Chương 1: Cùng Nhau Tạo Ra Kỉ Niệm Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tú Vi bước đến lớp trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Cô ngồi vào chỗ ngồi của mình

-Bạn là ai vậy?

Bảo Uyên lại gần cô hỏi.

-Tau là Tú Vi nè Uyên mày quên con bạn thân của mày rồi hả?

Cô chạy lại bên Uyên.

-Mày là Vi?

-Ừ mới nghỉ có một tuần mà mày quen tau nhanh thế bạn bè tốt ghê ha.

Cô trở về chỗ ngồi của mình. Vừa nghe cô nói mình là Tú Vi, đám bạn liền xúm lại hỏi cô

-Mày là Vi thật hả?

-Ừ

-Không đúng hồi trước con Vi đâu có xinh như thế này. Mà mới có một tuần cũng đâu có thể thay đổi nhanh thế này.

-À thực ra là thế này. Tụi bây cũng biết tau có sẹo từ nhỏ mà phải không. Để chữa sẹo nên tau phải đắp một lớp da lên người, giờ mới tháo ra được may mà sẹo cũng mất rồi. Tóm lại đây mới đúng là hình dáng thật của tau.

Nghe cô nói miệng của mấy chục học sinh trong lớp đã mở ra hết cỡ. Còn có cái thể loại chữa sẹo biến thái thế này nữa à?

-Thôi về chỗ ngồi đi. Đến giờ vào lớp rồi kìa.

Học sinh trong lớp về chỗ ngồi của mình. Ôi! Cuộc đời cũng thật là vi diệu, chuyện gì cũng có thể xảy ra thì phải.

Chuông reo lên, buổi học bắt đầu, đây là buổi học đầu tiên sau ngày khai giảng. Và đương nhiên có học sinh mới là một điều bình thường. Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp, theo sau là một cô gái và một chàng trai. Cô gái thì khá xinh nhưng cậu con trai thì phải nói thật sự rất đẹp trai và cậu ta đã giúp học sinh nữ của lớp bắt đầu cuộc chiến chỗ ngồi.

-Hai em giới thiệu đi.

-Chào các bạn! Mình tên là Quỳnh Anh, mong các bạn giúp đỡ.

Quỳnh Anh cô nàng khá nổi tiếng trên mạng xã hội vì sự cute của mình.

-Chào các bạn! Mình tên là Hoàng Dương.

Hoàng Dương vẫy tay với Tú Vi, cô cũng vẫy tay lại. Hành động này khiến mọi người ngạc nhiên sao hai người này quen nhau vậy?

-Em quen Tú Vi à? Vậy thì em ngồi bên cạnh Tú Vi đi. Còn Quỳnh Anh thì ngồi bên cạnh lớp trưởng.

Cô Vân chỉ chỗ ngồi cho Quỳnh Anh ngồi bên cạnh anh chàng lớp trưởng Gia Huy. Cô nhìn về phía Tú Vi lần nữa "Có lẽ học sinh trong lớp đã quen với sự thay đổi của con bé". Rồi cô bắt đầu buổi học.

-Sao mày lại chuyển đến đây?

Tú Vi quay sang hỏi Hoàng Dương

-Tau chuyển đến đây thì sao, dù sao đây cũng là một trong số ngôi trường tốt nhất nước. Với lại bố mẹ mày bảo tau lại đây để quản mày.

-Cái gì tau cũng lớn rồi còn phải quản gì nữa?

Tú Vi dãy nảy. Ôi! Cái gì vậy dù sao năm nay cô cũng học lớp 8 rồi, 13 tuổi rồi đó, còn quản gì nữa?

-Tau không biết. Nói chung là từ nay trở đi mày phải nghe lời tau.

-Nghe lời con khỉ. Mày nghĩ sao mà tau phải nghe lời mày hả?

Tú Vi đưa tay lên dọa đánh thì bị cô nhắc.

-Vi, Dương không được nói chuyện trong giờ học.

Bị cô nhắc Vi và Dương liền im lặng không dám ho he nửa lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro