Tôi quen cậu đấy Đoàn Phi à:))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi cơn mưa rào đổ ập xuống đường cũng là lúc một cô gái nhỏ phải hối hả chạy tới trường ....
Tớ là Tiểu Vi một cô gái tóc ngắn dễ thương ^.^ nhưng lười hok.À ko tớ chỉ hok ko giỏi thôi. Nhưng điều đó tớ không quan tâm vì dù sao cũng có Đoàn Phi giảng bài cho tui r mà.
- Này! Đến lớp muộn thế ...
- Tại trời mưa nên tôi tới muộn chứ hôm nay tôi dạy sớm lắm.
-Uk !quần áo thể dục trong tủ đấy .Lấy ra mà thay đi ...
- ờ vậy ông đi lên lớp đi bye bye
Thật là nhạt nhẽo mà . Lúc nào cũng vậy tên Đoàn Phi ấy ko có câu nói nào dài hơn hay hơn mà chỉ như vậy . Nhưng biết sao giờ sinh ra đã thế rồi nên đành chịu. Có một điều mà tôi thấy ngạc nhiên là thằng đó đc nhìu đứa thích vãi: và tôi lại bị ghét rất nhiều. Thằng đó làm j đẹp trai lắm cao có mét 85 thôi mà...để đầu nấm lúc nào cũng đeo cái kính mắt tròn . Hơn thế nữa nó bị cuồng áo sơ mi và thích sống ảo trên mạng xã hội-.-... đúng là thằng điên mà😣😣😣
Tầm 10h tan tầm trưa tôi đứng đợi cậu t ở dưới gốc cây ô-xa-ka. Tôi rất thích tiểu thuyết nên vị mặn ngọt tôi đều chịu đc . Đầu óc tôi luôn được câu t ví như lợn vì cái j cũng nhét vào đầu... " con lợn Vi"
- Này . Tiếng Đoàn Phi gọi tôi
- Tôi đói r nhanh lên
- hãn sớm mà
- ông lúc nào chẳng sớm. Đi ăn mì tôm đi nhá
- ko! Suốt ngày mì tôm ko ăn
- Ông kiểu kén ăn như bà bầu đấy bực mk
- phở nhá
- Tùy ông. Tôi chập chững đi trước vì biết rằng cậu t rất ngang lên phải theo ý. Nếu cùng quán thì khác chứ món tôi thích và món cậu t thích lại là 2 địa điểm khác nhau 😣
- Đoàn Phi tôi với ông là bạn nhỉ
- uk
- Ờ bạn tốt nhỉ
- Không .!!! Là bạn thân
- phải !!!là bạn thân. Tôi vui ko xuể khi nghe hắn nói vậy cảm giác cứ sao ý dù chỉ là bạn
- Nhưng sao suốt ngày hỏi thế ???
- Tôi sợ ngày nào đó ông quên tên tôi thì chết 🤣🤣🤣nên nhắc nhẹ tí thôi mà.ahihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro