KẾT THÚC BUỒN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngàn năm chờ ai tim đau nhói
Ngàn năm tựa cây khúc trăng rọi
Ngàn năm đàn ngân giai điệu buồn
Ngàn xuân sang én đưa tin anh về
Ngàn mùa hạ tiếng ve thoảng bay đi
Ngàn mùa thu đắm chìm hoa vô sắc
Ngàn đông sang tuyết rơi như vô vàng
Vào trời lặng, bóng anh theo bình minh mất rồi
Đến hôm nay chỉ còn lại mình em
Bóng ai kia thấp thoáng lại vô hình...
Anh...
...đã về rồi ư...
Em cố gắng chạy đến để ôm anh
Tiếng đan réo rắt trên một giai điệu sâu lắng
Ngàn năm qua...
                                    ...lần đầu thấy rạo rực...
Ánh hoàng hôn chiều tà lại rơi xuống
Khi gần anh bao thứ trở nên vô cảm...
Khẽ chạm vào khuôn mặt của chính anh
Nước mắt rơi là bóng đêm hiện nữa
Khoảnh khắc đó cũng là lúc...
     ...ai phải tin rằng không gặp nữa
Giọt lệ thầm mướt vào cây đàn
Anh cũng vậy dần tan biến vào ánh trăng hảo huyệt
Cảnh lung linh ánh màu rực rỡ
...là điều cuối cùng anh trở lại
Hình bóng ai thấp thoáng rồi mờ đi
Anh là ảo ảnh và chưa từng tồn tại
Thứ nhận được khi ở bên anh...
...những kỉ niệm không thể nào quên được...
...bởi vì anh là...
                                  ...bản tình ca cuối...cùng...
-----
Kết thúc rồi hẹn gặp lại vào truyện khác nhe
             

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro