Ban Long Q11Par4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38 : Muốn Thần cách?

Tầng thứ mười thần mộ.

"Bối Bối, Lâm Lôi hắn sao rồi?" Đức Tư Lê thấp giọng hỏi.

"Lão đại hoàn toàn khỏe mạnh." Thương thế trên người Bối Bối chỉ mới khôi phục hơn phân nửa, nhưng nó e sợ Lâm Lôi sẽ chết nên dùng thân tâm mà cảm ứng sự tồn tại của hắn.

Mà Đột Lệ Lôi, La Toa Lỵ một đám cường giả chỉ có thể lẳng lặng một bên chờ đợi. Bọn họ chỉ có cách thông qua Bối Bối mới biết được Lâm Lôi còn sống hay không.

Đột Lệ Lôi cũng cảm thấy áp lực của các cường giả hơi thái quá, liền thay đổi câu chuyện, phân tán bớt áp lực: "Áo Lợi Duy Á, một kiếm ngươi xuất ra ở cuối tầng mười một, uy lực thật sự là quá lợi hại a. Một kiếm giết bốn Thâm uyên đao ma."

"Ta cũng nhớ rõ một kiếm đó." Hắc giáp cự hạt cũng nói.

"Dù là ai khác trong chúng ta cũng không có khả năng làm nên chuyện như vậy". Đột Lệ Lôi nói.

Lúc đầu các cường giả liều mạng chạy vào tầng thứ mười, Áo Lợi Duy Á trong khi tuyệt vọng, cuối cùng phát ra một kiếm cực mạnh. Hắc bạch hư kiếm sử ra, trực tiếp đánh chết bốn gã Thâm uyên đao ma.

Thâm uyên đao ma toàn thân do kim chúc cấu thành, mặc dù phòng ngự không khủng bố như công kích.

Nhưng một kiếm giết chết bốn Thâm uyên ác ma, khó khăn vô cùng. Ngay cả Lâm Lôi cũng phải thi triển 'Đại Địa Áo Nghĩa' hoặc 'Phong Đích Luật Động' mới có thể giết một Thâm uyên ác ma. Nếu bình thường một kiếm, căn bản không có khả năng đem Thâm uyên đao ma chém thành hai nửa.

Đương nhiên, sau khi lĩnh ngộ 'Thứ Nguyên Trảm', Lâm Lôi một kiếm cũng có thể giết năm sáu Thâm uyên ác ma.

Như Áo Lợi Duy Á, một kiếm có thể giết bốn Thâm uyên đao ma, cảnh tượng này mọi người nhớ đến đều thấy khiếp sợ. Dù sao Đột Lệ Lôi bọn họ đều làm không được.

"Chiêu này là tuyệt chiêu liều mạng của ta. Sau khi thi triển, Tinh thần lực tiêu hao hầu như toàn bộ." Áo Lợi Duy Á đáp.

"Dù vậy, vẫn quá lợi hại. Chính ta liều mạng công kích, cũng không mạnh như vậy." Đột Lệ Lôi tự cười nhạo.

Mọi cường giả ở đây đều cảm thấy kinh ngạc trước sự tiến bộ của Áo Lợi Duy Á. Khi mới bước vào Chúng thần mộ địa, Áo Lợi Duy Á chỉ có thể xem như nhóm hạng hai. Nhưng có thể thấy trong vòng mười năm qua, hắn thực lực đại tiến, lực công kích mạnh lên như hôm nay cũng là kết quả của sự tiến bộ này.

Áo Lợi Duy Á không nói gì.

Có thể có thành tựu như hôm nay, là hắn đã trải qua bao lần ngấp nghé bờ vực sinh tử mới có.

"Lúc đầu gặp phải Tà nhãn vương giả, chúng ta đã biết ngươi và chúng ta có chút khác biệt." Đức Tư Lê cũng buông hai câu đầy cảm thán.

Mọi người tranh nhau nói, khiến cho áp lực trong tầng thứ mười giảm đi, dễ thở hơn một chút. Mọi người không để ý đến Bối Bối vẫn gục đầu xuống đất đột nhiên ngẩng lên, kinh hãi nhìn về cột đá ở đằng xa.

"Lão đại!" Thanh âm kinh hãi vang lên.

"Vèo!" Một hắc ảo ảnh trực tiếp nhằm về phía xa chạy như bay.

"Cái gì vậy?" Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi, Áo Lợi Duy Á một đám cường giả đều giật mình quay đầu về phía thông đạo dẫn tới tầng thứ mười một nhìn lại. Chỉ thấy một thanh niên mặc thiên lam sắc trường bào đang cùng một Ảnh thử màu đen cười đùa.

Lâm Lôi đã trở lại!

"Lão đại."

"Bối Bối." Lâm Lôi giờ phút này đang bế Bối Bối lên. Một người một thú bốn mắt nhìn nhau cười.

"Thật tốt quá, lão đại. Ta sợ muốn chết, chỉ e lão đại huynh không trở lại." Đôi mắt đen nhỏ của Bối Bối rơm rớm nước mắt. Ba bốn giờ thời gian này, đối với Bối Bối mà nói là hành hạ. Nó lo lắng nhất chính là sợ Lâm Lôi thật sự đã chết.

Lúc này, Đức Tư Lê, Pháp Ân, Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi, Lục mục kim nghê hai huynh đệ Khắc Lý Áo, Hắc giáp cự hạt cũng lập tức chạy tới. Bọn họ thấy Lâm Lôi có thể trở lạ tầng thứ mười thì cảm thấy giật mình kinh hãi!

"Lâm Lôi, ngươi chạy thoát về rồi a?" Pháp Ân kinh hỉ hỏi.

"Thật không tưởng a. Bị trăm vạn Thâm uyên đao ma đuổi giết mà Lâm Lôi ngươi có thể trở lại tầng thứ mười này." Đức Tư Lê trên mặt cũng tràn đầy vui sướng, "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ ở dưới chỗ này cùng Thâm uyên đao ma kéo dài thời gian, kéo đến hết hạn mười năm thời gian."

"Không biết lão đại ta là ai à?" Bối Bối giờ phút này lại nổi lên tính kiêu ngạo, nó đứng thẳng trên vai Lâm Lôi, móng vuốt nhỏ bé khoanh trước ngực tự hào nói.

Lâm Lôi cười: "Ngươi nghĩ ta không muốn cùng bọn chúng ở đó kéo dài thời gian sao? Nhưng Thâm uyên đao ma quá thông minh, tập trung một lượng lớn phân bố tại những khu vực cố định. Một khi phát hiện ta, đám đông Thâm uyên đao ma lập tức bốn bề vây công. Ta muốn cầm cự ba giờ cũng không cầm cự nổi."

"Vậy Lâm Lôi ngươi làm thế nào trở về?" Pháp Ân bọn họ đều nghi hoặc nhìn Lâm Lôi.

Ít nhất mấy cường giả như Pháp Ân không cách nào tưởng tượng được bị trăm vạn Thâm uyên đao ma đuổi giết, Lâm Lôi làm sao có thể chạy thoát về tầng thứ mười?

"Cũng may vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, ta có chút lĩnh ngộ. Về phương diện tốc độ cực đại đề thăng, có thể dễ dàng luồn lách giữa rừng Thâm uyên đao ma. Sau khi giết đi một ít Thâm uyên đao ma, ta tiện tay lấy Thần cách của tầng thứ mười một, rồi bình yên trở về." Lâm Lôi nói rất bình thản.

Nhưng kể cả Bối Bối, tất cả cường giả đều lặng đi.

"Lấy thần cách?" Pháp Ân, Đức Tư Lê, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi bọn họ trợn tròn con mắt, ngay cả người trước sau vẫn trầm mặc không đổi như Áo Lợi Duy Á cũng không dấu nổi sự khiếp sợ nhìn về phía Lâm Lôi.

Thần cách ......

Tâm hồn bọn Pháp Ân bị bảo vật làm cho mê muội. Có cái Thần cách này, bọn họ có thể thành Thần.

Thánh vực và Thần, đó là sự khác biệt như trời và đất.

"Lâm Lôi, chúc mừng ngươi." Đức Tư Lê là người thứ nhất tỉnh táo lại, hắn chỉ có thể chúc mừng hai tiếng.

Những cường giả khác cũng cố gắng nặn ra vẻ tươi cười chúc mừng Lâm Lôi. Giờ phút này trong lòng Đức Tư Lê bọn họ cũng không nhịn được có chút ghen ghét! Dù sao vì Thần cách, bọn họ đã cố gắng lâu lắm rồi. Bây giờ Lâm Lôi đoạt được. Tuy nhiên Lâm Lôi cũng là vì mọi người mà liều mạng, cuối cùng mới lấy được. Bọn họ cũng không còn gì để nói.

Nhưng trong lòng bọn họ vẫn có một tia ghen ghét.

Thậm chí sự ghen ghét, khiến cho đáy lòng bọn họ nhịn không được mà có sinh ra ý niệm 'Giết Lâm Lôi, Đoạt Thần Cách' trong đầu. Đương nhiên ý niệm này vừa hiện ra trong đầu bọn họ liền lập tức xua đi.

Dù sao, bọn họ cũng không phải là hạng tiểu nhân.

Trong đám cường giả, trừ Bối Bối, chỉ có một người không ghen ghét gì. Đó chính là Áo Lợi Duy Á.

"Lâm Lôi, phỏng chừng ngươi sẽ là Thần cấp cường giả thứ sáu của Ngọc Lan đại lục chúng ta." Trên mặt Áo Lợi Duy Á lộ ra vẻ tươi cười, "Lâm Lôi, ngươi bây giờ lợi hại hơn ta. Bất quá ... cho ta mấy năm, ta sẽ cùng ngươi chọn chiến địa."

Trong lòng Áo Lợi Duy Á đầy tự tin.

Hắn yếu hơn Lâm Lôi, nhưng chỉ là bây giờ!

"?"Lâm Lôi nhìn Áo Lợi Duy Á, gật đầu cười nói: "Được, ta sẽ chờ."

......

Sau khi Lâm Lôi trở lại tầng thứ mười, đám cường giả đều bình yên chờ đợi thời hạn mười năm đến. Bọn họ cũng tùy tiện chia nhau mỗi người một bụi cỏ nghỉ tạm. Lâm Lôi tự nhiên ở cùng một chỗ với Bối Bối.

"Lão đại, huynh nói cho ta biết, trong tầng thứ mười một, có bao nhiêu Thần cách a? Ta phỏng chừng không chỉ có một." Bối Bối thấp giọng nói.

Lâm Lôi mỉm cười: "Ba cái."

Bối Bối trợn tròn đôi mắt nhỏ, cười toét miệng: "Oa, thật tốt quá. Ba cái Thần cách! Lão đại, Thần cách này thuộc tính gì a?" Bối Bối hỏi dồn, "Không biết có thể hòa hợp với lão đại huynh không? Ba cái Thần cách khác nhau, đều là Hỏa thuộc tính, Lôi Điện thuộc tính hay là cái gì?"

"Một cái Địa thuộc tính, một cái Phong, một cái Hủy Diệt thuộc tính." Lâm Lôi có chút thâm ý ngẩng đầu nhìn lên "Với ta. Không chỉ là hòa hợp một cái."

Bối Bối cũng kinh ngạc: "Sao lại xảo hợp như vậy?"

"Ta làm sao biết được?" Lâm Lôi cười cười, quay lại lắc đầu thở dài nói, "Đáng tiếc. Thực lực ta thực sự quá yếu, không đủ năng lực tiếp tục đi tới tầng mười hai và những tần cao hơn."

"Hả?" Bối Bối nghi hoặc nhìn lão đại, "Lão đại, tại sao muốn đi càng cao? Tầng thứ mười hai là Thần cấp cao thủ mới có năng lực khiêu chiến. Chúng ta đi là chịu chết." Bối Bối cũng biết... Bắt đầu từ tầng thứ mười hai, thủ vệ giả trong đó đều là Thần cấp.

Không có Thần cấp thực lực, đi vào chắc chắn chết.

"Bối Bối, trước khi bắt đầu bước vào tầng thứ mười một, ta từng nói với ngươi. Tại Chúng thần mộ địa này có cái gì đó đang triệu hoán ta." Lâm Lôi than thở, Bối Bối ở bên cạnh gật đầu.

"Từ khi ta bước vào Chúng thần mộ địa này, ta cảm giác được ... tiếng triệu hoán ta là ở phía trên. Khi ta bước vào tầng thứ mười, ta vẫn như trước cảm giác được tiếng triệu hoán ta ở phía trên. Ta lúc ấy nghĩ, có lẽ sẽ là tại tầng thứ mười một."

Lâm Lôi lắc đầu nói: "Bất quá khi ta bước vào tầng thứ mười một, ta phát hiện, ta sai rồi. Tiếng triệu hoán ta vẫn còn tồn tại ở phía trên, có lẽ là tầng thứ mười hai, có lẽ là tầng thứ mười ba... thậm chí là tầng tối cao - tầng thứ mười tám. Ai biết được? Dù sao ta vẫn không đủ năng lực đi tới."

Bối Bối khẽ gật đầu.

......

Sau khi Lâm Lôi ở tầng thứ mười ngồi không được một tháng, Đức Tư Lê tới bên cạnh hắn, có chút chần chờ, mãi vẫn không mở miệng.

"Đức Tư Lê, có chuyện gì sao?" Lâm Lôi nghi hoặc dò hỏi.

Đức Tư Lê có chút xấu hổ, cười khan hai tiếng, hít sâu một hơi, rồi mới thấp giọng dò hỏi: "Lâm Lôi, ta muốn biết... ngươi ở tầng thứ mười một lấy được mấy cái Thần cách a?"

Lâm Lôi thoáng động tâm, Đức Tư Lê này xem ra đối với Thần cách có chút ý đồ a. Bất quá hắn cũng có thể hiểu được.

"Ba cái". Lâm Lôi tịnh không che dấu.

Đôi mắt Đức Tư Lê sáng ngời: "Không biết là thuộc tính gì?"

"Đức Tư Lê, ngươi hỏi chuyện này làm gì?" Bối Bối ở bên cạnh cả giận nói, "Thần cách này là lão đại ta liều mạng mới lấy được. Đừng quên, nếu không phải lão đại dùng 'Thứ Nguyên Chi Nhận' mở đường, rồi sau đó ở lại ngăn trở đám đông Thâm uyên đao ma, các ngươi một người cũng không sống được."

Đức Tư Lê có chút xấu hổ.

Lâm Lôi liếc mắt nhìn Bối Bối một cái, rồi sau đó cười nói với Đức Tư Lê: "Cái này cũng không có gì. Đúng vậy, phân biệt là Địa thuộc tính, Phong thuộc tính và Hủy Diệt thuộc tính."

"Ồ?" Đức Tư Lê gật đầu.

"Lâm Lôi, có một việc ta muốn nói cho ngươi nghe." Đức Tư Lê nhìn về phía Lâm Lôi, "Đầu tiên, luyện hóa Thần cách không nhất định phải luyện hóa Thần cách có cùng thuộc tính với mình. Tỷ như ngươi, hoàn toàn có thể luyện hóa Thần cách Hỏa thuộc tính. Đương nhiên... tốc độ luyện hóa sẽ rất chậm. Luyện hóa Thần cách, yêu cầu chỉ cần là đạt tới Thánh vực, cũng là để linh hồn có năng lực luyện hóa Thần cách."

Lâm Lôi khẽ gật đầu.

"Còn nữa, Thánh vực cường giả luyện hóa Thần cách, chỉ có thể luyện hóa một cái." Đức Tư Lê giải thích.

"Cái này ta biết." Lâm Lôi gật đầu.

Đức Tư Lê chậm lại một chút, vẫn giữ vẻ tươi cười nói: "Lâm Lôi, ngươi tự mình sử dụng một Thần cách. Nếu có thể, ta nói là nếu... Nếu có thể, ngươi có thể đem một cái Thần cách trong đó..." Nói đến đây, Đức Tư Lê tự mình cũng có chút ngượng ngùng nói không được nữa.

Nói Lâm Lôi bán?

Hắn Đức Tư Lê có vật gì mua được Thần cách?

Nói Lâm Lôi tặng?

Đức Tư Lê cũng không nói được. Hắn lúc này đây có thể mặt dày mày dạn mà nói như vậy với Lâm Lôi, thật sự là đối với khát vọng thành Thần có chút thái quá. Mặc dù thuộc tính bất đồng, luyện hóa hiệu suất sẽ rất thấp, sau này con đường lĩnh ngộ pháp tắc cũng sẽ rất gian nan.

Nhưng hắn không quan tâm.

......

"Trừ Áo Lợi Duy Á và Lục mục kim nghê hai huynh đệ, còn các cường giả ở đây đều có ý tứ a." Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.

Mấy tháng trôi qua, phần lớn cường giả ở đây đều lặng lẽ tìm đến Lâm Lôi hỏi qua.

Món Thần cách hấp dẫn này , cho dù Lâm Lôi không cần, nhưng hắn vẫn xem trọng nó như trước. Phải biết rằng... một Thần cách tương đương một vị Thần! Tự mình hoàn toàn có thể cất đi ba Thần cách, đem về cho đệ đệ của mình, để cho đệ đệ thành Thần!

"Tạm thời kéo dài thời gian đã". Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.

Những cường giả này, chỉ có thể đề cập đến chuyện này một cách ý tứ. Dù sao mạng của bọn họ là do Lâm Lôi cứu, Thần cách này cũng là Lâm Lôi đã trải qua cửu tử nhất sanh mới lấy được.

......

"Oanh long long ~~"

Đột nhiên cả Chúng thần mộ địa phát sinh chấn động cực mạnh.

"Cái gì vậy?" Lâm Lôi và Bối Bối lập tức ngẩng đầu nhìn chung quanh.

Nhất thời chỉ thấy giữa hư không xa xăm xuất hiện một đạo quang mang màu đen bao phủ thông đạo, từ thông đạo đen tối một người đi tới, tóc đen dài, râu mép đen, trường bào đen. Đúng là Ngọc Lan đại lục đệ nhất cao thủ 'Bối Lỗ Đặc'.

Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi ... tất cả cường giả đứng lên.

Bối Lỗ Đặc liếc mắt nhìn các cường giả nói: "Thời hạn mười năm đã hết, mọi người có thể rời khỏi Chúng thần mộ địa." Toàn bộ ánh mắt dừng lại trên người Lâm Lôi, khóe miệng Bối Lỗ Đặc mỉm cười, " Ha ha... Lâm Lôi, ta cần phải chúc mừng ngươi rồi."

Chương 39 : Lời tiên đoán của Bối Lỗ Đặc

"Bối Lỗ Đặc gia gia, người biết rồi à?" Bối Bối lao như bay tới.

Bối Lỗ Đặc cười ha hả ôm nó, gật đầu nói: "Ta thay mặt Chủ Thần cao cao tại thượng, quản lý Chúng Thần mộ địa này, đối với mọi chuyện phát sinh trong Chúng Thần mộ địa ta đương nhiên biết." Bối Lỗ Đặc liếc mắt nhìn Lâm Lôi đầy hàm ý.

Lâm Lôi trong lòng có chút hiểu được.

Có lẽ...

Ba khỏa Thần cách chính là Bối Lỗ Đặc xuất ra. Nếu Áo Lợi Duy Á tiến vào tầng thứ mười một thành công, có lẽ Thần cách sẽ biến thành 'Quang Minh, Hắc Ám, Hủy Diệt' ba thuộc tính.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là Lâm Lôi suy đoán.

"Lâm Lôi." Bối Lỗ Đặc cười nhạt nhìn hắn, "Chắc hẳn ngươi đối với Thần vực cũng có một chút nhận thức mông lung, chạm đến cánh cửa của Thần rồi."

Lâm Lôi gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: "Xem ra mọi chuyện phát sinh trong Chúng Thần mộ địa, Bối Lỗ Đặc này đều biết. Bối Lỗ Đặc ... ông ta chính là 'Quản Gia' của Chủ Thần chi mộ, chuyên môn quản Chúng Thần mộ địa." Lâm Lôi cũng biết.

Chúng Thần mộ địa chỉ là trò chơi của một Chủ Thần, tùy tiện phái một thủ hạ quản lý là được.

Chỉ là, thủ hạ mà Chủ Thần tùy tiện phái ra, là sự ngưỡng mộ của tất cả Lâm Lôi bọn họ.

"Nếu ta đoán không sai, trong vòng mười năm, ngươi có thể đạt tới Thần vực." Bối Lỗ Đặc nói.

Lâm Lôi 'Tốc Độ Áo Nghĩa' ẩn chứa 'Khoái' 'Mạn' hai cảnh giới. Nếu Lâm Lôi hoàn toàn lĩnh ngộ 'Tốc Độ Áo Nghĩa', hơn nữa dung hợp thành một, khi đó hắn là cấp bậc trung vị Thần.

"Mười năm?" Lâm Lôi trầm ngâm rồi khẽ gật đầu.

Tốc độ này và hắn tưởng tượng không sai biệt lắm.

Đức Tư Lê, Pháp Ân một đám cường giả đứng cạnh đó đều khiếp sợ nhìn Lâm Lôi. Bọn họ nghe đều hiểu được ý tứ của Bối Lỗ Đặc. Lâm Lôi có thể không cần Thần cách, dựa vào lĩnh ngộ của chính mình, đạt tới Thần vực, hơn nữa là trong vòng mười năm.

Cho dù Lâm Lôi vừa sinh ra đã bắt đầu tu luyện, cũng bất quá mới ngoài năm mươi năm.

Mười năm nữa, cũng chỉ là hơn sáu mươi năm. Hơn sáu mươi năm dựa vào chính mình đạt tới Thần vực!

"Bất quá, Lâm Lôi ngươi đừng chủ quan, tiểu tử Áo Lợi Duy Á này tiềm lực sợ rằng so với ngươi còn cao hơn nữa." Bối Lỗ Đặc cười nhạt quay đầu nhìn Áo Lợi Duy Á.

Lời này vừa nói ra, Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi một đám cường giả đều có chút ngơ ngẩn. Cho dù Lâm Lôi mạnh mẽ, dù sao tại Chúng Thần mộ địa cũng đã biểu hiện...Thực lực Lâm Lôi mạnh hơn bọn hắn, hơn nữa bằng tài tài năng của mình ở tầng thứ mười một đoạt Thần cách. Bọn họ bội phục.

Nhưng Áo Lợi Duy Á ...

Lâm Lôi cũng hơi giật mình.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân." Áo Lợi Duy Á hành lễ.

Bối Lỗ Đặc mỉm cười gật đầu: "Vận khí của ngươi không tệ. Quang Minh, Hắc Ám dung hợp, dĩ nhiên có thể linh hồn bất diệt ... Ta cũng từng du lịch qua nhiều vị diện. Loại tình huống như ngươi, thật sự là hiếm thấy, hiếm thấy a! Ta cũng có chút hâm mộ tư chất của ngươi."

Áo Lợi Duy Á sắc mặt hơi đổi, mặc dù Bối Lỗ Đặc không nói rõ, nhưng Áo Lợi Duy Á nghe được, hiểu ra Bối Lỗ Đặc này đã biết bí mật của hắn!

Chẳng lẻ Bối Lỗ Đặc có thể quan sát linh hồn ta? Áo Lợi Duy Á có chút giật mình, hắn không biết... Bối Lỗ Đặc thực lực mạnh, thậm chí có thể dễ dàng xem xét trí nhớ người khác. Hơn nữa đối phương còn không phát hiện chút nào, tra xét linh hồn Áo Lợi Duy Á, chuyện này có đáng gì?

Lâm Lôi cũng nhìn về phía Áo Lợi Duy Á.

"Áo Lợi Duy Á này, lúc gặp phải Tà nhãn vương giả, dưới chiêu của Tà nhãn vương giả, ta cũng thúc thủ chịu trói. Bất quá, không ngờ Áo Lợi Duy Á lại có thể phá chiêu của Tà nhãn vương giả một chiêu." Nhớ về tràng cảnh lúc ấy, Bối Bối nói lại cho Lâm Lôi.

Lúc ấy Tà nhãn vương giả đối với Áo Lợi Duy Á linh hồn cũng rất giật mình.

"Dựa theo tốc độ tiến bộ của ngươi, nếu ta đoán không sai, chậm thì năm mươi năm, nhanh thì mười năm, ngươi cũng có thể đạt tới Thần vực." Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt cười nói.

"Không trách Áo Lợi Duy Á lại tự tin, nói tu luyện vài năm sẽ khiêu chiến ta." Lâm Lôi trong lòng cũng có một tia chờ mong. Khi trước Áo Lợi Duy Á nói như vậy, lĩnh ngộ 'Tốc Độ Áo Nghĩa' Lâm Lôi cũng không quá để ý, chỉ là đáp ứng cho phải phép mà thôi.

Bây giờ, hắn có chút chờ đợi.

Đức Tư Lê, Pháp Ân, La Toa Lỵ một đám cường giả cảm thấy trái tim co thắt liên hồi một trận.

Chênh lệch!

Bọn họ đều tu luyện mấy ngàn năm, nhưng so với Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, chênh lệch quá lớn.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ngài nói, chúng ta lúc nào mới có thể đạt tới Thần vực đây?" Đức Tư Lê cung kính hỏi. La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi... kể cả Lục mục kim nghê hai huynh đệ, Hắc giáp cự hạt đều khao khát nhìn Bối Lỗ Đặc, muốn biết phán đoán của lão.

Với thực lực của Bối Lỗ Đặc, phán đoán cảnh giới Thánh vực của một người là quá dễ dàng.

"Các ngươi?" Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt liếc nhìn bọn họ một cái. "Các ngươi muốn đạt tới Thần vực, ừ, chuyện này nhanh thì một hai ngày..."

Ánh mắt của đám Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê đám cường giả sáng lên.

"Chậm thì khoảng ngàn năm." Câu nói kế tiếp của Bối Lỗ Đặc làm cho Đột Lệ Lôi bọn họ hoàn toàn chết lặng. Khát vọng của những cường giả bọn họ đối với Thần vực là không cần phải bàn cãi, mấy ngàn năm theo đuổi, thủy chung bọn họ lại không cách nào thành công.

Bối Lỗ Đặc lắc đầu cười nói: "Mấy tiểu tử này đều là thiên tài. Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á, bọn họ xem như thiên tài, hơn nữa tu luyện áo nghĩa thâm sâu hơn so với các ngươi." Bối Lỗ Đặc ngữ khí giáo huấn.

Mà Đức Tư Lê, Pháp Ân bọn họ là cường giả đã tu luyện mấy ngàn năm nhưng lại như là mấy đứa nhỏ cùng nghe giáo huấn.

"Các ngươi quá hẹp hòi, phải biết rằng... trong không gian vô cùng vô tận này, có vô số vật chất vị diện, tầm nhìn các ngươi chỉ là cục bộ tại một Ngọc Lan đại lục vị diện mà thôi. Thiên tài ư? Ta biết trong số thiên tài, có người sinh ra mười năm liền lĩnh ngộ Thần vực, cũng có người bị vây mấy ngàn năm ở Thánh vực"

Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á trợn tròn mắt.

Sinh ra mười năm đạt tới Thần vực? Cái này quá biến thái rồi. Chẳng lẻ là Thần thú chủng tộc? Nhưng cho dù là Thần thú, tỷ như Bối Bối, bình thường phát triển đến trưởng thành cũng phải gần trăm năm.

"Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á." Bối Lỗ Đặc nhìn hai người, "Ngọc Lan đại lục đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, trong đó đản sanh cường giả vô số. Đương nhiên, ít nhất mười ngàn năm qua, hai người các ngươi có thể nói là vĩ đại nhất."

Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á cũng không hề tự đắc chút nào.

"Nhưng nếu nhìn ra mấy vị diện khác, so với các ngươi càng thiên tài hơn nhiều, nhiều lắm." Bối Lỗ Đặc than thở, "Có một thiên tài, ngay cả ta cũng nhòn mà cứng họng."

Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á hai người đều gật đầu nhè nhẹ, tới cảnh giới hôm nay, họ cũng có tầm nhìn xa.

"Có một số chủng tộc thiên phú rất cao, tỷ như một số chủng tộc các ngươi đã gặp tại Chúng Thần mộ địa, như Tà nhãn nhất tộc, còn có cả 'Lạp Sa Bối Nhĩ'... kia. Nhìn chung, những chủng tộc này trời sanh cường đại. Những chủng tộc này trong các vị diện, không chủng tộc kỳ lạ nào là không có." Bối Lỗ Đặc nhìn đám cường giả Đức Tư Lê.

Trong lòng Đức Tư Lê bọn họ có chút cảm giác không thoải mái.

"Mạnh mẽ rồi, không nên tự đắc. Mà Pháp Ân các ngươi cũng quá xem thường mình. Dù sao tại Ngọc Lan đại lục các ngươi đã là đỉnh cao rồi. Trong các vị diện khác, đều có kẻ tu luyện ngàn vạn năm không đạt tới Thần vực, so với các ngươi tệ hơn nhiều, rất nhiều."

Đức Tư Lê, Pháp Ân đám cường giả trong lòng cười khổ.

Bọn họ dù mạnh, song so với người ta vẫn yếu hơn nhiều.

"Quan trọng nhất là tự tin vào chính mình." Bối Lỗ Đặc trịnh trọng nói. "Ta phát hiện, trong lòng các ngươi đối với bản thân mình đã có chút hoài nghi, cho rằng mình dừng lại tại Thánh vực lâu như vậy có lẽ là cực hạn, cho nên đều đem hy vọng ký thác lên Thần cách."

"Sai rồi!"

Bối Lỗ Đặc lắc đầu nói, "Các ngươi hoài nghi chính mình, không có tín niệm vững như bàn thạch. Các ngươi vậy mà còn muốn đột phá đến Thần vực ư?"

Đức Tư Lê, Pháp Ân một đám cường giả

Chấn động.

Đích xác. Bọn họ đều đem hy vọng ký thác lên Thần cách. Ở nơi sâu thẳm nhất trong lòng bắt đầu hoài nghi bản thân.

"Nhưng Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á không thế. Bọn họ tin tưởng vào mình. Tin tưởng chính mình có thể tu luyện đến đỉnh cao nhất, bọn họ một mực đi tới, một mực đột phá." Bối Lỗ Đặc cảm thán.

Cái này cũng là sự thật. Trong lòng Lâm Lôi vẫn tin tưởng tu luyện chăm chỉ sẽ đạt đến cực hạn, hắn cho tới bây giờ không hoài nghi năng lực của mình. Còn Áo Lợi Duy Á, lúc đầu rời 'Áo Bố Lai Ân Đế Quốc' vừa mới tới Bắc cực băng nguyên, thực lực yếu ớt, hắn đã dám khiêu chiến Lạp Sắt Phúc Đức.

Ngay lúc này, biết Lâm Lôi từ tầng thứ mười một đoạt được Thần cách trở về, hắn cũng dám nói sau này sẽ khiêu chiến Lâm Lôi.

Tự tin!

Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á đều tràn ngập tự tin. Hơn nữa bọn họ cũng đều phi thường cố gắng.

Nếu với mình mà cũng hoài nghi, còn muốn đột phá, vậy sẽ rất khó khăn.

"Đa tạ Bối Lỗ Đặc đại nhân." Trong lòng Đức Tư Lê bọn họ có chút hiểu được.

Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt nói: "Tại Chúng Thần mộ địa, kinh nghiệm vào sanh ra tử, chẳng lẽ các ngươi không hiểu được chút nào sao? Bên bờ sanh tử, chính là dễ dàng nhất để kích phát tiềm lực, lĩnh ngộ đột phá. Đáng tiếc, các ngươi vẫn không tin vào chính mình."

"Được rồi, mọi người rời Chúng Thần mộ địa đi." Bối Lỗ Đặc nói.

Lâm Lôi cùng một đám cường giả lần lượt theo thông đạo Bối Lỗ Đặc vừa bay ra, trực tiếp rời tầng thứ mười.

......

Bên ngoài Chúng Thần mộ địa là biển cả.

Lâm Lôi bọn họ vừa ra, phát hiện trên vách tường tầng thứ hai, tầng thứ năm, tầng thứ mười Chúng Thần mộ địa đều xuất hiện một thông đạo màu đen. Hiển nhiên trong ba tầng này đều có Thánh vực cường giả.

"Ủa? Vũ Thần, Đại Tế Ti, Đế Lâm, Hi Tắc..." Lâm Lôi phát hiện tứ đại Thần cấp cường giả ở xa xa.

Giờ phút này bên ngoài Chúng Thần mộ địa tụ tập một đoàn cường giả, tỷ như bọn Hi Kim Sâm. Ngoại trừ đám Lâm Lôi đứng ở ngoài tầng mười có mười vị cường giả, tầng thứ năm và tầng thứ hai có hai mươi vị cường giả đứng gần đó. Trong đó có một thân ảnh quen thuộc.

"Ba Khắc!" Lâm Lôi trợn tròn mắt, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên.

"Lâm Lôi đại nhân!" Ba Khắc cũng thấy Lâm Lôi, lập tức kinh hãi bay lại.

Lâm Lôi kích động trực tiếp bay tới ôm chặt Ba Khắc. Nếu Ba Khắc thực sự chết, lúc Lâm Lôi trở về, sợ rằng khó đối mặt với bọn Cái Tì, cũng rất khó đối mặt với Ba Khắc thê tử.

"Ba Khắc, ngươi không chết a!" Bối Bối bay đến trước mặt Ba Khắc, kêu lên kinh ngạc.

Ba Khắc cũng nở nụ cười.

Giờ phút này bên ngoài Chúng Thần mộ địa, những cường già quen biết đều bắt đầu nói chuyện với nhau, tỷ như đám đệ tử thân truyền của Vũ Thần môn, có người trốn ở tầng thứ hai, có người là ở tầng thứ năm, tóm lại, bọn họ đều may mắn sống sót.

"Ba Khắc, lúc ngươi ở tầng thứ ba, cuối cùng như thế nào trốn thoát?" Lâm Lôi lập tức dò hỏi.

Ba Khắc lắc đầu đáp: "Ta cũng cảm thấy rất nghi hoặc. Lúc ấy Ba Xà tỉnh dậy, phần lớn Thánh vực cường giả bị hắn giết. Nhưng ta căn bản không biết Lâm Lôi đại nhân đã chạy thoát ra ngoài khi nào, ta cũng không thấy rõ."

Lâm Lôi nhẹ gật đầu.

"Chỉ là, Ba Xà sau khi đem tất cả Thánh vực cường giả ở tầng ba ngoài hắn giết sạch, cũng trực tiếp dùng đuôi đập quét một cái trúng người ta."

Đáy lòng Lâm Lôi run lên. Mặc dù Ba Khắc vẫn còn sống tốt, tình cảnh khi đó tưởng tượng lại cũng làm cho người ta sợ hãi. Một đuôi của Thần thú Ba Xà quét trúng, Ba Khắc sao không chết?

Nhưng quái dị là, một đuôi của Ba Xà quét trúng ta, trực tiếp hất ta bay thẳng đứng lên, trong khi bay, ta cũng không thể động đậy, hình như có một sợi dây vô hình trói chặt ta. Khi ta hạ xuống... cũng phi thường tấu xảo rơi trở lại thông đạo tầng thứ hai." Tiếng nói của Ba Khắc cũng có chút không tin.

Lâm Lôi và Bối Bối nhất thời trợn mắt há hốc mồm.

"Chào, chào các ngươi." Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, một thanh niên tóc xanh yêu dị đột nhiên xuất hiện bên cạnh bọn Lâm Lôi.

Lâm Lôi, Ba Khắc, Bối Bối lập tức giật mình nhìn về phía thanh niên tóc xanh bên cạnh, chỉ khi thanh niên tóc xanh đi tới mở miệng, bọn họ ba người mới phát hiện.

"Lâm Lôi đúng không?" Thanh niên tóc xanh yêu dị cười ha hả nói, "Không sai, cũng là tài năng ở tầng thứ mười một thành công lấy được Thần cách, tiểu tử ngươi quá tuyệt vời." Nói đoạn nhẹ nhàng xoa đầu Lâm Lôi, Lâm Lôi muốn né tránh nhưng thân thể lại không thể động đậy.

Thần chi lĩnh vực! Trong lòng Lâm Lôi kinh hãi.

Ngoại trừ Vũ Thần bốn người, lại có một vị Thần cấp cường giả?

"Tháp La Sa, lại đây." Bối Lỗ Đặc ở xa xa gọi.

Thanh niên tóc xanh yêu dị lập tức chạy ngược lại, cười nói: "Bối Lỗ Đặc đại nhân, chúng ta mau trở về Ngọc Lan đại lục đi, ta cũng lâu không trở về, nhớ nhà rồi."

Giờ phút này tất cả cường giả đều nghi hoặc nhìn thanh niên tóc xanh yêu dị, hắn rốt cuộc là ai?

Bối Lỗ Đặc nhìn các vị cường giả, lạnh nhạt nói: "Ta giới thiệu một chút, vị này tên là Tháp La Sa, không ít người trong các ngươi đều đã gặp qua hắn, hắn cũng là quản lý giả của Chúng Thần mộ địa tầng thứ mười một trở xuống, chính là Thần thú 'Ba Xà' ngủ say lúc đầu."

"'Ba Xà'?" Không ít cường giả cả kinh, nhìn 'Tháp La Sa' với ánh mắt kính sợ, đồng thời đáy lòng cũng có chút thầm hận.

Dù sao không ít cường giả đều là do Tháp La Sa giết chết.

"Bốn người các ngươi ta cũng biết rồi. Ta đã sớm nhận ra người bạn cũ Khải Sắt Lâm quen biết đã lâu. A, tay này tên là Áo Bố Lai Ân, còn đây là Hi Tắc, đúng không?" Tháp La Sa cười nói.

Áo Bố Lai Ân, Hi Tắc cũng không dám nói gì, dù sao Tháp La Sa cũng là trung vị Thần!

Bọn Lâm Lôi cũng nghe ra, Tháp La Sa này hẳn là lần đầu tiên gặp Áo Bố Lai Ân, Hi Tắc. Quá khứ có lẽ đã gặp qua Khải Sắt Lâm.

"Ô ~~~ Đế Lâm, huynh đệ thân ái của ta, vận khí của ngươi thật sự quá tốt. Từ ngục giam Qua Ba Đạt vị diện trốn về. Lần này ta đi ra, cao hứng nhất chính là nhìn thấy ngươi. Huynh đệ chúng ta thân mật một chút." Nói rồi, 'Tháp La Sa' trực tiếp ôm Đế Lâm.

Đế Lâm cũng nhướng mày, nhìn Bối Lỗ Đặc bên cạnh.

Lúc này tâm tình Đế Lâm cũng không tốt, bởi vì đứa con thứ hai của hắn đã chết. Mà từ tầng thứ mười một trở xuống chính là 'Tháp La Sa' quản lý, bất quá hắn cũng biết Tháp La Sa không thể vi phạm quy củ, nới tay cho bất kỳ ai.

Nếu trong một tầng cố ý cứu người, vi phạm quy củ của Chủ Thần, dù là thượng vị Thần cũng phải chết.

"Tháp La Sa, náo nhiệt đủ rồi." Bối Lỗ Đặc lạnh lùng nói, Tháp La Sa nhất thời không dám lên tiếng, quay ngược lại phía sau Bối Lỗ Đặc, đồng thời hắn cũng ngoái đầu nhìn Ba Khắc một chút. Ba Khắc lúc này đã biết ... Tháp La Sa trước mắt chính là "Ba Xà" nọ.

Ba Xà đã tha mạng cho hắn!

"Mọi người chuẩn bị xuất phát. Quay lại Ngọc Lan đại lục đi." Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt nói.

"Rõ, Bối Lỗ Đặc đại nhân." Tất cả cường giả ầm ầm lên tiếng.

Lúc này theo sau Bối Lỗ Đặc dẫn đường, Tháp La Sa cùng mấy vị Thần cấp cường giả ba mươi vị Thánh vực cường giả, đang trên đường trở về Ngọc Lan đại lục.

Mà ngày này, chính là Ngọc Lan lịch ngày 3 tháng 4 năm 10034, so với ngày Lâm Lôi bọn họ đến, đã 10 năm trôi qua rồi!

(Hết chương 39)

HẾT QUYỂN 11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro