2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoona mang trong lòng nhiều câu hỏi tại sao, muốn nói chuyện cho rõ với cậu nhưng Jinsol toàn né tránh hoặc làm thái độ ghét bỏ cô. Sự khó chịu đó đeo bám dai dẳng cô suốt nhiều ngày liền, tự nhủ hôm nay gặp mặt phải nói cho rõ mọi thứ.

Nhiều năm không gặp không còn thân thì cũng bình thường nhưng Jinsol gặp lại còn ghét cô trong khi cô chả biết vì sao đương nhiên khó chịu chứ. Nếu là người khác chắc cô cũng kệ nhưng cô thật sự xem trọng cậu nên mới nhẫn nhịn đến vậy.

Bước vào hội trường, cô thấy Jinsol cùng mọi người đang nói cười vui vẻ, dù biết nhau chưa được bao lâu nhưng cách cậu hòa đồng với họ như thể quen biết nhau từ trước vậy. Cậu bây giờ là một người khác hẳn với bạn nhỏ Jinsol lẽo đẽo theo cô nhiều năm trước mà cô biết.

Jinsol đang vui vẻ đến mấy khi nhìn thấy cô liền như cái bánh tráng, lật mặt thay đổi thái độ ngay làm cô muốn nổi điên. Cô sẽ cố gắng kiềm chế đến cuối buổi nói chuyện cho ra lẽ với cậu.

Họ phải tập vũ điệu khai mạc cuộc thi, do chiều cao của cả hai ngang ngang nhau nên họ đứng cạnh, không khó để Yoona nhận ra biểu cảm chán ghét của cậu khi đứng kế cô.

Bộ cậu ta không biết có bao nhiêu người muốn được đứng cạnh cô lắm sao.

Cô cứ thế miễn cưỡng tập động tác, đến đoạn xoay người thì trượt chân mà ngã sang Jinsol bên cạnh. Ít ra cậu còn có tình người đỡ cô không thôi đi tong cái mặt của cô rồi, cô có hơi đơ ra vì sự tiếp xúc đột ngột, không kịp phản ứng mà cứ để cậu đỡ mình như thế tới khi nghe giọng cậu cằn nhằn bên tai.

- Rồi cậu không có ý định buông tôi ra à, bao nhiêu người đang nhìn kìa. Không ngại sao?

Yoona giật mình mà đứng ngay ngắn lại, hai má hơi đỏ lên ngượng ngùng còn Jinsol lại chậc lưỡi lo tập tiếp.

Đến giờ giải lao, Yoona cùng Taehyun ngồi một góc nghỉ mệt còn Jinsol thì chạy nhảy đùa giỡn với mọi người. Yoona không hiểu bộ cậu bị đa nhân cách hay sao mà đứng cạnh cô thì khó ở còn đi với mấy người khác thì tươi rói vậy.

Cô cố tìm cơ hội nói chuyện với cậu nhưng cậu toàn lượn đi chỗ khác mỗi khi cô lại gần, ngoại trừ lúc tập ra do vị trí cố định nhưng cũng không thể phân tâm nói chuyện riêng được, chỉ còn lúc ra về thôi. Cô cố tình đi ra trước đợi đến khi cậu ra thì giữ cậu lại.

- Cậu lại muốn cái gì nữa?

Jinsol nhăn mặt khi bị cô kéo lại.

- Chúng ta nói chuyện đi.

Yoona nhìn thẳng vào mắt cậu tha thiết.

- Tôi với cậu không có gì để nói với nhau hết.

Cậu khó chịu gỡ tay cô ra.

- Tớ đã làm gì sai để cậu giận sao?

Cô thật lòng hỏi, cô đã nghĩ rất lâu nhưng thật sự không tìm được lý do. Jinsol nghe cô hỏi chỉ biết cười mỉa mai làm cô cũng thấy bực bội hơn.

- Cậu đừng trẻ con như vậy nữa, có gì không hài lòng thì nói ra đi.

- Tôi trẻ con sao, tôi không vô lý tới mức đó đâu Seol Yoona. Cậu nhìn lại mình đi xem cậu đã làm gì?

Jinsol cũng không vừa mà bật lại cô.

- Chính vì tớ không biết nên tớ mới hỏi cậu, nói cho tớ biết tớ sai chỗ nào đi được không?

Cô dịu giọng xuống nói với cậu nhưng nó không làm Jinsol khá hơn bao nhiêu.

- Tại sao cậu lại muốn biết?

- Vì tớ trân trọng cậu.

- Cậu vẫn giả dối như trước đây nhỉ?

Cậu khinh bỉ, cô thật sự không biết tớ đã lừa dối cậu chỗ nào.

- Tớ thật sự không hiểu, tại sao năm đó cậu chuyển đi không nói với tớ một tiếng nào, sao cậu lại thay đổi thế này?

Yoona mím môi nhìn cậu.

- Hai câu hỏi đó có cùng câu trả lời đấy, cậu muốn biết tại sao đúng không, vậy để tôi cho cậu biết.

Jinsol tức giận, dùng hai tay chạm vào mặt Yoona kéo lại, đem môi của mình áp lên môi của cô làm cô run lên, chưa kịp phản ứng gì thì đã tách ra nhìn vào mắt cô nói khẽ.

- Lý do là thế này đó, tôi biết cậu kinh tởm nó. Cậu đã từng nói như vậy.

Nói xong buông cô ra rồi xoay lưng bỏ đi, lần nữa để cô đứng như mất hồn tại chỗ, tay vô thức sờ lên môi tớ cùng trái tim đang đập như muốn văng ra khỏi lồng ngực.

Tối đó, Yoona lại trầm tư chìm vào mớ suy nghĩ về chuyện lúc chiều, cô đã từng nói gì về chuyện đó sao. Chợt tin nhắn điện thoại vang lên liên tục làm cô điên đầu mở ra xem. Cô hoảng hồn khi thấy một fanpage trong trường đăng hình Jinsol đỡ cô lúc tập nhảy cùng một tấm khác lúc cậu hôn cô, góc ảnh mờ ảo người ngoài sẽ hoài nghi nhưng người trong cuộc như cô hiểu rõ nó là sự thật làm tim cô như trật nhịp, bên dưới là những bình luận ủng hộ đòi ship họ với nhau còn khen đẹp đôi làm cô bối rối. Bạn bè không ngừng hỏi cô làm cô lúng túng không biết trả lời thế nào đành tắt thông báo giả điếc.

Hôm sau cô vội tìm đến phòng học chờ cậu, khi họ nhìn nhau xung quanh liền có tiếng xì xào, có người còn cuồng nhiệt ship họ. Jinsol có vẻ không bận tâm cũng đi theo cô đến chỗ riêng tư nói chuyện.

- Cậu có biết về chuyện này không?

Cô hỏi về chuyện fanpage tối qua.

- Nó rần rần tối qua, tôi đâu có lowtech tới mức đó.

Cậu xéo xắt trả lời làm cô muốn vả một cái, nói chuyện không mỉa mai cô thì chết hay sao.

- Cậu khó chịu với nó sao?

Jinsol chợt cúi người xuống, mặt hơi sát lại gần làm cô thẹn thùng quay đi chỗ khác.

- T - tớ chỉ thấy nó sai với sự thật, sợ ảnh hưởng đến tụi mình.

Cô lắp bắp nói.

- Cậu sợ người ta nghĩ cậu đồng tính sao?

Cậu nhíu mày hỏi.

- Không có.

- Đúng là giả tạo.

Cậu thở hắt rồi đứng thẳng lên làm cô thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cậu gần quá làm cô hồi hợp, trống ngực đập thình thịch sợ cậu nghe thấy.

- Cậu sợ người ta nói mình như vậy vì cậu ghê tởm nó.

Cậu tiếp tục nói khi thấy cô đang căng thẳng.

- Seol Yoona, tôi ghét cậu ở chỗ đó.

- Cũng vì ghét cậu mà tôi mới thay đổi bản thân.

Jinsol khó khăn nói ra, giọng có chút nghẹn lại cùng đôi mắt đã hơi đỏ lên nhìn Yoona làm cô ngỡ ngàng. Cô không nghĩ cậu sẽ nói mình như thế, chưa biết phải trả lời thế nào thì cậu đã nói tiếp rồi.

- Tôi cho cậu câu trả lời cậu muốn rồi đấy, từ bây giờ chúng ta không liên quan gì nhau nữa. Còn về bài đăng, tôi sẽ nhờ fanpage xóa đi.

Jinsol thở dài bỏ đi trước bỏ lại Yoona thẫn thờ. Năm xưa cô đã làm gì để cậu ấy căm ghét cô như vậy.

Yoona với Jinsol thân thiết với nhau 7 năm, Jinsol xem cô là hình mẫu mà cậu luôn ngưỡng mộ. Cô xinh đẹp, học giỏi, hát hay, làm gì cũng giỏi được mọi người tín nhiệm và yêu mến làm cậu không khỏi tự hào và thần tượng.

Jinsol rất thích Yoona, thích tới mức ghen tỵ khi thấy cô thân thiết với người khác hơn, thích ôm cô mỗi khi họ ngủ cùng, cũng thích hôn trộm má của cô khi cô đang ngủ say. Jinsol cho rằng đó là điều bình thường giữa hai người bạn thân cho tới khi cậu tìm hiểu sâu hơn về tình yêu. Là khi cậu biết mình bị thu hút bởi cả hai giới. Cậu là bisexual.

Jinsol từng cảm nắng một cậu con trai nhưng nó không sâu sắc như cách cậu đối với Yoona nhưng cậu biết điều đó lúc bấy giờ bị xem như một căn bệnh, một tội đồ.

Yoona luôn bảo vệ cậu, chiều chuộng cậu nhất làm cậu không khỏi chìm sâu vào cái hố rung động này hơn, Jinsol biết là không nên nhưng ở bên cô có quá nhiều thứ đẹp đẽ làm cậu không thể dứt ra được. Cứ thế mà phụ thuộc và có cảm xúc sâu đậm với cô hơn.

Cho tới ngày hôm đó. Jinsol đến lớp của Yoona đợi cô thay vì bình thường đợi ở cổng trường. Yoona lúc này đang trực nhật cùng bạn và vô tình cuộc nói chuyện của họ lọt vào tai cậu.

- Cậu với Bae Jinsol lớp A thích nhau à?

Một nữ sinh hỏi cô.

- Thích chứ, tụi tớ là bạn thân mà.

Yoona vô tư trả lời, Jinsol nghe cô nói vậy thì thấy rất vui dù biết thích của cô không giống với thích của cậu

- Không phải, ý cậu ấy muốn hỏi là thích theo cái kiểu, kiểu biến thái ấy.

Nữ sinh khác nói, từ 'biến thái' vô tình làm cậu khựng lại, Yoona nghe xong cũng không hiểu lắm.

- Là sao?

- Kiểu đồng tính luyến ái đó, cậu biết không?

Nữ sinh kia lại nói tiếp, nói câu nào chói tai câu đó.

- K - không có. Làm sao tụi tớ thích nhau kiểu đó được.

Câu trả lời của cô vô tình làm cậu bắt đầu có linh cảm xấu.

- Cậu thì chắc không nhưng Jinsol thì chắc có đó, nhìn giống lắm, cẩn thận lây bệnh đó.

Jinsol thề nếu như không có Yoona ở đó cậu sẽ vào tẩn nhỏ đó một trận.

- Nếu Jinsol thật sự thích cậu theo kiểu đó thì sao?

Nữ sinh khác tò mò hỏi, Jinsol nghe tới cũng căng thẳng chờ đợi câu trả lời, tay không tự chủ nắm chặt vạt áo của mình.

- Thì... tớ sẽ tránh xa cậu ấy, không phải nó hơi ghê sao.

Yoona sau một hồi im lặng thì trả lời, như đem một nhát dao đâm vào tim cậu, lăng kính màu hồng mà cậu dùng để nhìn cô bắt đầu nứt đi.

Cậu bần thần quay lại cổng trường đợi cô, Yoona cười xán lạn khi nhìn thấy cậu nhưng mọi thứ trong mắt cậu bây giờ đã khác rồi. Suốt đường đi hôm đó cậu không có tâm trí để nói chuyện với cô. Họ đi ngang tiệm đồ điện tử, màn hình ti vi trưng bày lúc này nhảy lên bản tin nói về một cặp đôi đồng tính nhảy lầu tự tử làm cậu sững sờ.

- Yoona này, cậu nghĩ sao về chuyện này?

Cậu ngập ngừng hỏi cô, mong chờ cô sẽ nói gì đó cứu rỗi tâm hồn vỡ vụn của mình.

Nhưng lần nữa lại như xát muối vào tim cậu.

- Đúng là tội nghiệp họ, nhưng... nó trái với tự nhiên không phải sao.

- Thế nếu người cậu quen biết cũng như vậy thì sao?

Cậu cúi đầu mím môi khẽ hỏi.

- Tớ... không biết nữa, có lẽ không phản đối cũng không ủng hộ.

Gi di.

Và cũng từ câu trả lời đó, lăng kính cậu dùng nó nhìn cô vụn vỡ không còn gì cả, chỉ có sự tức giận và đau khổ tan nát cõi lòng. Jinsol kiềm nén xúc động về đến nhà, đồng ý với ba mẹ chuyện sẽ chuyển đến chỗ nhà ngoại học tập làm họ ngạc nhiên dù mấy ngày trước cậu kiên quyết không chịu, bây giờ lại muốn đi càng nhanh càng tốt.

Tối đó Jinsol đã khóc rất nhiều, khóc cho cạn nước mắt xem như cạn luôn tình cảm dành cho cô. Cậu cứ thế chuyển đi không nói với Yoona một lời. Nhiều năm cứ thế trôi qua, Jinsol cũng lột xác thành con người mới, không còn là đứa trẻ nhút nhát nhỏ bé ngày nào nữa. Cậu cũng chấp nhận con người thật của chính mình, nhiều người cũng tiến tới tán tỉnh cậu, cậu cũng không có ý kiến nhưng ngay cả khi cậu cố gắng thử với nhiều người thì hình ảnh của cô vẫn tồn tại trong tim cậu, không ai có thể thay thế được. Tình cảm cùng với những lời nói hôm đó vô tình thành vết thương lòng cùng nỗi hận âm ỉ dành cho cô.

Jinsol cũng không biết mình có muốn gặp lại Yoona hay không. Ghét thì ghét nhưng thâm tâm vẫn dành cho cô một sự đặc biệt nhất định nhưng khi nó thật sự xảy ra, kí ức buồn đó lại ùa đến khiến cậu không thể nào vui vẻ được và cậu ghét trái tim mình vì nó vẫn đập nhanh không kiểm soát khi tiếp xúc với Yoona, đó là lý do tại sao cậu luôn làm ra thái độ ghét bỏ cô.

Suy cho cùng họ không cùng một thế giới, không nên dính dáng tới nhau là tốt nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro