67: Cuộc chiến trong bóng tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng tối âm u của căn phòng giam, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn trần cũ kỹ hắt xuống những bức tường lạnh lẽo, tạo ra một không gian u ám và đầy ám ảnh. Ket đứng đó, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Dunk, đôi môi mím chặt như đang che giấu một nụ cười quỷ quyệt. Joong, vẫn bị trói vào chiếc ghế giữa phòng, lặng lẽ quan sát cuộc đối thoại của họ mà không thể làm gì.

"Cậu không nên đến đây, Dunk!"

Ket nói, giọng nói của ả như những mũi dao sắc bén lướt qua không gian.

"Cậu đã tự đưa mình vào bẫy"

Dunk nhìn thẳng vào mắt Ket, không hề tỏ ra nao núng.

Ket bật cười khinh bỉ, tiếng cười vang lên lạnh lẽo.

"Cậu nghĩ mình có thể làm gì được tôi sao, Dunk? Cậu chỉ là một kẻ đơn độc, trong khi tôi có cả một đội quân"

Vừa dứt lời, cánh cửa phòng giam bật mở, và một đám sát thủ mặc đồ đen như những bóng ma bất ngờ xông vào. Chúng vây lấy Dunk, ánh mắt lạnh lùng và hung tợn. Mỗi người đều mang trên tay những vũ khí sắc bén, sẵn sàng kết liễu cậu bất cứ lúc nào.

"Đưa Joong đi"

Ket ra lệnh cho một trong những thuộc hạ của mình.

"Chúng ta không còn thời gian để phí phạm ở đây"

Hai tên thuộc hạ lập tức tiến đến chỗ Joong, giải trói và hộ tống hắn ra khỏi căn phòng.

Joong bị ép phải rời đi, nhưng ánh mắt hắn không rời khỏi Dunk, đầy lo lắng và tiếc nuối. Hắn muốn lên tiếng nhưng biết rằng bất cứ điều gì mình nói lúc này cũng chỉ làm cho tình hình tồi tệ hơn.

Ket chuẩn bị rời đi thì quay lại, đôi mắt sắc như dao nhìn Dunk lần cuối.

"Cậu thực sự ngu ngốc, Dunk. Nhưng tôi sẽ cho cậu một cơ hội để sống sót, nếu cậu có thể qua được bọn chúng"

Dunk nghiến răng, cảm giác như máu đang dồn lên não. Cậu biết rằng mình đã bị dồn vào thế cùng, nhưng không còn sự lựa chọn nào khác.

"Chúng ta sẽ xem"

Ket nói với nụ cười nham hiểm trước khi quay người rời đi, tiếng gót giày của ả dội lại trong không gian yên tĩnh, lạnh lẽo.

Khi Ket và Joong đã rời khỏi, căn phòng chỉ còn lại Dunk và đám sát thủ. Chúng từ từ tiến về phía cậu, vũ khí sáng loáng trong tay. Dunk nhanh chóng định hình lại tình hình. Cậu nắm chặt tay, cảm nhận được mồ hôi lạnh đang chảy dọc sống lưng. Nhưng dù trong hoàn cảnh hiểm nguy, trong lòng cậu không hề có ý định từ bỏ.

"Chết tiệt"

Dunk chửi thầm, biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu.

Dunk lao tới, tung một cú đá mạnh vào tên sát thủ đầu tiên, làm hắn ngã nhào xuống sàn. Nhưng không dừng lại ở đó, cậu nhanh chóng xoay người né tránh lưỡi dao từ phía sau, rồi tung một cú đấm mạnh vào bụng tên thứ hai.

Cuộc chiến diễn ra trong không gian hẹp, khiến mỗi đòn tấn công đều trở nên khó khăn hơn. Dunk không có vũ khí, chỉ có kỹ năng và lòng quyết tâm.

Những tên sát thủ tiếp tục tấn công, không hề để cho Dunk một giây phút nghỉ ngơi. Dunk cảm nhận rõ ràng cơn đau từ những vết thương mới chồng chất lên nhau. Nhưng cậu không dừng lại, không được phép dừng lại. Mỗi lần bị đánh ngã, cậu lại cố gắng đứng lên, đôi mắt đầy sự quyết tâm.

Máu nhỏ từng giọt xuống sàn, và căn phòng càng lúc càng chật chội bởi những cú đòn ác liệt. Dunk, với sức mạnh còn lại, dùng hết sức lực hạ gục tên sát thủ cuối cùng. Cậu ngã quỵ xuống, hơi thở nặng nhọc, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực. Dunk biết rằng Joong đang đợi mình, và cậu không thể bỏ cuộc ngay lúc này.

"Có tôi ở đây, cô muốn mang Joong đi sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro