Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

07. Bắt ngay tại hiện trường, bà xã chính là đóa hoa cao lãnh

Thịnh Nam không canh bức tượng để xem ai sẽ chạm vào nó mà thay vào đó, anh đặt một chiếc camera mini hướng về phía bức tượng để có thể quay được những người chạm vào.

Anh xem video liên tục ba ngày, chỉ có một số người đến chạm vào bức tượng nhưng không ai trong số họ trông giống Túc Túc.

Cho đến ngày thứ tư, có người khiến tâm tình Thịnh Nam phức tạp đến —— Tống Tiêu.

Tống Tiêu tới sờ pho tượng nhưng biểu tình vẫn bình tình tưởng chừng như cậu chỉ đi ngang qua tiện chạm vào nó, nhưng sai khi Thịnh Nam xem lại hai lần, chú ý cậu đã nhét thứ gì đó vào đế bức tượng, lập tức chạy tới chỗ tượng, cuối cùng tìm ra một đồng tiền xu.

Anh nói không nên lời, nếu đây vẫn là sự trùng hợp thì chẳng phải quá khéo rồi sao?

Nhưng Túc Túc là con gái hàng thật giá thật, tuy Tống Tiêu rất đẹp, nhưng nhìn thế nào cũng là nam, có hầu kết rõ ràng, sao họ có thể là cùng một người?

Hoặc có lẽ chính Túc Túc đã nói với Tống Tiêu nên Tống Tiêu mới đến sờ pho tượng?

Cái giả sử này có chút gượng ép……

Thịnh Nam nghĩ trăm lần cũng không ra, thực sự không thể đánh đồng Túc Túc với dáng vẻ thượng đẳng của Tống Tiêu, bỏ qua vụ giới tính, khí chất bọn họ cũng một trời một vực, một một người là đóa hoa cao lãnh, một người dâm đãng không thể sống thiếu đàn ông.

“Người anh em, ngẩn người nhìn điện thoại chi đó, chơi bóng rổ đi.” Vương Hạo ôm bóng rổ đến, huýt bả vai Thịnh Nam nói.

Thịnh Nam còn tâm trạng nào chơi bóng nữa, anh không ôm hy vọng nhưng vẫn hỏi: “Trên đời này, có ai trông giống nam nhưng lại có âm đạo của phụ nữ không.”

Ai ngờ Vương Hạo không cần nghĩ đã đáp: “Có chứ, hì hì, kiến thức hạn hẹp quá, nói cho cậu biết, trên thế giới này vẫn có một số rất ít người có hai cơ quan sinh dục, bọn họ được gọi là người song tính.”

Thịnh Nam không thể tin được trợn mắt: “Thật hay giả?”

“Lừa cậu làm gì,” Nói đến đây Vương Hạo liếc mắt nhìn chung quanh, thấy không ai chú ý tới bọn họ mới hạ giọng nói, “Em gái của ông nội tôi sinh ra một đứa con trai, nghe nói là có cả dương vật và âm đạo nhưng vẻ bề ngoài hoàn toàn là con trai, nghe nói, anh ta cực kỳ …… Dâm.”

Thịnh Nam nghe được từ mấu chốt, tim đập thình thịch: “Dâm như thế nào?”

“Anh ta đã có vợ nhưng vẫn làm loạn với nhiều người đàn ông ở bên ngoài, lúc bị bắt quả tang còn đang ở trên giường ấy ấy với tận ba người đàn ông, ba người đó lấp đầy miệng và hai cái động bên dưới, còn anh ta thì sướng đến nỗi đầu óc không còn tỉnh táo, bị vợ tát cũng chục cái mới tỉnh lại…… Này, cậu đi đâu đó!”

Vương Hạo còn chưa nói xong, Thịnh Nam không thèm quay đầu đã chạy mất, tim anh đập rất nhanh, Túc Túc rõ ràng lẳng lơ dâm dật, hoàn toàn ăn khớp với đặc điểm của người song tính.

Hơn nữa, khi Túc Túc chat video với anh để lộ nơi riêng tư chỉ mặc quần lót xẻ tà, chưa bao giờ cho anh xem toàn bộ hạ thể, có phải là vì bên trên còn có dương vật nên mới trốn tránh không?

Túc, Tiêu, chả liên quan gì nhau.

Nhưng đủ loại trùng hợp chồng lên nhau, không thể nói là trùng hợp nữa.

Túc Túc có phải là Tống Tiêu hay không, để anh kiểm tra là rõ thôi.

Buổi chiều tan học, Tống Tiêu vừa quay về nhà vừa lấy điện thoại ra nhìn thấy có tin nhắn WeChat, mở hộp thư thấy có người muốn kết bạn, Tống Tiêu định bỏ qua nhưng khi xác nhận lại thông tin đối phương gửi đến, tâm tình như rơi vào hầm băng.

Kẻ thần bí: Tống Tiêu, tôi biết cậu là người song tính, ở trên mạng động dục chat sex gọi người khác là ông xã, nếu không muốn tôi công khai thì đến phòng 302, tòa nhà Trí Viễn, tôi đợi cậu.

Đầu ngón tay Tống Tiêu khẽ run nhẹ, sao có thể chứ, việc cậu nói chuyện đồi trụy với Nam Sơn luôn rất bí mật, nếu bức màn sự thật bị vén lên, mọi người đều biết việc này thì sẽ ra sao đây.

Hay nhà cậu có camera quay trộm?

Hoặc là Nam Sơn đã tìm ra danh tính thực sự của mình bằng thủ đoạn nào đó, nhưng trừ khi đối phương là bạn cùng trường, không thì sao biết được tòa nhà giảng dạy Trí Viễn đã bị bỏ hoang?

Dù tình huống nào đều làm Tống Tiêu kinh sợ không thôi, không dám tưởng tượng hậu quả khi bản chất dâm đãng của mình bị giáo viên và bạn học phát hiện, cũng không dám báo nguy hoặc xin giúp đỡ từ mọi người, sau khi loay hoay một lúc, cậu vẫn quay người đi về phía tòa nhà Trí Viễn.

Tòa nhà Trí Viễn đã bị bỏ hoang từ năm ngoái, ngày thường không có học sinh lui đến. Chạng vạng, Mặt Trời dần khuất sau đỉnh núi, tòa nhà giảng dạy bị bóng cây che phủ khá tối, Tống Tiêu rất sợ hãi, nhưng lại không thể không đánh bạo, vượt qua rào cản bước lên lầu, từng bước một tiến đến phòng 302.

Cửa các phòng học khác đều đóng lại, chỉ có phòng học 302 hé mở, cánh cửa gỗ kêu “kẽo kẹt” mở ra khung cảnh tối om.

Tống Tiêu nhìn quanh, không thấy có ai trong phòng, cậu hít sâu một hơi, căng da đầu tiến vào, ai ngờ vừa bước vào một bước, phía sau bỗng nhiên vươn đến một bàn tay siết chặt eo cậu, một bàn tay khác bịt chặt miệng cậu, sau đó cảm nhận thân thể mình bị lực mạnh kéo vô, cửa phòng học “Rầm” một tiếng đóng lại, giữa lúc trời đất quay cuồng, cậu bị ép vào cánh cửa phòng học.

Sau khi cửa đóng lại, ánh sáng trong phòng học càng trở nên mờ mịt, Tống Tiêu chưa kịp thích ứng với bóng tối, nhưng vẫn thấy rõ có bóng người, người nọ buông bàn tay bịt miệng cậu ra, sau đó có một thứ nóng bỏng lấp kín miệng cậu.

Là miệng của đối phương!

Gần như ngay lúc miệng người đó đưa tới, mũi Tống Tiểu liền ngửi thấy một mùi hương nồng nặc quen thuộc, đó là mùi mồ hôi vì chưa tắm rửa thay quần áo, là cái mùi thúi hoắc mà cậu ghét nhất.

Tống Tiêu ghê tởm, lập tức sử dụng tay chân giãy giụa, ngậm chặt miệng, nghiêng đầu né tránh nụ hôn hôi hám.

Nhưng người đang khống chế cậu cao lớn lực lưỡng, dù Tống Tiêu phản kháng thế nào, bàn tay nắm eo cậu như sắt thép không chút sứt mẻ, bàn tay còn lại còn thong thả nắm cằm cậu quay lại, đôi môi lại trao nụ hôn nóng bỏng.

Người nọ ngậm lấy bờ môi cậu, hết mút lại liếm khiến nước miếng chảy đầy cằm cậu, Tống Tiêu ghê tởm vô cùng nhưng chẳng thể thoát được, người đó nhấm nháp đôi môi mềm mại đủ rồi, lại dùng ngón tay bóp cằm cậu khiến miệng nhỏ hé mở, sau đó luồn đầu lưỡi vào cường thế xâm nhập khuôn miệng nóng hổi.

Người này thân thể to lớn, đầu lưỡi vừa dày vừa thô, càn quét loạn xạ trong khoang miệng, truy đuổi khiêu khích đầu lưỡi không kịp trốn tránh của cậu, nước bọt ghê tởm theo cái lưỡi vướng víu chảy vô miệng cậu.

Tống Tiêu thiếu chút nữa nôn ra, đôi tay dùng sức đẩy lồng ngực rắn chắc của đối phương, đồng thời cũng nỗ lực đẩy lưỡi để tống thứ kinh tởm đang tàn sát bừa bãi trong miệng mình ra.

Hình như chiếc lưỡi kia không kịp đề phòng, thật sự bị lưỡi cậu đẩy ra, ai ngờ ngay sau đó, người nọ lập tức ngậm lấy cái lưỡi chưa kịp rút lại của cậu, hút vào miệng mình vừa mút vừa cắn.

Hơn nữa, bởi vì Tống Tiêu giãy giụa, thân thể cọ xát vào nhau làm cho tên biến thái càng hưng phấn, chẳng mấy chốc cậu đã cảm thấy có vật gì đó cứng cứng ấn vào bụng dưới của mình.

Ý thức được đó là gì, nội tâm Tống Tiêu vô cùng tuyệt vọng.

“Miệng của bà xã dâm đãng còn ngọt hơn anh tưởng tượng.”

Người nọ cuối cùng cũng hôn môi cậu đủ rồi mới buông người ra, thỏa mãn thấp giọng nói.

Tống Tiêu được thả lập tức quay đầu nôn khan, nghe cách xưng hô và giọng điệu quen thuộc, cả người cứng đờ.

Tiếp theo, cậu bỗng nhiên quay đầu lại, đôi mắt đã thích ứng với bóng tối nhìn rõ người giam cầm mình, đồng tử co rút.

“Thịnh Nam, sao lại là anh!”

Thịnh Nam ôm cậu, nhìn Tống Tiêu luôn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng bị mình hôn đỏ bừng, bị anh chà đạp đến nỗi đôi môi hồng nhuận lấp lánh ánh nước dâm mỹ thì vô cùng hưng phấn.

Trước đó, Thịnh Nam là một người dị tính thẳng tưng, thân hình sinh viên thể dục bọn họ khoẻ mạnh cao ráo được rất nhiều người ưa thích, Thịnh Nam cũng từng được vài nam sinh tỏ tình, nhưng nội tâm không hề dao động, thậm chí còn thấy ghê tởm.

Nhưng khi phát hiện bà xã dâm đãng mà mình đang hẹn hò trên mạng thực ra là một người con trai đích thực, anh không những không cảm thấy ghê tởm, ngược lại càng hưng phấn, chỉ muốn lập tức kéo người thanh cao được mọi người tôn sùng xuống thần đàn, để cậu ấy nằm dưới háng mình uyển chuyển rên rỉ, bắn tinh dịch ngập đầy lỗ dâm và thân thể cậu, vấy bẩn cậu triệt để từ ngoài vào trong.

“Không ngờ người đàn ông khi mình phát dâm trên mạng gọi là "chồng" lại là người đàn ông hôi hám mà mình ghét nhất ngoài đời phải không? Hôm nay chồng có hôi không, bà xã dâm đãng có thích không?”

Tống Tiêu quay đầu đi, không muốn gửi mùi hương ghê tởm đó nữa, lạnh lùng hỏi: “Anh muốn thế nào?”

“Thế nào? Anh mới làm gì em còn chưa rõ sao?”

Thịnh Nam vừa nói, vừa đỉnh háng bán cương vào thân thể Tống Tiêu, hành động có tính ám chỉ gợi tình khiến sắc mặt Tống Tiêu trắng bệch.

“‎‎‍Cưỡng gian là phạm pháp!”

“‎‎‍Cưỡng gian?” Thịnh Nam cười, “Nếu anh nộp những video em phát nứng trên mạng cho cảnh sát, cảnh sát sẽ cảm thấy đó là cưỡng ‍gian hay là hợp gian? Em dâm như vậy, sợ bọn họ sẽ nghĩ em dụ dỗ anh gian dâm em thì có.”

Tống Tiêu á khẩu không trả lời được.

Thịnh Nam tiến lại gần, hôn cần cổ và lỗ tai xinh đẹp của cậu, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ nói: “Ngoan đi, để chồng sướng, chồng bảo đảm đoạn video bảo bối phô dâm chỉ tồn tại trong đầu chồng thôi, tuyệt đối sẽ không để người thứ hai nhìn thấy.”

Nói rồi, Thịnh Nam thò tay xuống, chạm vào ngực Tống Tiêu, thấy cậu chỉ nghiêng mặt không phản kháng, biết lời đe dọa của mình có hiệu quả, liền buông bàn tay kiềm giữ cậu ra, dùng cả hai tay sờ nắn ngực cậu.

Ngực Tống Tiêu thường ngày nhìn cũng không lớn, khi Thịnh Nam sờ vào lại thấy hơi cứng, chắc là bị cái gì đó trói buộc, anh đang muốn cởi bỏ áo sơ mi để nhìn rõ hơn thì Tống Tiêu duỗi tay giữ chặt áo, không cho anh cởi ra.

Ánh sáng cuối ngày mông lung, trong đôi mắt lạnh lùng của Tống Tiêu hơi phiếm hồng, khẩn cầu nhìn Thịnh Nam: “Đừng… xin anh.”

Thịnh Nam hôn lên mí mắt cậu một cái, nói: “Em làm vậy không giành được sự đồng tình của anh đâu, càng khiến anh hưng phấn muốn chà đạp em hơn thôi.”

“……”

Thịnh Nam dùng sức cởi cúc áo sơ mi của cậu, chẳng mấy chốc khung cảnh trước ngực cậu bại lộ.

Thì ra, Tống Tiêu có mặc áo nịt ngực trói chặt cặp vú ở bên trong nên ngày thường mới không thấy có gì khác thường.

Thịnh Nam nghiên cứu một chút đã nhanh chóng tìm ra cách tháo nịt ngực, vẻ mặt Tống Tiêu khó xử, khi áo nịt vướng víu bị cởi bỏ, cặp ngực trắng to lớn nóng lòng nhảy ra.

Ánh mắt Thịnh Nam nhìn thẳng vào bầu sữa cảm thán: “Thật lớn, thật xinh đẹp.”

“Đừng nhìn……”

Tống Tiêu xấu hổ lấy tay che ngực, nhưng bị Thịnh Nam kéo ra, trong mắt anh toàn là dâm tà dục vọng.

“Bà xã dâm đãng không muốn chồng nhìn thì để chồng chạm vào nhé.”

Nói xong, đôi tay anh gấp không chờ nổi bao lấy vú sữa‎‎‍.

Đây là cặp vú mà Thịnh Nam đã thèm nhỏ dãi vô số lần lúc ngắm nhìn trong video, hôm nay cuối cùng cũng có thể đích thân sờ mó, xúc cảm còn thoải mái hơn cả trong tưởng tượng, mềm mại mịn màng giống như hai cái màn thầu, cảm giác thơm ngon hơn gấp vạn lần so với mô hình mô phỏng.

Tống Tiêu cắn môi chịu đựng đôi tay thô ráp làm loạn trên ngực mình, mùi mồ hôi của Thịnh Nam khó ngửi cực kỳ, làn da sạm màu vì huấn luyện dưới ánh nắng trong thời gian dài đầy vết chai sạn, khi chạm vào cặp ngực hệt như để lại hai vết dơ trên bề mặt trắng nõn, là điều còn ghê tởm hơn mùi hôi trên người đàn ông.

Nghĩ đến kẻ phiền phức này sắp làm gì mình, Tống Tiêu vô cùng tuyệt vọng.

Thịnh Nam không có nhiều tâm tư lo nghĩ bi thương xuân thu như đóa hoa thanh lãnh, dù có cao cao tại thượng cũng không thay đổi được sự thật cậu dâm loạn trên mạng, hiện tại chưa cảm nhận được thú vui khi làm tình mới luẩn quẩn trong lòng, chờ đến khi cặc bự của anh chinh phục cậu, có khi tự cậu sẽ cầu xin anh chơi mình.

Anh xoa nhẹ ngực một hồi rồi luồn đôi tay qua nách Tống Tiêu, bế cậu đặt lên bàn học đã bỏ hoang, để cậu ngồi trên đó rồi lại tách chân cậu ra, chính mình thì tiến vào giữa hai chân cậu.

“Anh muốn làm gì!”

“Vú của bà xã dâm đãng còn to hơn phụ nữ, chồng đâu có sờ hết đương đương nhiên là muốn ăn ‎vú cưng rồi.”

Thịnh Nam cúi đầu há mồm ngậm lấy một bên vú bự.

Tống Tiêu thấy vú mình ‎‎‍bị hút vào khoang miệng ấm áp vừa hôn môi làm cậu thấy ghê tởm, Tống Tiêu vẫn còn ghi nhớ cảm giác ớn lạnh đó, giờ núm vú chưa từng phơi bày bị người khác ngậm lấy khiến cậu cảm thấy nơi thánh khiết của mình bị vấy bẩn, trong lòng chỉ thấy thê lương.

“Đừng… Ưm, anh buông tôi ra!”

Cậu duỗi tay muốn đẩy khuôn hàm đang chứa núm vú của mình hút mút không ngừng ra, ai ngờ Thịnh Nam bắt lấy cổ tay cậu ấn vô bầu ngực còn lại của cậu.

Trong video, Tống Tiêu thường xuyên tự xoa vú mình, nhưng cảm giác bị người khác kiểm soát xoa bóp hoàn toàn khác với cảm giác bị chính mình làm, núm vú cương cứng bị ấn lõm xuống bầu thịt mềm mại, không hề có quy luật mà bóp nặn đè ép, núm vú hơi đau nhưng phần nhiều là sung sướng.

Tống Tiêu vừa ghê tởm vừa thoải mái, nhưng sự tra tấn chỉ mới bắt đầu, Thịnh Nam vừa cầm tay cậu tự xoa vú xong lại kéo nó chạm vào vị trí giữa háng anh.

Con cặc thô bự của anh gần như đã cương cứng hoàn toàn, dưới chiếc quần vận động rộng thùng thình có một khối phồng to, tay Tống Tiêu theo sự dẫn dắt chạm đến con quái vật nguy hiểm còn khủng hơn trong tưởng tượng làm Tống Tiêu run run, muốn giật tay lại.

Thịnh Nam nắm lấy năm ngón tay của cậu, cưỡng ép cậu xoa xoa hung khí qua lớp quần, anh nhả núm vú trong miệng ra‎‎‍, ‎ở đó bị ăn ướt dầm dề dính đầy nước miếng, dưới cái nhìn hoảng loạn của Tống Tiêu, Thịnh Nam dâm tà đưa chiếc lưỡi mập mạp liếm núm vú đỏ mọng đẫy đà của cậu.

“Cặc chồng lớn không, Túc Túc thích không?”

Tống Tiêu liều mạng lắc đầu, cậu thực sự không thích con cặc hôi hám của đàn ông thối, vừa xấu xí vừa dữ tợn, thân thể của cậu không chịu nổi sự xâm phạm tục tĩu này đâu.

Thịnh Nam lại cố ý xuyên tạc ý cậu: “Cảm thấy không đủ lớn à, không sao, nó chưa cương hoàn toàn đâu, chờ anh hung hăng phá thân em sẽ lớn hơn nữa, chắc chắn sẽ căng nứt lồn em ra.”

Tống Tiêu sợ hãi run cầm cập, cậu không thể tưởng tượng được cảnh cái lỗ nhỏ vốn khó có thể nhét ngón tay vào của mình sẽ bị cây gậy thịt to lớn này đâm thủng sẽ thảm đến thế nào.

Cậu nhất định sẽ bị hiếp chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro