4. Bạn cùng phòng bị hội đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn hơn chục ngày mới khai giảng, Taehyung hí hửng xách vali đi Nhật, chơi xong thì về Canada luôn. Kết quả là trên đường đi, lại gặp chuyện bất ngờ.

Taehyung ngồi trong quán rượu ở Tokyo, gọi rượu ăn chút điểm tâm rồi đi theo hẻm nhỏ ra đường lớn để về khách sạn.

Trong hẻm này tập trung khá nhiều quán bar, có vài quán theo kiểu Nhật. Giờ hơn mười giờ tối, Taehyung nghe có tiếng động thì dừng bước, thấy bốn, năm người đang đánh nhau.

Nhìn từ xa, một thanh niên cao lớn đang bị một tên béo kéo lại, một người khác thì dùng túi đập vào bụng cậu ta, thanh niên vừa giãy vừa đá trúng khuỷu chân một tên đội mũ, tên đội mũ kêu một tiếng, lảo đảo ngã xuống, xem ra sức không yếu.

Từ trước tới nay, anh không thích xen vào chuyện của người khác, huống chi Taehyung chỉ là khách du lịch, không làm xã hội đen Nhật được đâu.

Anh dừng bước rồi định đi, bỗng nghe mấy người kia chửi bậy.

À, ra là người Hàn.

Thấy đồng hương, anh do dự, xem tình huống thì có vẻ là đánh hội đồng, nhìn thế nào cũng thấy do có thù riêng, không thể trở thành tai nạn chết người được. Anh đành xoay người, gào lên:

"Mấy người đánh nữa là tôi báo cảnh sát đây!"

Mấy người kia nghe thế, vội vàng chạy mất.

Thấy thanh niên cao lớn bị đánh đang dựa trên tường, ôm bụng, có vẻ đứng không vững. Taehyung thở dài, làm người tốt thì làm đến cùng.

Anh tiến tới dìu cậu ta. Tay vừa chạm vào đã bị đẩy ra, cả người lảo đảo về sau, đang không hiểu chuyện gì thì người kia mau chóng lao đến bên cạnh thùng rác, nôn.

Kim Taehyung không chịu nổi cảnh có người nôn trước mặt mình nghe tiếng thôi cũng thấy ngực mình nôn nao, cổ họng cũng muốn nôn. Nhưng trong đêm trăng thanh gió mát, không hợp với cảnh hai người trong ngõ nhỏ, thay phiên nhau tưới đất bằng dịch dạ dày tí nào.

Vất vả lắm mới nhịn cơn buồn nôn xuống, anh nghĩ: Liệu có phải khi nãy là gây sự do rượu không.

Kim Taehyung không xen vào nữa. Định bước đi thì một giọng nam khàn khàn nói:

"Cảm ơn."

Taehyung quay đầu, thấy chính diện người kia. Bên khóe mắt hơi ướt, khóe miệng vì dùng khăn giấy lau mạnh nên hồng hồng, lông mày nheo lại, vẻ mặt thận trọng, đôi mắt cũng không sát khí như khi nãy.

Anh đang thất thần, bỗng thấy có một cảm giác quái dị.

Người này... sao trông quen quen nhỉ?

Sau đó, nhớ tới ba tiếng mình dùng để xem facebook của Jeon Jungkook, gương mặt đó anh còn ấn tượng tới giờ.

Đây chẳng phải là Jeon Jungkook đó sao?

Kim Taehyung bối rối, cực kì bối rối.

Tình cảnh này không phù hợp để làm quen nhau lắm, dù sao bị người khác nhìn thấy mình ăn đòn cũng đâu phải chuyện vinh quang gì.

Taehyung đoán tuy mình nhận ra cậu ta, cậu ta chắc cũng không nhớ ra mình là ai đâu nhỉ. Ai có thể ngờ hai người sắp trở thành bạn cùng phòng có thể sớm gặp mặt nhau ở nước ngoài, trong một hẻm nhỏ được.

Taehyung lập tức rời đi, phất tay tỏ vẻ không cần cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro