Phòng 112.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/s: Vì là ABO nên Alpha sẽ có bộ phận sinh dục kia! Cân nhắc trước khi đọc.

Đây là fic smut dài nhất mà tui từng dịch :)) Tui sẽ rất biết ơn nếu các bạn vote và bình luận! :))

--/--

Mới tốt nghiệp và còn đang tìm việc làm, Bae Jinsol tìm thấy một căn hộ cho thuê khá tốt trên mạng. Giá cả phải chăng cùng tiện nghi đầy đủ, chỉ có điểm bất lợi là nằm ở rìa thành phố, nhưng khá may khu vực này có tàu điện ngầm. Bae Jinsol cầm điện thoại di động lên gọi cho chủ nhà theo số điện thoại được để lại. Sau vài tiếng tút tút, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.

"Xin chào, tôi là..."

"Xin hỏi cô gọi đến để thuê nhà phải không?" Chưa kịp nói hết câu, Bae Jinsol bị cắt ngang bởi giọng nói có vẻ vội vã từ phía bên kia.

"Vâng, cho tôi hỏi khi nào tôi có thể đến xem nhà được?"

"Nếu được thì cô có thể đến ngay. Nếu không có thời gian thì chọn khi nào tiện nhất cho cô rồi liên hệ lại với tôi. Nhưng do tôi có chút gấp, mong cô có thể đến xem sớm rồi quyết định."

Giọng nói ở đầu dây bên kia dịu lại một chút. Bae Jinsol suy nghĩ xem mình có việc gì cần làm không rồi quyết định nói: "Vậy tôi sẽ đến xem ngay. Cảm ơn chị."

"Được rồi, tôi sẽ đợi cô ở căn hộ cho thuê."

Sau khi cúp máy, Bae Jinsol ghi lại địa chỉ trên máy tính, cho vào túi rồi cầm điện thoại và túi xách rời khỏi nhà. Khoảng cách giữa hai nơi không xa, chỉ mất chừng mười mấy phút đi bộ là đến nơi. Sau khi gặp chủ nhà, Bae Jinsol đi theo chủ nhà đến căn hộ cho thuê. Khi đi ngang qua phòng 112, Bae Jinsol thấy một người phụ nữ. Cô ấy để tóc xõa, mặc một chiếc áo len xám trắng nhưng một bên tay áo đã tụt xuống tận khuỷu tay, bên trong là một chiếc váy dây màu vàng nhạt hơi cũ kỹ, nhìn có vẻ lỏng lẻo làm lộ ra xương quai xanh rất đẹp. Bae Jinsol liếc qua khuôn mặt của người phụ nữ, đôi mắt nai xinh đẹp, khuôn mặt hơi tái nhợt và đôi môi mất hết sắc. Khuôn mặt ấy đẹp và tinh xảo như búp bê nhưng không hiểu sao Bae Jinsol thấy hơi lo lắng nên cô vội vàng quay đi. Chủ nhà nhận thấy sự chú ý của Bae Jinsol, nhanh chóng kéo tay áo cô dẫn cô đến cửa căn hộ 113, tìm chìa khóa trong túi. Trước khi bị kéo vào phòng, Bae Jinsol thấy người phụ nữ kia dường như đang mỉm cười với mình từ xa.

"Sau này nếu gặp cô ta thì nhanh chóng tránh xa, ít nhất cũng phải giữ khoảng cách." Chủ nhà vẫy tay trước mặt Bae Jinsol, nói một cách nghiêm túc.

"Tại sao vậy?"

Bae Jinsol không hiểu lắm, người phụ nữ đó trông không giống kẻ nguy hiểm, sao lại phải tránh cô ấy? Cô cúi đầu, theo sau chủ nhà đi quanh căn hộ để tham quan.

"Một lát nữa tôi sẽ nói cho cô biết, giờ chúng ta xem nhà trước, tôi sẽ dẫn cô đi tham quan."

Chủ nhà dẫn Bae Jinsol tham quan hết căn hộ đồng thời giải thích cho cô biết những điều cần chú ý. Vì nói rất chi tiết nên việc tham quan mất không ít thời gian. Sau khi xem xong, chủ nhà dẫn Bae Jinsol ngồi xuống bàn ở phòng khách.

"Cô thấy sao? Nếu được thì chúng ta có thể ký hợp đồng ngay và cô có thể dọn vào bất cứ lúc nào."

Chủ nhà vừa nói vừa lấy ra một bản hợp đồng từ túi xách đưa cho Bae Jinsol. Bae Jinsol cầm lấy và đọc kỹ, thấy không có vấn đề gì thì ký tên vào phần của bên thuê rồi chuyển tiền qua. Chủ nhà thấy vậy cười nhận tiền, lấy một chùm chìa khóa từ trong túi đưa cho Bae Jinsol.

"Chìa khóa đây, tiếp theo tôi sẽ nói cho cô biết về người mà cô vừa hỏi."

Bae Jinsol nhận chìa khóa và cất vào túi, gật đầu đồng ý.

"Người phụ nữ đó tên Seol Yoona, cô ta... là một góa phụ. Cô ta mới chuyển đến đây không lâu, chỉ hơn một năm thôi. Ban đầu cô ta chỉ là người có phần nhút nhát, thỉnh thoảng mang đồ ăn cho hàng xóm, lúc đó ai cũng thích cô ấy. Nhưng vài tháng trước, chồng cô ta đột ngột qua đời, chết rất thảm, nghe nói bị đâm hàng chục nhát, máu me be bét, tôi còn không dám nhìn nhiều. Sau đó cô ta như biến thành một người khác, mọi người đều nói cô ta bị ma ám. Nhưng cô ta không làm hại ai, chỉ là hành vi rất kỳ quặc nên mọi người giữ khoảng cách với cô ta. Tôi thấy cô còn trẻ, tốt nhất là nên tránh xa cô ấy."

Chủ nhà nói xong thì đứng lên, cất một bản hợp đồng vào túi xách của mình.

"Tôi có việc phải đi trước, nếu cần giúp đỡ thì gọi cho tôi. Tạm biệt, chúc cô sống vui vẻ."

Sau khi tiễn chủ nhà, Bae Jinsol cất giữ hợp đồng và lên kế hoạch chuyển đồ vào. Cô gọi điện cho công ty vận chuyển rồi đi dạo một vòng quanh nhà trước khi ngồi nghỉ trên sofa. Không lâu sau, có tiếng gõ cửa vang lên, nhịp gõ đều đặn nhưng không quá lớn. Bae Jinsol đứng dậy nhìn qua mắt mèo để để xem tình hình bên ngoài.

"Xin chào, bây giờ đã trưa rồi, nhìn cô như vừa mới chuyển đến, tôi có nấu dư một ít đồ ăn, nếu không phiền thì hãy dùng thử nhé."

Seol Yoona đứng ngoài cửa, khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười nhẹ trên môi, đôi mắt nai long lanh, trên tay cầm một bát mì. Mặc dù Bae Jinsol nhớ lời dặn của chủ nhà và không muốn mở cửa, nhưng đôi mắt của Seol Yoona như có ma lực khiến cô do dự với tay cầm tay nắm cửa.

"Nếu không thích cũng không sao, mọi người ở đây đều không thích tôi lắm. Nếu cô không vui, tôi sẽ chú ý giữ khoảng cách."

Giọng của Seol Yoona mang chút thất vọng, đôi mắt ướt át trông vô cùng tủi thân, có vẻ như sắp quay đi. Bae Jinsol không kìm được mà mở cửa ra.

"À... Cô Seol, mời cô vào nhà ngồi chơi, cảm ơn lòng tốt của cô."

Bae Jinsol nhận lấy bát mì từ tay Seol Yoona, nghiêng người để nàng vào trong. Seol Yoona nở nụ cười nhẹ, cảm ơn rồi bước vào. Bae Jinsol đóng cửa lại và đặt bát mì lên bàn.

"Mời cô Seol ngồi."

Bae Jinsol kéo một chiếc ghế ra mời Seol Yoona ngồi còn cô ngồi ở chiếc ghế bên cạnh.

"Chúng ta không cần phải dùng kính ngữ đâu, mà sao cô lại biết họ của tôi? Nhưng nếu cô đã biết tên tôi thì cũng cho tôi biết tên cô đi."

Seol Yoona nhìn Bae Jinsol, giọng điệu nhẹ nhàng có vẻ như không bận tâm lắm. Bae Jinsol hơi hoảng hốt, ánh mắt có phần lúng túng.

"Tên cô là chủ nhà nói cho tôi biết. Tôi là Bae Jinsol, là người thuê nhà mới đến."

Bae Jinsol nói xong thì thỉnh thoảng liếc nhìn Seol Yoona, vẻ mặt nàng rất hiền hòa. Cô thấy Seol Yoona trông chỉ là một người bình thường rất xinh đẹp, bị gán mác ma ám thật không công bằng chút nào.

"Tôi có thể gọi cô là Jinsol được không? Đổi lại, cô cũng có thể gọi tôi là Yoona. Từ giờ chúng ta là hàng xóm rồi."

Seol Yoona vừa nói vừa đứng lên, đẩy chiếc ghế trở lại vị trí cũ, sau đó bước vài bước rồi quay đầu lại.

"Jinsol cứ ăn đi nhé, để lâu không ngon đâu. Tôi đi đây, không làm phiền cô nữa. Tạm biệt."

Giọng nói của Seol Yoona nhẹ như gió thoảng, bước chân của nàng rời đi cũng rất khẽ, gần như không phát ra tiếng. Bae Jinsol tiễn nàng ra cửa rồi vào bếp lấy đôi đũa dùng một lần, khuấy mì trong bát ăn một miếng. Mì có vị hơi nhạt nhưng rất kích thích vị giác.

"Ngon quá." Bae Jinsol nghĩ thầm.

Bae Jinsol ăn hết mì và uống một ngụm canh rồi mang bát đi rửa. Nước lạnh chảy trên tay giúp cô tỉnh táo hơn, tiếng nước chảy rì rào vang vọng trong tai. Sau khi rửa xong, Bae Jinsol lau khô bát, miệng không tự chủ nhếch lên thành một nụ cười. Cô ngân nga một bài hát nhỏ chuẩn bị mang bát trả lại.

Bae Jinsol đến trước cửa phòng của Seol Yoona và gõ cửa.

"Yoona, cảm ơn cô, mì ngon lắm. Tôi rửa bát xong mang trả lại cho cô đây."

Bae Jinsol đứng chờ ngoài cửa một lúc nhưng không thấy Seol Yoona mở cửa, thay vào đó cô ngửi thấy mùi hương lavender, một mùi hương nhẹ nhàng khiến cô thấy yên tâm. Bae Jinsol lại gõ cửa vài lần nữa.

"Yoona, làm ơn mở cửa."

Sau một lúc lâu, cửa mới được mở ra, mùi lavender nồng nặc từ khe cửa xộc vào khứu giác của Bae Jinsol. Lúc này, Bae Jinsol mới nhận ra đây là pheromone của omega và chủ nhân của pheromone đang bước vào kỳ phát tình. May mắn thay Bae Jinsol đã dán miếng chặn pheromone nên không bị ảnh hưởng quá nhiều.

"À... Jinsol... đưa bát cho tôi là được rồi."

Một bàn tay mảnh khảnh thò ra từ khe cửa, giọng nói có vẻ hơi khàn như đang cố gắng kiềm chế nhịp thở. Bae Jinsol vội vàng đặt bát vào tay Seol Yoona, nhanh chóng nói một câu "Tạm biệt, nhớ tiêm thuốc ức chế nhé" rồi quay lưng bước đi.

Có lẽ do ảnh hưởng của pheromone mà mặt Bae Jinsol dần đỏ bừng lên. Bae Jinsol quyết định dời ngày chuyển nhà sớm hơn dự định, cô về nhà lấy đồ rồi chuyển tới chỗ ở mới. Trong khi chuyển nhà, tâm trí của Bae Jinsol vẫn còn lơ lửng. Mùi hương lavender mơ hồ vẫn quanh quẩn bên mình. Vì đồ đạc không quá nhiều và có công ty chuyển nhà giúp nên việc chuyển đồ hoàn thành khá nhanh. Khi xong việc thì đã là chiều muộn, ánh nắng vàng ấm áp của hoàng hôn xuyên qua cửa kính chiếu lên khuôn mặt của Bae Jinsol. Cô vô thức sờ miếng chặn pheromone sau gáy, không nhận ra mình đã mệt mỏi đến mức mơ màng ngủ trên sofa.

Hôm sau, Bae Jinsol bị đánh thức bởi ánh nắng chói chang. Cô đứng dậy, ngáp dài rồi đi rửa mặt. Thời gian trôi qua, cuộc sống diễn ra suôn sẻ và bình yên, không rắc rối như những gì Bae Jinsol tưởng tượng. Cô cũng nhanh chóng tìm được việc làm, gia nhập bộ phận thiết kế của một công ty game. Người phụ nữ tên Seol Yoona sống ở căn hộ bên cạnh cũng không giống như những gì chủ nhà đã nói. Một người hàng xóm xinh đẹp, lịch sự và rất tốt bụng, ai mà có thể từ chối chứ? Mối quan hệ giữa họ dần tốt lên, sau khi đã thân thiết, Bae Jinsol bắt đầu gọi Seol Yoona là Yoona.

Cuộc sống bình lặng và suôn sẻ kéo dài hai tháng thì kết thúc vào một ngày nọ. Sau khi giao nhiệm vụ, trưởng bộ phận thiết kế bất ngờ nhảy việc và xóa các bản thiết kế cùng hồ sơ lưu trữ. Bộ phận thiết kế trở nên bận rộn và phải thường xuyên tăng ca để bù đắp cho khoảng trống. Sau khi vất vả theo kịp tiến độ và làm thêm giờ trong nửa tháng, Bae Jinsol cuối cùng cũng được nghỉ ba ngày. Cô trở về nhà với quầng mắt thâm đen như gấu trúc, gắng gượng tinh thần để tắm rửa, vừa ngã xuống giường thì lập tức chìm vào giấc ngủ sâu.

Tỉnh dậy lần nữa, Bae Jinsol cảm thấy một bàn tay mát lạnh đặt trên trán. Mở mắt ra, cô thấy Seol Yoona đang ở trước mặt mình. Seol Yoona liền thu tay lại khi thấy Bae Jinsol tỉnh dậy.

"Jinsol, em dậy rồi à? Tối qua chị có việc định đến tìm em nhưng thấy cửa không khóa nên vào trong đóng cửa lại. Vì hơi lo lắng nên muốn xem em có ở nhà hay có xảy ra chuyện gì không, kết quả là thấy em đang ngủ. Chị định về sau khi xác nhận nhà em không có người lạ nhưng quên mang theo chìa khóa nên chị ngủ lại trên ghế sofa, hy vọng em không phiền."

Chưa kịp để Bae Jinsol hỏi tại sao Seol Yoona lại ở đây thì nàng đã giải thích. Đầu của Bae Jinsol vẫn còn hơi choáng, dường như trong không khí còn thoang thoảng mùi lavender.

"Cảm ơn chị đã giúp em đóng cửa, Yoona. Lần sau nếu có chuyện như vậy thì cứ gọi em dậy nhé, ngủ trên ghế sofa dễ bị cảm lạnh lắm."

Ánh mắt của Bae Jinsol di chuyển đến người Seol Yoona. Nàng đang ngồi bên cạnh giường, mặc áo sơ mi đen trắng mở cúc, bên trong là một chiếc váy dây rộng rãi thậm chí còn lờ mờ nhìn thấy khe ngực. Bae Jinsol thấy cổ họng khô khốc, vô thức nuốt nước bọt.

"Sao mặt em đỏ vậy? Có phải bị cảm rồi không?"

Seol Yoona tiến gần hơn, đưa tay đặt lên trán Bae Jinsol. Gương mặt nàng ngày càng gần, hơi thở ấm áp của nàng không chỉ chạm vào má mà còn như lướt qua trái tim đang dần đập nhanh hơn của Bae Jinsol.

"Sao lại đỏ hơn thế này? Nhưng trán cũng không nóng lắm mà."

Seol Yoona thu tay lại, lo lắng nhìn Bae Jinsol. Mùi lavender dường như nồng hơn khiến Bae Jinsol vội vã tránh ánh mắt của nàng. Làm sao đây, có vẻ như cô đã thích Seol Yoona rồi.

"Em... em không sao đâu Yoona, không bị cảm lạnh đâu."

Bae Jinsol hít sâu một hơi để cố gắng bình tĩnh lại, tay không tự chủ chạm vào miếng chặn pheromone sau gáy. Cô thở phào nhẹ nhõm vì vẫn còn miếng dán đó. Seol Yoona chắc hẳn biết cô là alpha, sao cứ không dán miếng chặn pheromone mà còn đến tìm cô chứ, thật không phòng bị chút nào.

"Không sao là tốt rồi. Gần đây Jinsol đang nghỉ phép phải không? Tối nay sang nhà chị ăn mừng một chút được không?"

Sau khi nói xong, Seol Yoona rút tay lại, đứng dậy khỏi giường.

"Jinsol dậy nhanh đi, chị sẽ đợi em ở phòng khách."

Bae Jinsol đáp lại Seol Yoona, hơi ngẩn người một chút rồi mới lấy lại bình tĩnh, vội vàng thay đồ ngủ. Khi bước ra khỏi phòng, khuôn mặt của Bae Jinsol vẫn chưa hoàn toàn hết đỏ.

"Cái đó... Yoona, mùi lavender có lẽ nên che lại một chút, chị biết giới tính thứ hai của em mà."

Bae Jinsol quyết định nói ra thì tốt hơn. Nếu Seol Yoona cứ không phòng bị như vậy mà gặp phải kẻ xấu thì phải làm sao?

"Em nghĩ Yoona nên dán miếng chặn pheromone."

Bae Jinsol nghiêm túc nhìn Seol Yoona nhưng nàng lại khẽ cười.

"Chị biết mà Jinsol."

Thấy vẻ mặt Bae Jinsol như thở phào nhẹ nhõm, Seol Yoona vươn tay quàng qua cổ cô, thì thầm gần bên tai.

"Nhưng chị tin tưởng Jinsol, chỉ trước mặt Jinsol chị mới thế này."

Nói xong, Seol Yoona buông tay, đứng dậy và để lại một câu "Tối gặp nhé" rồi rời đi, bỏ lại Bae Jinsol đứng đó như bị hóa đá. Tâm trí của Bae Jinsol đầy ắp câu nói của Seol Yoona "Chị tin tưởng Jinsol, chỉ trước mặt Jinsol chị mới thế này". Cô đứng đó, mặt đỏ bừng và cười ngây ngốc. Nếu không phải cái bụng đã một ngày không ăn gì của cô lên tiếng phản đối thì có lẽ Bae Jinsol còn tiếp tục đứng ngẩn ra thêm một lúc.

Mặt trời dần lặn xuống, thu lại những tia nắng rải rác, trời nhanh chóng tối lại, Bae Jinsol căng thẳng chỉnh trang lại quần áo, cầm món quà đã chuẩn bị sẵn. Cô còn tiêm trước một liều thuốc ức chế đồng thời dán miếng chặn pheromone.

Không thể phụ lòng tin của Yoona.

Bae Jinsol nghĩ vậy khi bước ra khỏi cửa. Vừa đến trước cửa còn chưa kịp gõ thì cửa đã mở. Seol Yoona mặc bộ quần áo mà lần đầu tiên Bae Jinsol gặp nàng. Chiếc áo len xám trắng rủ xuống một bên vai, chiếc váy dây màu vàng đậm trông lỏng lẻo hơn còn có thể nhìn thấy khe ngực. Dưới ánh đèn vàng trong phòng, Bae Jinsol thấy không khí quá mức mờ ám.

"Jinsol, còn đứng ngẩn ra làm gì, mau vào đi."

Seol Yoona nắm tay Bae Jinsol kéo vào trong nhà, dừng lại trước bàn ăn. Bae Jinsol dùng cả hai tay đưa món quà cho Seol Yoona.

"Đây là món quà em tặng Yoona, mong Yoona nhận lấy."

Seol Yoona nhận lấy và mỉm cười nói cảm ơn. Khi ngồi xuống, Bae Jinsol mới nhận ra trong phòng dường như có thắp hương thơm, mùi gỗ đàn hương nhè nhẹ hòa quyện với hương lavender đặc trưng của Seol Yoona.

"Jinsol có thể uống rượu phải không? Chị đã chuẩn bị sẵn rượu bạc hà."

Seol Yoona nói và chỉ vào chai rượu chưa mở trên bàn. Bae Jinsol cảm thấy Seol Yoona cố tình nhấn mạnh vào hai chữ "bạc hà", khiến cô không thể không để ý, vì pheromone của Bae Jinsol chính là bạc hà. Đầu óc mơ hồ, Bae Jinsol nuốt lại câu mình không uống giỏi, đáp một tiếng "được" rồi cầm chai rượu rót nửa ly cho Seol Yoona và nửa ly cho mình. Rượu bạc hà vào miệng có chút vị ngọt dịu, Bae Jinsol uống từng chút một, đầu có vẻ hơi choáng váng, lắc đầu nhìn về phía Seol Yoona.

Seol Yoona dường như đã say, mặt nàng ửng hồng, đôi mắt đẹp ngập tràn màn sương ẩm ướt giống như một chú nai con bị uất ức. Dưới ánh đèn vàng, rượu chảy qua cổ họng, xương quai xanh rồi cuối cùng trượt xuống khe ngực làm ướt chiếc váy dây. Bae Jinsol cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, chỉ còn biết cúi đầu uống hết rượu còn lại trong ly.

"Jinsol, để chị nói cho em một bí mật, người đàn ông đó là chị giết đấy."

Bae Jinsol nhìn Seol Yoona đang mỉm cười với đôi mắt híp lại, trong đầu mơ màng chỉ còn mùi hương lavender, dù cô chỉ hơi say nhưng cũng không thể suy nghĩ được gì.

"Chị đã đánh thuốc mê hắn, sau khi hắn ngất đi, chị đâm từng nhát từng nhát vào người hắn, máu chảy không ngừng, thậm chí còn bắn lên mặt chị, thật kinh tởm."

Mùi hương lavender quá nồng, đến mức thuốc ức chế và miếng chặn pheromone cũng không còn tác dụng, trong đầu Bae Jinsol không thể suy nghĩ gì được nữa, cô cảm thấy kỳ dịch cảm của mình sắp đến sớm hơn dự tính.

"Hắn luôn đánh chị, Jinsol, chị thật sự không thể chịu đựng nổi nữa mới giết hắn. Hắn còn kéo đầu chị đập vào tủ đầu giường, đập vào tường làm chị suýt chết. Mọi người đều nói chị sai, nói chị điên. Em có nghĩ chị sai không Jinsol?"

Seol Yoona đứng dậy tựa vào lòng Bae Jinsol, nghiêng đầu thì thầm bên tai cô, hơi thở ướt át phả vào màng nhĩ, sau gáy nàng tỏa hương lavender, ngay tại vị trí mà Bae Jinsol cúi đầu là có thể cắn vào.

"Yoona không sai, hắn đáng chết, những kẻ làm hại Yoona đều đáng chết, Yoona không phải là kẻ điên."

Giọng Bae Jinsol cất lên khàn khàn đến mức chính cô cũng không ngờ, vô thức ôm Seol Yoona vào lòng, để nàng ngồi lên đùi mình.

"Yoona, chị say rồi."

Bae Jinsol bóp chặt lòng bàn tay cố gắng giữ tỉnh táo, cô không muốn làm tổn thương Seol Yoona.

"Ừm... Jinsol có thể giúp chị không?"

Seol Yoona dùng giọng nói như đang nũng nịu thì thầm bên tai Bae Jinsol, tay kéo tay Bae Jinsol đặt vào eo mình, tay kia xé miếng chặn pheromone trên gáy của Bae Jinsol để hương bạc hà lan tỏa, hòa quyện với không khí đã tràn ngập mùi lavender.

"Yoona muốn em làm gì..."

Bae Jinsol quay đầu đi chỗ khác, nhưng tay thì lại siết chặt vòng eo Seol Yoona.

"Jinsol biết mà."

Dưới ánh sáng vàng ấm áp, nụ cười của Seol Yoona trở nên đặc biệt quyến rũ, giống như nữ thần Aphrodite trong thần thoại phương Tây. Đôi môi của Seol Yoona rất mềm mại, khi hôn vào, đầu óc vốn choáng váng của Bae Jinsol bất chợt tỉnh táo lại, nhưng cô ngay lập tức đắm chìm trong nụ hôn. Phải thừa nhận rằng khả năng học hỏi của Bae Jinsol rất nhanh, chẳng mấy chốc quyền chủ động đã nằm trong tay cô.

"Yoona... chị chắc chứ?"

Bae Jinsol cố gắng kiềm chế cơn thèm muốn cắn vào sau gáy Seol Yoona đang thở dốc trong hõm cổ mình. Seol Yoona chỉ ậm ừ một tiếng "Ừ".

"Phòng ngủ ở đằng kia, Jinsol dẫn chị đến đó nhé."

Seol Yoona nhẹ nhàng giơ tay chỉ về một hướng. Bae Jinsol liền bế nàng lên đi về phía phòng ngủ. Trên đường đi, Seol Yoona vứt chiếc áo len khoác ngoài, chỉ còn lại chiếc váy dây lỏng lẻo trên người.

"Như vậy thực sự ổn chứ Yoona?" Dù đang nằm đè lên Seol Yoona, Bae Jinsol vẫn hỏi lại một lần nữa.

"Nếu là Jinsol thì được." Seol Yoona kéo tay Bae Jinsol đặt lên phần ngực lộ ra một nửa của mình.

Bae Jinsol gần như mất hết lý trí, hương bạc hà nồng nàn đến mức gần như lấn át hương lavender. Bae Jinsol cúi xuống hôn lên môi Seol Yoona, học theo cách nàng đã hôn mình trước đó. Nụ hôn ướt át kéo dài, bàn tay Bae Jinsol trên ngực Seol Yoona dường như tự nhiên biết cách mơn trớn. Bộ ngực nhỏ vừa vặn trong bàn tay, cảm giác mềm mại khiến các tế bào thần kinh của Bae Jinsol phấn khích. Sau khi rời khỏi đôi môi của Seol Yoona, Bae Jinsol kéo chiếc váy dây lỏng lẻo xuống rồi vòng ra sau lưng Seol Yoona để tháo móc áo lót rồi cởi nó ra. Cô vùi đầu vào ngực Seol Yoona, tay kia ôm chặt eo nàng.

"Yoona, nếu thấy đau thì bảo em dừng lại nhé."

Bae Jinsol ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt đẫm sương mờ của Seol Yoona, tay cô vuốt ve phần lưng dưới của nàng rồi kéo quần lót xuống. Bae Jinsol không có bất kỳ kinh nghiệm làm tình nào với omega nên tất cả những hành động bây giờ đều là bản năng. Cô vùi đầu vào cổ Seol Yoona, không ngừng liếm cắn để lại từng vết hôn. Seol Yoona đưa tay vuốt tóc Bae Jinsol, giọng nói mang theo tiếng thở dốc.

"Cứ làm những gì Jinsol muốn."

Đôi mắt ướt át như nai con của Seol Yoona dường như có ma thuật khiến Bae Jinsol nhìn vào chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh như sấm. Phần dưới của Bae Jinsol sớm đã phản ứng, cương cứng đến mức đau nhức bị ép trong quần, nhưng cô vẫn cố kìm lại vì không muốn làm Seol Yoona khó chịu. Bae Jinsol cúi xuống hôn lên môi Seol Yoona, tay kia lần xuống vùng kín của nàng. Chỗ đó ướt đẫm đến mức ngón tay cô chỉ mới chạm vào mép đã bị hút vào nửa đốt.

"Jinsol... ha... Jinsol..."

Seol Yoona khẽ ngẩng chiếc cổ thiên nga xinh đẹp lên khi Bae Jinsol hôn đến ngực nàng, vẽ những vòng tròn quanh đầu nhũ và liếm láp. Cơ thể Seol Yoona khẽ run lên, eo nàng không tự chủ mà uốn éo.

"Yoona, em thích chị lắm Yoona."

Bae Jinsol vừa ngậm đầu ngực vừa lẩm bẩm, ngón tay từ từ đi sâu vào nơi nhạy cảm của Seol Yoona đến khi chạm đến gốc. Nơi ấm nóng ấy như nhiệt tình hôn lấy ngón tay đang xâm nhập của Bae Jinsol. Cô đưa thêm ngón thứ hai vào, bắt đầu chuyển động nhẹ nhàng, bên tai là tiếng thở dốc ướt át của Seol Yoona.

"Jinsol... ha... Jinsol... ưm... nhanh hơn chút nữa..."

Cảm giác này vẫn chưa đủ, Seol Yoona muốn nhiều hơn, giọng nói mềm mại gọi người trên cơ thể nàng. Bae Jinsol tăng tốc độ di chuyển ngón tay, đồng thời thử nhẹ nhàng mút lấy đầu nhũ khiến cơ thể Seol Yoona run rẩy như bị điện giật. Nàng uốn né tránh nhưng lại bị Bae Jinsol giữ chặt eo không thể nhúc nhích. Nơi nhạy cảm bên dưới của Seol Yoona không ngừng co thắt ép chặt lấy ngón tay của Bae Jinsol đang ra vào, cùng với đó là dòng chất lỏng ấm áp chảy ra.

Quần áo của Bae Jinsol từ từ tuột xuống, cuối cùng nằm vắt trên ga giường. Khi Seol Yoona vừa hồi phục từ cơn cao trào, Bae Jinsol lại đưa thêm một ngón tay vào. Cảm giác nơi ấy bị lấp đầy khiến Seol Yoona có chút khó chịu, lông mày hơi nhíu lại.

"Đủ rồi... Jinsol... ha... dạo đầu vậy là... đủ rồi..."

Bae Jinsol ngẩng đầu lên hôn nhẹ giữa lông mày của Seol Yoona, rồi cọ cọ mũi mình vào mũi nàng.

"Đợi thêm chút nữa được không Yoona? Em không muốn làm chị khó chịu."

Bae Jinsol áp trán vào Seol Yoona, dịu dàng nói, trong khi tay kia luồn ra sau lưng nàng nhẹ nhàng vuốt ve từng chút một. Seol Yoona cảm thấy như Bae Jinsol có năng khiếu nào đó trong việc làm tình, khiến nàng bị những cơn sóng khoái cảm liên tục dâng trào làm mềm nhũn toàn thân, đến mức nói chuyện cũng đứt quãng và kèm theo tiếng thở gấp. Ngón tay đang chuyển động bên dưới không ngừng kích thích điểm nhạy cảm, nụ hôn của Bae Jinsol cũng khiến Seol Yoona quá đỗi thoải mái, dù có chút vụng về nhưng rất dịu dàng. Bàn tay Bae Jinsol vuốt dọc theo sống lưng nàng như đang kích thích từng dây thần kinh. Cơn cực khoái ập đến mạnh mẽ và nhanh chóng, dịch nhờn chảy ra nhiều đến mức gần như thấm ướt cả tay Bae Jinsol. Cơ thịt nơi ấy co thắt như cố giữ lại ngón tay đang rời đi, tiếng rên rỉ của Seol Yoona cũng cao hơn vài nấc, gần như muốn gọi thẳng tên Bae Jinsol.

Đôi môi vốn nhợt nhạt của Seol Yoona bị hôn đến mức sưng đỏ. Bae Jinsol hôn nhẹ lên mép môi Seol Yoona lần nữa rồi từ từ rút ngón tay khỏi nơi ấy, mang theo một ít dịch nhờn chảy xuống giường. Bae Jinsol tháo dây thắt lưng, giải phóng vật thể alpha đã bị kìm nén trong một thời gian. Khi cô cởi quần ra, nơi ấy lập tức ngẩng cao đầu đầy mạnh mẽ. Seol Yoona ngước lên nhìn kích thước lớn hơn so với tưởng tượng của mình, cắn môi dưới và nuốt nước bọt, tay vô thức siết chặt lấy ga giường. Thấy phản ứng của Seol Yoona, Bae Jinsol nắm lấy bàn tay vốn đang siết chặt ga giường của nàng, đan mười ngón tay lại với nhau rồi hôn nhẹ nhàng lên môi nàng trấn an.

Dưới thân, Bae Jinsol dùng nơi ấy của mình từ từ chạm nhẹ vào nơi mềm mại của Seol Yoona, từng chút một phá vỡ lớp thịt mềm mà tiến vào. Dù màn dạo đầu đã rất kỹ lưỡng, việc đưa toàn bộ vào vẫn gặp khó khăn. Khóe mắt của Seol Yoona bắt đầu nhuộm đỏ, nước mắt tích tụ trong hốc mắt cuối cùng cũng tuôn rơi. Bàn tay đan chặt với Bae Jinsol cũng siết chặt hơn. Phần bụng dưới của nàng căng tức quá mức thậm chí còn ẩn hiện hình dáng của Bae Jinsol.

"Đau lắm phải không... Yoona, có phải sâu quá không?"

Tuyến của Bae Jinsol được bao bọc bởi nơi ẩm ướt và chật hẹp, cảm giác thoải mái quá mức khiến cô khó mà kiềm chế, nhưng phản ứng có phần khó chịu của Seol Yoona khiến cô phải kiềm lại, ghé tai nàng hỏi thăm.

"Ưm... không sao đâu... ha... tiếp tục đi... Jinsol..."

Seol Yoona chủ động hôn lên môi Bae Jinsol, cắt ngang lời cô định nói. Một tay Bae Jinsol xoa bóp ngực của Seol Yoona giúp nàng thả lỏng. Những tiếng thở dốc bị nghiền nát và nuốt trở lại.

Bae Jinsol thử bắt đầu chuyển động hông chậm rãi, eo của Seol Yoona theo đó cũng uốn lượn theo từng nhịp. Mùi bạc hà và oải hương dường như lan tỏa khắp căn phòng. Sau nụ hôn dài và ướt át, Bae Jinsol buông tay khỏi bàn tay đang đan chặt của Seol Yoona. Đầu Seol Yoona tựa vào vai và cổ của Bae Jinsol, hơi thở trở nên gấp gáp.

"Yoona... Yoona... Em có thể đánh dấu không?"

Không suy nghĩ kỹ, Bae Jinsol thốt ra câu hỏi này. Khi nhìn vào đôi mắt ướt đẫm của Seol Yoona, cô chợt nhận ra mình có thể đã đi quá xa.

"Ha... ưm... được..."

Seol Yoona vòng tay qua cổ Bae Jinsol, đáp lại bằng giọng nức nở, cảm giác khoái lạc không ngừng từ dưới thân khiến nàng không kìm được nước mắt. Trước khi đạt đến cao trào, Seol Yoona kéo cổ áo của Jinsol đòi thêm một nụ hôn, trong khi cơ thịt nơi hạ thân của nàng siết chặt lấy cơ thể của Jinsol. Đúng lúc Seol Yoona đạt đỉnh, Bae Jinsol cũng phóng thích tinh dịch vào bên trong. Tinh dịch hòa lẫn với dịch nhờn chảy xuống làm ga giường vốn đã ướt nhẹp càng thêm hỗn độn. Seol Yoona hơi nghiêng đầu để lộ tuyến thể trên gáy. Bae Jinsol liền cắn vào đó, răng nanh đâm xuyên qua da thịt, tiêm vào một lượng lớn pheromone. Seol Yoona mềm nhũn người ra, chờ đợi alpha hoàn thành việc đánh dấu. Sau khi xong, Bae Jinsol nhẹ nhàng hôn lên dấu răng trên gáy nàng an ủi.

"Yoona... có thể tiếp tục được không?"

Nơi đó của Bae Jinsol vốn đã mềm đi giờ lại cứng trở lại bên trong Seol Yoona. Dù có chút mệt mỏi, Seol Yoona vẫn khẽ gật đầu. Thấy Seol Yoona đồng ý, Bae Jinsol liền cúi xuống tiếp tục hôn nàng. Những tiếng thở dốc không kiềm chế được thoát ra cùng với nụ hôn. Trí óc của Seol Yoona dường như trống rỗng, hoàn toàn bị khoái cảm chiếm lĩnh. Bàn tay của Bae Jinsol trượt từ khe ngực xuống bụng dưới, cảm giác lạnh lẽo khiến Seol Yoona cố gắng vặn vẹo thân mình để tránh né, nhưng nó chỉ làm cho nơi cương cứng của Bae Jinsol đang ở trong nàng thâm nhập sâu hơn. Tay của Bae Jinsol đặt lên bụng Seol Yoona, ở nơi mà cự vật của cô đang hiện diện, dùng ngón tay nhẹ nhàng viết lên bụng nàng dòng chữ "Em yêu chị."

"Đừng... ha... đừng như vậy... dừng... ưm... ha... dừng lại... Jinsol... ưm... dừng lại đi..."

Seol Yoona thở gấp giữa những nụ hôn, giọng nói vốn trong trẻo như suối giờ đây trở nên khàn đặc. Bae Jinsol tăng tốc độ chuyển động hông, đẩy Seol Yoona lên đến đỉnh điểm của khoái cảm, mạnh mẽ đến mức nàng bật khóc nức nở. Bae Jinsol đưa tay lau đi nước mắt của Seol Yoona nhưng thân dưới vẫn không dừng lại, ngược lại còn nhanh hơn, không ngừng cọ xát đầu khấc vào cổ tử cung như thể muốn mở toang khoang sinh sản. 

Nhận ra ý định của Bae Jinsol, Seol Yoona lúc này mới hoảng hốt, cố gắng dùng đôi tay yếu ớt đẩy vai Bae Jinsol ra nhưng hoàn toàn vô ích, thậm chí còn trông như là đang nửa muốn nửa không.

"Không... ưm... ha... không được... Jinsol... ha... ah... chỗ đó không được... ưm..."

Bae Jinsol có chút ấm ức, đôi mắt tròn xoe ngước nhìn Seol Yoona.

"Tại sao, Yoona... tại sao không được, chẳng phải chị nói em có thể đánh dấu chị sao?"

Vừa nói, giọng của Bae Jinsol đầy vẻ thất vọng, thậm chí trong mắt còn ngấn lệ, trông như thể nếu Seol Yoona từ chối thì cô sẽ bật khóc ngay lập tức.

"Em... ưm... ha... em... em bị ngốc hả?"

Seol Yoona nhắm mắt lại, không muốn nhìn thẳng vào mặt Bae Jinsol, nhưng Bae Jinsol lại tiến đến hôn nhẹ lên khóe mắt đang đỏ hoe của nàng.

"Thật sự không thể sao? Yoona... thật sự không thể sao?"

Bae Jinsol hỏi Seol Yoona với giọng điệu tủi thân, nhưng động tác bên dưới thì ngày càng mạnh hơn.

Seol Yoona bị cơn khoái cảm dồn ép phải mở mắt ra, nhìn thấy đôi mắt ngấn nước của Bae Jinsol trông như một chú cún con vừa bị ướt mưa, nàng quay mặt đi.

"Đư... ưm... được..."

Mặc dù giọng nhỏ đến mức gần như không nghe thấy, nhưng Bae Jinsol vẫn bắt kịp, nước mắt trào ra từ khóe mắt.

"Hức hức... Yoona..."

Seol Yoona bị hành động khóc của Bae Jinsol làm cho bối rối, tại sao đồng ý rồi mà cô vẫn khóc chứ. Nàng đưa tay vuốt nhẹ lưng của Bae Jinsol.

"Ừm... ha... đừng khóc... Yoona ở đây mà..."

Dù giọng có chút khàn, Seol Yoona vẫn cố gắng hết sức để an ủi Bae Jinsol. Bae Jinsol ôm chặt lấy Seol Yoona, vùi đầu vào hõm cổ nàng. Cô thúc vài lần nữa, tuyến trong âm vật đẩy vào cổ tử cung rồi tiến vào khoang sinh sản. Cơn khoái cảm mãnh liệt khiến Seol Yoona lại đạt đỉnh. Thể lực của nàng vốn dĩ không được tốt, giờ đây mệt mỏi đến mức cơ thể mềm nhũn trên giường. Sau một lần cực khoái nữa, Seol Yoona gần như chìm vào mơ màng. Nàng không ngờ được điều này lại có thể xảy ra.

Sau cơn cực khoái, Seol Yoona gần như nhắm hờ mắt, không ngờ thể lực của Bae Jinsol lại tốt đến vậy. Bên tai nàng là tiếng thở dốc của Bae Jinsol gọi tên mình, Seol Yoona cảm thấy mọi thứ dường như đang dần mất kiểm soát.

"Yoona... ha... Yoona..."

Bae Jinsol nhẹ nhàng vén tóc phía sau cổ của Seol Yoona rồi cắn lên gáy nàng. Tuyến sinh dục cũng chạm vào cổ tử cung bắt đầu quá trình thắt nút kéo dài, tay của Bae Jinsol không ngừng vuốt ve cơ thể Seol Yoona đang run rẩy. Sau khi hoàn thành, omega tưởng mọi chuyện đã kết thúc, yên tâm nhắm mắt lại, nhưng không ngờ lại bị alpha hôn lên môi lần nữa. Nụ hôn này khiến đầu óc của Seol Yoona hỗn loạn hoàn toàn.

"Yoona... em vẫn muốn tiếp tục..."

Bae Jinsol buông môi của Seol Yoona ra rồi nói, sau đó nắm lấy cổ tay của nàng đưa lên môi mình, để lại một nụ hôn ẩm ướt trong lòng bàn tay. Seol Yoona không biết chuyện này kéo dài bao lâu, chỉ nhớ rằng khi Bae Jinsol dừng lại thì nàng đã ngủ thiếp đi.

Seol Yoona thức dậy vào ngày hôm sau bởi ánh nắng chói lòa. Nàng thử cử động thân mình nhưng thấy đau nhức khắp nơi. Khi quay đầu lại, nàng thấy khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Bae Jinsol.

"Xin lỗi Yoona..."

Thấy Seol Yoona tỉnh lại, Bae Jinsol cúi đầu xuống như một đứa trẻ vừa phạm lỗi.

"Không sao mà..."

Seol Yoona mở miệng an ủi người trước mặt, nhưng giọng nói của nàng khàn đến mức chính nàng cũng không nhận ra.

Bae Jinsol nắm chặt tay Seol Yoona, nói một cách nghiêm túc.

"Em sẽ chịu trách nhiệm với chị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro