Chương 4: Sư Tỷ sát tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chân Khí Võ Đạo của Cửu U Chi Đạo, chi ít có đại đa số đến từ Nguyệt Nhãn.

Thời Đại Thượng Cổ, có Đại Trí Tuệ Chi Sĩ bái nguyệt tu hành, hô hấp thổ nạp, vì vậy mà chiếm được "Chân Khí" . Chân Khí vận hành ở thể nội, chẳng những có thể cường kiện gân cốt, thoải mái tạng phủ, làm cho người kéo dài tuổi thọ bách bệnh không sinh, tụ tập một chỗ càng có thể tạo thành lực phá hoại to lớn.

Sau đó Võ Đạo hưng khởi, lưu truyền dần dần rộng. Một đời lại một đời thay mặt cường giả lĩnh ngộ đủ loại Chân Khí diệu dụng, tìm ra rất nhiều pháp môn tích lũy chân khí, lại sáng tạo ra vô số Võ Học kỳ quái lạ lùng.

Có thể nói sở dĩ Cửu U Chi Địa có cái Võ Học thịnh thế này, đều là bởi vì Nguyệt Nhãn thần kì ban tặng cũng không phải là quá.

Trầm Chấn Y nói Trảm Nguyệt Phi Tiên phải phá hư Nguyệt Nhãn, chuyện này làm sao có thể không cho Sở Hỏa La nghẹn họng nhìn trân trối.

Nàng cau mày suy tư một hồi, vẫn không có cách nào tưởng tượng ra loại cảnh giới như thế, chỉ có thể thất vọng không thôi.

"Được rồi, ngươi dạy ta trước mấy chiêu bảo toàn tính mệnh đi. Chờ ta sống qua 16 tuổi, lại đi tìm ngươi học Võ Học vậy."

Trầm Chấn Y bỗng nhiên nghiêng tai lắng nghe, lắc đầu nói :" Đợi một chút, có người đến."

"Người của Sơn Trang sao?" Sở Hoả La kinh hãi, tranh thủ thời gian muốn tìm chỗ trốn. Khí Kiếm Sơn Trang quy củ nghiêm ngặt, nếu là thật bị bắt được ngay tại chỗ, cho dù nàng là người của Liệt Dương Phủ cũng đều tránh không khỏi sự trừng phạt của Thiết đại sư.

"Không phải."

Trầm Chấn Y nhìn qua dưới núi :"Người tới có cùng mạch Chân Khí với ngươi, ước chừng chính là vị sư tỷ của tiểu thư vấn tội mà đến."

"Sở Hạt Nhi?" Sở Hỏa La kinh hô, "Nàng làm sao biết rõ ta ở chỗ này?"

Trầm Chấn Y chỉ chỉ vạt áo của nàng , bên trên có một sợi chỉ cực kì nhỏ bé, ở ngoài ánh sáng của mặt trời vẫn còn khoa mà nhìn thấy được, làm từ vật liệu đặc biệt là dược liệu để lưu lại dấu vết, "Bị người động tay chân còn không biết, theo ta thấy nàng không chỉ hơn ngươi một bậc."

Sở Hỏa La sắc mặt trắng xanh, thân thể không chịu được run rẩy.

Đêm qua giao thủ, Sở Hạt Nhi không âm không thanh cho nàng một ấn ký trên quần áo, nàng lại không hề hay biết.

Chỉ mất một lúc, Sở Hạt Nhi liền xuất hiện ở cuối đường núi. Nàng toàn thân áo đen, tuy rằng hai nàng cùng tuổi, dáng người lại cao hơn một cái đầu so với Sở Hoả La. Dung mạo cũng rất là diễm lệ, dáng người càng có lồi có lõm, so với Sở Hỏa La đều tinh tế, nở nang hơn nhiều.

Người luyện võ, cơ bản là so người bình thường khỏe mạnh hơn chứ không phát dục, Sở Hỏa La có thể nói là ví dụ.

Sở Hạt Nhi xa xa nhìn chằm chằm Sở Hỏa La, ánh mắt tràn đầy chán ghét, lạnh lùng nói: "Nguyên lai ngươi quả nhiên là ở trong này học Kiếm Pháp, ta là phí công lo lắng."

Sở Hỏa La vừa ra tay liền là 5 loại Tuyệt Kiếm, Sở Hạt Nhi mặt ngoài nhẹ nhõm phá giải, nội tâm nhưng cũng vì đó mà hoảng sợ.

Khí Kiếm Sơn Trang tu hành luôn luôn tiến hành theo chất lượng, tuyệt sẽ không một lần lại truyền nhiều Kiếm Phổ cho Sở Hỏa La như vậy. Sở Hạt Nhi vì muốn truy ra lai lịch Kiếm Pháp của nàng, ngay ở phía trên góc áo của nàng bôi lên hương liệu, theo tung tích mà đến.

Bước vào hậu sơn, Sở Hạt Nhi liền đoán có phải hay không Trầm Tam Công Tử là người truyền kiếm, bây giờ nhìn thấy Trầm Chấn Y cùng Sở Hỏa La ở một nơi, tự nhiên trong lòng xác định.

"Sư Tỷ."

Sở Hỏa La nén giận, khom người hành lễ.

"Ừ."

Sở Hạt Nhi lãnh đạm ừ một tiếng, ánh mắt khẽ quét qua người Trầm Chấn Y, có ý khác nhìn nhìn chân hắn , khóe miệng hơi hơi co rúm.

Nàng bày ra tư thế của một Sư Tỷ, không nhịn được nói: "Ngươi đã lãng phí 1 mai Kiếm Lệnh để bái nhập Khí Kiếm Sơn Trang, có lẽ phải dụng tâm tu tập Võ Học, không có việc gì lại chạy đến Hậu Sơn Cấm Địa chơi đùa nghịch há lại là việc đúng đắn? Kịp thời cùng ta trở về."

Sở Hỏa La nơm nớp lo sợ trả lời: "Ta sao dám chơi đùa, đến hậu sơn chính là vì hướng Tam Công Tử học kiếm."

"Học kiếm?" Sở Hạt Nhi cười nhạo, "Chính là tối hôm qua ngươi múa mấy chiêu Kiếm Pháp có hoa không quả ? Không được tự thân dạy dỗ, chỉ nhìn một cách đơn thuần Kiếm Chiêu, ngươi có thể nào thể ngộ được sự tinh diệu trong đó? Bị ta một chiêu toàn bộ phá giải, ngươi còn không tỉnh ngộ sao? Chẳng lẽ ngươi thực sự dự định cam chịu, không muốn tính mạng mình?"

Trầm Chấn Y nghe được, nàng cứ liên tục chất vấn, trong giọng nói ẩn hàm uy hiếp, chắc chắn không phải thực tình muốn khuyên Sở Hỏa La sai đường biết quay lại, rõ ràng chính là vì đả kích sự tự tin của đối thủ.

Quả nhiên không hổ là truyền nhân của Liệt Dương Phủ, trước khi động thủ, lại lấy ngôn ngữ động người để khuyên răn. Nếu là Sở Hỏa La tin lời nàng nói là thật, về khí thế liền bị thấp hơn nàng ta một bậc, ngày sau ở trên Lôi Đài giao thủ, tuyệt không thắng lý.

Sở Hỏa La có chút chột dạ, cắn răng nói: "Tam Công Tử truyền lại Kiếm Pháp tuyệt diệu, chỉ là ta học được không tốt. Chờ ta luyện thành tuyệt thế Kiếm Pháp của hắn, hươu chết vào tay ai, không phải không được . . ."

"Vậy sao?"

Sở Hạt Nhi cao ngạo hất cằm lên, liếc xéo Trầm Chấn Y, "Ta cảm thấy lạ đấy, không biết Sư Muội ngươi cấp bách hống hống chạy đến Khí Kiếm Sơn Trang vì cái gì. Ta còn tưởng rằng ngươi thật sự có con át chủ bài để xoay người, không nghĩ đến là bợ đỡ được một tên Phế Nhân."

"Hắn năm đó là Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Khách, bây giờ lại liền đứng đều đứng không nổi. Ngươi nghĩ dựa vào hắn? Mơ mộng hão huyền!"

Nàng trong giọng nói tràn đầy khinh thường.

Vô tội gặp vạ lây - Trầm Chấn Y nhướng mày, nhịn không được cười lên. Từ sau khi chiến đấu cùng với Thoa Y Nhân một trận về sau, lngười trong Khí Kiếm Sơn Trang ngoài sáng trong tối cũng thường có loại lời nói lạnh nhạt, hắn ngược lại là cũng không thèm để ý.

Đối với tâm lý của Sở Hạt Nhi, Trầm Chấn Y cũng có thể suy đoán một hai. Nàng tâm cao khí ngạo, chỉ sợ đã sớm bất mãn Trầm Chấn Y. Gặp hắn bị phế, liền không khách khí chút nào bỏ đá xuống giếng, ngôn từ như đao.

Sở Hỏa La lại mặt trướng đến đỏ bừng, quát to: "Không được vô lễ với Trầm Tam Công Tử! Kiếm Pháp Thông Huyền của hắn, há là ngươi có thể vọng thêm ước đoán?"

Nàng từ nhỏ đối Trầm Tam Công Tử kính như Thần Minh, càng mang theo ước mơ thiếu nữ.

Lần này đến Khí Kiếm Sơn Trang, tất nhiên là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, nhưng Sở Hỏa La trong lòng vẫn là ôm lấy huyễn tưởng.

Tận mắt nhìn thấy thời điểm Trầm Chấn Y ngồi ở xe lăn, nước mắt Sở Hỏa La đều cơ hồ muốn rớt xuống. Nàng biết rõ không có tác dụng gì, vẫn còn quấn lấy Trầm Chấn Y học kiếm, trong lòng luôn có 1 loại tình cảm vi diệu đang tác quái.

Bây giờ nghe được Sở Hạt Nhi vũ nhục Trầm Chấn Y, Sở Hỏa La chỉ cảm thấy trong lòng đau nhói, dè chừng sờ hãi đối với Sở Hạt Nhi ngày thường đều không còn, cao giọng bác bỏ.

Lông mày Sở Hạt Nhi nhíu lại, cười lạnh nói: "Vì một tên nam nhân, ngươi ngược lại là tính tình tăng trưởng a. Nếu là một năm trước, ta ngay cả ở trước mặt Tam Công Tử lớn tiếng nói chuyện đều không dám. Đáng tiếc xưa đâu bằng nay, ta lại muốn vô lễ, các ngươi lại có thể như thế nào?"

Nàng ngang ngược hướng xe lăn của Trầm Chấn Y đẩy đi, ý muốn đem hắn đẩy ra đường núi. Bên cạnh núi đá gồ ghề nhấp nhô, xe lăn ngã một cái, Trầm Tam Công Tử lại không thể đứng thẳng, khẳng định sẽ rất thảm.

"Không!"

Sở Hỏa La kinh hô một tiếng, bay nhào đến trước mặt Trầm Chấn Y . Hai tay áo phất ra, như là Hỏa Diễm bay vút lên, chính là chiêu thức tinh diệu trong Thần Hoả Quyết

Nàng ngày thường căn bản không dám chủ động cùng Sở Hạt Nhi động thủ, lúc này đầu óc nóng lên, bỗng nhiên quên e ngại.

Sở Hạt Nhi nhìn nàng xuất thủ cũng hơi hơi kinh ngạc, chợt một tiếng cười nhạo, "Với võ công mèo ba chân như ngươi, cũng muốn ngăn ta? Đêm qua ngươi đã bại hoàn toàn, hiện tại nhớ tới võ học của môn phái chúng ta?"

Nàng không lùi mà tiến tới, tay phải đánh ra, mang theo một cỗ chưởng lực nóng bỏng, không lưu tình chút nào.

Sở Hỏa La ngăn cản không nổi, thân thể nhoáng một cái, chỉ cảm thấy trong ngực khí tức nghịch xông, thấy Sư Tỷ ra đòn thật mạnh. Nếu là ngày thường nàng đã sớm tìm cơ hội chạy trối chết, nhưng giờ phút này sau lưng liền là Trầm Chấn Y, sao có thể nào tránh lui?

Mặc dù Sở Hạt Nhi không đến mức ở Khí Kiếm Sơn Trang sát thương Trầm Chấn Y, nhưng nàng chỉ cần đem xe lăn lật tung, với tính tình cao ngạo của Trầm Tam Công Tử lại làm sao chịu nổi?

Nghĩ đến đây, Sở Hỏa La cắn răng một cái, nhắm mắt lại. Sử xuất cũng không thuần thục "Viêm Hỏa Thái Cực", muốn kháng lại chưởng lực của Sở Hạt Nhi.

"Nếu ngươi đã muốn chết, ta liền thành toàn ngươi!"

__________

Cầu Vote, cầu follow :"(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro