Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đạo diễn tiếng tăm nhất giới showbiz , niềm hi vọng của bao nghệ sĩ trẻ tuổi và sự khát khao của bao con người hoạt động nghệ thuật sau này mang dáng vẻ của một kẻ lạc loài điển hình. Trong khi cả thế giới đổ xô đi tìm vẻ đẹp lịch lãm của những người đàn ông thành đạt thì anh ta khoác lên mình một bộ đồ bụi bặm và vá víu. Nếu gặp được những người mang tư tưởng thủ cựu, chắc chắn anh ta sẽ bị liệt vào dạng hư hỏng, không hơn. Tuy nhiên, với con mắt mười năm trong nghề, tôi nhìn ra được những bước bứt phá trong cái vẻ không an phận ấy. Quả là một người đặc biệt. Nhớ về vài năm trước, tôi có dịp gặp gỡ anh ta, khi ấy vị thế không giống như bây giờ, anh ta đã thành công, còn tôi đang mê mải với khát vọng đổi đời . Với một kẻ tai tiếng bậc nhất như tôi, tất nhiên lớp nghệ sĩ đi lên bằng chính tài năng của mình tỏ ra khinh thường thấy rõ. Đúng là tôi cởi ra để nổi tiếng, tin thay bạn trai nhiều hơn số bộ phim góp mặt. Và bây giờ là lúc tôi không để mình mang cái định tiếng ấy một lần nữa.Tôi sẽ trở thành một nghệ sĩ chân chính. Hiện tại, anh ta vẫn chưa đứng trên một vị trí cao ngất mà tôi không thể với tới, còn tôi, cũng không hề là kẻ lạc lối như ngày xưa. Chúng tôi sẽ hợp tác và nhất định sẽ thành công. 

Tôi bỏ tay khỏi người bảo vệ bước từng bước đến trong khi nhìn thẳng vào đôi mắt nâu của người được chọn. Anh ta nhìn tôi đầy tò mò, khóe môi hơi cong lên một cách thích thú, hai người cùng đánh giá đối phương qua giây phút im lặng ngắn ngủi. Sau đó cùng thốt lên:" Xin chào''.

Không đợi tôi ra dấu anh ta khuỵ chân xuống đối diện tầm nhìn của tôi, cười thật tươi để lộ một chiếc răng khểnh
- Cháu là ai?
Tôi đã lời như đã suy tính lúc trước.
- Là người mà chú sẽ cảm thấy hối hận nếu bỏ qua.
Sau đó với lối diễn xuất quen thuộc trước đó, tôi nhăn mi lại, khuôn mặt tỏ ra một cách đáng thương không hề giả trân, hai dòng nước mắt tuôn ào ạt nhưng chỉ ngưng tụ thành hai giọt lệ hững hờ trên mi.
- Bố, bố quên con rồi sao? Con và mẹ đã chờ đợi bố trở về thật lâu.
Rồi trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người, vẻ mặt tôi trở lại bình thường ngay lập tứ. Hơi nghiêng đầu cho phù hợp với ráng nắng chiều nghiêng nghiêng bên cửa sổ. Tôi hơi nâng cằm, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạo mạn:
- Ta là công chúa cao quý nhất thế gian, con gái yêu của nữ thần mặt trăng và vua mặt trời.
Phân cảnh thưa ba, cơ mặt tôi giãn ra thành một nụ cười hệt như trong đầu đang suy nghĩ về một việc cực kì vui vẻ.
- Mẹ sẽ tặng con một chiếc váy trong ngày sinh nhật ư? Lần sau con sẽ lại cố gắng thật nhiều để đạt những điểm 10 đỏ chói. Mẹ nhé.
Đây là ba phân cảnh trong những bộ phim khác nhau nhưng đều thành công của anh ta sau này. Tôi biết suy nghĩ hiện tại của anh ta thế nào. Sự chấn động khiến khuôn mặt anh ta dại ra, khóe môi trễ xuống thành một vầng trăng khuyết lộn ngược. Gây ấn tượng như vậy là đủ, tôi tin, cái tên Ban Mai sẽ nhanh chóng trở thành một danh từ quen thuộc với dân chúng, rất nhanh thôi.

Kế hoạch của tôi nhằm gây chú ý với đạo diễn Mạnh Hùng thành công ngoài mong đợi. Vốn đang phân vân chọn một diễn viên nhí trong bộ phim sắp tới, cả tôi và anh ta đều nhanh chóng đạt được mục đích mình muốn. Tất nhiên, những thể hiện của tôi rất gây kinh ngạc với những người có mặt lúc đó nhưng kệ họ với với những tò mò của mình, tôi không hề có ý định trả lời bất cứ thông tin nào khác ngoài những vấn đề liên quan. Tôi sẽ có cả một con đường dài cần phải đi, bước đầu tiên như vậy kể như xuất sắc. Bố mẹ thấy tôi đi đóng phim thì sững sờ đến không nói lên lời, với đầu óc của một thợ điện và một nhân viên bán hàng họ không hiểu gì về diễn xuất cũng chẳng biết nhiều hơn về diễn xuất ngoài những lần xem họ xuất hiện trên tivi.
- Vậy là con bé nhà tôi sẽ trở nên nổi tiếng, sẽ xuất hiện trên các tấm quáng cảo trên những ngã tư, sẽ kiếm được thật nhiều tiền vậy hả?
Mẹ nhìn chằm chằm vào tay đạo diễn với ánh mắt của người mù nhìn thấy ánh sáng lần đầu tiên. Chỉ cần một cái lắc đầu phủ định rất có thể mẹ sẽ biến thành mụ bán cá tranh cãi cho cái giá cuối cùng của mình.
Người đạo diễn nhìn tôi trả lời một cách mơ hồ:
- Có thể lắm, tôi tin là vậy.
Bố thì trầm ngâm hơn, lẩm bẩm:
- Con gái tôi thì biết gì về đóng phim? Nó còn nhỏ chắc suy nghĩ nông nổi nên mới vậy. Nó nhát lắm, gặp người lạ là sợ sao đóng phim được.
Người đạo diễn nhìn bố một cách khó tin sau đó lại hướng về tôi một ánh mắt tìm tòi như thể muốn bổ não tôi ra xem nó được cấu tạo như thế nào vậy. Bây giờ là lúc tôi lên tiếng đè bẹp sự phản đối từ hai đấng sinh thành:
- Là con đã tìm chú ấy. Đây là con đường tương lai của con, nếu muốn tốt cho con thì xin bố mẹ hãy tán thành. Bây giờ hãy thay quần áo cho tử tế rồi cùng con đến tổng công ti kí hợp đồng. Con muốn đầu quân cho Colour.
Bố mẹ nhìn tôi như thể nhận ra đây là một con quái vật ba đầu sáu tay vừa biến thành con gái của họ nhưng tôi chẳng quan tâm, nếu thời gian không sai biệt lắm, nội trong năm nay, gia đình này sẽ vỡ tan sau bảy năm chung sống thôi. Lúc đó, tôi sẽ chẳng phải phụ thuộc tài chính vào bất kì ai trong bọn họ nữa. Tôi sẽ làm chủ cuộc đời mình.
Việc con gái thay đổi chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà họ không hề nhận ra khiến bố mẹ shock nặng, không còn suy nghĩ được gì nhiều, họ lẳng lặng như một người mộng du làm theo tất cả những việc mà tôi nêu sau đó.
Đàm phán với tôi là một quản lí của Colour và vị luật sư khá danh tiếng thời đó mà tôi nhớ được. Việc tôi đọc vanh vách những điều khoản ràng buộc và những quyền lợi được hưởng khiến tất cả những người có mặt đều mang một vẻ mặt không thực. Họ không dám tin rằng làm việc với họ chỉ là một con bé chưa đầy bảy tuổi. Quyết định đầu nhập cho công ti giải trí tiếng tăm này sau khi đã suy nghĩ rất kĩ càng. Môi trường làm việc quen thuộc cộng với cơ chế quản lí sáng tạo không ngừng của nó sẽ giúp ích cho tôi rất nhiều trong con đường hoạt động nghệ thuật của mình.
Dù có gây sự khác biệt thế nào tôi cũng sẽ đảm bảo tương lai của bản thân sẽ không gặp rắc rối, ngay cả khi trong mắt tất cả những người xung quanh tôi trở thành một đứa biến dị lạ lẫm ngay từ lần đầu xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro