ban long chi gioi11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 11: CHÚNG THẦN MỘ ĐỊA

Chương 1: Đế quốc thành lập

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả: giangjc

Nguồn: hoanguyettaodan.org

Lâm Lôi, Bối Bối cùng đưa mắt nhìn nhau một cái, Lâm Lôi vẫn còn nhớ rõ lúc trước Bối Bối đã từng nói, sau khi nó sinh ra được không lâu, khi đó Bối Bối vẫn còn chưa mở mắt, có một giọng nói vô cùng thân thiết đã nói với nó rằng... nó là thành viên của gia tộc Bối Lỗ Đặc.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân ư?"" Bối Bối lên tiếng hỏi, "Được, ta đi với các người."

Lâm Lôi nhìn sang phía Bối Bối, đôi mắt nhỏ đáng yêu của nó lúc này đã phảng phất có nét trịnh trọng cùng... kích động. Bối Bối vẫn chưa biết thân thế của chính mình, bởi khi mắt nó mở ra thì chung quanh không còn ma thú họ chuột nào hết.

Bối Bối vốn vẫn luôn hoài nghi giọng nói thân thiết kia liệu có phải là của mẫu thân nó hay không.

Đáng tiếc, nó chưa từng được thấy. Bằng chứng duy nhất còn lại chính là 3 chữ Bối Lỗ Đặc kia.

Tử kim thử vương Cáp Lý nhếch miệng cười đáp: "Các người thôi ngay cái bộ dạng chia tay ấy đi, phụ thân đại nhân người mời Bối Bối tới, dám chắc không phải là chuyện xấu đâu." Nói xong Cáp Lý quay sang Bối Bối. "Bối Bối, chúng ta cùng đi thôi." 2 tử kim thử vương kia cũng nhìn sang phía Bối Bối.

Bối Bối lúc này cũng bay lên.

"Lần này Bối Bối tới Hắc Ám chi sâm, phỏng chừng sẽ phải mất một thời gian khá dài, các ngươi chớ nên sốt ruột." Tử kim thử vương lão tam Cáp Duy nói.

Lâm Lôi gật gật đầu, quay sang Bối Bối nhắc nhở: "Bối Bối, nếu có chuyện gì quan trọng thì cứ trực tiếp nói cho ta biết." Lâm Lôi và Bối Bối có thể dùng linh hồn truyền âm trao đổi từ khoảng cách rất xa, từ giữa Hắc Ám chi sâm bình thường đều có thể dùng linh hồn liên lạc với nhau được.

"Biết rồi, lão đại." Bối Bối nhếch miệng cười động viên Lâm Lôi.

Thân thế mờ mịt khiến Bối Bối vẫn luôn canh cánh ở trong lòng, lúc này đã có thể biết rõ được thân phận thực sự của mình, Bối Bối đương nhiên sẽ không hề do dự.

Ngoài trời tuyết trắng bay cuốn theo chiều gió, bên trong cung đình, một đám người đang thảo luận vô cùng sôi nổi.

"Hóa ra vị vương giả thần bí nhất tại Hắc Ám chi sâm lại có tên là Bố Lỗ Đặc đại nhân." Lệ Bối Tạp kinh hãi, người mạnh nhất trong số ngũ đại Thần cấp cường giả đích xác là khiến cho mọi người phải kính ngưỡng. Thực lực của Thần vực vượt xa Thánh vực.

Như lúc trước Thi Đặc Lặc khi đứng trước Hi Tắc, ngay cả khả năng nhúc nhích cũng đều không có.

"Phụ thân." Đôi mắt có thần trong sáng không pha lẫn một tia tạp chất của Thái Lặc nhìn Lâm Lôi, "Bối Lỗ Đặc kia có lợi hại không? So với phụ thân người thì lợi hại như thế nào?"

Đám Lâm Lôi, Ốc Đốn cùng bật cười.

Trong mắt lũ trẻ, Lâm Lôi chính là vô địch.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân..." Lâm Lôi ngước nhìn về phương bắc, tựa hồ như đang trông thấy vị cường giả tại Hắc Ám chi sâm đang đứng trên chóp đỉnh của Ngọc Lan đại lục, "Theo như lời của 3 vị tử kim thử vương nói thì Bối Lỗ Đặc đại nhân này chính là Thần cấp cường giả đáng sợ nhất tại Ngọc Lan đại lục."

Lâm Lôi vuốt ve mái đầu Thái Lặc, âu yếm: "Thái Lặc, phụ thân ngươi còn chưa đủ thực lực để khiêu chiến với ông ta."

"Vậy thì sau này phụ thân nhất định sẽ vượt qua ông ta." Thái Lặc quả quyết, "Phụ thân ta chính là thiên tài vĩ đại nhất đại lục, là Long huyết chiến sĩ mạnh nhất trong lịch sử."

"Ha ha..." Lâm Lôi không trả lời, chỉ bật cười.

Hắn nhìn Ốc Đốn nhắc nhở: "Ốc Đốn, ta ngày mai sẽ chuẩn bị tiến vào mật thất để tiến hành tu luyện, nên lúc Ba Lỗ Khắc đế quốc thành lập, ta cũng sẽ không tới nữa." Mật thất dưới lòng đất kia chính là vi hình vị diện mật thất tại trung tâm của quáng mạch Ma tinh thạch.

"Ca, người không tới dự sao?" Ốc Đốn giật cả mình.

Đế quốc thành lập, đó chính là chuyện đại sự.

"Thôi bỏ đi." Lâm Lôi quay sang phía Địch Lỵ Á. Tốc độ tu luyện Ma pháp lực, Tinh thần lực của Địch Lỵ Á thực sự nhanh đến nỗi xưa nay chưa từng có. Hiện đã rất nhanh đạt tới hậu kỳ của cửu cấp đại ma đạo. Loại tốc độ đáng sợ này ngay đến Lâm Lôi cũng còn phải phát sợ.

Địch Lỵ Á đứng đối diện chẳng hề nói một tiếng nào.

"Địch Lỵ Á, ta đoán rằng ngày đế quốc thành lập, Ngọc Lan đế quốc nhất định sẽ cử sứ giả tới đây. Nàng có thể sẽ gặp lại được cha mẹ cùng với những người khác, nên trước tiên hãy cứ ở lại vương cung mà đợi."

"Hứ." Trong đầu Địch Lỵ Á không khỏi hiện ra hình ảnh của cha mẹ mình.

Chuyện lúc trước khi rời bỏ gia tộc để đến đây thì chẳng cần phải nói, có điều hơn 12 năm đã trôi qua, gia tộc cũng sớm nối lại quan hệ tốt đẹp với Địch Lỵ Á. Chỉ là bởi vì khoảng cách quá xa, số lần gặp mặt là cực kỳ ít.

Đến khi đế quốc thành lập, cha mẹ nàng cũng hẳn là sẽ tới.

Lâm Lôi tiếp tục dặn dò: "Địch Lỵ Á, mật thất ở dưới lòng đất cao chừng mười thước, ta đã đem phân tách thành 2 tầng rồi, chờ nàng xong việc rồi thì hãy tới tìm ta, đến lúc đó ta giúp nàng tiến vào mật thất, nàng sẽ cùng tu luyện với ta. Ta đoán rằng chẳng đến mấy năm, nàng sẽ đạt đến cảnh giới Thánh ma đạo còn trước cả ta nữa." Lâm Lôi cảm thán.

Trong mắt Địch Lỵ Á tức thì ánh lên nét vui mừng.

Lâm Lôi mà tu luyện không biết là sẽ phải hao phí mất bao lâu. Địch Lỵ Á đương nhiên là muốn được ở cạnh Lâm Lôi.

"Ừ, đến lúc đó thiếp nhất định sẽ tới tìm chàng." Địch Lỵ Á liền đáp. Ma tinh thạch quáng mạch sau đợt đại chiến, toàn bộ Ma tinh thạch quáng mạch liền lập tức được khẩn trương khai thác với quy mô lớn trên diện rộng, chỉ trong vòng có hơn 1 tháng ngắn ngủi, đám Ma tinh thạch quáng mạch đã bị đào bới tới hơn 6, 7 phần rồi. Hiện tại chỉ còn một lượng nhỏ quáng thạch để khai thác mà thôi.

Đương nhiên, xung quanh cánh cửa nọ cũng được xây dựng thành một tòa kiến trúc lớn.

Lâm Lôi đang bước trên lối đi của tòa kiến trúc, khai mở một phiến cửa đá rồi dễ dàng tiến tới trước cánh cửa của một vị diện thần bí.Bên ngoài thân thể Lâm Lôi lập tức hiện ra một tầng thâm thanh sắc đấu khí, đấu khí dựa theo một luật động đặc thù mà tản ra mênh mông, đoạn hắn bắt đầu tiến vào bên trong cánh cửa đó.

"Xùy xùy--"

Kình khí như những lưỡi đao sắc nhọn vây lấy Lâm Lôi, song đều bị mạch động phòng ngự bên ngoài thân của hắn chặn lại.

Tiến vào trong vi hình vị diện, Lâm Lôi cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác khoan khoái, Địa, Hỏa, Thủy, Phong... các loại năng lượng nguyên tố đều có mật độ cao ở ngay bên cạnh, ngay cả đại địa mạch động cũng rất rõ ràng... Có thể thấy rõ được đủ mọi màu sắc không gian lưu chuyển ở bên ngoài.

"Ta đã đạt tới cảnh giới 256 trọng từ rất lâu rồi, hy vọng lúc này đây có thể thực sự đột phá." Lâm Lôi lúc này khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lẳng lặng nghiên cứu và lĩnh ngộ.

Lần lĩnh ngộ trước của Lâm Lôi chính là lần Lâm Lôi nhận ra rằng bản thân đã đạt tới 256 trọng cảnh giới. Mặt khác có thể tu luyện thông qua một đạo ba động, đã đem Đại địa mạch động áo nghĩa lý giải xong. Vậy mà khi bước trên con đường này, hắn vẫn còn cảm thấy rất mơ hồ.

Bên trong vi hình vị diện này, căn bản không thể cảm giác được thời gian trôi qua.

Lâm Lôi bắt đầu lặng yên tu luyện. Ngọc Lan tiết lần này so với những kỳ Ngọc Lan tiết trong lịch sử càng thêm đặc biệt vì... Ngọc Lan tiết lần này, Ba Lỗ Khắc đế quốc chính thức được thành lập.

Hiện tại Ba Lỗ Khắc thành đã càng thêm phần náo nhiệt. Người từ bên ngoài tới đã tràn ngập Ba Lỗ Khắc thành rồi.

Hơn mười gã hộ vệ đang bảo vệ một cỗ xe song mã lớn băng băng tiến vào ngã tư đường tại Ba Lỗ Khắc thành. Chỉ tính riêng việc mỗi gã hộ vệ đều đã vượt ngũ cấp thì có thể thấy người bên trong xe ngựa này không phải là người tầm thường. Qua một lúc lâu, đoàn người này đã tới một tòa tửu điếm.

Đám hộ vệ tất cả đều xuống ngựa.

"Phu nhân, đã đến tửu điếm rồi." Gã phu xe cung kính ghé sát vào xe ngựa nói.

"Ta biết rồi." Một giọng nói từ tốn từ bên trong xe ngựa truyền ra. Chỉ thấy một cánh tay trắng nõn như ngọc đẩy cửa xe rồi nhẹ nhàng bước xuống xe ngựa. Vị quý phụ phu nhân bên trong vận tử y, bên ngoài khoác áo ngắn màu đen, nếu Lâm Lôi mà có ở đây thì nhấtđịnh sẽ nhận ra, nàng chính là Ngải Lệ Tư!

Khoảng cách từ ngày tận thế tới giờ cũng phải đến hai mươi ba năm rồi.

Năm đó Ngải Lệ Tư tuổi vẫn còn trẻ, hai mươi ba năm qua đi, hiện tại cũng đã phảng phất khí chất của một quý phụ phu nhân ưu nhã.

"Hai mươi ba năm rồi." Ngải Lệ Tư nhìn tòa thành này, trong lòng cảm khái vô vàn. Nàng biết tên của tòa thành này chính là - Ba Lỗ Khắc thành. Tên của tòa thành này là do Lâm Lôi đặt tên, đệ ngũ đại đế quốc của Ngọc Lan đại lục sau 2 ngày nữa cũng sẽ được chính thức thành lập.

Tên gọi cũng là Ba Lỗ Khắc đế quốc.

"Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc" Ngải Lệ Tư miệng khẽ gọi tên Lâm Lôi.

Năm đó khi nhóm người của nàng và Tạp Lam tại Ma Thú sơn mạch gặp phải nguy cơ, bỗng nhiên Lâm Lôi lao tới cứu. Hồi ấy, Lâm Lôi mới chỉ là một thiếu niên có tiềm lực, nàng là một thiếu nữ xinh đẹp vô ưu vô lo, trong khi Tạp Lam thì là một người thừa kế đại quý tộc.

Sau hai mươi ba năm ấy...

Lâm Lôi đã đạt đến một địa vị khiến cho nàng không thể nào với tới được.

Ngải Lệ Tư trong lòng vẫn luôn cảm kích Lâm Lôi, năm đó ngày tận thế ập xuống, chính là Lâm Lôi đã đem nàng giao phó cho Mại Á quán trưởng. Mại Á quán trưởng vì nể mặt Lâm Lôi mà đã dẫn theo nàng và La Lâm. Trên đường chạy trốn, ông ta đối xử với 2 cô bé cũng rất tốt.

Sau đó, Ngải Lệ Tư cùng La Lâm lại trở thành con nuôi của Mại Á quán trưởng.

Sau đó, Ngải Lệ Tư tham gia hỗ trợ nghiệp vụ quản lý kinh doanh của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, trong khi La Lâm thì không có được sự am hiểu đối với lĩnh vực kinh doanh. Trái lại... Ngải Lệ Tư dường như rất thông thạo việc quản lý hội quán, Mại Á quán trưởng cũng dần dần chuyển giao quyền cho nàng, lúc này ông ta để nàng tới Ba Lỗ Khắc thành.

Mục đích chính là... tại Ba Lỗ Khắc thành cũng xây dựng một tòa Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán!

Bình thường, tại mỗi một siêu đại thành trì đều có Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán. Ba Lỗ Khắc thành sau này cũng sẽ trở thành trung tâm của Ba Lỗ Khắc đế quốc (Hỗn loạn chi lĩnh), đương nhiên là cần phải lập ra Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán.

"Phu nhân?" Hộ vệ ở bên cạnh cung kính khẽ nhắc nhở: "Bên ngoài tuyết rơi dày lắm."

"Ồ."

Ngải Lệ Tư lúc này mới từ trong hồi ức tỉnh lại, lập tức lạnh nhạt cười, "Đi thôi." Ngải Lệ Tư dưới sự bảo vệ của đám hộ vệ tiến vào tửu điếm. Đám hộ vệ phía sau đối với Ngải Lệ Tư vô cùng tôn kính, bọn họ cũng biết chồng của Ngải Lệ Tư đã bỏ mạng trong ngày tận thế.

Song tất cả trong lòng đều nghi hoặc......

Tại sao Ngải Lệ Tư vẫn không hề tái giá?

Ngày Ba Lỗ Khắc đế quốc thành lập.

Ngày này các quốc sứ tiết đều tới, Ba Lỗ Khắc thành cũng rất nhộn nhịp, song... tại Ngọc Lan đại lục, không ít những cường giả tiềm tu cũng có sự rục rịch, bởi họ bắt đầu nhận được mệnh lệnh truyền tới từ Thần cấp cường giả.

Tại ngoại thành của Áo Bố Lai Ân đế quốc, trên Vũ Thần sơn.

"Cung nghênh sư phụ." Gần 20 Thánh vực cường giả cung kính đứng ở một bên, trong khi Vũ Thần Áo Bố Lai Ân với mái tóc màu đỏ phiêu dật như đao đang từ trên núi dần hạ xuống.

Vũ Thần Áo Bố Lai Ân khẽ gật đầu, rồi lập tức hạ lệnh: "Tạp Tư La Đặc."

Tạp Tư La Đặc lập tức bước lên nhận lệnh của Vũ Thần, Vũ Thần từ tốn nói: "Ngươi lập tức xuất phát tới Hỗn loạn chi lĩnh, thông báo với Lâm Lôi, vào ngày mùng 3 tháng 3 năm sau tới Vũ Thần sơn tụ tập."

"Vâng, thưa sư phụ." Tạp Tư La Đặc lập tức tuân lệnh.

"Lan Khoa." Vũ Thần vừa mở miệng, đệ tử Lan Khoa của ông ta lập tức bước lên, Vũ Thần hạ lệnh: "Ngươi xuất phát tới tiểu đảo của Khẳng Phạm Đức ở bắc hải, cũng báo với Khẳng Phạm Đức ngày 3 tháng 3 năm sau tới Vũ Thần sơn chúng ta tụ tập."

"Vâng, thưa sư phụ." Lan Khoa cũng lập tức tuân mệnh.

Vũ Thần vừa nhìn vừa mở miệng: "Khải Ni Ân." Khải Ni Ân cũng lập tức tiến lên một bước, Vũ Thần tiếp tục nói: "Ngươi xuất phát tới..."

Một hơi liên tục an bài 12 gã đệ tử, còn thì giữ lại 10 đệ tử trong số đó. 10 người ở lại này chính là những kẻ có thực lực mạnh nhất trong đám đệ tử của Vũ Thần, trong đó bao gồm cả đệ nhất thân truyền đệ tử Pháp Ân.

"Mười người các ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, ta không hy vọng các người cũng giống như 3 sư huynh bọn họ." Vũ Thần đạm mạc nói.

"Vâng, thưa sư phụ!"

Mười người này cùng cung kính vâng lệnh, bọn họ đều biết ý lão sư muốn nói gì.

"Nếu sợ chết, các người có thể từ bỏ, số Thánh vực cường giả muốn có cơ hội này rất nhiều." Vũ Thần thản nhiên nói, đoạn lập tức nhìn thoáng qua 10 gã đệ tử, nhìn thần sắc bọn họ, lúc này ông ta mới hài lòng gật gật đầu, rồi trực tiếp rời đi.

Trong một gian đại sảnh dưới mật thất trong lòng đất, Tạp Tư La Đặc ngồi xuống, hắn đã phải bay mất một hồi lâu, vừa từ Ba Lỗ Khắc thành, gặp Ba Khắc rồi mới tới được đây. Vốn Tạp Tư La Đặc cứ tưởng rằng Lâm Lôi sống ở Hắc Ô sơn.

"Tạp Tư La Đặc, ngươi tạm thời cứ ngồi ở đây một lát, ta đi thông báo cho Lâm Lôi." Ba Khắc mỉm cười bảo.

"Được rồi." Tạp Tư La Đặc rất là khách khí.

Ba Khắc lập tức rời khỏi đại sảnh, hắn chỉ vài bước chân đã dễ dàng tiến tới cánh cửa thần bí nọ. Tạp Tư La Đặc cũng rất tuân theo quy củ, không hề dùng Tinh thần lực do thám. Dù sao Ba Khắc cũng là Thánh vực cường giả, có thể dễ dàng nhận ra Linh hồn lực của y.

Tới trước cánh cửa nọ.

Cứ từng bước một, Ba Khắc đã tiến vào trong vi hình vị diện.

(Hết chương 1)

Quyển XI: CHÚNG THẦN MỘ ĐỊA

Chương 2: Đột phá

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả: giangjc

Nguồn: hoanguyettaodan.org

Vi hình vị diện mật thất tổng cộng chia làm hai tầng, ở trên là một tầng, dưới là một tầng nữa, giữa hai tầng có một khoảng ngăn cách. Lúc này Lâm Lôi đang đại tu luyện ở tầng trên còn ở tầng phía dưới thì Địch Lý Á cũng đang tu luyện.

Địch Lý Á tu luyện xong mở to mắt. Lần đầu nhìn khoảng không gian loạn lưu ngăn cách giữa hai tầng, Địch Lý Á lúc đầu rất kinh ngạc, giờ đây đã bớt ngạc nhiên.

Ngẩng đầu nhìn xuyên qua thông đạo, thấy thân ảnh của Lâm Lôi đang khoanh chân ngồi tu luyện, tâm linh Địch Lý Á cảm thấy vô cùng bình yên, trên mặt nàng lộ ra nụ cười điềm tĩnh, rồi hoàn toàn nhắm mắt, tiếp tục đắm chìm trong sự huyền ảo của đại dương ma pháp.

"Đông! Đông!"

Đại địa mạch đông có tiết tấu thật kỳ lạ, lúc thì tựa như bôn lôi, lúc lại như nước chảy quá tâm điền, bên trong lại hàm chứa nhiều ảo diệu, trong lòng Lâm Lôi đã rõ ràng, 256 trọng lần lượt hiện lên trong đầu hắn.

Đại địa mạch động huyền ảo đều nằm trong 256 trọng này. Đó chính là nguyên tự thiên địa của Đại địa mạch động, thật ra bên trong mỗi trọng ba động đều ẩn chứa tất cả sự huyền ảo của Đại địa mạch động.

Lâm Lôi khổ tu gần hai mươi năm mới từ đệ nhất trọng cảnh giới đạt tới đệ 256 trọng cảnh giới.

"Đạt đến 256 trọng cảnh giới mới có thể miễn cưỡng hiểu được sự huyền ảo của Đại địa mạch động. Bây giờ nếu muốn giảm bớt ba động (làn sóng) thì phải đem cả sự huyền ảo của Đại địa mạch động ẩn chứa trong đó." Trong đầu Lâm Lôi không ngừng thôi diễn, các diễn biến như lưu tinh hiện lên.

Không đúng !

Không được!

Tất cả cũng đều là sai!

Vô số diễn biến tu luyện hiện lên trong óc, bị Lâm Lôi không ngừng phủ quyết, lúc này tốc độ thôi diễn của Lâm Lôi không ngừng gia tăng. Kỳ thật cũng có phương pháp tu luyện để Lâm Lôi tiến bộ, nhưng hắn biết đó không phải con đường chính xác.

"Không đúng, không đúng!" Trên trán Lâm Lôi không ngừng lộ mồ hôi hột, nhưng không có cảm giác gì.

Cũng không biết bao lâu và cũng không biết phủ quyết bao nhiêu khả năng.

Đột nhiên.

Khoanh chân ngồi, mi mắt hơi động, đột nhiên thân hình Lâm Lôi đứng lên, vừa động Hắc ngọc trọng kiếm đã xuất hiện trong tay. Lâm Lôi vừa nhắm mắt vừa huy vũ Hắc ngọc trọng kiếm, hắn hoàn toàn không có thi triển Đại địa áo nghĩa.

"Đông!" Phảng phất một đạo chấn động vang lên trong tâm.

"Đúng! Là thế này" Lâm Lôi mở to mắt lộ vẻ kinh hãi.

Vừa rồi trong chốc lát Lâm Lôi đã sử dụng đệ nhất trọng và đệ nhị trọng Đại địa áo nghĩa, dung hợp làm một. "Hai trọng dung hợp làm một!" Trong mắt Lâm Lôi hiện lên vẻ kích động vui mừng. "Đúng, từng bước từng bước một hy vọng không lâu có thể tương 256 trọng dung hợp làm một... trước tiên dung hợp hai trọng làm một, toàn bộ tách ra rồi dung hợp."

Đệ nhất trọng và đệ nhị trọng dung hợp làm một.

Đệ tam trọng và đệ tứ trọng dung hợp làm một.

.....

Đệ 255 trọng và 256 trọng dung hợp làm một.

Cuối cùng hoàn toàn có thể đem 256 trọng chấn động giảm thiểu thành 128 trọng.

Tách ra để nghiên cứu dễ dàng hơn, còn vừa rồi Lâm Lôi đã đem đệ nhất trọng và đệ nhị trọng dung hợp làm một.

"Đúng, chắc chắn là đúng!" Trong lòng Lâm Lôi rất tự tin với lộ đạo này: "Đại địa mạch động tu luyện chung cực chính là đem 256 trọng này dung hợp làm một... hai trọng đã dám chắc dung hợp được, nhưng cũng chút khó khăn."

Đệ nhất và đệ nhị trọng dung hợp thành công nên Lâm Lôi rất tin tưởng vào điều này.

Một đạo chấn động ẩn chứa Đại địa áo nghĩa không giống nhau, mỗi một lần dung hợp Lâm Lôi lại phải hao phí tâm lực không ngừng thôi diễn, tính toán.

"Lâm Lôi đại nhân!" Lâm Lôi đang đắm chìm trong thôi diễn đột nhiên nghe đựoc âm thanh quen thuộc.

Lâm Lôi mở to mắt, đúng là Ba Khắc. Mà ở tầng dưới tu luyện Địch Lý Á cũng tỉnh lại trực tiếp nhảy lên trên, dù sao khoảng cách giữa hai tầng chỉ có hơn hai thước, tự nhiên Địch Lý Á có thể dễ dàng đi lên.

"Ba Khắc ngươi thế nào rồi" Địch Lý Á cười hỏi

Lâm Lôi lúc này mới để cho đầu óc thảnh thơi sau hồi lâu thôi diễn, thí nghiệm. Hôm nay Lâm Lôi vừa đã đem đệ tam đệ tứ trọng dung hợp làm một, giờ đây chính làm muốn từng bước từng bước... cho đến khi đệ 255 và 256 trọng dung hợp với nhau.

Đến lúc đó Đại địa áo nghĩa 256 trọng sẽ biến thành Đại địa áo nghĩa 128 trọng. Lúc đó thực lực của Lâm Lôi đoán chừng có thể tăng thêm mấy lần.

"Hai trọng dung hợp làm một đã khó như vậy rồi, đợi đến khi dung hợp từ 128 trọng xuống 64 trọng còn khó hơn nhiều."

Loại dung hợp này có thể hiểu đơn giản như nhét đồ vật vào trong rương, bốn cái rương, rồi còn hai cái và cuối cùng là nhét hoàn toàn vào một cái rương. Mặc dù tương đối khó nhưng có thể thành công.

Nếu bốn cái rương, nhét vào trong hai cái rương, khó khăn là một thì khi nhét hai cái rưong đó vào trong một cái rương thì khó khăn hơn gấp mười lần. Độ khó khăn ngày càng gia tăng.

Loại này không chỉ khổ tu là được, Đại địa mạch động thâm tầng thứ lĩnh ngộ thôi diễn được cũng là một quá trình lĩnh ngộ.

"Ba Khắc, có chuyện gì vậy?" Lâm Lôi dò hỏi.

"Lâm Lôi đại nhân, Tạp Tư La Đặc của Vũ Thần môn đang ở bên ngoài, hắn phụng mệnh Vũ Thần đến gặp ngài." Ba Khắc nói.

Vừa nghe đến Vũ Thần Lâm Lôi không khỏi nhướng mày: "Đi, chúng ta đi xem thế nào."

Lâm Lôi xuất thủ khoác lên người Địch Lý Á mênh mông thanh sắc đấu khí bao trùm toàn thân, dựa theo tiết tấu ba động kỳ lạ dựng lên.

" Xuy, xuy!"

Đóng cửa phiến môn lại, đám người Lâm Lôi lập tức từ mật thất đi lên phòng khách. Tạp Tư La Đặc cũng không có chút nào nóng vội, nhắm mắt tĩnh chờ, nghe được tiếng bước chân Tạp Tư La Đặc mở to mắt đồng thời đứng lên.

Liếc mắt thấy Lâm Lôi, Tạp Tư La Đặc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, đồng thời trong lòng thất kinh: "Lâm Lôi so với lúc trước nội liễm hơn, thảo nào mà ngay cả đại sư huynh cũng nói Lâm Lôi có thể so được với hắn."

"Tạp Tư La Đặc! Đã lâu không gặp, ngồi đi." Lâm Lôi mỉm cười, sau đó cũng ngồi xuống.

Tạp Tư La Đặc trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo: "Mấy năm không gặp, ta không có thay đổi gì. Lâm Lôi ngươi thật là tiến nhanh, thê tử cũng có, còn có cả hai hài tử, tại Ba Lỗ Khắc thành ta đã gặp rồi, đặc biệt hài tử Thái Lặc rất đáng yêu."

Nghe người khác khen ngợi hài tử của mình đương nhiên Lâm Lôi rất cao hứng. Địch Lý Á cũng cười: "Tạp Tư La Đặc tiên sinh, ngươi đến đây là vì...?"

Tạp Tư La Đặc tiên sinh cả cười: "Ta lần này phụng mệnh sư phụ, mang tới một tin tức cho ngươi."

"Tin tức gì vậy? Lâm Lôi nghi hoặc.

"Sang năm, mùng ba tháng ba ngươi phải tới Vũ Thần sơn." Tạp Tư La Đặc nhắc nhở.

Lâm Lôi, Ba Khắc, Địch Lý Á nhìn lẫn nhau, trong lòng rất nghi hoặc. Lâm Lôi mở miệng hỏi: "Tạp Tư La Đặc, ngươi có thể nói cho ta biết mồng ba tháng ba sang năm tới Vũ Thần sơn có chuyện gì không?"

"Chuyện này..." Tạp Tư La Đặc trầm ngâm trong chốc lát.

"Có phải... liên quan đến cái bí mật kia." Lâm Lôi dò hỏi.

Tạp Tư La Đặc gật đầu, Lâm Lôi không khỏi giật mình. Lúc trước Vũ Thần có nói cho Lâm Lôi hay bên trong Ngọc Lan đại lục có Chúng thần mộ địa, nơi chúng thần chết đi lưu lại dị bảo... là Thần cách.

"Có thể nói rõ ràng một chút không?" Lâm Lôi hỏi, rồi giải thích thêm: "Ba Khắc hắn cũng là Thánh vực cao thủ, thê tử ta cũng là Cửu cấp Đại ma đạo không cần phải che dấu."

"Được rồi!"

Tạp Tư La Đặc trầm ngâm trong chốc lát rồi gật đầu: "Lúc trước sư phụ có nói với ngươi, chuẩn bị mười tám mười chín người tới Chúng thần mộ địa. Lúc trước sư phụ và mười vị sư huynh của ta đã nói chuyện với nhau, mười vị sư huynh này tu luyện cũng đã hơn ba ngàn năm."

"Chúng thần mộ địa?" Ba Khắc và Địch Lý Á kinh hô.

Lúc trước Lâm Lôi có nói qua chuyện này với Địch Lý Á, dù sao hai người cũng là vợ chồng, Lâm Lôi sao có thể dấu thê tử của mình.

"Ý ngươi là Vũ Thần môn các ngươi xuất ra mười người tới Chúng thần mộ địa." Lâm Lôi dò hỏi.

"Dù sao ngươi sang năm cũng sẽ biết. Ta cũng không cần giấu diếm. Chúng ta Vũ Thần môn, đích xác là sẽ phái ra mười thân truyền đệ tử." Tạp Tư La Đặc trịnh trọng: "Nhưng mà Lâm Lôi à, tiến vào Chúng thần mộ địa vô cùng nguy hiểm, nếu không phải có thực lực cường đại thì khó mà sống sót."

"A!" Lâm Lôi nhướng mày có chút nghi hoặc.

Tạp Tư La Đặc giải thích: "Sư phụ chỉ lựa chọn là mười vị sư huynh lợi hại nhất nên ngươi có thể đoán được là thế nào rồi. Ngươi nên biết ở Chúng thần mộ địa, cường giả cấp Thánh vực thông thường đều là chỉ có chết, chỉ có cấp bậc nhất định mới có hy vọng bảo vệ tính mạng."

"Cho dù thực lực có mạnh nếu vận khí không tốt thì cũng bỏ mạng." Tạp Tư La Đặc cười khổ nói: "Vũ Thần môn chúng ta, lúc trước cũng có mấy cường giả có thực lực mạnh nhưng cũng đã chết, như tam sư huynh của ta thực lực năm đó so với đại sư huynh không có khác biệt lắm nhưng vẫn chết tại Chúng thần mộ địa."

Lâm Lôi gật đầu, Vũ Thần môn đến Chúng thần mộ địa mấy lần nên có kinh nghiệm.

"Rất nguy hiểm?" Địch Lý Á không an tâm hỏi, bởi nàng đoán chừng Lâm Lôi rất muốn tới nơi này.

Tạp Tư La Đặc gật đầu trịnh trọng đáp:

"Theo như lời sư phụ nói, tại Chúng thần mộ địa dù có thực lực nhưng tự ý hành động, đừng nói là Thánh vực cường giả, có mạnh như sư phụ cũng vẫn có thể chết. Cho nên tại Chúng thần mộ địa một là phải có thực lực, hai là phải cẩn thận... cũng cần phải có chút vận khí nữa."

Tạp Tư La Đặc đột nhiên nở nụ cười: "Tuy nhiên ta cũng chỉ nghe các sư huynh nói lại, thực sự cũng không rõ lắm. Ta đoán cũng không có nguy hiểm lắm, tỷ như đại sư huynh đã tới Chúng thần mộ địa bốn lần, không phải đều là hoàn hảo trở về sao?"

Lúc này đây Địch Lý Á có chút lo lắng, cầm lấy tay Lâm Lôi. Cảm nhận sự ấm áp của bàn tay mềm mại Địch Lý Á, Lâm Lôi an ủi: "Địch Lý Á, sẽ không có việc gì đâu. Ta sở trường nhất là phòng ngự, tốc độ cũng nhanh, hơn nữa con đường tu luyện này cũng không cần phải thoái lui."

Lâm Lôi đối với Chúng thần mộ địa rất là mong chờ.

Năm ngàn năm trước, đông đạo vị diện cường giả hàng lâm, tứ đại chung cực chiến sĩ đản sanh... rốt cuộc là có nguyên nhân gì?

"Ân!" Địch Lý Á nhu thuận thốt lên.

"Tạp Tư La Đặc ta có thể đi được không?" Ba Khắc lên tiếng: "Người sáng lập A Mạn Đạt gia tộc bất tử chiến sĩ, cũng đã trải qua năm ngàn năm kinh biến, với Chúng thần mộ địa chúng ta cũng muốn đi vào."

"Việc này... rất khó!" Tạp Tư La Đặc lắc đầu đáp: "Mỗi lần tiến vào Chúng thần mộ địa đều có danh sách cố định, danh sách của sư phụ ta tổng cộng có hơn mười sư huynh, ngoài ra còn có 12 tiềm tu giả nữa tổng cộng là 22 người."

Lâm Lôi an ủi: "Ba Khắc đừng vội, đợi ta trở về hãy hỏi!"

Tạp Tư La Đặc cười đứng lên: "Lâm Lôi, tin tức đã nói cho ngươi xong, ta trở về đây." Thấy Lâm Lôi muốn lưu lại, hắn liền nói: "Ta trở về phục mệnh của sư phụ."

"Ta cũng không miễn cưỡng, đợi sang năm tại Vũ Thần sơn tái kiến." Lâm Lôi đứng lên tiễn khách.

Đợi đến khi Tạp Tư La Đặc đi khỏi, Lâm Lôi ba người nghị luận về Chúng thần mộ địa.

"Chúng thần mộ địa phải tới, Thần cách này có thể mình không cần nhưng cấp cho Địch Lý Á hay Ôc Đốn cũng tốt!" Lâm Lôi cười nhẹ nói: "Cho dù không lấy được Thần cách cũng còn có vật phẩm khác, hơn nữa ta có cảm giác... Chúng thần mộ địa này ta nhất định phải tới."

Lâm Lôi cảm giác được có nơi nào đó đang gọi mình.

"A, Bối Bối rốt cục cũng trở về!" Đôi măt Lâm Lôi ngời sáng. Bối bối tới Hắc Ám chi sâm để biết về thân thế, rốt cuộc thân thế của Bối Bối là như thế nào?

(Hết chương 2)

Quyển XI: CHÚNG THẦN MỘ ĐỊA

Chương 3: Bối Bối đích thân thế

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả: giangjc

Nguồn: hoanguyettaodan.org

Bầu trời Hắc Ám chi sâm, một đạo hắc sắc tàn ảnh trong nháy mắt phá không bay đi. Bối Bối, đôi mắt nhỏ hiện lên một tia bi phẫn.

"Nhất định chúng phải chết!" Bối Bối nghiến răng, nhưng vẫn hướng nơi tiềm tu của Lâm Lôi bay tới.

"Hưu!" Rõ ràng là ban ngày, mặc dù có quân đội đứng gác ở bên ngoài nhưng một đạo tàn ảnh chợt loé lên rồi biến mất, trực tiếp tiến vào trong quần thể kiến trúc mật thất. Mấy tên lính bình thường này không phát hiện được có một ma thú đã tiến vào mật thất.

Khách sảnh trong mật thất.

Ba Khắc cũng rời đi, Lâm Lôi cùng Địch Lý Á cũng không tu luyện nữa mà lẳng lặng chờ Bối Bối đến.

"Lão Đại!" Âm thanh vang lên cùng lúc với tiếng khóc, Bối Bối trực tiếp lao vào ngực Lâm Lôi

"Có chuyện gì vậy Bối Bối" Lâm Lôi cùng Địch Lý Á cảm thấy rất giật mình.

Trong lồng ngực Lâm Lôi, Bối Bối ngước đầu lên, thần tình trong đôi mắt nhỏ hướng về Lâm Lôi: "Phụ thân cùng mẫu thân ta đã chết rồi! Ô... Ô..."

Bối Bối đáy lòng vẫn kiên cường không ngờ cuối cùng lại như thế này.

"Có chuyện gì nói rõ ra đi." Lâm Lôi liền nói: "Đừng khóc nữa."

Lâm Lôi trong lòng cảm giác Bối Bối vẫn còn đang tuổi thiếu niên, còn chưa thật sự đạt tới giai đoạn trưởng thành trong quần tộc.

Bối Bối gật đầu đáp: "Ta đã gặp Bối Lỗ Đặc gia gia, Bối Lỗ Đặc gia gia nói cho ta biết phụ thân ta là Phệ thạch thử, mẫu thân ta là Ảnh thử, bọn họ cũng rất lợi hại, đều đạt tới cửu cấp nhưng bị người giết chết. Là bọn hắn giết chết cha mẹ ta."

"Là ai hại chết?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi.

"Tinh không Kiếm thánh Đế Long cùng Địa hệ Thánh ma đạo Lỗ Địch." Bối Bối nghiến răng nói.

Lâm Lôi cả kinh.

Hồi ức chợt quay về năm hắn tám tuổi. Năm ấy phát sinh tại Ô Sơn trấn một trận Thánh vực đại chiến. Lâm Lôi chính là nghe rõ được thanh âm gầm lên với đối phương của bọn họ, một người là Thánh vực chiến sĩ Đế Long, còn người kia là Thánh ma đạo Lỗ Địch.

"Là bọn hắn giết cha mẹ ngươi?" Lâm Lôi trầm ngâm hỏi.

Đúng vậy là lần đại chiến đó, Lâm Lôi vì cứu Ốc Đốn đệ đệ mà máu tươi nhập vào Bàn Long giới chỉ, làm cho Đức Lâm gia gia từ Bàn Long giới chỉ đi ra, sau đó tự mình mới tu luyện trên con đường ma pháp. Mà sau nửa năm tu luyện tại tư gia bị phế mới phát hiện ra Bối Bối.

"Nửa năm... đối với sự phát triển của Bối Bối, bộ dạng của một chú chuột con mới sinh nửa năm thì không sai biệt lắm so với lúc ta phát hiện ra hắn."

Vô luận thời gian thế nào cũng là rất trùng hợp.

Lâm Lôi năm đó vẫn nghi hoặc tại sao hai đại Thánh vực lại chém giết tại Ô Sơn trấn? Hiện giờ nghĩ lại việc này chắc có liên quan đến cha mẹ Bối Bối.

"Bọn họ tại sao lại giết cha mẹ ngươi?" Lâm Lôi hỏi.

Bối Bối nức nở trả lời: "Lão đại, Hắc Ám chi sâm chính là ổ của thử hệ ma thú, trong Ma thú sơn mạch thử hệ ma thú cũng nhiều nhưng không thể bằng Hắc Ám chi sâm."

Lâm Lôi cũng hiểu được thử hệ ma thú này sinh sôi rất nhanh. Chỉ cần có ma thú tụ tập, thông thường sẽ có quần thử tồn tại.

"Dù là không nhiều lắm thì cũng đã có hàng ngàn vạn thử hệ ma thú." Bối Bối nói: "Như vậy Hắc Ám chi sâm chỉ tuỳ tiện xuất ra một bộ phận đã đạt đến con số ức, nhưng ở Ma thú sơn mạch cũng chỉ là ngàn vạn, con số chênh lệch với nhau quá lớn."

Bối Bối tiếp tục: "Tại Ma thú sơn mạch cũng không có Thánh vực thử hệ ma thú, như vậy thủ lĩnh của ngàn vạn thử hệ ma thú kia chính là phụ mẫu ta, một cửu cấp Phệ Thạch thử và một cửu cấp Ảnh thử"

Lâm Lôi và Địch Lý Á cũng đã hiểu được.

Ngàn vạn thử hệ ma thú mới xuất hiện một đôi cửu cấp thử loại ma thú cũng không sai biệt lắm.

"Là Tinh không Kiếm thánh Đế Long cùng Thánh ma đạo Lỗ Địch kia muốn thu phục một ma thú để sử dụng. Tinh không Kiếm thánh Đế Long kia đã phát hiện ra phụ mẫu ta, hắn muốn thu phục họ. Dù sao thì thu phục được bọn họ chính là thu phục được ngàn vạn thử quần." Bối Bối trong mắt lộ vẻ oán hận.

Lâm Lôi cũng minh bạch được ý nghĩ của Đế Long. Ngàn vạn thử hệ ma thú uy lực tuyệt đối vượt quá trăm vạn đại quân. Ví như cửu cấp Hắc long cùng cửu cấp Phệ thạch thử cũng đồng dạng là cửu cấp ma thú nhưng nhiều cường giả sẽ lựa chọn cửu cấp Phệ thạch thử hoặc là cửu cấp Ảnh thử.

"Không may là mẫu thân ta lúc đấy lại đang mang thai." Bối Bối nghiến răng: "Thử vương rất là cao ngạo, phụ thân ta đựa vào lực phòng ngự mạnh mẽ của Phệ thạch thử ngăn trở Tinh không Kiếm thánh Đế Long để mẫu thân ta chạy trốn."

Phệ thạch thử phòng ngự rất đáng sợ, Thánh vực bình thường muốn giết cửu cấp Phệ thạch thử cũng tương đối khó khăn.

"Cha ta là Thử vương, đương nhiên Tinh không Kiếm thánh muốn thu phục, vì thế cùng cha ta chiến đấu. Nhưng cha ta căn bản không khuất phục, chiến đấu tới cùng... cuối cùng bị Tinh không Kiếm thánh giết chết." Bối Bối nức nở.

Thống lĩnh một thử quần tộc, sự cao ngạo có thể tưởng tượng được, hơn nữa lão còn cố trì hoãn để cho mẫu thân của Bối Bối chạy thoát.

"Tốc độ Ảnh thử nổi danh, mẫu thân ta là cửu cấp Ảnh thử nên tốc độ rất nhanh, cho dù đang mang thai, thừa dịp phụ thân cùng Đế Long chém giết, đào thoát ra khỏi Ma thú sơn mạch, trực tiếp hướng về phía tây mà chạy, sau đó tới Ô Sơn trấn."

Lâm Lôi giật mình.

"Mẫu thân người có lẽ lo lắng cho ta cho nên đã đưa ma lực vào trong cơ thể ta trước khi được sinh ra." Nước mắt vòng quanh mắt Bối Bối: "Bối Lỗ Đặc gia gia nói Phệ thần thử chúng ta khi xuất sanh đã là lục cấp, thất cấp thực lực."

Lâm Lôi trong lòng nghi hoặc.

Phệ thần thử!

Đây là tộc quần gì vậy? Chẳng lẽ là chủng loại của Bối Bối.

Nhưng nhìn bộ dáng Bối Bối thế này, Lâm Lôi cũng không có ngắt lời nó, để hỏi lại sau.

"Để sinh hạ ra ta, mẫu thân đã chịu tổn thương thân thể rất lớn, trong trạng thái đó mẫu thân dặn dò ta ở lại trong mảnh sân đổ nát, không được chạy loạn. Trạng thái sơ sinh của ta dám chắc không ai biết rõ được, để ta ăn tảng đá đó từ từ mà phát triển.

"Mẫu thân ta lúc đó nói rằng người thuộc Bối Lỗ Đặc gia tộc, tự nhiên ta cũng thuộc Bối Lỗ Đặc gia tộc." Bối Bối bi phẫn nói: "Mẫu thân vì không muốn liên luỵ ta, ngay sau khi an bài ta tại đó, người lập tức đào thoát về phương tây, thế nhưng... Lúc này xuất hiện Thánh vực Lỗ Địch, hắn tự nhiên truy đuổi mẫu thân ta, muốn thu phục được người trở thành ma thú của hắn.

Lâm Lôi hoàn toàn có thể hình dung được tình huống lúc đó.

"Mẫu thân ta là cửu cấp ảnh thử, đáng tiếc vừa mới hạ sanh ta nên thực lực người giảm đi. Người liều mạng hướng về phương đông chạy thoát, lúc này lại xuất hiện Đế Long. Đế Long là chiến sĩ dựa vào tốc độ kỹ xảo cũng đã bắt được mẫu thân ta trước một bước." Bối Bối lúc này càng thêm phẫn kích: "Rồi sau đó... Đế Long kia cùng với Lỗ Địch vì cửu cấp Ảnh thử mà cùng nhau tranh đấu."

Lâm Lôi trong lòng hoàn toàn minh bạch

Tinh không Kiếm thánh Đế Long nắm lấy Ảnh thử, mà Lỗ Địch lại muốn đoạt lại. Hai người tại phương đông Ô Sơn trấn không chiến.

Sau một hồi đại chiến, khiến cho Ô Sơn trấn gặp đại nạn, Ốc Đốn cũng suýt chút nữa mất mạng, may có Lâm Lôi bảo vệ.

Cũng nhờ cơ duyên xảo hợp đó, khiến cho Lâm Lôi được Bàn Long giới chỉ nhận chủ.

"Đúng!" Lâm Lôi nhớ lại năm đó. Lúc đầu hắn nghe được rõ ràng là Tinh không Kiếm thánh Đế Long phẫn nộ hét lên: "Lỗ Địch ta đã không được thì ngươi cũng đừng có mơ tưởng."

Rồi sau đó hai tay Đế Long quang mang đại trướng, âm thanh vang vọng thiên địa

"Ảnh thử thân thể bình thường tương đối nhỏ, lúc chiến đấu thân thể lớn hơn chút, bình thường cũng chỉ hai mươi phân như Bối Bối."

Lúc ấy mẫu thân Bối Bối trong tay Đế Long, chỉ là Lâm Lôi ở cách đấy ngàn thước, ngay cả bóng người Đế Long cũng không nhìn rõ làm sao biết được trong tay Đế Long có cái gì?

Ảnh thử này tốc độ nổi danh, nhưng là phòng ngự thật ra không mạnh, không bằng được Phệ thạch thử. Đấu khí trong cơ thể Đế Long cuồng bạo, một cửu cấp Ảnh thử mới hạ sanh thực lực giảm đi, bị giết chết là một chuyện dễ dàng.

"Chân tướng đã rõ rồi!"

Lâm Lôi hoàn toàn hiểu được, hai Thánh vực tại phía đông Ô Sơn trấn không chiến, Đế Long phẫn nộ hét lên: "Lỗ địch ta đã không được thì ngươi cũng đừng có mơ tưởng."

Cái gì đó thực ra chính là mẫu thân của Bối Bối.

Sau trận chiến phát sinh đó, nửa năm sau... Lâm Lôi gặp Bối Bối, rồi sau đó bắt đầu cuộc lữ trình của Lâm Lôi và Bối Bối

"Trách không được!" Lâm Lôi hiểu ra nói: "trách không được tại sao Bối Bối nói cừu nhân là Đế Long cùng với Lỗ Địch. Nếu không vì Đế Long, phụ thân Bối Bối cũng không chết, không vì Lỗ Địch mẫu thân Bối Bối cũng không phải chết."

Lâm Lôi nhìn Bối Bối.

Bối Bối lúc này nước mắt vòng quanh, tất cả phẫn hận đều ở trong đó.

"Hai tên hỗn đản này, ta sẽ giết chết chúng."

"A!" Lâm Lôi trong lòng hiện lên một đống nghi hoặc.

Phụ mẫu của Bối Bối là cửu cấp Phệ thạch thử và cửu cấp Ảnh thử, tại sao Bối Bối lại lợi hại như vậy? Bối Bối hoàn toàn không giống Ảnh thử, Phệ thạch thử, thực lực lại có thể dễ dàng đạt tới như bây giờ, hơn nữa... lại không ngừng tiến bộ.

Chuyện năm đó chỉ có hai người Đế Long, Lỗ Địch biết, ngoài ra chỉ còn có phụ mẫu đã mất của Bối Bối.

Nhưng Bối Bối chính là từ Hắc Ám chi sâm quay lại, vị Thần cấp cường giả của Hắc Ám chi sâm kia làm sao lại biết? Chẳng lẽ Thần cấp cường giả linh hồn lực lại có thể khuếch tán ngàn dặm tới tận Ô Sơn trấn kia?

Cho dù khuếch tán tới, linh hồn lực Thần cấp cường giả khuếch tán tới lại không rõ hoàn cảnh lúc đó, chẳng lẽ lại không cứu phụ mẫu Bối Bối?

"Bối Bối, sao ngươi lại biết được?" Lâm Lôi quay lại hỏi, Địch Lý Á cũng đồng dạng nghi hoặc.

"Là Lỗ Đặc gia gia nói cho ta biết." Bối Bối đáp.

Lâm Lôi nghi hoặc hỏi: "Vị Bối Lỗ Đặc đại nhân này là Thần cấp cường giả, cũng không có năng lực quay lại quá khứ tại sao lại có thể biết được. Hơn nữa lại biết rõ ràng mà kể lại?"

Bối Bối giải thích: "Lão Đại, là thế này, Bối Lỗ Đặc gia gia sau khi phát hiện ra ta, đã phái Tử kim Thử vương tới Ma thú sơn mạch, đầu tiên là dò xét trong quần thử, sau đó Bối Lỗ Đặc gia gia cũng tự mình tìm tòi trong trí nhớ của Đế Long cùng Lỗ đặc."

Lâm Lôi cùng Địch Lý Á kinh ngạc hô lên: "Sưu tác ký ức!"

Vong linh Thánh ma đạo Tái Tư Lặc có thể làm được nhưng một khi làm như vậy kẻ đó sẽ bị hồn phi phách tán chết đi nhưng... Tinh không Kiếm thánh Đế Long lại không sao. Năm đó Áo Lợi Duy Á đánh bại hắn mà thành danh.

Hơn nữa Đế Long cùng Lỗ Địch nếu một trong hai người chết di, đại sự này Lâm Lôi dám chắc sẽ biết.

"Bối Lỗ Đặc gia gia rất lợi hại." Bối Bối giả thích tiếp: "Người nói, chỉ là không phải thần cấp ký ức của đối phương, trước mặt người không thể che dấu được. Thánh vực cao thủ cũng không thể nào phát hiện được người sưu tác ký ức hắn."

Lâm Lôi không dám tin tưởng, việc này thật sự là biến thái.

Thánh vực cũng không thể phát hiện được. Thực lực này, Lâm Lôi cảm nhận Hạ vị thần cũng không có khả năng.

"Bối Lỗ Đặc gia gia nói, người là Ngọc Lan đại lục vị diện đệ nhất cường giả. Là tuyệt đối đệ nhất cường giả, ngay cả Vũ Thần, Đại Tế Ti bọn họn cũng phải nghe lời người, ngay cả vị diện giám thủ giả Hoắc Đan kia tại Ngọc Lan đại lục vị diện cũng không dám đắc tội với Bối Lỗ Đặc gia gia."

"Bối Lỗ Đặc gia gia chính là Ngọc Lan đại lục vị diện đích vương giả." Bối Bối tiếp tục nói.

Lâm Lôi, Địch Lý Á nhìn nhau. Lâm Lôi chợt nhớ lại tam đại Tử kim Thử vương lúc trước mời Bối Bối có nói, Bối Lỗ Đặc đại nhân là Ngọc Lan đại lục đích vương giả.

"Bối Lỗ Đặc gia gia chính là Đệ nhất Phệ thần thử trong vô số vị diện. Ngay cả tên Phệ thần thử cũng do Bối Lỗ Đặc gia gia tự mình đặt ra." Bối Bối tự hào đáp.

"Mà ta chính là - Đệ nhị Phệ thần thử trong vô số vị diện."

(Hết chương 3)

Quyển XI: CHÚNG THẦN MỘ ĐỊA

Chương 4: Thần cấp ma thú

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả: giangjc

Nguồn: hoanguyettaodan.org

"Phệ thần thử!" Địch Lý Á và Lâm Lôi nhìn nhau

Ngọc Lan đại lục đệ nhất cường giả Bối Lỗ Đặc dĩ nhiên bản thể là Phệ thần thử. Chỉ nghe tên này Lâm Lôi đã biết là loại này dám chắc cực kỳ đáng sợ. Phệ thần thử - ma thú bình thường sao dám khởi xưng danh tự như vậy.

Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Bối Bối, Địch Lý Á cũng nghi hoặc hỏi: "Bối Bối, phụ mẫu ngươi không phải là cửu cấp ma thú sao, chuyện gì đã xảy ra?"

"Lão Đại, chuyện này với Long huyết chiến sĩ gia tộc có chút tương đồng, đương nhiên cũng có chỗ khác."

Bối Bối cẩn thận nói: "Bối Lỗ Đặc gia gia vì chỉ có một mình là Phệ thần thử, cùng Tạp Lai La Na nãi nãi có ba người con, chính là Cáp Lý, Cáp Đặc, Cáp Duy ba Tử kim Thử vương bọn họ."

Lâm Lôi trong lòng cũng nhớ kỹ cái tên Tạp Lai La Na này.

"Bởi vì Tạp Lai La Na nãi nãi cũng không phải là Phệ thần thử cho nên hài tử của người với Bối Lỗ Đặc gia gia cũng không phải là Phệ thần thử huyết mạch thuần chủng, vì thế cấp bậc hạ xuống. Tử kim Thử vương đạt tới trưởng thành chỉ là Thánh vực ma thú."

Bối Bối tỉ mỉ giải thích.

:Cấp bậc hạ xuống?" Lâm Lôi hỏi tới: "Bối Bối, ý ngươi là gì?"

Địch Lý Á đồng dạng thông tuệ, nghe cũng hiểu ra ý tứ của Bối Bối.

Trong mắt Bối Bối ánh lên vẻ tự hào: "Phải, Phệ thần thử là Thần cấp ma thú, cho dù không tu luyện cũng tự nhiên phát triển... đạt tới kỳ trưởng thành tự nhiên sẽ đạt Thần cấp"

"Thần cấp ma thú." Lâm Lôi ngẩn ra.

Thật sự là biến thái

So với Tứ đại Chung cực chiến sĩ còn đáng sợ hơn. Tứ đại Chung cực chiến sĩ chỉ cần tu luyện, liền có thể đạt Thánh vực đỉnh phong. Thánh vực ma thú đạt tới kỳ trưởng thành sẽ đạt giai đoạn Thánh vực. Còn Thần cấp ma thú này chỉ cần đạt tới trưởng thành liền sẽ đạt tới giai đoạn Thần cấp.

"Nói về chủng tộc thì thật là không công bình. Làm sao có thể cùng chủng tộc hắn mà so sánh được." Lâm Lôi cảm thán không thôi

Không hổ danh là Phệ thần thử, chỉ cần đạt tới trưởng thành sẽ là Thần cấp cường giả, thật là trời cao quá sủng ái.

Bối Bối lắc đầu nói: "Bối Lỗ Đặc gia gia nói, Thần cấp ma thú chính là không có cách nào hình thành quần tộc. Thông thường Thần cấp ma thú chỉ có một mình, do là chỉ có một mình nên không cách nào tìm được thê tử là Phệ thần thử cả."

"Chính vì thế, hài nhi của Phệ thần thử huyết mạch không thuần, nên cũng chỉ có thể trở thành Tử kim Thử vương. Ba Tử kim Thử vương cũng đều là nam cả, hài nhi bọn họ huyết mạch cũng không thuần, cũng chỉ là cửu cấp ma thú. Nhưng mà tại Hắc ám chi sâm có không ít thử hệ cửu cấp ma thú là nữ. Cửu cấp ma thú phối đối, hài nhi bọn họ phần lớn cũng có thể đạt tới cửu cấp. Mà mẫu thân ta cũng là thành viên của Bối Lỗ Đặc gia tộc, chỉ là so với Cáp Lý, Cáp Đặc, Cáp Duy kém hơn mười thế hệ." Bối Bối tịnh cũng không cho rằng bọn Cáp Lý ba người là tổ tông của mình.

Đích xác là như thế. Thực ra thì bối phận bọn Cáp Lý cao hơn Bối Bối nhiều, nhưng hắn lại là Phệ thần thử, ngoài Bối Lỗ Đặc thì hắn là Phệ thần thử duy nhất

"À!" Lâm Lôi gật đầu.

"Còn tại sao ta là Phệ thần thử." Bối Bối hồn nhiên nói tiếp: "Theo Bối Lỗ Đặc gia gia nói, đầu tiên là do mẫu thân ta ẩn chứa lượng huyết mạch Bối Lỗ Đặc gia tộc khá ít sau đó lại phối đối với một cửu cấp Phệ thạch thử, huyết mạch có thể xảy ra biến dị."

"Dù sao cửu cấp thử hệ ma thú phối đối vô cùng nhiều nhưng ngoài ta ra, không có khả năng kẻ khác trở thành Phệ thần thử." Bối Bối nói: "Không chỉ ở Ngọc Lan vị diện, mà Bối Lỗ Đặc gia gia đi qua vô số vị diện cũng vậy."

"Vô số vị diện!" Lâm Lôi cùng Địch Lý Á nhìn nhau.

Bối Lỗ Đặc đại nhân này thật là đáng sợ. Theo như lúc trước đàm đạo cùng Hoắc Đan, Lâm Lôi biết một khi đi tới chí cao vị diện, muốn quay lại vô cùng khó khăn. Nhưng theo lời Bối Bối nói thì Bối Lỗ Đặc kia chẳng những rời đi Ngọc Lan đại lục vị diện mà còn đi qua rất nhiều vị diện.

"Trách không được tựu xưng là Ngọc Lan đại lục vương giả, ngay cả Vũ Thần, Đại Tế Ty bọn họ cũng phải nghe hiệu lệnh của lão." Lâm Lôi thầm nghĩ: "Lão thuộc cấp bậc gì? Trung vị thần?... Hay là Thượng vị thần?"

Đại Tế Ti đã hao phí ngàn năm cũng chưa thành công từ Hạ vị thần đột phá lên Trung vị thần, nên có thể hiểu được khó khăn đến nhường nào, từ Trung vị thần tới Thượng vị thần còn khó khăn hơn nữa.

Trở thành Thần cấp ma thú so với trở thành Chung cực chiến sĩ còn hà khắc hơn. Lâm Lôi than thở: "Chung cực chiến sĩ huyết mạch truyền lại mặc dù trở nên nhạt dần, nhưng ngẫu nhiên cũng có Chung cực chiến sĩ đản sanh. Nhưng Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi đã đi qua rất nhiều vị diện, cũng chỉ có Bối Lỗ Đặc đại nhân cùng với ngươi là hai Phệ thần thử."

Lâm Lôi cùng Địch Lý Á cảm thán không thôi, Thần cấp ma thu so với Thánh vực ma thú còn hà khắc hơn nhiều.

Cũng khó trách, nếu Thần cấp ma thú xuất sanh đơn giản như vậy, thì cũng không có không gian để chủng tộc hắn sinh sống.

"Thần cấp ma thú bình thường chỉ là một mình, tỷ như Ma thú sơn mạch Vương giả Đế Lâm kia, hắn cũng là Thần cấp ma thú." Bối Bối nói

"Đế Lâm?" Lâm Lôi cùng Địch lý cùng tò mò.

Lâm Lôi cho tới nay vẫn chưa hiểu, Đế Lâm kia là do hắn phóng xuất.

Bối Bối gật đầu: "Đế lâm kia cũng là Thần cấp ma thú, hắn danh xưng là Nghê Toan, lại cũng có danh xưng là Thôn thiên thú."

Lâm Lôi cùng Địch Lý Á trong lòng cảm thấy run lên, Đế lâm này thật đáng sợ, cũng dám xưng danh Thôn thiên thú. Một kẻ là Phệ thần thử, một kẻ là Thôn thiên thú, danh xưng này cũng thật là kinh người.

"Bối Lỗ Đặc gia gia nói, Đế lâm kia thực lực rất mạnh, một hơi thôn điệu một ngọn núi, một hơi thôn điệu một thành trì đều dễ dàng." Bối Bối cảm thán: "Hắn cùng Phệ thần thử chúng ta giống nhau. Không tìm được Nghê toan khác đối phối nên nhi tử của hắn cũng bị hạ xuống. Hắn cũng có hài nhi, lúc đầu là năm đứa. Hài nhi hắn cũng giống với Tử kim Thử vương, cũng đều là Thánh vực đỉnh phong ma thú.

Lâm Lôi cùng Địch Lý Á cũng hiểu được. Hài nhi của Thần cấp ma thú, huyết mạch không thuần, thực lực cũng bị hạ xuống. Nhưng dù là thực lực hạ xuống, nhưng là Thánh vực ma thú cũng đều là hơn hẳn.

"Năm hài tử nọ được xưng là Lục mục Kim nghê. Lục mục Kim nghê này bản thể tương đối gần như sư tử, chỉ là thể tích như cự long thông thường, Lục mục Kim nghê này có sáu con mắt, còn có đôi cánh cực lớn."

Bối Bối than thở: "Lục mục Kim nghê này rất mạnh, bọn họ chỉ là nghê toan ma thú, nhưng đáng sợ là không gian trong bụng rất lớn. Cự long bình thường lớn nhỏ bọn họ có thể dễ dàng nuốt hơn trăm đầu."

Lâm Lôi, Địch Lý Á thất kinh. Thần cấp ma thú hậu đại, bọn họ so với trường bối không bằng, nhưng là đều không thể khinh thường.

Lúc trước, Lâm Lôi rút tử sắc nhuyễn kiếm, phóng xuất Đế Lâm và ba hài tử, Lâm Lôi cũng không biết ba hài tử đó đúng là Lục mục Kim nghê, tam đầu Lục mục Kim nghê này về sau tại Mê vụ sơn cốc, trực tiếp thôn phệ trăm đầu cự long sạch sẽ.

"Lục mục Kim nghê là Thánh vực ma thú, nhưng hài tử của chúng cũng chỉ là cửu cấp ma thú, trong ma thú có một chủng tộc, lão Đại ngươi hẳn biết cửu cấp ma thú 'sư'." Bối Bối nói.

Lâm Lôi gật đầu. Sư toan ma thú, lực công kích cực kỳ đáng sợ, bộ dáng cùng với sư tử rất giống nhau, thể tích lại giống với cự long thông thường.

"Cửu cấp ma thú sư toan nhất tộc cực kỳ thưa thớt, bọn chúng cùng hổ hệ ma thú giao phối, hoặc là cùng sư hệ ma thú giao phối, cho nên sau này xuất hiện Kim nhãn Sư ngao cùng Bích nhãn Hổ ngao hai tộc quần bát cấp ma thú." Bối Bối hiển nhiên rất quen thuộc biến hoá của ma thú quần tộc.

Lâm Lôi đột nhiên nhớ lại, lần đầu tại ma thú sơn mạch kích phát sát khí của Tử huyết nhuyễn kiếm, lúc đó hắn đồ lục từng con một trong tộc quần Kim nhãn Sư ngao.

"Không nghĩ tới ma thú tộc quần thật sự có ý tứ."

Địch Lý Á nghe xong cảm thấy hứng thú: "Như vậy Kim nhãn Sư ngao, cùng Bích nhãn Hổ ngao nếu truy cứu tổ tông chính là Thần cấp ma thú Nghê Toan kia."

"Nếu nói như vậy, Đế Lâm đã xuất hiện rất sớm tại Ngọc Lan đại lục vị diện." Lâm Lôi đột nhiên phản ứng.

Từ trước tới giờ, tại Ma thú sơn mạch không có xuất hiện Thần cấp cường giả.

Nói cách khác ít nhất hơn ngàn năm trước Đế Lâm không có mặt ở Ngọc Lan đại lục, thì làm sao có thể nói Kim nhãn Sư ngao, Bích nhãn Hổ ngao là tử tôn của hắn.

"Đúng vậy, theo như Bối Lỗ Đặc gia gia nói thì ngàn năm trước Đế Lâm này đã xuất hiện tại Ngọc Lan đại lục vị diện." Bối Bối giải thích: "Như vậy Kim nhãn Sư toan cùng Bích nhãn Hổ toan đó chính là tử tôn của hắn."

Bối Bối cũng đã nở nụ cười.

Thật là giống nhau, phần lớn tử tôn của Phệ thần thử chẳng phải là Phệ thạch thử cùng với Ảnh thử hai tộc quần là gì.

"Nhưng mà Bối Lỗ Đặc gia gia nói, hài tử của Đế Lâm kia lúc trước có năm, qua Ba Đạt vị diện ngục giam đã chết mất hai, còn có ba." Bối Bối nói

Lâm Lôi khẽ gật đầu. Đối với giai đoạn lịch sử Ngọc Lan đại lục của năm ngàn năm trước, hoặc hơn nữa thì Lâm Lôi không biết được. Bộ sách ghi lại lịch sử Ngọc Lan đại lục ngàn năm trước có cái gì? Cũng không có nhiều người biết.

Dù sao thì sử thư ghi lại phần lớn dựa vào khi bắt đầu Ngọc Lan lịch.

"Bối Bối, ngươi sau này không phải dễ dàng thành thần sao?"

Lâm Lôi cười nhìn Bối Bối. Bối Bối không khỏi có một tia kiêu hãnh, nhưng lại lập tức buồn bã.

"Dù lợi hại, nhưng cha mẹ ta cũng đã chết rồi."

Bối Bối nhìn về phía Lâm Lôi trịnh trọng nói: "Lão Đại, ngươi tiếp tục tu luyện đi, ta đi đây." Nói xong trực tiếp hướng ra ngoài.

"Ngươi định làm gì?" Lâm Lôi lập tức hỏi tới.

"Giết hai tên hỗn đản kia." Thanh âm Bối Bối lưu lại tại mật thất trong khách sảnh còn thân ảnh đã biến mất.

Lâm Lôi thở dài một tiếng, Bối Bối giết Đế long, Lỗ Địch, Lâm Lôi cũng không nói gì cả, dù sao nếu có kẻ hại chết cha mẹ mình, tự nhiên cũng sẽ báo thù.

Đáy lòng Lâm Lôi hết thảy cũng hiểu được, cảm thán một tiếng. Lúc đầu Vũ Thần đối với mình rất nồng hậu, ngay cả đại hôn của đệ đệ mình cũng hỗ trợ. Thành lập Ba Lỗ Khắc vương quốc, ngay cả Băng tuyết nữ thần La Toa Lỵ, thậm chí đệ tử của Đại Tế Ti cũng tới đây.

Những thế lực ẩn tàng Lâm Lôi không biết cũng tới.

"Bọn họ không phải nể mặt ta, mà là nể mặt Bối Bối, nể mặt vị vương giả Ngọc Lan đại lục kia." Lâm Lôi rất rõ ràng thực lực mình, tổ tông của mình là Long huyết chiến sĩ tại địa ngục vị diện có thành thần, nhưng thành thần thì sao có ảnh hưởng với Vũ thần, Đại Tế Ti tại Ngọc Lan đại lục được?

Hoàng thiên ở xa khó thể quản được, nhưng là tại mặt đất này mới là lợi hại nhất.

Tại Ngọc Lan đại lục, Vũ Thần, Đại Tế Ti cũng là nghe hiệu lệnh của Bối Lỗ Đặc đại nhân. Bối Bối cũng đã nói... vị địa ngục vị diện giam thủ giả Hoắc Đan kia trước mặt Bối Lỗ Đặc đại nhân cũng phải tuân theo quy củ. Bối Lỗ Đặc quyền thế như nào có thể tưởng tượng được.

"Người khác dù sao cũng là người khác, chính mình phải tự cố gắng." Lâm Lôi không thích ỷ lại vào người khác

"Địch Lý Á, chúng ta trở lại mật thất thôi."

Lâm Lôi nắm tay Địch Lý Á cười nói.

Địch Lý Á mỉm cười, hai vợ chồng liền rời phòng khách, nhanh chóng tiến đến phiến vị diện chi môn, bọn họ lại bắt đầu cuộc sống tu luyện.

Dù bắt đầu tu luyện, nhưng Lâm Lôi cũng vẫn có nghi hoặc. Hoắc Đan kia chính là vị diện giam thủ giả đến từ địa ngục, sau lưng dám chắc thuộc về chí cao vị diện Địa Ngục thế lực. Nhưng là Hoắc Đan này trước mặt Bối Lỗ Đặc đại nhân cũng phải tuân theo quy củ? Bối Lỗ Đặc đại nhân này rốt cuộc là tầng thứ cường giả nào? Trung vị thần? hay là Thượng vị thần?

Về phần chủ thần Lâm Lôi không dám nghĩ tới. Kể cả Hắc ám vị diện chủ thần thì mới có bảy chủ thần. Biết bao nhiêu vị diện, qua bao nhiêu thời gian mới có bảy chủ thần, một người chết đi mới có một người mới được sinh ra. Kỳ thật thì tại chí cao vị diện còn có một nguyên tắc là Chủ thần không có cách nào tiến vào vị diện vật chất bình thường được vì nếu vậy lực lượng khiến cho vị diện vật chất huỷ mất.

(Hết chương 4)

Quyển XI: CHÚNG THẦN MỘ ĐỊA

Chương 5: Bối Bối đích phục cừu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro