Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu là bạn thân của tôi từ nhỏ. Hơn bao nhiêu năm nay tôi và cậu cứ ngỡ rằng đã hiểu về nhau lắm chứ .Đến bây giờ, tôi mới biết, tôi chẳng hiểu gì về cậu cả. Và cậu, cũng chẳng hiểu gì về tôi.

Trong mắt cậu, người con gái 20 tuổi là tôi đây còn trẻ con lắm, chỉ vui đùa, chỉ ăn học, chỉ là cô bạn thân mà cậu chơi cùng 10 năm qua, chỉ làm cậu thấy phiền. Tôi biết cậu trân trọng và yêu thương tôi như một người bạn. Nhưng đừng đem những gì cậu nghĩ áp đặt vào tôi chứ!

Thật sự, mấy năm qua, người duy nhất cậu nhìn thấy là cô ấy. Từ lúc bước chân vào cấp III, cậu đã yêu thương cô bạn thân mới của tôi. Rồi cậu so sánh tôi với cô ấy. Nào là tôi thiếu nữ tính, tôi trẻ con, tôi thiếu suy nghĩ thế nào... Tất cả, trong mắt cậu, tôi chẳng thể nào so sánh được với cô gái kia. Tôi biết, tôi không dịu dàng như cô ấy, không thể mang vẻ u sầu nhẹ nhàng để khiến cậu động lòng, không đủ yếu đuối để cậu mong muốn được bảo vệ. Tôi càng không thể lúc nào cũng tỏ ra mình quan tâm người khác nhiều như cô ấy, nhất là cậu. Chơi với nhau bao nhiêu năm, cậu còn bảo tôi vô tâm? Cậu bảo tôi không quan tâm đến cậu?

Cậu nhầm rồi. Từ lúc cậu bắt đầu biết yêu thương người con gái khác, tôi cũng bắt đầu biết yêu thương cậu.
Cậu hỏi han về cô ấy, dịu dàng chăm sóc cô ấy, dặn dò tôi chăm lo cô ấy, sợ cô ấy buồn nên bảo tôi rủ cô ấy đi chơi, gọi điện cho tôi cũng chỉ hỏi về cô ấy... Cậu xem tôi là gì chứ? Cậu không buồn giấu đi yêu thương của cậu nên mọi người đều biết, đều ủng hộ cậu. Rồi cô ấy không yêu thương cậu, cậu lại trách tôi, bảo tôi không ủng hộ nên cô ấy không tin tưởng cậu. Đề cao tôi quá rồi, bạn thân à. Cậu nghĩ cô ấy có thể dao động vì lời nói của tôi sao? Cậu biết bao nhiêu năm nay, vì cậu, tôi đã khuyên cô ấy suy nghĩ lại biết bao nhiêu lần chứ? Biết tôi đã nói tốt về cậu bao nhiêu không? Nếu không sao cô ấy vẫn còn chấp nhận cậu là bạn sau bao nhiêu chuyện xảy ra như thế?

Rồi, một ngày, cậu hỏi tôi, nếu cậu tỏ tình với cô ấy thì sẽ thành công chứ? Tôi bảo, không. Đó là tôi muốn giữ tình đơn phương của mình, nhưng cậu không hiểu những gì tôi muốn nói. Cứ thế cậu đi tỏ tình với cô ấy.

Ở cùng cô ấy, có bao giờ cậu nghĩ về tôi không? Từ ngày cậu tỏ tình thành công, cậu không còn liên lạc với tôi nữa! Sinh nhật tôi và cậu chỉ cách nhau 1 ngày vào giữa tháng 8 cậu còn nhớ chứ? Cậu có biết, từ ngày quen cô ấy, cậu đã quên nhiều thứ về tôi. Lời chúc mừng sinh nhật năm nào tôi cũng gửi đến cậu, cậu có từng trả lời chưa? Cậu chưa từng quên chúc mừng cô ấy điều gì cả, chăm chút những món quà tặng cô ấy. Cậu có từng nghĩ đến tôi một chút nào không, dù chỉ với tư cách cô bạn thân gần 20 năm của cậu. Tôi ghen tị. Cô ấy luôn kể với tôi những món quà cậu tặng, những lời yêu thương cậu nói với cô ấy, những hy vọng cậu gửi vào từng dòng chữ qua mạng cho cô ấy.

Bỗng một ngày cậu cùng cô ấy bị tai nạn,cô ấy không thể cứu nỗi, nên đã đến một nơi nào đó để có theo dõi cậu mỗi ngày.

Mỗi ngày cậu nhìn thấy tôi là cứ gọi tên cô ấy. CẬU CÓ BIẾT TÔI GHEN TỊ VÀ ĐAU KHỔ LẮM BIẾT KHÔNG? Tôi biết ghen với người đã khuất là không đúng nhưng sao tôi có thể làm gì được.

Tôi yêu thương cậu rất nhiều. Cậu không biết. Tôi không dám nói, tôi hiểu rõ yêu thương của cậu đều đặt tại nơi cô gái ấy. Tôi sợ mất đi nơi chỗ dựa cuối cùng trong mối quan hệ của chúng ta - Bạn thân và người thay thế.

Nhưng càng ngày tôi càng mệt mỏi, tôi thấy đủ lắm rồi. Tôi muốn nói với cậu một lần, nhưng vẫn sợ, vẫn thấy làm như thế thật thừa thải, thật vô ích. Là bạn hay không, tôi không muốn nghĩ nữa. Cậu nghĩ gì, tôi mệt mỏi không muốn biết. Tôi chỉ là, đã để vụt mất mối tình đầu nơi cậu mà thôi.

Bạn thân à, chúng ta đã kết thúc từ ngày chúng ta biết yêu thương.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro