Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm Hồng Hi thứ sáu, Minh Tuyên để Phượng Minh Tuyên trên đường đi lễ chùa gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh. Yến vương Phượng Tuấn Ngạn trở thành Nhiếp Chính vương, chủ trì triều chính, cùng năm ngày mười lăm tháng sáu, Minh Tuyên để băng hà, hưởng dương ba mươi tuổi, táng cảnh lăng.

Lúc đại thần để cử Yến vương đăng cơ, Bình Tây Hầu gia cùng với Thái hậu chất nữ Triều Dương quận chúa động thân mà ra, đưa ra chứng cử chỉ ra tiên để là do Yên vương làm hại, Yến vương cự tuyệt không thừa nhận. Tháng bảy, Yến vương đăng cơ, sửa quốc hiệu vì Kiến Văn.

Mà Tô thừa tướng vẫn cùng Bình Tây vương giao hảo lại thái độ khác thường, đúng ra tố cáo Bình Tây vương có tâm mưu nghịch, văn võ cả triều khiếp sợ.

Năm Hồng Hi thứ sáu, Minh Tuyên để Phượng Minh Tuyên trên đường đi lễ chùa gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh. Yến vương Phượng Tuấn Ngạn trở thành Nhiếp Chính vương, chủ trì triều chính, cùng năm ngày mười lăm tháng sáu, Minh Tuyên để băng hà, hưởng dương ba mươi tuổi, táng cảnh lăng.

Lúc đại thần để cử Yến vương đăng cơ, Bình Tây Hầu gia cùng với Thái hậu chất nữ Triều Dương quận chúa động thân mà ra, đưa ra chứng cử chỉ ra tiên để là do Yên vương làm hại, Yến vương cự tuyệt không thừa nhận. Tháng bảy, Yến vương đăng cơ, sửa quốc hiệu vì Kiến Văn.

Mà Tô thừa tướng vẫn cùng Bình Tây vương giao hảo lại thái độ khác thường, đúng ra tố cáo Bình Tây vương có tâm mưu nghịch, văn võ cả triều khiếp sợ.

Bình Tây vương kéo quân, tấn công lên kinh thành, một trận đánh hơn ba năm.

Mà giờ phút này, trên sườn núi cách Bình Tây vương phủ mấy dặm xa, cũng là một cảnh tượng khác.

Chiêu Hoa công chúa đẩy người nước bùn, trên người năng vảy màu hồng đảo đã sớm bị nước bùn nhuộm bẩn, chân váy không biết bị cái gì cắt đứt, lộ ra mắt cá chân loang lổ vết máu, miệng vết thương còn chưa khép lại, nhiễm máu đen, vừa đỏ vừa sưng.

Nàng nhìn bóng dáng đuổi theo phía sau, cảm thấy tuyệt vọng, xem ra là trốn không thoát rồi.

Sau lưng nàng, Nghiêm Như cao cao tại thượng ngồi ở trên lưng ngựa, liếc mắt đánh giá năng, ánh mắt dừng ở mắt cá chân năng, đầy mỉa mai, hắn vung roi ngựa trên tay lên, ung dung nói: “Công chúa, bản Thế tử khuyên ngươi, đừng có giây dụa vô ích, xem tại tình nghĩa phu thê sáu năm qua, Năm Hồng Hi thứ sáu, Minh Tuyên để Phượng Minh Tuyên trên đường đi lễ chùa gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh. Yến vương Phượng Tuấn Ngạn trở thành Nhiếp Chính vương, chủ trì triều chính, cùng năm ngày mười lăm tháng sáu, Minh Tuyên để băng hà, hưởng dương ba mươi tuổi, táng cảnh lăng.

Lúc đại thần để cử Yến vương đăng cơ, Bình Tây Hầu gia cùng với Thái hậu chất nữ Triều Dương quận chúa động thân mà ra, đưa ra chứng cử chỉ ra tiên để là do Yên vương làm hại, Yến vương cự tuyệt không thừa nhận. Tháng bảy, Yến vương đăng cơ, sửa quốc hiệu vì Kiến Văn.

Mà Tô thừa tướng vẫn cùng Bình Tây vương giao hảo lại thái độ khác thường, đúng ra tố cáo Bình Tây vương có tâm mưu nghịch, văn võ cả triều khiếp sợ.

Bình Tây vương kéo quân, tấn công lên kinh thành, một trận đánh hơn ba năm.

Mà giờ phút này, trên sườn núi cách Bình Tây vương phủ mấy dặm xa, cũng là một cảnh tượng khác.

Chiêu Hoa công chúa đẩy người nước bùn, trên người năng vảy màu hồng đảo đã sớm bị nước bùn nhuộm bẩn, chân váy không biết bị cái gì cắt đứt, lộ ra mắt cá chân loang lổ vết máu, miệng vết thương còn chưa khép lại, nhiễm máu đen, vừa đỏ vừa sưng.

Nàng nhin nhìn bóng dáng đuổi theo phía sau, cảm thấy tuyệt vọng, xem ra là trốn không thoát rồi.

Sau lưng nàng, Nghiêm Như cao cao tại thượng ngồi ở trên lưng ngựa, liếc mắt đánh giá năng, ánh mắt dừng ở mắt cá chân năng, đầy mỉa mai, hắn vung roi ngựa trên tay lên, ung dung nói: “Công chúa, bản Thế tử khuyên ngươi, đừng có giây dụa vô ích, xem tại tình nghĩa phu thê sáu năm qua,
chỉ cần ngươi giao ra ngọc tỷ và thư tin, ta sẽ đối đãi ngươi giống trước kia, được không?”

Ngữ khi tuy là thương lượng, trên mặt hẳn về mặt cũng là tràn đầy tự tin, coi như người trước mặt chẳng qua cũng chỉ là vật trong lòng bàn tay hắn.

Chiêu Hoa công chúa ngẩng đầu cảm túc nhìn nam tử trước mặt, khuôn mặt tuyệt mỹ nở nụ cười đầy mỉa mai

Sáu năm tình cảm phu thê? Ha ha, thật sự là quả buồn cười.

Năm đó mẫu hậu đưa ra ý chỉ gả nàng cho Bình Tây Vương Thế tử làm vợ, nàng cũng đổi hẳn ôn nhuận như ngọc vừa gặp đã thương. Ai biết hôn kỷ qua không bao lâu, hắn liền trước sau nạp thiếp, mỗi một lân đêu biểu hiện hắn thân bất do kỷ, không thể không nạp. Nàng khi đó đẻ non, đôi hắn nản lòng thoải chỉ, liền cả ngày trốn ở trong sản, không để ý thế tục. Năm Hồng Hi thứ sáu, Minh Tuyên để Phượng Minh Tuyên trên đường đi lễ chùa gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh. Yến vương Phượng Tuấn Ngạn trở thành Nhiếp Chính vương, chủ trì triều chính, cùng năm ngày mười lăm tháng sáu, Minh Tuyên để băng hà, hưởng dương ba mươi tuổi, táng cảnh lăng.

Lúc đại thần để cử Yến vương đăng cơ, Bình Tây Hầu gia cùng với Thái hậu chất nữ Triều Dương quận chúa động thân mà ra, đưa ra chứng cử chỉ ra tiên để là do Yên vương làm hại, Yến vương cự tuyệt không thừa nhận. Tháng bảy, Yến vương đăng cơ, sửa quốc hiệu vì Kiến Văn.

Mà Tô thừa tướng vẫn cùng Bình Tây vương giao hảo lại thái độ khác thường, đúng ra tố cáo Bình Tây vương có tâm mưu nghịch, văn võ cả triều khiếp sợ.

Bình Tây vương kéo quân, tấn công lên kinh thành, một trận đánh hơn ba năm.

Mà giờ phút này, trên sườn núi cách Bình Tây vương phủ mấy dặm xa, cũng là một cảnh tượng khác.

Chiêu Hoa công chúa đẩy người nước bùn, trên người năng vảy màu hồng đảo đã sớm bị nước bùn nhuộm bẩn, chân váy không biết bị cái gì cắt đứt, lộ ra mắt cá chân loang lổ vết máu, miệng vết thương còn chưa khép lại, nhiễm máu đen, vừa đỏ vừa sưng.

Nàng nhin nhìn bóng dáng đuổi theo phía sau, cảm thấy tuyệt vọng, xem ra là trốn không thoát rồi.

Sau lưng nàng, Nghiêm Như cao cao tại thượng ngồi ở trên lưng ngựa, liếc mắt đánh giá năng, ánh mắt dừng ở mắt cá chân năng, đầy mỉa mai, hắn vung roi ngựa trên tay lên, ung dung nói: “Công chúa, bản Thế tử khuyên ngươi, đừng có giây dụa vô ích, xem tại tình nghĩa phu thê sáu năm qua,
chỉ cần ngươi giao ra ngọc tỷ và thư tín, ta sẽ đối đãi ngươi giống trước kia, được không?”

Ngữ khí tuy là thương lượng, trên mặt hẳn về mặt cũng là tràn đầy tự tin, coi như người trước mặt chẳng qua cũng chỉ là vật trong lòng bàn tay hắn.

Chiêu Hoa công chúa ngẩng đầu cảm túc nhìn nam tử trước mặt, khuôn mặt tuyệt mỹ nở nụ cười đầy mỉa mai 

Sáu năm tình cảm phu thê? Ha ha, thật sự là quả buồn cười.

Năm đó mẫu hậu đưa ra ý chỉ gả nàng cho Bình Tây Vương Thế tử làm vợ, nàng cũng đổi hẳn ôn nhuận như ngọc vừa gặp đã thương. Ai biết hôn kỷ qua không bao lâu, hắn liền trước sau nạp thiếp, mỗi một lân đêu biểu hiện hắn thân bất do kỷ, không thể không nạp. Nàng khi đó đẻ non, đôi hắn nản lòng thoải chỉ, liền cả ngày trốn ở trong sản, không để ý thế tục.

Một năm sau , lúc Tế Tư hoàng huynh gặp chuyện, nàng cực kỳ bi thương, tiến đến kinh thành làm bạn hoàng huynh, mà hắn, ở trước mặt hoàng huynh còn đang hôn mê khóc lóc nức nở. Ngày đêm không ngừng canh giữ ở bên người hoàng huynh, mọi việc tự thân tự lực, ngay cả hoàng huynh nôn ói, hắn cũng không ngại, tự mình hỗ trợ xử lý.

Nếu không phải thấy hắn như thể trung thành và tận tâm, nàng lại như thế nào sẽ tin tưởng hắn. Khi đó nàng đối hắn đã không có tình cảm vợ chồng, trợ giúp hắn chẳng qua là lợi dụng hắn để chống lại Yến vương. Mà hắn, cũng là lợi dụng nàng cướp lấy thiên hạ của Phượng gia.

Hận chỉ hận, nàng không biết nhìn người, bị lời ngon tiếng ngọt của hắn dụ dỗ, là bản thân tự nhảy vào trong bẫy mà hắn tỉ mỉ thiết kế. Ba năm này cảng là một lòng thay hắn mưu hoa, thiết kế đẩy ngã Yến vương. Nếu không phải thời gian qua từ hành Vi của bọn họ nhận thấy được không ổn,
Năm Hồng Hi thứ sáu, Minh Tuyên để Phượng Minh Tuyên trên đường đi lễ chùa gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh. Yến vương Phượng Tuấn Ngạn trở thành Nhiếp Chính vương, chủ trì triều chính, cùng năm ngày mười lăm tháng sáu, Minh Tuyên để băng hà, hưởng dương ba mươi tuổi, táng cảnh lăng.

Lúc đại thần để cử Yến vương đăng cơ, Bình Tây Hầu gia cùng với Thái hậu chất nữ Triều Dương quận chúa động thân mà ra, đưa ra chứng cử chỉ ra tiên để là do Yên vương làm hại, Yến vương cự tuyệt không thừa nhận. Tháng bảy, Yến vương đăng cơ, sửa quốc hiệu vì Kiến Văn.

Mà Tô thừa tướng vẫn cùng Bình Tây vương giao hảo lại thái độ khác thường, đúng ra tố cáo Bình Tây vương có tâm mưu nghịch, văn võ cả triều khiếp sợ.

Bình Tây vương kéo quân, tấn công lên kinh thành, một trận đánh hơn ba năm.

Mà giờ phút này, trên sườn núi cách Bình Tây vương phủ mấy dặm xa, cũng là một cảnh tượng khác.

Chiêu Hoa công chúa đẩy người nước bùn, trên người năng vảy màu hồng đảo đã sớm bị nước bùn nhuộm bẩn, chân váy không biết bị cái gì cắt đứt, lộ ra mắt cá chân loang lổ vết máu, miệng vết thương còn chưa khép lại, nhiễm máu đen, vừa đỏ vừa sưng.

Nàng nhin nhìn bóng dáng đuổi theo phía sau, cảm thấy tuyệt vọng, xem ra là trốn không thoát rồi.

Sau lưng nàng, Nghiêm Như cao cao tại thượng ngồi ở trên lưng ngựa, liếc mắt đánh giá năng, ánh mắt dừng ở mắt cá chân năng, đầy mỉa mai, hắn vung roi ngựa trên tay lên, ung dung nói: “Công chúa, bản Thế tử khuyên ngươi, đừng có giây dụa vô ích, xem tại tình nghĩa phu thê sáu năm qua,

n .' . n n

chỉ cần ngươi giao ra ngọc tỷ và thư tin, ta sẽ đối đãi ngươi giống trước kia, được không?”

Ngữ khi tuy là thương lượng, trên mặt hẳn về mặt cũng là tràn đầy tự tin, coi như người trước mặt chẳng qua cũng chỉ là vật trong lòng bàn tay hắn.

Chiêu Hoa công chúa ngẩng đầu cảm túc nhìn nam tử trước mặt, khuôn mặt tuyệt mỹ nở nụ cười đầy mỉa mai ;.

Sáu năm tình cảm phu thê? Ha ha, thật sự là quả buồn cười.

Năm đó mẫu hậu đưa ra ý chỉ gả nàng cho Bình Tây Vương Thế tử làm vợ, nàng cũng đổi hẳn ôn nhuận như ngọc vừa gặp đã thương. Ai biết hôn kỷ qua không bao lâu, hắn liền trước sau nạp thiếp, mỗi một lân đêu biểu hiện hắn thân bất do kỷ, không thể không nạp. Nàng khi đó đẻ non, đôi hắn nản lòng thoải chỉ, liền cả ngày trốn ở trong sản, không để ý thê tục.

Một năm sau lúc Tế Tư, hoàng huynh gặp chuyện, năng cực kỳ bi thương, tiến đến kinh thành làm bạn hoàng huynh, mà hắn, ở trước mặt hoàng huynh còn đang hôn mê khóc lóc nức nở. Ngày đêm không ngừng canh giữ ở bên người hoàng huynh, mọi việc tự thân tự lực, ngay cả hoàng huynh nôn ói, hắn cũng không ngại, tự mình hỗ trợ xử lý.

Nếu không phải thấy hắn như thể trung thành và tận tâm, nàng lại như thế nào sẽ tin tưởng hắn. Khi đó năng đổi hẳn đã không có tình cảm vợ chồng, trợ giúp hắn chẳng qua là lợi dụng hắn để chống lại Yến vương. Mà hắn, cũng là lợi dụng năng cướp lấy thiên hạ của Phượng gia.

Hận chỉ hận, nàng không biết nhìn người, bị lời ngon tiếng ngọt của hắn dụ dỗ, là bản thân tự nhảy vào trong bẫy mà hắn tỉ mỉ thiết kế. Ba năm này cảng là một lòng thay hắn mưu hoa, thiết kế đẩy ngã Yến vương. Nếu không phải thời gian qua từ hành Vi của bọn họ nhận thấy được không ổn,
mệnh Tân Mặc âm thầm điều tra, nàng cũng sẽ không biết, Bình Tây vương đúng là có tâm mưu quyền soán vị.

Tiếp theo, năng liên bị nhốt lại, vừa nhót, chính là ba tháng.

Chiêu Hoa công chúa cười lạnh ra tiếng: “ Hẳn, ngươi tưởng như thế nào đối đãi? Là nhốt ta ở Phượng Di viện, ngày đêm phái người giám thị, hay là muốn độc câm ta, chém rớt hai tay của ta, để tránh ta ngày sau phản kích? Chỉ sợ ở trong mắt ngươi, chỉ có người chết mới sẽ không nói đi”.

Nàng nhìn ở đối diện ảm vệ đồng loạt giơ cung tiền với mình, không chút nghi ngờ, phàm là nàng đem ngọc tỷ giao ra, ngay sau đó, hắn cũng lấy mạng của nàng.

Ở cùng với hắn lâu như vậy, nàng biết rất rõ ràng, hắn là hạng người tâm ngoan thủ lạt.

"Ngươi còn nghĩ mình là công chúa cao cao tại thượng, còn là Thế tử phi của ta, đối đãi thiên hạ, ngươi chính là ta Đại Nguyên "





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hha