26, yêu thương trải trong ánh mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là thất tịch, Bright vốn dĩ muốn hẹn em đi chơi, nhưng đương nhiên với sự cao giá của mình thì phải sau hai tiếng đồng hồ năn nỉ muốn gãy lưỡi thì Win Metawin mới chịu từ bỏ cái lý do 'Thôi em lười lắm' để đứng dậy ra khỏi nhà. Anh cũng tự cảm thấy dạo này sự kiên nhẫn của anh tăng vọt một cách vô cùng đáng kể, nếu như lúc trước chỉ cần nói một lần không đi thì anh sẽ trực tiếp đi một mình. Nhưng có lẽ Win là ngoại lệ duy nhất có thể biến anh từ một casanova trở thành một người chồng mẫu mực cuồng vợ?

Em mặc áo sơ mi, vui vẻ lôi tay anh đi từ hàng đồ ăn này đến hàng đồ ăn khác, mỗi chỗ đều đòi mua, mua rồi lại chỉ ăn một hai miếng, còn lại đều để anh ăn. Win còn cao hứng đến nỗi đòi làm video mukbang ngay tại chợ, bắt anh phải quay cho, hào hứng ngồi nói luyên thuyên trong khi không hề biết anh còn chưa thèm bấm nút quay. Lúc em phát hiện ra giận dỗi không thèm cho nắm tay nữa, anh phải mua kem que dỗ dành một hồi mới chịu thò ra một ngón út bé xíu cưng cưng.

Bright chỉ biết mỉm cười dịu dàng nắm tay em, cùng em băng qua đông đúc người. Mắt vẫn chưa từng rời khỏi cử động của em, dù chỉ một giây. Trong mắt là tràn đầy nhu tình yêu thương, lấp lánh bóng dáng người anh yêu.

Cho dù là dáng vẻ nào của Win đi chăng nữa, anh vẫn cảm thấy trái tim rất rung động.

- Làm gì nhìn em dữ vậy?

Win cắn cá viên, vừa nhai vừa nói, môi chu ra trông cực kì dễ thương.

Họ đang ở cuối phố, cũng chẳng còn ai nữa, Bright tiến đến hôn chụt vào môi em, sau đó cười đến híp cả mắt.

Anh biết Win không thích làm mấy hành động thế này ở bên ngoài, nhưng em không thích không có nghĩa là anh sẽ không làm. Anh muốn chứng minh với cả thế giới này rằng anh yêu em đến nhường nào.

Win cũng chỉ đỏ mặt đánh vào cánh tay anh một cái, may ghê không càu nhàu gì cả.

Gì chứ Win càu nhàu thì là số một luôn, nhưng dạo này không hiểu sao lại rất vào tai, sao cứ thấy như Bright Vachirawit đang cuồng vợ đến nỗi thích hết tất cả những gì thuộc về em người yêu của mình vậy nhỉ?

- Anh này.

Cả hai ngồi ở bên bờ sông, gió thổi làm mái tóc đen bay loạn, che đi gương mặt điển trai của anh.

- Hửm?

- Dù sau này có thế nào, giàu sang hay nghèo khổ, sung sướng hay khó khăn, anh có nguyện yêu em suốt đời không?

Win nhìn lên bầu trời cao, mỉm cười, mắt em tựa như chứa cả dải ngân hà.

- Anh nguyện ý.

Bright xoa đầu em, mắt dịu dàng nhìn ngắm người thương, hỏi nhỏ.

- Sao, muốn cưới rồi à?

- Làm gì có. Thất tịch vui vẻ!

- Ừ, thất tịch vui vẻ, bé ngoan.

*

Bán em ba nghìn thính đã đạt được #1 in brightwin rồi, cảm ơn mọi người đã yêu mến fic nhiều đến thế, nếu không có mọi người thì mình nghĩ mình sẽ drop em nó giữa chừng mất thôi. Mình yêu mọi người nhiều naaa ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro