Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối cảnh của bộ phim là ở thành phố, vì vậy lịch quay của tôi khá dễ thở, có thể sáng đi tối về, đúng là một điều đáng mừng.
Những năm này, khái niệm cổ phiếu với hầu hết người dân đều vô cùng mới mẻ. Kinh tế của nhà nước vẫn giữ vai trò chủ đạo trong nền cơ cấu kinh doanh cá thể. Tư nhân và các doanh nghiệp nước ngoài hoạt động rất cầm chừng. Chơi chứng khoán trong nước quả là một điều không tưởng.

May mắn là tôi có một người bạn như Mạnh Hùng. Anh ta có đầu óc khá nhạy bén và các mối quan hệ rộng rãi, tuy nhiên, con người khùng điên ấy không mấy mặn mà với tiền bạc. Ngoài nghệ thuật ra, anh ta chỉ cần mức sống cơ bản là được rồi.

Tôi hợp tác với Michele, một người bạn của Hùng và chơi cổ phiếu dưới danh nghĩa của anh ta. Chỉ cần tôi nhớ được các cuộc khủng hoảng kinh tế trong vài năm tới và vụ khủng bố vào toà tháp đôi để cảnh báo anh ta rút tiền về là được rồi.
Tiền của tôi đang từng phút từng giây sinh lãi, cả tôi và đối tác đều hài lòng về điều đó.
Tôi đến ngân hàng trả khoản vay thế chấp, số tiền nhỏ bé so với số lãi đang bành chướng ở bên kia đại dương của tôi.

Chợt nhớ lại chuyến về quê vào tháng trước, khi đó tôi đã giấu tất cả mọi người, dùng những thủ đoạn mình nghĩ ra được để trấn an người con khác của bà.
Chỉ cần hứa trong thời gian tôi vay sổ đỏ sẽ bí mật chia cho họ một số tiền lợi nhuận là họ không nghĩ nhiều mà đồng ý ngay.
Đây chính là sức mạnh của đồng tiền.
Lừa phỉnh những người nông dân trình độ văn hoá cấp ll rất dễ nhưng tôi không làm vậy. Tất cả chỉ vì hoàn cảnh khốn khó mà có, nếu chỉ bỏ ra vào đồng bạc có thể giúp họ có cuộc sống tốt hơn thì tôi keo kiệt làm gì.
Tiền thì quan trọng thật đấy nhưng những tờ giấy bạc kiếm về rốt cục cũng chỉ có một chức năng để tiêu mà thôi.

Nghe nói, với số tiền mà tôi cho, những người bác người cô của tôi không hề lãng phí.
Bác cả mua máy xuốt lúa, tăng gia sản xuất, chú ba xây thêm trang trại nuôi lợn. Cô tư mua thêm được chút đất vườn trồng cây ăn quả, còn cô út có chút vốn để đi buôn gà.
Bà nghe nói con cháu ăn lên làm ra thì ngày càng khỏe, đẹp lão hẳn ra. Lúa biết được bố mẹ không còn bất vả như xưa càng yên tâm học hành.

Sau đó, vấn đề rơi xuống gia đình của bố.
Vài tháng nữa dì Quỳnh sẽ đẻ mà căn hộ của công ty xem ra là quá chật chội so với cuộc sống sinh hoạt của 1 gia đình.
Trong tay tôi không có nhiều tiền mặt, vì vậy khi dì Quỳnh nói bóng gió về việc sẽ nghỉ làm kết công ty nhà nước, về nhà xoay vốn kinh doanh nhưng không đủ tiền thì tôi đã cân nhắc rất lâu.
Dì Quỳnh vốn là một nhân viên kinh doanh sách báo cho nhà xuất bản Tiền Phong và quả thực đồng lương của công nhân viên chức lúc này rất bèo bọt. Dì ta tính toán như vậy, xem ra cũng sở hữu một đầu óc rất cầu tiến.
Chỉ cần không có ý nghĩ không làm mà hưởng thì tôi sẽ giúp.
Khi được hỏi sẽ kinh doanh mặt hàng gì thì bà ta cau mày một lát mới nói
- Vật liệu xây dựng.
Quả là dám nghĩ dám làm, dấn thân vào một lĩnh vực hoàn toàn mới. Tuy nhiên, không thể phủ nhận vợ hai của bố rất có tinh thần thời cuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro