BakuDeku | Coffee flavoured - shinxtea

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Disclaimer: Tui không sở hữu gì ngoài bản dịch hết. Tác giả đã cho tui dịch fic này, xin đừng mang ra ngoài. Tui dịch vì tình yêu với nhân vật và muốn chia sẻ với mọi người một fanfic rất rất dễ thương; hoàn toàn phi lợi nhuận.

Author: shinxtea | tumblr: http://shinxtea.tumblr.com/

Nguồn: AO3

Rating: T

Relationship: Bakugou Katsuki/Midoriya Izuku

Additional Tags: Domestic Fluff | Nhân vật đã lớn tuổi hơn | Drabble | Katsuki chỉ chửi thề hai lần trong đây thôi

Translator: Merri T.

Lời tui muốn nói: Thank you so much for writing and allow me to translate this fanfic, Shin.

- Fanart của Shin cũng cute lắm luôn(●>ω<●)

- Do tác giả yêu cầu nên tui không dẫn link của fic gốc.

- Tui đang phân vân không biết nên để xưng hô của Katsuki và Izuku là gì: tao/mày, tớ/cậu hay là anh/em đây, mọi người giúp tui với (T⌓T)

Tóm tắt: 

"Deku."

"Ừ, Kacchan?"

"Em phiền thật."

"Em đồng ý."

---

"Bakugou."

Katsuki ngừng động tác của anh. Tiếng lộp bộp của cơn mưa trên cửa sổ lấp đầy sự trống vắng của phòng khách. Izuku có vẻ đã bật TV lên nhưng cậu để âm lượng ở mức 3, bằng với âm thanh của những người đang thì thầm.

Một cốc cà phê bốc hơi đặt trên đùi của Izuku, mang lại hơi ấm cho người con trai tóc xanh. Nhưng cốc đồ uống kia không phải của cậu. Izuku lần nào cũng thích sô cô la nóng hơn.

"Bakugou," Izuku thử lại. Lần này, đầu cậu nghiêng về phía Katsuki, đôi mắt của anh đang nhìn chằm chằm vào người kia.

Nheo mắt mình lại, Katsuki nhặt một cái thìa từ kệ bếp lên trước khi tiếp tục pha một tách sô cô la nóng. "Có chuyện gì với em vậy?"

"Em ổn mà," Izuku cười. Katsuki tiếp tục nhìn chòng chọc cậu từ phòng bếp. "Nghe có kỳ quái không khi em nói như thế?"

"Đừng làm thế nữa," chàng trai tóc vàng lấy thìa ra khỏi chiếc cốc in hình All Might trước khi đặt nó gọn gàng trong bồn rửa chén. Bất kỳ ai sử dụng bồn rửa sau đó sẽ phải cảm ơn anh vì sự ướt bất ngờ.

"Sao lại không?" Izuku quay về phía TV. Cậu vẫn cầm cốc của Katsuki, ngón tay trượt trên quai cầm. "Bạn bè của chúng ta gọi anh như thế."

Katsuki không trả lời ngay. Thay vào đó, anh mở tủ và cất đường, bột ca cao và bỏ sữa vào tủ lạnh.

Izuku đặt chiếc cốc lên bàn cà phê, ngồi đợi. Katsuki bước vào phòng khách, một cốc sô cô la nóng bốc hơi trên tay anh.

"Em không phải bạn anh," Katsuki nói.

"Ồ. Thế là vì em không phải bạn của anh?"

"Đúng rồi đấy, mọt sách chết tiệt."

Khi anh tới chỗ sô pha, Katsuki cúi xuống gặp khuôn mặt của Izuku. Mũi của họ chạm phớt vào nhau trước khi anh chụp lấy đôi môi của Izuku trong một nụ hôn nhẹ.

Izuku không hôn lại. Cậu quá bận kìm tiếng cười của cậu và Katsuki thực sự muốn vỗ cho cậu một phát.

"Vậy, em là gì?"

"Một thằng ngốc," Katsuki làu bàu. Rồi anh vòng quanh sô pha trước khi ngồi xuống bên cạnh Izuku.

"Hừm..."

"Gọi anh là Bakugou lần nữa và anh sẽ đập cái cốc này thành từng mảnh," người tóc vàng đổi chủ đề.

"Nè, không tốt đâu!" Izuku bĩu môi. "Đó là cái em thích nhất."

Ngón tay của Katsuki giật giật.

"Deku."

"Ừ, Kacchan?"

"Em phiền thật."

"Em đồng ý."

"Thực sự, thực sự phiền phức." Katsuki đặt cái cốc lên bàn cà phê, cả hai bàn tay anh giờ rảnh rang cho bất cứ cái gì.

"Em xin lỗi," Izuku hối lỗi nhưng Katsuki thề trên cái chết của tổ tiên anh rằng cậu không hề. Cậu cầm bàn tay trái của Katsuki, quắn những ngón tay của họ lại với nhau.

"Em yêu anh, Kacchan."

"Tốt hơn nên thế."

Lần này, Izuku di chuyển và hôn Katsuki, cười khích khích với cái cảm giác nhột khi Katsuki chầm chậm quấn một cánh tay lên eo cậu. Cái ôm của anh mềm mại và dịu dàng.

Mưa ngừng rơi và bất cứ chương trình TV nào đang phát sóng đều chuyển sang quảng cáo. Katsuki thoát khỏi nụ hôn, nhìn Izuku đầy nghi ngờ.

"...Em mẹ nó uống cà phê của anh à?"

Izuku cười toe toét.

"Em đoán là thế."

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro