.

   Taeyeon khóc không ra nước mắt, đành ủy khuất theo Baekhyun về nhà.

   Không những phải chuyển nhà mà công việc cũng chuyển chỗ nốt, Taeyeon trong con mắt của những người khác thì cô quả thật rất may mắn 1 bước thăng thiên, còn trong con mắt của Taeyeon đây chính là địa ngục trần gian, về nhà gặp Baekhyun thì không nói, nay trên công ty lúc nào anh cũng kè kè bên cạnh. Taeyeon bị anh giám sát 24/24, những lúc được giải lao Taeyeon còn khổ hơn, ai đó nói mà mệt mỏi, Taeyeon phải giúp anh mát xa, anh khát nước, Taeyeon làm em gái rót trà, anh đói bụng, đương nhiên là ai đó bị đem ra ăn sạch sẽ. Taeyeon cuối cùng cũng chịu không được, quyết định đứng lên phản đối, giai cấp nông nô quyết định đứng lên khởi nghĩa đòi lại lợi ích cho bản thân.

   Rốt cuộc, sau khi ai đó ăn no nê, tâm tình thoải mái, quyết định ân xá cho Taeyeon được nghĩ phép 3 ngày.

   Taeyeon mừng phát điên, tránh được anh giờ nào thì hay giờ đó, cô quyết định đi tìm Seohyun giải tỏa căng thẳng, 2 người cùng nhau đi mua sắm, ăn uống vui chơi hết cả ngày. Vừa về đến nhà Taeyeon nhận được cuộc gọi từ cha, cô như sét đánh ngang tai, nghe gì cũng chẳng rõ, chỉ nhớ 1 điều, mẹ cô đang nằm viện, cha điện bảo cô nhanh chóng sang Mỹ, mẹ đang rất nguy cấp. Taeyeon điện cho anh trai nhưng không ai bắt máy, cô lao nhanh vào nhà, gom góp 1 ít quần áo, chuẩn bị ra sân bay thì gặp Baekhyun ngoài cửa.

   Anh ngạc nhiên hỏi:

- "Em định đi đâu?"

- "Mẹ em nhập viện rồi, em phải nhanh chóng sang bên đấy" Taeyeon sắc mặt tái xanh, giọng nói thiều thào làm Baekhyun hết sức lo lắng.

   Anh đi đến bên cô, đoạt lấy vali của cô, điện cho ai đó, dặn dò vài câu rồi quay sang kéo Taeyeon vẫn còn đang ngơ ngác lên taxi, đi thẳng ra sân bay.

   Đến lúc Taeyeon hoàn hồn thì cô và Baekhyun đã yên vị trên máy bay, cô ngơ ngác nhìn Baekhyun rồi hỏi:

- "Anh theo em làm gì?"

- "Anh không an tâm để em đi một mình trong lúc này"

   Taeyeon thoáng rung động, những lời lẽ rất bình thường này lại là động lực tiếp thêm dũng khí cho cô trong lúc này, tuy luôn bị anh áp bức, nhưng Taeyeon cảm thấy ấm áp và an tâm khi có anh kề bên, cảm giác anh có thể chống đỡ cả bầu trời của cô.

- "Ngủ đi, khi nào đến anh sẽ gọi em dậy"

- "Umh ... " Cô thỏ thẻ.

               [ ... ]

   Vừa đến nơi, Taeyeon đã thấy bác quản gia đứng đợi cô, ông nhanh chóng tiến đến chổ Taeyeon, cung kính nói.

- "Tiểu thư, ông bà chủ đang đợi cô ở nhà chính" Nói xong liền làm động tác mời, Taeyeon quá quen với những hành động này, cô yên lặng đi theo ông ra khỏi sân bay, bên ngoài đã có sẵn xe đang đợi bọn họ.

   Taeyeon lo lắng cho mẹ. Lòng dạ bồn chồn lo lắng không yên, cô hỏi quản gia.

- "Mẹ cháu sao rồi ạ?"

- "Tình trạng của bà chủ không mấy khả quan cho lắm ạ" Quản gia nói, đôi mày thoáng nhíu lại trên khuôn mặt già nua của ông.

   Taeyeon choáng váng, không khả quan, không khả quan, bây giờ trong đầu cô chỉ lưu lại 3 chữ này. Cô chao đảo, mất thăng bằng, đột nhiên 1 cánh tay to lớn, rắn chắc ôm lấy cô, giúp cô đứng vững, là Baekhyun. Taeyeon nhìn anh, nước mắt chợt tuôn rơi, cô nắm chặt lấy vạt áo của anh, vùi mặt vào lòng anh thổn thức. Cô rất sợ, sợ sẽ mất đi mẹ, người đã sinh ra cô mà cô là đứa con bất hiếu vẫn chưa ngày nào làm mẹ yên lòng. Nếu mẹ có mệnh hệ gì, nghĩ tới đây, sắc mặt Taeyeon càng tệ hơn. Cô cắn chặt môi để không phát ra tiếng nấc.

   Anh thấy Taeyeon như thế lòng rất đau xót, ôm chặt lấy cô như muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô. Để mặc cô khóc, anh ôn nhu vuốt phẳng lưng cô như an ủi.

   30 phút sau, 2 người đã có mặt tại nhà Taeyeon. Cô vừa bước vào nhà liền thấy 1 quý phu nhân, dung mạo diễm lệ, tuy đã ngoài 50 nhưng khuôn mặt do được chăm sóc kĩ lưỡng nên không phát hiện ra dấu vết tàn phai theo năm tháng. Bà chễm chệ tựa người trên ghế quý phi, há miệng ra chờ người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh bón trái cây cho.

   Vâng, quý phu nhân xinh đẹp kia chính là mẹ của Taeyeon, còn người đàn ông trung niên kia, không ai ngoài cha cô. Taeyeon trợn tròn đôi mắt còn đang sưng đỏ vì khóc, nhìn trân trân vào cái người mà tình trạng không khả quan đó.

   Nhìn hồi lâu cô lia ánh mắt như dao về phía bác quản gia, ông chột dạ, cúi gằm mặt xuống.

- "Không phải Umma đang trong tình trạng nguy cấp hay sao?"

- "Ai nói?" Bà Kim bộ dạng ngây thơ vô số tội hỏi con.

- "Đây, đây" Taeyeon hết chỉ quản gia lại chỉ Appa mình, ông Kim chột dạ rút đầu vào trong mai rùa.

- "Taeyeom con đi đường đã mệt, nghĩ ngơi trước đi, có gì để mai rồi tính" Ông Kim nhanh chóng giải hòa.

- "Sao lại phải để mai chứ? Chơi trò này vui lắm sao? Ba mẹ có biết con lo lắm không?" Taeyeon bức xúc hét lên

- "Chơi trò gì, mẹ có chơi gì đâu, mẹ là phải nhập viện thật chứ bộ, hôm nay vừa mới xuất viện đấy."

- "Thế tại sao bác ấy nói tình trạng mẹ không khả quan, các người rõ ràng là đang chơi con mà"

   Ông ngay tức khắc phân bua.

- "Tiểu thư, đúng là tôi có nói thế, tình trạng của bà chủ thật là không khả quan, chân bà bị gãy, phải bó bột, đây là lần đầu tiên có sự kiện như thế, khiến mọi việc sinh hoạt của bà rất bất tiện"

- "Bất tiện thì bảo bất tiện, sao bác lại sử dụng từ dễ gây cho người khác hiểu lầm thế" Nói bác quản gia xong, Taeyeon lại quay sang tiếp tục oanh tạc ai đó đang giả làm rùa.

- "Còn Appa nữa, gì mà mẹ con tình hình đang rất nguy kịch, nhanh chóng đến gặp bà lần cuối, tất cả các người diễn kịch hay quá nhĩ, cả một hội đồng lừa gạt con?"

   Đợi Taeyeon bốc hỏa xong, bà Kim mới từ từ lên tiếng.

- "Mọi người gạt con, là mọi người có lỗi, nhưng chẳng lẽ con lại mong muốn mẹ nguy kịch như những lời họ nói? Việc mẹ nhập viện là có thật, mẹ trượt cầu thang, chân bây giờ phải bó bột tận 1 tháng. Mẹ chỉ là nhớ con gái của mẹ, muốn gặp nó thôi, chẳng lẽ ngay cả chút ước muốn nho nhỏ này con cũng không cho sao?" Nói đoạn, Umma cô mắt ngấn nước.

   Taeyeon thấy mẹ như thế tức giận liền theo gió mà bay đi, cô nhào vào lòng mẹ nức nở, xin lỗi rối rít. Hồi lâu cô lại cảm giác hình như có cái gì đó không đúng. Nói là bệnh, muốn cô về thăm thì có thể tạm chấp nhận. Còn nhớ cô thì có vẽ hơi miễn cưỡng, hè năm nào mà cô không sang đây thăm mọi người, lại còn bình thường mẹ cô hay du lịch khắp nơi sao không điện thoại bảo là nhớ cô, cùng lắm 2 người chỉ gặp nhau qua máy tính, mẹ cô kể toàn chuyện trên trời dưới đất lúc bà đi du lịch cũng chẳng bảo 1 câu là nhớ cô.

   Taeyeon đề phòng đột ngột rời khỏi vòng tay của mẹ. Lúc này bà Kim còn đang vui mừng vì kế hoạch sắp hoàn thành, Taeyeon đột nhiên có phản ứng lạ, làm bà không kịp thu lại nụ cười đắc thắng trên môi.

   Taeyeon chống hai tay vào hông, ánh mắt hung hăng nhìn mẹ, hỏi.

- "Lúc nãy mẹ khóc dữ lắm mà, sao giờ lại cười rồi?"

- "À, ừ, mẹ mừng vì gặp lại con đó mà" Bà Kim lấp liếm qua loa.

- "Mẹ, mẹ định bầy trò gì?" Taeyeon ánh mắt vẫn gắt gao rà soát trên người mẹ mình, mong tìm được chút manh mối.

   Nhìn thấy phản ứng của 2 mẹ con nhà họ Kim, Baekhyun không nén được cười thầm trong bụng, bộ dáng Taeyeon lúc này đang phồng mang trợn má trông thật đáng yêu. Baekhyun ánh mắt tràn đầy sủng nịnh cùng yêu thương nhìn Taeyeon.

   Như phát giác được ánh mắt như điện cao áp của Baekhyun, Bà Kim liền nhanh chóng chuyển chủ đề:

- "Ai nha, ai đây? Có phải Baekhyun hay không? Cháu càng lớn càng đẹp trai ra nha"

- "Cháu chào 2 bác" Baekhyun lễ phép cúi chào.

- "2 người biết nhau?" Taeyeon kinh ngạc hỏi.

- "Sao lại không biết, Baekhyun với anh trai con là bạn học, thân từ học đại học, nó cũng gần như là người 1 nhà với mình" Nói rồi như nhận ra điều gì đó, bà Kim lại kinh ngạc thốt lên.

- "Taeyeon, không lẽ con không biết?"

   Taeyeon gật đầu lia lịa. Bà Kim dùng ánh mắt khủng bố nhìn con gái như nhìn quái vật. Baekhyun thấy vậy liền giúp cô giải vây.

- "Lúc con đến Kim gia thường xuyên thì hình như Taeyeon đã trở về nước, đến hè cô ấy mới trở lại Mỹ, khả năng không nhớ cháu cũng không có gì lạ"

   Bây giờ đến lược Taeyeon nhìn Baekhyun như nhìn sinh vật lạ. Anh ta biết cô từ trước? 

   Baekhyun như hiểu ý cô, anh nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, môi anh khẽ nhếch lên, gật đầu như thừa nhận.

   Như nhận ra giữa Baekhyun và Taeyeon có vấn đề, bà Kim cười gian xảo, nói với con gái.

- "Taeyeon, con còn nhớ lời hứa 10 năm trước đã hứa với mẹ trước khi về nước không?"

   Taeyeon suy nghĩ hồi lâu, rồi như nhớ ra 1 sự việc rất chi là quan trọng, cô trừng mắt nhìn mẹ.

- "Nhìn biểu hiện của con như thế, mẹ biết chắc mà con còn nhớ, vậy thì như lời đã định, 3 ngày nữa nhé" Bà Kim khoái trí nhìn con gái đang còn ngơ ngác cười tà.

- "Không được, việc đó con chỉ là…" Lời nói chưa dứt liền bị bà Kim cướp lấy.

- "Con đừng nói là con định nuốt lời nhé, đừng quên con đang đứng trên địa bàn của mẹ đó, muốn lật lọng hả con, thêm 10 năm nữa đi"

   Taeyeon cứng họng nhìn mẹ, cố gắng tìm lý do thoát thân.

- "Nhưng là cũng không cần phải như vậy"

- "Không như vậy thì như thế nào? Chẳng lẽ con đã có người yêu? Ai, đâu, con đừng nói với mẹ là Baekhyun nhé"

   Baekhyun từ nãy đến giờ vẫn còn ngây ngốc với cuộc đối thoại của 2 mẹ con họ Kim, đến bây giờ thì anh mới lơ mơ hiểu được chút.

   Mặt Taeyeon thoáng ửng đỏ, nghĩ ngợi hồi lâu, Taeyeon thấy hay là cứ nhận đại Baekhyun là bạn trai của cô, dù gì cô cũng hơi thích Baekhyun à phải nói là rất thích ấy.

- "Nếu con nói là anh ấy thì sao?"

   Taeyeon vừa dứt lời, Kim gia 1 phen khiếp đảm hồn vía, mỗi người 1 biểu hiện, 1 suy nghĩ. Nhưng ai cũng rất thích đứa con rể này.

   Khi nghe thấy cau nói đó bạn Baekhyun của chúng ta giờ đây đang bận chìm đắm trong ngọt ngào, gọi cách nào cũng không chịu tỉnh, vì vậy chỉ có thể dùng 4 chữ để hình dung tâm trạng của anh hiện giờ, chính là 'Ngập tràn hạnh phúc'

- "Cô thừa nhận anh là người yêu của cô, anh không nghe lầm, anh thật hạnh phúc chết đi được. Cuối cùng cô cũng đáp lại tình yêu của anh" Baekhyun thầm nghĩ.

- "Lời con nói là thật chứ? Có hay không 2 đứa thông đồng lừa gạt mẹ?"

- "Là thật" Taeyeon gật đầu lia lịa. Cô quay sang thấy Baekhyun vẫn còn đang chìm đắm trong hạnh phúc mà đần ra, có chút bực bội cùng 1 chút thích thú, cô kéo kéo tay áo anh.

   Đột ngột bị kéo, Baekhyun choàng tỉnh, có chút khó chịu. Taeyeon thấy vậy liền đánh mắt sang nhìn anh, thoáng đờ ra nhưng cũng nhanh chóng gật đầu phụ họa theo cô.

   Bà Kim gật đầu hài lòng nhưng phải làm cho chắc nên đã quyết định tuần sau cưới luôn khiến Taeyeon sững sờ còn Baekhyun thì như mở cờ trong lòng. 

→ The End ←

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro