Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

05. Mặc quần chữ 丁 đính ngọc trai đi học, lồn dâm suýt chút bị chà hư, bị phát hiện học cùng trường.

Sau khi xác nhận Túc Túc rất phản cảm chuyện gặp mặt, Thịnh Nam không nhắc lại nữa, nhưng anh sẽ không từ bỏ, sớm hay muộn sẽ có một ngày anh phải phá trinh âm đạo cực phẩm của Túc Túc, chịch cô ngoài đời khóc lóc xin chồng tha mạng.

Ưu điểm của mô hình đồng cảm là có thể mô phỏng chịch lồn, khuyết điểm là vì không phải âm đạo thật, kỹ thuật và tương tác thực thể vẫn còn đang trong thời kỳ nghiên cứu phát minh.

Nhưng họ đã tung ra một loại quần lót chữ 丁ngọc trai mới, Thịnh Nam nhìn hạt ngọc trai màu đen, nếu phối với bé sò không lông của Túc Túc chắc chắn là cực phẩm.

Chỉ cần không đề cập đến vấn đề gặp mặt, Túc Túc luôn đồng ý thưởng thức những cách chơi mới, Thịnh Nam chia sẻ link cho cô, rồi gửi tiền cho cô bảo cô chốt đơn.

Sau khi nhận hàng, thoạt nhìn Túc Túc rất ghét bỏ cái quần chữ 丁 đính ngọc trai này, dù sao thì thứ này hoàn toàn không thể so được với một chiếc vòi biết liếm hút ngực và một mô hình đồng cảm.

Hơn nữa phần vải phía trước quần chữ 丁 này rất ít, chỉ cần cậu hơi động sẽ lộ dương vật ra, như thế sẽ lòi đuôi mất.

Tống Tiêu không hứng thú lắm nói: “Anh thích cái này thì mua cho mô hình mặc đi, anh được chơi em cũng cảm nhận được, treo lên người em làm chi, nhìn chứ chả chơi được.”

Ai ngờ Thịnh Nam nói: “Cái quần này không phải để em mặc bây giờ, mà là để em mặc đến lớp vào ngày mai.”

Tống Tiêu vừa nghe xong, lập tức thay đổi sắc mặt, ném nội y, nói: “Mơ đi.”

Thịnh Nam biết ban ngày cô sẽ không trả lời tin nhắn của anh, càng khó có khả năng đồng ý mặc đồ lót như vậy, nên đành nói: “Thôi vậy.”

Vừa nói, anh vừa thở dài, thất vọng: “Ngày mai là 20/5*, người khác đều cùng bạn gái nắm tay hẹn hò lăn giường, mà bạn gái của anh sờ không tới ôm không được, mỗi yêu cầu nhỏ nhoi này thôi cũng không đồng ý.”
*Trung sẽ ghi tháng trước ngày: 520 (Tôi yêu bạn)

Tống Tiêu vừa nghe liền biết anh bán thảm, nhưng cậu là người ngoài lạnh trong nóng, nghĩ đến chuyện Lễ Tình Nhân ngày mai đúng vào ngày 20/5, mọi người đều vô cùng hào hứng đi ra ngoài hẹn hò với người yêu, còn anh chỉ vì đối tượng từ chối gặp mặt, chỉ có thể ở trong nhà chat sex với cậu giống hệt cẩu độc thân, xem được mà ăn không được, khiến lời cự tuyệt trong miệng đã thủ sẵn nhưng chẳng thể nói ra.

Dù sao thì cũng chỉ mang nó đến lớp thôi, thứ này cũng không giống máy rung nên chỉ cần cậu ít di chuyển thì chắc cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Nghĩ vậy, Tống Tiêu sửa miệng đồng ý thỉnh cầu của Thịnh Nam.

Đáng tiếc ông chồng hẹn hò trực tuyến không lộ mặt trong video nên Tống Tiêu không thể nhìn thấy nụ cười đắc ý trên khuôn mặt anh.

Sáng hôm sau, Tống Tiêu mặc quần lót đó vào‎‍‍, mới mặc vào, cậu đã hối hận.

Vì từ vị trí lỗ dâm đến kẽ mông trên quần ‎‍‎đều đính những hạt ngọc trai tạo thành dạng dây xích, đũng quần lại không được sâu, sau khi mặc, mỗi một hạt ngọc trai đều chen chúc tiến vào khe thịt và kẽ mông, lúc bước đi sẽ khiến nơi riêng tư bị ma sát, Tống Tiêu chưa ra tới cửa mà sò non ‎‎đã bị trêu chọc chảy đầy dâm‍‎‍ thủy.

Tống Tiêu lại ở nhét thêm một chiếc quần lót vào cặp sách rồi mới dám ra ngoài, đến lúc đó nếu thật sự bị chà đến không chịu được thì phải đổi.

Tống Tiêu mất thời gian hơn ngày thường rất nhiều mới đến phòng học, viên ngọc trai mắc giữa khe hở âm đạo đã hoàn toàn chìm vào trong mép thịt, mỗi khi cậu bước một bước, ngọc trai sẽ cọ xát vào hột le nhạy cảm khiến chân cậu mềm nhũn tim đập loạn xạ, hai cái miệng bên dưới đều bị bịt chặt, Tống Tiêu vừa vào WC để nới ra một lần nhưng không bao lâu nó lại chen vào.

“Tống Tiêu, sao mặt đỏ thế, bị bệnh à?” bạn cùng lớp nhìn thấy vậy thì lo lắng hỏi.

Chỉ thấy Tống Tiêu sắc mặt đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh ánh nước, có vài phần mê người, khác hẳn với vẻ lạnh lùng thanh cao thường ngày.

Nếu là người khác, có lẽ người bạn học sẽ nghi ngờ đối phương đang động dục

Nhưng thật báng bổ khi liên tưởng từ này với đóa hoa cao lãnh Tống Tiêu.

Tất nhiên, có đánh chết người bạn cũng không dám tưởng tượng ra, người lạnh lùng, luôn xa cách và dường như không có ham muốn trần tục như Tống Tiêu, sẽ mặc quần chữ 丁 đính ngọc trai đi học, chắc toàn trường cũng không tìm được người thứ hai dâm đãng như cậu.

Tống Tiêu cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, nói “Không sao”, rồi đi vào phòng học, tìm một chỗ trong góc ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống, cậu không khỏi thở dốc một hơi, khi ngồi xuống những viên ngọc trai tròn trịa, to như móng tay cái sẽ cộm vào người, chúng như hòn băng nhỏ chìm sâu hơn vào hai cái lỗ khít rịt khiến cậu khó chịu, chỉ có thể cố gắng thả lỏng nuốt viên ngọc vào bên trong, không bao lâu toàn bộ viên ngọc đã bị ăn hết.

Tuy nhiên, điều này làm cho chiều dài của quần lót bị nén lại, ngọc trai càng bị hút vào sâu, chuỗi hạt lại càng ma sát hột le‍ và môi lồn đỏ bừng, màu sắc đỏ sẫm dâm dục như nàng thơ vừa bị phá thân biến thành chó cái dâm dục.

Tống Tiêu cố gắng giữ nguyên một tư thế bất động để không bị ma sát quá mức.

“Bạn học Tống Tiêu.”

Đang lúc Tống Tiêu nhẫn nại chịu đựng khoái cảm từ quần lót chữ 丁, một nữ sinh cầm quà đến trước bàn cậu.

Nữ sinh đỏ mặt: “Cái này…. cho anh. Đây là ly sứ do em tự làm.”

Hôm nay là 520, dùng ngón chân cũng biết ý nữ sinh muốn gì, Tống Tiêu cố gắng duy trì giọng nói lạnh lùng thường ngày, nhàn nhạt nói: “Không cần, hôm nay tôi không nhận quà.”

“Không liên quan đến hôm nay, em biết mình không xứng với anh, cũng không có ý gì khác, chỉ muốn tặng cho anh thôi.”

Nữ sinh nói xong liền đặt ly xuống bỏ chạy, Tống Tiêu muốn đuổi theo cũng không kịp, đành từ bỏ.

Chẳng bao lâu sau lại có người đến tặng quà, hình như bọn họ nhận thấy hôm nay Tống Tiêu không khoẻ, đặt quà xuống rồi rời đi, sau khi chuông vào tiết vang lên, trên bàn Tống Tiêu đã chất một đống quà.

Tống Tiêu đành nhét chúng vào hộc bàn, mới vừa vào bài giảng, điện thoại trong túi đã rung hai lần, cậu lấy ra, quả nhiên là tin nhắn của Nam Sơn.

Đây là một yêu cầu khác từ Nam Sơn, muốn hôm nay cậu đăng nhập Wechat vào ban ngày rồi cùng anh trò chuyện.

Vừa vặn hôm nay có quá nhiều người tỏ tình với cậu, lại không có ai ngồi cùng bàn, liếc nhìn giáo viên đang giảng bài và các bạn cùng lớp đang chăm chú nghe, liền lấy điện thoại của mình ra.

Nam Sơn: Bảo bối à, ngọc trai cạ lồn nhỏ sướng không?

Ban ngày, Tống Tiêu không dám nói chuyện thô tục với Nam Sơn, sợ bị bạn học và giáo viên phát hiện, nhưng không có nghĩa ban ngày cậu không phát nứng, đặc biệt là khi bây giờ bên dưới bị ma sát chảy nước nhiễu nhại.

Hơn nữa, việc gửi những tin nhắn kích dục cho người chồng qua mạng cũng có chút kích thích yêu đương vụng trộm.

Túc Túc: Chồng hư quá, bé bướm của Túc Túc ‎‍‎ bị cạ đến độ không đi đường được, thiếu chút nữa bị bạn học phát hiện rồi.

Nam Sơn: Hôm nay mặc váy hả, nhấc lên chụp cái lồn lẳng lặng cho chồng xem có bị chà hỏng hay chưa.

Túc Túc: Quần.

Nam Sơn: Vậy thì chờ tan học, vào WC rồi chụp.

Tống Tiêu do dự, nhưng nghĩ rằng chỉ có một ngày như này, cậu cởi quần ra cũng không sao, hơn nữa nhà vệ sinh có vách ngăn, đóng cửa lại sẽ không có ai biết.

Túc Túc: Dạ……

Nam Sơn: Hôm nay là 520, có rất nhiều bạn học tỏ tình với bà xã dâm đãng đúng không?

Tống Tiêu nhìn những món quà chất đống trong hộc bàn, chụp ảnh, sau khi xóa mấy chi tiết và xác định không có vấn đề mới gửi cho Nam Sơn.

Nam Sơn: Nhiều như vậy à, bà xã dâm đãng xinh đẹp quá, ở trường chắc chắn là nữ thần trong lòng bạn học.

Nam Sơn: Nếu họ biết nữ thần của mình, thật ra trên mạng là bà xã dâm đãng của người khác, bị người ta chơi đến nỗi ngày nào cũng phát nứng, giờ phía dưới còn ăn mặc nội y tình thú ‍‍sắc tình thì có thất vọng lắm không?

Nam Sơn: Chắc không thất vọng đâu, nói không chừng bọn họ sẽ hưng phấn ấn Túc Túc lên bàn học, từng người một nhét cặc vô cái lồn bị chà đạp đến đỏ hỏn của ‎‍‍Túc Túc, cặc lớn cặc nhỏ chen chúc hung hãn nắc vào cưỡng hiếp Túc Túc rồi bắn tinh dịch nóng bỏng đầy bụng Túc Túc.

Một đống dâm từ lãng ngữ khiến Tống Tiêu xem xong phải nhắm mắt lại, người tặng quà cho cậu là con gái nên sẽ không phát sinh tình huống đó.

Nhưng Nam Sơn tả quá chi tiết, hình ảnh xuất hiện trong đầu lại quá rõ ràng, Tống Tiêu bị kích thích đến ‎‎nỗi động thịt phụt nước sốt.

Không đâu, cậu không để đám đàn ông hôi hám đó hiếp đâu, nhưng Tống Tiêu cầm lòng không đậu nhớ đến sinh viên thể dục Thịnh Nam có mùi cơ thể rất nồng gặp một hai lần đó, đầu óc đầy dục hỏa lập tức nguội lạnh.

Túc Túc: Không thèm, sinh viên thể thao hôi thúi, thúi chết đi.

Thịnh Nam bị tin này chọc cười, xem ra dù là nam thần hay nữ thần, thì ấn tượng đối với sinh viên thể thao bọn họ chẳng khác gì nhau.

Đúng là sinh viên thể thao ngày nào cũng đổ mồ hôi và có mùi khó chịu sau khi tập luyện, nhưng đâu phải anh không chịu tắm.

Hơn nữa, nếu anh không tập luyện hàng ngày thì lấy đâu ra cơ bụng và thể lực để chịch cô sung sướng.

Nam Sơn: Ồ? Thì ra người tỏ tình với Túc Túc là sinh viên thể dục à, làm sao bây giờ, chồng cũng là thể dục sinh, Túc Túc cũng ghét bỏ ông xã hôi thối hả?

Tống Tiêu ghét bỏ muốn chết.

Nhưng đây là ông chồng trên mạng, cậu cũng không ngửi được.

Túc Túc: Tất nhiên là không rồi, Túc Túc rất thích ông xã hôi thối, muốn vùi mặt vào đám lông cặc nặng mùi của chồng, muốn bú con cặc vừa thô vừa hôi của chồng, bú cho đến khi chồng bắn mới thôi, toàn bộ đều bắn lên mặt lên vú bé dâm.

Sau khi Tống Tiêu đánh ra một đoạn này liền cảm thấy thẹn, cả người nóng lên, cái lỗ đang ăn ngọc trai vô thức nuốt chửng những hạt cứng, càng có nhiều nước ‍‍‌ dâm xuôi theo đó chảy ra từ bên trong.

Còn như vậy cậu sẽ nứng điên mất, Tống Tiêu không dám tiếp tục phân tâm, nhanh chóng cất điện thoại trong túi, nghiêm túc nghe giảng.

Cho đến khi tan học, Tống Tiêu chạy vội vào WC đóng cửa lại, mới dám lấy điện thoại ra lần nữa.

Nam Sơn: Đệt, đĩ chết chồng mất, nói làm chồng nứng muốn nổ luôn rồi.

Nam Sơn: Bây giờ chồng rất muốn nhét con cặc to đó vào miệng bà xã, cặc chồng bự mà lỗ lồn của cưng nhỏ quá, nhưng không sao, lồn dâm như vậy chắc chắn sẽ nuốt chửng cặc chồng thôi.

Nam Sơn: Hôm nay chồng đã đái hai lần rồi, ‍‎ trên buồi chồng còn dính nước tiểu này, bé dâm mau liếm sạch sẽ cho chồng đi.

......

Nam Sơn gửi một đống tin khó coi đến, khiến Tống Tiêu đọc xong thân thể nóng lên, hơi thở gấp gáp, cậu cởi quần thấy bên trong ướt sũng, dương vật cũng bị ghẹo dựng thẳng lên, muốn được an ủi.

Tống Tiêu vừa chán ghét bản thân quá dâm đãng, cứ tối đến khát tình thì không nói, giờ mới ban ngày đã động dục, nếu bị phát hiện thì sau này phải sống làm sao, vừa nhịn không được tách chân ra, chụp chân dung bướm dâm ở nhiều góc độ khác nhau gửi cho Nam Sơn.

Thịnh Nam nhận được liên tiếp mười mấy bức từ Túc Túc, trong lòng thầm mắng một câu quả nhiên dâm không giới hạn, lại gấp không chờ nổi tìm chỗ mở những tấm ảnh đó ra xem.

Nơi riêng tư của Túc Túc vừa trắng vừa mềm, chỉ có ‎lỗ thịt đỏ tươi, hạt ngọc trai sáng bóng trên nền đen của quần chữ 丁 cắm sâu vào bên trong hang động tạo thành một sự tương phản thị giác mạnh mẽ.

Anh mua mẫu có hạt lớn nhất, mỗi hạt to bằng ngón tay út, nhìn thấy hình mẫu mà người bán gửi cho anh, những viên ngọc trai chỉ được đính vào đường may ở kẽ mông, môi lồn chắc chắn không thể bao bọc lấy hết hạt ngọc mà sẽ lộ một nửa viên ra ngoài.

Nhưng hai mép thịt của Túc Túc dù không bị đùa bỡn đã rất đầy đặn, bấy giờ hạt ngọc dường như đã nằm hoàn toàn trong khe suối, chỉ lộ một chút đen nho nhỏ dí với quần lót ở bên ngoài.

Điều tương tự cũng xảy ra với cặp mông mũm mĩm khi đứng, hạt châu cũng cắm hoàn toàn vào lỗ sâu, mông Túc Túc còn vểnh hơn đĩ hơn mấy bé điếm bán thân, thoạt nhìn trắng nõn và mịn màng, chắc sờ sẽ nhẵn như tơ lụa, nếu anh cắm vào lỗ nhỏ của Túc Túc ‍từ phía sau, rồi chộp lấy phần hông vỗ bôm bốp vào cặp thịt đẫy đà đó khẳng định sẽ phát ra âm thanh rất đã.

Thịnh Nam bị trí tưởng tượng của mình kích thích đến mức dưới háng cương cứng, lại xem tiếp tấm ảnh khác, hình kế đó là cảnh viên ngọc ma sát với hột le, le nhỏ ‍bị chà sưng đỏ gắng gượng run rẩy mà đứng giữa hang động, tạo thành một sự tương phản rõ rệt với những viên ngọc trai đen.

Hình ảnh tiếp theo là lỗ ‌‍nhỏ đang ăn ngọc trai, viên ngọc màu đã hoàn toàn đi vào bên trong‎‎, ‍ lỗ nhỏ hình như ăn sướng lắm ‎không ngừng tiết nước ‍‎‎xả lũ, vệt dâm dịch theo bắp đùi một đường chảy xuống cặp chân trắng nõn.

Thịnh Nam một bên xoa xoa con cặc cứng ngắc của mình vừa lướt xuống, đến bức ảnh cuối cùng, trong đầu anh chợt lóe lên một điều gì đó, lướt lại hai bức ảnh trước rồi phóng to một góc ảnh.

Khi Túc Túc chụp ảnh có chụp trúng tấm biển nhắc nhở trên bồn cầu phía sau, tuy rằng rất mơ hồ, nhưng bởi vì quá quen thuộc, Thịnh Nam vẫn nhận ra, đó là huy hiệu của trường bọn họ!

Túc Túc và anh thế mà học chung một trường!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro